Sở Hạo đứng yên tại chỗ ngẩn người ít nhất mười mấy giây, những gì đã trải qua từ trước đến nay, những ký ức trong quá khứ, ẩn ý trong các thần thoại đặt nền móng hắn đã xem qua, tất cả những điều này đều ùa về trong đầu hắn. Tuy chỉ có thời gian mười mấy giây ngắn ngủi, thế nhưng tất cả những thứ này xâu chuỗi lại với nhau cũng khiến hắn nắm được một đáp án thông tin sơ bộ.
Cái gọi là không thể quay đầu nhìn lại, hoặc có lẽ ý chỉ là… thay đổi quá khứ?
Ngay khi Sở Hạo đang đứng yên tại chỗ suy tư và ngẩn người, đột nhiên từ nơi hành lang cách đó không xa chợt vang lên âm thanh kim loại giẫm trên mặt đất, hơn nữa còn là âm thanh của một đám đông trùng trùng, Sở Hạo lập tức giật mình tỉnh lại. Hắn nhìn hai bên trái phải một chút nhằm xác định vị trí của mình, trong ký ức xa xôi đó, đây chính là nơi phòng thí nghiệm đã bắt đầu xảy ra biến động. Cùng lúc đó, hắn cũng đã chuẩn bị ma pháp sẵn sàng.
Trong ký ức, tổ chức C trong thời kỳ này vẫn còn dùng người máy phòng vệ tự động để phòng ngự trong nội bộ, hơn nữa còn đang trong giai đoạn tăng cường từng đời một. Mãi cho đến hơn mười năm sau, khi tổ chức Kẻ Phản Nghịch dùng một loại memes virus để giành quyền kiểm soát những người máy này và tác chiến, đồng loạt tiêu diệt hai căn cứ lớn nhất của tổ chức C thì tổ chức C mới vứt hết những người máy phòng vệ tự động này.
Thế nhưng nếu chỉ bàn về mặt chiến lực thì sức chiến đấu của những người máy phòng vệ tự động này lại vô cùng mạnh. Trước tiên, kim loại cấu tạo nên chúng không phải là bất kỳ một loại kim loại nào trong thế giới hiện thực, sau này tổ chức Kẻ Phản Nghịch đã phải trả một cái giá rất đắt mới biết được tên của nó, thế mà lại nghe tổ chức C gọi nó là hợp kim Gundarium (1). Lúc đó tổ chức Kẻ Phản Nghịch còn cho rằng có thể một cấp cao nào đó trong nội bộ của tổ chức C là fan hâm mộ của Gundam, thế nên mới lấy một cái tên như thế. Mãi cho đến khi Sở Hạo đặt chân vào thế giới Luân Hồi và biết về bí mật của đa nguyên vũ trụ, lúc này hắn mới tin chắc thứ kim loại này rất có khả năng thật sự là hợp kim Gundarium, một công nghệ đen (2) đã được tổ chức C lấy được từ một vị diện khác.
Đồng thời, những người máy này đều trang bị vũ khí gauss đạn thật cùng với vũ khí mạch xung laser mini, rồi lại thêm vào đó cấu tạo kim loại chính. Nếu nhìn từ một số phương diện thì chỉ cần một con thuộc dạng người máy này thôi cũng đã đủ để tiêu diệt một quân đội cỡ nhỏ trong thế giới hiện thực rồi. Thế nên lúc đầu, tổ chức Kẻ Phản Nghịch thật ra đã cảm thấy vô cùng nghi hoặc trước sự đình trệ đột ngột của phòng thí nghiệm này, thậm chí họ còn bỏ ra một khoảng thời gian để tìm kiếm người đồng minh bí ẩn không tồn tại nọ nữa, thế nhưng tất cả đều chỉ phí công vô ích. Thế lực đã từng tiêu diệt một căn cứ cùng với gần như tất cả người máy phòng vệ tự động trong căn cứ đó cứ thế mà biến mất chẳng thấy tăm hơi. Mãi cho đến hơn mười năm sau đó, tổ chức Kẻ Phản Nghịch mới tìm được cách để khắc chế được loại người máy phòng vệ tự động này. Chỉ đến khi đó thì tổ chức Kẻ Phản Nghịch mới được xem như là có khả năng sống sót dưới sự vây quét của tổ chức C.
Thế nhưng… đó là khi so sánh về mặt khoa học kỹ thuật, chứ nếu mà so sánh về mặt ma pháp thì trừ khi đám người máy phòng vệ tự động này có được vách chắn trường lực bảo vệ hoặc là một dạng vách chắn phòng hộ tương tự như thế, nếu không thì hai bên sẽ hoàn toàn không hề cùng chung một đẳng cấp.
Sở Hạo cứ đứng yên tại chỗ hoàn toàn không động đậy, cùng lúc với một người máy xuất hiện ở góc quẹo, hắn cũng sử dụng ma pháp của mình, nhưng không phải là công kích cầu lửa, chất axit hay là lôi điện gì cả. Loại người máy này vô cùng kiên cố, uy lực của thuật cầu lửa quả thật rất lớn, thế nhưng chẳng qua cũng chỉ tương đương với một phát đạn mà thôi. Loại người máy này tuyệt đối có thể ngăn chặn được đạn pháo bắn thẳng chính diện, dù cho hắn có dùng hết trữ lượng ma pháp thuật cầu lửa của mình thì phỏng chừng cũng chẳng thể nào quét sạch được một phần mười số người máy của khu căn cứ này được.
Thế nhưng, người máy không phải là vật thể sống, chúng nó là tạo vật nhân tạo do vô số các linh kiện đắp thành. Thể tồn tại này chỉ biết hoạt động dựa theo chương trình mà thôi, chứ chúng không hề có ý thức của bản thân. Thế nên… cho dù có gặp phải thiên địch của mình nhưng khi vẫn chưa có chỉ lệnh mới nào thì chúng nó cũng chỉ biết đâm đầu vào chịu chết mà thôi, hơn nữa nhược điểm lớn nhất về mặt khoa học kỹ thuật cũng được thể hiện rõ nét trên người chúng.
Sở Hạo trực tiếp vung một tay ra tung chiêu, trường lực vô hình liền bao phủ lấy tên người máy vừa đi qua góc quẹo. Sau đó trên người người máy chợt phát ra một tiếng vang nhỏ, cả người từ trên xuống dưới của nó liền phát ra những đốm lửa điện, chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, tên người máy này liền đình chỉ hết mọi hoạt động.
Đây chẳng qua chỉ là một ma pháp Mage Hand đơn giản nhất mà thôi. Mage Hand mà Sở Hạo sử dụng hiện nay đã trải qua vô số lần biến dị, một khi thi triển hết toàn lực thì Mage Hand thậm chí còn có thể vận dụng ra được sức mạnh mấy tấn hoặc thậm chí là cao hơn nữa. Hơn nữa Mage Hand không hề có hình thái và kích thước vật chất, là ma pháp thuộc dạng trường lực, mà người máy hoàn toàn không phải là một khối kim loại chỉnh thể, trên cơ thể chúng có rất nhiều khe hở, mà trong khe hở lại đầy các linh kiện. Sở Hạo chỉ cần dùng Mage Hand để phá hủy một cái linh kiện quan trọng trong số đó thì tên người máy có uy lực cực lớn này liền lập tức biến thành một đống sắt vụn ngay, cũng đơn giản như thế này đây.
Những gì cấp cao quản lý của chiến trường quản chế trong phòng thí nghiệm nhìn thấy chính là một cảnh khiến cho hắn sởn cả tóc gáy như thế này: một chàng trai chẳng biết vì sao mà xuất hiện ở bên trong căn cứ, sau đó hắn chỉ phất tay một cái liền diệt hết mấy chục tên người máy. Hơn nữa từ tần số bước sóng cho thấy, chàng trai này hoàn toàn không phải là memes ma quái, mà là một con người bằng xương bằng thịt… Một kẻ loài người lại có thể làm được những điều này ư? Hắn làm thế bằng cách nào? Hắn là ai? Tại sao căn cứ này lại bị lộ?
Mấy cấp cao quản lý trong căn cứ có quá nhiều nghi vấn, thế nhưng bọn họ đều biết giờ không phải là lúc để ngẫm nghĩ những điều này. Từ tình hình hiện tại có thể ước tính được cả cái căn cứ này bị thất thủ chỉ còn là vấn đề thời gian nữa mà thôi. Trong nội bộ tổ chức có quy tắc rất rõ ràng về tình huống khẩn cấp thế này, bảo tồn và mang theo tư liệu quan trọng nhất, hủy hết tất cả những thứ còn lại ngoài mức vật phẩm và… chương trình tự hủy của căn cứ.
Thế nhưng ngay lúc đó, trên màn hình giám sát chợt hiển thị, chàng trai thần bí nọ bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn lên một cái, sau đó một cái phất tay vung ra, mấy chục quả cầu lửa xuất hiện giữa không trung và bất chợt oanh kích lên trên. Thoáng chốc, trần nhà liền bị nổ tan tành, mà chàng trai thần bí cũng đã chạy thẳng lên lầu trên với một tốc độc cực nhanh.
“Nguy… nguy rồi!”
Tất cả các cấp cao quản lý đều đồng loạt hét lên. Mà chàng trai thần bí này lại chẳng hề nghỉ lấy một hơi nào, cứ chạy thẳng một đường lên tới lối vào của khu căn cứ này. Sau đó là một đợt nổ mạnh dữ đội liên tiếp, lấp kín hết lối vào của cả khu căn cứ. Lại sau đó nữa, chàng trai thần bí đột nhiên đi vòng vèo rồi lại phá hủy hết hơn mấy chục cái cửa thoát hiểm trong căn cứ, trong lúc đó cũng đã phá hủy luôn gần như toàn bộ người máy phòng vệ tự động khắp căn cứ và giải quyết hết số nhân viên an ninh chẳng được bao nhiêu người của nội bộ căn cứ. Mãi cho đến lúc này, chàng trai thần bí mới nhắm thẳng về phía phòng máy chủ ở nơi trung tâm nhất của khu căn cứ này.
Các cấp cao quản lý trong phòng máy chủ đã kinh ngạc đến ngớ cả người từ lâu, bọn họ cũng chẳng dám khởi động chương trình tự hủy của căn cứ gì nữa. Dù sao thì bọn họ chỉ là nhân viên của tổ chức C, đều là những người tinh anh của vị diện này được tổ chức C chiêu mộ mà thôi. Bọn họ hoàn toàn chẳng biết vị diện là cái gì, tổ chức X là cái gì cả. Nếu đem ra so sánh thì tính mạng của chính họ đương nhiên quan trọng hơn bí mật gì đó của tổ chức nhiều. Căn cứ tự nổ thì bọn họ đằng nào cũng chết chắc, thế nhưng nếu đàm phán với chàng trai thần bí này thì có lẽ họ vẫn còn có được chút cơ may sống sót, điều này chẳng có gì cần phải lựa chọn hết.Thế nhưng điều khiến họ chẳng thể nào ngờ tới đó là chàng trai thần bí này, cũng chính là Sở Hạo, ngay cả chút xíu ý định muốn đàm phán với bọn họ cũng chẳng hề có. Sự tồn tại của phòng thí nghiệm này, mục đích của phòng thí nghiệm này và đám nhân viên cao cấp quản lý của cái căn cứ này, còn có quan hệ giữa chúng và tổ chức C, những thứ này đều đã sớm bị tổ chức Kẻ Phản Nghịch điều tra ra rõ ràng rành mạch từ hơn mười năm sau đó rồi. Những người này đã sớm chẳng còn giá trị gì nữa rồi, hơn nữa hắn chẳng hề có chút lòng cảm thông nào giành cho những kẻ này cả. Chúng chính là những tay sai đáng chết, sinh mạng và con người, trong mắt chúng phỏng chừng chính là một vật thí nghiệm, thế nên… bọn chúng đáng chết!
Sau khi Sở Hạo cho nổ tanh bành cái phòng máy chủ này xong, hắn liền chìm vào sự tĩnh lặng và lưỡng lự, mặc cho những nhân viên nghiên cứu và nhân viên công tác kia chạy tán loạn trong căn cứ. Trong thời khắc này, hắn đã nghĩ ra được một số thứ, thế nhưng vẫn chưa chắc chắn lắm…
Rốt cuộc… giờ có nên đi gặp mình của trước đây không?
Lần biến động bất ngờ này của phòng thí nghiệm đã cho những đứa trẻ còn sót lại một cơ hội để chạy trốn. Thế nhưng trong con đường chạy trốn bỏ hoang nọ, có hai người máy phòng vệ tự động bị vứt đi vẫn còn điện lượng dự trữ, lần chạy thoát thân này… cũng là con đường thoát thân nhuốm đầy máu, khiến cho số người cuối cùng có thể thoát ra được chỉ còn vỏn vẹn vài người mà thôi. Số còn lại… tất cả đều đã an giấc ngàn thu ở bên trong khu căn cứ này. Với hắn của hiện tại mà nói thì chỉ cần nhấc một ngón tay là xong ngay, thế nhưng với hắn của lúc đó mà nói thì lại là tình huống giữa sống và chết, hắn có thể…
Thế nhưng… ngộ nhỡ thật sự không thể thay đổi được quá khứ, thế thì nên làm thế nào đây?
Hy sinh…
Hắn còn có quá nhiều việc phải làm. Phục sinh đồng đội, giải cứu thế giới, quá nhiều, quá nhiều. Những anh chị em của ngày trước trong ký ức của hắn chỉ còn lại một đường vẽ mờ nhạt, hắn đã chẳng thể nhớ được đa phần trong số đó trông ra làm sao, những người đó…
“Hy sinh… không?”
Trong lòng Sở Hạo thật ra đã có một quyết định, chỉ là quyết định này cũng giống như vô số những quyết định trước đây của hắn vậy. Đau thấu tim gan, rõ ràng có năng lực, rõ ràng có thể làm được, rõ ràng… Thế nhưng đến cuối cùng, đều chỉ có thể đi hy sinh, những chuyện thế này… những chuyện thế này…
Ngay khi trong lòng Sở Hạo đã có quyết định, mắt hắn chợt hoa lên, tất cả cảnh tượng đều như dòng nước hay như mặt gương méo mó mà dần phai nhạt. Lúc xuất hiện lại lần nữa thì hắn đã đứng ở trong một khu nhà cao cấp, mà bên trong khu nhà cao cấp này đang có một người hắn quen biết. Mà người quen này dường như đang tranh cãi chuyện gì đó với một cụ già…
“Ares, tôi đã làm theo lời hứa và đến phục sinh cho anh đây.”
Sở Hạo khẽ mỉm cười. Hắn đã biết đáp án của dự đoán trước đó, chỉ là không biết vì sao… trong nụ cười của hắn, trong đôi mắt của hắn lại có nước mắt…
Cũng như lời hắn đã nói đó, đau thấu tim gan…
***
(1) Hợp kim Gundarium: một loại hợp kim trong game Gundam.
(2) Công nghệ đen: thuật ngữ xuất hiện trong anime “Full metal panic!”, ý chỉ những sản phẩm hoặc những nền khoa học kỹ thuật xa lạ, nằm ngoài phạm vi hiểu biết của con người hiện tại, đồng thời còn vi phạm quy tắc khoa học kỹ thuật tự nhiên.
Cái gọi là không thể quay đầu nhìn lại, hoặc có lẽ ý chỉ là… thay đổi quá khứ?
Ngay khi Sở Hạo đang đứng yên tại chỗ suy tư và ngẩn người, đột nhiên từ nơi hành lang cách đó không xa chợt vang lên âm thanh kim loại giẫm trên mặt đất, hơn nữa còn là âm thanh của một đám đông trùng trùng, Sở Hạo lập tức giật mình tỉnh lại. Hắn nhìn hai bên trái phải một chút nhằm xác định vị trí của mình, trong ký ức xa xôi đó, đây chính là nơi phòng thí nghiệm đã bắt đầu xảy ra biến động. Cùng lúc đó, hắn cũng đã chuẩn bị ma pháp sẵn sàng.
Trong ký ức, tổ chức C trong thời kỳ này vẫn còn dùng người máy phòng vệ tự động để phòng ngự trong nội bộ, hơn nữa còn đang trong giai đoạn tăng cường từng đời một. Mãi cho đến hơn mười năm sau, khi tổ chức Kẻ Phản Nghịch dùng một loại memes virus để giành quyền kiểm soát những người máy này và tác chiến, đồng loạt tiêu diệt hai căn cứ lớn nhất của tổ chức C thì tổ chức C mới vứt hết những người máy phòng vệ tự động này.
Thế nhưng nếu chỉ bàn về mặt chiến lực thì sức chiến đấu của những người máy phòng vệ tự động này lại vô cùng mạnh. Trước tiên, kim loại cấu tạo nên chúng không phải là bất kỳ một loại kim loại nào trong thế giới hiện thực, sau này tổ chức Kẻ Phản Nghịch đã phải trả một cái giá rất đắt mới biết được tên của nó, thế mà lại nghe tổ chức C gọi nó là hợp kim Gundarium (1). Lúc đó tổ chức Kẻ Phản Nghịch còn cho rằng có thể một cấp cao nào đó trong nội bộ của tổ chức C là fan hâm mộ của Gundam, thế nên mới lấy một cái tên như thế. Mãi cho đến khi Sở Hạo đặt chân vào thế giới Luân Hồi và biết về bí mật của đa nguyên vũ trụ, lúc này hắn mới tin chắc thứ kim loại này rất có khả năng thật sự là hợp kim Gundarium, một công nghệ đen (2) đã được tổ chức C lấy được từ một vị diện khác.
Đồng thời, những người máy này đều trang bị vũ khí gauss đạn thật cùng với vũ khí mạch xung laser mini, rồi lại thêm vào đó cấu tạo kim loại chính. Nếu nhìn từ một số phương diện thì chỉ cần một con thuộc dạng người máy này thôi cũng đã đủ để tiêu diệt một quân đội cỡ nhỏ trong thế giới hiện thực rồi. Thế nên lúc đầu, tổ chức Kẻ Phản Nghịch thật ra đã cảm thấy vô cùng nghi hoặc trước sự đình trệ đột ngột của phòng thí nghiệm này, thậm chí họ còn bỏ ra một khoảng thời gian để tìm kiếm người đồng minh bí ẩn không tồn tại nọ nữa, thế nhưng tất cả đều chỉ phí công vô ích. Thế lực đã từng tiêu diệt một căn cứ cùng với gần như tất cả người máy phòng vệ tự động trong căn cứ đó cứ thế mà biến mất chẳng thấy tăm hơi. Mãi cho đến hơn mười năm sau đó, tổ chức Kẻ Phản Nghịch mới tìm được cách để khắc chế được loại người máy phòng vệ tự động này. Chỉ đến khi đó thì tổ chức Kẻ Phản Nghịch mới được xem như là có khả năng sống sót dưới sự vây quét của tổ chức C.
Thế nhưng… đó là khi so sánh về mặt khoa học kỹ thuật, chứ nếu mà so sánh về mặt ma pháp thì trừ khi đám người máy phòng vệ tự động này có được vách chắn trường lực bảo vệ hoặc là một dạng vách chắn phòng hộ tương tự như thế, nếu không thì hai bên sẽ hoàn toàn không hề cùng chung một đẳng cấp.
Sở Hạo cứ đứng yên tại chỗ hoàn toàn không động đậy, cùng lúc với một người máy xuất hiện ở góc quẹo, hắn cũng sử dụng ma pháp của mình, nhưng không phải là công kích cầu lửa, chất axit hay là lôi điện gì cả. Loại người máy này vô cùng kiên cố, uy lực của thuật cầu lửa quả thật rất lớn, thế nhưng chẳng qua cũng chỉ tương đương với một phát đạn mà thôi. Loại người máy này tuyệt đối có thể ngăn chặn được đạn pháo bắn thẳng chính diện, dù cho hắn có dùng hết trữ lượng ma pháp thuật cầu lửa của mình thì phỏng chừng cũng chẳng thể nào quét sạch được một phần mười số người máy của khu căn cứ này được.
Thế nhưng, người máy không phải là vật thể sống, chúng nó là tạo vật nhân tạo do vô số các linh kiện đắp thành. Thể tồn tại này chỉ biết hoạt động dựa theo chương trình mà thôi, chứ chúng không hề có ý thức của bản thân. Thế nên… cho dù có gặp phải thiên địch của mình nhưng khi vẫn chưa có chỉ lệnh mới nào thì chúng nó cũng chỉ biết đâm đầu vào chịu chết mà thôi, hơn nữa nhược điểm lớn nhất về mặt khoa học kỹ thuật cũng được thể hiện rõ nét trên người chúng.
Sở Hạo trực tiếp vung một tay ra tung chiêu, trường lực vô hình liền bao phủ lấy tên người máy vừa đi qua góc quẹo. Sau đó trên người người máy chợt phát ra một tiếng vang nhỏ, cả người từ trên xuống dưới của nó liền phát ra những đốm lửa điện, chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, tên người máy này liền đình chỉ hết mọi hoạt động.
Đây chẳng qua chỉ là một ma pháp Mage Hand đơn giản nhất mà thôi. Mage Hand mà Sở Hạo sử dụng hiện nay đã trải qua vô số lần biến dị, một khi thi triển hết toàn lực thì Mage Hand thậm chí còn có thể vận dụng ra được sức mạnh mấy tấn hoặc thậm chí là cao hơn nữa. Hơn nữa Mage Hand không hề có hình thái và kích thước vật chất, là ma pháp thuộc dạng trường lực, mà người máy hoàn toàn không phải là một khối kim loại chỉnh thể, trên cơ thể chúng có rất nhiều khe hở, mà trong khe hở lại đầy các linh kiện. Sở Hạo chỉ cần dùng Mage Hand để phá hủy một cái linh kiện quan trọng trong số đó thì tên người máy có uy lực cực lớn này liền lập tức biến thành một đống sắt vụn ngay, cũng đơn giản như thế này đây.
Những gì cấp cao quản lý của chiến trường quản chế trong phòng thí nghiệm nhìn thấy chính là một cảnh khiến cho hắn sởn cả tóc gáy như thế này: một chàng trai chẳng biết vì sao mà xuất hiện ở bên trong căn cứ, sau đó hắn chỉ phất tay một cái liền diệt hết mấy chục tên người máy. Hơn nữa từ tần số bước sóng cho thấy, chàng trai này hoàn toàn không phải là memes ma quái, mà là một con người bằng xương bằng thịt… Một kẻ loài người lại có thể làm được những điều này ư? Hắn làm thế bằng cách nào? Hắn là ai? Tại sao căn cứ này lại bị lộ?
Mấy cấp cao quản lý trong căn cứ có quá nhiều nghi vấn, thế nhưng bọn họ đều biết giờ không phải là lúc để ngẫm nghĩ những điều này. Từ tình hình hiện tại có thể ước tính được cả cái căn cứ này bị thất thủ chỉ còn là vấn đề thời gian nữa mà thôi. Trong nội bộ tổ chức có quy tắc rất rõ ràng về tình huống khẩn cấp thế này, bảo tồn và mang theo tư liệu quan trọng nhất, hủy hết tất cả những thứ còn lại ngoài mức vật phẩm và… chương trình tự hủy của căn cứ.
Thế nhưng ngay lúc đó, trên màn hình giám sát chợt hiển thị, chàng trai thần bí nọ bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn lên một cái, sau đó một cái phất tay vung ra, mấy chục quả cầu lửa xuất hiện giữa không trung và bất chợt oanh kích lên trên. Thoáng chốc, trần nhà liền bị nổ tan tành, mà chàng trai thần bí cũng đã chạy thẳng lên lầu trên với một tốc độc cực nhanh.
“Nguy… nguy rồi!”
Tất cả các cấp cao quản lý đều đồng loạt hét lên. Mà chàng trai thần bí này lại chẳng hề nghỉ lấy một hơi nào, cứ chạy thẳng một đường lên tới lối vào của khu căn cứ này. Sau đó là một đợt nổ mạnh dữ đội liên tiếp, lấp kín hết lối vào của cả khu căn cứ. Lại sau đó nữa, chàng trai thần bí đột nhiên đi vòng vèo rồi lại phá hủy hết hơn mấy chục cái cửa thoát hiểm trong căn cứ, trong lúc đó cũng đã phá hủy luôn gần như toàn bộ người máy phòng vệ tự động khắp căn cứ và giải quyết hết số nhân viên an ninh chẳng được bao nhiêu người của nội bộ căn cứ. Mãi cho đến lúc này, chàng trai thần bí mới nhắm thẳng về phía phòng máy chủ ở nơi trung tâm nhất của khu căn cứ này.
Các cấp cao quản lý trong phòng máy chủ đã kinh ngạc đến ngớ cả người từ lâu, bọn họ cũng chẳng dám khởi động chương trình tự hủy của căn cứ gì nữa. Dù sao thì bọn họ chỉ là nhân viên của tổ chức C, đều là những người tinh anh của vị diện này được tổ chức C chiêu mộ mà thôi. Bọn họ hoàn toàn chẳng biết vị diện là cái gì, tổ chức X là cái gì cả. Nếu đem ra so sánh thì tính mạng của chính họ đương nhiên quan trọng hơn bí mật gì đó của tổ chức nhiều. Căn cứ tự nổ thì bọn họ đằng nào cũng chết chắc, thế nhưng nếu đàm phán với chàng trai thần bí này thì có lẽ họ vẫn còn có được chút cơ may sống sót, điều này chẳng có gì cần phải lựa chọn hết.Thế nhưng điều khiến họ chẳng thể nào ngờ tới đó là chàng trai thần bí này, cũng chính là Sở Hạo, ngay cả chút xíu ý định muốn đàm phán với bọn họ cũng chẳng hề có. Sự tồn tại của phòng thí nghiệm này, mục đích của phòng thí nghiệm này và đám nhân viên cao cấp quản lý của cái căn cứ này, còn có quan hệ giữa chúng và tổ chức C, những thứ này đều đã sớm bị tổ chức Kẻ Phản Nghịch điều tra ra rõ ràng rành mạch từ hơn mười năm sau đó rồi. Những người này đã sớm chẳng còn giá trị gì nữa rồi, hơn nữa hắn chẳng hề có chút lòng cảm thông nào giành cho những kẻ này cả. Chúng chính là những tay sai đáng chết, sinh mạng và con người, trong mắt chúng phỏng chừng chính là một vật thí nghiệm, thế nên… bọn chúng đáng chết!
Sau khi Sở Hạo cho nổ tanh bành cái phòng máy chủ này xong, hắn liền chìm vào sự tĩnh lặng và lưỡng lự, mặc cho những nhân viên nghiên cứu và nhân viên công tác kia chạy tán loạn trong căn cứ. Trong thời khắc này, hắn đã nghĩ ra được một số thứ, thế nhưng vẫn chưa chắc chắn lắm…
Rốt cuộc… giờ có nên đi gặp mình của trước đây không?
Lần biến động bất ngờ này của phòng thí nghiệm đã cho những đứa trẻ còn sót lại một cơ hội để chạy trốn. Thế nhưng trong con đường chạy trốn bỏ hoang nọ, có hai người máy phòng vệ tự động bị vứt đi vẫn còn điện lượng dự trữ, lần chạy thoát thân này… cũng là con đường thoát thân nhuốm đầy máu, khiến cho số người cuối cùng có thể thoát ra được chỉ còn vỏn vẹn vài người mà thôi. Số còn lại… tất cả đều đã an giấc ngàn thu ở bên trong khu căn cứ này. Với hắn của hiện tại mà nói thì chỉ cần nhấc một ngón tay là xong ngay, thế nhưng với hắn của lúc đó mà nói thì lại là tình huống giữa sống và chết, hắn có thể…
Thế nhưng… ngộ nhỡ thật sự không thể thay đổi được quá khứ, thế thì nên làm thế nào đây?
Hy sinh…
Hắn còn có quá nhiều việc phải làm. Phục sinh đồng đội, giải cứu thế giới, quá nhiều, quá nhiều. Những anh chị em của ngày trước trong ký ức của hắn chỉ còn lại một đường vẽ mờ nhạt, hắn đã chẳng thể nhớ được đa phần trong số đó trông ra làm sao, những người đó…
“Hy sinh… không?”
Trong lòng Sở Hạo thật ra đã có một quyết định, chỉ là quyết định này cũng giống như vô số những quyết định trước đây của hắn vậy. Đau thấu tim gan, rõ ràng có năng lực, rõ ràng có thể làm được, rõ ràng… Thế nhưng đến cuối cùng, đều chỉ có thể đi hy sinh, những chuyện thế này… những chuyện thế này…
Ngay khi trong lòng Sở Hạo đã có quyết định, mắt hắn chợt hoa lên, tất cả cảnh tượng đều như dòng nước hay như mặt gương méo mó mà dần phai nhạt. Lúc xuất hiện lại lần nữa thì hắn đã đứng ở trong một khu nhà cao cấp, mà bên trong khu nhà cao cấp này đang có một người hắn quen biết. Mà người quen này dường như đang tranh cãi chuyện gì đó với một cụ già…
“Ares, tôi đã làm theo lời hứa và đến phục sinh cho anh đây.”
Sở Hạo khẽ mỉm cười. Hắn đã biết đáp án của dự đoán trước đó, chỉ là không biết vì sao… trong nụ cười của hắn, trong đôi mắt của hắn lại có nước mắt…
Cũng như lời hắn đã nói đó, đau thấu tim gan…
***
(1) Hợp kim Gundarium: một loại hợp kim trong game Gundam.
(2) Công nghệ đen: thuật ngữ xuất hiện trong anime “Full metal panic!”, ý chỉ những sản phẩm hoặc những nền khoa học kỹ thuật xa lạ, nằm ngoài phạm vi hiểu biết của con người hiện tại, đồng thời còn vi phạm quy tắc khoa học kỹ thuật tự nhiên.
/722
|