Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường (Lão Bà Của Ka Là Hoa Hậu Giảng Đường)
Chương 424: Không dùng tay cũng có thể thắng anh!
/528
|
- Nào có, thật sự anh chỉ muốn so kỹ thuật với Hàn Tuyết Nhu mà thôi.
Ngả Hữu Lượng thực vô tội nói:
- Không tin em hỏi Ngả Liên, bowling chính là sở trường của anh.
- Nếu anh thật sự muốn đấu a, chờ bạn trai Hàn Tuyết Nhu đến đây, anh đấu cùng anh ta đi.
Phương Mẫn cười hì hì nói, nàng đã biết Đường Kim sẽ đến.
- Được a, chờ anh ta đến nhất định anh sẽ đánh bại anh ta.
Ngả Hữu Lượng có chút khiêu khích nói.
- Thật sự muốn đánh tôi thất bại thảm hại?
Một thanh âm đột nhiên nói.
Ngả Hữu Lượng nhìn lại, nhất thời sững sờ, vẻ mặt không tin:
- Cậu chính là bạn trai Hàn Tuyết Nhu?
Cũng khó trách Ngả Hữu Lượng không tin, theo hắn thấy, Hàn Tuyết Nhu xinh đẹp như vậy, bạn trai không soái bằng hắn cũng phải to cao nhưng người này chưa nói đến cao lớn, anh tuấn cũng không kể được, nếu hắn là thật sự là bạn trai Hàn Tuyết Nhu, vậy thật đúng là một đóa hoa tươi cắm trên bãi phân trâu a.
- Anh đến rồi!
Hàn Tuyết Nhu vui vẻ tiếp đón, sau đó liền ôm cánh tay như chú chim nhỏ nép nào người mới đến.
- Đường Kim!
Ngả Liên cùng Phương Mẫn cơ hồ đồng thanh chào hỏi người mới tới.
Phương Mẫn mang tới hai nữ sinh, cũng có người tò mò, đây là Nhị Trung Đường Kim? Danh khí rất lớn, nhưng thoạt nhìn rất bình thường a.
Bởi vì thi đấu khiêu chiến lúc trước, Đường Kim ở Ninh Sơn Nhất Trung cũng có chút danh khí, bất quá không phải ai cũng biết Đường Kim, tỷ như hai người nữ sinh này trước kia chưa từng gặp Đường Kim.
- Honey, bowling có cái gì tốt, không bằng chúng ta đi chơi một loại cầu khác đi.
Đường Kim thuận tay ôm lấy hông Hàn Tuyết Nhu, đồng thời bắt đầu ôm nàng rời đi, hắn thật không có hứng thú gì với bowling.
Hàn Tuyết Nhu kiều mỵ xem thường, sắc lang này tám phần là muốn hai quả cầu trên người nàng đi.
- Trình độ không được thì thành thật thừa nhận, gì mà chơi không hay chứ?
Bên cạnh truyền đến tiếng Ngả Hữu Lượng giễu cợt, phát hiện Đường Kim có thể thật sự là bạn trai Hàn Tuyết Nhu, điều này làm cho Ngả Hữu Lượng rất không dễ chịu, nhưng khó chịu thì khó chịu, hắn có chút cao hứng, bởi vì hắn phát hiện đối thủ quá yếu, nói như vậy đục khoét nền tảng liền lại càng dễ rồi.
- Ngả Hữu Lượng, Đường Kim đánh bowling rất lợi hại.
Ngả Liên nhịn không được nói một câu.
- Đúng vậy a, đặc biệt lợi hại.
Phương Mẫn cũng ở bên cạnh phụ họa một câu.
Nghe được hai người nói giúp Đường Kim, Ngả Hữu Lượng lại càng khó chịu, hắn cười lạnh một tiếng:
- Có lợi hại hay không không phải nói là được, phải đấu mới biết được.
- Anh đấu với hắn một lần đi, cho hắn biết anh lợi hại thế nào!
Hàn Tuyết Nhu rốt cục không thể nhịn được nữa nói.
- Anh thấy đấu với hắn thì mất thân phận của anh quá.
Đường Kim có chút không quá tình nguyện.
- Em thấy có tỷ phú nào so tiền với ăn mày chưa?
- Anh so với hắn một lần đi, rồi chúng ta đi ăn cơm, không hắn lại nói anh không bằng hắn a.
Hàn Tuyết Nhu mặc dù biết Đường Kim dùng một ngón tay cũng có thể đánh bại Ngả Hữu Lượng. Nhưng nàng không muốn bạn trai bị xem thường a
- Được rồi!
Đường Kim rốt cục đồng ý, sau đó liền quay đầu nhìn về phía Ngả Hữu Lượng.
- Này, tên ăn mày kia, tôi sẽ đấu với anh một lần!
- Cậu nói ai là ăn mày đấy?
Ngả Hữu Lượng tức giận dị thường.
- Nói anh chứ sao?
Đường Kim mất kiên nhẫn nói
- Muốn đấu thì đừng lèo nhèo nữa, tôi không cần tay cũng thắng anh được.
- Được, vậy cũng chớ nói lời vô nghĩa, để tôi xem cậu lợi hãi cỡ nào nào.
Ngả Hữu Lượng giận rên một tiếng.
Phương Mẫn lại nhịn không được hỏi một câu:
- Ai, Đường Kim, không dùng tay sao thắng được? Đứng nói cậu dùng chân chơi nhá?
- Đúng vậy, chính là dùng chân.
Đường Kim lại rất nghiêm túc gật gật đầu, sau đó liền ôm Hàn Tuyết Nhu đi về phía trước, một bàn tay còn ôm hông Hàn Tuyết Nhu, tay kia thì tùy ý cầm một trái bowling, cuối cùng nhìn Ngả Hữu Lượng:
- Ai, tên ăn mày kia, nhìn kỹ đi, tôi không có nhiều thời gian so đo với anh, nếu anh làm được như tôi thì anh thắng.
Vừa dứt lời, Đường Kim đột nhiên thả lỏng tay cầm trái bowling, trái cầu rơi nhanh xuống.
Thấy một màn như vậy, Ngả Hữu Lượng lập tức liền cười rộ lên:
- Đến bóng cũng cầm không vững…
Chỉ là, Ngả Hữu Lượng còn chưa nói hết, Đường Kim liền nhấc chân, một giây sau trái bowling đã bị hắn đá ra ngoài.
Trái bowling chạy vào đường băng, đánh ngã toàn bộ ki, một cú đánh thật đẹp!
-Oa, cái này cũng được?
Hai bạn học với Phương Mẫn cùng kinh hô.
Ngả Liên cùng Phương Mẫn lại không ngạc nhiên, hai người vẫn còn ấn tượng sâu sắc về khả năng của Đường Kim.
Ngả Hữu Lượng sắc mặt trở nên khó coi, đừng nói dùng chân, lấy tay hắn cũng chưa chắc có thể đánh được như thế
- Honey, chúng ta đi thôi, ta còn có đồ tốt muốn tặng cho nàng sao!
Đường Kim không có hứng thú lưu lại, nhân vật như Ngả Hữu Lượng hắn không để ý chút nào.
- Ừm.
Hàn Tuyết Nhu kiều mỵ lên tiếng, sau đó lên tiếng chào Phương Mẫn.
- Phương Mẫn, chúng tớ đi trước..., lần sau tớ mời mọi người ăn cơm!
Hai người nhanh chóng rời đi, Ngả Hữu Lượng cũng không ngăn trở, hắn cũng không ngốc, nếu so tiếp với Đường Kim thì chỉ tổ rước nhục vào mình thôi..
Chẳng qua, khi Đường Kim và Hàn Tuyết Nhu không thấy tăm hơi, hắn lại lại nói một câu:
- Bowling chỉ dùng tay chơi, không phải dùng chân đá, hắn tám phần là đá bóng lợi hại, đánh bowling chưa chắc lợi hại!
Ngả Hữu Lượng này rõ ràng tự tìm mặt mũi cho mình, cũng không có ai phản bác, dĩ nhiên cũng chẳng ai tán thành, mỗi người đều biết rõ, Đường Kim quả thật không dùng tay cũng có thể thắng Ngả Hữu Lượng.
- Thời gian không còn sớm, chúng ta cũng đi ăn đi.
Ngả Liên đề nghị.
Tất cả mọi người tỏ vẻ tán thành, bị Đường Kim quậy một phát, hơn nữa còn thiếu đại mỹ nữ Hàn Tuyết Nhu, bọn hắn cũng không còn hứng tiếp tục đánh bowling nữa.
Mấy phút sau, đám người Ngả Liên Phương Mẫn đi ra ngoài lại thấy Đường Kim cùng Hàn Tuyết Nhu, còn chưa đi sao.
Đứng ở cách đó không xa trên Ferrari, Hàn Tuyết Nhu và Đường Kim đang hôn nhau sục sôi ngất trời!
- Nữ sinh quả nhiên đều thích nam nhân có tiền, không phải một chiếc Ferrari sao? Hai năm nữa ta cũng mua được.
Ngả Hữu Lượng vẻ mặt ghen tị, chỉ là qua lời của hắn hiển nhiên hiểu nhầm chiếc xe là của Đường Kim.
Ngả Hữu Lượng thực vô tội nói:
- Không tin em hỏi Ngả Liên, bowling chính là sở trường của anh.
- Nếu anh thật sự muốn đấu a, chờ bạn trai Hàn Tuyết Nhu đến đây, anh đấu cùng anh ta đi.
Phương Mẫn cười hì hì nói, nàng đã biết Đường Kim sẽ đến.
- Được a, chờ anh ta đến nhất định anh sẽ đánh bại anh ta.
Ngả Hữu Lượng có chút khiêu khích nói.
- Thật sự muốn đánh tôi thất bại thảm hại?
Một thanh âm đột nhiên nói.
Ngả Hữu Lượng nhìn lại, nhất thời sững sờ, vẻ mặt không tin:
- Cậu chính là bạn trai Hàn Tuyết Nhu?
Cũng khó trách Ngả Hữu Lượng không tin, theo hắn thấy, Hàn Tuyết Nhu xinh đẹp như vậy, bạn trai không soái bằng hắn cũng phải to cao nhưng người này chưa nói đến cao lớn, anh tuấn cũng không kể được, nếu hắn là thật sự là bạn trai Hàn Tuyết Nhu, vậy thật đúng là một đóa hoa tươi cắm trên bãi phân trâu a.
- Anh đến rồi!
Hàn Tuyết Nhu vui vẻ tiếp đón, sau đó liền ôm cánh tay như chú chim nhỏ nép nào người mới đến.
- Đường Kim!
Ngả Liên cùng Phương Mẫn cơ hồ đồng thanh chào hỏi người mới tới.
Phương Mẫn mang tới hai nữ sinh, cũng có người tò mò, đây là Nhị Trung Đường Kim? Danh khí rất lớn, nhưng thoạt nhìn rất bình thường a.
Bởi vì thi đấu khiêu chiến lúc trước, Đường Kim ở Ninh Sơn Nhất Trung cũng có chút danh khí, bất quá không phải ai cũng biết Đường Kim, tỷ như hai người nữ sinh này trước kia chưa từng gặp Đường Kim.
- Honey, bowling có cái gì tốt, không bằng chúng ta đi chơi một loại cầu khác đi.
Đường Kim thuận tay ôm lấy hông Hàn Tuyết Nhu, đồng thời bắt đầu ôm nàng rời đi, hắn thật không có hứng thú gì với bowling.
Hàn Tuyết Nhu kiều mỵ xem thường, sắc lang này tám phần là muốn hai quả cầu trên người nàng đi.
- Trình độ không được thì thành thật thừa nhận, gì mà chơi không hay chứ?
Bên cạnh truyền đến tiếng Ngả Hữu Lượng giễu cợt, phát hiện Đường Kim có thể thật sự là bạn trai Hàn Tuyết Nhu, điều này làm cho Ngả Hữu Lượng rất không dễ chịu, nhưng khó chịu thì khó chịu, hắn có chút cao hứng, bởi vì hắn phát hiện đối thủ quá yếu, nói như vậy đục khoét nền tảng liền lại càng dễ rồi.
- Ngả Hữu Lượng, Đường Kim đánh bowling rất lợi hại.
Ngả Liên nhịn không được nói một câu.
- Đúng vậy a, đặc biệt lợi hại.
Phương Mẫn cũng ở bên cạnh phụ họa một câu.
Nghe được hai người nói giúp Đường Kim, Ngả Hữu Lượng lại càng khó chịu, hắn cười lạnh một tiếng:
- Có lợi hại hay không không phải nói là được, phải đấu mới biết được.
- Anh đấu với hắn một lần đi, cho hắn biết anh lợi hại thế nào!
Hàn Tuyết Nhu rốt cục không thể nhịn được nữa nói.
- Anh thấy đấu với hắn thì mất thân phận của anh quá.
Đường Kim có chút không quá tình nguyện.
- Em thấy có tỷ phú nào so tiền với ăn mày chưa?
- Anh so với hắn một lần đi, rồi chúng ta đi ăn cơm, không hắn lại nói anh không bằng hắn a.
Hàn Tuyết Nhu mặc dù biết Đường Kim dùng một ngón tay cũng có thể đánh bại Ngả Hữu Lượng. Nhưng nàng không muốn bạn trai bị xem thường a
- Được rồi!
Đường Kim rốt cục đồng ý, sau đó liền quay đầu nhìn về phía Ngả Hữu Lượng.
- Này, tên ăn mày kia, tôi sẽ đấu với anh một lần!
- Cậu nói ai là ăn mày đấy?
Ngả Hữu Lượng tức giận dị thường.
- Nói anh chứ sao?
Đường Kim mất kiên nhẫn nói
- Muốn đấu thì đừng lèo nhèo nữa, tôi không cần tay cũng thắng anh được.
- Được, vậy cũng chớ nói lời vô nghĩa, để tôi xem cậu lợi hãi cỡ nào nào.
Ngả Hữu Lượng giận rên một tiếng.
Phương Mẫn lại nhịn không được hỏi một câu:
- Ai, Đường Kim, không dùng tay sao thắng được? Đứng nói cậu dùng chân chơi nhá?
- Đúng vậy, chính là dùng chân.
Đường Kim lại rất nghiêm túc gật gật đầu, sau đó liền ôm Hàn Tuyết Nhu đi về phía trước, một bàn tay còn ôm hông Hàn Tuyết Nhu, tay kia thì tùy ý cầm một trái bowling, cuối cùng nhìn Ngả Hữu Lượng:
- Ai, tên ăn mày kia, nhìn kỹ đi, tôi không có nhiều thời gian so đo với anh, nếu anh làm được như tôi thì anh thắng.
Vừa dứt lời, Đường Kim đột nhiên thả lỏng tay cầm trái bowling, trái cầu rơi nhanh xuống.
Thấy một màn như vậy, Ngả Hữu Lượng lập tức liền cười rộ lên:
- Đến bóng cũng cầm không vững…
Chỉ là, Ngả Hữu Lượng còn chưa nói hết, Đường Kim liền nhấc chân, một giây sau trái bowling đã bị hắn đá ra ngoài.
Trái bowling chạy vào đường băng, đánh ngã toàn bộ ki, một cú đánh thật đẹp!
-Oa, cái này cũng được?
Hai bạn học với Phương Mẫn cùng kinh hô.
Ngả Liên cùng Phương Mẫn lại không ngạc nhiên, hai người vẫn còn ấn tượng sâu sắc về khả năng của Đường Kim.
Ngả Hữu Lượng sắc mặt trở nên khó coi, đừng nói dùng chân, lấy tay hắn cũng chưa chắc có thể đánh được như thế
- Honey, chúng ta đi thôi, ta còn có đồ tốt muốn tặng cho nàng sao!
Đường Kim không có hứng thú lưu lại, nhân vật như Ngả Hữu Lượng hắn không để ý chút nào.
- Ừm.
Hàn Tuyết Nhu kiều mỵ lên tiếng, sau đó lên tiếng chào Phương Mẫn.
- Phương Mẫn, chúng tớ đi trước..., lần sau tớ mời mọi người ăn cơm!
Hai người nhanh chóng rời đi, Ngả Hữu Lượng cũng không ngăn trở, hắn cũng không ngốc, nếu so tiếp với Đường Kim thì chỉ tổ rước nhục vào mình thôi..
Chẳng qua, khi Đường Kim và Hàn Tuyết Nhu không thấy tăm hơi, hắn lại lại nói một câu:
- Bowling chỉ dùng tay chơi, không phải dùng chân đá, hắn tám phần là đá bóng lợi hại, đánh bowling chưa chắc lợi hại!
Ngả Hữu Lượng này rõ ràng tự tìm mặt mũi cho mình, cũng không có ai phản bác, dĩ nhiên cũng chẳng ai tán thành, mỗi người đều biết rõ, Đường Kim quả thật không dùng tay cũng có thể thắng Ngả Hữu Lượng.
- Thời gian không còn sớm, chúng ta cũng đi ăn đi.
Ngả Liên đề nghị.
Tất cả mọi người tỏ vẻ tán thành, bị Đường Kim quậy một phát, hơn nữa còn thiếu đại mỹ nữ Hàn Tuyết Nhu, bọn hắn cũng không còn hứng tiếp tục đánh bowling nữa.
Mấy phút sau, đám người Ngả Liên Phương Mẫn đi ra ngoài lại thấy Đường Kim cùng Hàn Tuyết Nhu, còn chưa đi sao.
Đứng ở cách đó không xa trên Ferrari, Hàn Tuyết Nhu và Đường Kim đang hôn nhau sục sôi ngất trời!
- Nữ sinh quả nhiên đều thích nam nhân có tiền, không phải một chiếc Ferrari sao? Hai năm nữa ta cũng mua được.
Ngả Hữu Lượng vẻ mặt ghen tị, chỉ là qua lời của hắn hiển nhiên hiểu nhầm chiếc xe là của Đường Kim.
/528
|