Hồi huyền đan là linh đan nhất giai cấp thấp, có thể rất nhanh khôi phục từ năm đến sáu thành huyền khí, thời khắc mấu chốt có thể giữ được một mạng.
Người bình thường sử dụng thuốc trị thương, thuốc giải độc, đối với huyền sĩ thì không có tác dụng gì, những thương tổn do mãnh thú tạo thành hoặc dính độc đều không thể giải quyết được, chỉ có thuốc trị thương chuyên môn, thuốc giải độc mới có hiệu quả, bất quá có chữa được hay không lại là chuyện khác, nhưng hồi huyền đan thì khác.
Đây mới là linh đan chính thức, chuyên dùng cho huyền sĩ, những huyền sĩ mạo hiểm, chiến đấu, tu luyện đều chuẩn bị đan dược, nhưng lấy thân phận, địa vị, tài lực của Diệp Bạch căn bản không thể mua được hồi nguyên đan, trong mỗi lần chiến đấu, sau khi huyền khí tiêu hao không còn, hắn chỉ có mỗi cách là ngồi xuống tĩnh tọa khôi phục, cách này vô cùng chậm.
Thật không ngờ, hiện tại Diệp Phá lại đưa cho mình một lọ, hắn kinh ngạc nhìn về phía Diệp Phá, rất rõ ràng là thứ này đối với mình thì chỉ có thể hy vọng xa vời, nhưng đối với bọn họ thì không đáng nhắc tới. Diệp Phá thấy ánh mắt nghi hoặc của hắn, cười nói:
- Diệp Bạch, thứ này ta cho huynh, dựa theo tốc độ bình thường thì chúng ta cần ít nhất bốn năm ngày mới có thể khôi phục hoàn toàn, nhưng như vậy thì rất ảnh hưởng đến năng suất, không lợi cho việc thu hoạch điểm cống hiến, cho nên, tốc độ khôi phục thực lực nên giữ ở mức hai đến ba ngày, hồi nguyên đan này bên trong có hai mươi mốt hạt, sau mỗi lần chiến đấu, ăn vào một viên thì chúng ta mới có thể trong thời gian ngắn nhất cùng nhau săn nhiều tài liệu, đổi lại điểm cống hiến nhiều nhất.
Diệp Bạch ngẩng đầu nhìn bốn người khác quả nhiên bốn người bọn họ đều lấy ra một viên dược hoàn màu lam nhạt bỏ vào miệng, lập tức nhắm mắt điều tức, huyền khí mới vừa rồi tiêu hao trong đại chiến rất nhanh hồi phục, không bao lâu trên mặt liền hiện ra vẻ hồng nhuận, thương thế đã tốt hơn phân nửa.
Trầm mặc một lát, Diệp Bạch biết Diệp Phá kỳ thật là muốn hắn chịu ơn, nhưng hắn cũng biết rằng mình không thể từ chối, bởi vì Diệp Phá nói không sai, nếu như năm người bọn họ trong vòng ba ngày khôi phục lại huyền khí, mà mình thì kéo dài thời gian gấp đôi, như vậy không lợi cho việc kiếm điểm cống hiến, cho nên hắn yên lặng nhìn Diệp Phá, nhận lấy bình đan nhỏ rồi nói:
- Đã như thế thì đa tạ Diệp huynh.
Diệp Phá cười, lập tức cũng không nói nhiều, lấy ra một bình đan nhỏ, mở ra, lấy một viên hồi nguyên đan nhét vào miệng rồi nhắm mắt ngồi xuống.
Thấy thế, Diệp Bạch trầm mặc, ánh mắt lộ ra ý châm chọc, nếu như Diệp Phá cho rằng như thế là có thể mua chuộc hắn thì đã sai lầm lớn, mặc dù hiện tại Diệp Bạch không mua nổi hồi nguyên đan, nhưng giá của hắn cũng không phải chỉ một bình hồi nguyên đan nhỏ là có thể mua được.
Bất quá hắn cũng không nói ra, ngược lại nhận lấy bình đan, nhận hay không nhận cũng không quan trọng, nhưng muốn mình vì hắn mà bán mạng thì không thể nào, chỉ là một lọ hồi nguyên đan, sau này có cơ hội mua trả lại cho hắn là được, nhưng hiện tại, vì để kiếm điểm cống hiến nhanh hơn nên hắn không ngại cùng hợp tác một lần.
Dù sao, cho tới hiện tại hắn cũng không nghĩ rằng năm người đều chung ý nghĩ, mỗi người đều có suy nghĩ riêng, sở dĩ hiện tại còn đoàn kết bất quá là vì lợi ích chung mà thôi, một khi lợi ích nào đó xuất hiện, hoặc không thể chống được lực hấp dẫn, mấy người liền phân ra, điểm này tất cả mọi người đều rõ ràng, nhưng không ai nói ra. Cho đến hiện tại thì tốc độ kiếm điểm cống hiến rất nhanh, không ai lại ngu đến nỗi rời đi.
Có nhiều điểm thì hiển nhiên nên cố gắng một chút.
Nghĩ tới đây, Diệp Bạch cũng làm theo bộ dáng năm người kia, mở bình lấy ra một viên đan dược, một mùi thơm tràn ra cùng với linh khí lượn lờ ở miệng bình.
-- Hồi nguyên đan đúng là linh đan chân chính. Đây là lần đầu tiên Diệp Bạch nhìn thấy, không nhịn được lấy một viên đặt trước mặt, cẩn thận quan sát, nó to cỡ hạt đậu nành, hình trứng, màu lam nhạt, phía trên có vài đạo vân đan mơ hồ, vừa lấy ra khỏi bình, trong nháy mắt linh khí dày lên gấp bội.
Diệp Bạch không khách khí thu bình đagn lại, lập tức bỏ hồi nguyên đan vào miệng, nhắm mắt đả tọa giống những người khác.
Vừa nuốt đan dược vào, nhất thời có một cảm giác thơm mát, đầu lưỡi hơi ngọt, phảng phất có một cổ linh khí thẳng tiến về tâm phế, sau đó Diệp Bạch nuốt xuống, nhất thời linh khí tự động sinh ra, chậm rãi lưu chuyển trong kinh mạch Diệp Bạch, kinh mạch đang khô héo liền trở nên dễ cịu, huyền khí trong cơ thể tự động vận chuyển, không tới vài giờ, Diệp Bạch và năm người khác cơ hồ đều trợn mắt, nhìn nhau, huyền khí trong cơ thể đã khôi phục hơn phân nửa, chỉ cần một ngày là có thể khôi phục hoàn toàn.
Đây là chỗ tốt của đan dược, nếu như không có hồi nguyên đan, muốn khôi phục số lượng huyền khí như thế thì ít nhất phải mất hai đến ba ngày, nhưng như thế thì vừa ảnh hưởng đến tu luyện, vừa ảnh hưởng đến hiệu suất, hai mắt Diệp Bạch phát ra một tia quang thải. Trước đó hắn chưa bao giờ biết đan dược lại có hiệu quả lớn như thế, đến lúc này hắn mới hiểu được tại sao mình có Huyễn Tâm Thảo mà lại không thể bắt kịp các đệ tử nội tông biến thái kia, sự thật chính là do đan dược.
Nếu như cùng đãi ngộ như thế thì thành tựu Diệp Bạch chỉ sợ tuyệt không dưới bọn họ....
Đáng tiếc đây là sự khác biệt giữa ngoại tông đệ tử và nội tông đệ tử, loại như Diệp Bạch thì ngay cả loại đan dược cấp thấp nhất như Hồi Nguyên Đan cũng không mua nổi, càng không nói tới những loại đan dược phụ trợ gì đó. Cho dù là Diệp Phá, Diệp Bất Phàm là ngoại tông đệ tử giàu có thì kỳ thật tốc độ tu luyện cũng kém nội tông đệ tử, nguyên nhân lớn nhất là bọn họ cũng không mua được, mà có vài thứ, cho dù có tiền cũng không mua được.
Một số đan dược trân quý gì đó, cũng chỉ có thể sau khi trở thành nội tông đệ tử mới có thể mua. Nội tông Diệp gia chuyên môn có một Luyện Vật Các, một Kỳ Dược Hiên, một Bảo Khí Phường, một Huyền Binh Lâu, là nơi chuyên bán những bảo vật trân quý không có bên ngoài.
........
Vô danh hôi cốc.
Nửa tháng sau, một lam y thiếu nữ vung tay lên, nhất thời vô số băng đạn từ trên trời giáng xuống, đập vào một hồng thứu đang lung lay muốn ngã.
Đúng là băng đạn thuật của Diệp Lan, thoạt nhìn uy lực bất phàm, so với nửa tháng trước thì uy lực lớn hơn rất nhiều, tốc độ sử dụng cũng nhanh hơn, hiển nhiên tiến bộ rất nhiều.
Hồng thứu nọ há miệng phun ra một viên hỏa đạn, nhưng lại không thể phun ra khỏi miệng, lập tức rơi xuống đất, mọi người hoan hô một tiếng, vọt tới, rất nhanh thuần thục phân chia.
Thậm chí ngay cả những thứ quý hiếm thì cũng phân chia công bằng vì đã sớm ăn ý, căn bản không cần tranh luận. Trong nửa tháng này, bọn họ vẫn cứ đánh chết hồng thứu, sau lần thành công đầu tiên, thì sau đó có đến hai con hồng thứu cùng đến, may mà nhanh trốn vào thạch động, phong tỏa lối vào. Mấy ngày sau bọn họ trở ra thì hai con hồng thứu nọ đã sớm không thấy bóng dáng, sau đó bọn họ lại càng thêm cẩn thận, phối hợp cũng càng ngày càng ăn ý, lại đánh chết một con mãnh thú bậc hai trung cấp.
Trên cơ bản, ba đến bốn ngày là có thể thu hoạch một lần, một lần khoảng năm mươi điểm cống hiến, nửa tháng thì mỗi người ít nhất cũng thu được hai trăm điểm cống hiến, đây là điều mà trước kia ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ tới.
Lúc này điểm cống hiến của Diệp Bạch đã đạt tới năm trăm điểm, thậm chí còn hơn, tính thêm việc giết hồng phong thú được hai mươi sáu điểm cống hiến, thổ lang sáu điểm cống hiến, Diệp Bạch hiện tại đã đạt tổng cộng sáu trăm mười bảy điểm, có thể đổi lấy một quyển bí kíp cấp thấp.
Sau khi thu thập xong hồng thứu, Diệp Bạch quay lại nói với năm người
- Các vị, bao tải đã đầy, thuốc trị thương cũng dùng hết, phải trở về bổ sung, chúng ta nên nghỉ ngơi hai ngày rồi trở về thành xử lý!
Nghe vậy, Diệp Phá, Diệp Bất Phàm cảm thấy mệt mỏi, mười lăm ngày chỉ toàn chiến đấu, quả thật rất mệt, cho nên cùng gật đầu nói:
- Cũng được, dù sao nửa tháng này chúng ta thu hoạch không ít, còn đến hai tháng rưỡi nữa, chúng ta lại đến đây thì không lo không đủ một ngàn hai trăm điểm, khoảng cách với quyển bí kíp cấp cao đã không xa. Chúng ta về trước nghỉ ngơi hai ngày, chuẩn bị một chút, cũng để bổ sung đồ ăn và nước uống, còn có đan dược, vài thứ lặt vặt, hai ngày sau sẽ tập hợp trước cửa tông môn!
- Được!
Sáu người cùng gật đầu, đều quyết định như vậy. Vì thế trở về thu dọn đồ đạc, trở về ngoại môn nghỉ ngơi hai ngày dưỡng sức, chuẩn bị các thứ thật tốt, sau đó lại cùng nhau trở lại sơn cốc, tiếp tục giết hồng thứu, cứ như vậy, ngày lại qua ngày, rất nhanh liền trôi qua nửa tháng, lại một lần nữa trở về tông, xử lý hết những thứ nửa tháng có được, sau đó lần nữa quay lại, giết....
Trong nháy mắt, thời gian hai tháng liền như vậy trôi qua, Diệp Bạch tích lũy được hơn một ngàn hai trăm điểm, chính xác là một ngàn hai trăm mười một điểm.
Đây là một quyển bí kiếp hôi giai cao cấp đổi từ điểm số, mà không riêng gì Diệp Bạch, Diệp Phá, Diệp Bất Phàm, Diệp Chân, Diệp Tang, Diệp Lan cũng thu hoạch được rất nhiều, mỗi người đều thu được hơn một ngàn điểm, bí kíp hôi giai cao cấp đã không còn là giấc mơ!
Mà đồng thời, thực lực mấy người cũng tăng lên, kiếm khí quyết của Diệp Phá đã tu luyện đến cảnh giới tinh thâm, tiên tay liền phát ra một đạo kiếm khí dài mấy trượng, Diệp Bất Phàm bắn nhật tiễn đã từ một hoàng kim tiễn thăng cấp lên nhị tinh liên châu tiễn, chỉ cần có thể tiến thêm một bước là đến tam tinh liên châu, có thể cùng lúc bắn ba phát, uy lực tăng lên không chỉ gấp đôi. Mà hỏa cầu thuật của Diệp Chân, băng đạn thuật của Diệp Lan, liệt diễm đao pháp của Diệp Tang cũng tăng tiến rất nhiều, nhưng qua trọng nhất là năm người lại thấy được trụ cột kiếm pháp của Diệp Bạch.
Trụ cột kiếm pháp là thứ bị mọi người khinh thường, nhưng tới tay Diệp Bạch lại cực kỳ hữu dụng, từng chiêu kiếm bình thường không hoa mỹ, không huyễn lệ như kiếm khí chém ra, cũng không chuẩn như tên bắn, đồng dạng cũng không có lực công kích như hỏa cầu thuật, nhưng lại rất nhanh, chuẩn, hiểm, một kiếm đánh đều vào chỗ yếu hại, thường thì thì một kích cuối cùng đều là do hắn hoàn thành.
Có thể nói biểu hiện của Diệp Bạch có thể nói là kinh diễm, điều này cũng khiến địa vị hắn trong mắt năm người đột nhiên tăng lên một bậc, bằng với cấp bậc của bọn họ, mà mọi người cũng không biết, trải qua hai tháng liên tục chiến đấu, chỉ có giết và giết, tu vi huyền khí của Diệp Bạch không ngờ đã mơ hồ có dấu hiệu đột phá tầng tám, đánh sâu vào huyền khí tầng thứ chín.
Huyền khí tầng thứ chín, đây là điều mà ngoại tông Diệp gia không ai có thể đạt được
Người bình thường sử dụng thuốc trị thương, thuốc giải độc, đối với huyền sĩ thì không có tác dụng gì, những thương tổn do mãnh thú tạo thành hoặc dính độc đều không thể giải quyết được, chỉ có thuốc trị thương chuyên môn, thuốc giải độc mới có hiệu quả, bất quá có chữa được hay không lại là chuyện khác, nhưng hồi huyền đan thì khác.
Đây mới là linh đan chính thức, chuyên dùng cho huyền sĩ, những huyền sĩ mạo hiểm, chiến đấu, tu luyện đều chuẩn bị đan dược, nhưng lấy thân phận, địa vị, tài lực của Diệp Bạch căn bản không thể mua được hồi nguyên đan, trong mỗi lần chiến đấu, sau khi huyền khí tiêu hao không còn, hắn chỉ có mỗi cách là ngồi xuống tĩnh tọa khôi phục, cách này vô cùng chậm.
Thật không ngờ, hiện tại Diệp Phá lại đưa cho mình một lọ, hắn kinh ngạc nhìn về phía Diệp Phá, rất rõ ràng là thứ này đối với mình thì chỉ có thể hy vọng xa vời, nhưng đối với bọn họ thì không đáng nhắc tới. Diệp Phá thấy ánh mắt nghi hoặc của hắn, cười nói:
- Diệp Bạch, thứ này ta cho huynh, dựa theo tốc độ bình thường thì chúng ta cần ít nhất bốn năm ngày mới có thể khôi phục hoàn toàn, nhưng như vậy thì rất ảnh hưởng đến năng suất, không lợi cho việc thu hoạch điểm cống hiến, cho nên, tốc độ khôi phục thực lực nên giữ ở mức hai đến ba ngày, hồi nguyên đan này bên trong có hai mươi mốt hạt, sau mỗi lần chiến đấu, ăn vào một viên thì chúng ta mới có thể trong thời gian ngắn nhất cùng nhau săn nhiều tài liệu, đổi lại điểm cống hiến nhiều nhất.
Diệp Bạch ngẩng đầu nhìn bốn người khác quả nhiên bốn người bọn họ đều lấy ra một viên dược hoàn màu lam nhạt bỏ vào miệng, lập tức nhắm mắt điều tức, huyền khí mới vừa rồi tiêu hao trong đại chiến rất nhanh hồi phục, không bao lâu trên mặt liền hiện ra vẻ hồng nhuận, thương thế đã tốt hơn phân nửa.
Trầm mặc một lát, Diệp Bạch biết Diệp Phá kỳ thật là muốn hắn chịu ơn, nhưng hắn cũng biết rằng mình không thể từ chối, bởi vì Diệp Phá nói không sai, nếu như năm người bọn họ trong vòng ba ngày khôi phục lại huyền khí, mà mình thì kéo dài thời gian gấp đôi, như vậy không lợi cho việc kiếm điểm cống hiến, cho nên hắn yên lặng nhìn Diệp Phá, nhận lấy bình đan nhỏ rồi nói:
- Đã như thế thì đa tạ Diệp huynh.
Diệp Phá cười, lập tức cũng không nói nhiều, lấy ra một bình đan nhỏ, mở ra, lấy một viên hồi nguyên đan nhét vào miệng rồi nhắm mắt ngồi xuống.
Thấy thế, Diệp Bạch trầm mặc, ánh mắt lộ ra ý châm chọc, nếu như Diệp Phá cho rằng như thế là có thể mua chuộc hắn thì đã sai lầm lớn, mặc dù hiện tại Diệp Bạch không mua nổi hồi nguyên đan, nhưng giá của hắn cũng không phải chỉ một bình hồi nguyên đan nhỏ là có thể mua được.
Bất quá hắn cũng không nói ra, ngược lại nhận lấy bình đan, nhận hay không nhận cũng không quan trọng, nhưng muốn mình vì hắn mà bán mạng thì không thể nào, chỉ là một lọ hồi nguyên đan, sau này có cơ hội mua trả lại cho hắn là được, nhưng hiện tại, vì để kiếm điểm cống hiến nhanh hơn nên hắn không ngại cùng hợp tác một lần.
Dù sao, cho tới hiện tại hắn cũng không nghĩ rằng năm người đều chung ý nghĩ, mỗi người đều có suy nghĩ riêng, sở dĩ hiện tại còn đoàn kết bất quá là vì lợi ích chung mà thôi, một khi lợi ích nào đó xuất hiện, hoặc không thể chống được lực hấp dẫn, mấy người liền phân ra, điểm này tất cả mọi người đều rõ ràng, nhưng không ai nói ra. Cho đến hiện tại thì tốc độ kiếm điểm cống hiến rất nhanh, không ai lại ngu đến nỗi rời đi.
Có nhiều điểm thì hiển nhiên nên cố gắng một chút.
Nghĩ tới đây, Diệp Bạch cũng làm theo bộ dáng năm người kia, mở bình lấy ra một viên đan dược, một mùi thơm tràn ra cùng với linh khí lượn lờ ở miệng bình.
-- Hồi nguyên đan đúng là linh đan chân chính. Đây là lần đầu tiên Diệp Bạch nhìn thấy, không nhịn được lấy một viên đặt trước mặt, cẩn thận quan sát, nó to cỡ hạt đậu nành, hình trứng, màu lam nhạt, phía trên có vài đạo vân đan mơ hồ, vừa lấy ra khỏi bình, trong nháy mắt linh khí dày lên gấp bội.
Diệp Bạch không khách khí thu bình đagn lại, lập tức bỏ hồi nguyên đan vào miệng, nhắm mắt đả tọa giống những người khác.
Vừa nuốt đan dược vào, nhất thời có một cảm giác thơm mát, đầu lưỡi hơi ngọt, phảng phất có một cổ linh khí thẳng tiến về tâm phế, sau đó Diệp Bạch nuốt xuống, nhất thời linh khí tự động sinh ra, chậm rãi lưu chuyển trong kinh mạch Diệp Bạch, kinh mạch đang khô héo liền trở nên dễ cịu, huyền khí trong cơ thể tự động vận chuyển, không tới vài giờ, Diệp Bạch và năm người khác cơ hồ đều trợn mắt, nhìn nhau, huyền khí trong cơ thể đã khôi phục hơn phân nửa, chỉ cần một ngày là có thể khôi phục hoàn toàn.
Đây là chỗ tốt của đan dược, nếu như không có hồi nguyên đan, muốn khôi phục số lượng huyền khí như thế thì ít nhất phải mất hai đến ba ngày, nhưng như thế thì vừa ảnh hưởng đến tu luyện, vừa ảnh hưởng đến hiệu suất, hai mắt Diệp Bạch phát ra một tia quang thải. Trước đó hắn chưa bao giờ biết đan dược lại có hiệu quả lớn như thế, đến lúc này hắn mới hiểu được tại sao mình có Huyễn Tâm Thảo mà lại không thể bắt kịp các đệ tử nội tông biến thái kia, sự thật chính là do đan dược.
Nếu như cùng đãi ngộ như thế thì thành tựu Diệp Bạch chỉ sợ tuyệt không dưới bọn họ....
Đáng tiếc đây là sự khác biệt giữa ngoại tông đệ tử và nội tông đệ tử, loại như Diệp Bạch thì ngay cả loại đan dược cấp thấp nhất như Hồi Nguyên Đan cũng không mua nổi, càng không nói tới những loại đan dược phụ trợ gì đó. Cho dù là Diệp Phá, Diệp Bất Phàm là ngoại tông đệ tử giàu có thì kỳ thật tốc độ tu luyện cũng kém nội tông đệ tử, nguyên nhân lớn nhất là bọn họ cũng không mua được, mà có vài thứ, cho dù có tiền cũng không mua được.
Một số đan dược trân quý gì đó, cũng chỉ có thể sau khi trở thành nội tông đệ tử mới có thể mua. Nội tông Diệp gia chuyên môn có một Luyện Vật Các, một Kỳ Dược Hiên, một Bảo Khí Phường, một Huyền Binh Lâu, là nơi chuyên bán những bảo vật trân quý không có bên ngoài.
........
Vô danh hôi cốc.
Nửa tháng sau, một lam y thiếu nữ vung tay lên, nhất thời vô số băng đạn từ trên trời giáng xuống, đập vào một hồng thứu đang lung lay muốn ngã.
Đúng là băng đạn thuật của Diệp Lan, thoạt nhìn uy lực bất phàm, so với nửa tháng trước thì uy lực lớn hơn rất nhiều, tốc độ sử dụng cũng nhanh hơn, hiển nhiên tiến bộ rất nhiều.
Hồng thứu nọ há miệng phun ra một viên hỏa đạn, nhưng lại không thể phun ra khỏi miệng, lập tức rơi xuống đất, mọi người hoan hô một tiếng, vọt tới, rất nhanh thuần thục phân chia.
Thậm chí ngay cả những thứ quý hiếm thì cũng phân chia công bằng vì đã sớm ăn ý, căn bản không cần tranh luận. Trong nửa tháng này, bọn họ vẫn cứ đánh chết hồng thứu, sau lần thành công đầu tiên, thì sau đó có đến hai con hồng thứu cùng đến, may mà nhanh trốn vào thạch động, phong tỏa lối vào. Mấy ngày sau bọn họ trở ra thì hai con hồng thứu nọ đã sớm không thấy bóng dáng, sau đó bọn họ lại càng thêm cẩn thận, phối hợp cũng càng ngày càng ăn ý, lại đánh chết một con mãnh thú bậc hai trung cấp.
Trên cơ bản, ba đến bốn ngày là có thể thu hoạch một lần, một lần khoảng năm mươi điểm cống hiến, nửa tháng thì mỗi người ít nhất cũng thu được hai trăm điểm cống hiến, đây là điều mà trước kia ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ tới.
Lúc này điểm cống hiến của Diệp Bạch đã đạt tới năm trăm điểm, thậm chí còn hơn, tính thêm việc giết hồng phong thú được hai mươi sáu điểm cống hiến, thổ lang sáu điểm cống hiến, Diệp Bạch hiện tại đã đạt tổng cộng sáu trăm mười bảy điểm, có thể đổi lấy một quyển bí kíp cấp thấp.
Sau khi thu thập xong hồng thứu, Diệp Bạch quay lại nói với năm người
- Các vị, bao tải đã đầy, thuốc trị thương cũng dùng hết, phải trở về bổ sung, chúng ta nên nghỉ ngơi hai ngày rồi trở về thành xử lý!
Nghe vậy, Diệp Phá, Diệp Bất Phàm cảm thấy mệt mỏi, mười lăm ngày chỉ toàn chiến đấu, quả thật rất mệt, cho nên cùng gật đầu nói:
- Cũng được, dù sao nửa tháng này chúng ta thu hoạch không ít, còn đến hai tháng rưỡi nữa, chúng ta lại đến đây thì không lo không đủ một ngàn hai trăm điểm, khoảng cách với quyển bí kíp cấp cao đã không xa. Chúng ta về trước nghỉ ngơi hai ngày, chuẩn bị một chút, cũng để bổ sung đồ ăn và nước uống, còn có đan dược, vài thứ lặt vặt, hai ngày sau sẽ tập hợp trước cửa tông môn!
- Được!
Sáu người cùng gật đầu, đều quyết định như vậy. Vì thế trở về thu dọn đồ đạc, trở về ngoại môn nghỉ ngơi hai ngày dưỡng sức, chuẩn bị các thứ thật tốt, sau đó lại cùng nhau trở lại sơn cốc, tiếp tục giết hồng thứu, cứ như vậy, ngày lại qua ngày, rất nhanh liền trôi qua nửa tháng, lại một lần nữa trở về tông, xử lý hết những thứ nửa tháng có được, sau đó lần nữa quay lại, giết....
Trong nháy mắt, thời gian hai tháng liền như vậy trôi qua, Diệp Bạch tích lũy được hơn một ngàn hai trăm điểm, chính xác là một ngàn hai trăm mười một điểm.
Đây là một quyển bí kiếp hôi giai cao cấp đổi từ điểm số, mà không riêng gì Diệp Bạch, Diệp Phá, Diệp Bất Phàm, Diệp Chân, Diệp Tang, Diệp Lan cũng thu hoạch được rất nhiều, mỗi người đều thu được hơn một ngàn điểm, bí kíp hôi giai cao cấp đã không còn là giấc mơ!
Mà đồng thời, thực lực mấy người cũng tăng lên, kiếm khí quyết của Diệp Phá đã tu luyện đến cảnh giới tinh thâm, tiên tay liền phát ra một đạo kiếm khí dài mấy trượng, Diệp Bất Phàm bắn nhật tiễn đã từ một hoàng kim tiễn thăng cấp lên nhị tinh liên châu tiễn, chỉ cần có thể tiến thêm một bước là đến tam tinh liên châu, có thể cùng lúc bắn ba phát, uy lực tăng lên không chỉ gấp đôi. Mà hỏa cầu thuật của Diệp Chân, băng đạn thuật của Diệp Lan, liệt diễm đao pháp của Diệp Tang cũng tăng tiến rất nhiều, nhưng qua trọng nhất là năm người lại thấy được trụ cột kiếm pháp của Diệp Bạch.
Trụ cột kiếm pháp là thứ bị mọi người khinh thường, nhưng tới tay Diệp Bạch lại cực kỳ hữu dụng, từng chiêu kiếm bình thường không hoa mỹ, không huyễn lệ như kiếm khí chém ra, cũng không chuẩn như tên bắn, đồng dạng cũng không có lực công kích như hỏa cầu thuật, nhưng lại rất nhanh, chuẩn, hiểm, một kiếm đánh đều vào chỗ yếu hại, thường thì thì một kích cuối cùng đều là do hắn hoàn thành.
Có thể nói biểu hiện của Diệp Bạch có thể nói là kinh diễm, điều này cũng khiến địa vị hắn trong mắt năm người đột nhiên tăng lên một bậc, bằng với cấp bậc của bọn họ, mà mọi người cũng không biết, trải qua hai tháng liên tục chiến đấu, chỉ có giết và giết, tu vi huyền khí của Diệp Bạch không ngờ đã mơ hồ có dấu hiệu đột phá tầng tám, đánh sâu vào huyền khí tầng thứ chín.
Huyền khí tầng thứ chín, đây là điều mà ngoại tông Diệp gia không ai có thể đạt được
/936
|