- Không được!
Bích Lạc tiên tử cười khổ lắc đầu.
- Vậy ta cũng không có biện pháp!
Nhiếp Vân tràn đầy buồn rầu.
Trước đã tính kỹ, ai ngờ lại xuất hiện ngoài ý muốn bị nghịch đẩy, sau đó lực lượng hai người trao đổi lại xuất hiện tình huống như vậy, không thể không nói, cho dù là hắn có rất nhiều mưu kế, cũng không biết nên làm gì bây giờ.
- Yên tâm đi, dung hợp lực lượng của ngươi, thực lực gia tăng... Hỏa Độc tạm thời sẽ không công kích ta, lấy tình huống trước mắt, kéo dài trăm năm là không có vấn đề!
Thấy vẻ mặt của hắn, Bích Lạc tiên tử an ủi.
Dung hợp lực lượng của Nhiếp Vân, Hỏa Độc giống như mèo hoang có cá ăn, có ăn ngon, lại có địa phương an ổn ký túc, tự nhiên sẽ an ổn lại, không có phản kháng nữa.
Không thể không nói, hai người bị buộc bất đắc dĩ kết hợp, mặc dù không có hoàn toàn giải quyết Hỏa Độc, lại kéo dài thời gian rất lâu, nhìn dáng dấp, trong trăm năm sẽ không nhất định có thể phát tác.
- Vậy thì tốt!
Nghe được cái này, Nhiếp Vân thở phào nhẹ nhõm.
Trăm năm, thực lực của hắn khẳng định còn sẽ trưởng thành tiến bộ, bây giờ không thể ra sức, sau này có khi có thể rất đơn giản hoàn thành.
- Ngươi...
Hỏa Độc không cần giải, hai người không có đề tài nữa, trong lúc nhất thời lần nữa lúng túng, Bích Lạc tiên tử cắn môi một cái, do dự một chút, ngẩng đầu nhìn tới:
- Ngươi có phải đã sớm thiết kế tốt, để cho Nam Hoa lão tiên Thôn Phệ máu tươi của ngươi, sau đó... dùng độc giết hắn hay không? Nếu như ta không ra tay, có khi ngươi còn không bị thương nặng như vậy?
- Cái này...
Không nghĩ tới đối phương lại đột nhiên hỏi như vậy, Nhiếp Vân có chút lúng túng, gãi đầu một cái, trong lúc nhất thời không biết nên trả lời như thế nào.
Nếu như phải nói lời trong lòng, Bích Lạc tiên tử tới, thật là không giúp đỡ được gì.
Nếu không phải nàng xuất thủ, Nam Hoa lão tiên khẳng định sớm nuốt máu của mình, đã sớm trúng độc.
Bản thân Chủ Đan Điền chi khí không phải độc, dung hợp vào trong máu của hắn, ngoan ngoãn ẩn núp, đừng nói Nam Hoa lão tiên, cho dù Đại Đế cũng nhìn không ra bất cứ vấn đề gì.
Có dựa vào này, Nhiếp Vân mới cố ý biên ra Kịch Độc Linh Ngư ngụy trang, đưa đến đối phương hoài nghi, từ đó lộ ra huyết dịch đặc thù của hắn.
Trên thực tế cũng không phải là huyết dịch của hắn thật lợi hại, mà là trong máu ẩn chứa Kịch Độc chi khí, một khi nọc độc của đối phương dung hợp, liền bị Kịch Độc chi khí đồng hóa.
Lúc ấy Nam Hoa lão tiên đã rút máu của mình qua, tùy thời sẽ dùng, lúc này Bích Lạc tiên tử xuất thủ cắt đứt chuyện này, kết quả không những không cứu được hắn, còn lưỡng bại câu thương...
Chuyện này hắn không muốn nói ra, dù sao đối phương cũng là vì tốt cho hắn, lúc này Bích Lạc tiên tử hỏi, hắn cũng không biết nên trả lời như thế nào.
- Ta biết...
Thấy biểu tình của đối phương, Bích Lạc tiên tử còn không biết chuyện gì xảy ra mới lạ, khuôn mặt cười khổ.
Từ Hỏa Thần tông từng bước một đi tới, một mực xuôi gió xuôi nước, vốn tưởng rằng đường đường cường giả Hoàng cảnh viên mãn xuất thủ, bất kể nói thế nào cũng sẽ có một ít tác dụng, không nghĩ tới, vội vàng không có giúp ích, còn làm hại hai người thảm như vậy...
Nếu như không phải nàng, sợ rằng Nam Hoa lão tiên đã sớm chết, không đến nổi hai người đều bị trọng thương, hơn nữa nàng còn mất luôn lần đầu tiên!
- Chúng ta đi ra xem một chút đi, nếu như không ra ngoài dự liệu, Nam Hoa lão tiên đã chết! Khôi lỗi của ta bị đối phương mạt sát, chỉ không biếtViên Cửu bây giờ thế nào...
Không biết nói như thế nào, Nhiếp Vân không thể làm gì khác hơn là di chuyển đề tài.
Lúc ấy trốn gấp, Viên Cửu cùng khôi lỗi đồng thời ngăn trở Nam Hoa lão tiên, Lưu Hạ trưởng lão thời gian không lâu liền bị mạt sát, phía sau Viên Cửu trải qua cái gì hắn cũng không biết.
Bất quá Nam Hoa lão tiên nhanh như vậy đuổi theo, hắn sợ rằng đã dữ nhiều lành ít.
Nhưng mà, Viên Cửu bất kể nói thế nào cũng là thị vệ của hắn, sống phải thấy người chết phải thấy xác, không thể không minh bạch như vậy.
- Mặc dù thực lực của ngươi còn không có đạt tới Hoàng cảnh. Nhưng mưu kế đa đoan, thủ đoạn lợi hại, bản ý đi theo phía sau ngươi, chờ ngươi nguy hiểm sẽ xuất thủ giúp ngươi một lần, hoàn toàn trả ân tình cho ngươi, không nghĩ tới... càng thiếu càng nhiều!
Không có trả lời Nhiếp Vân, Bích Lạc tiên tử thở dài một tiếng, xoay người:
- Được rồi. Nếu biết ngươi không cần ta, ta cũng phải trở về, thực lực vừa mới tăng lên, còn không quá vững chắc, cần phải về tu luyện, sau này ngươi còn muốn tìm ta... Đi Hỏa Thần tông là được!
Nói xong, thân thể của Bích Lạc tiên tử tung một cái, hóa thành một đạo lưu quang, chui ra Chức Nữ toa, biến mất ở trước mắt Nhiếp Vân.
Nàng nói đi là đi, không có chút dông dài nào, chỉ để lại dư âm lượn lờ, làn gió thơm xoay quanh.
- Tiên tử...
Nhiếp Vân muốn đuổi theo, đợi hắn khống chế Chức Nữ toa rời đi mặt đất, lại phát hiện người đã sớm biến mất, tìm cũng không tìm được.
- Dù sao nàng cũng ở Hỏa Thần tông, chờ ta có thể hoàn toàn giải quyết Hỏa Độc lại đi tìm nàng!
Do dự một chút, Nhiếp Vân cũng không đuổi theo.
Nếu đối phương rời đi, khẳng định không muốn ở cùng với hắn, đã như vậy đuổi theo tìm sẽ chỉ làm hai người càng thêm lúng túng, còn không bằng chờ có thể hóa giải Hỏa Độc lại trở về nữa.
- Trước đi qua nhìn Nam Hoa lão tiên một chút...
Bỏ đi mất mác nhàn nhạt trong lòng, tinh thần của Nhiếp Vân động một cái, cưỡi Chức Nữ toa nhanh chóng bay tới địa phương chiến đấu lúc trước.
Hắn vừa mới rời đi, không gian lập lòe, một đạo hư ảnh lóe lên, ngay sau đó một thân ảnh xinh xắn xuất hiện.
Chính là Bích Lạc tiên tử mới vừa rồi rời đi.
- Không phải ta muốn đi... Mà là ta thực không biết nên làm sao đối mặt với ngươi... Nhiếp Vân, hữu duyên sau này chúng ta sẽ gặp lại!
Nỉ non một câu, trên mặt Bích Lạc tiên tử lộ ra vẻ sầu thảm, ngay sau đó thân thể lần nữa trở hóa nhạt, hoàn toàn biến mất.
Bất kể nói thế nào nàng cũng là nữ nhân, lần đầu tiên bị đối phương lấy đi, hơn nữa còn ở dưới loại tình huống đó, dù da mặt dày, cũng sẽ cảm thấy lúng túng, chớ nói chi là da mặt mỏng,
Dĩ nhiên, đây không phải là mấu chốt nhất... Trọng yếu nhất là, nàng đã sớm nhìn ra đệ tử của mình tựa hồ cũng thích thiếu niên này, đệ tử còn không có động thủ, nàng trước cùng đối phương... cũng không biết làm sao đối mặt Bích Nhi a.
Không giống Bích Lạc tiên tử phiền muộn, Nhiếp Vân rất nhanh để rộng cửa lòng.
Bích Lạc tiên tử cười khổ lắc đầu.
- Vậy ta cũng không có biện pháp!
Nhiếp Vân tràn đầy buồn rầu.
Trước đã tính kỹ, ai ngờ lại xuất hiện ngoài ý muốn bị nghịch đẩy, sau đó lực lượng hai người trao đổi lại xuất hiện tình huống như vậy, không thể không nói, cho dù là hắn có rất nhiều mưu kế, cũng không biết nên làm gì bây giờ.
- Yên tâm đi, dung hợp lực lượng của ngươi, thực lực gia tăng... Hỏa Độc tạm thời sẽ không công kích ta, lấy tình huống trước mắt, kéo dài trăm năm là không có vấn đề!
Thấy vẻ mặt của hắn, Bích Lạc tiên tử an ủi.
Dung hợp lực lượng của Nhiếp Vân, Hỏa Độc giống như mèo hoang có cá ăn, có ăn ngon, lại có địa phương an ổn ký túc, tự nhiên sẽ an ổn lại, không có phản kháng nữa.
Không thể không nói, hai người bị buộc bất đắc dĩ kết hợp, mặc dù không có hoàn toàn giải quyết Hỏa Độc, lại kéo dài thời gian rất lâu, nhìn dáng dấp, trong trăm năm sẽ không nhất định có thể phát tác.
- Vậy thì tốt!
Nghe được cái này, Nhiếp Vân thở phào nhẹ nhõm.
Trăm năm, thực lực của hắn khẳng định còn sẽ trưởng thành tiến bộ, bây giờ không thể ra sức, sau này có khi có thể rất đơn giản hoàn thành.
- Ngươi...
Hỏa Độc không cần giải, hai người không có đề tài nữa, trong lúc nhất thời lần nữa lúng túng, Bích Lạc tiên tử cắn môi một cái, do dự một chút, ngẩng đầu nhìn tới:
- Ngươi có phải đã sớm thiết kế tốt, để cho Nam Hoa lão tiên Thôn Phệ máu tươi của ngươi, sau đó... dùng độc giết hắn hay không? Nếu như ta không ra tay, có khi ngươi còn không bị thương nặng như vậy?
- Cái này...
Không nghĩ tới đối phương lại đột nhiên hỏi như vậy, Nhiếp Vân có chút lúng túng, gãi đầu một cái, trong lúc nhất thời không biết nên trả lời như thế nào.
Nếu như phải nói lời trong lòng, Bích Lạc tiên tử tới, thật là không giúp đỡ được gì.
Nếu không phải nàng xuất thủ, Nam Hoa lão tiên khẳng định sớm nuốt máu của mình, đã sớm trúng độc.
Bản thân Chủ Đan Điền chi khí không phải độc, dung hợp vào trong máu của hắn, ngoan ngoãn ẩn núp, đừng nói Nam Hoa lão tiên, cho dù Đại Đế cũng nhìn không ra bất cứ vấn đề gì.
Có dựa vào này, Nhiếp Vân mới cố ý biên ra Kịch Độc Linh Ngư ngụy trang, đưa đến đối phương hoài nghi, từ đó lộ ra huyết dịch đặc thù của hắn.
Trên thực tế cũng không phải là huyết dịch của hắn thật lợi hại, mà là trong máu ẩn chứa Kịch Độc chi khí, một khi nọc độc của đối phương dung hợp, liền bị Kịch Độc chi khí đồng hóa.
Lúc ấy Nam Hoa lão tiên đã rút máu của mình qua, tùy thời sẽ dùng, lúc này Bích Lạc tiên tử xuất thủ cắt đứt chuyện này, kết quả không những không cứu được hắn, còn lưỡng bại câu thương...
Chuyện này hắn không muốn nói ra, dù sao đối phương cũng là vì tốt cho hắn, lúc này Bích Lạc tiên tử hỏi, hắn cũng không biết nên trả lời như thế nào.
- Ta biết...
Thấy biểu tình của đối phương, Bích Lạc tiên tử còn không biết chuyện gì xảy ra mới lạ, khuôn mặt cười khổ.
Từ Hỏa Thần tông từng bước một đi tới, một mực xuôi gió xuôi nước, vốn tưởng rằng đường đường cường giả Hoàng cảnh viên mãn xuất thủ, bất kể nói thế nào cũng sẽ có một ít tác dụng, không nghĩ tới, vội vàng không có giúp ích, còn làm hại hai người thảm như vậy...
Nếu như không phải nàng, sợ rằng Nam Hoa lão tiên đã sớm chết, không đến nổi hai người đều bị trọng thương, hơn nữa nàng còn mất luôn lần đầu tiên!
- Chúng ta đi ra xem một chút đi, nếu như không ra ngoài dự liệu, Nam Hoa lão tiên đã chết! Khôi lỗi của ta bị đối phương mạt sát, chỉ không biếtViên Cửu bây giờ thế nào...
Không biết nói như thế nào, Nhiếp Vân không thể làm gì khác hơn là di chuyển đề tài.
Lúc ấy trốn gấp, Viên Cửu cùng khôi lỗi đồng thời ngăn trở Nam Hoa lão tiên, Lưu Hạ trưởng lão thời gian không lâu liền bị mạt sát, phía sau Viên Cửu trải qua cái gì hắn cũng không biết.
Bất quá Nam Hoa lão tiên nhanh như vậy đuổi theo, hắn sợ rằng đã dữ nhiều lành ít.
Nhưng mà, Viên Cửu bất kể nói thế nào cũng là thị vệ của hắn, sống phải thấy người chết phải thấy xác, không thể không minh bạch như vậy.
- Mặc dù thực lực của ngươi còn không có đạt tới Hoàng cảnh. Nhưng mưu kế đa đoan, thủ đoạn lợi hại, bản ý đi theo phía sau ngươi, chờ ngươi nguy hiểm sẽ xuất thủ giúp ngươi một lần, hoàn toàn trả ân tình cho ngươi, không nghĩ tới... càng thiếu càng nhiều!
Không có trả lời Nhiếp Vân, Bích Lạc tiên tử thở dài một tiếng, xoay người:
- Được rồi. Nếu biết ngươi không cần ta, ta cũng phải trở về, thực lực vừa mới tăng lên, còn không quá vững chắc, cần phải về tu luyện, sau này ngươi còn muốn tìm ta... Đi Hỏa Thần tông là được!
Nói xong, thân thể của Bích Lạc tiên tử tung một cái, hóa thành một đạo lưu quang, chui ra Chức Nữ toa, biến mất ở trước mắt Nhiếp Vân.
Nàng nói đi là đi, không có chút dông dài nào, chỉ để lại dư âm lượn lờ, làn gió thơm xoay quanh.
- Tiên tử...
Nhiếp Vân muốn đuổi theo, đợi hắn khống chế Chức Nữ toa rời đi mặt đất, lại phát hiện người đã sớm biến mất, tìm cũng không tìm được.
- Dù sao nàng cũng ở Hỏa Thần tông, chờ ta có thể hoàn toàn giải quyết Hỏa Độc lại đi tìm nàng!
Do dự một chút, Nhiếp Vân cũng không đuổi theo.
Nếu đối phương rời đi, khẳng định không muốn ở cùng với hắn, đã như vậy đuổi theo tìm sẽ chỉ làm hai người càng thêm lúng túng, còn không bằng chờ có thể hóa giải Hỏa Độc lại trở về nữa.
- Trước đi qua nhìn Nam Hoa lão tiên một chút...
Bỏ đi mất mác nhàn nhạt trong lòng, tinh thần của Nhiếp Vân động một cái, cưỡi Chức Nữ toa nhanh chóng bay tới địa phương chiến đấu lúc trước.
Hắn vừa mới rời đi, không gian lập lòe, một đạo hư ảnh lóe lên, ngay sau đó một thân ảnh xinh xắn xuất hiện.
Chính là Bích Lạc tiên tử mới vừa rồi rời đi.
- Không phải ta muốn đi... Mà là ta thực không biết nên làm sao đối mặt với ngươi... Nhiếp Vân, hữu duyên sau này chúng ta sẽ gặp lại!
Nỉ non một câu, trên mặt Bích Lạc tiên tử lộ ra vẻ sầu thảm, ngay sau đó thân thể lần nữa trở hóa nhạt, hoàn toàn biến mất.
Bất kể nói thế nào nàng cũng là nữ nhân, lần đầu tiên bị đối phương lấy đi, hơn nữa còn ở dưới loại tình huống đó, dù da mặt dày, cũng sẽ cảm thấy lúng túng, chớ nói chi là da mặt mỏng,
Dĩ nhiên, đây không phải là mấu chốt nhất... Trọng yếu nhất là, nàng đã sớm nhìn ra đệ tử của mình tựa hồ cũng thích thiếu niên này, đệ tử còn không có động thủ, nàng trước cùng đối phương... cũng không biết làm sao đối mặt Bích Nhi a.
Không giống Bích Lạc tiên tử phiền muộn, Nhiếp Vân rất nhanh để rộng cửa lòng.
/3634
|