Thẩm Trác Vương đưa Nam Cung Phương Đình vào một siêu thị gần công ty. Để cô thỏa thích chọn nguyên liệu cần thiết cho bữa ăn, anh chỉ chọn một quyển sách dạy nấu ăn sau đó cùng nhau tính tiền rồi ra về.
Một tay anh nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, một tay anh cầm vô lăng lái xe. Được cùng cô chung một chỗ, lại sắp được cô sinh cho một tiểu bảo bối, nói xem có tốt hay không. Bảo bối nhà anh lúc nào cũng đáng yêu.
Ngực ra ngực, mông ra mông nhưng anh không hài lòng nhất ở khoảng trọng lượng cơ thể cô quá nhẹ, với lại trông cô rất ốm.
Anh đưa cô về nhà, bế cô đặt lên sofa sau đó vào bếp. Anh lật từng trang sách hướng dẫn, làm theo các bước trong đó. Cô đứng ngoài cửa phòng bếp nghiêng đầu nhìn anh cười dịu dàng, người đàn ông này vào bếp vô cùng chăm chú...
- Bà xã. Anh nấu xong rồi. Chúng ta ăn thôi.
Anh mang từng đĩa thức ăn ra bàn sau đó quay lại ôm cô đặt vào bàn ăn. Cô ăn món ăn anh nấu rất ngon miệng, bình thường cô chỉ ăn một chén cơm, hôm nay là hai chén, tiến bộ như vậy làm anh rất vui. Anh xoa xoa bụng cô.
- Tiểu bảo bối. Con ở trong đó ngoan ngoãn, không được hành hạ mẹ con. Vài tháng sau anh em chúng ta gặp mặt.
- Anh nói gì vậy ?
Cô chau mày nhìn anh. Anh hôn nhẹ lên bụng cô tiếp tục xoa.
- Tiểu bảo bối đang ở trong bụng em, lúc này phải gầy dựng mối quan hệ tốt, cơ may sau này tiểu bảo bối tăng bốc anh trước mặt em, anh sẽ không bị em thất sủng.
Cô phì cười. Anh thấy cô cười, lòng vui vẻ liền cười theo.
- Ông xã. Chúng ta về Đài Loan có được không...
- Em vui là được.
Anh hôn lên má cô, sau đó gắp tiếp thức ăn cho cô. Người phụ nữ anh trân quý nhất, muốn thế nào anh cũng bằng lòng.
Cô lại quên thông báo chuyện mang thai cho cha mẹ Thẩm và người nhà cô. Vội vàng gọi cho họ. Đầu tiên là cha mẹ Thẩm.
- Cha mẹ. Là con Đình Đình đây.
- Đình Đình. Có việc gì hôm nay gọi cho mẹ ?
Cha mẹ Thẩm đang đi du lịch ở Hy Lạp, thấy con dâu ngoan gọi đến vui mừng bắt máy. Mẹ Thẩm âu yếm nói với cô.
- Mẹ ơi. Con gọi cho mẹ là muốn nói con có thai rồi...
- Vậy sao. Tốt lắm, không hổ danh là con dâu của ta !
Đầu dây bên kia mẹ Thẩm vui mừng cười thành tiếng, trò chuyện với con dâu bé nhỏ một chút rồi kết thúc ngồi trên giường. Cha Thẩm từ trong phòng tắm khách sạn bước ra, hôn lên trán mẹ Thẩm.
- Bảo bối. Có chuyện gì làm em cười vui vẻ ?
- Đình Đình có thai. Em cảm thấy Vương Vương của chúng ta thật giỏi.
- Đi chơi với anh. Cấm em nhắc đến tên đó.
Cha Thẩm trừng mẹ Thẩm, ông ghen với con trai ông, lúc nào cũng được mẹ Thẩm quan tâm, chẳng giống ông bị thất sủng...
Mà bên kia Nam Cung Phương Đình gọi cho ông nội, Nam Cung Thần Phong, Quách Phương Hoa lần lượt thông báo. Ai ai cũng vui. Nam Cung Thần Phong còn nói ngay ngày mai cô phải bay về Đài Loan để anh tìm hộ lý chăm sóc, anh trai sẽ dành tất cả mọi điều tốt nhất cho em gái và cháu cưng...
- Vợ à. Ngay ngày mai chúng ta về Đài Loan. Anh đã sắp xếp rồi. Anh đi làm bận rộn, ở nhà không ai chăm sóc em làm anh rất lo lắng.
Thẩm Trác Vương ôm cô nằm trên giường, ôn nhu nói với cô. Anh thật sự không yên tâm cô, đang mang thai lại thích làm việc nhà, chưa kể cô hay giặt áo sơ mi của anh, phòng tắm thì ẩm ướt lỡ trượt chân té thì làm thế nào ? Đăng bởi: admin
Một tay anh nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, một tay anh cầm vô lăng lái xe. Được cùng cô chung một chỗ, lại sắp được cô sinh cho một tiểu bảo bối, nói xem có tốt hay không. Bảo bối nhà anh lúc nào cũng đáng yêu.
Ngực ra ngực, mông ra mông nhưng anh không hài lòng nhất ở khoảng trọng lượng cơ thể cô quá nhẹ, với lại trông cô rất ốm.
Anh đưa cô về nhà, bế cô đặt lên sofa sau đó vào bếp. Anh lật từng trang sách hướng dẫn, làm theo các bước trong đó. Cô đứng ngoài cửa phòng bếp nghiêng đầu nhìn anh cười dịu dàng, người đàn ông này vào bếp vô cùng chăm chú...
- Bà xã. Anh nấu xong rồi. Chúng ta ăn thôi.
Anh mang từng đĩa thức ăn ra bàn sau đó quay lại ôm cô đặt vào bàn ăn. Cô ăn món ăn anh nấu rất ngon miệng, bình thường cô chỉ ăn một chén cơm, hôm nay là hai chén, tiến bộ như vậy làm anh rất vui. Anh xoa xoa bụng cô.
- Tiểu bảo bối. Con ở trong đó ngoan ngoãn, không được hành hạ mẹ con. Vài tháng sau anh em chúng ta gặp mặt.
- Anh nói gì vậy ?
Cô chau mày nhìn anh. Anh hôn nhẹ lên bụng cô tiếp tục xoa.
- Tiểu bảo bối đang ở trong bụng em, lúc này phải gầy dựng mối quan hệ tốt, cơ may sau này tiểu bảo bối tăng bốc anh trước mặt em, anh sẽ không bị em thất sủng.
Cô phì cười. Anh thấy cô cười, lòng vui vẻ liền cười theo.
- Ông xã. Chúng ta về Đài Loan có được không...
- Em vui là được.
Anh hôn lên má cô, sau đó gắp tiếp thức ăn cho cô. Người phụ nữ anh trân quý nhất, muốn thế nào anh cũng bằng lòng.
Cô lại quên thông báo chuyện mang thai cho cha mẹ Thẩm và người nhà cô. Vội vàng gọi cho họ. Đầu tiên là cha mẹ Thẩm.
- Cha mẹ. Là con Đình Đình đây.
- Đình Đình. Có việc gì hôm nay gọi cho mẹ ?
Cha mẹ Thẩm đang đi du lịch ở Hy Lạp, thấy con dâu ngoan gọi đến vui mừng bắt máy. Mẹ Thẩm âu yếm nói với cô.
- Mẹ ơi. Con gọi cho mẹ là muốn nói con có thai rồi...
- Vậy sao. Tốt lắm, không hổ danh là con dâu của ta !
Đầu dây bên kia mẹ Thẩm vui mừng cười thành tiếng, trò chuyện với con dâu bé nhỏ một chút rồi kết thúc ngồi trên giường. Cha Thẩm từ trong phòng tắm khách sạn bước ra, hôn lên trán mẹ Thẩm.
- Bảo bối. Có chuyện gì làm em cười vui vẻ ?
- Đình Đình có thai. Em cảm thấy Vương Vương của chúng ta thật giỏi.
- Đi chơi với anh. Cấm em nhắc đến tên đó.
Cha Thẩm trừng mẹ Thẩm, ông ghen với con trai ông, lúc nào cũng được mẹ Thẩm quan tâm, chẳng giống ông bị thất sủng...
Mà bên kia Nam Cung Phương Đình gọi cho ông nội, Nam Cung Thần Phong, Quách Phương Hoa lần lượt thông báo. Ai ai cũng vui. Nam Cung Thần Phong còn nói ngay ngày mai cô phải bay về Đài Loan để anh tìm hộ lý chăm sóc, anh trai sẽ dành tất cả mọi điều tốt nhất cho em gái và cháu cưng...
- Vợ à. Ngay ngày mai chúng ta về Đài Loan. Anh đã sắp xếp rồi. Anh đi làm bận rộn, ở nhà không ai chăm sóc em làm anh rất lo lắng.
Thẩm Trác Vương ôm cô nằm trên giường, ôn nhu nói với cô. Anh thật sự không yên tâm cô, đang mang thai lại thích làm việc nhà, chưa kể cô hay giặt áo sơ mi của anh, phòng tắm thì ẩm ướt lỡ trượt chân té thì làm thế nào ? Đăng bởi: admin
/33
|