Nếu không, mới vừa rồi hắn cũng đã nhìn kỹ đám người Lạc Sơn Bộ qua một chút. Mặc dù bọn họ đánh lén đã chiếm ưu thế nhất định. Thế nhưng trên thực tế người của Thanh Sơn Bộ liều chết phản kháng, cho dù bọn họ có thể chiến thắng thì nhất định cũng phải tổn thất ít nhất một nửa người!
Giết địch một nghìn tự tổn hại tám trăm. Dựa theo đạo lý bình thường, chỉ cần Phùng Thịnh không ngốc thì hắn cũng sẽ không làm như vậy.
Dù sao, cừu hận của hai bộ lạc nhất định sẽ không chỉ mới một hai năm.. Thời gian dài như vậy cũng không thể đuổi tận giết tuyệt thì lúc này không thể nào chạy tới chiến đấu như vậy được.
- Chết đi!
Sau khi đeo bao tay vào, tà khí trong mắt của Phùng Thịnh đại thịnh, hắn hừ lạnh một tiếng, đổi quyền thành chưởng. Bổ một cái về phía Quán Lăng.
Đạp đạp đạp đạp!
Mới vừa bắt đầu thì Quán Lăng còn có thể ngăn cản được một chút, một lát sau, cũng đã có chút không kiên trì nổi. Đối phương đeo bao tay vào, đánh ra một chưởng, giống như một cái vòng xoáy to lớn, không ngừng thôn phệ lực lượng phát tán ra của hắn. Khiến cho cả người hắn cũng có chút bị động.
- Thôn phệ...
Thấy động tác của Quán Lăng, Nhiếp Vân biết rõ việc hắn thất bại chẳng qua cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Hắn khẽ lắc đầu một cái.
Cái gọi là Phổ Thiên nhất mạch này quả thực có năng lực quỷ dị có thể thôn phệ được lực lượng của người khác. Không nói đâu xa, thôn phệ tiểu thế giới, thôn phệ linh hồn, thôn phệ tất cả mọi vật, chỉ riêng loại năng lực này cũng đã khiến cho người ta rất là kiêng kỵ.
Bất quá, hắn cũng coi như đã có kinh nghiệm chiến đấu cùng với loại người như vậy. Nếu như thực sự gặp phải đám người này, đầu tiên phải khống chế lực lượng của bản thân. Nên sử dụng thì sử dụng, nếu như không nên thì cố gắng không nên phát tán lực lượng. Đề phòng bị đối phương mượn lực, như vậy cho dù có đánh tiếp thì cũng không thể làm gì được bọn họ.
Mặc dù như vậy, thế nhưng lực thôn phệ này cũng rất là đáng sợ.
Bất kể là thân thể, linh hồn, chỉ cần dính vào là sẽ phải lập tức thanh trừ, không thể dình vào chút nào.
- Được rồi, ra tay a, coi như là trả lại nhân tình cho Quán Lăng, tộc trưởng...
Trong lòng Nhiếp Vân đã đưa ra quyết định, đang định ra tay đánh bại đám người Phùng Thịnh, giải quyết nguy cơ cho Thanh Sơn Bộ. Đột nhiên hắn nhớ ra cái gì đó, trong lòng không khỏi sửng sốt một cái.
- Thôn phệ? Lực lượng thôn phệ của Phổ Thiên nhất mạch cổ quái như vậy, linh hồn cũng khó có thể may mắn thoát khỏi. Liệu có phải chất độc trong đám máu tươi màu vàng trong cơ thể ta cũng có thể bị thôn phệ ra bên ngoài hay không?
Nghĩ tới đây, Nhiếp Vân cũng không nóng nảy ra tay.
Dù sao cho dù Quán Lăng không phải là đối thủ của đối phương thì cũng có thể kiên trì được một đoạn thời gian. Muốn cứu hắn cũng không cần gấp gáp nhất thời.
Lẳng lặng ngồi ở tại chỗ, trong lòng suy nghĩ tới năng lực thôn phệ của dị tộc, Nhiếp Vân không khỏi trầm tư một phen.
Loại năng lực này từ lúc vừa mới tiếp xúc với dị tộc hắn vẫn đang nghiên cứu. Loại năng lực thôn phệ quỷ dị này hoàn toàn khác với thôn phệ của Nguyên khí đan điền trước kia. Nguyên Khí đan điền chỉ có thể thôn phệ lực lượng nguyên khí, mà loại năng lực này của đối phương hiển nhiên đã vượt ra khỏi loại phạm vi này.
Chính là bởi vì loại năng lực cổ quái này cho nên hắn mới một mực nghiên cứu, bất quá, từ đầu tới cuối cũng không có tiến triển quá lớn.
- Thử nghiệm trong Nạp Vật thế giới...
Hắn phát hiện ra lực lượng ở trong cơ thể đã bị phong ấn hoàn toàn, không có cách nào vận dụng được. Như vậy nếu muốn thử nghiệm cũng chỉ có thể tiến vào Nạp Vật thế giới mà thôi.
Mặc dù phân thân Phong vương ở lại tỏng Hỗn Độn đại dương, thế nhưng tuyệt chiêu Nhất Khí Hóa Tam Thanh của hắn vẫn còn có thể sinh ra một cỗ phân thân khác. Lúc này nó đang cẩn thận nghiên cứu ở trong thế giới.
- Ở chỗ này ta đã từng bị Phong vương có bướu thịt và vương giả có máu tươi màu vàng công kích. Cũng đã từng giết chết mấy trăm sinh linh dị tộc, lực lượng trong cơ thể bọn họ đối với nguyên khí là một loại lực thôn phệ, nhìn xem có thể mượn được hay không…
Phân thân đứng ở trong Nạp vật thế giới, nhớ lại tình cảnh chiến đấu ngày đó với đám người Bách Triết, rơi vào trầm tư.
Mặc dù Phong vương có bướu thịt và vương giả có máu tươi màu vàng không có sử dụng loại năng lực thôn phệ này. Thế nhưng trên người có loại lực lượng này hay không hắn vẫn có thể cảm nhận được rõ ràng.
Nếu như không phải Nạp Vật thế giới có lực lượng đặc thù, đã hoàn toàn thiêu hủy thi thể sạch sẽ. Nếu như đem nó đặt ở bất kỳ nơi nào trong Tam giới. Sợ rằng không quá bao lâu nhất định bọn họ cũng có thể lần nữa sinh ra linh trí mới, lại một lần nữa sống lại.
Vốn hắn cho rằng đây là thủ đoạn mà tất cả người trong dị tộc đều có. Thế nhưng sau khi đi tới Hoàn Vũ Thần Giới này hắn mới phát hiện ra được. Cũng không phải là như vậy, sợ rằng loại thủ đoạn này cũng chỉ có cái gọi là Phổ Thiên nhất mạch kia mới có thể có được.
- Trước tiên thử từ những nguyên khí kia một chút, nhìn xem có thể phát hiện ra được cái gì hay không.
Bàn tay của phân thân khẽ lật một cái, một đạo nguyên khí đã xuất hiện ở trong lòng bàn tay của hắn.
Mặc dù chiến đấu với đám người Bách Triết đến lúc này đã kết thúc được hơn ba tháng, nhưng nguyên khí hình thành khi chém giết đám dị tộc kia cũng không có biến mất. Tất cả vẫn đang chậm rãi bị Nạp Vật thế giới thôn phệ, giúp cho thế giới không ngừng khuếch trương.
Thậm chí cho đến bây giờ thế giới cũng chỉ mới luyện hóa được có chừng một phần mười, cho tới lúc hoàn toàn biến mất cũng còn có một khoảng thời gian rất dài.
Tí tách tí tách!
Những nguyên khí này vừa mới tiếp xúc với lòng bàn tay hắn thì nhất thời đã khiến cho hắn có một loại cảm giác như tay đang nắm vào khối than. Trong lòng bàn tay không tự chủ được sinh ra cảm giác nóng bỏng.
Nhiếp Vân biết lực lượng thôn phệ ở trong nguyên khí đã nổi lên tác dụng, hắn cũng không nói lời nào mà hcir lẳng lặng quan sát đặc thù của những nguyên khí này.
- Những nguyên khí này có năng lực thôn phệ cực mạnh, giống như nước vậy...
Nhìn một hồi, dường như Nhiếp Vân đã là phát hiện ra cái gì đó mà hai mắt sáng lên.
Những thứ này có thể thôn phệ linh khí vạn vật, nhắc tới cũng vô cùng kỳ quái, nghiên cứu một chút cũng đã phát hiện ra, kỳ thực cũng không quá phức tạp.
Giết địch một nghìn tự tổn hại tám trăm. Dựa theo đạo lý bình thường, chỉ cần Phùng Thịnh không ngốc thì hắn cũng sẽ không làm như vậy.
Dù sao, cừu hận của hai bộ lạc nhất định sẽ không chỉ mới một hai năm.. Thời gian dài như vậy cũng không thể đuổi tận giết tuyệt thì lúc này không thể nào chạy tới chiến đấu như vậy được.
- Chết đi!
Sau khi đeo bao tay vào, tà khí trong mắt của Phùng Thịnh đại thịnh, hắn hừ lạnh một tiếng, đổi quyền thành chưởng. Bổ một cái về phía Quán Lăng.
Đạp đạp đạp đạp!
Mới vừa bắt đầu thì Quán Lăng còn có thể ngăn cản được một chút, một lát sau, cũng đã có chút không kiên trì nổi. Đối phương đeo bao tay vào, đánh ra một chưởng, giống như một cái vòng xoáy to lớn, không ngừng thôn phệ lực lượng phát tán ra của hắn. Khiến cho cả người hắn cũng có chút bị động.
- Thôn phệ...
Thấy động tác của Quán Lăng, Nhiếp Vân biết rõ việc hắn thất bại chẳng qua cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Hắn khẽ lắc đầu một cái.
Cái gọi là Phổ Thiên nhất mạch này quả thực có năng lực quỷ dị có thể thôn phệ được lực lượng của người khác. Không nói đâu xa, thôn phệ tiểu thế giới, thôn phệ linh hồn, thôn phệ tất cả mọi vật, chỉ riêng loại năng lực này cũng đã khiến cho người ta rất là kiêng kỵ.
Bất quá, hắn cũng coi như đã có kinh nghiệm chiến đấu cùng với loại người như vậy. Nếu như thực sự gặp phải đám người này, đầu tiên phải khống chế lực lượng của bản thân. Nên sử dụng thì sử dụng, nếu như không nên thì cố gắng không nên phát tán lực lượng. Đề phòng bị đối phương mượn lực, như vậy cho dù có đánh tiếp thì cũng không thể làm gì được bọn họ.
Mặc dù như vậy, thế nhưng lực thôn phệ này cũng rất là đáng sợ.
Bất kể là thân thể, linh hồn, chỉ cần dính vào là sẽ phải lập tức thanh trừ, không thể dình vào chút nào.
- Được rồi, ra tay a, coi như là trả lại nhân tình cho Quán Lăng, tộc trưởng...
Trong lòng Nhiếp Vân đã đưa ra quyết định, đang định ra tay đánh bại đám người Phùng Thịnh, giải quyết nguy cơ cho Thanh Sơn Bộ. Đột nhiên hắn nhớ ra cái gì đó, trong lòng không khỏi sửng sốt một cái.
- Thôn phệ? Lực lượng thôn phệ của Phổ Thiên nhất mạch cổ quái như vậy, linh hồn cũng khó có thể may mắn thoát khỏi. Liệu có phải chất độc trong đám máu tươi màu vàng trong cơ thể ta cũng có thể bị thôn phệ ra bên ngoài hay không?
Nghĩ tới đây, Nhiếp Vân cũng không nóng nảy ra tay.
Dù sao cho dù Quán Lăng không phải là đối thủ của đối phương thì cũng có thể kiên trì được một đoạn thời gian. Muốn cứu hắn cũng không cần gấp gáp nhất thời.
Lẳng lặng ngồi ở tại chỗ, trong lòng suy nghĩ tới năng lực thôn phệ của dị tộc, Nhiếp Vân không khỏi trầm tư một phen.
Loại năng lực này từ lúc vừa mới tiếp xúc với dị tộc hắn vẫn đang nghiên cứu. Loại năng lực thôn phệ quỷ dị này hoàn toàn khác với thôn phệ của Nguyên khí đan điền trước kia. Nguyên Khí đan điền chỉ có thể thôn phệ lực lượng nguyên khí, mà loại năng lực này của đối phương hiển nhiên đã vượt ra khỏi loại phạm vi này.
Chính là bởi vì loại năng lực cổ quái này cho nên hắn mới một mực nghiên cứu, bất quá, từ đầu tới cuối cũng không có tiến triển quá lớn.
- Thử nghiệm trong Nạp Vật thế giới...
Hắn phát hiện ra lực lượng ở trong cơ thể đã bị phong ấn hoàn toàn, không có cách nào vận dụng được. Như vậy nếu muốn thử nghiệm cũng chỉ có thể tiến vào Nạp Vật thế giới mà thôi.
Mặc dù phân thân Phong vương ở lại tỏng Hỗn Độn đại dương, thế nhưng tuyệt chiêu Nhất Khí Hóa Tam Thanh của hắn vẫn còn có thể sinh ra một cỗ phân thân khác. Lúc này nó đang cẩn thận nghiên cứu ở trong thế giới.
- Ở chỗ này ta đã từng bị Phong vương có bướu thịt và vương giả có máu tươi màu vàng công kích. Cũng đã từng giết chết mấy trăm sinh linh dị tộc, lực lượng trong cơ thể bọn họ đối với nguyên khí là một loại lực thôn phệ, nhìn xem có thể mượn được hay không…
Phân thân đứng ở trong Nạp vật thế giới, nhớ lại tình cảnh chiến đấu ngày đó với đám người Bách Triết, rơi vào trầm tư.
Mặc dù Phong vương có bướu thịt và vương giả có máu tươi màu vàng không có sử dụng loại năng lực thôn phệ này. Thế nhưng trên người có loại lực lượng này hay không hắn vẫn có thể cảm nhận được rõ ràng.
Nếu như không phải Nạp Vật thế giới có lực lượng đặc thù, đã hoàn toàn thiêu hủy thi thể sạch sẽ. Nếu như đem nó đặt ở bất kỳ nơi nào trong Tam giới. Sợ rằng không quá bao lâu nhất định bọn họ cũng có thể lần nữa sinh ra linh trí mới, lại một lần nữa sống lại.
Vốn hắn cho rằng đây là thủ đoạn mà tất cả người trong dị tộc đều có. Thế nhưng sau khi đi tới Hoàn Vũ Thần Giới này hắn mới phát hiện ra được. Cũng không phải là như vậy, sợ rằng loại thủ đoạn này cũng chỉ có cái gọi là Phổ Thiên nhất mạch kia mới có thể có được.
- Trước tiên thử từ những nguyên khí kia một chút, nhìn xem có thể phát hiện ra được cái gì hay không.
Bàn tay của phân thân khẽ lật một cái, một đạo nguyên khí đã xuất hiện ở trong lòng bàn tay của hắn.
Mặc dù chiến đấu với đám người Bách Triết đến lúc này đã kết thúc được hơn ba tháng, nhưng nguyên khí hình thành khi chém giết đám dị tộc kia cũng không có biến mất. Tất cả vẫn đang chậm rãi bị Nạp Vật thế giới thôn phệ, giúp cho thế giới không ngừng khuếch trương.
Thậm chí cho đến bây giờ thế giới cũng chỉ mới luyện hóa được có chừng một phần mười, cho tới lúc hoàn toàn biến mất cũng còn có một khoảng thời gian rất dài.
Tí tách tí tách!
Những nguyên khí này vừa mới tiếp xúc với lòng bàn tay hắn thì nhất thời đã khiến cho hắn có một loại cảm giác như tay đang nắm vào khối than. Trong lòng bàn tay không tự chủ được sinh ra cảm giác nóng bỏng.
Nhiếp Vân biết lực lượng thôn phệ ở trong nguyên khí đã nổi lên tác dụng, hắn cũng không nói lời nào mà hcir lẳng lặng quan sát đặc thù của những nguyên khí này.
- Những nguyên khí này có năng lực thôn phệ cực mạnh, giống như nước vậy...
Nhìn một hồi, dường như Nhiếp Vân đã là phát hiện ra cái gì đó mà hai mắt sáng lên.
Những thứ này có thể thôn phệ linh khí vạn vật, nhắc tới cũng vô cùng kỳ quái, nghiên cứu một chút cũng đã phát hiện ra, kỳ thực cũng không quá phức tạp.
/3634
|