Chỗ này có chút tương tự Kiếm Linh Tháp tầng chín, có thể để cho người cảm ngộ Kiếm giới đặc thù, cũng tiến hành đột phá.
Thông qua loại phương pháp này đột phá, cơ hồ đều là ngụy Kiếm giới. Cho dù thành tựu Hoàng cảnh viên mãn, thực lực cũng có hạn, kém dựa vào chính mình đột phá nhiều lắm.
Trước mắt, toàn bộ Kiếm Linh Cốc, dựa vào lực lượng của mình đột phá, chỉ có hai cái, một là Lục Huyền, một cái khác là Lục Bắc Hoang.
- Mặc dù Lục Huyền, Lục Bắc Hoang mở ra Kiếm giới chân chính, nhưng thời điểm thực lực giống ngươi, cũng khẳng định không thể nào một người ung dung đánh bại bốn người Lục Đào, trước ta một mực không nghĩ ra, nhưng mới vừa rồi, rốt cuộc nghĩ thông suốt!
Nói xong những thứ này, Lục Vân Tử nhìn chằm chằm Nhiếp Vân, mở miệng nói.
- Ân?
Nhiếp Vân nghi ngờ.
Nếu Lục Huyền, Lục Bắc Hoang này mở ra là chân Kiếm giới, hẳn thực lực không kém Nhiếp Đồng nhiều, sao không đánh bại được bốn người Lục Đào?
- Thân thể con người là ảo diệu nhất thế gian, do tất cả Đại Đạo dung hợp thành. Vì vậy, người mới có thể tu luyện Đại Đạo không giống, cũng có thể lấy được thành tựu không kém! Người của Kiếm Linh Cốc chúng ta, từ khi ra đời đến trưởng thành chỉ quán thâu một loại lực lượng, bên trong thân thể không có nhiều loại lực lượng thăng bằng, tự nhiên mất đi ý chí vốn có của Đại Đạo, thực lực làm sao có thể cường đại!
Lục Vân Tử nói.
Mặc dù những lời này có chút mơ hồ, nhưng Nhiếp Vân vẫn nghe hiểu, bởi vì để cho hắn nhớ lại một chuyện.
Thời điểm ở Khí Hải đại lục, hài tử một ít thế gia từ nhỏ ăn sung mặc sướng, cần gì cũng là tốt nhất, mặc dù tốc độ lớn lên sẽ tăng nhanh, trước thời hạn dáng dấp thân cao thể tráng, nhưng bàn về thể chất, lại kém xa hài tử nhà nghèo!
Cũng không phải hài tử nhà nghèo ngày ngày rèn luyện, càng nhiều hơn là bởi vì chúng cái gì cũng ăn, đối với thân thể có lợi hơn.
Bây giờ Kiếm Linh Cốc giống như con nhà giàu sang, mặc dù trong thời gian ngắn để cho các đệ tử thực lực tăng lên, có lực chiến đấu mạnh hơn, trên thực tế lại tương đương với thời điểm ở trụ cột, bạt miêu trợ trường, cho dù là một mình mở ra Kiếm giới, cũng không phải đối thủ của Nhiếp Vân, Nhiếp Đồng!
- Ta gần đây một mực nghĩ, người Kiếm Linh Cốc chúng ta không cách nào xông phá cửa ải cuối cùng, có phải là bởi vì cái này hay không...
Lục Vân Tử nói tiếp.
Hài tử nhà nghèo sớm ra đời, biết một hạt gạo là một giọt mồ hôi, cho nên càng thêm quý trọng, người của Kiếm Linh Cốc, ngay từ đầu liền nhận được Kiếm Đạo tốt nhất, đi con đường chính xác nhất, một khi xuất hiện một chút thất bại, sẽ bị đả kích, bàn về sức chịu đựng cùng tính dai, là kém xa thiên tài Thần giới.
Có khi vì nguyên nhân này, bọn họ mới không cách nào trùng kích cửa ải cuối cùng, đạt tới cảnh giới tối cao.
- Không đúng!
Nhiếp Vân lắc đầu.
Nếu quả thật là như thế, Kiếm Linh Cốc truyền thừa nhiều năm như vậy, không có một người ý thức được điểm này sao? Một khi có người ý thức được, chỉ cần không để cho hài tử ăn Kiếm Thước, tất cả kiếm chiêu để cho hắn cố gắng đi học, không phải được rồi?
- Phải, rốt cuộc là nguyên do gì, vô số tiên hiền cũng không nghĩ ra, ta cũng chỉ nói đại khái một chút!
Nghe được Nhiếp Vân giải thích, Lục Vân Tử cười lắc đầu, không tiếp tục dây dưa ở đề tài này nữa:
- Ta cùng với Đại Tế Ty lui tới nhiều năm, người này trừng mắt tất báo, đám người Lục Đào là hậu bối của hắn, lại được mệnh lệnh của hắn đi làm khó dễ ngươi, kết quả lại bị ngươi đánh cho trọng thương... Chỉ bằng vào điều này, chắc chắn sẽ không bỏ qua! Cho nên... trước khi nội cốc mở ra, ngươi liền ở chỗ này của ta, mặc dù chỗ này của ta không lớn, nhưng có ta tự mình trấn giữ, thì không ai dám như thế nào!
- Tiền bối ưu ái, tại hạ tâm lĩnh... Tại hạ cũng có chút thủ đoạn bảo vệ tánh mạng, cho dù thực lực của Đại Tế Ty không kém, nhưng muốn lặng yên không tiếng động chém giết ta, cũng sợ rằng không quá dễ dàng!
Nhiếp Vân lắc đầu cự tuyệt.
Hắn còn muốn người khác tìm phiền toái, vơ vét một ít Kiếm Thước trở lại, nếu quả thật ở chỗ Nhị Tế Ty, cơ hội như vậy liền xong.
Lại nói, có Linh Lung Trân Châu Tháp, Viêm Hoàng Điện làm chỗ dựa, chỉ cần Đại Tế Ty không có đạt tới Đế cảnh, sẽ không có gì đáng sợ.
Giống như Lục Hi huyết dịch hội tụ lão nhân, thực lực đã vượt ra phạm vi Hoàng cảnh viên mãn, nhưng vẫn không cách nào chém giết mình.
- Ngươi quá khinh thường Đại Tế Ty...
Lục Vân Tử lắc đầu.
- Ân?
Nhiếp Vân nghi ngờ nhìn tới.
Hắn có thể nói như vậy, khẳng định không phải vô duyên vô cớ.
- Người trong Kiếm Linh Cốc, trong cơ thể cơ hồ hàm chứa huyết mạch của Lục Hi Đại Đế, nhất mạch tương thừa, ngươi biết vì sao chủ sự nói chuyện nơi này, không gọi gia chủ, tộc trưởng mà gọi là... Đại Tế Ty không?
Lục Vân Tử giống như là thay đổi đề tài, hỏi.
- Ách...
Nhiếp Vân nháy mắt.
Hắn thật đúng là có chút kỳ quái.
Gia tộc nhất mạch truyền thừa, đều có tộc trưởng, gia chủ quản lý, Kiếm Linh Cốc lại là Tế Ty, để cho người ta không thể không nghi ngờ.
- Bởi vì... Chúng ta nơi này, có thực lực vô thượng là Tế Ty!
Lục Vân Tử nói.
- Thực lực vô thượng?
Nhiếp Vân sửng sốt một chút.
Mặc dù thực lực của Đại Tế Ty không kém, nhưng chỉ là Hoàng cảnh viên mãn, theo lý mà nói còn kém xa huyết dịch của Lục Hi Đại Đế biến hóa lão giả, làm sao có thể có thực lực vô thượng?
Chỉ bằng vào hai chữ “vô thượng” này, đã nói lên sức chiến đấu vượt xa Hoàng cảnh viên mãn, đạt tới trình độ người không thể so sánh!
Nếu thật như thế, mình nên có thể cảm nhận được a!
Thấy hắn mặt đầy mê hoặc, Lục Vân Tử lắc đầu, giải thích:
- Chuyện Kiếm Linh Cốc là một Thần khí, chắc hẳn ngươi đã sớm biết rồi, Tế Ty mượn lực tộc nhân, có thể khu động thần khí này, chỉ cần thân ở Kiếm Linh Cốc, liền có sức chiến đấu vô tận, ngươi nói cường đại hay không cường đại?
Con ngươi của Nhiếp Vân co rụt lại.
Nếu quả thật là như vậy, Tế Ty thật đúng là đủ đáng sợ!
Có lực lượng khống chế Thần khí, thân ở nội bộ Thần khí, chỉ cần không vượt qua đối phương quá nhiều, là không thể nào chiến thắng.
Giống như Viêm Hoàng Điện, mình là chưởng khống giả, cho dù huyết dịch của Lục Hi Đại Đế biến hóa lão giả xông vào, cũng chỉ có một con đường chết!
Kiếm Linh Cốc là Thần khí, cấp bậc cụ thể không biết, bất quá có thể vây khốn nhiều Hoàng cảnh viên mãn như vậy, để cho người ngoại giới không vào được, sợ rằng cấp bậc không thấp, ít nhất giống như Linh Lung Trân Châu Tháp, đạt tới nửa bước Đế cảnh!
Thông qua loại phương pháp này đột phá, cơ hồ đều là ngụy Kiếm giới. Cho dù thành tựu Hoàng cảnh viên mãn, thực lực cũng có hạn, kém dựa vào chính mình đột phá nhiều lắm.
Trước mắt, toàn bộ Kiếm Linh Cốc, dựa vào lực lượng của mình đột phá, chỉ có hai cái, một là Lục Huyền, một cái khác là Lục Bắc Hoang.
- Mặc dù Lục Huyền, Lục Bắc Hoang mở ra Kiếm giới chân chính, nhưng thời điểm thực lực giống ngươi, cũng khẳng định không thể nào một người ung dung đánh bại bốn người Lục Đào, trước ta một mực không nghĩ ra, nhưng mới vừa rồi, rốt cuộc nghĩ thông suốt!
Nói xong những thứ này, Lục Vân Tử nhìn chằm chằm Nhiếp Vân, mở miệng nói.
- Ân?
Nhiếp Vân nghi ngờ.
Nếu Lục Huyền, Lục Bắc Hoang này mở ra là chân Kiếm giới, hẳn thực lực không kém Nhiếp Đồng nhiều, sao không đánh bại được bốn người Lục Đào?
- Thân thể con người là ảo diệu nhất thế gian, do tất cả Đại Đạo dung hợp thành. Vì vậy, người mới có thể tu luyện Đại Đạo không giống, cũng có thể lấy được thành tựu không kém! Người của Kiếm Linh Cốc chúng ta, từ khi ra đời đến trưởng thành chỉ quán thâu một loại lực lượng, bên trong thân thể không có nhiều loại lực lượng thăng bằng, tự nhiên mất đi ý chí vốn có của Đại Đạo, thực lực làm sao có thể cường đại!
Lục Vân Tử nói.
Mặc dù những lời này có chút mơ hồ, nhưng Nhiếp Vân vẫn nghe hiểu, bởi vì để cho hắn nhớ lại một chuyện.
Thời điểm ở Khí Hải đại lục, hài tử một ít thế gia từ nhỏ ăn sung mặc sướng, cần gì cũng là tốt nhất, mặc dù tốc độ lớn lên sẽ tăng nhanh, trước thời hạn dáng dấp thân cao thể tráng, nhưng bàn về thể chất, lại kém xa hài tử nhà nghèo!
Cũng không phải hài tử nhà nghèo ngày ngày rèn luyện, càng nhiều hơn là bởi vì chúng cái gì cũng ăn, đối với thân thể có lợi hơn.
Bây giờ Kiếm Linh Cốc giống như con nhà giàu sang, mặc dù trong thời gian ngắn để cho các đệ tử thực lực tăng lên, có lực chiến đấu mạnh hơn, trên thực tế lại tương đương với thời điểm ở trụ cột, bạt miêu trợ trường, cho dù là một mình mở ra Kiếm giới, cũng không phải đối thủ của Nhiếp Vân, Nhiếp Đồng!
- Ta gần đây một mực nghĩ, người Kiếm Linh Cốc chúng ta không cách nào xông phá cửa ải cuối cùng, có phải là bởi vì cái này hay không...
Lục Vân Tử nói tiếp.
Hài tử nhà nghèo sớm ra đời, biết một hạt gạo là một giọt mồ hôi, cho nên càng thêm quý trọng, người của Kiếm Linh Cốc, ngay từ đầu liền nhận được Kiếm Đạo tốt nhất, đi con đường chính xác nhất, một khi xuất hiện một chút thất bại, sẽ bị đả kích, bàn về sức chịu đựng cùng tính dai, là kém xa thiên tài Thần giới.
Có khi vì nguyên nhân này, bọn họ mới không cách nào trùng kích cửa ải cuối cùng, đạt tới cảnh giới tối cao.
- Không đúng!
Nhiếp Vân lắc đầu.
Nếu quả thật là như thế, Kiếm Linh Cốc truyền thừa nhiều năm như vậy, không có một người ý thức được điểm này sao? Một khi có người ý thức được, chỉ cần không để cho hài tử ăn Kiếm Thước, tất cả kiếm chiêu để cho hắn cố gắng đi học, không phải được rồi?
- Phải, rốt cuộc là nguyên do gì, vô số tiên hiền cũng không nghĩ ra, ta cũng chỉ nói đại khái một chút!
Nghe được Nhiếp Vân giải thích, Lục Vân Tử cười lắc đầu, không tiếp tục dây dưa ở đề tài này nữa:
- Ta cùng với Đại Tế Ty lui tới nhiều năm, người này trừng mắt tất báo, đám người Lục Đào là hậu bối của hắn, lại được mệnh lệnh của hắn đi làm khó dễ ngươi, kết quả lại bị ngươi đánh cho trọng thương... Chỉ bằng vào điều này, chắc chắn sẽ không bỏ qua! Cho nên... trước khi nội cốc mở ra, ngươi liền ở chỗ này của ta, mặc dù chỗ này của ta không lớn, nhưng có ta tự mình trấn giữ, thì không ai dám như thế nào!
- Tiền bối ưu ái, tại hạ tâm lĩnh... Tại hạ cũng có chút thủ đoạn bảo vệ tánh mạng, cho dù thực lực của Đại Tế Ty không kém, nhưng muốn lặng yên không tiếng động chém giết ta, cũng sợ rằng không quá dễ dàng!
Nhiếp Vân lắc đầu cự tuyệt.
Hắn còn muốn người khác tìm phiền toái, vơ vét một ít Kiếm Thước trở lại, nếu quả thật ở chỗ Nhị Tế Ty, cơ hội như vậy liền xong.
Lại nói, có Linh Lung Trân Châu Tháp, Viêm Hoàng Điện làm chỗ dựa, chỉ cần Đại Tế Ty không có đạt tới Đế cảnh, sẽ không có gì đáng sợ.
Giống như Lục Hi huyết dịch hội tụ lão nhân, thực lực đã vượt ra phạm vi Hoàng cảnh viên mãn, nhưng vẫn không cách nào chém giết mình.
- Ngươi quá khinh thường Đại Tế Ty...
Lục Vân Tử lắc đầu.
- Ân?
Nhiếp Vân nghi ngờ nhìn tới.
Hắn có thể nói như vậy, khẳng định không phải vô duyên vô cớ.
- Người trong Kiếm Linh Cốc, trong cơ thể cơ hồ hàm chứa huyết mạch của Lục Hi Đại Đế, nhất mạch tương thừa, ngươi biết vì sao chủ sự nói chuyện nơi này, không gọi gia chủ, tộc trưởng mà gọi là... Đại Tế Ty không?
Lục Vân Tử giống như là thay đổi đề tài, hỏi.
- Ách...
Nhiếp Vân nháy mắt.
Hắn thật đúng là có chút kỳ quái.
Gia tộc nhất mạch truyền thừa, đều có tộc trưởng, gia chủ quản lý, Kiếm Linh Cốc lại là Tế Ty, để cho người ta không thể không nghi ngờ.
- Bởi vì... Chúng ta nơi này, có thực lực vô thượng là Tế Ty!
Lục Vân Tử nói.
- Thực lực vô thượng?
Nhiếp Vân sửng sốt một chút.
Mặc dù thực lực của Đại Tế Ty không kém, nhưng chỉ là Hoàng cảnh viên mãn, theo lý mà nói còn kém xa huyết dịch của Lục Hi Đại Đế biến hóa lão giả, làm sao có thể có thực lực vô thượng?
Chỉ bằng vào hai chữ “vô thượng” này, đã nói lên sức chiến đấu vượt xa Hoàng cảnh viên mãn, đạt tới trình độ người không thể so sánh!
Nếu thật như thế, mình nên có thể cảm nhận được a!
Thấy hắn mặt đầy mê hoặc, Lục Vân Tử lắc đầu, giải thích:
- Chuyện Kiếm Linh Cốc là một Thần khí, chắc hẳn ngươi đã sớm biết rồi, Tế Ty mượn lực tộc nhân, có thể khu động thần khí này, chỉ cần thân ở Kiếm Linh Cốc, liền có sức chiến đấu vô tận, ngươi nói cường đại hay không cường đại?
Con ngươi của Nhiếp Vân co rụt lại.
Nếu quả thật là như vậy, Tế Ty thật đúng là đủ đáng sợ!
Có lực lượng khống chế Thần khí, thân ở nội bộ Thần khí, chỉ cần không vượt qua đối phương quá nhiều, là không thể nào chiến thắng.
Giống như Viêm Hoàng Điện, mình là chưởng khống giả, cho dù huyết dịch của Lục Hi Đại Đế biến hóa lão giả xông vào, cũng chỉ có một con đường chết!
Kiếm Linh Cốc là Thần khí, cấp bậc cụ thể không biết, bất quá có thể vây khốn nhiều Hoàng cảnh viên mãn như vậy, để cho người ngoại giới không vào được, sợ rằng cấp bậc không thấp, ít nhất giống như Linh Lung Trân Châu Tháp, đạt tới nửa bước Đế cảnh!
/3634
|