- Yên tâm đi, muốn giết hắn rất đơn giản, ta có một dạng bản lĩnh đặc thù, có thể ngửi được khí tức Nhân loại trong phương viên một dặm, cho dù lĩnh ngộ Địa Hành Đại Đạo cũng không có gì, bằng vào tốc độ của hắn, căn bản trốn không thoát phạm vi tìm tòi của ta, muốn bắt được dễ dàng!
La Thắng cười lạnh:
- Vừa rồi chui xuống dưới đất, cho rằng ta không biết, ta chỉ là không muốn triển lộ thực lực mà thôi, hiện tại chúng ta đã liên hợp, trước chém giết thằng này a!
Nói xong, đột nhiên nhìn về một chỗ, mạnh mẽ chạy đi.
- Tại đây!
Cổ tay khẽ đảo, đồ vật hình dáng ống đồng xuất hiện ở trong lòng bàn tay, xem chuẩn phương hướng, bàn tay khẽ động, ba đạo hàn mang xuyên thấu qua mặt đất thẳng tắp vọt tới.
Lần này bắn vừa nhanh lại hung ác, mặt đất ở Bách Nhân Đảo nham thạch ít, bùn đất khá nhiều, chính bởi vì như thế, mới có thể dài ra vô số thảm thực vật, lần này bắn tới mặt đất, hàn mang xuyên thấu, thẳng tắp vọt xuống dưới.
Loại hàn mang này thật ra là một loại châm nhỏ luyện chế đặc thù, do Tiên lực kích phát, thúc dục lực lượng càng nhiều, lực công kích càng mạnh, y theo thực lực một ngàn Đại Đạo của La Thắng, để cho nó xuyên thấu vài trăm mét mặt đất là không có chút vấn đề nào.
Vèo!
Xuyên thấu mặt đất, thẳng tắp đâm tới Nhiếp Vân.
- Hắn có thể ngửi được vị trí cụ thể của ta? Đây là thiên phú gì...
Nghe lời nói của đối phương vào tai, Nhiếp Vân sớm có phòng bị, thân thể nhoáng một cái, tuy tránh thoát độc châm, nhưng mồ hôi lạnh ứa ra.
Không khỏi quá lợi hại a! Giấu ở dưới mặt đất cũng có thể bị phát hiện, khó trách trước kia xa như vậy có thể phát hiện tráng hán, rõ ràng có loại thiên phú này!
- Hừ! Rõ ràng có thể tránh thoát độc châm của ta, có thể tránh thoát một lần, ta không tin còn có thể tránh thoát lần thứ hai!
Tựa hồ biết rõ độc châm của hắn cũng không đâm trúng Nhiếp Vân, La Thắng hừ lạnh một tiếng, cái mũi ngửi thoáng một phát, lần nữa xác định vị trí, ống đồng run lên, lại là ba cây độc châm đâm xuống dưới.
Lần này tốc độ còn nhanh hơn hồi nãy, nếu như chỉ có thiên phú Địa Hành sư không có thiên phú Thiên Nhãn sư, tuyệt đối không cách nào phát hiện.
Nhìn những cái này ở trong mắt, Nhiếp Vân đang muốn nhảy ra, đột nhiên trong nội tâm khẽ động, ngừng lại.
PHỐC!
Ba cây kim đâm trúng thân thể, dọc theo lồng ngực xuyên tới.
- Đã đâm trúng?
Khấu Tân không có năng lực như hắn, không biết dưới mặt đất phát sinh tình huống, nhưng thấy La Thắng tươi cười, biết chắc đã đắc thủ.
- Ân! Giúp ta đào mặt đất, lấy thi thể thằng này ra, đã nói rồi, bảo vật trên người hắn đều quy ta...
La Thắng gật đầu, cái mũi ngửi thoáng một phát, bàn tay giơ lên, muốn đào mặt đất.
Sưu sưu sưu sưu!
Nhưng vào lúc này, đột nhiên xa xa truyền đến thanh âm dây cung ầm ầm, lực lượng tỏ khắp, xem ra có người đang chiến đấu.
- Một gia hỏa chỉ biết ẩn núp hẳn không có cái gì, trước đi giết những người khác, chờ bọn hắn ẩn núp đi còn muốn tìm, sẽ tốn hao không ít công phu!
Thấy động tác của hắn, Băng Phách Tiên Tử nhíu mày, thân thể khẽ động, bay về phía địa phương phát ra âm thanh.
Bách Nhân Đảo thí luyện, cho dù thực lực mạnh cũng ưa thích che dấu, cho nên muốn đạt được thắng lợi cuối cùng, cũng không phải có thể giết bao nhiêu người, mà là có thể tìm được bao nhiêu người!
Bên kia phát sinh chiến đấu, nói rõ chí ít có hai người xuất hiện, trước đuổi qua đánh chết mới là vương đạo, về phần một người chỉ biết ẩn núp, hẳn không có thực lực quá lớn, cũng sẽ không có bảo bối tốt.
Nếu không, tuyệt đối không thể một mực ẩn núp, không dám danh chính ngôn thuận chiến đấu.
- Đúng vậy, trước đối phó những người kia!
Thấy nàng ly khai, biết rõ đào móc mặt đất cần không ít thời gian, trong khoảng thời gian này những người khác hoàn toàn có thể đào tẩu, La Thắng cũng không ngừng lại, cùng Khấu Tân chung một chỗ theo sát ở sau lưng Băng Vân Tuyết đuổi tới.
Hô!
Ba người vừa đi, bóng người nhoáng một cái, Nhiếp Vân lại xuất hiện.
Vừa rồi hắn tự nhiên là cố ý để cho những châm nhỏ kia đâm trúng, đồ vật trên châm đối với người khác mà nói là kịch độc, với hắn mà nói lại là đại bổ.
La Thắng cho là hắn bị độc châm đâm trúng, không chết cũng không xê xích gì nhiều, trên thực tế đối với hắn căn bản không có việc gì, chính bởi vì nghĩ đến điểm này, mới cố ý để cho độc châm đâm vào thân thể, làm cho đối phương tê liệt chủ quan.
- Nếu như không nghĩ biện pháp, ba người này khẳng định sẽ đạt được thắng lợi cuối cùng... Ta ẩn giấu như vậy, có thể tránh thoát nhất thời, nhưng đến cuối cùng vẫn là chuyện phiền toái...
Nhiếp Vân lắc đầu, xoa xoa mi tâm suy nghĩ đối sách, đang nghĩ ngợi lung tung, đột nhiên toàn thân chấn động, như cảm ứng được cái gì, kích động đến run rẩy.
- Ân? Thiên phú Nguyên Khí sư cùng thiên phú Võ Đạo sư muốn dung hợp?
Thiên phú bài danh Top 10, từng cái đều đại biểu một Đại Đạo cường hãn, rất khó dung hợp.
Từ khi trở thành Khu Tu sư, Nhiếp Vân bắt đầu nghĩ biện pháp để cho chúng dựa sát vào, chỉ tiếc cực kỳ khó khăn.
Tựa như trước kia ý định để Nguyên Khí đan điền cùng Nạp Vật đan điền dựa sát vào vậy, một khi hai đan điền này thành công dung hợp, linh khí ở nạp vật thế giới liên tục không ngừng, khẳng định có thể diễn sinh thành một thế giới mới, nhưng mà ba vạn năm qua, đến bây giờ cũng không có thành công, đủ thấy khó khăn!
Thiên phú Nguyên Khí sư, Võ Đạo sư, một cái bài danh thứ chín, một cái bài danh thứ mười, trong thập đại thiên phú xếp hạng cuối nhất, dung hợp tương đối đơn giản, Nhiếp Vân từ rất lâu trước kia liền ý đồ để chúng nó dung hợp chung một chỗ, chỉ là cho tới nay, hai đại thiên phú làm theo ý mình, không can thiệp chuyện của nhau.
Vốn tưởng rằng cho dù có thể dung hợp, cũng cần tốn hao vô số thời gian, không nghĩ tới hai thiên phú vốn giống như đường thẳng song song, không xâm phạm lẫn nhau, trong lúc đó đã có động tĩnh, xuất hiện sơ bộ kết hợp.
Tuy loại kết hợp này cực kỳ yếu ớt, nhưng lại như một viên lưu tinh trong bóng đêm, để cho hắn có phương hướng.
Thiên phú bài danh Top 10, ở Thiên Địa Lục Đạo chưa bao giờ có một người thân kiêm hai cái, cho nên không tồn tại cách nói dung hợp, chính bởi vì như thế, không có bất kỳ địa phương có thể tham khảo, dung hợp vô cùng phiền toái, không có bất kỳ quy luật.
Một khi hai đan điền này có thể dung hợp thành công, tương đương đã tìm được một ít quy luật, lại dung hợp đan điền bài danh Top 10 khác, sẽ đơn giản hơn rất nhiều.
La Thắng cười lạnh:
- Vừa rồi chui xuống dưới đất, cho rằng ta không biết, ta chỉ là không muốn triển lộ thực lực mà thôi, hiện tại chúng ta đã liên hợp, trước chém giết thằng này a!
Nói xong, đột nhiên nhìn về một chỗ, mạnh mẽ chạy đi.
- Tại đây!
Cổ tay khẽ đảo, đồ vật hình dáng ống đồng xuất hiện ở trong lòng bàn tay, xem chuẩn phương hướng, bàn tay khẽ động, ba đạo hàn mang xuyên thấu qua mặt đất thẳng tắp vọt tới.
Lần này bắn vừa nhanh lại hung ác, mặt đất ở Bách Nhân Đảo nham thạch ít, bùn đất khá nhiều, chính bởi vì như thế, mới có thể dài ra vô số thảm thực vật, lần này bắn tới mặt đất, hàn mang xuyên thấu, thẳng tắp vọt xuống dưới.
Loại hàn mang này thật ra là một loại châm nhỏ luyện chế đặc thù, do Tiên lực kích phát, thúc dục lực lượng càng nhiều, lực công kích càng mạnh, y theo thực lực một ngàn Đại Đạo của La Thắng, để cho nó xuyên thấu vài trăm mét mặt đất là không có chút vấn đề nào.
Vèo!
Xuyên thấu mặt đất, thẳng tắp đâm tới Nhiếp Vân.
- Hắn có thể ngửi được vị trí cụ thể của ta? Đây là thiên phú gì...
Nghe lời nói của đối phương vào tai, Nhiếp Vân sớm có phòng bị, thân thể nhoáng một cái, tuy tránh thoát độc châm, nhưng mồ hôi lạnh ứa ra.
Không khỏi quá lợi hại a! Giấu ở dưới mặt đất cũng có thể bị phát hiện, khó trách trước kia xa như vậy có thể phát hiện tráng hán, rõ ràng có loại thiên phú này!
- Hừ! Rõ ràng có thể tránh thoát độc châm của ta, có thể tránh thoát một lần, ta không tin còn có thể tránh thoát lần thứ hai!
Tựa hồ biết rõ độc châm của hắn cũng không đâm trúng Nhiếp Vân, La Thắng hừ lạnh một tiếng, cái mũi ngửi thoáng một phát, lần nữa xác định vị trí, ống đồng run lên, lại là ba cây độc châm đâm xuống dưới.
Lần này tốc độ còn nhanh hơn hồi nãy, nếu như chỉ có thiên phú Địa Hành sư không có thiên phú Thiên Nhãn sư, tuyệt đối không cách nào phát hiện.
Nhìn những cái này ở trong mắt, Nhiếp Vân đang muốn nhảy ra, đột nhiên trong nội tâm khẽ động, ngừng lại.
PHỐC!
Ba cây kim đâm trúng thân thể, dọc theo lồng ngực xuyên tới.
- Đã đâm trúng?
Khấu Tân không có năng lực như hắn, không biết dưới mặt đất phát sinh tình huống, nhưng thấy La Thắng tươi cười, biết chắc đã đắc thủ.
- Ân! Giúp ta đào mặt đất, lấy thi thể thằng này ra, đã nói rồi, bảo vật trên người hắn đều quy ta...
La Thắng gật đầu, cái mũi ngửi thoáng một phát, bàn tay giơ lên, muốn đào mặt đất.
Sưu sưu sưu sưu!
Nhưng vào lúc này, đột nhiên xa xa truyền đến thanh âm dây cung ầm ầm, lực lượng tỏ khắp, xem ra có người đang chiến đấu.
- Một gia hỏa chỉ biết ẩn núp hẳn không có cái gì, trước đi giết những người khác, chờ bọn hắn ẩn núp đi còn muốn tìm, sẽ tốn hao không ít công phu!
Thấy động tác của hắn, Băng Phách Tiên Tử nhíu mày, thân thể khẽ động, bay về phía địa phương phát ra âm thanh.
Bách Nhân Đảo thí luyện, cho dù thực lực mạnh cũng ưa thích che dấu, cho nên muốn đạt được thắng lợi cuối cùng, cũng không phải có thể giết bao nhiêu người, mà là có thể tìm được bao nhiêu người!
Bên kia phát sinh chiến đấu, nói rõ chí ít có hai người xuất hiện, trước đuổi qua đánh chết mới là vương đạo, về phần một người chỉ biết ẩn núp, hẳn không có thực lực quá lớn, cũng sẽ không có bảo bối tốt.
Nếu không, tuyệt đối không thể một mực ẩn núp, không dám danh chính ngôn thuận chiến đấu.
- Đúng vậy, trước đối phó những người kia!
Thấy nàng ly khai, biết rõ đào móc mặt đất cần không ít thời gian, trong khoảng thời gian này những người khác hoàn toàn có thể đào tẩu, La Thắng cũng không ngừng lại, cùng Khấu Tân chung một chỗ theo sát ở sau lưng Băng Vân Tuyết đuổi tới.
Hô!
Ba người vừa đi, bóng người nhoáng một cái, Nhiếp Vân lại xuất hiện.
Vừa rồi hắn tự nhiên là cố ý để cho những châm nhỏ kia đâm trúng, đồ vật trên châm đối với người khác mà nói là kịch độc, với hắn mà nói lại là đại bổ.
La Thắng cho là hắn bị độc châm đâm trúng, không chết cũng không xê xích gì nhiều, trên thực tế đối với hắn căn bản không có việc gì, chính bởi vì nghĩ đến điểm này, mới cố ý để cho độc châm đâm vào thân thể, làm cho đối phương tê liệt chủ quan.
- Nếu như không nghĩ biện pháp, ba người này khẳng định sẽ đạt được thắng lợi cuối cùng... Ta ẩn giấu như vậy, có thể tránh thoát nhất thời, nhưng đến cuối cùng vẫn là chuyện phiền toái...
Nhiếp Vân lắc đầu, xoa xoa mi tâm suy nghĩ đối sách, đang nghĩ ngợi lung tung, đột nhiên toàn thân chấn động, như cảm ứng được cái gì, kích động đến run rẩy.
- Ân? Thiên phú Nguyên Khí sư cùng thiên phú Võ Đạo sư muốn dung hợp?
Thiên phú bài danh Top 10, từng cái đều đại biểu một Đại Đạo cường hãn, rất khó dung hợp.
Từ khi trở thành Khu Tu sư, Nhiếp Vân bắt đầu nghĩ biện pháp để cho chúng dựa sát vào, chỉ tiếc cực kỳ khó khăn.
Tựa như trước kia ý định để Nguyên Khí đan điền cùng Nạp Vật đan điền dựa sát vào vậy, một khi hai đan điền này thành công dung hợp, linh khí ở nạp vật thế giới liên tục không ngừng, khẳng định có thể diễn sinh thành một thế giới mới, nhưng mà ba vạn năm qua, đến bây giờ cũng không có thành công, đủ thấy khó khăn!
Thiên phú Nguyên Khí sư, Võ Đạo sư, một cái bài danh thứ chín, một cái bài danh thứ mười, trong thập đại thiên phú xếp hạng cuối nhất, dung hợp tương đối đơn giản, Nhiếp Vân từ rất lâu trước kia liền ý đồ để chúng nó dung hợp chung một chỗ, chỉ là cho tới nay, hai đại thiên phú làm theo ý mình, không can thiệp chuyện của nhau.
Vốn tưởng rằng cho dù có thể dung hợp, cũng cần tốn hao vô số thời gian, không nghĩ tới hai thiên phú vốn giống như đường thẳng song song, không xâm phạm lẫn nhau, trong lúc đó đã có động tĩnh, xuất hiện sơ bộ kết hợp.
Tuy loại kết hợp này cực kỳ yếu ớt, nhưng lại như một viên lưu tinh trong bóng đêm, để cho hắn có phương hướng.
Thiên phú bài danh Top 10, ở Thiên Địa Lục Đạo chưa bao giờ có một người thân kiêm hai cái, cho nên không tồn tại cách nói dung hợp, chính bởi vì như thế, không có bất kỳ địa phương có thể tham khảo, dung hợp vô cùng phiền toái, không có bất kỳ quy luật.
Một khi hai đan điền này có thể dung hợp thành công, tương đương đã tìm được một ít quy luật, lại dung hợp đan điền bài danh Top 10 khác, sẽ đơn giản hơn rất nhiều.
/3634
|