Vô Lại Quần Phương Phổ 1

Chương 16: Thú Cá Sỏa Nha Đầu

/194


Chỉ tiếc hắn vừa tiến tới trước được hai bước, còn chưa kịp ra khỏi cửa thì phát hiện đã không cách nào tiến bước. Không phải là chân hắn không nghe sai khiến, chỉ là phía trước hắn xuất hiện một tiểu mỹ nhân thiên kiều bá mị, mà tiểu mỹ nhân này không phải ai khác chính là Hàm Yên.
"Tiểu ca ca, ngươi còn chưa cho nha đầu ngốc sính lễ mà." Hàm Yên vẫn mang bộ dáng hồn nhiên đáng yêu.
"Cha à cha, ta thế nào lại xúi quẩy như vậy.!" Lam Tiểu Phong trong lòng kêu khổ không ngừng, hắn không phải thằng ngốc, cha hắn đúng là hơn hai mươi năm về trước đã mang thanh danh Đa Tình Công Tử Lam Thiên Phong ở Vân Mộng đại lục, cho tới bây giờ danh tiếng xếp vào danh sách mười đại cao thủ Vân Mộng đại lục, ở Vân Mộng đại lục địa vị càng hiếm có người có thể cùng sánh ngang hàng.
Thân là nhi tử của Lam Thiên Phong, Lam Tiểu Phong có thể nói sống trong gia đình có truyền thống thế gia, lại thêm thiên tư thông minh, ở Vân Mộng đại lục những người đồng lứa tuổi tuyệt đối là người nổi bật, nhưng hắn lại căn bản không biết Hàm Yên làm thế nào xuất hiện ở trước mặt hắn, vì thế có thể thấy được thân thủ Hàm Yên khẳng định so với hắn cao thâm hơn không ít, hắn đã bắt đầu hối hận lúc đầu đã không có truy hỏi danh tính của nữ hài tử này.
Lam Tiểu Phong dùng ánh mắt cầu cứu nhìn Diệp Vô Ưu, nhưng Diệp Vô Ưu lại làm như không hề phát hiện, mà lúc ánh mắt hắn chuyển hướng sang Yến Băng Cơ. Sau đó Diệp Vô Ưu lại dùng ánh mắt hung dữ chằm chằm nhìn hắn, lúc này Lam Tiểu Phong biết rõ không thể kỳ vọng người khác giúp đỡ hắn.
"Vị tiểu tỷ tỷ này, ngươi muốn ta giao cho ngươi sính lễ, thế nào cũng phải cho ta biết danh tính của ngươi là gì?" Lam Tiểu Phong chuẩn bị nhận mệnh, nhưng mà trong lòng hắn đương nhiên còn có một ý nghĩ, Hàm Yên đã không phải nhân vật đơn giản, theo lý mà nói thì không có khả năng dễ dàng đáp ứng loại cầu thân như trò đùa trẻ con này được.
"Lam gia tiểu ca ca à, ta là nhường cho ngươi giao sính lễ cho nha đầu ngốc mà, danh tính của nha đầu ngốc đã gọi là nha đầu ngốc mà, còn tỷ tỷ ngươi đây, danh tính gọi là gì, chờ ngươi trao sính lễ cho nha đầu ngốc, ta tự nhiên sẽ nói cho ngươi." Hàm Yên nghiêng đầu, trong mắt hiện lên một vẻ giảo hoạt, cười hi hi nói.
"Tiểu tỷ tỷ, ngươi, ngươi nói là nha đầu ngốc không phải ngươi.? Nha đầu ngốc kia, rốt cuộc, rốt cuộc là ai?" Lam Tiểu Phong lắp bắp hỏi, hắn thiếu chút nữa té trên mặt đất, ồn ào cả nửa ngày, nha đầu ngốc trong miệng nàng ta thì ra là một người khác?
"Hi hi, ngươi thật sự muốn biết sao?" Hàm Yên cười hi hi nhìn Lam Tiểu Phong, Lam Tiểu Phong đang muốn gật đầu, nửa câu nói sau của Hàm Yên khiến cho hắn xua tan ý nghĩ này.
"Giao sính lễ ta sẽ nói cho ngươi mà." Hàm Yên tiếp tục nói.
"Cha nói thật không sai, mỹ nữ quả nhiên là rất khó theo đuổi." Lam Tiểu Phong mặt buồn rười rượi, lẩm bẩm tự nói. Nhìn qua điệu bộ của Hàm Yên, hôm nay hắn không giao cho nha đầu ngốc không biết là ai đó một chút cái gì gọi là sính lễ, hắn sẽ không có cách nào rời khỏi nơi này.
"Cha à cha, nhi tử bảo bối của người xuất sư bất lợi, lúc này phải cưới một nha đầu ngu ngốc làm con dâu cho người." Lam Tiểu Phong trong lòng nghĩ đến, vừa bắt đầu trong lồng ngực mò mẫm, xem ra là chuẩn bị ngậm đắng nuốt cay, trước tiên trao sính lễ sau đó lấy nha đầu ngốc trở về. Hắn bây giờ cho rằng, nha đầu ngốc khẳng định là người cũng như tên, là một nha đầu ngốc thực sự, bằng không Hàm Yên thế nào lại muốn đem nha đầu ngốc đẩy ra ngoài.?
Nhưng mà hắn mò mẫm nửa ngày, lại chỉ mò ra một sấp ngân phiếu, tiểu tử này trên người tiền dường như còn rất nhiều, cô nương Vô Hoa Lâu nhất thời hai mắt tỏa sáng, tựa như đều muốn bổ nhào qua, nhưng mà nghĩ đến vừa rồi bị Lam Tiểu Phong làm cho vài vị cô nương người bay lên không người, lại có chút sợ hãi, cho nên cũng không dám tiến lên.
"Tiểu tỷ tỷ, ta, ta giao cái này làm sính lễ có được không?" Lam Tiểu Phong rất khó khăn rút ra từ một sấp ngân phiếu dầy tờ ngân phiếu một ngàn hai trăm lượng, đưa tới trước mặt Hàm Yên, xem ánh mắt của hắn, dường như có vẻ rất đau lòng, chẳng lẽ tiểu tử này cũng là một kẻ bủn xỉn.?
"Cái này à,có thể đương nhiên là có thể, nhưng mà ..." Hàm Yên rất tùy ý nhìn tờ ngân phiếu kia, lại không có chìa tay tiếp nhận, Lam Tiểu Phong nghe được nàng nói có thể nhất thời sắc mặt thả lỏng, nhưng mà lại nghe được câu sau nhất thời máu trong tim lại dồn đến cổ họng đến mắt, hắn dùng bộ dạng đáng thương nóng lòng nhìn Hàm Yên, hai lỗ tai dựng đứng lên, chuẩn bị cẩn thận lắng nghe câu sau của Hàm Yên, nhưng mà đợi đến nửa ngày, lại phát hiện Hàm Yên lại cũng không có nói tiếp.
"Tiểu tỷ tỷ, nhưng mà cái gì?" Lam Tiểu Phong rốt cuộc nhịn không được, vẻ mặt nịnh hót nhìn Hàm Yên nói.
"Mẹ nói, sính lễ cho nha đầu ngốc, nhất định phải có giá trị hơn món này mới có thể được." Hàm Yên cười ngọt, trong lúc nói cũng từ trong người móc ra mấy món đồ ra, Lam Tiểu Phong đáng thương nhìn thấy thứ này sắc mặt nhất thời trở nên tái nhợt, một câu cũng không nói ra được, mà các cô nương Vô Hoa Lâu ánh mắt càng sáng hơn.
Hàm Yên lấy ra cũng là ngân phiếu, nhưng Lam Tiểu Phong liếc mắt nhìn, sấp ngân phiếu này hiển nhiên không chỉ là một vạn hai, chẳng những hơn một vạn hai, mà so với toàn bộ ngân phiếu trên người hắn còn phải nhiều hơn, như vậy, dựa theo cách nói của Hàm Yên, hắn cho dù dốc hết tất cả, cũng không đủ làm sính lễ cho nha đầu ngốc.
Nhìn thấy vẻ mặt hiện tại của Lam Tiểu Phong, ánh mắt Hàm Yên đảo qua đảo lại một vòng, quay về nhìn hắn thản nhiên cười.
"Lam gia tiểu ca ca, xem ra ngươi dường như rất thích nha đầu ngốc, ta lại không cần nhiều sính lễ vậy đâu, ngươi chỉ cần đem những thứ này giao cho ta cũng có thể được."
"Thật ư? Quá tốt, cám ơn tiểu tỷ tỷ!" Lam Tiểu Phong dường như hoàn toàn không cảm giác được Hàm Yên đã bắt chẹt hắn giao sạch sẽ toàn bộ tài sản ra, chỉ nghĩ là hắn rốt cuộc nhờ "hảo tâm" của Hàm Yên, không cần lo lắng sính lễ không đủ mà đối với Hàm Yên mang ơn.
Đợi đến lúc Lam Tiểu Phong cuối cùng phát hiện ra bản thân mình đã hai tay trống không, hắn mới phản ứng, hắn trên người đã không một xu dính túi, đồng thời với việc đau xót không thôi vì mất đi nhiều tiền tài như vậy, hắn lại nghĩ bản thân lại còn chưa được nhìn thấy nha đầu ngốc, tự nhiên là phải có phần không cam tâm.
"Tiểu tỷ tỷ, bây giờ có thể nói cho ta biết nha đầu ngốc ở nơi nào không?" Lam Tiểu Phong mặc dù có chút nóng ruột, nhưng mà vẫn phải cẩn thận dè dặt nói.
"Đừng lo lắng, ta lập tức bảo nha đầu ngốc đến gặp ngươi!" Hàm Yên hi hi cười, vừa dứt lời, một bóng người nhỏ nhắn màu trắng lại ngoài cửa thoáng cái tiến đến, một thiếu nữ bạch y ước chừng mười bảy mười tám tuổi xuất hiện trước mặt mọi người, trong lòng nàng ta còn ôm một con thỏ nhỏ lông trắng đáng yêu. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
"Hàm Yên muội muội!" Bạch y thiếu nữ cười, âm thanh du dương êm tai.
"Hi hi, Lam gia tiểu ca ca, nha đầu ngốc đến rồi, ngươi bây giờ hài lòng chưa?" Hàm Yên giảo hoạt cười nói.
"Hài lòng, hài lòng!" Lam Tiểu Phong nói không ngớt lời, ánh mắt lại còn di chuyển khắp trên người bạch y thiếu nữ kia. Hắn thật sự rất hài lòng, thiếu nữ này luận xinh đẹp mặc dù còn kém Hàm Yên và Yến Băng Cơ, nhưng cũng tuyệt đối là đại mỹ nhân vạn người có một, mà chủ yếu là, hắn vốn cho rằng nha đầu ngốc vẻ ngoài ngốc nghếch, khẳng định xinh đẹp cũng không đến mức này, không nghĩ đến lúc gặp được người thật, chẳng những cảm giác nàng ta không có chút ngu ngốc nào, ngay cả vẻ đẹp cũng cực kỳ vượt qua tưởng tượng trông chờ của hắn, hắn có thể không hài lòng được sao?

/194

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status