Vợ Ngọt Ngào Tái Sinh Và Bảo Bối Nhỏ

Chương 19: Trở về vịnh Lê Hoa

/590


Chương 19: Trở về vịnh Lê Hoa.

Mạc Tiểu Mễ thấy mẹ không nói lời nào, khóc càng thêm thê thảm, gào muốn khàn cổ.

“Được rồi, đừng khóc nữa.” Mạc Tuệ Tuệ nhẹ giọng nói, nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng con gái, “Được, ngày mai mẹ xin nghỉ với giáo viên, mang con về vịnh Lê Hoa, mẹ cũng đã rất lâu rồi không trở về.”

Vốn dĩ lúc ăn tết muốn trở về, nhưng Tần Lập Bân không muốn, cho nên cô cũng không dám mang con gái trở về.

Sau khi mẹ qua đời, trong nhà chỉ có một mình cha già, Mạc Tuệ Tuệ nghĩ thôi đã cảm thấy bất hiếu.

Con rể ở rể nhà người ta, đều có thể quán xuyến mọi chuyện trong nhà, nhưng chồng cô thì lại cảm thấy nhục nhã, không muốn trở về.

Tần Lập Bân phiền chán, cô là con gái của cha, không thể giống Tần Lập Bân, chẳng quan tâm cha già.

Nghe mẹ đồng ý, Mạc Tiểu Mễ lập tức dừng khóc.

Nhưng vừa rồi khóc dữ dội quá, cho dù ngừng tiếng khóc, nhưng vẫn không khỏi thút thít.

“Thật sao?” Mạc Tiểu Mễ bán tín bán nghi.

“Thật sự.” Mạc Tuệ Tuệ đồng ý, cười dịu dàng.

“Mẹ, con thật sự lo lắng cho ông ngoại.” Mạc Tiểu Mễ nói, dựa vào trong lòng ngực mẹ.

Buổi tối, Mạc Tuệ Tuệ nói với Tần Lập Bân chuyện muốn về vịnh Lê Hoa.

Nếu là trước đây, Tần Lập Bân nhất định sẽ rất tức giận, nhưng hiện tại anh ta đã muốn ly hôn, đương nhiên mắt không thấy, tâm không phiền đối với hai mẹ con Mạc Tuệ Tuệ .

Lại còn tốt tính cho Mạc Tuệ Tuệ 50 đồng làm lộ phí.

Phải biết rằng một năm gần đây, tiền lương Tần Lập Bân trước nay đều không cho Mạc Tuệ Tuệ, chi phí trong nhà đều là Mạc Tuệ Tuệ tự mình làm thủ công kiếm tiền.

Chỉ là 50 đồng, lại làm Mạc Tuệ Tuệ có thêm một ít ảo tưởng với Tần Lập Bân, cảm thấy chồng cũng không phải không có thuốc chữa, có thể là công việc bận rộn, không có tinh lực bận tâm chuyện nhà.

Người phụ nữ ngốc này hoàn toàn không biết suy nghĩ chân thật trong lòng Tần Lập Bân.

Mạc Tuệ Tuệ xin cho con gái nghỉ mười ngày.

Bởi vì lúc trước Mạc Tiểu Mễ gặp phải cô giáo dùng cách xử phạt về thể xác, chủ nhiệm lớp Thầy Vương cũng không dám khó xử, kêu Mạc Tiểu Mễ tĩnh dưỡng cho tốt.

Mạc Tuệ Tuệ thu dọn hành lý, mang theo con gái về vịnh Lê Hoa, quê hương của cô.

Trước khi đi, Mạc Tuệ Tuệ đã gửi điện báo về nhà.

Mạc Tương Sơn nhận được điện báo đã đến ga tàu hỏa trên huyện đón từ sớm.

Hai mẹ con ngồi trên xe lửa một ngày một đêm, rốt cuộc tới ga tàu hỏa huyện Lang Phong.

Mạc Tương Sơn nhìn thấy con gái, cháu gái trong đám đông từ xa, nhanh chóng giơ tay lên, huy động đôi bàn tay to gầy gò khô khốc.

“Ông ngoại, ông ngoại.” Mạc Tiểu Mễ kêu to, lại nhìn thấy ông ngoại lần nữa, cô rất kích động.

Bởi vì sau khi mẹ qua đời, chỉ còn ông ngoại thương cô.

Sau khi ông ngoại qua đời, cô hoàn toàn thành một đứa bé đáng thương, không nơi nương tựa.

“Tiểu Mễ, Tuệ Tuệ.” Mạc Tương Sơn cười hàm hậu nói, liền muốn bế Mạc Tiểu Mễ.

“Ông ngoại, con lớn rồi.” Mạc Tiểu Mễ nói, "Rất nặng, con có thể tự đi đường.”

Mạc Tương Sơn đành phải dắt tay cháu ngoại, cười ha hả nói: “Tiểu Mễ nhà ta lớn rồi, biết đau lòng cho ông ngoại rồi.”

Một hàng ba người, cùng nhau ra trạm xe lửa.

Mạc Tương Sơn đánh xe lừa, nơi gửi xe rất xa, cần bọn họ đi một đoạn đường.

Mạc Tương Sơn lấy ra một xâu kẹo hồ lô từ túi nilon trong lòng ngực, nói: “Tiểu Mễ, ông ngoại biết con thích ăn kẹo hồ lô!”

Cái mũi Mạc Tiểu Mễ chua xót, nhận lấy kẹo hồ lô ông ngoại đưa qua, nói: “Ông ngoại, cảm ơn ông, con thích ăn lắm.”

Hiện tại cô là trẻ con, thể hiện vui mừng thì ông ngoại và mẹ mới có thể vui vẻ.

Tuy rằng kiếp trước cô đã ăn qua rất nhiều món ngon, nhưng đều không có ăn ngon như hiện tại.

Ngon đến mức cô muốn rơi lệ!


/590

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status