- Đó chính là Nhiếp Vân chúa tể?
- Vvừa rồi những người kia đều là chúa tể? Tại sao lại cùng hêện thân?
- Chẳng lẽ ngươi chưa nghe nói qua? Nhiếp Vân chúa tể thu phục một đám chúa tể làm thuộc hạ, như Đoạn Diệc, Phù Ám Triều đều là người hầu của hắn.
- Người hầu? Thu chúa tể làm người hầu?
Đám người Nhiếp Vân rời đi, lúc này lực lượng uy hiếp mọi người biến mất, người trong phòng thứ hai của Linh Nhất Các thở ra một hơi, vẻ mặt mang theo không thể tưởng tượng nổi.
Mỗi chúa tể đều là tồn tại chí cao vô thượng của mỗi người, thu chúa tể làm người hầu... Vị Nhiếp Vân chúa này mạnh cỡ nào?
Nghĩ đến những chuyện này, trong mắt mọi người đầy chờ mong.
Tiến vào chí tôn vực không đến hai năm đã lập nhiều ghi chép như thế, đây mới thực sự là cường giả vô địch!
- Có hình ảnh chiến đấu của Nhiếp Vân chúa tể hay không? Tốn nhiều hơn nữa ta cũng muốn quan sát.
- Ta cũng vậy, cho ta đến một phần, ta muốn nhìn...
...
Không biết ai trong đám người kêu lên, mọi người không ngừng manh động xôn xao, đều muốn nhìn xem hình ảnh chiến đấu của thiên tài này, hi vọng từ đó thu hoạch chút ít lĩnh ngộ, thực lực càng tiến một bước, nhưng đáng tiếc mặc dù Linh Nhất Các là tổ chức tin tức trải rộng thiên hạ cũng không tìm thấy hình ảnh chiến đấu của Nhiếp Vân.
- May mắn hắn không có so đo, tiểu thư, chúng ta đi nhanh đi!
Tương đương suy nghĩ của mọi người, đám người “Bạch công tử” thở ra một hơi, Nhiếp Vân không so đo với bọn họ tương đương tha một mạng.
- Tiểu thư, về sau không nên tùy ý xem thường người khác, nói năng cẩn thận...
Một hộ vệ lên tiếng.
- Đúng!
“Bạch công tử” gật gật đầu, lần này nàng không ngỗ nghịch.
Lần này đã cho nàng giáo huấn lớn, cả đời này không dám xem thường bất cứ kẻ nào.
...
- Nói đi, đã xảy ra chuyện gì? Tại sao cường giả gửa bước chúa tể đại tam trọng lại bị người khác đuổi giết?
Đứng trên bong đan thần cổ thuyền, Nhiếp Vân ngăn cản cương phong đánh tới], lúc này hắn nhìn sang các chủ Linh Nhất Các.
Cường giả nửa bước chúa tể đại tam trọng, cho dù không có leo lên top một trăm cũng là cường giả đỉnh phong trong tam giới, loại người này có vô số thủ đoạn bảo vệ tánh mạng, một khi giết không chết khẳng định hậu hoạn vô cùng, nhất là tán tu có thực lực này trên cơ bản không có người nào đi đắc tội, cho dù có chút ân oán cũng sẽ tìm biện pháp giairi trừ, trừ phi có thù hận không đội trời chung.
Gia hỏa này là một tán tu, cũng biết thân phận của mình, không có lẽ trêu chọc tồn tại không nên trêu chọc, tại sao lại bị người ta đuổi giết?
- Cũng bởi vì A Da Nạp Chi Tinh!
Các chủ Linh Nhất Các vừa phi hành vừa tiếp thu tin tức truyền lại, dường như hắn biết rõ một ít tình hình.
- Kỳ thật cũng không phải đuổi giết, mà là đuổi bắt!
- Rất nhiều thế lực lớn biết rõ tin tức của hắn có khả năng chính xác, thậm chí muốn bắt hắn dẫn đường, trong tình huống rất nhiều người cướp đoạt cho nên hắn biến thành tấm bia bị người ta bắn, bị đuổi bắt.
- Thì ra là thế!
Nhiếp Vân gật đầu.
Nếu đuổi bắt thì đơn giản, nếu như gia hỏa này không có bị bắt thì hắn bằng vào thực lực siêu cường nhất định có thể vượt qua những người khác tìm được, nếu như bị người khác bắt, cùng lắm cứ ra tay cứu hắn thôi.
Hắn không tin thế giới này trừ cường giả phong vương thì còn có ai có thủ đoạn vượt qua hắn.
- Các ngươi đi vào trong thân thuyền, ta sẽ dùng toàn lực phi hành.
Biết rõ tình huống, Nhiếp Vân hỏi rõ phương phương và phân phó một câu.
- Vâng!
Những người này thưc lực yếu nhất là các chủ Linh Nhất Các, những người khác là cường giả chúa tể, cổ thuyền phi hành nhanh như gió cũng không ảnh hưởng tới bọn họ, nếu Nhiếp Vân bảo bọn họ đi vào thân thuyền đều cảm thấy có chút khó hiểu, bọn họ không dám vi phạm và gật đầu đi vào.
Ầm ầm!
Bọn họ mới vừa gia nhập thân thuyền, chợt cổ thuyền sinh ra tiếng nổ vang, ngay sau đó lực lượng cực lớn bao phủ và tốc độ gia tăng cực mạnh.
- Làm... Làm sao có thể?
- Thật nhanh!
Trong khoang thuyền, mọi người nhìn thấy cảnh tượng như vậy liền giật mình kinh hãi.
Hiện tại Nhiếp Vân điều khiển cổ thuyền còn nhanh hơn cả bọn họ dùng toàn lực phi hành, nhanh hơn quá nhiều, đây là điểm làm bọn họ sợ hãi.
Nhất là tlực lượng húc dục cổ thuyền... Cường giả chúa tể thật có thể cường đại như thế sao?
Khó trách hắn bảo mọi người tiến vào trong thân thuyền, loại tốc độ như hiện tại, mặc dù bọn họ là chúa tể, nếu đứng trên bong thuyền sẽ không chịu nổi áp lực, sẽ bị cương phong thổi bay.
Khác với mọi người ngạc nhiên, đôi mắt Nhiếp Vân tỏa sáng và hưng phấn.
Chém giết kiếp sau, thực lực của hắn tinh tiến không ít, không có trải qua chiến đấu nên không biết mấu chốt ở nơi nào, hiện tại toàn lực phi hành mới cảm thấy đáng sợ.
Đây mới là lực lượng tiếu ngạo tam giới, là thực lực đỉnh phong trong hỗn độn.
Hắn thi triển toàn lực phi hành, tốc độ điều khiển cổ thuyền nhanh hơn lúc trước ấp ba lần.
Trước kia tại Tuyệt Sát Đại Thế Giới, từ thành Mạc Tư bay đến thanh linh thiên vực, mặc dù là chúa tể cũng tốn hao ít nhất mười ngày, hiện tại chỉ cần một ngày là có thể tới nơi.
...
Trong khu rừng đá rậm rạp, một nam tử sắc mặt xanh lét dựa vào khối đá lớn và thở hổn hển.
Y phục trên người hắn bị tàn phá, trên người cũng đầy vết máu, tóc tán loạn và thân thể bẩn thỉu, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, tuyệt khó tin tưởng một vị cường giả nửa bước chúa tể đại tam trọng lại chật vật như thế.
- Tuyệt Sát Tông, Vạn Hải Tông, Vân thành Niết gia, Trầm Hải Lưu gia... Nếu như lần này ta có thể đào thoát, tuyệt đối sẽ làm các ngươi trả cái giá thê thảm!
Hắn như con sói hoang bị thương gào thét, ánh mắt nam tử đầy thù hận.
- Muốn chúng ta trả cái giá thêm thảm đau đớn? Hắc hắc, Mạch Qua, chỉ sợ ngươi làm không được!
Hắn vừa dứt lời, một giọng nói âm trầm lãnh ngạo vang lên, đàn ông vội vàng ngẩng đầu nhìn sang, chỉ thấy cách viên đá không xa có một đám người đang đứng, một mạch tức no đủ hùng hậu, ánh mắt nhìn sang mang theo vui vẻ.
Tổng cộng năm người, đều là cường giả nửa bước chúa tể đại tam trọng, mấy người bọn họ liên thủ với nhau, mặc dù thực lực của hắn rất mạnh nhưng không có năng lực ngăn cản.
- Tuyệt Sát Tông...
Nhìn thấy những người này, nsắc mặt am tử Mạch Qua triệt để trầm xuống.
Một đường chạy thục mạng, vốn tưởng rằng nấp ở chỗ này có thể tạm thời tránh né một hồi, cho hắn thời gian hồi phục thể lực, hiện tại xem ra, vẫn xem thường những người này!
Những người này thực lực và thủ đoạn không kém gì hắn.
- Vvừa rồi những người kia đều là chúa tể? Tại sao lại cùng hêện thân?
- Chẳng lẽ ngươi chưa nghe nói qua? Nhiếp Vân chúa tể thu phục một đám chúa tể làm thuộc hạ, như Đoạn Diệc, Phù Ám Triều đều là người hầu của hắn.
- Người hầu? Thu chúa tể làm người hầu?
Đám người Nhiếp Vân rời đi, lúc này lực lượng uy hiếp mọi người biến mất, người trong phòng thứ hai của Linh Nhất Các thở ra một hơi, vẻ mặt mang theo không thể tưởng tượng nổi.
Mỗi chúa tể đều là tồn tại chí cao vô thượng của mỗi người, thu chúa tể làm người hầu... Vị Nhiếp Vân chúa này mạnh cỡ nào?
Nghĩ đến những chuyện này, trong mắt mọi người đầy chờ mong.
Tiến vào chí tôn vực không đến hai năm đã lập nhiều ghi chép như thế, đây mới thực sự là cường giả vô địch!
- Có hình ảnh chiến đấu của Nhiếp Vân chúa tể hay không? Tốn nhiều hơn nữa ta cũng muốn quan sát.
- Ta cũng vậy, cho ta đến một phần, ta muốn nhìn...
...
Không biết ai trong đám người kêu lên, mọi người không ngừng manh động xôn xao, đều muốn nhìn xem hình ảnh chiến đấu của thiên tài này, hi vọng từ đó thu hoạch chút ít lĩnh ngộ, thực lực càng tiến một bước, nhưng đáng tiếc mặc dù Linh Nhất Các là tổ chức tin tức trải rộng thiên hạ cũng không tìm thấy hình ảnh chiến đấu của Nhiếp Vân.
- May mắn hắn không có so đo, tiểu thư, chúng ta đi nhanh đi!
Tương đương suy nghĩ của mọi người, đám người “Bạch công tử” thở ra một hơi, Nhiếp Vân không so đo với bọn họ tương đương tha một mạng.
- Tiểu thư, về sau không nên tùy ý xem thường người khác, nói năng cẩn thận...
Một hộ vệ lên tiếng.
- Đúng!
“Bạch công tử” gật gật đầu, lần này nàng không ngỗ nghịch.
Lần này đã cho nàng giáo huấn lớn, cả đời này không dám xem thường bất cứ kẻ nào.
...
- Nói đi, đã xảy ra chuyện gì? Tại sao cường giả gửa bước chúa tể đại tam trọng lại bị người khác đuổi giết?
Đứng trên bong đan thần cổ thuyền, Nhiếp Vân ngăn cản cương phong đánh tới], lúc này hắn nhìn sang các chủ Linh Nhất Các.
Cường giả nửa bước chúa tể đại tam trọng, cho dù không có leo lên top một trăm cũng là cường giả đỉnh phong trong tam giới, loại người này có vô số thủ đoạn bảo vệ tánh mạng, một khi giết không chết khẳng định hậu hoạn vô cùng, nhất là tán tu có thực lực này trên cơ bản không có người nào đi đắc tội, cho dù có chút ân oán cũng sẽ tìm biện pháp giairi trừ, trừ phi có thù hận không đội trời chung.
Gia hỏa này là một tán tu, cũng biết thân phận của mình, không có lẽ trêu chọc tồn tại không nên trêu chọc, tại sao lại bị người ta đuổi giết?
- Cũng bởi vì A Da Nạp Chi Tinh!
Các chủ Linh Nhất Các vừa phi hành vừa tiếp thu tin tức truyền lại, dường như hắn biết rõ một ít tình hình.
- Kỳ thật cũng không phải đuổi giết, mà là đuổi bắt!
- Rất nhiều thế lực lớn biết rõ tin tức của hắn có khả năng chính xác, thậm chí muốn bắt hắn dẫn đường, trong tình huống rất nhiều người cướp đoạt cho nên hắn biến thành tấm bia bị người ta bắn, bị đuổi bắt.
- Thì ra là thế!
Nhiếp Vân gật đầu.
Nếu đuổi bắt thì đơn giản, nếu như gia hỏa này không có bị bắt thì hắn bằng vào thực lực siêu cường nhất định có thể vượt qua những người khác tìm được, nếu như bị người khác bắt, cùng lắm cứ ra tay cứu hắn thôi.
Hắn không tin thế giới này trừ cường giả phong vương thì còn có ai có thủ đoạn vượt qua hắn.
- Các ngươi đi vào trong thân thuyền, ta sẽ dùng toàn lực phi hành.
Biết rõ tình huống, Nhiếp Vân hỏi rõ phương phương và phân phó một câu.
- Vâng!
Những người này thưc lực yếu nhất là các chủ Linh Nhất Các, những người khác là cường giả chúa tể, cổ thuyền phi hành nhanh như gió cũng không ảnh hưởng tới bọn họ, nếu Nhiếp Vân bảo bọn họ đi vào thân thuyền đều cảm thấy có chút khó hiểu, bọn họ không dám vi phạm và gật đầu đi vào.
Ầm ầm!
Bọn họ mới vừa gia nhập thân thuyền, chợt cổ thuyền sinh ra tiếng nổ vang, ngay sau đó lực lượng cực lớn bao phủ và tốc độ gia tăng cực mạnh.
- Làm... Làm sao có thể?
- Thật nhanh!
Trong khoang thuyền, mọi người nhìn thấy cảnh tượng như vậy liền giật mình kinh hãi.
Hiện tại Nhiếp Vân điều khiển cổ thuyền còn nhanh hơn cả bọn họ dùng toàn lực phi hành, nhanh hơn quá nhiều, đây là điểm làm bọn họ sợ hãi.
Nhất là tlực lượng húc dục cổ thuyền... Cường giả chúa tể thật có thể cường đại như thế sao?
Khó trách hắn bảo mọi người tiến vào trong thân thuyền, loại tốc độ như hiện tại, mặc dù bọn họ là chúa tể, nếu đứng trên bong thuyền sẽ không chịu nổi áp lực, sẽ bị cương phong thổi bay.
Khác với mọi người ngạc nhiên, đôi mắt Nhiếp Vân tỏa sáng và hưng phấn.
Chém giết kiếp sau, thực lực của hắn tinh tiến không ít, không có trải qua chiến đấu nên không biết mấu chốt ở nơi nào, hiện tại toàn lực phi hành mới cảm thấy đáng sợ.
Đây mới là lực lượng tiếu ngạo tam giới, là thực lực đỉnh phong trong hỗn độn.
Hắn thi triển toàn lực phi hành, tốc độ điều khiển cổ thuyền nhanh hơn lúc trước ấp ba lần.
Trước kia tại Tuyệt Sát Đại Thế Giới, từ thành Mạc Tư bay đến thanh linh thiên vực, mặc dù là chúa tể cũng tốn hao ít nhất mười ngày, hiện tại chỉ cần một ngày là có thể tới nơi.
...
Trong khu rừng đá rậm rạp, một nam tử sắc mặt xanh lét dựa vào khối đá lớn và thở hổn hển.
Y phục trên người hắn bị tàn phá, trên người cũng đầy vết máu, tóc tán loạn và thân thể bẩn thỉu, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, tuyệt khó tin tưởng một vị cường giả nửa bước chúa tể đại tam trọng lại chật vật như thế.
- Tuyệt Sát Tông, Vạn Hải Tông, Vân thành Niết gia, Trầm Hải Lưu gia... Nếu như lần này ta có thể đào thoát, tuyệt đối sẽ làm các ngươi trả cái giá thê thảm!
Hắn như con sói hoang bị thương gào thét, ánh mắt nam tử đầy thù hận.
- Muốn chúng ta trả cái giá thêm thảm đau đớn? Hắc hắc, Mạch Qua, chỉ sợ ngươi làm không được!
Hắn vừa dứt lời, một giọng nói âm trầm lãnh ngạo vang lên, đàn ông vội vàng ngẩng đầu nhìn sang, chỉ thấy cách viên đá không xa có một đám người đang đứng, một mạch tức no đủ hùng hậu, ánh mắt nhìn sang mang theo vui vẻ.
Tổng cộng năm người, đều là cường giả nửa bước chúa tể đại tam trọng, mấy người bọn họ liên thủ với nhau, mặc dù thực lực của hắn rất mạnh nhưng không có năng lực ngăn cản.
- Tuyệt Sát Tông...
Nhìn thấy những người này, nsắc mặt am tử Mạch Qua triệt để trầm xuống.
Một đường chạy thục mạng, vốn tưởng rằng nấp ở chỗ này có thể tạm thời tránh né một hồi, cho hắn thời gian hồi phục thể lực, hiện tại xem ra, vẫn xem thường những người này!
Những người này thực lực và thủ đoạn không kém gì hắn.
/3634
|