A Tinh đã đi chén một bữa, sau đó lại tắm táp một lượt và thậm chí còn đánh một giấc kha khá nữa chứ, hắn hoàn toàn không đếm xỉa gì đến cả thế giới đã rơi vào tình trạng “động vào là chết chùm” ngoài kia.
Sau khi làm xong những việc này, A Tinh lại thong thả trở về phòng đặt máy tính lúc trước, sau khi mở máy lên, hắn liền bước chân vào trong thế giới mạng internet.
Mà ngay lúc này đây, toàn thế giới đã bị nhấn chìm trong bầu không khí lặng ngắt như tờ từ lâu. Trên thực tế, ầm ĩ rùm beng không hề đáng sợ, điều thật sự khiến cho những người biết chuyện trên toàn thế giới cảm thấy kinh hoàng và sợ hãi chính là cái cảm giác im lìm và tĩnh lặng như chết lúc này đây, bầu không khí này đã đủ để khiến cho người ta phải nghẹt thở, mà trên thực tế cũng đã có rất nhiều nhân viên cấp cao trốn vào trong các chỗ tị nạn bí mật đã được bọn họ chuẩn bị sẵn suốt nhiều năm. Ngày tận thế của toàn thế giới đã điểm hồi chuông báo động, mà nguyên nhân tận thế lại không phải là bởi EVA, cũng không phải là tại ANGEL và lại càng không phải là do Chấn động lần thứ ba gì cả, mà nguyên nhân tận thế lại chính là do một thứ mà loài người không chỉ biết rõ mà còn hoàn toàn có thể sử dụng được nữa kìa, đó là hủy diệt bằng vũ khí hạt nhân!
Thật ra A Tinh vẫn chưa hoàn toàn nắm quyền kiểm soát tất cả đầu đạn hạt nhân trên toàn thế giới, mà hắn cũng chẳng thể nào làm được điều này. Tuy rằng hắn đã chạm tay tới lằn ranh vi mô, thế nhưng cũng chỉ mới chạm tới mà thôi. Huống hồ gì, dù cho có là một cường giả đã thật sự đặt chân vào thế giới vi mô như Roger thì cũng chẳng thể nào kiểm soát được hết tất cả đầu đạn hạt nhân trên toàn thế giới, cho dù có dùng đến những năng lực có liên quan đến các mặt như điện tử, chớp điện, hay điện lưu thì cũng chắc chắn chẳng thể nào làm nổi. Nguyên nhân rất đơn giản, đó chính là vấn đề về khả năng tính toán và khả năng kiểm soát. Suy cho cùng thì con người cũng không phải là máy tính, con người có thể thực hiện thao tác sửa đổi số liệu thông qua sự kiểm soát ở một mức hữu hạn nào đó nhưng lại tuyệt đối không thể nào đạt đến trình độ nắm giữ số liệu trong tay được. Cũng tương tự như việc khoa học kỹ thuật của thế kỷ hai mươi mốt có thể tinh luyện quặng kim loại thành kim loại, sau đó lại chế tạo thành hợp kim, thế nhưng lại tuyệt đối không thể nào trực tiếp thay đổi trình tự cấu tạo của nguyên tử kim loại sau đó hình thành nên một vật chất mới được. Đây chính là biến đổi cấp độ, là một dạng thuộc về phạm trù biến đổi về chất, và hiện tại A Tinh vẫn chưa đạt đến trình độ này.
Những việc A Tinh đã làm rất đơn giản, chỉ là đánh lừa bằng thông tin mà thôi. Đầu tiên, hắn chặn quyền điều khiển vũ khí hạt nhân trên toàn thế giới thông qua thông tin điện tử, bất kể có kết nối mạng network hay không, chỉ cần có sử dụng điện thì đều sẽ lọt vào phạm vi chặn đứng và đánh lừa của những dòng tin này, nhưng đương nhiên là làm đến bước này đã là cực hạn của hắn rồi, thậm chí cũng không thể kéo dài quá lâu được. Thế nhưng bao nhiêu đây cũng đã đủ dùng rồi. Sau đó, hắn liền tung tin rằng tất cả vũ khí hạt nhân đều đã bị kích hoạt, rồi lại tập trung khả năng tính toán và năng lực điều khiển nhiều hơn nữa và cưỡng chế những vũ khí hạt nhân này bước vào chu trình khởi động sơ bộ. Mà sau khi làm xong bước này, hắn chỉ cần nghỉ ngơi và chờ đợi là được.
Và quả nhiên mọi việc đều đúng như dự đoán của hắn. Lúc hắn xác nhận lại thông tin mạng internet trên thế giới lần nữa thì tình hiện tại đã khiến hắn rất hài lòng, ít nhất thì bước kế tiếp trong kế hoạch của hắn đã có thể bắt đầu thực hiện được rồi…
Chẳng tốn bao nhiêu thời gian thì A Tinh đã tìm ra mục tiêu của mình. Sau đó, hắn liền gửi những thông tin hắn muốn trực tiếp đến cho những mục tiêu này thông qua mạng điện tử.
Cùng lúc đó, trong một số địa điểm đặc thù trên Trái Đất có một nơi là một khu căn cứ bí mật dưới lòng đất tọa lạc tại một vị trí nào đó nằm ngoài Bát Đạt Lĩnh của nước Z. Khu căn cứ này không lớn lắm, thậm chí có thể nói là rất nhỏ, thế nhưng lại vô cùng bí mật, trên toàn nước Z cũng chỉ có chừng mười người là ngoại lệ, số còn lại đều phải bước vào trong rồi mới biết nơi đây có một khu căn cứ dưới lòng đất thế này. Hơn nữa khu căn cứ này còn vô cùng kiên cố, có thể cản được một vụ nổ hạt nhân tấn công trực diện nhất, mà bên trong còn có hệ thống tuần hoàn, không khí, nước, thực vật và năng lượng riêng với trình độ khoa học kỹ thuật cao nhất hiện nay, tất cả đều có thể tự tuần hoàn bên trong căn cứ. Chỉ cần số lượng người không vượt quá một ngàn thì hoàn toàn có thể sinh sống ở đây trên một trăm năm!
Mà ngay trong khu căn cứ bí mật thế này bỗng dưng lại trở nên hỗn loạn. Ngay sau đó, một đám quân nhân có cài sao trên vai cầm theo một đoạn tin bước đến nơi sâu nhất bên trong căn cứ dưới lòng đất, mà ở đó cũng đã có lác đác vài ông già đang đợi sẵn.
“… Chúng tôi đã hay tin về chân tướng của SEELE, thế nên muốn quyết chí đối đầu với tổ chức có âm mưu tận diệt loài người này. Trước đây, chúng tôi vẫn luôn ẩn náu và thu thập thông tin nội bộ của SEELE, cũng như đã đạt được thực lực đủ để đối kháng với tổ chức này. Tuy trình độ vẫn còn tồn tại một khoảng cách nhất định so với mong đợi của chúng tôi, thế nhưng giờ chúng tôi phải lộ diện và đối đầu với SEELE ngay thôi. Bởi vì chúng tôi đã nhận được tin từ nội bộ SEELE rằng kế hoạch hoàn thiện con người đã bắt đầu được thực hiện, chiếc đồng hồ đếm ngược thời gian thực hiện kế hoạch của SEELE sắp vang lên hồi chuông báo hiệu thời khắc con người bị tận diệt…”
“… Lúc này, chúng tôi hy vọng nhận được sự ủng hộ từ phía tất cả các nhân viên, tổ chức và quốc gia có chung chí hướng muốn đối kháng với SEELE để giải cứu loài người và trái đất, thổi lên tiếng kèn hiệu chống lại SEELE, đối đầu với tổ chức SEELE, giải cứu thế giới!”
“… Để biểu đạt thành ý của chúng tôi, chúng tôi xin hứa sẽ cho phép EVA làm chủ lực đối đầu với SEELE, đồng thời chúng tôi cũng sẽ từng bước công khai kỹ thuật chế tạo EVA, cố hết sức giải cứu tất cả các quốc gia trên thế giới, toàn lực vây quét tổ chức tà giáo SEELE!”
“… Thân gửi, Vây Cánh Của Ước Mơ!”
Đoạn tin tức này không nhiều lắm, thế nhưng lại đem đến cho tất cả những người có mặt tại đây một cú sốc lớn đến đáng sợ, không chỉ vì nội dung của đoạn tin tức này, mà càng là vì cách nhận được nó.“Trước khi nhận được đoạn tin này, chúng ta đã cắt đứt hết mọi liên kết thông tin và liên kết vật lý với thế giới bên ngoài, hơn nữa trong nội bộ cũng đang trong trạng thái đóng băng tin tức, cũng không lo sẽ bị bên ngoài phát hiện. Đáng sợ nhất chính là… đoạn tin này đã trực tiếp băng qua tường lửa của chúng ta… à không, nói chính xác hơn là thậm chí tường lửa còn chẳng hề phát hiện ra đoạn tin này. Cứ như là trước đó nó đã ở sẵn bên trong máy tính chủ ở trung ương của chúng ta và mãi đến bây giờ mới hiển thị ra vậy.” Một sĩ quan dè dặt nói.
Nghe vậy, một trong số những ông lão đang ngồi ở vị trí chủ chốt mới nói: “Ý của anh là khu căn cứ này đã bị lộ từ trước rồi ư? Rồi bị cái tổ chức Vây Cánh Của Ước Mơ này thâm nhập vào và đoạn tin này đã được lưu giữ trong nội bộ của khu căn cứ này từ rất lâu về trước rồi ư?”
Sĩ quan nọ lập tức lắc đầu đáp: “Không thể nào có chuyện này được, tính bất khả thi lớn nhất nằm ở chỗ lúc chúng ta khởi động khu căn cứ này, tất cả những thông tin nội bộ đều sẽ được khởi động lại sau khi quy cách hóa, cũng tức là trừ khi trong nội bộ của chúng ta có nội gián, sau khi theo chúng ta vào trong khu căn cứ này kẻ đó mới nhập đoạn tin này vào trong máy tính chủ trung ương, nếu không thì việc nhập dữ liệu vào trước sẽ trở nên vô nghĩa. Thế nhưng…”
“Không cần phải bàn cãi gì thêm về khả năng này nữa.” Lúc này, một ông lão liền cất tiếng cắt ngang: “Có thể đặt chân vào đây tất yếu phải là những đồng chí tận tâm và trung thành với nước Z, nếu ngay cả những người đồng chí này mà cũng không tin được thì còn biết tin vào cái gì nữa đây? Thế nên cá nhân tôi cho rằng có lẽ đoạn tin này đã áp dụng một phương pháp khoa học kỹ thuật cao hơn chúng ta và gửi đến chỗ chúng ta từ thế giới bên ngoài bằng một cách thức nào đó.”
Vài ông lão có mặt ở đây đều lập tức hiểu ra, bất kể phán đoán trước đó có phải thật hay không thì đều đã bị gạt bỏ, nói một cách đơn giản hơn chính là hiện tại chúng ta cũng tựa như chim sợ cành cong vậy, tất cả mọi thứ trong khu căn cứ này chẳng qua cũng chỉ do bắt buộc làm theo chế độ và quán tính mà thôi. Nếu thật sự bùng nổ chiến tranh hạt nhân thì khó mà nói trước được rằng sức mạnh của cái chế độ và quán tính này rồi sẽ còn sót lại được mấy phần. Thế nên bất kể phán đoán của vị sĩ quan kia là thật hay là giả thì ngay tại thời điểm này nó đều bắt buộc phải là giả. Còn về phần có âm thầm thăm dò hay không cũng như có sắp xếp gì khác hay không thì… đây không phải là chuyện mà người ngoài có thể biết. Thế nhưng dù có thế nào đi nữa thì tất cả mọi người trong khu căn cứ này của bọn họ nhất định đều phải trung thành, nếu không thì họ đã không leo lên được vị trí cấp cao rồi.
Nếu đã loại bỏ phán đoán thứ nhất thì liền dễ nói, lại có một ông lão khác lên tiếng: “Nếu đã là thế, vậy thì cứ thăm dò một phen sẽ rõ ngay thôi. Xem ra chúng ta phải mở một phiên hội nghị thường ủy khẩn cấp thôi, hơn nữa, nếu đoạn tin này đã gửi đến tận đây thế này rồi thì chúng ta thử điều tra thế giới bên ngoài một chút chắc cũng đâu sao nhỉ. Không xem xét cái gì khác cả, chỉ xem thử tình hình của vũ khí hạt nhân cùng với phản ứng của các nước khác là được rồi.”
Tất cả mọi người bên dưới đều đồng ý và lục tục bắt đầu thực hiện đủ loại bố trí và thăm dò, cũng như bắt đầu tìm kiếm nguồn tin ở thế giới bên ngoài…
Cảnh tượng này không chỉ diễn ra ở mỗi mình khu căn cứ này mà là diễn ra ở trong các khu căn cứ phòng chiến tranh hạt nhân bí mật của ít nhất khoảng mười quốc gia. Tuy phản ứng của lãnh đạo các nước không giống nhau, thế nhưng là những nhà chính trị gia lâu năm, hoặc nên nói là những chính khách, bọn họ đều hiểu cách làm việc của các căn cứ, thế nên hành động sau đó của họ đều tương tự nhau cả, đó chính là thăm dò, thăm dò một cách rất đơn giản. Họ ngăn chặn liên kết vật lý cùng với tất cả căn cứ nội bộ liên kết thông với bên ngoài rồi gửi đoạn tin đã trao đổi với Vây Cánh Của Ước Mơ đi. Phong tỏa ở cấp độ này là dạng phong tỏa lãnh địa mà ngay cả SEELE cũng không thể nào theo dõi được. Nếu Vây Cánh Của Ước Mơ thật sự tồn tại đồng thời còn thể hiện được sức mạnh có thể đối đầu được với SEELE thì các nước sẽ có quyền lựa chọn.
Mà đây… chính là bước đầu tiên mà A Tinh muốn đạt đến. Vẫn theo lý thuyết cũ, chỉ cần là nơi sử dụng điện thì với hắn mà nói, đó chẳng khác nào phòng riêng không có hàng phòng thủ cả. Thế nên thật ra thăm dò kiểu này lại chính là điều mà hắn mong muốn, hơn nữa cũng đúng với ý định vốn có của hắn. Hắn cũng không phải là muốn kích động tất cả các quốc gia đều vác vũ trang đi tấn công SEELE hay là tấn công tổng bộ Nerv, đây chính là một việc bất khả thi. Sẽ không có bất kỳ quốc gia nào bị hắn kích động cả, chuyện mà hắn muốn làm thật ra chỉ là khuấy đục nước mà thôi. Nước đục mới dễ câu cá chứ! Càng huống hồ gì, muốn hoàn thành yêu cầu của Roger thì ao nước này bắt buộc phải tiếp tục bị đục thì mới được…
“Giờ đây tất cả đã sẵn sàng…”
Hai tay A Tinh rời khỏi bàn phím, hai mắt hắn mờ mịt, mạch suy nghĩ không ngừng xoay chuyển, từng bước từng bước trong kế hoạch, mỗi một khả năng có thể gặp phải, mỗi một tương lai có thể xảy ra… tất cả đều xẹt qua trong suy nghĩ của hắn. Không biết qua bao nhiêu lâu sau, hắn rốt cuộc cũng cất tiếng cười hi hi, duỗi thẳng lưng và đứng dậy, sau đó mới xoay người ra khỏi phòng…
Tương lai, đã xác định…
Thế giới này, hãy đón chào sự phát triển mà hắn mong đợi đi!
Sau khi làm xong những việc này, A Tinh lại thong thả trở về phòng đặt máy tính lúc trước, sau khi mở máy lên, hắn liền bước chân vào trong thế giới mạng internet.
Mà ngay lúc này đây, toàn thế giới đã bị nhấn chìm trong bầu không khí lặng ngắt như tờ từ lâu. Trên thực tế, ầm ĩ rùm beng không hề đáng sợ, điều thật sự khiến cho những người biết chuyện trên toàn thế giới cảm thấy kinh hoàng và sợ hãi chính là cái cảm giác im lìm và tĩnh lặng như chết lúc này đây, bầu không khí này đã đủ để khiến cho người ta phải nghẹt thở, mà trên thực tế cũng đã có rất nhiều nhân viên cấp cao trốn vào trong các chỗ tị nạn bí mật đã được bọn họ chuẩn bị sẵn suốt nhiều năm. Ngày tận thế của toàn thế giới đã điểm hồi chuông báo động, mà nguyên nhân tận thế lại không phải là bởi EVA, cũng không phải là tại ANGEL và lại càng không phải là do Chấn động lần thứ ba gì cả, mà nguyên nhân tận thế lại chính là do một thứ mà loài người không chỉ biết rõ mà còn hoàn toàn có thể sử dụng được nữa kìa, đó là hủy diệt bằng vũ khí hạt nhân!
Thật ra A Tinh vẫn chưa hoàn toàn nắm quyền kiểm soát tất cả đầu đạn hạt nhân trên toàn thế giới, mà hắn cũng chẳng thể nào làm được điều này. Tuy rằng hắn đã chạm tay tới lằn ranh vi mô, thế nhưng cũng chỉ mới chạm tới mà thôi. Huống hồ gì, dù cho có là một cường giả đã thật sự đặt chân vào thế giới vi mô như Roger thì cũng chẳng thể nào kiểm soát được hết tất cả đầu đạn hạt nhân trên toàn thế giới, cho dù có dùng đến những năng lực có liên quan đến các mặt như điện tử, chớp điện, hay điện lưu thì cũng chắc chắn chẳng thể nào làm nổi. Nguyên nhân rất đơn giản, đó chính là vấn đề về khả năng tính toán và khả năng kiểm soát. Suy cho cùng thì con người cũng không phải là máy tính, con người có thể thực hiện thao tác sửa đổi số liệu thông qua sự kiểm soát ở một mức hữu hạn nào đó nhưng lại tuyệt đối không thể nào đạt đến trình độ nắm giữ số liệu trong tay được. Cũng tương tự như việc khoa học kỹ thuật của thế kỷ hai mươi mốt có thể tinh luyện quặng kim loại thành kim loại, sau đó lại chế tạo thành hợp kim, thế nhưng lại tuyệt đối không thể nào trực tiếp thay đổi trình tự cấu tạo của nguyên tử kim loại sau đó hình thành nên một vật chất mới được. Đây chính là biến đổi cấp độ, là một dạng thuộc về phạm trù biến đổi về chất, và hiện tại A Tinh vẫn chưa đạt đến trình độ này.
Những việc A Tinh đã làm rất đơn giản, chỉ là đánh lừa bằng thông tin mà thôi. Đầu tiên, hắn chặn quyền điều khiển vũ khí hạt nhân trên toàn thế giới thông qua thông tin điện tử, bất kể có kết nối mạng network hay không, chỉ cần có sử dụng điện thì đều sẽ lọt vào phạm vi chặn đứng và đánh lừa của những dòng tin này, nhưng đương nhiên là làm đến bước này đã là cực hạn của hắn rồi, thậm chí cũng không thể kéo dài quá lâu được. Thế nhưng bao nhiêu đây cũng đã đủ dùng rồi. Sau đó, hắn liền tung tin rằng tất cả vũ khí hạt nhân đều đã bị kích hoạt, rồi lại tập trung khả năng tính toán và năng lực điều khiển nhiều hơn nữa và cưỡng chế những vũ khí hạt nhân này bước vào chu trình khởi động sơ bộ. Mà sau khi làm xong bước này, hắn chỉ cần nghỉ ngơi và chờ đợi là được.
Và quả nhiên mọi việc đều đúng như dự đoán của hắn. Lúc hắn xác nhận lại thông tin mạng internet trên thế giới lần nữa thì tình hiện tại đã khiến hắn rất hài lòng, ít nhất thì bước kế tiếp trong kế hoạch của hắn đã có thể bắt đầu thực hiện được rồi…
Chẳng tốn bao nhiêu thời gian thì A Tinh đã tìm ra mục tiêu của mình. Sau đó, hắn liền gửi những thông tin hắn muốn trực tiếp đến cho những mục tiêu này thông qua mạng điện tử.
Cùng lúc đó, trong một số địa điểm đặc thù trên Trái Đất có một nơi là một khu căn cứ bí mật dưới lòng đất tọa lạc tại một vị trí nào đó nằm ngoài Bát Đạt Lĩnh của nước Z. Khu căn cứ này không lớn lắm, thậm chí có thể nói là rất nhỏ, thế nhưng lại vô cùng bí mật, trên toàn nước Z cũng chỉ có chừng mười người là ngoại lệ, số còn lại đều phải bước vào trong rồi mới biết nơi đây có một khu căn cứ dưới lòng đất thế này. Hơn nữa khu căn cứ này còn vô cùng kiên cố, có thể cản được một vụ nổ hạt nhân tấn công trực diện nhất, mà bên trong còn có hệ thống tuần hoàn, không khí, nước, thực vật và năng lượng riêng với trình độ khoa học kỹ thuật cao nhất hiện nay, tất cả đều có thể tự tuần hoàn bên trong căn cứ. Chỉ cần số lượng người không vượt quá một ngàn thì hoàn toàn có thể sinh sống ở đây trên một trăm năm!
Mà ngay trong khu căn cứ bí mật thế này bỗng dưng lại trở nên hỗn loạn. Ngay sau đó, một đám quân nhân có cài sao trên vai cầm theo một đoạn tin bước đến nơi sâu nhất bên trong căn cứ dưới lòng đất, mà ở đó cũng đã có lác đác vài ông già đang đợi sẵn.
“… Chúng tôi đã hay tin về chân tướng của SEELE, thế nên muốn quyết chí đối đầu với tổ chức có âm mưu tận diệt loài người này. Trước đây, chúng tôi vẫn luôn ẩn náu và thu thập thông tin nội bộ của SEELE, cũng như đã đạt được thực lực đủ để đối kháng với tổ chức này. Tuy trình độ vẫn còn tồn tại một khoảng cách nhất định so với mong đợi của chúng tôi, thế nhưng giờ chúng tôi phải lộ diện và đối đầu với SEELE ngay thôi. Bởi vì chúng tôi đã nhận được tin từ nội bộ SEELE rằng kế hoạch hoàn thiện con người đã bắt đầu được thực hiện, chiếc đồng hồ đếm ngược thời gian thực hiện kế hoạch của SEELE sắp vang lên hồi chuông báo hiệu thời khắc con người bị tận diệt…”
“… Lúc này, chúng tôi hy vọng nhận được sự ủng hộ từ phía tất cả các nhân viên, tổ chức và quốc gia có chung chí hướng muốn đối kháng với SEELE để giải cứu loài người và trái đất, thổi lên tiếng kèn hiệu chống lại SEELE, đối đầu với tổ chức SEELE, giải cứu thế giới!”
“… Để biểu đạt thành ý của chúng tôi, chúng tôi xin hứa sẽ cho phép EVA làm chủ lực đối đầu với SEELE, đồng thời chúng tôi cũng sẽ từng bước công khai kỹ thuật chế tạo EVA, cố hết sức giải cứu tất cả các quốc gia trên thế giới, toàn lực vây quét tổ chức tà giáo SEELE!”
“… Thân gửi, Vây Cánh Của Ước Mơ!”
Đoạn tin tức này không nhiều lắm, thế nhưng lại đem đến cho tất cả những người có mặt tại đây một cú sốc lớn đến đáng sợ, không chỉ vì nội dung của đoạn tin tức này, mà càng là vì cách nhận được nó.“Trước khi nhận được đoạn tin này, chúng ta đã cắt đứt hết mọi liên kết thông tin và liên kết vật lý với thế giới bên ngoài, hơn nữa trong nội bộ cũng đang trong trạng thái đóng băng tin tức, cũng không lo sẽ bị bên ngoài phát hiện. Đáng sợ nhất chính là… đoạn tin này đã trực tiếp băng qua tường lửa của chúng ta… à không, nói chính xác hơn là thậm chí tường lửa còn chẳng hề phát hiện ra đoạn tin này. Cứ như là trước đó nó đã ở sẵn bên trong máy tính chủ ở trung ương của chúng ta và mãi đến bây giờ mới hiển thị ra vậy.” Một sĩ quan dè dặt nói.
Nghe vậy, một trong số những ông lão đang ngồi ở vị trí chủ chốt mới nói: “Ý của anh là khu căn cứ này đã bị lộ từ trước rồi ư? Rồi bị cái tổ chức Vây Cánh Của Ước Mơ này thâm nhập vào và đoạn tin này đã được lưu giữ trong nội bộ của khu căn cứ này từ rất lâu về trước rồi ư?”
Sĩ quan nọ lập tức lắc đầu đáp: “Không thể nào có chuyện này được, tính bất khả thi lớn nhất nằm ở chỗ lúc chúng ta khởi động khu căn cứ này, tất cả những thông tin nội bộ đều sẽ được khởi động lại sau khi quy cách hóa, cũng tức là trừ khi trong nội bộ của chúng ta có nội gián, sau khi theo chúng ta vào trong khu căn cứ này kẻ đó mới nhập đoạn tin này vào trong máy tính chủ trung ương, nếu không thì việc nhập dữ liệu vào trước sẽ trở nên vô nghĩa. Thế nhưng…”
“Không cần phải bàn cãi gì thêm về khả năng này nữa.” Lúc này, một ông lão liền cất tiếng cắt ngang: “Có thể đặt chân vào đây tất yếu phải là những đồng chí tận tâm và trung thành với nước Z, nếu ngay cả những người đồng chí này mà cũng không tin được thì còn biết tin vào cái gì nữa đây? Thế nên cá nhân tôi cho rằng có lẽ đoạn tin này đã áp dụng một phương pháp khoa học kỹ thuật cao hơn chúng ta và gửi đến chỗ chúng ta từ thế giới bên ngoài bằng một cách thức nào đó.”
Vài ông lão có mặt ở đây đều lập tức hiểu ra, bất kể phán đoán trước đó có phải thật hay không thì đều đã bị gạt bỏ, nói một cách đơn giản hơn chính là hiện tại chúng ta cũng tựa như chim sợ cành cong vậy, tất cả mọi thứ trong khu căn cứ này chẳng qua cũng chỉ do bắt buộc làm theo chế độ và quán tính mà thôi. Nếu thật sự bùng nổ chiến tranh hạt nhân thì khó mà nói trước được rằng sức mạnh của cái chế độ và quán tính này rồi sẽ còn sót lại được mấy phần. Thế nên bất kể phán đoán của vị sĩ quan kia là thật hay là giả thì ngay tại thời điểm này nó đều bắt buộc phải là giả. Còn về phần có âm thầm thăm dò hay không cũng như có sắp xếp gì khác hay không thì… đây không phải là chuyện mà người ngoài có thể biết. Thế nhưng dù có thế nào đi nữa thì tất cả mọi người trong khu căn cứ này của bọn họ nhất định đều phải trung thành, nếu không thì họ đã không leo lên được vị trí cấp cao rồi.
Nếu đã loại bỏ phán đoán thứ nhất thì liền dễ nói, lại có một ông lão khác lên tiếng: “Nếu đã là thế, vậy thì cứ thăm dò một phen sẽ rõ ngay thôi. Xem ra chúng ta phải mở một phiên hội nghị thường ủy khẩn cấp thôi, hơn nữa, nếu đoạn tin này đã gửi đến tận đây thế này rồi thì chúng ta thử điều tra thế giới bên ngoài một chút chắc cũng đâu sao nhỉ. Không xem xét cái gì khác cả, chỉ xem thử tình hình của vũ khí hạt nhân cùng với phản ứng của các nước khác là được rồi.”
Tất cả mọi người bên dưới đều đồng ý và lục tục bắt đầu thực hiện đủ loại bố trí và thăm dò, cũng như bắt đầu tìm kiếm nguồn tin ở thế giới bên ngoài…
Cảnh tượng này không chỉ diễn ra ở mỗi mình khu căn cứ này mà là diễn ra ở trong các khu căn cứ phòng chiến tranh hạt nhân bí mật của ít nhất khoảng mười quốc gia. Tuy phản ứng của lãnh đạo các nước không giống nhau, thế nhưng là những nhà chính trị gia lâu năm, hoặc nên nói là những chính khách, bọn họ đều hiểu cách làm việc của các căn cứ, thế nên hành động sau đó của họ đều tương tự nhau cả, đó chính là thăm dò, thăm dò một cách rất đơn giản. Họ ngăn chặn liên kết vật lý cùng với tất cả căn cứ nội bộ liên kết thông với bên ngoài rồi gửi đoạn tin đã trao đổi với Vây Cánh Của Ước Mơ đi. Phong tỏa ở cấp độ này là dạng phong tỏa lãnh địa mà ngay cả SEELE cũng không thể nào theo dõi được. Nếu Vây Cánh Của Ước Mơ thật sự tồn tại đồng thời còn thể hiện được sức mạnh có thể đối đầu được với SEELE thì các nước sẽ có quyền lựa chọn.
Mà đây… chính là bước đầu tiên mà A Tinh muốn đạt đến. Vẫn theo lý thuyết cũ, chỉ cần là nơi sử dụng điện thì với hắn mà nói, đó chẳng khác nào phòng riêng không có hàng phòng thủ cả. Thế nên thật ra thăm dò kiểu này lại chính là điều mà hắn mong muốn, hơn nữa cũng đúng với ý định vốn có của hắn. Hắn cũng không phải là muốn kích động tất cả các quốc gia đều vác vũ trang đi tấn công SEELE hay là tấn công tổng bộ Nerv, đây chính là một việc bất khả thi. Sẽ không có bất kỳ quốc gia nào bị hắn kích động cả, chuyện mà hắn muốn làm thật ra chỉ là khuấy đục nước mà thôi. Nước đục mới dễ câu cá chứ! Càng huống hồ gì, muốn hoàn thành yêu cầu của Roger thì ao nước này bắt buộc phải tiếp tục bị đục thì mới được…
“Giờ đây tất cả đã sẵn sàng…”
Hai tay A Tinh rời khỏi bàn phím, hai mắt hắn mờ mịt, mạch suy nghĩ không ngừng xoay chuyển, từng bước từng bước trong kế hoạch, mỗi một khả năng có thể gặp phải, mỗi một tương lai có thể xảy ra… tất cả đều xẹt qua trong suy nghĩ của hắn. Không biết qua bao nhiêu lâu sau, hắn rốt cuộc cũng cất tiếng cười hi hi, duỗi thẳng lưng và đứng dậy, sau đó mới xoay người ra khỏi phòng…
Tương lai, đã xác định…
Thế giới này, hãy đón chào sự phát triển mà hắn mong đợi đi!
/722
|