Vô Sỉ Đạo Tặc

Chương 177: Nữ Đồng

/258


Tác giả: Vô Xỉ Đạo Tặc
"Trận đấu tiếp theo, nhân loại Diêu Cổ, nhân loại Diệp Lâm!"
Sau khi người chủ trì lôi đài thông báo về thông tin của trận đấu thì cả lôi đài lập tức xôn xao hẳn lên.
Diêu Cổ hiển nhiên là Cổ Diêu rồi, còn Diệp Lâm chính là tên giả của Thuần Vu Tuyền, và đó cũng là tên nàng đã dùng khi gặp Cổ Diêu ở Duyệt Lại khách sạn mười năm trước.
Quy tắc của Ma giới tranh phách chiến là tuy nói là sắp xếp theo một cách ngẫu nhiên, nhưng không ai ngờ được thực ra chính là do địch lệ nhã đã ở sau lưng giở trò, đến lúc này thì động cơ của nữ tước cũng không ai rõ ràng, nhưng có thể khẳng định được một điều là người xem sẽ được chứng kiến một cuộc đại chiến đặc sắc.
Trong trận đấu ngày hôm qua Cổ Diêu cà Thuần Vu Tuyền đều khiến cả lôi đài phải khiếp sợ và tạo tạo cho họ một ấn tượng khó phai, trận quyết đấu của hai cao thủ nhân loại không phải là dễ dàng được chứng kiến.
Trận đấu của các cường giả khiến cho người xem vô cùng kích thích, trước khi trận đấu bắt đầu các tỷ lệ cược được đưa ra liên tục, và cuối cùng tỷ lệ cược là một ăn một!
Nói cách khách, trong mắt nhà cái thì thực lực của song phương ngang nhau.
Bởi vì trong trận đấu ngày hôm qua thì Cổ Diêu và Thuần Vu Tuyền chẳng khác nào đi dạo cả, thực lực thâm sâu khó lường, bọn họ lại cùng đến từ tạp địch đại lục cho nên không có một chút tư liệu nào để làm chuẩn.
Hoặc có thể nói, đánh cuộc trong trận đấu này hoàn toàn trông vào may mắn, vì thế nhà cái mới cho ra tỷ lệ một ăn một!
Các trận đấu có tỷ lệ cược đồng nhau đều khiến cho khán giả rất là cuồng nhiệt, cho dù thực lực không mạnh, không thể tham gia ma giới tranh phách chiến nhưng bọn họ có thể thông qua đánh cuộc để có thể gián tiếp có được cảm giác của các cường giả tham gia thi đấu, và đây cũng có thể nói là cách tốt nhất.
Sau khi người chủ trì thông báo bắt đầu thì không đến một phút đồng hồ toàn trường đều lặng xuống, hơn nữa tất cả đều rất chăm chú, có thể thấy được tầm ảnh hưởng của trận chiến này.
Đông Phương Lộ thấy thế thì cũng không biết nên làm thế nào:" Lưu manh, chúng ta phải làm sao bây giờ?"
Trong trận đấu này phải đối đầu với Thuần Vu Tuyền, đây là điều mà Cổ Diêu không thể nào ngờ đến được.
Thật là đau đầu, tại sao lại 'may mắn' đụng phải tiểu ma nữ này chứ?
Cổ Diêu cũng không phải là sợ nàng mà là lâm vào thế khó xử.
Vì có thể nhìn thấy được Hàn Đan, hắn phải vượt qua tất cả những chướng ngại để tiến vào trong, nhưng muốn rời hỏi ma giới quay về tạp địch đại lục thì không thể không chu toàn với Thuần Vu Tuyền.
Đáng tiếc chính là cá và tay gấu không thể có cả hai được, nếu đã không còn biện pháp nào toàn vẹn thì chỉ có thể lựa chọn điều quan trọng hơn thôi.
Bỏ hết những lo lắng ra khỏi đầu, hít sâu một hơi:" Ta nhất định phải tìm được Đan Đan, không ai có thể ngăn cản được!"
Nhưng lời này tương đương với quyết tâm của hắn, hiển nhiên, trong lòng của hắn thì Hàn Đan quan trọng hơn, hắn không muốn phải chờ thêm hai năm nữa để tham gia ma giới tranh phách chiến lần tiếp theo.
Về phần lối ra thì có thề từ từ tìm, ít nhất cũng có đầu mối chính là Dracula. Chứ không phải là hoàn toàn không còn biện pháp.
Đông Phương Lộ lại có chút nóng nảy:" Nhưng con mắm kia không phải là dễ nuốt đâu!"
Cổ Diêu cười nói:" Tam tiểu thư, cô cũng lo lắng cho ta sao?"
" Giờ là lúc nào rồi mà còn nói linh tinh nữa hả?" Đông phương lộ cắn chặt môi, tức giận.
Tìm kiếm Hàn Đan chính là quyết tâm của Cổ Diêu, còn Thuần Vu Tuyền chỉ là một độc nhược xà hạt, một ma nữ giết người không nháy mắt, vì có thể đạt được mục đích mà nàng có thể không từ thủ đoạn tiêu diệt tất cả các chương ngại. Đây là một hồi long tranh hổ đấu, nhất định phải có một bên ngã xuống và vĩnh viễn không thể nào đứng lên được nữa, Đông Phương Lộ làm sao có thể yên tâm được chứ, tim nàng đập nhanh hơn bình thườn gấp mấy lần.
" Ta sẽ không sao đâu, bởi vì ta là một tên lưu manh háo sắc, hèn hạ, vô sỉ, hạ lưu, tam tiểu thư không phải cả ngày cô đều nói thế sao? Cô chắc cũng biết người tốt thì mau chết sớm, người xấu thì sống ngàn năm mà phải không, he he!" Dừng lại một chút hắn kín đáo đưa cho nàng một cái bình:" Đây là thuốc giải kỳ độc trên người cô, cô giữ nó dùm ta."
Vì không để cho Thuần Vu Tuyền nghi ngờ, nên hắn vẫn chưa giải độc cửu chuyển phệ hồn đan cho Đông Phương Lộ, nhưng trước trận chiến, hắn có cảm giác là đã đến lúc phải đưa cho nàng rồi.
" Ngươi, ngươi ... đúng là đồ ngốc mà?" Đông phương lộ vốn nghe Cổ Diêu nói câu đầu thì còn yên tâm một chút, nhưng Cổ Diêu tiếp theo lại đưa giải dược cho nàng, hành động này giống như là lưu lại hậu sự vậy, điều này chỉ rõ được Cổ Diêu cũng không có tin tưởng chắc là sẽ trở về được, vì thế nàng càng thêm lo lắng hơn.
" He he, không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, cô cũng biết, tỷ lệ của vạn nhất rất là thấp!"
Cổ Diêu vừa định đi lên lôi đài thì túi đột nhiên trầm xuống, đó chính là chiếc bình cửu chuyển phệ hồn đan, Đông Phương Lộ đã dùng thủ pháp phóng ám khí để ném nó vào.
Sắc mặt của Đông Phương Lộ trở nên lạnh như băng:" Nghe này, lưu manh, ngươi nhất định phải trở về, ta không biết sử dụng thuốc này thế nào." Cổ Diêu sẽ vuốt vuốt cái mũi và nói :"Đơn giản thôi, bỏ vào miệng và nuốt thôi là được."
Đông Phương Lộ lắc đầu sang một bên, bộ dáng tựa như không thèm nghe:" Ta mặc kệ, tóm lại là ta không biết gì hết!"
Cổ Diêu cười nói:" Thật là, ta sẽ cố hết sức, nếu như, ta chỉ nói là nếu như ta có tao ngộ bất hạnh thì cô hãy lấy giải dược từ trong thi thể của ta!"
Nói xong thì Cổ Diêu liền lập tức đi lên lôi đài, còn Đông Phương Lộ thì đứng đó dậm chân.
Thuần Vu Tuyền đã đứng ở trên lôi đài, nàng thiên tính vạn tính cũng không ngờ là phải đối đầu với Cổ Diêu.
Nàng muốn lợi dụng Cổ Diêu, nhưng xem ra kế hoạch đã thất bại rồi, Thuần Vu Tuyền thở dài nói:" Thật là không ngờ, chúng ta phải đối đầu với nhau trong trận đấu này, Diêu Cổ, ước định của chúng ta kết thúc, ngươi hãy bỏ cuộc đi."
Cổ Diêu cười nói:" Thật đáng tiếc, ta cũng muốn tiến vào trong Thâm Uyên tham quan một chút."
Thuần Vu tuyền cau mày nói:" Nhưng giữa hai chúng ta chỉ có một người có thể đi vào, phải làm sao đây?"
" Đơn giản, quy tắc thế nào thì làm thế đó!"
" Nói vậy thì ngươi muốn đối địch với ta?" Ngữ khí của nàng biến chuyển:" Đừng quên, bạn gái của ngươi đang trúng độc của ta."
" Sinh tử hữu mệnh, ai cũng không thể can thiệp được."
Khuôn mặt xinh xắn của Thuần Vu Tuyền trở nên âm trầm, hôm nay tâm trạng của nàng quả thật là không tốt, hai chuyện vốn nằm trong tầm tay nay đã không còn khống chế được nữa. Đầu tiên là đụng phải đối thủ ngoài ý muốn, tiếp theo chính là Cổ Diêu không hề e sợ nàng.
Nàng chỉ cần nói về sinh tử của Đông Phương Lộ là Cổ Diêu liền không thể nào không nghe theo, nhưng mà lúc này đối phương lại tựa như là không có chuyện gì vậy, hắn vốn lãnh khốc hay là trong lòng đã có dự liệu?
Nếu như trở thành đối thủ của hắn thì Thuần Vu Tuyền chẳng muốn nói nhiều làm gì, điều này cũng chứng tỏ nàng cũng có chút kiêng kỵ Cổ Diêu.
" Thật đáng tiếc, xem ra chúng ta chỉ có thể phải dùng thực lực để giành lấy chiếc vé đi vào Thâm Uyên."
Đứng trước mặt Thuần Vu Tuyền, trong lòng Cổ Diêu đột nhiên rất là kích động, từ sau khi trưởng thành cho đến nay hắn rất ít khi có cảm giác này.
Bởi vì hắn nhớ đến năm năm trước, lần đầu tiên hắn gặp được Thuần Vu Tuyền ở Duyệt Lai khách điếm, một tiểu khách điếm trong một tiếu trấn hẻo lánh.
Lúc đó hắn chỉ là một thằng nhóc lông bông, kính thán trước thực lực cường đại của Thuần Vu Tuyền, vừa hâm mộ cũng vừa ganh tỵ, nhưng hôm nay, hắn đã có thể đứng trên lôi đài, đối mặt với người mà ngày xưa hắn chỉ có thể ngước nhìn - Thuần Vu Tuyền.
Bất tri bất gíc hắn đã không còn là một kẻ yếu nhược nữa, đã bước lên vũ đài của cường giả, quay đầu nhìn lại thì cảm thấy chỉ thấy thoáng như là ngày hôm qua.
Trưởng thành. Thật là kỳ diệu!
Trong lòng của hắn dâng trào lên cảm giác hăng hái, Cổ Diêu khát vọng chính là trận chiến này, Thiên Ma Khí từ cơ thể hắn phát ra, y phục không gió vẫn tự bay:" Đến đây này, ta đang có hứng thú!"
Thuần Vu Tuyền thật ra là không thể nào từ hai chữ Diêu Cổ liên tưởng được đến chuyện ở Duyệt Lai khách điếm trước kia. Tên tiểu nhị kia đối với nàng cũng chỉa là một người qua đường vội vã mà thôi, có lẽ nàng đã sớm quên mất rồi, huống hồ nàng không thể nào nghĩ đến được thiếu niên ngày xưa nàng có thể tùy ý đùa bỡn, lại có thể trở thành một cao thủ như ngày hôm nay chỉ trong mấy năm thời gian ngắn ngủi.
Cảm nhận được chiến ý và khí thế của Cổ Diêu, khuôn mặt xinh xắn của Thuần Vu Tuyền ngưng trọng hẳn lên. Giám sát quan và khán giả cũng không dám thở mạnh, bởi vì bọn họ biết được hai cao thủ nhân loại này tựa như là hai Hỏa Tinh sắp va chạm với nhau, bọn họ vô cùng trông chờ vào kết quả.
" Hị hị, thật là đặc sắc, ta an bài trận đấu này quả thật là hay quá!" Từ trong sương phòng của khách quý truyền ra tiếng cười đắc ý, địch lệ nhã đang rất hưng phấn, nàng thâm chí còn tự dùng tay xoa bóp cặp nhũ hoa của mình, đôi môi căng mọng của nàng thì rên rỉ:" Tiến lên đi, nam hài đáng yêu, cho ta thấy thực lực của ngươi đi!"
" Địch lệ nhã nữ tước, hai người kia đề là nhân tài khó cầu, hoàn toàn có thể phá luật mà thu nhận. Tại sao lại muốn bọn họ phải quyết đấu với nhau?"
Người nói là một vị mỹ nữ tóc vàng, dùng mạo cũng cực kỳ diễm lệ. Vóc người nóng bỏng, ngực to mông nở, xem hình dáng thì là một nhân loại. Bởi vì hai người trên lôi đài đều là đồng tộc cho nên nàng mới không nhịn được và lên tiếng.
Đương nhiên, có thể ở trước mặt địch lệ nhã đề nghị thì người này hẳn là phải có chút phân lượng, người này cũng là đặc sứ phó quan đến từ Thâm Uyên như địch lệ nhã, cũng có quyền hành đặc biệt.
Đich lệ nhã cười nói:" Bối Lạp, việc này thì cô không cần xen vào, tự ta có chủ trương!"
" Vâng, thưa nữ tước!" Sau khi trả lời thì khuôn mặt xinh xinh của bối lạp cũng tựa như hoa đào, ngay cả vùng cổ và ngực cũng ửng hồng hẳn lên, hơi thở tựa hoa lan.
Ma lực của địch lệ nhã không chỉ ảnh hương đến nam nhân mà thôi, rất nhiều nữ nhân cũng không thể cưỡng lại nổi.
Địch lệ nhã ngoắc ngoắc tay về phía mỹ tữ tóc vàng, nhẹ nhàng nói:" Bối Lập, lại đây nào!"
Bối lạp nghe thế thì đi lại trước người nàng, hai thân thể nóng bỏng và vô cùng co dãn quấn lấy nhau nhau như hai con rắn, tiếp theo là một cảnh diễm tình khiến cho người ta phải huyết mạch sôi trào.
Địch lệ nhã không chỉ thích nam nhân mà thôi, nam nữ gì nàng cũng đều 'ăn', bối lạp là phó quan của nàng và cũng chính là tình nhân của nàng.
Tất cả các nam thị vệ trong phòng đều lén lút đi ra ngoài, bức xuân cung đồ rất là tuyệt, nhưng tuyệt đối không thể nhìn được. Nếu thấy hai người đó giao hoan thì bọn họ nhất định sẽ bị dục vọng khống chết, thất hồn lạc phách, không tự chủ được mà tiến lên gia nhập, nhưng địch lệ nhã sẽ không ôn nhu như là đối với bối lạp, nàng biến người đó thành một tấm thuẫn thịt.
Cái gì mà 'chết dưới hao mẫu đơn thì làm quỷ cũng phong lưu', tào lao, câu nói vô cùng vớ vẩn, bọn họ chỉ muốn giữ lại cái mạng nhỏ, có thể vui chơi với nhiều mỹ nữ khác, còn hơn là phải sau một lần vui vẻ là mất đi cái mạng nhỏ nhắn xinh xắn của mình.
Trên đài, trận chiến đã bắt đầu.
Thuần Vu Tuyền giơ tay một ngũ sắc quang mang bang đến chỗ Cổ Diêu.
Động tác của nàng rất là đẹp mắt, mờ mờ ảo ảo tựa như là hình ảnh khi một tiên tử đang bay đến, nhiều người bị động tác của nàng hấp dẫn, thậm chí là quên mất là nàng đang chiến đấu.
Nhưng Cổ Diêu lại không dám khinh thường, bởi vì, đối thủ đẹp tựa tiên nữ này thực tế lại là một ma nữ với các thủ đoạn lãnh khốc vô tình.
Thuần Vu Tuyền gia tộc nổi tiếng với Độc Thuật - Luân Hồi Cửu Chuyển và Đấu Khí - Linh Huyễn Cửu Chuyển, nếu như người có chút hiểu biết về gia tộc này thì có thể nhận ra chiêu thức này của Thuần Vu Tuyền có tên là Thải Hồng Chi Mộng, cũng là chiêu thức được các nữ nhân của gia tộc Thuần Vu yêu thích nhất, bởi vì phụ nữ trời sinh thích đẹp, mà Thải Hồng Chi Mộng khi sử dụng thì tạo nên một cảnh đẹp không thể nào tả xiết.
Ngàn vạn lần đừng xem độc thuật của gia tộc Thuần Vu giống như các loại độc bình thường. gia tộc Thuần Vu có thói quen là phế bỏ địch nhân trong thời gian ngắn nhất nếu có thể, vì thế bất kỳ độc dược nào cũng có tác dụng rất đáng sợ, chỉ cần không cẩn thận một chút là coi như tiêu, đối thủ ngày hôm qua cũng chính vì thế mà chết thảm.
Cổ Diêu đánh ra một chưởng, đấu khí biến thành một cơn gió lớn, muốn phá giải độc thuật thì phương pháp tốt nhất chính là xua chất độc đi.
Nhưng khi cơn gió thổi đến Thải Hồng thì nó không hề bị cản trở gì mà tiếp tục bay về phía Cổ Diêu, tựa như là một chiếc cầu vồng không có thật thể vậy.
Độc thuật của gia tộc Thuần Vu quả nhiên là có điểm độc đáo, nếu như có thể sử dụng phương pháp bình thường để phá giải thì nó đã không nổi danh khắp Tạp Địch đại lục.
Cổ Diêu vừa định tránh đi thì đột nhiên có cảm giác hoa mắt, tựa hồ như là bị thiếu dưỡng khí, lồng ngực cảm thấy buồn nôn, toàn thân vô lực, chân tay bị tê liệt.
Trúng độc!
Hiển hiên. Đây chính là dấu hiệu của việc trúng độc, nhưng Cổ Diêu cũng không biết là mình đã bị trúng độc như thế nào, không khỏi cảm thấy sợ, hắn đã rất chú ý rồi, nhưng vẫn không thể tránh được việc bị trúng độc, mà lại là trong lần đầu giao thủ.
Vô ảnh độc của gia tộc Thuần Vu quả nhiên là danh bất hư truyền!
Cũng may là cảm giác hoa mắt nhanh chóng bị đấu khí của Cổ Diêu tiêu trừ.
Vô ảnh độc có ưu khuyết rất rõ ràng, ưu điểm là vô thanh vô tức, rất khó phòng bị. Khuyết điểm chính là không thể chắc chắn là gây ảnh hưởng đến cho đối thủ, nhất là đối với cao thủ thì lại càng không thể sử dụng phân lượng quá nhiều, đặc điểm này cũng giống như Tiêu Dao Vô Ảnh, chất và lượng không thể có cả hai được.
Nhưng có thể làm cho Cổ Diêu bị trúng độc mặc dù hắn đã đề cao cảnh giác thì đã rất là giỏi lắm rồi, huống hồ vô ảnh chi độc chỉ là hỗ trợ công kích mà thôi, chiêu thức chính là Thải Hồng Chi Mộng.
Cuộc chiến của hai cao thủ, thắng thua chỉ phân trong gang tấc.
không còn cảm giác tê liệt, Cổ Diêu liền lập tức lùi về sau, mặc dù hắn đã rất nhanh nhưng Thải Hồng vẫn chạm vào người của hắn.
"A!" Đông phương lộ thấy thế thì kinh hô, trái tim tựa như muốn nhảy khỏi lồng ngực.
Khi vừa chạm vào da thì thải hà liền lập tức thấm vào. Cổ diêu cảm thấy thân thể nóng như lửa đốt, không thể nào chịu nổi. Kinh hãi, hắn liền vận thiên ma đấu khí, cảm giác nóng lúc này mới bị áp chế, và rút lui như thủy triều.
Thải Hồng Chi Mộng kích trúng khoảng không thì rơi xuống đất, vị trí tiếp xúc của nó với mặt đất thì bị nung chảy giống như thép ở trong lò, cuối cùng thì bị biến thành bột phấn lôi đài xuất hiện một cái rãnh.
Người xem đều kinh sợ, loài người thật sự là sinh vật kỳ quái vô cùng, lúc mới sinh thì vô cùng yếu đuối, nhưng sau đó thì lại phát triển mạnh mẽ, có người thì thực lực chẳng thua kém gì ác ma, có người thì có thể sử dụng ma thuật như tinh linh vậy, còn có người lại phi hành như là dực nhân vậy.
Nữ nhân loại trước mặt thì độc thuật vô cùng đáng sợ, uy lực của nó thì cho dù là cao thủ dùng độc của tộc Troysợ rằng cũng cảm thấy mặc cảm.
Ở tạp dịch đại lục, độc dược sư được phân thành hai loại, một loại là độc dược sư bình thường, bọn họ sử dụng phòng thí nghiệm, tài liệu để điều chế ra độc dược, sau đó mới dùng nó để chiến đấu. Còn một loại khác là Ma độc sư, ngoại trừ sử dụng nguyên liệu để điều chế độc dược thì bọn họ còn có thể sử dụng đấu khí để bồi dưỡng các bệnh khuẩn, khiến cho chúng nó nảy sinh nhanh chóng, khi số lượng bệnh khuẩn đạt đến số lượng nhất định thì sẽ trở thành kịch độc. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Vì có thể khiến cho tốc độ sinh sản của các bệnh khuẩn, phải tìm hiểu kỹ về tính chất của chúng, phải cung cấp cho chúng nơi ở lý tưởng nhất, rồi các vấn đề liên quan đến sự sinh sản của chúng như độ ẩm, ánh sáng, và còn phải tuân theo tỉ lệ nguyên tố một cách nghiêm khắc, thiếu một thứ cũng không được.
Linh Huyễn Cửu Chuyển của gia tộc Thuần Vu có thể mô phỏng ra chín loại nguyên tố cơ bản là kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, phong, điện, quang minh, hắc ám, có thể tùy lúc biến hóa và khống chế, vì thế nó trở thành công cụ tốt nhất để bồi dưỡng bệnh khuẩn.
Nhất là Tam Chuyển cuối cùng, Điện Chuyển, Quang Minh Chuyển, Hắc Ám Chuyển, là ba Chuyển quan trọng nhất, ba loại nguyên tố này vô cùng cần thiết cho hầu hết các loại bệnh khuẩn trong tự nhiên, có được sự bổ sung đầy đủ thì các bệnh khuẩn có lực phá hoại cực mạnh, có ba loại nguyên tố này làm ranh giới, khiến cho gia tộc Thuần Vu trở thành độc trung bá chủ của Tạp Địch đại lục.
Nghe nói gia chủ đời thứ mười sáu của gia tộc Thuần Vu là Thuần Vu Phong, từng điều chế ra được on dịch, trở thành Độc Chi Chi Phối Giả duy nhất tự cổ chí kim.
Bởi vì trong tự nhiên có vô số các bệnh khuẩn, hàng ngàn hàng vạn, vì thế ma độc sư vô cùng khó chơi, không cẩn thận một chút là sẽ bị ám toán ngay.
Thuần Vu Tuyền hiển nhiên cũng là một ma độc sư, nghe nói linh huyễn cửu chuyển của nàng đã đạt đến đệ thất chuyển, có khả năng mô phỏng điện nguyên tố, đã có thể bồi dưỡng ra được một vài bệnh khuẩn đặc biệt rồi.
Vài giọt chất lỏng đặc sệt và đen chảy xuống từ ngón tay của Cổ Diêu, mặt đất nơi chất lỏng tiếp xúc thì khói xanh bốc lên, hơn mười mấy cái lỗ nhỏ xuất hiện. Thuần Vu tuyền thấy thế cũng rùng mình, nàng không mong là Thải Hồng Chi Mộng có thể hạ gục được Cổ Diêu, nàng vốn định thừa dịp Cổ Diêu dùng đấu khí để bức độc ra khỏi cơ thể mà xuống tay. Nhưng Cổ Diêu lại có thể nhanh chóng bức độc ra khỏi cơ thể ngoài dự liệu của nàng, kế hoạch của nàng xem như cũng bị biến thành pháp lép luôn.
Lần trước khi sử dụng Đảo Hành Nghịch Thi với Đông Phương Lộ thì Cổ Diêu lại bình yên vô sự, Thuần Vu Tuyền biết hắn có khả năng kháng độc rất mạnh nhưng cũng không ngờ là mạnh mẽ đến thế này.
Bà bà đánh giá tiểu tử này quả nhiên không phải là quá cao!
Nhưng nàng không biết, thật ra khả năng kháng độc của Cổ Diêu là do Tiêu Dao Vô Cực đan, sau khi sử dụng thì thân thể hắn thuần tinh, khả năng miễn dịch đối với bệnh, độc cao hơn người thường rất nhiều. Hơn nữa, đấu khí của hắn Thiên Ma Khí lấy cơ sở là nguyên tử, đối với bệnh độc lại có hiệu quả diệt sát rất cao.
Đừng nói là Thuần Vu Tuyền, thậm chí là ngay cả Cổ Diêu cũng không biết nguyên nhân này, nhưng hắn thấy được chất độc đã được bức ra khỏi cơ thể tình phấn chấn tinh thần. Nếu tiếp tục thế này thì không được rồi, rất là bị động!
Nghĩ đến đó là Cổ Diêu liền hành động, người xem cũng không thể nào thấy được động tác của hắn ra sao thì đã thấy hắn hướng đến chỗ Thuần Vu Tuyền tựa như tên rời cung vậy, hoàn toàn không có bất kỳ quá tình lấy đà nào, trực tiếp đạt đến tốc độ tối đa, nhãn lực của người bình thường thì chỉ có thể thấy được một cái bóng xẹt qua mà thôi.
Đối diện cường địch, Cổ Diêu đã sử dụng toàn lực.
Nhanh! Đây chính là ý nghĩ duy nhất trong đầu Thuần Vu Tuyền.
Ý nghĩ trong đầu vừa xuất hiện là Cổ Diêu đã đến gần rồi.
Thuần Vu Tuyền kinh hãi nhưng không loạn, bàn tay nhỏ nhắn khẽ động, lại là một phiến thải hồng được xuất ra, nhưng màu sắc thì lại sáng hơn lúc nãy. Hiển nhiên độc tính của Thải Hồng Chi Mộng lần này nặng hơn.
Hơn nữa, phạm vi của nó cũng lớn hơn, tựa như là một bức tường, bao trùm một khoảng không gian lớn phía trước, tốc độ của Cổ Diêu lúc này lại trở thành nhược điểm, bởi vì nếu như hắn tiến lên thế này thì sẽ hưởng trọn niềm vui, ẵm hết Thải Hồng Chi Mộng.
Đông Phương Lộ lại lo lắng hẳn lên, cắn môi, đôi mắt của nàng rất chăm chú.
Nếu như đối thủ của nàng là người khác thì lúc này chắc chắn hắn sẽ có chín phần là sẽ trúng chiêu, nhưng đáng tiếc đối thủ của nàng lại là truyền nhân của Tiêu Dao Môn.
Cổ Diêu lại di chuyển sang ngang với tốc độ khó tin được, toàn bộ xu thế của hắn đều hướng sang ngang, thoát khỏi phạm vi bao phủ của Thải Hồng Chi Mộng, rồi lại tiếp tục hướng về phía Thuần Vu Tuyền, quỹ tích di chuyển của hắn tựa như một chữ Z, đặc biệt là trong quá trình di chuyển thì tốc độ của hắn không hề chậm lại.
Khán giả thấy thế thì đều hoa mắt, chóng mặt, nhức cái đầu lâu, các động tác của Cổ Diêu, chỉ cần một trong số đó thôi là đã khó vô cùng rồi, bọn họ đa số đều có thực lực bình thường, cơ hồ là chưa ai từng chứng kiến qua, cho nên bọn họ vốn nghĩ đó là điều không thể, nhưng lúc này thì lại biết được rằng mình quả thật là ếch ngồi đáy giếng.
Lại một lần nữa mọi chuyện ngoài dự liệu của Thuần Vu Tuyền, khi nàng phản ứng thì nắm đấm của Cổ Diêu cũng đã gần đến trước mặt nàng.
<@Thằng này thô bạo quá không biết chọn chỗ thích hợp mà đánh>
Không có quyền phong mãnh liệt, nhưng Thuần Vu Tuyền biết rằng không thể nào xem thường được, ngày hôm qua Cổ Diêu cũng sử dụng một quyền như thế để đánh bay tên dã man nhâ.
Đây là một loại quyền pháp rất là quái dị, trong nháy mắt là có thể xuất ra lực rất lớn.
Nếu như có thể thì Thuần Vu Tuyền thích sử dụng độc để chiến đấu hơn, nhưng lúc này nàng không còn sự lựa chọn.
Khẽ kêu lên một tiếng, trong lòng bàn tay của Thuần Vu Tuyền xuất hiện một lực đạo tựa như kẹo bông gòn, dưới sự kích thích của mười ngón tay của nàng thì khối lực hình cầu đó không ngừng biến hóa, nghênh đón.

Khi nắm tay của Cổ Diêu tiếp xúc với quả cầu thì tựa như là đánh vào một khối bông vậy, sức lực súc tích không thể nào phát ra được, một cảm giác khó chịu khỏ tả.
Càng kỳ quái hơn chính là sau khi rút tay về thì quả cầu nổ tung mà một cổ lực cũng bắn ngược trở về từ tâm của quả cầu, và nó lại chính là Nguyên Tử Bạo Liệt Quyền!
Công kích phản hồi!

/258

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status