- Các ngươi...
Thấy mọi người ngăn trở, mặc dù Hồng Tường phách lối cũng biết chuyện không thể làm, híp mắt lại, không nói thêm gì nữa, thời điểm đang suy nghĩ làm sao lén tra hỏi, chỉ thấy cách đó không xa mọi người lại hốt hoảng.
- Lại có người đột phá, cũng là Vương cảnh sơ kỳ đạt tới Vương cảnh hậu kỳ, mau đi xem một chút...
Một thanh âm vang lên, ngay sau đó không ít người phóng tới bên kia.
Người đi gần một nửa, bên này nhất thời không có chật chội như mới vừa rồi, Hồng Tường công tử thấy không ai ngăn cản hắn nữa, cười hắc hắc, đi tới bên cạnh Vương cảnh hậu kỳ kia, bàn tay nhẹ nhàng trảo một cái.
- Ngươi muốn làm gì?
Thấy động tác của hắn, lại có mấy người chạy tới.
- Không làm gì, chỉ muốn biết hắn là làm sao lĩnh ngộ những tượng đá này, mọi người yên tâm, ta cũng không độc chiếm, chỉ cần hắn nói ra tin tức, ta liền nói với mọi người!
Hồng Tường công tử nở nụ cười.
Nghe hắn muốn chia sẽ cho mọi người, mấy người nguyên bản định ngăn trở dừng lại.
- Ngươi...
Vương cảnh hậu kỳ bị bắt, vùng vẫy mấy cái, không cách nào chạy trốn, rốt cuộc cảm thấy sợ.
Mới vừa rồi chỉ có một mình hắn đột phá, nhất chi độc tú, người người đều cảm thấy trân quý, không dám động thủ, hiện tại cho dù hắn chết, vẫn còn có cái thứ hai, đã không có ưu thế, hơn nữa Hồng Tường cam kết sẽ nói ra bí mật, quyền chủ động đã không ở trong tay của hắn.
- Nói đi, nếu không... hậu quả ngươi nên biết!
Cười lạnh một tiếng, bàn tay của Hồng Tường công tử rạch một cái chế trụ hắn, không cách nào nhúc nhích.
Lực lượng trong cơ thể Vương cảnh hậu kỳ kia sôi trào va chạm mấy cái, phát hiện từ đầu đến cuối không cách nào phá phong ấn, trong mắt tràn đầy không cam lòng.
- Cổ lực lượng này?
Nhiếp Vân đứng ở phía sau đám người không muốn để ý tới những chuyện này, cảm nhận được trong cơ thể Vương cảnh hậu kỳ tản ra lực lượng, giống như nhận thức điều gì, sắc mặt đột nhiên biến đổi:
- Chẳng lẽ là... Hỗn Độn Vương?
Hỗn Độn Vương ra đời ở trong Hỗn Độn, là một Tiên Thiên sinh mệnh ở trong Hỗn Độn hải dương tu luyện thành, vô luận thực lực mạnh hơn nữa, cũng mang khí tức đặc hữu của Hỗn Độn hải dương.
Bất quá, nếu quả thật là Hỗn Độn Vương, mình không thể không nhận ra a?
Chẳng lẽ năng lực ngụy trang của bọn họ đã đạt tới cảnh giới Thiên Nhãn cũng nhìn không thấu?
Cố nén rung động trong lòng, Nhiếp Vân phun ra một hơi, suy tư cục diện trước mắt.
Lúc này Viên Cửu hôn mê bất tỉnh, khôi lỗi hoàn toàn phế bỏ, mặc dù có thi thể của Nam Hoa lão tiên, nhưng vẫn chưa luyện hóa, thực lực của hắn đối mặt Hoàng cảnh đỉnh phong Hồng Tường công tử, vẫn còn có chút không đủ.
Phải nghĩ biện pháp.
- Hồng Tường công tử chậm đã!
Thấy gia hoả có thể là Hỗn Độn Vương kia tùy thời sẽ bị bóp chết, trong mắt Nhiếp Vân run lên, vội vàng đi tới.
- Ngươi muốn cản ta?
Thấy ra mặt là một thanh niên, hơn nữa chỉ có Vương cảnh viên mãn, Hồng Tường công tử hừ lạnh, khí tức Hoàng cảnh đỉnh phong giống như cuồng triều áp bách tới.
- Ngươi không nên xen vào, vị Hồng Tường công tử này là người của Hồng Hà Môn...
Chu Giang không nghĩ tới hắn đột nhiên ló đầu, vội vàng kéo lại.
Không thể không nói, người này ở thời khắc mấu chốt vẫn có thể giảng nghĩa khí, đổi thành người khác, hai người vốn không quen biết, vạn nhất thật đắc tội Hồng Tường công tử, dính líu đến hắn liền phiền toái.
- Yên tâm, ta tự có chừng mực!
Nhiếp Vân cho hắn một cái ánh mắt an ủi, nhẹ nhàng cười một tiếng, lần nữa nhìn về phía Hồng Tường công tử:
- Công tử có thể mượn một bước nói chuyện hay không!
- Có chuyện gì nói ở nơi này đi!
Mí mắt của Hồng Tường công tử nhấc lên, bàn tay nắm Vương cảnh hậu kỳ không nhúc nhích chút nào.
- Vậy ta liền nói, công tử có nhận biết cái này không...
Nhiếp Vân cười nhạt, búng ngón tay, một cái lệnh bài xuất hiện.
- Lệnh bài của Hồng Hà Môn trưởng lão? Ngươi là ai? Tại sao có thể có cái này?
Hồng Tường công tử giật mình.
Hắn thân là đệ tử Hồng Hà Môn, lại là cháu trai ruột của Hồng Nguyên trưởng lão, tự nhiên biết loại lệnh bài trưởng lão này.
- Cái này... Công tử chắc nhận biết đi!
Không trả lời câu hỏi của hắn, Nhiếp Vân cong ngón tay, một đạo lực lượng tinh thuần từ đầu ngón tay bay ra, tạo thành một đường thẳng tắp, trôi lơ lửng ở trước mắt mọi người.
- Hồng Hà linh khí... Ngươi là đệ tử hạch tâm của Hồng Hà Môn?
Thấy cổ lực lượng này, Hồng Tường công tử sửng sốt một chút:
- Không đúng!
- Cổ lực lượng này của ngươi còn tinh thuần hơn đệ tử hạch tâm, chẳng lẽ... Ngươi là đệ tử của môn chủ?
Thiếu niên trước mắt thi triển ra lực lượng, thuộc về đệ tử hạch tâm của Hồng Hà Môn mới có, thậm chí độ tinh thuần chỉ hơn chớ không kém. Chẳng lẽ... Là đệ tử môn chủ trong truyền thuyết?
Hồng Hà Môn giống như Hỏa Thần tông, đệ tử hạch tâm có không ít, nhưng đệ tử môn chủ không nhiều, hơn nữa người người thân phận bí mật, người nào cũng không biết rốt cuộc là ai. Mặc dù hắn là cháu trai của Hồng Nguyên trưởng lão, nhưng đối với đệ tử của môn chủ lại không biết gì cả.
Thiếu niên này tiện tay lấy ra lệnh bài trưởng lão, lại có lực lượng tinh thuần như vậy, kết hợp với trước đó đối phương cố ý giấu giếm thân phận, chẳng lẽ thật là đệ tử của môn chủ?
Đệ tử của môn chủ, người cạnh tranh vị trí môn chủ, cho dù sau này hắn có thể trở thành trưởng lão, thậm chí đạt tới loại trình độ như gia gia, nhưng so với môn chủ, cũng chênh lệch rất nhiều.
- Ngươi là...
Nghĩ tới đây. Hồng Tường công tử không còn ngạo khí, mang do dự nhìn tới.
- Hư...
Nhiếp Vân khoát tay một cái, ý tứ đối phương không nên hỏi nhiều, cười một tiếng:
- Ngươi đưa người này cho ta, ta có thể để cho hắn ngoan ngoãn nói ra bí mật tìm hiểu tượng đá!
- Tốt!
Thấy hắn nói xác định, Hồng Tường công tử gật đầu một cái, bàn tay run lên, ném Vương cảnh hậu kỳ liền tới.
Hai người nói chuyện rất bí mật, trong đám người thấy rõ ràng hai người đối thoại chỉ có Vương cảnh hậu kỳ, những người khác không biết chuyện gì xảy ra, Hồng Tường công tử liền ném người tới.
- Làm phiền công tử phong ấn chung quanh, ta không muốn nói bị người khác nghe được!
Nhận lấy Vương cảnh hậu kỳ, Nhiếp Vân truyền âm cho Hồng Tường công tử:
- Tìm hiểu bí mật của tượng đá, tốt nhất không cần nói cho quá nhiều người. Đây là nhiệm vụ môn chủ giao cho ta!
- Vâng!
Nghe được là nhiệm vụ môn chủ giao phó, Hồng Tường công tử nghiêm sắc mặt, năm ngón tay mở ra, lăng không trảo một cái, không gian chung quanh lập tức bị khóa chặt, một đạo phong cấm đặc thù bao phủ Nhiếp Vân cùng Vương cảnh hậu kỳ vào trong.
Thấy mọi người ngăn trở, mặc dù Hồng Tường phách lối cũng biết chuyện không thể làm, híp mắt lại, không nói thêm gì nữa, thời điểm đang suy nghĩ làm sao lén tra hỏi, chỉ thấy cách đó không xa mọi người lại hốt hoảng.
- Lại có người đột phá, cũng là Vương cảnh sơ kỳ đạt tới Vương cảnh hậu kỳ, mau đi xem một chút...
Một thanh âm vang lên, ngay sau đó không ít người phóng tới bên kia.
Người đi gần một nửa, bên này nhất thời không có chật chội như mới vừa rồi, Hồng Tường công tử thấy không ai ngăn cản hắn nữa, cười hắc hắc, đi tới bên cạnh Vương cảnh hậu kỳ kia, bàn tay nhẹ nhàng trảo một cái.
- Ngươi muốn làm gì?
Thấy động tác của hắn, lại có mấy người chạy tới.
- Không làm gì, chỉ muốn biết hắn là làm sao lĩnh ngộ những tượng đá này, mọi người yên tâm, ta cũng không độc chiếm, chỉ cần hắn nói ra tin tức, ta liền nói với mọi người!
Hồng Tường công tử nở nụ cười.
Nghe hắn muốn chia sẽ cho mọi người, mấy người nguyên bản định ngăn trở dừng lại.
- Ngươi...
Vương cảnh hậu kỳ bị bắt, vùng vẫy mấy cái, không cách nào chạy trốn, rốt cuộc cảm thấy sợ.
Mới vừa rồi chỉ có một mình hắn đột phá, nhất chi độc tú, người người đều cảm thấy trân quý, không dám động thủ, hiện tại cho dù hắn chết, vẫn còn có cái thứ hai, đã không có ưu thế, hơn nữa Hồng Tường cam kết sẽ nói ra bí mật, quyền chủ động đã không ở trong tay của hắn.
- Nói đi, nếu không... hậu quả ngươi nên biết!
Cười lạnh một tiếng, bàn tay của Hồng Tường công tử rạch một cái chế trụ hắn, không cách nào nhúc nhích.
Lực lượng trong cơ thể Vương cảnh hậu kỳ kia sôi trào va chạm mấy cái, phát hiện từ đầu đến cuối không cách nào phá phong ấn, trong mắt tràn đầy không cam lòng.
- Cổ lực lượng này?
Nhiếp Vân đứng ở phía sau đám người không muốn để ý tới những chuyện này, cảm nhận được trong cơ thể Vương cảnh hậu kỳ tản ra lực lượng, giống như nhận thức điều gì, sắc mặt đột nhiên biến đổi:
- Chẳng lẽ là... Hỗn Độn Vương?
Hỗn Độn Vương ra đời ở trong Hỗn Độn, là một Tiên Thiên sinh mệnh ở trong Hỗn Độn hải dương tu luyện thành, vô luận thực lực mạnh hơn nữa, cũng mang khí tức đặc hữu của Hỗn Độn hải dương.
Bất quá, nếu quả thật là Hỗn Độn Vương, mình không thể không nhận ra a?
Chẳng lẽ năng lực ngụy trang của bọn họ đã đạt tới cảnh giới Thiên Nhãn cũng nhìn không thấu?
Cố nén rung động trong lòng, Nhiếp Vân phun ra một hơi, suy tư cục diện trước mắt.
Lúc này Viên Cửu hôn mê bất tỉnh, khôi lỗi hoàn toàn phế bỏ, mặc dù có thi thể của Nam Hoa lão tiên, nhưng vẫn chưa luyện hóa, thực lực của hắn đối mặt Hoàng cảnh đỉnh phong Hồng Tường công tử, vẫn còn có chút không đủ.
Phải nghĩ biện pháp.
- Hồng Tường công tử chậm đã!
Thấy gia hoả có thể là Hỗn Độn Vương kia tùy thời sẽ bị bóp chết, trong mắt Nhiếp Vân run lên, vội vàng đi tới.
- Ngươi muốn cản ta?
Thấy ra mặt là một thanh niên, hơn nữa chỉ có Vương cảnh viên mãn, Hồng Tường công tử hừ lạnh, khí tức Hoàng cảnh đỉnh phong giống như cuồng triều áp bách tới.
- Ngươi không nên xen vào, vị Hồng Tường công tử này là người của Hồng Hà Môn...
Chu Giang không nghĩ tới hắn đột nhiên ló đầu, vội vàng kéo lại.
Không thể không nói, người này ở thời khắc mấu chốt vẫn có thể giảng nghĩa khí, đổi thành người khác, hai người vốn không quen biết, vạn nhất thật đắc tội Hồng Tường công tử, dính líu đến hắn liền phiền toái.
- Yên tâm, ta tự có chừng mực!
Nhiếp Vân cho hắn một cái ánh mắt an ủi, nhẹ nhàng cười một tiếng, lần nữa nhìn về phía Hồng Tường công tử:
- Công tử có thể mượn một bước nói chuyện hay không!
- Có chuyện gì nói ở nơi này đi!
Mí mắt của Hồng Tường công tử nhấc lên, bàn tay nắm Vương cảnh hậu kỳ không nhúc nhích chút nào.
- Vậy ta liền nói, công tử có nhận biết cái này không...
Nhiếp Vân cười nhạt, búng ngón tay, một cái lệnh bài xuất hiện.
- Lệnh bài của Hồng Hà Môn trưởng lão? Ngươi là ai? Tại sao có thể có cái này?
Hồng Tường công tử giật mình.
Hắn thân là đệ tử Hồng Hà Môn, lại là cháu trai ruột của Hồng Nguyên trưởng lão, tự nhiên biết loại lệnh bài trưởng lão này.
- Cái này... Công tử chắc nhận biết đi!
Không trả lời câu hỏi của hắn, Nhiếp Vân cong ngón tay, một đạo lực lượng tinh thuần từ đầu ngón tay bay ra, tạo thành một đường thẳng tắp, trôi lơ lửng ở trước mắt mọi người.
- Hồng Hà linh khí... Ngươi là đệ tử hạch tâm của Hồng Hà Môn?
Thấy cổ lực lượng này, Hồng Tường công tử sửng sốt một chút:
- Không đúng!
- Cổ lực lượng này của ngươi còn tinh thuần hơn đệ tử hạch tâm, chẳng lẽ... Ngươi là đệ tử của môn chủ?
Thiếu niên trước mắt thi triển ra lực lượng, thuộc về đệ tử hạch tâm của Hồng Hà Môn mới có, thậm chí độ tinh thuần chỉ hơn chớ không kém. Chẳng lẽ... Là đệ tử môn chủ trong truyền thuyết?
Hồng Hà Môn giống như Hỏa Thần tông, đệ tử hạch tâm có không ít, nhưng đệ tử môn chủ không nhiều, hơn nữa người người thân phận bí mật, người nào cũng không biết rốt cuộc là ai. Mặc dù hắn là cháu trai của Hồng Nguyên trưởng lão, nhưng đối với đệ tử của môn chủ lại không biết gì cả.
Thiếu niên này tiện tay lấy ra lệnh bài trưởng lão, lại có lực lượng tinh thuần như vậy, kết hợp với trước đó đối phương cố ý giấu giếm thân phận, chẳng lẽ thật là đệ tử của môn chủ?
Đệ tử của môn chủ, người cạnh tranh vị trí môn chủ, cho dù sau này hắn có thể trở thành trưởng lão, thậm chí đạt tới loại trình độ như gia gia, nhưng so với môn chủ, cũng chênh lệch rất nhiều.
- Ngươi là...
Nghĩ tới đây. Hồng Tường công tử không còn ngạo khí, mang do dự nhìn tới.
- Hư...
Nhiếp Vân khoát tay một cái, ý tứ đối phương không nên hỏi nhiều, cười một tiếng:
- Ngươi đưa người này cho ta, ta có thể để cho hắn ngoan ngoãn nói ra bí mật tìm hiểu tượng đá!
- Tốt!
Thấy hắn nói xác định, Hồng Tường công tử gật đầu một cái, bàn tay run lên, ném Vương cảnh hậu kỳ liền tới.
Hai người nói chuyện rất bí mật, trong đám người thấy rõ ràng hai người đối thoại chỉ có Vương cảnh hậu kỳ, những người khác không biết chuyện gì xảy ra, Hồng Tường công tử liền ném người tới.
- Làm phiền công tử phong ấn chung quanh, ta không muốn nói bị người khác nghe được!
Nhận lấy Vương cảnh hậu kỳ, Nhiếp Vân truyền âm cho Hồng Tường công tử:
- Tìm hiểu bí mật của tượng đá, tốt nhất không cần nói cho quá nhiều người. Đây là nhiệm vụ môn chủ giao cho ta!
- Vâng!
Nghe được là nhiệm vụ môn chủ giao phó, Hồng Tường công tử nghiêm sắc mặt, năm ngón tay mở ra, lăng không trảo một cái, không gian chung quanh lập tức bị khóa chặt, một đạo phong cấm đặc thù bao phủ Nhiếp Vân cùng Vương cảnh hậu kỳ vào trong.
/3634
|