- Chỉ sợ là Lục Hi Đại Đế đã dùng một loại thủ đoạn nào đó, khiến cho tôn tử thiêu đốt huyết mạch, mở ra không gian bên trong bản thể của kiện thần binh này. Nếu không... Không có khả năng sẽ không phát hiện ra nổi!
Nhiếp Vân phỏng đoán trong lòng.
Lục Hi Đại Đế ở thời kỳ thượng cổ cũng đã được cho là Đại đế đứng đầu, hơn nữa lại có giao hảo với Viêm Hoàng Đại Đế, các loại thủ đoạn tầng tầng lớp lớp. Thần Nông Đại Đế có thể che dấu Viêm Hoàng điện khiến cho vô số Đại Đế không tìm được. Như vậy nhất định Lục Hi Đại Đế cũng sẽ làm được chuyện này.
Về phần bản thể của kiện thần binh này ở đâu, chỉ sợ và có quan hệ với việc tế tự. Có lẽ bên trong nội cốc chính là chỗ của bản thể kiện thần binh này. Cho nên, mượn nhờ lực tế tự thì mới có thể mở ra được. Đám người Đại Tế Tự mượn tế tự thì mới có thể đạt được lực lượng càng thêm cường đại hơn.
Răng rắc!
Khi trong lòng hắn đang suy tư thì áp lực của bàn tay trên không trung càng lúc càng lớn, bên ngoài thân của Linh Lung Trân Châu tháp giống như đã bị đè ép lại, sắp không thể chịu nổi được nữa.
Một khi Linh Lung Trân Châu tháp sụp đổ, bằng vào thực lực của Nhiếp Vân sẽ không ngăn cản nổi. Rất có thể sẽ bị giết một cách đơn giản.
- Một người từ bên ngoài đến, đả thương Lục Đào, Lục Tử Siêu, làm cho đám người Lục Bác giao ra hai mươi vạn cân kiếm mễ... Ngươi cho rằng người của Kiếm Linh cốc ta dễ bắt nạt? Có thể tùy ý làm càn hay sao? Sai! Hôm nay ta sẽ khiến cho ngươi biết, sự cuồng vọng của ngươi sẽ phải trả một cái giá lớn tới nhường nào.
Trong tiếng cười điên dại, bàn tay của Đại Tế Tự biến thành một thanh Cự Kiếm ngập trời, lăng không bổ ra một cái. Hư ảnh do Linh Lung trân châu tháp hình thành lập tức xuất hiện vết rách ở bên trên.
- Ưm...
Sắc mặt Nhiếp Vân lập tức có chút khó coi.
Lực lượng của Cự Kiếm đã vượt qua tưởng tượng của hắn, mặc dù uy lực Linh Lung Trân Châu tháp của không kém, thế nhưng cũng không ngăn cản nổi.
- Yên tâm đi, sau khi ta giết ngươi, ta cũng sẽ giết chết tên đệ đệ kia của ngươi, còn có Nhị Tế tự không biết sống chết kia nữa. Để cho ngươi trên đường đi xuống hoàng tuyền không còn tịch mịch nữa!
Thấy Linh Lung Trân Châu tháp không ngăn cản được mình, khuôn mặt của Đại Tế Tự lập tức vặn vẹo, điên cuồng cười nói.
Nhìn thấy hắn có vẻ mặt như thế, dường như đã nhìn thấy mình bị dồn vào chỗ chết, Nhiếp Vân khẽ lắc đầu một cái.
- Thân là hậu nhân của Lục Hi Đại Đế, Đại Tế Tự Kiếm Linh cốc, thế nhưng lại bị cừu hận che mờ hai mắt, không phân biệt thị phi, thật sự quá đáng tiếc!
Ngươi khống chế sáu thành lực lượng của thần binh Đế cảnh Kiếm Linh cốc này. Dựa theo đạo lý mà nói, muốn giết bất luận kẻ nào cũng rất dễ dàng, tuy nhiên... Nếu muốn giết ta, ngươi vẫn không làm được chuyện này. Bởi vì... Thần binh Đế cảnh ta cũng có a!
Ầm ầm!
Nương theo lời nói của Nhiếp Vân, một cung điện cực lớn đột nhiên xuất hiện, rơi xuống mặt đất, đè trọn tế đàn ở phía dưới cung điện.
Cung điện mang theo khí tức xa xưa từ cổ chí kim, liên thông với thời gian và không gian, trấn áp vạn vật, mang theo lực lượng tiêu tan sinh tử. Đám người đang xem náo nhiệt của Kiếm Linh cốc trước đó lập tức cảm nhận được cổ lực lượng này. Tất cả đều bị dọa tới mức biến sắc, hai chân liên tục lui lại.
Sưu!
Cung điện xuất hiện, Nhiếp Vân cũng không thèm nhìn Cự Kiếm sau lưng mà quay người đi vào bên trong cung điện.
Đinh đinh đinh đinh!
Cự Kiếm hung hăng bổ vào trên cung điện, giống như kiếm gỗ chém vào trên sắt thép vậy. Sắc mặt của Đại Tế Tự lập tức biến sắc, cổ tay vỡ ra, máu tươi chảy ròng ròng.
- Thần binh Đế cảnh? Làm sao có thể... Ngươi chỉ là một Vương cảnh viên mãn, tại sao lại có thể có được thần binh Đế cảnh mà ngay cả cường giả Đại Đế cũng không có cơ chứ? Không có khả năng... Không có khả năng!
Hai mắt của Đại Tế Tự đỏ thẫm, cả người dường như đã rơi vào trong điên cuồng.
Tuy rằng hắn chưa từng rời khỏi Kiếm Linh cốc này, thế nhưng trình độ quý hiếm của thần binh Đế cảnh hắn vẫn biết rõ một ít. Loại thần binh như vậy, một ít cường giả Đại Đế cũng không thể có. Đối phương chỉ là một Vương cảnh viên mãn thì làm sao có thể đơn giản lấy ra được cơ chứ?
Đinh đinh đinh đinh!
Cự Kiếm ở trên không trung, không ngừng bổ về phía cung điện, liên tục bổ vài chục cái. Lúc này Đại Tế Tự lại lần nữa phun ra một ngụm máu tươi.
Tuy rằng hắn khống chế sáu thành lực lượng của thần binh Đế cảnh Kiếm Linh cốc này. Thế nhưng lại không có cách nào vận dụng được bản thể của nó. Như vậy làm sao có thể đánh phá được phòng ngự của Viêm Hoàng điện cơ chứ?
Nếu như không phải thực lực của Nhiếp Vân quá thấp, phải mượn lực lượng của Viêm Hoàng điện. Như vậy chỉ cần bằng vào lực phản chấn của kiện Đế cảnh thần binh này thì cũng có thể khiến cho hắn trực tiếp tử vong.
Đại Tế Tự điên cuồng tấn công Viêm Hoàng điện, hy vọng có thể chém giết được Nhiếp Vân. Tất cả tộc nhân ở chung quanh đều rơi vào trong trầm mặc.
Đại Tế Tự ở trong suy nghĩ của bọn họ, vì tộc nhân mà bất cứ chuyện gì cũng có thể làm được. Công chính vô tư, là hình mẫu của tất cả mọi người, thế nhưng bây giờ... Đại Tế tự lại giống như chó điên, không ngừng công kích người từ bên ngoài đến đang hoàn toàn không có lực lượng phản kháng!
- Đại Tế Tự... Hắn thực sự là Đại Tế Tự của chúng ta hay sao?
- Chẳng lẽ lời của người từ bên ngoài đến kia là thật? Đại Đế tự thực sự đã đưa Kiếm thị lệnh cho Lục Huyền, lại để cho hắn ta cướp đoạt Kiếm Ý phù của tất cả mọi người hay sao?
- Có lẽ là thật, nếu không tại sao ngay cả một khỏa Kiếm Ý phù mà đám người Lục Bắc Hoang, Lục Nham cũng không chiếm được cơ chứ?
- Sử dụng Kiếm thị để cướp đoạt... Quá phận, xúc phạm tới tộc quy...
Tất cả tộc nhân, ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, trong lòng đều xuất hiện vẻ thất vọng.
Trước đó có không ít người đều coi Đại Tế Tự làm hình mẫu, dùng hắn làm mục tiêu để phấn đấu, làm thần tượng. Thế nhưng giờ phút này, tất cả đều cảm thấy chuyện này rất là buồn cười.
- Chư vị!
Nhìn thấy vẻ thất vọng của đám đông, Lục Bắc Hoang đi về phía trước một bước, đi tới phía trước của tất cả mọi người rồi nói.
- Tình cảnh trước mắt chắc hẳn các ngươi cũng đã nhìn thấy rồi đó. Đại Tế Tự đã tự mình xúc phạm tộc quy, dùng việc công báo thù riêng, không quan tâm tới Lục Hi lệnh, bỏ qua ước thúc và quy củ của tổ tiên đối với chúng ta. Ý đồ đánh giết khách nhân từ bên ngoài tới đối... Hắn đã không xứng làm Đại Tế Tự nữa. Ta hi vọng các vị cùng với ta cùng nhau hiến tế, bài trừ địa vị Đại Tế Tự của hắn!
Nhiếp Vân phỏng đoán trong lòng.
Lục Hi Đại Đế ở thời kỳ thượng cổ cũng đã được cho là Đại đế đứng đầu, hơn nữa lại có giao hảo với Viêm Hoàng Đại Đế, các loại thủ đoạn tầng tầng lớp lớp. Thần Nông Đại Đế có thể che dấu Viêm Hoàng điện khiến cho vô số Đại Đế không tìm được. Như vậy nhất định Lục Hi Đại Đế cũng sẽ làm được chuyện này.
Về phần bản thể của kiện thần binh này ở đâu, chỉ sợ và có quan hệ với việc tế tự. Có lẽ bên trong nội cốc chính là chỗ của bản thể kiện thần binh này. Cho nên, mượn nhờ lực tế tự thì mới có thể mở ra được. Đám người Đại Tế Tự mượn tế tự thì mới có thể đạt được lực lượng càng thêm cường đại hơn.
Răng rắc!
Khi trong lòng hắn đang suy tư thì áp lực của bàn tay trên không trung càng lúc càng lớn, bên ngoài thân của Linh Lung Trân Châu tháp giống như đã bị đè ép lại, sắp không thể chịu nổi được nữa.
Một khi Linh Lung Trân Châu tháp sụp đổ, bằng vào thực lực của Nhiếp Vân sẽ không ngăn cản nổi. Rất có thể sẽ bị giết một cách đơn giản.
- Một người từ bên ngoài đến, đả thương Lục Đào, Lục Tử Siêu, làm cho đám người Lục Bác giao ra hai mươi vạn cân kiếm mễ... Ngươi cho rằng người của Kiếm Linh cốc ta dễ bắt nạt? Có thể tùy ý làm càn hay sao? Sai! Hôm nay ta sẽ khiến cho ngươi biết, sự cuồng vọng của ngươi sẽ phải trả một cái giá lớn tới nhường nào.
Trong tiếng cười điên dại, bàn tay của Đại Tế Tự biến thành một thanh Cự Kiếm ngập trời, lăng không bổ ra một cái. Hư ảnh do Linh Lung trân châu tháp hình thành lập tức xuất hiện vết rách ở bên trên.
- Ưm...
Sắc mặt Nhiếp Vân lập tức có chút khó coi.
Lực lượng của Cự Kiếm đã vượt qua tưởng tượng của hắn, mặc dù uy lực Linh Lung Trân Châu tháp của không kém, thế nhưng cũng không ngăn cản nổi.
- Yên tâm đi, sau khi ta giết ngươi, ta cũng sẽ giết chết tên đệ đệ kia của ngươi, còn có Nhị Tế tự không biết sống chết kia nữa. Để cho ngươi trên đường đi xuống hoàng tuyền không còn tịch mịch nữa!
Thấy Linh Lung Trân Châu tháp không ngăn cản được mình, khuôn mặt của Đại Tế Tự lập tức vặn vẹo, điên cuồng cười nói.
Nhìn thấy hắn có vẻ mặt như thế, dường như đã nhìn thấy mình bị dồn vào chỗ chết, Nhiếp Vân khẽ lắc đầu một cái.
- Thân là hậu nhân của Lục Hi Đại Đế, Đại Tế Tự Kiếm Linh cốc, thế nhưng lại bị cừu hận che mờ hai mắt, không phân biệt thị phi, thật sự quá đáng tiếc!
Ngươi khống chế sáu thành lực lượng của thần binh Đế cảnh Kiếm Linh cốc này. Dựa theo đạo lý mà nói, muốn giết bất luận kẻ nào cũng rất dễ dàng, tuy nhiên... Nếu muốn giết ta, ngươi vẫn không làm được chuyện này. Bởi vì... Thần binh Đế cảnh ta cũng có a!
Ầm ầm!
Nương theo lời nói của Nhiếp Vân, một cung điện cực lớn đột nhiên xuất hiện, rơi xuống mặt đất, đè trọn tế đàn ở phía dưới cung điện.
Cung điện mang theo khí tức xa xưa từ cổ chí kim, liên thông với thời gian và không gian, trấn áp vạn vật, mang theo lực lượng tiêu tan sinh tử. Đám người đang xem náo nhiệt của Kiếm Linh cốc trước đó lập tức cảm nhận được cổ lực lượng này. Tất cả đều bị dọa tới mức biến sắc, hai chân liên tục lui lại.
Sưu!
Cung điện xuất hiện, Nhiếp Vân cũng không thèm nhìn Cự Kiếm sau lưng mà quay người đi vào bên trong cung điện.
Đinh đinh đinh đinh!
Cự Kiếm hung hăng bổ vào trên cung điện, giống như kiếm gỗ chém vào trên sắt thép vậy. Sắc mặt của Đại Tế Tự lập tức biến sắc, cổ tay vỡ ra, máu tươi chảy ròng ròng.
- Thần binh Đế cảnh? Làm sao có thể... Ngươi chỉ là một Vương cảnh viên mãn, tại sao lại có thể có được thần binh Đế cảnh mà ngay cả cường giả Đại Đế cũng không có cơ chứ? Không có khả năng... Không có khả năng!
Hai mắt của Đại Tế Tự đỏ thẫm, cả người dường như đã rơi vào trong điên cuồng.
Tuy rằng hắn chưa từng rời khỏi Kiếm Linh cốc này, thế nhưng trình độ quý hiếm của thần binh Đế cảnh hắn vẫn biết rõ một ít. Loại thần binh như vậy, một ít cường giả Đại Đế cũng không thể có. Đối phương chỉ là một Vương cảnh viên mãn thì làm sao có thể đơn giản lấy ra được cơ chứ?
Đinh đinh đinh đinh!
Cự Kiếm ở trên không trung, không ngừng bổ về phía cung điện, liên tục bổ vài chục cái. Lúc này Đại Tế Tự lại lần nữa phun ra một ngụm máu tươi.
Tuy rằng hắn khống chế sáu thành lực lượng của thần binh Đế cảnh Kiếm Linh cốc này. Thế nhưng lại không có cách nào vận dụng được bản thể của nó. Như vậy làm sao có thể đánh phá được phòng ngự của Viêm Hoàng điện cơ chứ?
Nếu như không phải thực lực của Nhiếp Vân quá thấp, phải mượn lực lượng của Viêm Hoàng điện. Như vậy chỉ cần bằng vào lực phản chấn của kiện Đế cảnh thần binh này thì cũng có thể khiến cho hắn trực tiếp tử vong.
Đại Tế Tự điên cuồng tấn công Viêm Hoàng điện, hy vọng có thể chém giết được Nhiếp Vân. Tất cả tộc nhân ở chung quanh đều rơi vào trong trầm mặc.
Đại Tế Tự ở trong suy nghĩ của bọn họ, vì tộc nhân mà bất cứ chuyện gì cũng có thể làm được. Công chính vô tư, là hình mẫu của tất cả mọi người, thế nhưng bây giờ... Đại Tế tự lại giống như chó điên, không ngừng công kích người từ bên ngoài đến đang hoàn toàn không có lực lượng phản kháng!
- Đại Tế Tự... Hắn thực sự là Đại Tế Tự của chúng ta hay sao?
- Chẳng lẽ lời của người từ bên ngoài đến kia là thật? Đại Đế tự thực sự đã đưa Kiếm thị lệnh cho Lục Huyền, lại để cho hắn ta cướp đoạt Kiếm Ý phù của tất cả mọi người hay sao?
- Có lẽ là thật, nếu không tại sao ngay cả một khỏa Kiếm Ý phù mà đám người Lục Bắc Hoang, Lục Nham cũng không chiếm được cơ chứ?
- Sử dụng Kiếm thị để cướp đoạt... Quá phận, xúc phạm tới tộc quy...
Tất cả tộc nhân, ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, trong lòng đều xuất hiện vẻ thất vọng.
Trước đó có không ít người đều coi Đại Tế Tự làm hình mẫu, dùng hắn làm mục tiêu để phấn đấu, làm thần tượng. Thế nhưng giờ phút này, tất cả đều cảm thấy chuyện này rất là buồn cười.
- Chư vị!
Nhìn thấy vẻ thất vọng của đám đông, Lục Bắc Hoang đi về phía trước một bước, đi tới phía trước của tất cả mọi người rồi nói.
- Tình cảnh trước mắt chắc hẳn các ngươi cũng đã nhìn thấy rồi đó. Đại Tế Tự đã tự mình xúc phạm tộc quy, dùng việc công báo thù riêng, không quan tâm tới Lục Hi lệnh, bỏ qua ước thúc và quy củ của tổ tiên đối với chúng ta. Ý đồ đánh giết khách nhân từ bên ngoài tới đối... Hắn đã không xứng làm Đại Tế Tự nữa. Ta hi vọng các vị cùng với ta cùng nhau hiến tế, bài trừ địa vị Đại Tế Tự của hắn!
/3634
|