Vô Hạn Thự Quang

Q.12 - Chương 43 - Ừm, Nhất Định!​

/722


Sở Hạo trải qua rất nhiều lần lựa chọn...

Cũng không phải hắn tự nguyện lựa chọn. Có rất nhiều lựa chọn khiến cho nội tâm hắn đau đớn, khiến hắn mất đi những thứ mình yêu quý, thậm chí khiến linh hồn hắn như bị cắt ra.

Nhưng hắn nhất định phải lựa chọn, cũng giống như những lần lựa chọn trong quá khứ. Cho dù là trái với lương tâm, cho dù là thống khổ, cho dù là bị chúng bạn xa lánh, hắn cũng nhất định phải lựa chọn...

Kỳ thực, lần này và lần chiến đấu với người xâm nhập hoàn toàn không giống nhau, với cả lần cứu thế ở Terminator cũng vậy. Bởi vì trường hợp của lần này và hai lần trước đó có chút khác biệt. Ví dụ đơn giản, đây là lần đầu tiên Sở Hạo, không, hẳn là Bắc Băng châu đội dẫn dắt toàn bộ lực lượng văn minh nhân loại của một vị diện đi cứu thế. Đây là lần đầu tiên đấy!

Sở Hạo cũng không hối hận với lựa chọn của hắn, cho dù phải gánh vác tất cả tội lỗi. Bởi vì cho tới nay, đây chính là tín niệm hắn vẫn bảo vệ, là kết quả mà hắn lấy cả tính mạng của mình đi lựa chọn để đạt được. Nếu không như thế, hắn sẽ không phải là hắn.

Trên đường vòng quanh co, lúc tất cả binh sĩ bắt đầu chuyển hướng vượt qua chiến trường chính, Sở Hạo đã bắt đầu tính toán con đường tiếp theo.

Trí nhớ của hắn vô cùng lợi hại. Cũng không phải hắn tự khoe khoang, đây là điều được xác nhận từ vô số việc đã trải qua, hắn đã sớm nhớ rõ bản đồ địa hình của toàn bộ khu vực sương mù. Cho nên khi binh sĩ đi theo đường vòng, hắn gần như chạy phía trước dẫn đầu đội ngũ, cố gắng tránh đi bất kỳ chỗ nào có khả năng tồn tại cự thú. Dù cho vì thế mà dẫn đến lộ trình càng dài thêm.

Không có bất kỳ chứng cớ nào cho thấy chỉ có ở chiến trường chính mới tồn tại cự thú. Nếu tôi là đối phương, nhất định sẽ lưu lại số lượng cự thú nhất định. Dùng lượng cự thú đó như quân dự bị, ít nhất phải thủ vệ khu vực cuối cùng, để ngừa tiểu đội đặc chủng đánh thẳng trung ương. Đây là điều nhất thiết phải làm và khẳng định phải làm.

Có điều khẳng định số lượng cự thú của đối phương không nhiều lắm, thậm chí tôi hoài nghi họ chỉ mới có được cự thú. Nếu không, đổi thành tôi, khi quân đoàn quái thú quyết chiến chính diện nhất định sẽ cho cự thú xuất hiện. Cho dù chỉ có một, hỗn hợp với đại quân quái thú, đây tuyệt đối không phải chuyện đơn giản như một cộng một bằng hai mà là một loại biến hóa về chất. Có thể nói, nếu tồn tại một con cự thú, kết quả quyết chiến sẽ bị nghịch chuyển toàn bộ, chứ không phải cho chúng ta cơ hội có thể chia binh tập kích như vậy. Cho nên số lượng cự thú của đối phương căn bản không nhiều lắm, đây là cơ hội cho chúng ta.

Lời này của Sở Hạo không đơn thuần là nói với đội viên nhà mình mà còn bao gồm quan quân cao tầng của đội quân này. Số lượng cũng không nhiều lắm, bao gồm một sư trưởng và một phó sư trưởng, còn có tham mưu trưởng, đoàn trưởng, phó đoàn trưởng của đội hành động đặc biệt tinh nhuệ nhất nước Mỹ. Ngược lại, không có nhân viên tham mưu nhưng lại có một vài sĩ quan và nhân viên tình báo cấp bậc trung đoàn. Nhân số tổng cộng trên dưới tám chín người.

Đừng nhìn vị lão tướng quân kia đã xác nhận quyền lãnh đạo của Sở Hạo đối với đội quân này. Thứ nhất, hắn không có quân hàm trong quân đội Mỹ. Thứ hai, thân phận của hắn là chiến sĩ tương lai, bản thân không hề thuộc hệ thống quân đội của bất kì đất nước nào hiện tại. Thứ ba, hắn căn bản không có lai lịch uy vọng. Quân đội kỳ thực là như thế, lai lịch, uy vọng, quân hàm, chính thống. Ngươi muốn khống chế một dội quân, hoặc ít nhất là khiến một đội quân nghe theo mệnh lệnh khi xảy ra chiến tranh, thì trong bốn loại trên tối thiểu phải có một. Nếu không, cho dù trên danh nghĩa là trưởng quan cao nhất của đội quân, nhưng nếu muốn hạ lệnh mệnh lệnh cho đội quân này chịu chết, khả năng làm phản bất ngờ sẽ vô cùng lớn, ngay cả đội quân bây giờ cũng thế.

Chính bởi như vậy, hắn mới tập trung nhân viên cao tầng của đội quân này lại. Một là giảng giải cho bọn họ về sau nên làm như thế nào. Hai là lôi kéo nhân tâm, hoặc có thể nói, để bọn họ hiểu rõ vì sao bọn họ phải hi sinh. Tuy rằng nghe rất tàn khốc, nhưng hắn nhất định phải làm.

Có lẽ những quan quân kia không thể suy nghĩ sâu xa được như vậy, nhưng mà khi người sắp chết, hoặc có thể nói là bản năng nào đó của nhân lọai, khiến bọn họ hiểu được một số chuyện trong tiềm thức. Cho nên lúc này họ không nói một lời, ngồi ngay ngắn ở trước bàn trên xe chỉ huy, lắng nghe Sở Hạo nói chuyện.

Lúc này Sở Hạo đang giả vờ làm một tướng quân thân kinh bách chiến, cho nên tiếp đó cũng không khách khí hay là nói chuyện một cách nhẹ nhàng, trực tiếp mở miệng nói: Hành động kế tiếp, tiểu đội chiến sĩ tương lai chúng tôi sẽ ra tay, lúc trước vẫn nghỉ ngơi dưỡng sức là vì giờ khắc này. Tôi cũng không gạt các người. Ở tương lai chúng tôi có nghiên cứu trong một thời gian dài, có năng lực và biện pháp đánh tan sương mù trong một thời gian ngắn. Bất kể là truyền đạt thông tin hay là tầm nhìn đều khôi phục. Có lẽ phạm vi cũng không quá lớn, nhưng mà đủ giúp quân đội hiện đại triển khai ưu thế về vũ khí và khoa học công nghệ. Chỉ là gánh nặng quá lớn. Trên cơ bản, thời gian duy trì trong một lần sử dụng quá ngắn, đồng thời sẽ dẫn đến chiến lực của người sử dụng hạ thấp. Có điều nói không khách khí một chút, chúng ta đã đến bước này, cách trận chiến cuối cùng cơ bản cũng không còn xa. Hiện tại đúng là thời điểm sử dụng kỹ năng này.

Phần đông quan quân đều vui vẻ ra mặt. Có thể nói, quân đội hiện đại tiến vào sương mù, thực lực chỉ còn không đến một phần mười vốn có, nguyên nhân căn bản là vì sương mù ngăn cách tầm nhìn và các loại tín hiệu. Nếu như không bị sương mù cách trở, như vậy mới có thể thực sự triển khai hoàn toàn chiến lực của quân đội hiện đại. Ngoại trừ cự thú, quái thú bình thường quả thực cũng tương tự động vật hoang dã thôi, một lần tập trung hỏa lực hạng nặng, căn bản không có áp lực gì.

Nhưng mà...

Sở Hạo vẫn tiếp tục nói: Khi chúng ta nhìn thấy đối phương, tất nhiên đối phương cũng nhìn thấy chúng ta. Điều này có nghĩa, khi chúng ta dồn hỏa lực với những quái thú kia, tất nhiên những quái thú kia cũng sẽ dồn hỏa lực về phía chúng ta từ bốn phương tám hướng. Phải biết rằng, ngoại trừ những quái thú bình thường thì vẫn còn tồn tại cự thú. Chỉ cần cự thú chạy đến tấn công, như vậy, tất nhiên chúng ta sẽ bị tổn thất thật lớn. Thậm chí, 'quà thăm hỏi' của chúng ta có thể giữ được hay không cũng khó nói.

Cho nên... Tôi hy vọng các người hy sinh.

Sở Hạo trực tiếp dứt khoát nói ra lời này. Cũng không để ý tới biểu lộ kinh ngạc của những quan quân kia, hắn nhìn đồng hồ trên tay một lát rồi tiếp tục nói: Ngoài ra, ước chừng không đến mười phút nữa, thời gian an toàn trong dự tính của chúng ta cũng sẽ chấm dứt. Sau đó, viện quân của địch nhân tùy thời đều có thể đến. Chúng ta còn cần ít nhất ba mươi phút mới có thể đến điểm kết nối vị diện. Cho nên chúng ta căn bản không có thời gian trì hoãn và chần chờ. Tính từ giờ trở đi, sau 20 phút, chúng ta sẽ vô hiệu hóa sự che chắn của sương mù. Về sau, cần phải đến điểm kết nối vị diện trong vòng 10 phút, tống xuất 'quà thăm hỏi'. Trong thời gian 10 phút này, tiểu đội chiến sĩ tương lai bạo phát toàn lực ra quân. Chúng tôi sẽ trực tiếp giao đấu với sinh vật trí tuệ của thế giới sương mù, nhưng mà cùng lúc, phải bảo vệ 'quà thăm hỏi'. Quái thú từ thế giới sương mù tập kích, thậm chí cự thú tấn công, tất cả những chuyện này đều phải nhờ các vị ngăn cản và tiêu diệt. Cho dù không thể tiêu diệt, cũng xin hãy dùng máu thịt của các vị để chống đỡ...

Có lẽ các vị đều chết, bởi vì ai cũng không biết trong 10 phút cuối cùng này, sự điên cuồng của người xâm nhập đến cùng đáng sợ bao nhiêu, quái thú đến cùng có bao nhiêu, cự thú đến cùng có bao nhiêu. Thậm chí, còn có thể xuất hiện uy hiếp và khủng bố khác. Tất cả những điều này... đều cần các vị tự mình đối mặt. Tiến hành đối chiến với sinh vật trí tuệ của thế giới sương mù là điều khẳng định. Cho nên, nếu các vị còn kiên trì đồng hành cùng chúng tôi, còn kiên trì muốn thay đổi tương lai vặn vẹo bi thảm đó. Như vậy, xin hãy hiến dâng tính mạng của các vị để thực hiện tất cả những chuyện này đi.

Lúc này, sư trưởng của sư đoàn số năm đột nhiên hỏi: Tướng quân, sau 20 phút, thời gian sương mù tiêu tán có thể tiếp tục bao lâu?

... Vẫn tiếp tục cho đến khi các vị chết hết, hoặc là chúng tôi chết hết mới thôi. Sở Hạo trầm mặc một lát rồi nói.

Sau khi nghe vậy sư trưởng bỗng nhiên cười khà khà, hắn chỉ cười một hồi liền đứng lên kính cẩn chào, nói: Như vậy đã đủ rồi. Tướng quân, chúng ta có thể đi đến đây, vốn dĩ đã ôm quyết tâm phải chết. Có thể có tầm nhìn rõ ràng trong 10 phút cuối cùng này, không thể nghi ngờ, chúng tôi đã may mắn hơn các chiến hữu của sư đoàn khác gấp trăm lần. Có thể nhìn tận mắt đám người xâm nhập giết chết chúng ta, hoặc là chúng tôi giết chết người xâm nhập mà chết trận. Chẳng lẽ còn có chuyện gì tốt hơn chuyện này? Cho nên...

Sư đoàn số năm! Tất cả sĩ quan cấp bậc trung đoàn trở lên bắt đầu điều chỉnh kế hoạch tác chiến, sau 20 phút, phát động tổng tấn công! Không có mệnh lệnh lùi lại! Không có hậu cần trợ giúp! Không mệnh lệnh thêm vào! Nhiệm vụ của chúng ta chỉ có một! Chạy đến điểm kết nối vị diện, giao 'quà thăm hỏi' của chúng ta cho những vị khách đường xa mà đến kia!

Nói cho đám nhóc trong đội ngũ, hôm nay chúng ta tử chiến ở chỗ này. Buổi tối hôm nay, ta dẫn bọn họ đi uống hết mình ở thiên đường hoặc là địa ngục, uống mừng chiến thắng của chúng ta!

Nói xong, sư trưởng kính cẩn chào Sở Hạo, dẫn đầu các quan quân của sư đoàn cùng rời đi xe chỉ huy. Sở Hạo trầm mặc. Lúc này, đội trưởng đội hành động đặc biệt còn ở lại bỗng nhiên mở miệng hỏi: Tướng quân... Chúng ta nhất định có thể cứu vớt Trái đất, nhất định có thể phong bế điểm kết nối vị diện?

Sở Hạo yên lặng nhìn vị đội trưởng này một lát. Trên thực tế, tuổi tác người này cũng không lớn, thoạt nhìn chỉ có hai mươi tám hai mươi chín tuổi, là một quân nhân cường tráng. Thế đứng, động tác, thần thái, không ai có thể chê trách được các phương diện này của hắn. Có thể dễ dàng nhận thấy, tuy rằng tuổi đời còn trẻ, chưa có nhiều kinh nghiệm, nhưng mà hắn đúng là một gã quân nhân ưu tú.

Đây là đương nhiên. Chúng ta nhất định có thể cứu vớt Trái đất, nhất định có thể phong bế điểm kết nối vị diện, dùng tất cả linh hồn của những người đã hy sinh trên đoạn đường này để thề. Cho dù tất cả chúng ta chết trận cũng phải phong bế điểm kết nối này! Sở Hạo nhìn đội trưởng, nói như chém đinh chặt sắt.

Đội trưởng nở nụ cười, hắn kính cẩn chào, nói: Như vậy... Xin để cho tôi chết trận trước tướng quân các vị đi. Vì thế giới mà tôi yêu, vì thân nhân và bằng hữu, vì những điều tốt đẹp mà tôi từng biết... Xin đồng ý với chúng tôi, nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ!

Ừm, nhất định!

Theo câu nói của Sở Hạo rơi xuống, đội trưởng đã cúi chào mà đi. Cước bộ của hắn kiên định, thân ảnh của hắn cao ngất, động tác của hắn hữu lực...

20 phút sau, sương mù biến mất... Pháo, xe chiến đấu, nghênh đón binh đoàn quái thú ở phía trước vừa mới đột nhiên bừng tỉnh, ầm ầm đánh tới!


/722

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status