Ở một chỗ khác trong một hành lang rực rỡ.
La Tiền và một đệ tử nội tông khác đang tiến hành giao dịch, đem một thanh trường kiếm lam sắc bán cho đối phương, đúng lúc thu tinh thạch thì một tiểu đệ của hắn đi tới nói nhỏ bên tai hắn vài câu.
Trên khuôn mặt La Tiền dần hiện ra vẻ kinh ngạc sau đó là mừng rỡ vô tận.
- Hừ… tiến tới trung cấp huyền sư, thật là vượt ngoài dự liệu của ta.
Hắn thì thào nói, trong mắt hiện lên tinh quang rồi biến mất, trên khuôn mặt xuất hiện một nụ cười.
- Ha ha ha ha.
Hắn nở ra một nụ cười khiến cho tên đệ tử nội tông kia giật mình, lập tức mắng một câu:
- Có bệnh.
Sau đó cầm lấy trường kiếm rời khỏi.
La Tiền cũng không để ý tới tên đệ tử kia, giờ khác này hắn biết rõ mình đã tin đúng người, thực lực của Diệp Bạch đúng là vượt xa so với tưởng tượng của hắn.
Tốc độ của hắn cũng quá nhanh.
…..
Đệ tử vừa tấn cấp nội tông là Lam Phong đang được mọi người chúc mừng nghe vậy cũng không nhịn được mà ngây ngốc, chỉ là sau đó sắc mặt đã trở nên mỉm cười ôn hòa, hướng về phía mọi người mà tạ lễ.
Trưởng Tôn Kiếm Bạch, Tiêu Huyết, Thẩm Họa Yên, Quan Đạp Tuyết nghe được cũng ngơ ngác một chút.
Chỉ là Trưởng Tôn Kiếm Bạch Trong mắt hiện ra một vẻ ghen ghét còn Thẩm Họa Yên và Quan Đạp Tuyết chỉ khẽ cười cười một chút.
- Thật đúng là, chúng ta đã hơi xem thường hắn, ha ha…
Quan Đạp Tuyết cất tiếng nói.
Trong nội tông Tử Cảnh Cốc.
Lam Hải Như, Quách Thiên Thiên, Phó Băng Vũ nghe được tin tức này thì thần sắc biến đổi, chỉ là bọn họ cũng không nói gì thêm.
Mà Cốc Tâm Hoa nghe được tin tức này thì cảm thấy ngoài ý muốn.
- Nguyên lai ta tưởng rằng hắn chỉ tiến tới huyền sĩ đỉnh cấp đã là xem trọng hắn rồi, ai ngờ…
Nàng cười khổ một cái, trong mắt hiện ra quang mang kỳ dị.
……..
Đạm Thai Tử Nguyệt.
Giờ phút này nàng mặc một bộ trường bào màu tím hoa lệ, giống như là phượng hoàng, băng lãnh tuyệt thế.
Nghe được tin tức này nàng cũng chỉ a một tiếng, không ai biết nàng đang suy nghĩ điều gì.
Chỉ là sau khi lui ra ánh mắt nàng lại nhìn về phía xa xa.
- Diệp Bạch…
Nàng thì thào, dù sao người này cũng đã đánh bại nàng một lần, nàng khắc sâu tên hắn vào trí nhớ.
- Huyền sư trung cấp.
Đạm Thai Tử Nguyệt ngửa đầu lên trời mà giật mình.
……
Thập đại đệ tử nội tông, tại chỗ ở của Bình công tử Hàn Vô Cữu.
- Choang.
Một tiếng vang lên, một ấm trà ngân ti rớt xuống mặt đất, vỡ bắn tung tóe.
Trước mắt hắn chính là bốn gã đệ tử ngoại tông đang run run nơm nớp trước mặt đất, chính là ngày đó bọn chúng có xung đột với Diệp Bạch.
Sắc mặt của Bình công tử trở nên âm trầm.
Hắn lạnh lùng nhìn bốn người mà nói:
- Là ai nói với ta là hắn chỉ có thực lực huyền sĩ trung cấp? Không có bối cảnh?
- Hiện tại hắn đã thăng làm huyền sư trung cấp, trưởng lão nội tông…. Các ngươi ai có thể cho ta biết nếu như ta mạo muội xông lên thì hiện tại sẽ có kết quả gì không?
Nói xong câu cuối hắn hừ lạnh một tiếng, nhìn chằm chằm về phía bốn người dưới đất.
- Không phải, lúc trước hắn thực sự chỉ có thực lực huyền sĩ trung cấp, chúng ta dù cho có lá gan lớn thế nào cũng không dám lừa Bình công tử.
Một người trong đó cất tiếng, ba người còn lại liền phụ họa.
Tuy nhiên Bình công tử vẫn trầm như nước mà lạnh lùng nói:
- Lúc này mà còn không hối cải, còn muốn gạt ta, trong vòng ba tháng từ huyền sĩ trung cấp thăng lên làm huyền sư trung cấp, người nào làm được. Nếu như ngươi làm được ta tin ngươi vô tội, nếu như ngươi không làm được…
Hắn cười lạnh lùng:
- Thủ hạ của ta ai mà có can đảm gạt ta ta biến thành phế vật.
- Chúng ta….
Bốn người bọn họ muốn nói gì.
Ánh mắt của Hàn Vô Cữu trở nên lạnh lẽo, hắn vung tay áo bên trái lên:
- Phốc phốc.
Bốn người kia giống như bốn con chó chết, văng ra ngoài đại điện, sinh tử không biết.
Hàn Vô Cữu cuối cùng cũng không đi tìm Diệp Bạch.
Nếu như hiện tại mà hắn không biết thực lực của Diệp Bạch thì coi như là hắn sống vô dụng nhiều năm rồi, tuy hắn cuồng vọng như tự biết rằng mình không thể tiến hành một trận chiến với trung cấp huyền sư.
Nhất là đối phương sắp trở thành trưởng lão nội tông.
Hiện tại chỉ hi vọng Diệp Bạch sẽ không tìm tới hắn như vậy là đại cát. Cho nên hôm nay hắn mới xử lý bốn người này, đến lúc đó mới có lý do để thoái thác.
Chỉ là Diệp Bạch cũng không để trong lòng, hắn làm sao có thể để ý một tiểu nhân vật như vậy.
…
Trong lúc tất cả mọi người nghị luận về Diệp Bạch truyền kỳ thì một vị trưởng lão đi tới trước cửa mang một lệnh bài màu hồng sắc kỳ lạ cho hắn.
Diệp Bạch lập tức biết thứ mà mình chờ đợi đã đến.
Hắn liền theo lão giả đi ra ngoài, sau bảy tám chuyến đã đi tới một nơi.
Ánh mắt của Diệp Bạch sáng ngời:
- Tiểu công pháp các.
Tòa lầu các này thoạt nhìn rất đơn giản, chỉ có ba tầng, chính là nơi mà đệ tử Tử Cảnh Cốc nằm mộng mới có thể tiến vào.
- Đi vào thôi, mỗi người đều có thể lựa chọn cho mình một quyển bí kíp, cho nên phải cẩn thận.
Lão nhân này nói ra xong cửa chính liền được mở ra, một lối đi hiện ra dưới chân của Diệp Bạch.
Diệp Bạch gật nhẹ đầu trong lòng hơi không yên nhưng vẫn đi tới.
Hào quang lóe lên, thân hình của Diệp Bạch biến mất ngay tại chỗ, sau một khắc thân ảnh của hắn xuất hiện ở lầu ba.
Ở trước mặt hắn chính là mười hào quang màu trắng.
Đồng thời một đoạn tin tức hiện ra ở trong đầu hắn, hắn ngay lập tức hiểu được quy tắc lựa chọn bí kíp này.
Mỗi người tiến vào trong công pháp các đều chỉ có một canh giờ lựa chọn, sau một canh giờ mặc kệ ngươi có chọn xong hay chưa đều tự động bị đưa ra ngoài.
Mà trong một canh giờ này, ngươi chỉ có một cơ hội ra tay.
Trên đỉnh đầu chính là mười quyển bí kíp lục giai đỉnh cấp nổi danh của Tử Cảnh Cốc.
Đây chính là những công kích, phòng ngự, thân pháp, tâm pháp chỉ pháp, kiếm pháp, chưởng pháp… đệ nhất của Tử Cảnh Cốc trong truyền thuyết, tổng cộng tất cả mười bộ đều ở trong này.
Có thể nói mười bộ bí kíp này Diệp Bạch nằm mơ cũng không thể thấy được.
Mà ngay cả Yến Bạch Bào, Túc Khô Tâm được tông chủ coi trọng cũng chỉ có thể mỗi lần đi vào chọn một bộ mà thôi.
Đây là lần đầu tiên Diệp Bạch được tiếp xúc nơi bí mật của Tử Cảnh Cốc.
Cơ hội này, Diệp Bạch sẽ không bỏ qua, tuy không có khả năng học được toàn bộ nhưng lấy được một hai cũng là tốt.
Ánh mắt của hắn nhìn về phía bạch sắc quang tráo, ở đó có một quyển bí kíp lục sắc, trên đó có điêu khắc những hỏa diễm chu tước.
- Phần Hỏa Diệt, cao giai thuộc tính hỏa, lục giai đỉnh cấp, cực phẩm bí kíp, chủ động công kích, có thể phát huy cực lớn, đánh về phía địch nhân.
Công kích đệ nhất Phần Hỏa Diệt Thế thuật, Diệp Bạch thầm líu lưỡi, nhịn không được mà động tâm, hắn cũng không kìm được hấp dẫn.
La Tiền và một đệ tử nội tông khác đang tiến hành giao dịch, đem một thanh trường kiếm lam sắc bán cho đối phương, đúng lúc thu tinh thạch thì một tiểu đệ của hắn đi tới nói nhỏ bên tai hắn vài câu.
Trên khuôn mặt La Tiền dần hiện ra vẻ kinh ngạc sau đó là mừng rỡ vô tận.
- Hừ… tiến tới trung cấp huyền sư, thật là vượt ngoài dự liệu của ta.
Hắn thì thào nói, trong mắt hiện lên tinh quang rồi biến mất, trên khuôn mặt xuất hiện một nụ cười.
- Ha ha ha ha.
Hắn nở ra một nụ cười khiến cho tên đệ tử nội tông kia giật mình, lập tức mắng một câu:
- Có bệnh.
Sau đó cầm lấy trường kiếm rời khỏi.
La Tiền cũng không để ý tới tên đệ tử kia, giờ khác này hắn biết rõ mình đã tin đúng người, thực lực của Diệp Bạch đúng là vượt xa so với tưởng tượng của hắn.
Tốc độ của hắn cũng quá nhanh.
…..
Đệ tử vừa tấn cấp nội tông là Lam Phong đang được mọi người chúc mừng nghe vậy cũng không nhịn được mà ngây ngốc, chỉ là sau đó sắc mặt đã trở nên mỉm cười ôn hòa, hướng về phía mọi người mà tạ lễ.
Trưởng Tôn Kiếm Bạch, Tiêu Huyết, Thẩm Họa Yên, Quan Đạp Tuyết nghe được cũng ngơ ngác một chút.
Chỉ là Trưởng Tôn Kiếm Bạch Trong mắt hiện ra một vẻ ghen ghét còn Thẩm Họa Yên và Quan Đạp Tuyết chỉ khẽ cười cười một chút.
- Thật đúng là, chúng ta đã hơi xem thường hắn, ha ha…
Quan Đạp Tuyết cất tiếng nói.
Trong nội tông Tử Cảnh Cốc.
Lam Hải Như, Quách Thiên Thiên, Phó Băng Vũ nghe được tin tức này thì thần sắc biến đổi, chỉ là bọn họ cũng không nói gì thêm.
Mà Cốc Tâm Hoa nghe được tin tức này thì cảm thấy ngoài ý muốn.
- Nguyên lai ta tưởng rằng hắn chỉ tiến tới huyền sĩ đỉnh cấp đã là xem trọng hắn rồi, ai ngờ…
Nàng cười khổ một cái, trong mắt hiện ra quang mang kỳ dị.
……..
Đạm Thai Tử Nguyệt.
Giờ phút này nàng mặc một bộ trường bào màu tím hoa lệ, giống như là phượng hoàng, băng lãnh tuyệt thế.
Nghe được tin tức này nàng cũng chỉ a một tiếng, không ai biết nàng đang suy nghĩ điều gì.
Chỉ là sau khi lui ra ánh mắt nàng lại nhìn về phía xa xa.
- Diệp Bạch…
Nàng thì thào, dù sao người này cũng đã đánh bại nàng một lần, nàng khắc sâu tên hắn vào trí nhớ.
- Huyền sư trung cấp.
Đạm Thai Tử Nguyệt ngửa đầu lên trời mà giật mình.
……
Thập đại đệ tử nội tông, tại chỗ ở của Bình công tử Hàn Vô Cữu.
- Choang.
Một tiếng vang lên, một ấm trà ngân ti rớt xuống mặt đất, vỡ bắn tung tóe.
Trước mắt hắn chính là bốn gã đệ tử ngoại tông đang run run nơm nớp trước mặt đất, chính là ngày đó bọn chúng có xung đột với Diệp Bạch.
Sắc mặt của Bình công tử trở nên âm trầm.
Hắn lạnh lùng nhìn bốn người mà nói:
- Là ai nói với ta là hắn chỉ có thực lực huyền sĩ trung cấp? Không có bối cảnh?
- Hiện tại hắn đã thăng làm huyền sư trung cấp, trưởng lão nội tông…. Các ngươi ai có thể cho ta biết nếu như ta mạo muội xông lên thì hiện tại sẽ có kết quả gì không?
Nói xong câu cuối hắn hừ lạnh một tiếng, nhìn chằm chằm về phía bốn người dưới đất.
- Không phải, lúc trước hắn thực sự chỉ có thực lực huyền sĩ trung cấp, chúng ta dù cho có lá gan lớn thế nào cũng không dám lừa Bình công tử.
Một người trong đó cất tiếng, ba người còn lại liền phụ họa.
Tuy nhiên Bình công tử vẫn trầm như nước mà lạnh lùng nói:
- Lúc này mà còn không hối cải, còn muốn gạt ta, trong vòng ba tháng từ huyền sĩ trung cấp thăng lên làm huyền sư trung cấp, người nào làm được. Nếu như ngươi làm được ta tin ngươi vô tội, nếu như ngươi không làm được…
Hắn cười lạnh lùng:
- Thủ hạ của ta ai mà có can đảm gạt ta ta biến thành phế vật.
- Chúng ta….
Bốn người bọn họ muốn nói gì.
Ánh mắt của Hàn Vô Cữu trở nên lạnh lẽo, hắn vung tay áo bên trái lên:
- Phốc phốc.
Bốn người kia giống như bốn con chó chết, văng ra ngoài đại điện, sinh tử không biết.
Hàn Vô Cữu cuối cùng cũng không đi tìm Diệp Bạch.
Nếu như hiện tại mà hắn không biết thực lực của Diệp Bạch thì coi như là hắn sống vô dụng nhiều năm rồi, tuy hắn cuồng vọng như tự biết rằng mình không thể tiến hành một trận chiến với trung cấp huyền sư.
Nhất là đối phương sắp trở thành trưởng lão nội tông.
Hiện tại chỉ hi vọng Diệp Bạch sẽ không tìm tới hắn như vậy là đại cát. Cho nên hôm nay hắn mới xử lý bốn người này, đến lúc đó mới có lý do để thoái thác.
Chỉ là Diệp Bạch cũng không để trong lòng, hắn làm sao có thể để ý một tiểu nhân vật như vậy.
…
Trong lúc tất cả mọi người nghị luận về Diệp Bạch truyền kỳ thì một vị trưởng lão đi tới trước cửa mang một lệnh bài màu hồng sắc kỳ lạ cho hắn.
Diệp Bạch lập tức biết thứ mà mình chờ đợi đã đến.
Hắn liền theo lão giả đi ra ngoài, sau bảy tám chuyến đã đi tới một nơi.
Ánh mắt của Diệp Bạch sáng ngời:
- Tiểu công pháp các.
Tòa lầu các này thoạt nhìn rất đơn giản, chỉ có ba tầng, chính là nơi mà đệ tử Tử Cảnh Cốc nằm mộng mới có thể tiến vào.
- Đi vào thôi, mỗi người đều có thể lựa chọn cho mình một quyển bí kíp, cho nên phải cẩn thận.
Lão nhân này nói ra xong cửa chính liền được mở ra, một lối đi hiện ra dưới chân của Diệp Bạch.
Diệp Bạch gật nhẹ đầu trong lòng hơi không yên nhưng vẫn đi tới.
Hào quang lóe lên, thân hình của Diệp Bạch biến mất ngay tại chỗ, sau một khắc thân ảnh của hắn xuất hiện ở lầu ba.
Ở trước mặt hắn chính là mười hào quang màu trắng.
Đồng thời một đoạn tin tức hiện ra ở trong đầu hắn, hắn ngay lập tức hiểu được quy tắc lựa chọn bí kíp này.
Mỗi người tiến vào trong công pháp các đều chỉ có một canh giờ lựa chọn, sau một canh giờ mặc kệ ngươi có chọn xong hay chưa đều tự động bị đưa ra ngoài.
Mà trong một canh giờ này, ngươi chỉ có một cơ hội ra tay.
Trên đỉnh đầu chính là mười quyển bí kíp lục giai đỉnh cấp nổi danh của Tử Cảnh Cốc.
Đây chính là những công kích, phòng ngự, thân pháp, tâm pháp chỉ pháp, kiếm pháp, chưởng pháp… đệ nhất của Tử Cảnh Cốc trong truyền thuyết, tổng cộng tất cả mười bộ đều ở trong này.
Có thể nói mười bộ bí kíp này Diệp Bạch nằm mơ cũng không thể thấy được.
Mà ngay cả Yến Bạch Bào, Túc Khô Tâm được tông chủ coi trọng cũng chỉ có thể mỗi lần đi vào chọn một bộ mà thôi.
Đây là lần đầu tiên Diệp Bạch được tiếp xúc nơi bí mật của Tử Cảnh Cốc.
Cơ hội này, Diệp Bạch sẽ không bỏ qua, tuy không có khả năng học được toàn bộ nhưng lấy được một hai cũng là tốt.
Ánh mắt của hắn nhìn về phía bạch sắc quang tráo, ở đó có một quyển bí kíp lục sắc, trên đó có điêu khắc những hỏa diễm chu tước.
- Phần Hỏa Diệt, cao giai thuộc tính hỏa, lục giai đỉnh cấp, cực phẩm bí kíp, chủ động công kích, có thể phát huy cực lớn, đánh về phía địch nhân.
Công kích đệ nhất Phần Hỏa Diệt Thế thuật, Diệp Bạch thầm líu lưỡi, nhịn không được mà động tâm, hắn cũng không kìm được hấp dẫn.
/936
|