Nửa đêm rạng sáng, sau khi mấy chục chiếc đĩa bay lóe sáng vụt qua, Trương Hằng cùng Nataya âm thầm rời khỏi chỗ trú ẩn, một tay Trương Hằng cầm Thập tự giá, tay còn lại cầm theo một cuộn dây điện lớn, thoạt nhìn thật sự giống một nhân viên sửa chữa, mà ở sau lưng hắn, Nataya đang cầm một ít đinh thép nhỏ, nếu như bỏ qua trang phục của nàng mà nói... thoạt nhìn cũng rất giống như trợ lý cho nhân viên sửa chữa.
Giờ phút này bóng đêm dày đặc, bốn phía căn bản là một chút ánh lửa cũng không có, ngoại trừ cứ mỗi nửa tiếng có mấy chục chiếc đĩa bay tạo thành từ lôi điện xuất hiện, toàn khu vực gần như ở trong trạng thái giơ tay ra cũng không thấy được năm ngón, có điều tình cảnh như vậy lại làm Trương Hằng yên tâm hơn, không sợ bị dân chúng nhìn thấy, dù sao việc hai người đang làm thật sự là có chút kinh thế hãi tục
- Được rồi, cơ bản đều tốt, đặc biệt là độ cao rất phù hợp, gần hai mươi mét, độ cao như vậy vừa vặn thích hợp để chúng ta nghênh chiến với đĩa bay.
Trương Hằng dẫn Nataya đi xuyên qua quảng trường, hắn chỉ vào đống phế tích của một tòa cao ốc cách đó không xa, vừa cười vừa nói.
-... Kỳ thực sụp đổ đã là chuyện bết bát nhất rồi, sao còn có thể được coi là cơ bản đều tốt chứ?
Nataya cười khổ một cái,nàng vừa thở hổn hển vừa nói.
- Độ cao phù hợp là được, đồng thời còn phải xem xem có chỗ mượn lực để lên đến mái nhà hay không, dưới tình cảnh hiện tại, chỉ có vị trí này là thích hợp nhất.
Trương Hằng dẫn đầu đi về hướng phế tích, Nataya nhu thuận đi theo, hai người một trước một sau đi đến vị trí của tòa cao ốc đổ nát, Trương Hằng nhìn quanh một lúc rồi nói với Nataya:
- Ngươi tạm thời đứng đây đợi ta, ta mang mấy thứ này lên xong rồi sẽ xuống đưa ngươi lên.
Nói xong, hai mắt hắn liền trở thành một mảng mờ mịt, cơ bắp hai chân bành trướng với tốc độ mắt thường có thể thấy được, đến khi hai chân đã lớn gấp đôi so với người bình thường hắn mới đạp mạnh dưới chân một cái, nhảy lên đến một chỗ lõm cách mặt đất mấy mét, mượn điểm tựa không ngừng leo lên. Mà cho dù không có chỗ nào để mượn lực Trương Hằng vẫn có thể leo dọc theo vách tường, dùng lực lượng và khả năng phản ứng của mở cơ nhân tỏa tầng thứ hai, dốc đứng như vậy còn chưa đủ để làm khó hắn, không bao lâu sau Trương Hằng đã leo lên đến vị trí cao nhất của đống đổ nát.
Trương Hằng hít một hơi thật sâu rồi vội vàng đặt Thập tự giá cùng dây điện xuống, tiếp đó quay người nhảy xuống dưới, không nói thêm gì với Nataya, trực tiếp ôm lấy nàng rồi lại lần nữa theo vách tường leo lên cao, điều này cũng dẫn đến một hồi la hét hoảng sợ của Nataya.
Toàn thân Nataya lại bắt đầu run rẩy, kỳ thực đây cũng không phải là do nàng sợ Trương Hằng, mà là thói quen xuất hiện sau khi bị nô dịch thời gian dài, chỉ cần dựa vào nam nhân, hoặc là bị nam nhân đụng chạm vào cơ thể, như vậy từ đáy lòng nàng sẽ phát sinh cảm giác sợ hãi, đồng thời phản ứng sinh lý khó kiềm chế cũng xuất hiện...
Tóm lại, Trương Hằng vẫn ôm Nataya lên đến đỉnh của phế tích, lên đến nơi hắn lập tức đặt nàng xuống rồi nói:
- Ngươi nối dây điện lại giúp ta.
Tiếp đó, hắn vội vàng nhấc Thập tự giá lên, đặt vào vị trí cao nhất của đống đổ nát rồi lấy một đoạn dây điện buộc vào phần dưới của Thập tự, đầu còn lại của dây điện thì thả xuống chạm vào mặt đất, sau khi suy nghĩ giây lát, để cho chắc ăn hơn Trương Hằng còn cố ý nhảy xuống, dùng một chiếc đinh sắt đóng chặt đầu dây xuống đất.
Khi hắn lên đến nơi, Nataya cũng vừa nối xong cuộn dây điện, do vậy Trương Hằng lại phải một lần nữa nhảy xuống, đóng chặt đầu dây xuống đất, lên lên xuống xuống liên tục vài lần khiến cho Trương Hằng cũng cảm thấy mệt đến mức thở không ra hơi.
Thấy Trương Hằng nằm trên mặt đất, há miệng thở dốc không hề có ý giữ hình tượng chút nào, Nataya xém chút nữa thì bật cười, tuy hai người đều có thể sẽ phải đối mặt với công kích của đĩa bay, hơn nữa cũng không biết biện pháp của Trương Hằng có tác dụng hay không, tùy thời đều có thể sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng, nhưng không biết vì sao, sau khi trải qua một hồi mệt nhọc, tâm tình Nataya ngược lại trở nên bình tĩnh hơn, cộng thêm một loại cảm giác mong chờ tương lai cũng mơ hồ xuất hiện.
Trương Hằng nằm vật dưới đất suốt mấy phút đồng hồ, mãi đến khi phía xa xuất hiện một vài ánh chớp hắn mới mãnh liệt bật dậy, đồng thời cười lớn:
- Đã bắt đầu a, tân sinh của chúng ta.
Hai mắt Trương Hằng trở thành một mảng mờ mịt, cơ bắp hai tay nhanh chóng bành trướng, hắn cầm vào chỗ vẫn còn vỏ nhựa của đoạn dây điện rồi bắt đầu quay dây vun vút.
- Hiện tại đã biết chưa? Vì sao ta không cho ngươi bóc luôn phần vỏ nhựa ở giữa, hắc hắc, chính là vì để làm chỗ cầm nắm.
Trương Hằng cười lớn, đồng thời nói với Nataya đang đứng bên cạnh, đoạn dây điện này dài khoảng hơn trăm mét, tiêu tốn hết gần tám tiếng đồng hồ thu thập cùng kết nối của cả hai người, đương nhiên, dây điện dài hơn trăm mét như vậy, sức nặng cũng tuyệt đối không nhẹ, cũng may tố chất thân thể của Trương Hằng rất tốt, nếu không chỉ riêng việc vận chuyển đoạn dây điện này thôi cũng đã phải mất khá nhiều thời gian công sức.
Rốt cuộc, tất cả mọi chuẩn bị đều đã sẵn sàng, việc còn lại chỉ là dựa theo kế hoạch ban đầu, thu hoạch điểm thưởng cùng chi tiết kịch tính!
Khi chiếc đĩa bay đầu tiên bay đến trên đầu hai người, mấy luồng death ray nhanh chóng từ trên cao bắn xuống, trong nháy mắt tất cả đều bắn trúng Thập tự giá, mà ở phía dưới Thập tự, hai người Trương Hằng đều lông tóc vô thương. Cùng lúc đó, Trương Hằng cũng hét lớn một tiếng, dây điện trong tay được mãnh liệt ném lên đến độ cao mấy chục mét, khi đoạn dây điện đụng trúng đĩa bay, một luồng sáng chói chang kịch liệt hiện lên, tiếp đó chiếc đĩa bay này liền biến mất không còn tung tích, giống như chưa hề tồn tại.
- Tốt! Kế tiếp!
Cứ thế, trong tiếng la hưng phấn của Trương Hằng cùng với tiếng hét ngẫu nhiên của Nataya, mấy chục chiếc đĩa bay lần lượt bị giải quyết, lượng điểm thưởng cùng chi tiết kịch tính lấy được cũng vượt qua mong đợi. Cứ mỗi chiếc đĩa bay được thưởng 100 điểm, do vậy điểm thưởng của việc tiêu diệt mấy chục chiếc cũng không nhiều, có điều khi hoàn toàn tiêu diệt xong tất cả đĩa bay ở khu vực này, Chủ thần lại thông báo mỗi người nhận được thêm 2000 điểm thưởng cùng một chi tiết kịch tính cấp D, coi như là niềm vui ngoài ý muốn.
Sau khi thành công tiêu diệt hết đĩa bay, Trương Hằng cùng Nataya cũng không hề nghỉ ngơi, tranh thủ tìm kiếm một chiếc xe có thể chạy được rồi căn cứ theo bản đồ đi về phía một thị trấn đã bị phá hủy khác, bởi vì chiếu theo tính toán của Trương Hằng, tối đa còn có thể tiêu diệt thêm đĩa bay ở hai khu vực như vậy, sau đó những đĩa bay này sẽ triệt để biến mất... Nguyên nhân là do nếu như không còn ý thức khống chế, đĩa bay sẽ quay lại thành hình thái cơ bản là điện năng, mà chủ thể của những đĩa bay này, ước chừng sẽ bị tiêu diệt trong vòng hai ba ngày tới.
Mấy thành viên có thực lực mạnh của tiểu đội luân hồi đã sử dụng goblin gliderbay đến phạm vi nước Mỹ, trong đó có người mạnh nhất thế giới luân hồi, cũng là người mạnh nhất thế giới này, đủ để áp đảo chủ nhân thế giới Mars Attack một cách đơn giản, Trịnh Xá!
- Sau khi cường hóa hoàn tất, chính là thời điểm chúng ta gặp mặt, Trịnh Xá, còn có... Sở Hiên!
Trương Hằng ngồi trong chiếc xe đã hư hỏng hơn phân nửa, hắn quay đầu sang một bên ngắm nhìn ánh nắng mặt trời lúc sớm mai, trong miệng thì thào như vậy.
Giờ phút này bóng đêm dày đặc, bốn phía căn bản là một chút ánh lửa cũng không có, ngoại trừ cứ mỗi nửa tiếng có mấy chục chiếc đĩa bay tạo thành từ lôi điện xuất hiện, toàn khu vực gần như ở trong trạng thái giơ tay ra cũng không thấy được năm ngón, có điều tình cảnh như vậy lại làm Trương Hằng yên tâm hơn, không sợ bị dân chúng nhìn thấy, dù sao việc hai người đang làm thật sự là có chút kinh thế hãi tục
- Được rồi, cơ bản đều tốt, đặc biệt là độ cao rất phù hợp, gần hai mươi mét, độ cao như vậy vừa vặn thích hợp để chúng ta nghênh chiến với đĩa bay.
Trương Hằng dẫn Nataya đi xuyên qua quảng trường, hắn chỉ vào đống phế tích của một tòa cao ốc cách đó không xa, vừa cười vừa nói.
-... Kỳ thực sụp đổ đã là chuyện bết bát nhất rồi, sao còn có thể được coi là cơ bản đều tốt chứ?
Nataya cười khổ một cái,nàng vừa thở hổn hển vừa nói.
- Độ cao phù hợp là được, đồng thời còn phải xem xem có chỗ mượn lực để lên đến mái nhà hay không, dưới tình cảnh hiện tại, chỉ có vị trí này là thích hợp nhất.
Trương Hằng dẫn đầu đi về hướng phế tích, Nataya nhu thuận đi theo, hai người một trước một sau đi đến vị trí của tòa cao ốc đổ nát, Trương Hằng nhìn quanh một lúc rồi nói với Nataya:
- Ngươi tạm thời đứng đây đợi ta, ta mang mấy thứ này lên xong rồi sẽ xuống đưa ngươi lên.
Nói xong, hai mắt hắn liền trở thành một mảng mờ mịt, cơ bắp hai chân bành trướng với tốc độ mắt thường có thể thấy được, đến khi hai chân đã lớn gấp đôi so với người bình thường hắn mới đạp mạnh dưới chân một cái, nhảy lên đến một chỗ lõm cách mặt đất mấy mét, mượn điểm tựa không ngừng leo lên. Mà cho dù không có chỗ nào để mượn lực Trương Hằng vẫn có thể leo dọc theo vách tường, dùng lực lượng và khả năng phản ứng của mở cơ nhân tỏa tầng thứ hai, dốc đứng như vậy còn chưa đủ để làm khó hắn, không bao lâu sau Trương Hằng đã leo lên đến vị trí cao nhất của đống đổ nát.
Trương Hằng hít một hơi thật sâu rồi vội vàng đặt Thập tự giá cùng dây điện xuống, tiếp đó quay người nhảy xuống dưới, không nói thêm gì với Nataya, trực tiếp ôm lấy nàng rồi lại lần nữa theo vách tường leo lên cao, điều này cũng dẫn đến một hồi la hét hoảng sợ của Nataya.
Toàn thân Nataya lại bắt đầu run rẩy, kỳ thực đây cũng không phải là do nàng sợ Trương Hằng, mà là thói quen xuất hiện sau khi bị nô dịch thời gian dài, chỉ cần dựa vào nam nhân, hoặc là bị nam nhân đụng chạm vào cơ thể, như vậy từ đáy lòng nàng sẽ phát sinh cảm giác sợ hãi, đồng thời phản ứng sinh lý khó kiềm chế cũng xuất hiện...
Tóm lại, Trương Hằng vẫn ôm Nataya lên đến đỉnh của phế tích, lên đến nơi hắn lập tức đặt nàng xuống rồi nói:
- Ngươi nối dây điện lại giúp ta.
Tiếp đó, hắn vội vàng nhấc Thập tự giá lên, đặt vào vị trí cao nhất của đống đổ nát rồi lấy một đoạn dây điện buộc vào phần dưới của Thập tự, đầu còn lại của dây điện thì thả xuống chạm vào mặt đất, sau khi suy nghĩ giây lát, để cho chắc ăn hơn Trương Hằng còn cố ý nhảy xuống, dùng một chiếc đinh sắt đóng chặt đầu dây xuống đất.
Khi hắn lên đến nơi, Nataya cũng vừa nối xong cuộn dây điện, do vậy Trương Hằng lại phải một lần nữa nhảy xuống, đóng chặt đầu dây xuống đất, lên lên xuống xuống liên tục vài lần khiến cho Trương Hằng cũng cảm thấy mệt đến mức thở không ra hơi.
Thấy Trương Hằng nằm trên mặt đất, há miệng thở dốc không hề có ý giữ hình tượng chút nào, Nataya xém chút nữa thì bật cười, tuy hai người đều có thể sẽ phải đối mặt với công kích của đĩa bay, hơn nữa cũng không biết biện pháp của Trương Hằng có tác dụng hay không, tùy thời đều có thể sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng, nhưng không biết vì sao, sau khi trải qua một hồi mệt nhọc, tâm tình Nataya ngược lại trở nên bình tĩnh hơn, cộng thêm một loại cảm giác mong chờ tương lai cũng mơ hồ xuất hiện.
Trương Hằng nằm vật dưới đất suốt mấy phút đồng hồ, mãi đến khi phía xa xuất hiện một vài ánh chớp hắn mới mãnh liệt bật dậy, đồng thời cười lớn:
- Đã bắt đầu a, tân sinh của chúng ta.
Hai mắt Trương Hằng trở thành một mảng mờ mịt, cơ bắp hai tay nhanh chóng bành trướng, hắn cầm vào chỗ vẫn còn vỏ nhựa của đoạn dây điện rồi bắt đầu quay dây vun vút.
- Hiện tại đã biết chưa? Vì sao ta không cho ngươi bóc luôn phần vỏ nhựa ở giữa, hắc hắc, chính là vì để làm chỗ cầm nắm.
Trương Hằng cười lớn, đồng thời nói với Nataya đang đứng bên cạnh, đoạn dây điện này dài khoảng hơn trăm mét, tiêu tốn hết gần tám tiếng đồng hồ thu thập cùng kết nối của cả hai người, đương nhiên, dây điện dài hơn trăm mét như vậy, sức nặng cũng tuyệt đối không nhẹ, cũng may tố chất thân thể của Trương Hằng rất tốt, nếu không chỉ riêng việc vận chuyển đoạn dây điện này thôi cũng đã phải mất khá nhiều thời gian công sức.
Rốt cuộc, tất cả mọi chuẩn bị đều đã sẵn sàng, việc còn lại chỉ là dựa theo kế hoạch ban đầu, thu hoạch điểm thưởng cùng chi tiết kịch tính!
Khi chiếc đĩa bay đầu tiên bay đến trên đầu hai người, mấy luồng death ray nhanh chóng từ trên cao bắn xuống, trong nháy mắt tất cả đều bắn trúng Thập tự giá, mà ở phía dưới Thập tự, hai người Trương Hằng đều lông tóc vô thương. Cùng lúc đó, Trương Hằng cũng hét lớn một tiếng, dây điện trong tay được mãnh liệt ném lên đến độ cao mấy chục mét, khi đoạn dây điện đụng trúng đĩa bay, một luồng sáng chói chang kịch liệt hiện lên, tiếp đó chiếc đĩa bay này liền biến mất không còn tung tích, giống như chưa hề tồn tại.
- Tốt! Kế tiếp!
Cứ thế, trong tiếng la hưng phấn của Trương Hằng cùng với tiếng hét ngẫu nhiên của Nataya, mấy chục chiếc đĩa bay lần lượt bị giải quyết, lượng điểm thưởng cùng chi tiết kịch tính lấy được cũng vượt qua mong đợi. Cứ mỗi chiếc đĩa bay được thưởng 100 điểm, do vậy điểm thưởng của việc tiêu diệt mấy chục chiếc cũng không nhiều, có điều khi hoàn toàn tiêu diệt xong tất cả đĩa bay ở khu vực này, Chủ thần lại thông báo mỗi người nhận được thêm 2000 điểm thưởng cùng một chi tiết kịch tính cấp D, coi như là niềm vui ngoài ý muốn.
Sau khi thành công tiêu diệt hết đĩa bay, Trương Hằng cùng Nataya cũng không hề nghỉ ngơi, tranh thủ tìm kiếm một chiếc xe có thể chạy được rồi căn cứ theo bản đồ đi về phía một thị trấn đã bị phá hủy khác, bởi vì chiếu theo tính toán của Trương Hằng, tối đa còn có thể tiêu diệt thêm đĩa bay ở hai khu vực như vậy, sau đó những đĩa bay này sẽ triệt để biến mất... Nguyên nhân là do nếu như không còn ý thức khống chế, đĩa bay sẽ quay lại thành hình thái cơ bản là điện năng, mà chủ thể của những đĩa bay này, ước chừng sẽ bị tiêu diệt trong vòng hai ba ngày tới.
Mấy thành viên có thực lực mạnh của tiểu đội luân hồi đã sử dụng goblin gliderbay đến phạm vi nước Mỹ, trong đó có người mạnh nhất thế giới luân hồi, cũng là người mạnh nhất thế giới này, đủ để áp đảo chủ nhân thế giới Mars Attack một cách đơn giản, Trịnh Xá!
- Sau khi cường hóa hoàn tất, chính là thời điểm chúng ta gặp mặt, Trịnh Xá, còn có... Sở Hiên!
Trương Hằng ngồi trong chiếc xe đã hư hỏng hơn phân nửa, hắn quay đầu sang một bên ngắm nhìn ánh nắng mặt trời lúc sớm mai, trong miệng thì thào như vậy.
/106
|