- A...
Phong vương có bướu thịt kêu thảm một tiếng.
Dựa theo lẽ thường mà nói, thực lực đạt tới loại trình độ này như bọn họ, đừng nói là đứt lìa, cho dù là vỡ nát thành bụi phấn thì cũng có thể tùy thời sống lại, hoàn toàn khôi phục. Thế nhưng phong nhận của đối phương chém vào, lại không biết đối phương dùng thủ đoạn gì mà lại mang theo tính hủ thực cực mạnh. Ngay cả linh hồn của hắn cũng bị thương nặng, chứ đừng nói là thân thể!
Nói cách khác, chỗ bị chém đứt lìa kia, nếu như không nghĩ biện pháp diệt trừ lực lượng ăn mòn quỷ dị kia, khi đó hắn sẽ không có cách nào mọc ra lại bộ phận như cũ được nữa.
- Đáng chết, ngươi đã hoàn toàn chọc giận ta, ta muốn ngươi phải chết...
Phong vương có bướu thịt chưa từng bị thua thiệt lớn như vậy, lần này hắn tức giận tới mức toàn thân run run. Trong khi hắn đang định lần nữa xuất thủ với Nhiếp Vân thì trên đầu lại có một đạo lôi điện bổ xuống.
Xoẹt Xoẹt!
Lôi điện cường đại đánh vào trong đầu hắn, khiến cho vẻ mặt hắn lập tức ngây ngốc, toàn thân là một mảnh đen nhánh, đồng thời lục phủ ngũ tạng cũng đã bị thương, miệng không ngừng phun ra máu tươi.
- Trảm!
Một chiêu đắc thủ, sao Nhiếp Vân có thể ngừng lại được chứ? Tinh thần khẽ động một cái, trên không trung lần nữa xuất hiện hai đạo phong nhận, sưu một cái đã bổ về phía hai cánh tay của người này.
Dưới sự trùng kích của lôi điện, cường giả Phong vương bướu thịt kia còn chưa có hoàn toàn tỉnh lại thì đã cảm thấy có phong nhận đi tới trước mặt.
Bất quá hắn không hổ là cường giả Phong vương, phản ứng cực kỳ nhanh, thân thể khẽ vặn một cái đã tránh thoát được hai đạo công kích trí mạng. Khi hắn đang định ra tay thì ngay sau đó đã cảm thấy sau lưng đau nhói, chẳng biết từ lúc nào đã lại có một đạo phong nhận bổ tới, chém ngang thân thể hắn thành hai khúc!
Thực lực của hắn cường hãn như vậy, cho dù ở trong Nạp Vật thế giới Nhiếp Vân không thể một lời giết chết được dối phương. Thế nhưng cũng có thể tùy tiện sinh ra các loại công kích, khiến cho đối phương sống không bằng chết!
Nếu như nói Hỗn Độn đại dương thì Đạm Đài Lăng Nguyệt là chủ chiến trường. Như vậy ở nơi này... Chính là chủ chiến trường của hắn, chỉ cần đối phương không thể dùng thời gian ngắn nhất phá vỡ nơi này, như vậy hắn sẽ là vô địch!
- A a... Đáng chết... Chết đi cho ta!
Thắt lưng bị chém đứt, Phong vương có bướu thịt vẫn còn chưa chết, cảm giác đau đớn mãnh liệt và nhục nhã khiến cho sắc mặt hắn tái xanh, miệng rống giận từng tiếng.
Sưu!
Nương theo tiếng rống giận của hắn, trường thương màu vàng lóe lên một cái trên không trung, lập tức xuất hiện ở trước mặt Nhiếp Vân.
- Định!
Nếu như là ở bên ngoài, Phong vương bướu thịt dùng hết hết toàn lực đánh ra một thương. Như vậy cho dù Nhiếp Vân có thể tránh thoát thì cũng sẽ vô cùng chật vật. Thế nhưng ở chỗ này, căn bản sẽ không tồn tại những vấn đề này. Hắn chỉ cần nói một tiếng là trường thương sẽ lập tức bị định lại ở trên không trung, không ngừng phát ra tiếng thương minh mà không có cách nào tiến tới được một chút nào.
Ầm Ầm!
Trường thương không có cách nào tiến về phía trước, thế nhưng không gian phía trước lại vỡ nát. Có một cái đầu quỷ đang giương nanh múa vuốt cắn về phía Nhiếp Vân.
Đây là khí linh của trường thương!
Thanh trường thương này cũng giống như Chân Huyết Vương quan vậy, cũng là thần binh Phong vương. Khí linh trong đó cũng có ý thức độc lập, cũng giống như Tĩnh Tâm vậy, có được lực lượng cực mạnh.
Chẳng qua, bằng vào thực lực như vậy, ở trước mặt của Nhiếp Vân vẫn không có chút tác dụng nào.
- Trảm!
Tiếp tục hừ lạnh một tiếng, cũng không thấy hắn có động tác gì thì lại có một đạo phong nhận chém tới. Đánh vào phía trên mặt quỷ, tiếng xèo xèo ăn mòn liên tiếp vang lên. Mặt quỷ này ngay cả cơ hội phát ra tiếng kêu thảm cũng không kịp thì đã bị hoàn toàn giết chết.
Cấp bậc của thanh trường thương này không hề kém hơn so với Chân Huyết Vương quan. Thế nhưng khí linh trong đó so với Tĩnh Tâm lại kém rất xa. Ngay cả chiêu thứ hai còn chưa kịp sử dụng thì đã bị diệt, không còn lại bất kỳ một chút ý thức nào nữa.
- Luyện hóa!
Diệt sát khí linh trong đó, trường thương rít lên một tiếng, trong lòng Nhiếp Vân khẽ động một cái. Linh hồn lập tức tràn vào bên trong, một lát sau, trường thương đã bị hắn hoàn toàn luyện hóa.
Người khác luyện hóa một món thần binh Phong vương cần phải phí vô số năm tháng, thế nhưng đối với hắn ở trong Nạp Vật thế giới mà nói, lại cực kỳ đơn giản. Ngay cả một hô hấp cũng không cần dùng đã có thể hoàn toàn giải quyết được.
- Không...
Cảm nhận được trường thương của mình đã bị luyện hóa, Phong vương có bướu thịt phun ra một ngụm máu tươi, cả người lập tức trở nên uể oải.
Mới vừa rồi hai chân, eo hắn bị chém thì trong lòng hắn vẫn còn có cơ hội lật ngược thế cờ. Thế nhưng lúc này, loại lực lượng này đã không còn có, nếu có thì chẳng qua cũng chỉ là sợ hãi mà thôi.
Thực lực chân chính của tên thổ dân trước mắt này trên thực tế còn không bằng hắn, thế nhưng không những hiểu thuấn di, mà còn sáng tạo ra một tiểu thế giới. Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy chuyện này, căn bản khó mà tin được tất cả mọi chuyện xảy ra trước mắt.
Nhìn thấy vẻ mặt này của đối phương, Nhiếp Vân đã biết đối puhowng không còn tâm tư phản kháng nữa, hắn âm thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Bề ngoài nhìn hắn dẫn đối phương vào bên trong Nạp Vật thế giới là có thể chiếm hết thượng phong. Thế nhưng trên thực tế vẫn vô cùng hung hiểm, nếu như không phải thực lực đối phương còn chưa đạt tới đẳng cấp nhất định. Như vậy ột khi tùy tiện dẫn hắn vào, sẽ chỉ mang tới tai nạn cho hắn. Thậm chí toàn bộ Nạp Vật thế giới cũng sẽ vì vậy mà lập tức tan biến.
Cũng giống như những vòi hút cổ quái vừa rồi vậy. Nếu không phải thực lực người trước mắt này bị hạn chế, chỉ cần tốc độ thôn phệ nhanh hơn một chút nữa, nhất định hắn sẽ lập tức rơi vào thời kỳ suy yếu. Khi đó sẽ không có lực lượng đối kháng với đối phương nữa.
- Nếu như ta đoán không sai, ngươi chắc là người của Phổ Thiên nhất tộc a!
Điều chỉnh xong tâm cảnh. Nhiếp Vân ngẩng đầu nhìn về phía đối phương, hai mắt lập lòe như tỏa sáng.
Trước đó khi chiến đấu với đám người Mặc Tật bọn họ đã từng nói qua bọn hắn thuộc về một chi của phổ thiên, những người trước mắt này cũng có lực lượng đồng chi với bọn hắn. Vì vậy chắc là cùng một phe.
- Không sai, chúng ta chính là thuộc hạ của Phổ Thiên đại đế, mặc dù ngươi có thể giết ta. Thế nhưng tin tức về nhưng nơi này đã truyền ra bên ngoài. Chỉ cần nhìn thấy chúng ta không trở về, nhất định Đại đế sẽ phái ra người mạnh hơn tới dây. Đến lúc đó các ngươi cũng sẽ phải chết
Phong vương có bướu thịt kêu thảm một tiếng.
Dựa theo lẽ thường mà nói, thực lực đạt tới loại trình độ này như bọn họ, đừng nói là đứt lìa, cho dù là vỡ nát thành bụi phấn thì cũng có thể tùy thời sống lại, hoàn toàn khôi phục. Thế nhưng phong nhận của đối phương chém vào, lại không biết đối phương dùng thủ đoạn gì mà lại mang theo tính hủ thực cực mạnh. Ngay cả linh hồn của hắn cũng bị thương nặng, chứ đừng nói là thân thể!
Nói cách khác, chỗ bị chém đứt lìa kia, nếu như không nghĩ biện pháp diệt trừ lực lượng ăn mòn quỷ dị kia, khi đó hắn sẽ không có cách nào mọc ra lại bộ phận như cũ được nữa.
- Đáng chết, ngươi đã hoàn toàn chọc giận ta, ta muốn ngươi phải chết...
Phong vương có bướu thịt chưa từng bị thua thiệt lớn như vậy, lần này hắn tức giận tới mức toàn thân run run. Trong khi hắn đang định lần nữa xuất thủ với Nhiếp Vân thì trên đầu lại có một đạo lôi điện bổ xuống.
Xoẹt Xoẹt!
Lôi điện cường đại đánh vào trong đầu hắn, khiến cho vẻ mặt hắn lập tức ngây ngốc, toàn thân là một mảnh đen nhánh, đồng thời lục phủ ngũ tạng cũng đã bị thương, miệng không ngừng phun ra máu tươi.
- Trảm!
Một chiêu đắc thủ, sao Nhiếp Vân có thể ngừng lại được chứ? Tinh thần khẽ động một cái, trên không trung lần nữa xuất hiện hai đạo phong nhận, sưu một cái đã bổ về phía hai cánh tay của người này.
Dưới sự trùng kích của lôi điện, cường giả Phong vương bướu thịt kia còn chưa có hoàn toàn tỉnh lại thì đã cảm thấy có phong nhận đi tới trước mặt.
Bất quá hắn không hổ là cường giả Phong vương, phản ứng cực kỳ nhanh, thân thể khẽ vặn một cái đã tránh thoát được hai đạo công kích trí mạng. Khi hắn đang định ra tay thì ngay sau đó đã cảm thấy sau lưng đau nhói, chẳng biết từ lúc nào đã lại có một đạo phong nhận bổ tới, chém ngang thân thể hắn thành hai khúc!
Thực lực của hắn cường hãn như vậy, cho dù ở trong Nạp Vật thế giới Nhiếp Vân không thể một lời giết chết được dối phương. Thế nhưng cũng có thể tùy tiện sinh ra các loại công kích, khiến cho đối phương sống không bằng chết!
Nếu như nói Hỗn Độn đại dương thì Đạm Đài Lăng Nguyệt là chủ chiến trường. Như vậy ở nơi này... Chính là chủ chiến trường của hắn, chỉ cần đối phương không thể dùng thời gian ngắn nhất phá vỡ nơi này, như vậy hắn sẽ là vô địch!
- A a... Đáng chết... Chết đi cho ta!
Thắt lưng bị chém đứt, Phong vương có bướu thịt vẫn còn chưa chết, cảm giác đau đớn mãnh liệt và nhục nhã khiến cho sắc mặt hắn tái xanh, miệng rống giận từng tiếng.
Sưu!
Nương theo tiếng rống giận của hắn, trường thương màu vàng lóe lên một cái trên không trung, lập tức xuất hiện ở trước mặt Nhiếp Vân.
- Định!
Nếu như là ở bên ngoài, Phong vương bướu thịt dùng hết hết toàn lực đánh ra một thương. Như vậy cho dù Nhiếp Vân có thể tránh thoát thì cũng sẽ vô cùng chật vật. Thế nhưng ở chỗ này, căn bản sẽ không tồn tại những vấn đề này. Hắn chỉ cần nói một tiếng là trường thương sẽ lập tức bị định lại ở trên không trung, không ngừng phát ra tiếng thương minh mà không có cách nào tiến tới được một chút nào.
Ầm Ầm!
Trường thương không có cách nào tiến về phía trước, thế nhưng không gian phía trước lại vỡ nát. Có một cái đầu quỷ đang giương nanh múa vuốt cắn về phía Nhiếp Vân.
Đây là khí linh của trường thương!
Thanh trường thương này cũng giống như Chân Huyết Vương quan vậy, cũng là thần binh Phong vương. Khí linh trong đó cũng có ý thức độc lập, cũng giống như Tĩnh Tâm vậy, có được lực lượng cực mạnh.
Chẳng qua, bằng vào thực lực như vậy, ở trước mặt của Nhiếp Vân vẫn không có chút tác dụng nào.
- Trảm!
Tiếp tục hừ lạnh một tiếng, cũng không thấy hắn có động tác gì thì lại có một đạo phong nhận chém tới. Đánh vào phía trên mặt quỷ, tiếng xèo xèo ăn mòn liên tiếp vang lên. Mặt quỷ này ngay cả cơ hội phát ra tiếng kêu thảm cũng không kịp thì đã bị hoàn toàn giết chết.
Cấp bậc của thanh trường thương này không hề kém hơn so với Chân Huyết Vương quan. Thế nhưng khí linh trong đó so với Tĩnh Tâm lại kém rất xa. Ngay cả chiêu thứ hai còn chưa kịp sử dụng thì đã bị diệt, không còn lại bất kỳ một chút ý thức nào nữa.
- Luyện hóa!
Diệt sát khí linh trong đó, trường thương rít lên một tiếng, trong lòng Nhiếp Vân khẽ động một cái. Linh hồn lập tức tràn vào bên trong, một lát sau, trường thương đã bị hắn hoàn toàn luyện hóa.
Người khác luyện hóa một món thần binh Phong vương cần phải phí vô số năm tháng, thế nhưng đối với hắn ở trong Nạp Vật thế giới mà nói, lại cực kỳ đơn giản. Ngay cả một hô hấp cũng không cần dùng đã có thể hoàn toàn giải quyết được.
- Không...
Cảm nhận được trường thương của mình đã bị luyện hóa, Phong vương có bướu thịt phun ra một ngụm máu tươi, cả người lập tức trở nên uể oải.
Mới vừa rồi hai chân, eo hắn bị chém thì trong lòng hắn vẫn còn có cơ hội lật ngược thế cờ. Thế nhưng lúc này, loại lực lượng này đã không còn có, nếu có thì chẳng qua cũng chỉ là sợ hãi mà thôi.
Thực lực chân chính của tên thổ dân trước mắt này trên thực tế còn không bằng hắn, thế nhưng không những hiểu thuấn di, mà còn sáng tạo ra một tiểu thế giới. Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy chuyện này, căn bản khó mà tin được tất cả mọi chuyện xảy ra trước mắt.
Nhìn thấy vẻ mặt này của đối phương, Nhiếp Vân đã biết đối puhowng không còn tâm tư phản kháng nữa, hắn âm thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Bề ngoài nhìn hắn dẫn đối phương vào bên trong Nạp Vật thế giới là có thể chiếm hết thượng phong. Thế nhưng trên thực tế vẫn vô cùng hung hiểm, nếu như không phải thực lực đối phương còn chưa đạt tới đẳng cấp nhất định. Như vậy ột khi tùy tiện dẫn hắn vào, sẽ chỉ mang tới tai nạn cho hắn. Thậm chí toàn bộ Nạp Vật thế giới cũng sẽ vì vậy mà lập tức tan biến.
Cũng giống như những vòi hút cổ quái vừa rồi vậy. Nếu không phải thực lực người trước mắt này bị hạn chế, chỉ cần tốc độ thôn phệ nhanh hơn một chút nữa, nhất định hắn sẽ lập tức rơi vào thời kỳ suy yếu. Khi đó sẽ không có lực lượng đối kháng với đối phương nữa.
- Nếu như ta đoán không sai, ngươi chắc là người của Phổ Thiên nhất tộc a!
Điều chỉnh xong tâm cảnh. Nhiếp Vân ngẩng đầu nhìn về phía đối phương, hai mắt lập lòe như tỏa sáng.
Trước đó khi chiến đấu với đám người Mặc Tật bọn họ đã từng nói qua bọn hắn thuộc về một chi của phổ thiên, những người trước mắt này cũng có lực lượng đồng chi với bọn hắn. Vì vậy chắc là cùng một phe.
- Không sai, chúng ta chính là thuộc hạ của Phổ Thiên đại đế, mặc dù ngươi có thể giết ta. Thế nhưng tin tức về nhưng nơi này đã truyền ra bên ngoài. Chỉ cần nhìn thấy chúng ta không trở về, nhất định Đại đế sẽ phái ra người mạnh hơn tới dây. Đến lúc đó các ngươi cũng sẽ phải chết
/3634
|