“Được rồi, 00, cô có thể nói rồi.”
Asuka cầm điện thoại trên tay, đợi chờ một giọng nói nào đó vang lên từ trong ống nghe. Thế nhưng cô lắng nghe ít nhất cũng đã mấy chục giây rồi mà vẫn chẳng có âm thanh nào vang lên cả, cô lập tức liền nhăn mặt lại và đưa điện thoại lên trước mặt nhìn. Ngay lúc này, giọng nói của Ayanami Rei chợt vang lên từ trong điện thoại.
“Cảm ơn cô.”
Phản ứng trước nhất của Asuka là kinh ngạc nhìn chằm chằm điện thoại, sau đó trên mặt cô liền lộ ra một nụ cười hiếm thấy, thế nhưng cô vẫn lập tức nói: “Hừ, đồ ngốc, chỉ là do tự tôi muốn điều khiển EVA mà thôi.”
Misato đang ngồi cạnh đó liền nở nụ cười, thế nhưng cô cũng không nói năng gì, mà Asuka đang nhìn ra cửa sổ lại bỗng nhiên cất tiếng: “Nếu tôi thích thì EVA-03 có thể được sơn lại thành màu đỏ không?”
Misato vẫn không nói lời nào, chỉ là vẻ mặt khi nhìn Asuka mỗi lúc lại một dịu dàng hơn.
Mấy ngày nay đã xảy ra một số chuyện. Đầu tiên là việc EVA-02 của Asuka bị niêm phong cất vào kho, điều này khiến cô rất bất mãn, và cũng rất bất an, nhưng cũng may là vẫn còn Ikari Shinji cho cô ức hiếp nên cũng coi như an ủi cô được ít nhiều. Hơn nữa trước đó không lâu cô đã nhận được tin tức, EVA-03 mới được ra lò sẽ do cô thử nghiệm điều khiển, điều này đã khiến tâm trạng của cô trở nên dễ chịu hơn rất nhiều.
Đồng thời, mối quan hệ giữa cô và Ikari Shinji trong mấy ngày này cũng đã có thêm nhiều tiến triển, cũng không thể nói rõ được là tốt hay xấu, nhưng tóm lại, tuy cô rất không muốn thừa nhận, thế nhưng quả thật là trong mấy ngày này, lòng cô đã an bình hơn rất nhiều. Nhưng đương nhiên là cũng có điều khiến cô bất mãn, đó chính là mối quan hệ giữa Ikari Shinji và cái người luôn được thiên vị Ayanami Rei hình như cũng đã gần gũi hơn rồi.
Chỉ là… thôi bỏ đi, dù sao thì cũng đã được thiên vị đến mức này rồi…
Ngay hôm nay, vào cái ngày mà Asuka điều khiển thử EVA-03, cũng là ngày mà Ayanami Rei mời tư lệnh Ikari và Ikari Shinji cùng dùng bữa. Mấy ngày nay cô nàng vẫn luôn luyện tập kỹ năng nấu nướng, nghe nói là còn đi tìm cái tên ANGEL Roger kia để lấy rất nhiều nguyên liệu nấu ăn nữa, cô nàng định bụng dốc hết lòng làm bữa cơm cho hai bố con cùng quây quần trò chuyện này thật tốt. Vốn dĩ cô nàng cũng có mời cô đến, còn mời cả cô Misato và cô Reiko nữa, thậm chí ngay cả mấy người bọn Roger cũng được mời tới, nghe nói đó không chỉ là một bữa cơm cho hai bố con quây quần lại với nhau không thôi, mà cô còn dự định sẽ tạo cơ hội cho mấy người bọn Roger và tư lệnh gặp mặt nhau, hy vọng bọn họ có thể xóa bỏ hiểu lầm với nhau.
“Nếu thật sự là vậy thì quá tốt rồi.” Asuka thì thào tự nói.
Misato đang lái xe, trong lúc nhất thời cũng không biết Asuka đang nói gì, thế nên cô liền tò mò hỏi lại: “Cái gì mà nếu thật sự là vậy thì quá tốt rồi, đang nói gì vậy?”
Asuka nhìn ra ngoài cửa sổ, cô lẩm bẩm: “Mọi thứ… quan hệ giữa tên ngốc kia với bố cậu ta, hiểu lầm giữa Roger và tư lệnh được xóa bỏ… cũng may là cái cô nàng luôn được thiên vị đó có thể làm được đến mức này, cũng giỏi rồi…”
“Đúng thế.” Misato cũng nói: “Shinji cũng rất vui mừng, nếu tất cả đều có thể thành công thì quá tốt rồi, đặc biệt là khi cậu ấy mới vừa cãi nhau một trận với bố mình xong nữa chứ.”
Kế đó, hai người liền không nói năng gì nữa và cứ thế mà chạy xe đến nơi dự tính.
Mới hôm trước thôi, lúc Asuka biết tin mình vì phải điều khiển thử EVA-03 mà không thể tham gia bữa liên hoan, cô liền nói với Ikari Shinji. Sau đó, Ikari Shinji lại đi nói với Roger, đồng thời cô cũng nhận được tin tức từ Roger rằng EVA-03 cô điều khiển lần này có vấn đề, chỉ là Roger cũng không nói rõ ra là gì, hắn chỉ nói rằng mình cảm thấy có điều gì đó lạ lắm. Thế nhưng chỉ bấy nhiêu thôi cũng đã đủ để khơi dậy sự chú ý của Ikari Shinji rồi, suy cho cùng thì Roger cũng là ANGEL, cũng đâu ai biết được ANGEL có năng lực như thế hay không.
Thế nên cậu đã nói cho Katsuragi Misato nghe tin tức này, sau đó lại cùng cô đi gặp Ikari Gendo. Nhưng sau khi nghe xong, Ikari Gendo liền yêu cầu các nhân viên ở chỗ người máy EVA-03 tiến hành kiểm tra kỹ càng, kết quả nhận được chính là mọi thứ đều bình thường, không có bất kỳ vấn đề nào cả. Sau đó, Ikari Shinji còn yêu cầu dừng buổi điều khiển thử hôm nay lại, nhưng lại lập tức bị Ikari Gendo từ chối. Lúc đó hai bố con đã cãi nhau một trận rất to, Ikari Shinji còn nói rằng nếu không dừng buổi điều khiển thử lại thì cậu sẽ không tham gia bữa liên hoan hôm nay nữa, sau đó Ikari Gendo liền cười nhạo cậu tính tình trẻ con. Tất cả những điều này đều giúp cho mọi người xung quanh nhìn ra được mâu thuẫn giữa hai bố con này.
Sau đó cũng may nhờ Ayanami Rei liên tục gọi điện cho Ikari Shinji, đồng thời còn có Asuka khẳng định vô cùng rõ ràng rằng mình nhất định phải đi tham gia buổi điều khiển thử, nguyên nhân đã nói như trên, cô muốn được điều khiển EVA. Nhờ vậy nên mới khiến cho cả hai bố con đều đồng ý tham gia buổi liên hoan này, thế nên cũng mới dẫn đến cuộc gọi cảm ơn vừa rồi của Ayanami Rei.
Suốt dọc đường đi kế tiếp, hai người đều không nói năng gì. Lúc đến nơi cần đến, Katsuragi Misato liền tự đi dò hỏi đủ mọi thủ tục của người máy 03, còn Asuka thì ngồi lên xe cáp điện để đến chỗ đậu của người máy 03.
Lúc Katsuragi Misato đang sắp xếp đủ thứ công việc thì bỗng nhiên chuông điện thoại của cô vang lên, hơn nữa lại còn là đường dây được mã hóa, cô lập tức liền bắt máy với lòng hiếu kỳ trào dâng. Sau đó, hỏi ra mới biết là điện thoại của Asuka.
“Sao thế? Trong lòng cảm thấy bất an à? Suy cho cùng cũng do cái dự cảm xấu của cái tên ANGEL Roger đó cả mà.” Katsuragi Misato hỏi vào trong điện thoại. Asuka đang thay đồ trên xe cáp điện, lúc vào EVA mà có quần áo chiến đấu đặc chế thì có thể gia tăng một ít tỷ lệ đồng bộ, càng có lợi hơn cho việc điều khiển EVA. Asuka vừa dùng vai để kẹp điện thoại vừa nói: “Không phải. Tuy trong lòng vẫn có chút bất an nhưng vẫn có thể điều khiển EVA được, phần bất an này đã bay biến đi mất rồi, hơn nữa…”
Asuka không nói ra hết những lời còn lại, thế nhưng điều mà cô muốn nói chính là: Nếu có nguy hiểm gì thì tên ngốc Ikari Shinji sẽ đến cứu cô thôi, cậu ta nhất định sẽ đến…
Asuka lại nói: “Chỉ là muốn nói thêm mấy câu với cô Misato thôi.”
Katsuragi Misato liền nở nụ cười và nói: “Nhắc đến chuyện ngày hôm nay thì vẫn là phải cảm ơn cô, cảm ơn nhé.”
Asuka lắc lắc đầu nói: “Không cần phải cảm ơn đâu. Dù sao thì cũng là do tôi muốn được điều khiển EVA mà. Hơn nữa, một người như tôi thế này thì đảm đương trách nhiệm nhiều hơn cô nàng được thiên vị với tên ngốc kia một chút chẳng phải là việc nên làm hay sao?”
Katsuragi Misato chỉ cười mà không nói, còn Asuka thì lại tiếp tục cất tiếng: “Huống hồ gì… tôi cũng không thích mấy buổi liên hoan đông người. Vì để duy trì bầu không khí mà phải phối hợp với mọi người cùng cười nói, thế nhưng trong lòng thì lại chẳng muốn mỉm cười chút nào hết, việc này cũng mệt mỏi lắm đấy. Hơn nữa, trông thấy điệu bộ hạnh phúc của người khác chẳng phải là việc thoải mái gì cho cam, dù sao thì tôi vốn cũng chỉ thích một mình một bóng mà thôi, và vốn cũng không cần cái gì mà bạn bè thân thiết chi cả. Từ lúc bắt đầu đã chẳng có ai từng quan tâm đến tôi rồi, dù sao thì chỉ cần có thể đạt được điểm cao, chỉ cần có thể được mọi người công nhận tài năng thì dù cho chỉ có một mình thì tôi cũng có thể sống tốt được thôi. Thế nhưng…”
“Gần đây, bỗng nhiên cảm thấy ở chung với người khác hình như cũng không đến nỗi nào… tuy rằng chuyện này không hợp với tôi chút nào hết, tôi chỉ hợp với cô độc một mình mà thôi.”
Katsuragi Misato lập tức nói: “Không có chuyện đó đâu! Tâm địa của Asuka thật ra rất lương thiện, hơn nữa, cô đừng tưởng rằng có thể giấu được tôi, quan hệ giữa cô và Ikari Shinji gần đây rất…”
Asuka lập tức liền cất cao giọng nói vừa gấp gáp vừa xấu hổ: “Misato! Còn… còn lâu mới có chuyện cô vừa nói nhé!”
Nghe tiếng cười trộm của Katsuragi Misato, Asuka liền lặng tiếng. Hồi lâu sau, cô mới nói: “Misato là người đầu tiên nói những lời này với tôi đấy. Tâm địa lương thiện ư? Bỗng nhiên cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều rồi. Trước nay tôi chưa từng biết rằng hóa ra nói ra tâm sự của mình với người khác lại là một việc giúp cho người ta cảm thấy thoải mái đến nhường này đấy.”
Giọng của Katsuragi Misato lại tiếp tục vang lên trong điện thoại: “Còn rất nhiều chuyện thú vị trên đời này cô còn chưa biết, sau này cứ mặc sức mà hưởng thụ đi, bao gồm cả điều mà cô và tên ngốc của cô đã hứa hẹn với nhau nữa. Sau khi hòa bình sẽ cùng nhau đi du lịch, tất cả những điều này đều có thể thực hiện được đấy.”
“Misato! Cô… Cảm ơn.”
Asuka trước nhất là vội vã hét lên đầy xấu hổ, sau đó giọng cô ngày càng nhỏ đi, ngày càng dịu dàng, đến mấy câu cuối cùng thì đã gần như biến thành giọng thì thào, thậm chí ngay cả Katsuragi Misato cũng chỉ có thể nghe được một phần nhỏ trong đó mà thôi.
“Tên ngốc đó… có thể dựa dẫm, cho người ta cảm giác ấm áp, vậy thì sau này… sau khi hòa bình, cũng có thể…”
Dứt lời, Katsuragi Misato đã về đến sở chỉ huy, còn Asuka thì đã tiến vào bên trong người máy 03. Lúc này, trên gương mặt của Asuka vẫn còn đang vương nụ cười, đó là một nụ cười mang đầy khao khát. Cô… cũng đã có hy vọng rồi, hy vọng với tương lai. Chỉ cần tương lại ngày càng tốt đẹp hơn thì mỗi người đều sẽ có hy vọng với tương lai, không một ai ngoại lệ cả…
“Tương lai, du lịch, tên ngốc, có lẽ còn có hồi kết…”
Nụ cười trên mặt Asuka ngày một dịu dàng hơn, và đồng thời, EVA-03 cũng đã bắt đầu khởi động. Cùng lúc đó, cô cũng đã trông thấy bên trong EVA-03, một luồng khí màu đỏ đen bắt đầu từ tầng dưới cùng trào lên trùng trùng điệp điệp, chỉ trong nháy mắt đã nuốt chửng lấy cô, nuốt chửng hết toàn bộ người máy 03…
Cùng lúc đó, Katsuragi Misato đang ở sở chỉ huy cũng đã nhận được tin tức, bước khởi động của người máy 03 xuất hiện tình huống khác thường, mức độ xâm nhập của Asuka đã vượt quá khu vực nguy hiểm. Katsuragi Misato liền lập tức cho dừng khởi động lại, thế nhưng tất cả mọi cách thức ngắt mạch được điều khiển bằng máy tính đều không có hiệu quả. Ngay sau đó, EAV-03 liền tự hành khởi động, đồng thời, màu sắc của trường lực AT được hiển thị trên màn hình chính là…
ANGEL!
Toàn bộ căn phòng khởi động chợt lóa lên một cái rồi chìm vào một vụ nổ vô cùng dữ dội…
Asuka cầm điện thoại trên tay, đợi chờ một giọng nói nào đó vang lên từ trong ống nghe. Thế nhưng cô lắng nghe ít nhất cũng đã mấy chục giây rồi mà vẫn chẳng có âm thanh nào vang lên cả, cô lập tức liền nhăn mặt lại và đưa điện thoại lên trước mặt nhìn. Ngay lúc này, giọng nói của Ayanami Rei chợt vang lên từ trong điện thoại.
“Cảm ơn cô.”
Phản ứng trước nhất của Asuka là kinh ngạc nhìn chằm chằm điện thoại, sau đó trên mặt cô liền lộ ra một nụ cười hiếm thấy, thế nhưng cô vẫn lập tức nói: “Hừ, đồ ngốc, chỉ là do tự tôi muốn điều khiển EVA mà thôi.”
Misato đang ngồi cạnh đó liền nở nụ cười, thế nhưng cô cũng không nói năng gì, mà Asuka đang nhìn ra cửa sổ lại bỗng nhiên cất tiếng: “Nếu tôi thích thì EVA-03 có thể được sơn lại thành màu đỏ không?”
Misato vẫn không nói lời nào, chỉ là vẻ mặt khi nhìn Asuka mỗi lúc lại một dịu dàng hơn.
Mấy ngày nay đã xảy ra một số chuyện. Đầu tiên là việc EVA-02 của Asuka bị niêm phong cất vào kho, điều này khiến cô rất bất mãn, và cũng rất bất an, nhưng cũng may là vẫn còn Ikari Shinji cho cô ức hiếp nên cũng coi như an ủi cô được ít nhiều. Hơn nữa trước đó không lâu cô đã nhận được tin tức, EVA-03 mới được ra lò sẽ do cô thử nghiệm điều khiển, điều này đã khiến tâm trạng của cô trở nên dễ chịu hơn rất nhiều.
Đồng thời, mối quan hệ giữa cô và Ikari Shinji trong mấy ngày này cũng đã có thêm nhiều tiến triển, cũng không thể nói rõ được là tốt hay xấu, nhưng tóm lại, tuy cô rất không muốn thừa nhận, thế nhưng quả thật là trong mấy ngày này, lòng cô đã an bình hơn rất nhiều. Nhưng đương nhiên là cũng có điều khiến cô bất mãn, đó chính là mối quan hệ giữa Ikari Shinji và cái người luôn được thiên vị Ayanami Rei hình như cũng đã gần gũi hơn rồi.
Chỉ là… thôi bỏ đi, dù sao thì cũng đã được thiên vị đến mức này rồi…
Ngay hôm nay, vào cái ngày mà Asuka điều khiển thử EVA-03, cũng là ngày mà Ayanami Rei mời tư lệnh Ikari và Ikari Shinji cùng dùng bữa. Mấy ngày nay cô nàng vẫn luôn luyện tập kỹ năng nấu nướng, nghe nói là còn đi tìm cái tên ANGEL Roger kia để lấy rất nhiều nguyên liệu nấu ăn nữa, cô nàng định bụng dốc hết lòng làm bữa cơm cho hai bố con cùng quây quần trò chuyện này thật tốt. Vốn dĩ cô nàng cũng có mời cô đến, còn mời cả cô Misato và cô Reiko nữa, thậm chí ngay cả mấy người bọn Roger cũng được mời tới, nghe nói đó không chỉ là một bữa cơm cho hai bố con quây quần lại với nhau không thôi, mà cô còn dự định sẽ tạo cơ hội cho mấy người bọn Roger và tư lệnh gặp mặt nhau, hy vọng bọn họ có thể xóa bỏ hiểu lầm với nhau.
“Nếu thật sự là vậy thì quá tốt rồi.” Asuka thì thào tự nói.
Misato đang lái xe, trong lúc nhất thời cũng không biết Asuka đang nói gì, thế nên cô liền tò mò hỏi lại: “Cái gì mà nếu thật sự là vậy thì quá tốt rồi, đang nói gì vậy?”
Asuka nhìn ra ngoài cửa sổ, cô lẩm bẩm: “Mọi thứ… quan hệ giữa tên ngốc kia với bố cậu ta, hiểu lầm giữa Roger và tư lệnh được xóa bỏ… cũng may là cái cô nàng luôn được thiên vị đó có thể làm được đến mức này, cũng giỏi rồi…”
“Đúng thế.” Misato cũng nói: “Shinji cũng rất vui mừng, nếu tất cả đều có thể thành công thì quá tốt rồi, đặc biệt là khi cậu ấy mới vừa cãi nhau một trận với bố mình xong nữa chứ.”
Kế đó, hai người liền không nói năng gì nữa và cứ thế mà chạy xe đến nơi dự tính.
Mới hôm trước thôi, lúc Asuka biết tin mình vì phải điều khiển thử EVA-03 mà không thể tham gia bữa liên hoan, cô liền nói với Ikari Shinji. Sau đó, Ikari Shinji lại đi nói với Roger, đồng thời cô cũng nhận được tin tức từ Roger rằng EVA-03 cô điều khiển lần này có vấn đề, chỉ là Roger cũng không nói rõ ra là gì, hắn chỉ nói rằng mình cảm thấy có điều gì đó lạ lắm. Thế nhưng chỉ bấy nhiêu thôi cũng đã đủ để khơi dậy sự chú ý của Ikari Shinji rồi, suy cho cùng thì Roger cũng là ANGEL, cũng đâu ai biết được ANGEL có năng lực như thế hay không.
Thế nên cậu đã nói cho Katsuragi Misato nghe tin tức này, sau đó lại cùng cô đi gặp Ikari Gendo. Nhưng sau khi nghe xong, Ikari Gendo liền yêu cầu các nhân viên ở chỗ người máy EVA-03 tiến hành kiểm tra kỹ càng, kết quả nhận được chính là mọi thứ đều bình thường, không có bất kỳ vấn đề nào cả. Sau đó, Ikari Shinji còn yêu cầu dừng buổi điều khiển thử hôm nay lại, nhưng lại lập tức bị Ikari Gendo từ chối. Lúc đó hai bố con đã cãi nhau một trận rất to, Ikari Shinji còn nói rằng nếu không dừng buổi điều khiển thử lại thì cậu sẽ không tham gia bữa liên hoan hôm nay nữa, sau đó Ikari Gendo liền cười nhạo cậu tính tình trẻ con. Tất cả những điều này đều giúp cho mọi người xung quanh nhìn ra được mâu thuẫn giữa hai bố con này.
Sau đó cũng may nhờ Ayanami Rei liên tục gọi điện cho Ikari Shinji, đồng thời còn có Asuka khẳng định vô cùng rõ ràng rằng mình nhất định phải đi tham gia buổi điều khiển thử, nguyên nhân đã nói như trên, cô muốn được điều khiển EVA. Nhờ vậy nên mới khiến cho cả hai bố con đều đồng ý tham gia buổi liên hoan này, thế nên cũng mới dẫn đến cuộc gọi cảm ơn vừa rồi của Ayanami Rei.
Suốt dọc đường đi kế tiếp, hai người đều không nói năng gì. Lúc đến nơi cần đến, Katsuragi Misato liền tự đi dò hỏi đủ mọi thủ tục của người máy 03, còn Asuka thì ngồi lên xe cáp điện để đến chỗ đậu của người máy 03.
Lúc Katsuragi Misato đang sắp xếp đủ thứ công việc thì bỗng nhiên chuông điện thoại của cô vang lên, hơn nữa lại còn là đường dây được mã hóa, cô lập tức liền bắt máy với lòng hiếu kỳ trào dâng. Sau đó, hỏi ra mới biết là điện thoại của Asuka.
“Sao thế? Trong lòng cảm thấy bất an à? Suy cho cùng cũng do cái dự cảm xấu của cái tên ANGEL Roger đó cả mà.” Katsuragi Misato hỏi vào trong điện thoại. Asuka đang thay đồ trên xe cáp điện, lúc vào EVA mà có quần áo chiến đấu đặc chế thì có thể gia tăng một ít tỷ lệ đồng bộ, càng có lợi hơn cho việc điều khiển EVA. Asuka vừa dùng vai để kẹp điện thoại vừa nói: “Không phải. Tuy trong lòng vẫn có chút bất an nhưng vẫn có thể điều khiển EVA được, phần bất an này đã bay biến đi mất rồi, hơn nữa…”
Asuka không nói ra hết những lời còn lại, thế nhưng điều mà cô muốn nói chính là: Nếu có nguy hiểm gì thì tên ngốc Ikari Shinji sẽ đến cứu cô thôi, cậu ta nhất định sẽ đến…
Asuka lại nói: “Chỉ là muốn nói thêm mấy câu với cô Misato thôi.”
Katsuragi Misato liền nở nụ cười và nói: “Nhắc đến chuyện ngày hôm nay thì vẫn là phải cảm ơn cô, cảm ơn nhé.”
Asuka lắc lắc đầu nói: “Không cần phải cảm ơn đâu. Dù sao thì cũng là do tôi muốn được điều khiển EVA mà. Hơn nữa, một người như tôi thế này thì đảm đương trách nhiệm nhiều hơn cô nàng được thiên vị với tên ngốc kia một chút chẳng phải là việc nên làm hay sao?”
Katsuragi Misato chỉ cười mà không nói, còn Asuka thì lại tiếp tục cất tiếng: “Huống hồ gì… tôi cũng không thích mấy buổi liên hoan đông người. Vì để duy trì bầu không khí mà phải phối hợp với mọi người cùng cười nói, thế nhưng trong lòng thì lại chẳng muốn mỉm cười chút nào hết, việc này cũng mệt mỏi lắm đấy. Hơn nữa, trông thấy điệu bộ hạnh phúc của người khác chẳng phải là việc thoải mái gì cho cam, dù sao thì tôi vốn cũng chỉ thích một mình một bóng mà thôi, và vốn cũng không cần cái gì mà bạn bè thân thiết chi cả. Từ lúc bắt đầu đã chẳng có ai từng quan tâm đến tôi rồi, dù sao thì chỉ cần có thể đạt được điểm cao, chỉ cần có thể được mọi người công nhận tài năng thì dù cho chỉ có một mình thì tôi cũng có thể sống tốt được thôi. Thế nhưng…”
“Gần đây, bỗng nhiên cảm thấy ở chung với người khác hình như cũng không đến nỗi nào… tuy rằng chuyện này không hợp với tôi chút nào hết, tôi chỉ hợp với cô độc một mình mà thôi.”
Katsuragi Misato lập tức nói: “Không có chuyện đó đâu! Tâm địa của Asuka thật ra rất lương thiện, hơn nữa, cô đừng tưởng rằng có thể giấu được tôi, quan hệ giữa cô và Ikari Shinji gần đây rất…”
Asuka lập tức liền cất cao giọng nói vừa gấp gáp vừa xấu hổ: “Misato! Còn… còn lâu mới có chuyện cô vừa nói nhé!”
Nghe tiếng cười trộm của Katsuragi Misato, Asuka liền lặng tiếng. Hồi lâu sau, cô mới nói: “Misato là người đầu tiên nói những lời này với tôi đấy. Tâm địa lương thiện ư? Bỗng nhiên cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều rồi. Trước nay tôi chưa từng biết rằng hóa ra nói ra tâm sự của mình với người khác lại là một việc giúp cho người ta cảm thấy thoải mái đến nhường này đấy.”
Giọng của Katsuragi Misato lại tiếp tục vang lên trong điện thoại: “Còn rất nhiều chuyện thú vị trên đời này cô còn chưa biết, sau này cứ mặc sức mà hưởng thụ đi, bao gồm cả điều mà cô và tên ngốc của cô đã hứa hẹn với nhau nữa. Sau khi hòa bình sẽ cùng nhau đi du lịch, tất cả những điều này đều có thể thực hiện được đấy.”
“Misato! Cô… Cảm ơn.”
Asuka trước nhất là vội vã hét lên đầy xấu hổ, sau đó giọng cô ngày càng nhỏ đi, ngày càng dịu dàng, đến mấy câu cuối cùng thì đã gần như biến thành giọng thì thào, thậm chí ngay cả Katsuragi Misato cũng chỉ có thể nghe được một phần nhỏ trong đó mà thôi.
“Tên ngốc đó… có thể dựa dẫm, cho người ta cảm giác ấm áp, vậy thì sau này… sau khi hòa bình, cũng có thể…”
Dứt lời, Katsuragi Misato đã về đến sở chỉ huy, còn Asuka thì đã tiến vào bên trong người máy 03. Lúc này, trên gương mặt của Asuka vẫn còn đang vương nụ cười, đó là một nụ cười mang đầy khao khát. Cô… cũng đã có hy vọng rồi, hy vọng với tương lai. Chỉ cần tương lại ngày càng tốt đẹp hơn thì mỗi người đều sẽ có hy vọng với tương lai, không một ai ngoại lệ cả…
“Tương lai, du lịch, tên ngốc, có lẽ còn có hồi kết…”
Nụ cười trên mặt Asuka ngày một dịu dàng hơn, và đồng thời, EVA-03 cũng đã bắt đầu khởi động. Cùng lúc đó, cô cũng đã trông thấy bên trong EVA-03, một luồng khí màu đỏ đen bắt đầu từ tầng dưới cùng trào lên trùng trùng điệp điệp, chỉ trong nháy mắt đã nuốt chửng lấy cô, nuốt chửng hết toàn bộ người máy 03…
Cùng lúc đó, Katsuragi Misato đang ở sở chỉ huy cũng đã nhận được tin tức, bước khởi động của người máy 03 xuất hiện tình huống khác thường, mức độ xâm nhập của Asuka đã vượt quá khu vực nguy hiểm. Katsuragi Misato liền lập tức cho dừng khởi động lại, thế nhưng tất cả mọi cách thức ngắt mạch được điều khiển bằng máy tính đều không có hiệu quả. Ngay sau đó, EAV-03 liền tự hành khởi động, đồng thời, màu sắc của trường lực AT được hiển thị trên màn hình chính là…
ANGEL!
Toàn bộ căn phòng khởi động chợt lóa lên một cái rồi chìm vào một vụ nổ vô cùng dữ dội…
/722
|