- Ta nhớ kỹ ngươi.
Diệp Bạch ngơ ngác nhìn theo bóng lưng rời đi của Tư Không Tư, nàng nói nàng nhớ kỹ mình tức là có ý gì. Diệp Bạch suy nghĩ một hồi đầu óc cảm thấy hơi mờ mịt, sau cùng hắn cười khổ một tiếng, xoay người rời khỏi Vạn Trân các, không để ý tới mọi người nữa. Sau đó hắn trở về trong nội viện.
Ba ngày sau Diệp Bạch không đi ra ngoài, ở trong phòng bê quan, cho dù là Hoàng Linh và Cốc Tâm Lan tới mời hắn cũng không đáp ứng.
Kể từ khi biết thứ ở trong hộp chính là Tam Hoa Tụ Đỉnh đan của Ma Thần Cốc, Diệp Bạch không hề trễ nải, cố gắng tu luyện tới cảnh giới huyền sĩ cao cấp đỉnh phong.
Chỉ cần tư luyện tới giai đoạn huyền sĩ cao cấp đỉnh phong là hắn có thể đột phá tới huyền sĩ đỉnh cấp, đến lúc đó thực lực sẽ tăng rất cao, địa vị cũng sẽ cao hơn rất nhiều, thứ tốt vô số, cho nên Diệp Bạch kìm không được háo hức.
Mục đích của hắn tới Bái Kiếm cốc đã đạt thành, ngoại trừ Cao cấp huyền quyết không lấy được thì những thứ khác đều đã có, không còn chuyện gì khiến hắn phân tâm nữa. Mà Hoàng Linh và Cốc Tâm Lan có đến mời hắn cũng không ra ngoài, mặc kệ các nàng giận dỗi. Hiện tại chuyện gì cũng không quan trọng bằng chuyện khôi phục thương thế, tăng thực lực của mình lên.
Chỉ cần đạt tới huyền sĩ đỉnh cấp thì hắn không còn sợ Hắc Ma Vương tới làm phiền nữa, không cần phải để ý tới mối họa trước mắt. Hắc Ma Vương đã có tuyệt thế đan dược này, ai biết hắn có khôi phục thương thế nhanh chóng hay không, Diệp Bạch cũng không thể biết được. Lần trước hắn bị Hỏa Lôi Tử của mình hù dọa, lần này chỉ có dựa vào thực lực mới có thể sinh tồn.
Ba ngày sau đó Cốc Tâm Hoa phái người mời Diệp Bạch tới tham gia địa hội Phẩm kiếm của Bái Kiếm cốc.
Lần này Diệp Bạch vui vẻ đáp ứng, hắn thay đổi một bộ quần áo cùng với một đệ tử Bái Kiếm cốc đi tới chỗ phẩm kiếm. Lúc này ở trên một đài cao đã viết một chữ Kiếm thật to tạo ra kiếm phách mãnh liệt, đón gió phiêu diêu, hấp dẫn ánh mắt mọi người.
Ở phía trên có nét mực còn mới, rõ ràng là mới viết, bút lực vô cùng hùng hồn, cho thấy người viết cũng không phải là phàm nhân.
Ở bốn phía đài cao, đã ngồi đầy những đệ tử chúc thọ, muôn hành muôn vẻ, tổng số không dưới mười tông môn, tất cả khoảng chừng một trăm đệ tử kiệt xuất, chờ đợi phẩm kiếm đại hội.
Trong đó Diệp Bạch cũng nhìn thấy bọn người Tư Không Tư.
Lần phẩm kiếm đại hội này thân phận cao nhất dĩ nhiên chính là người của Lãnh Noãn Điện, tông môn này là tông môn thất phẩm, chỉ sợ ngay cả chủ nhân của Bái Kiếm cốc cũng không dám ngồi trước bọn họ, mà Tử Cảnh Cốc lại là một tông môn bát phẩm, dĩ nhiên là ngồi cạnh ghế chủ vị, thân phận cũng tôn quý như vậy.
Về phần những tông môn khác thì luận về thân phận địa vị mà chia nhau ngồi ở hai bên.
Diệp Bạch đi đến gần đám người Cốc Tâm Hoa mà ngồi xuống, Cốc Tâm Hoa gật nhẹ đầu với hắn, mà hai người Cốc Tâm Lan, Hoàng Linh tuy mấy ngày nay giận Diệp Bạch, nhưng thấy hắn đến là lập tức kéo hắn ngồi tới gần mình.
Cốc Tâm Lan tức giận nói:
- Diệp đại ca sao giờ này huynh mới đến, phẩm kiếm đại hội sắp bắt đầu rồ, chỉ còn chờ một mình huynh, nếu như không phải tỷ tỷ nói huynh đang bế quan căng thẳng không thể quấy nhiễu thì muội đã đi vào kéo huynh ra.
Diệp Bạch mỉm cười, tỏ ra một vẻ có lỗi với các nàng rồi không nói gì. Tuy trong lòng hắn đối với kết quả bế quan này vô cùng hài lòng tuy thời gian không nhiều lắm nhưng với sự trợ giúp của Tử Lộ Hoàng Chân đan cùng với Ôn Kinh Đan nên hắn đã nhanh chóng khôi phục được thượng thế, khôi phục trạng thái đỉnh phong.
Dù soa ở trên đường, hắn cũng đã dùng đan dược nà nửa thắng, nếu như vẫn không thể khôi phục thì hắn phải hoài nghi thuốc này là giả hay là thật.
Nếu như ven đường không bị tập kích, bị Phương Long xà cùng với hắc ma vương quấy rầy hai lần thì huyền khí của hắn đã mạnh mẽ hơn rất nhiều, thương thế cũng đã tốt hơn. Dù sao theo như lời nói của thiếu nữ bán thuốc thì đan dược này chậm thì bảy tám ngày nhanh thì ba đến năm ngày là có thể chữa thương, không nguy hiểm đến tính mạng nữa.
Hiện tại hắn đến Bái Kiếm cốc tĩnh tâm, khổ tu bế quan, đan dược lại hiệu quả cho nên đã sớm khôi phục tới trạng thái đỉnh phong.
Hơn nữa Diệp Bạch cũng vui mừng phát hiện ra, sau khi trải qua tai nạn hắn cảm thấy huyền khí của mình hình như có một bước tiến dài, cơ hồ đã đến cảnh giới huyền sĩ cao cấp thượng đoạn, còn cách cảnh giới đỉnh phong không còn xa.
Điều này khiến Diệp Bạch đối với Tam Hoa Tụ Đỉnh Đan càng thêm tin tưởng, nếu không phải có Cốc Tâm Hoa nhắc nhở, chỉ sợ lần này Diệp Bạch đã quên mất phẩm kiếm đại hội.
Ba ngày tu luyện có thể khiến cho tu vi tăng lên một trạng thái, Cốc Tâm Hoa đối với tu vi của Diệp Bạch thì hơi kinh người, nếu như không phải tâm tính của nàng kiên định thì đã hoài nghi Diệp Bạch có phải là người biến thái hay không.
Mà Diệp Bạch biết rằng hắn đạt tới hiện nay không phải là do tư chất của mình, tư chất của hắn vô cùng bình thường. Hắn có được ngày hôm nay chính là do cố gắng hết mình cùng với khi có được kiếm thạch, một loạt cơ duyên hiện ra, khó khăn lắm hắn mới có được ngày hôm nay.
Tuy nhiên những bí mật của bản thân này Diệp Bạch không thể tùy tiện nói cho người khác biết, trong mắt người ngoài tốc độ tu luyện của hắn có hơi bất phàm.
Chỉ là những thứ này hắn chỉ có thể để trong lòng mà thôi, nhìn thấy vẻ giận dỗi của Cốc Tâm Lan và Hoàng Linh, Diệp Bạch cũng không để ý mà quay đầu lại nhìn các đệ tử tông môn bốn phía.
Trước đây hắn đã biết lần chúc thọ Bái Kiếm cốc này, bốn đại tông môn ở Vô Sương quốc đều đã đến.
Ngoại trừ bốn tông môn ở bên ngoài thì ở phía Bắc vực xa xa cũng có Linh Lung Tiểu trúc, Chu Tước Hỏa Linh thành, Kim Nhạn cung của Thanh Long quốc.
Mà lớn nhất chính là Lãnh Noãn cung cũng xuất thế. Sự cường đại của tông môn này khiến cho người ta phải sợ hãi.
Có người nói điện chủ của Lãnh Noãn cung đã tiếp cận tới cảnh giới huyền vương, đáng tiếc điều này chỉ là đồn đại, không ai chứng thực, Lãnh Noãn cung ở trong núi sâu, không xuất hiện, đệ tử của bọn họ cũng rất ít ra ngoài hành tẩu, lần này Lãnh Noãn cũng lần đầu tiên có đệ tử xuất thế.
Diệp Bạch ngơ ngác nhìn theo bóng lưng rời đi của Tư Không Tư, nàng nói nàng nhớ kỹ mình tức là có ý gì. Diệp Bạch suy nghĩ một hồi đầu óc cảm thấy hơi mờ mịt, sau cùng hắn cười khổ một tiếng, xoay người rời khỏi Vạn Trân các, không để ý tới mọi người nữa. Sau đó hắn trở về trong nội viện.
Ba ngày sau Diệp Bạch không đi ra ngoài, ở trong phòng bê quan, cho dù là Hoàng Linh và Cốc Tâm Lan tới mời hắn cũng không đáp ứng.
Kể từ khi biết thứ ở trong hộp chính là Tam Hoa Tụ Đỉnh đan của Ma Thần Cốc, Diệp Bạch không hề trễ nải, cố gắng tu luyện tới cảnh giới huyền sĩ cao cấp đỉnh phong.
Chỉ cần tư luyện tới giai đoạn huyền sĩ cao cấp đỉnh phong là hắn có thể đột phá tới huyền sĩ đỉnh cấp, đến lúc đó thực lực sẽ tăng rất cao, địa vị cũng sẽ cao hơn rất nhiều, thứ tốt vô số, cho nên Diệp Bạch kìm không được háo hức.
Mục đích của hắn tới Bái Kiếm cốc đã đạt thành, ngoại trừ Cao cấp huyền quyết không lấy được thì những thứ khác đều đã có, không còn chuyện gì khiến hắn phân tâm nữa. Mà Hoàng Linh và Cốc Tâm Lan có đến mời hắn cũng không ra ngoài, mặc kệ các nàng giận dỗi. Hiện tại chuyện gì cũng không quan trọng bằng chuyện khôi phục thương thế, tăng thực lực của mình lên.
Chỉ cần đạt tới huyền sĩ đỉnh cấp thì hắn không còn sợ Hắc Ma Vương tới làm phiền nữa, không cần phải để ý tới mối họa trước mắt. Hắc Ma Vương đã có tuyệt thế đan dược này, ai biết hắn có khôi phục thương thế nhanh chóng hay không, Diệp Bạch cũng không thể biết được. Lần trước hắn bị Hỏa Lôi Tử của mình hù dọa, lần này chỉ có dựa vào thực lực mới có thể sinh tồn.
Ba ngày sau đó Cốc Tâm Hoa phái người mời Diệp Bạch tới tham gia địa hội Phẩm kiếm của Bái Kiếm cốc.
Lần này Diệp Bạch vui vẻ đáp ứng, hắn thay đổi một bộ quần áo cùng với một đệ tử Bái Kiếm cốc đi tới chỗ phẩm kiếm. Lúc này ở trên một đài cao đã viết một chữ Kiếm thật to tạo ra kiếm phách mãnh liệt, đón gió phiêu diêu, hấp dẫn ánh mắt mọi người.
Ở phía trên có nét mực còn mới, rõ ràng là mới viết, bút lực vô cùng hùng hồn, cho thấy người viết cũng không phải là phàm nhân.
Ở bốn phía đài cao, đã ngồi đầy những đệ tử chúc thọ, muôn hành muôn vẻ, tổng số không dưới mười tông môn, tất cả khoảng chừng một trăm đệ tử kiệt xuất, chờ đợi phẩm kiếm đại hội.
Trong đó Diệp Bạch cũng nhìn thấy bọn người Tư Không Tư.
Lần phẩm kiếm đại hội này thân phận cao nhất dĩ nhiên chính là người của Lãnh Noãn Điện, tông môn này là tông môn thất phẩm, chỉ sợ ngay cả chủ nhân của Bái Kiếm cốc cũng không dám ngồi trước bọn họ, mà Tử Cảnh Cốc lại là một tông môn bát phẩm, dĩ nhiên là ngồi cạnh ghế chủ vị, thân phận cũng tôn quý như vậy.
Về phần những tông môn khác thì luận về thân phận địa vị mà chia nhau ngồi ở hai bên.
Diệp Bạch đi đến gần đám người Cốc Tâm Hoa mà ngồi xuống, Cốc Tâm Hoa gật nhẹ đầu với hắn, mà hai người Cốc Tâm Lan, Hoàng Linh tuy mấy ngày nay giận Diệp Bạch, nhưng thấy hắn đến là lập tức kéo hắn ngồi tới gần mình.
Cốc Tâm Lan tức giận nói:
- Diệp đại ca sao giờ này huynh mới đến, phẩm kiếm đại hội sắp bắt đầu rồ, chỉ còn chờ một mình huynh, nếu như không phải tỷ tỷ nói huynh đang bế quan căng thẳng không thể quấy nhiễu thì muội đã đi vào kéo huynh ra.
Diệp Bạch mỉm cười, tỏ ra một vẻ có lỗi với các nàng rồi không nói gì. Tuy trong lòng hắn đối với kết quả bế quan này vô cùng hài lòng tuy thời gian không nhiều lắm nhưng với sự trợ giúp của Tử Lộ Hoàng Chân đan cùng với Ôn Kinh Đan nên hắn đã nhanh chóng khôi phục được thượng thế, khôi phục trạng thái đỉnh phong.
Dù soa ở trên đường, hắn cũng đã dùng đan dược nà nửa thắng, nếu như vẫn không thể khôi phục thì hắn phải hoài nghi thuốc này là giả hay là thật.
Nếu như ven đường không bị tập kích, bị Phương Long xà cùng với hắc ma vương quấy rầy hai lần thì huyền khí của hắn đã mạnh mẽ hơn rất nhiều, thương thế cũng đã tốt hơn. Dù sao theo như lời nói của thiếu nữ bán thuốc thì đan dược này chậm thì bảy tám ngày nhanh thì ba đến năm ngày là có thể chữa thương, không nguy hiểm đến tính mạng nữa.
Hiện tại hắn đến Bái Kiếm cốc tĩnh tâm, khổ tu bế quan, đan dược lại hiệu quả cho nên đã sớm khôi phục tới trạng thái đỉnh phong.
Hơn nữa Diệp Bạch cũng vui mừng phát hiện ra, sau khi trải qua tai nạn hắn cảm thấy huyền khí của mình hình như có một bước tiến dài, cơ hồ đã đến cảnh giới huyền sĩ cao cấp thượng đoạn, còn cách cảnh giới đỉnh phong không còn xa.
Điều này khiến Diệp Bạch đối với Tam Hoa Tụ Đỉnh Đan càng thêm tin tưởng, nếu không phải có Cốc Tâm Hoa nhắc nhở, chỉ sợ lần này Diệp Bạch đã quên mất phẩm kiếm đại hội.
Ba ngày tu luyện có thể khiến cho tu vi tăng lên một trạng thái, Cốc Tâm Hoa đối với tu vi của Diệp Bạch thì hơi kinh người, nếu như không phải tâm tính của nàng kiên định thì đã hoài nghi Diệp Bạch có phải là người biến thái hay không.
Mà Diệp Bạch biết rằng hắn đạt tới hiện nay không phải là do tư chất của mình, tư chất của hắn vô cùng bình thường. Hắn có được ngày hôm nay chính là do cố gắng hết mình cùng với khi có được kiếm thạch, một loạt cơ duyên hiện ra, khó khăn lắm hắn mới có được ngày hôm nay.
Tuy nhiên những bí mật của bản thân này Diệp Bạch không thể tùy tiện nói cho người khác biết, trong mắt người ngoài tốc độ tu luyện của hắn có hơi bất phàm.
Chỉ là những thứ này hắn chỉ có thể để trong lòng mà thôi, nhìn thấy vẻ giận dỗi của Cốc Tâm Lan và Hoàng Linh, Diệp Bạch cũng không để ý mà quay đầu lại nhìn các đệ tử tông môn bốn phía.
Trước đây hắn đã biết lần chúc thọ Bái Kiếm cốc này, bốn đại tông môn ở Vô Sương quốc đều đã đến.
Ngoại trừ bốn tông môn ở bên ngoài thì ở phía Bắc vực xa xa cũng có Linh Lung Tiểu trúc, Chu Tước Hỏa Linh thành, Kim Nhạn cung của Thanh Long quốc.
Mà lớn nhất chính là Lãnh Noãn cung cũng xuất thế. Sự cường đại của tông môn này khiến cho người ta phải sợ hãi.
Có người nói điện chủ của Lãnh Noãn cung đã tiếp cận tới cảnh giới huyền vương, đáng tiếc điều này chỉ là đồn đại, không ai chứng thực, Lãnh Noãn cung ở trong núi sâu, không xuất hiện, đệ tử của bọn họ cũng rất ít ra ngoài hành tẩu, lần này Lãnh Noãn cũng lần đầu tiên có đệ tử xuất thế.
/936
|