Ban đêm là khoảng thời gian khó khăn nhất, tất cả mọi người ẩn núp ở trong bóng tối. Bởi vì sợ khiến cho mùi vị lan tỏa ra cho nên cũng không dám ăn cái gì, thậm chí ngay cả nói chuyện cũng không dám, chỉ có thể dùng tâm linh tỏa liên trêu chọc nhau vài câu. Chỉ là tinh thần càng lúc càng căng thẳng, giống như lúc nào cũng có thể đổ vỡ vậy.
Trong lòng Sở Hạo biết rõ tình hình sẽ như vậy, nhưng căn bản là hắn không có biện pháp đi khuyên giải an ủi hoặc là khích lệ tinh thần. Bởi vì tình huống hiện tại, bọn họ chỉ có thể chờ đợi, lúc này mà đi khích lệ tinh thần là không thực tế. Ai cũng biết là không còn đường lui nữa rồi, ai cũng biết cuộc chiến này đầy áp lực, nhưng biết như vậy còn có thể làm gì được? Không phải là chỉ có thể chiến đấu thôi sao? Cái gọi là khích lệ tinh thần, chẳng qua chỉ là một lời nói dối mà thôi.
Lúc này, Auchi bỏ đi tâm linh tỏa liên của những người khác, chỉ để lại với Sở Hạo mà nói: Ta nói. . . Đội trưởng, lần này, trong chúng ta có người sẽ chết sao?
Không biết. . . Sở Hạo trầm giọng trả lời.
Thật là. . . Rất thành thật đấy, nói lời dễ nghe hơn có được hay không. Auchi có chút ảm đạm nói.
Cố gắng, sống sót.
Ngươi cũng vậy, đội trưởng.
Những người khác đều không biết cuộc nói chuyện của hai người họ, nhưng bản năng sinh tồn thì ai cũng có, tâm trạng của mỗi người càng căng thẳng. Giống như trước khi động đất sẽ có chuột chạy tán loạn khắp nơi, mỗi một người đều cảm giác được nguy hiểm đang tới gần.
Giờ phút này, ở bên trong, Robert Neville đang dùng hết toàn lực cố gắng gấp rút hoàn thành nghiên cứu cuối cùng. Ngay cả hắn cũng cảm thấy có một loại nguy hiểm đang tới gần. Hắn đã thức hơn ba mươi giờ, nhưng tinh thần lại phấn chấn đến kỳ lạ, cả người đã hoàn toàn đi vào trạng thái chuẩn bị bùng nổ. Thậm chí ngay cả con chó của hắn cũng đang đi tới đi lui với bộ dạng bất an.
Đến rồi. . .
Trên màn hình theo dõi, người biến dị đợt thứ nhất đã xuất hiện, bọn chúng bắt đầu tiến hành phá hủy các khu nhà lầu. Tiếp theo là đợt thứ hai, thứ ba, dần dần người biến dị đã có số lượng hơn mười ngàn, hơn nữa còn đang không ngừng tập trung. Có thể thấy rõ ràng, hôm nay, số lượng người biến dị xuất hiện còn nhiều hơn một chút so với hôm qua, rất hiển nhiên, đây là người biến dị từ các khu đông đúc tụ tập mà đến.
Nhìn thấy có một đám người biến dị đến gần bãi mìn thứ nhất bên ngoài sở nghiên cứu, Sở Hạo không thể không khởi động phát nổ, nhất thời liền thu hút phần lớn đám biến dị tới bên đó. Không biết là do người biến dị thông minh hay là vì số lượng quá nhiều nên còn một bộ phận cực ít người biến dị không có chạy tới điểm phát nổ, mà lại tiếp tục công việc phá hủy.
Sở Hạo! ? Đây là tình huống gì? Trương Hằng đã không nhịn được hỏi.
Không quan trọng, cái này cũng nằm trong dự liệu, dù gì cũng là sinh vật, cho dù bọn chúng có chỉ số thông minh không bằng khỉ, nhưng sẽ có được một chút kinh nghiệm. . . Mặc kệ bọn chúng, yên lặng chờ đợi. Sở Hạo bình tĩnh nói.
Cứ như vậy, thời gian trôi qua, mười phút sau khi bãi mìn thứ ba phát nổ, một nhóm nhỏ ước chừng có hai mươi tên người biến dị đã tới bãi mìn ở vòng ngoài, lúc này đã không thể nghĩ ngợi, tất cả mọi người chỉ có thể lẳng lặng chờ đợi, tập trung hình ảnh tinh thần lực, từng bước từng bước, càng đến gần. . .
Tiếng ầm ầm vang lên, lúc đám người biến dị này đang phá hoại, Sở Hạo tiến hành kích hoạt mìn bộc phá, lập tức có hai tên người biến dị bị nổ tan xác, mà những tên người biến dị còn lại bị tiếng nổ làm cho chấn động thần kinh, bắt đầu điên cuồng phá hoại khắp nơi, muốn tìm ra kẻ địch tấn công bọn chúng. Mà trong lúc đang tìm kiếm, lại thêm một chuỗi liên hoàn các loại mìn bộc phá được kích hoạt, rất nhanh một nhóm nhỏ người biến dị đã chết sạch sẽ.
Nhưng mà, cái này đã kinh động đến đại quân người biến dị đang phá hoại ở trên đường và người biến dị đang tiến đến điểm phát nổ. Toàn bộ bọn chúng đều ngừng lại, sau đó điên cuồng hướng tới khu vực trận mìn bộc phá.
Bất đắc dĩ, Sở Hạo không thể không liên tục kích hoạt hai bãi mìn bộc phá cuối cùng, hai bãi ở hai nơi khác nhau đồng thời phát nổ. Việc này làm hơn phân nửa người biến dị chạy tới hai nơi đó, nhóm còn lại ước chừng mấy ngàn người biến dị, từ bốn phương tám hướng bắt đầu đến gần nơi lúc trước kích hoạt trận mìn.
Lập tức, tiếng ầm vang lên liên tục, mà âm thanh của điểm phát nổ còn đang kéo dài, làm cho khu vực này khắp nơi đều là tiếng nổ. Điều này làm cho đại quân người biến dị sinh ra hỗn loạn, thậm chí có rất nhiều người biến dị không biết nên chạy về hướng nào, cứ chạy đi rồi chạy lại, khắp khu vực sinh ra một tràng hỗn loạn.
Sở Hạo nhìn vào đồng hồ đeo tay, bây giờ là khoảng hai giờ sáng, thời gian này so với dự liệu của hắn là chậm hơn một chút. Vốn dĩ hắn cho rằng có thể kéo dài đến ba giờ hay ba rưỡi, nhưng vì những người biến dị đã bắt đầu trở nên hơi thông minh, điểm phát nổ không thu hút toàn bộ người biến dị, làm cho dự liệu của hắn sai mất khoảng một giờ, rất là phiền toái. . .
Chẳng qua vẫn còn khá tốt, loại hỗn loạn này chính là mục đích mà hắn muốn. Nếu không có hỗn loạn, một lần có tới chục ngàn người biến dị lao tới, như vậy thật sự là bọn họ không thể ngăn cản nổi. Vừa mới hỗn loạn, nhưng so với kết quả dự liệu thì tốt hơn nhiều.
(nhiều thời gian hơn nữa, nhiều hơn một chút, giải dược hẳn cũng sắp hoàn thành rồi. . . )
Thời gian trôi qua từng chút một, mỗi lúc qua đi, mọi người đều cảm giác giống như qua một ngày thậm chí như mấy ngày vậy, mỗi người cũng thỉnh thoảng lại nhìn vào đồng hồ đeo tay, trên thực tế, có lúc cứ mấy chục giây đã nhìn đồng hồ một lần. Mà lúc này Trương Hằng đã leo lên trực thăng Apache, mà Niệm Tịch Không cũng đã cầm cây kiếm nhỏ màu đen trên tay, những người còn lại đều không hẹn mà cùng đứng ở trên trận địa của mình, tay cầm những vũ khí hạng nặng. Mọi người đều biết, bất cứ lúc nào chiến đấu đều có thể bắt đầu xảy ra.
Ở bãi mìn thứ nhất, đã có mấy trăm người biến dị trực tiếp bị nổ chết, người biến dị bị thương cũng có rất nhiều. Nhưng số lượng người biến dị quá nhiều, hơn nữa bởi vì trí khôn thấp kém, cho nên không sợ chết, máu thịt trên đường cũng không làm chúng sợ, những người biến dị này vẫn đang không ngừng phá hoại. Hơn nữa nơi phát ra tiếng nổ lại càng có nhiều người biến dị tụ tập phá hoại, trong đó còn có mấy tên siêu cấp người biến dị thân cao hai mét, bọn chúng có sức mạnh cực lớn. Một tòa nhà lầu bên đường, vách tường làm bằng xi măng cốt thép, lại bị bọn chúng xé nát giống như xé giấy, sức mạnh thật sự lớn đến dọa người.
Cứ như vậy, người biến dị càng lúc càng đến gần cơ sở nghiên cứ, mà Sở Hạo đã không có dư thừa điểm phát nổ thu hút bọn chúng, chỉ có thể trơ mắt nhìn những người biến dị này san bằng bãi mìn sau đó hướng tới cơ sở nghiên cứu. Rốt cuộc. . . Nhóm đầu tiên có khoảng một trăm tên người biến dị đã xuất hiện ở đầu đường.
Đám người biến dị này vốn dĩ đang phá hoại ở bên đường, nhưng thị lực của bọn chúng đúng là rất tốt, từ xa đã nhìn thấy ở bên này có các loại vũ khí trên sân thượng và mấy chiếc xe tăng, mặc dù trong lúc nhất thời còn chưa phát hiện mọi người đang ẩn núp trong bóng tối. Chỉ là trong đó có một nhóm nhỏ người biến dị nhanh chóng nhào tới phía bên này, khả năng ý định của bọn chúng là định phá hủy bên này trước.
Dĩ nhiên là mọi người sẽ không chờ bọn chúng tới gần, mà người mới -Beatrice là khẩn trương nhất, nàng là lần đầu tiên trải qua tình hình như vậy, hơn nữa cũng là lần đầu tiên sử dụng vũ khí hạng nặng, khi nhìn những người biến dị cùng hung cực ác này nhào tới, vũ khí trong tay nàng đã không nhịn được bóp cò, điên cuồng bắn tới.
Chẳng qua cũng may, dù sao nàng cũng đã trải qua The Hobbit, không giống những cô gái bình thường lớn tiếng hét lên, chỉ là bất động cắn chặt răng đè cò súng mà bóp. Mà nàng đang sử dụng một chiếc súng máy hạng nặng, đạn như mưa bắn ra, mấy tên người biến dị xông vào trước đã bị đạn bắn bay ra ngoài, thân thể cũng bị chia năm xẻ bảy.
Bởi vì đang khẩn trương nên độ chính xác của Beatrice là không đủ, chỉ bắn trúng mấy tên người biến dị ở phía trước, chẳng qua ngay sau đó, vũ khí trong tay mọi người cũng bắt đầu gầm thét. Vào lúc này đáng tin cậy nhất chính là TIER, hắn không có mệt mỏi, không có sợ hãi, thậm chí không có tâm tình, hơn nữa hắn có sức mạnh vô cùng, cứ như vậy trực tiếp đứng vững, mỗi tay đều xách một khẩu Gatling điên cuồng gầm gừ, hơn nữa TIER có chip máy tính điều khiển, độ chính xác là cực cao. Trước sau chỉ có mấy giây, toàn bộ đám người biến dị chạy gần nhau bị bắn thành miếng thịt, thậm chí ngay cả đám xa xa đang chạy tới cũng bị bắn chết toàn bộ, mà sau khi tiêu diệt xong, TIER giống như trong phim Terminator, buông hai khẩu Gatling xuống, mặt đầy lãnh khốc nhìn ra xa, một lúc sau mới lên tiếng: Nhiệm vụ hoàn thành, không có người sống sót.
Ngầu. . . Quá ngầu!
Ngồi ở bên trong trực thăng, Trương Hằng không nhịn được kêu lên: Ta chửi, đây quả thực là quá ngầu! Sở Hạo, nhớ nhắc nhở ta, trở về chủ thần không gian đi mua ngay hai khẩu vũ khí hạng nặng công nghệ cao cỡ lớn, sau này mẹ nó, ai dám chọc giận lão tử, lão tử liền trực tiếp đem bọn chúng bắn chết, sau đó nói nhiệm vụ hoàn thành, ta chửi, quá khốc!
Miễn đi. . .
Sở Hạo tức giận nói: Ngươi đổi được thánh y của ngươi rồi hãy nói, ta nhớ là ngươi vừa muốn học phi kiếm, lại muốn đổi lấy hoàng kim thánh y.
Lời nói đó không sai nha, chẳng qua. . .
Không có chẳng qua. . . Chuẩn bị bay lên không. Sở Hạo cắt đứt lời hắn nói, mà sau khi dứt lời, trước mắt mọi người, ở xa xa trên đường. . .
Dầy đặc người biến dị, như nước thủy triều, điên cuồng liều mạng nhào tới mọi người!
Trong lòng Sở Hạo biết rõ tình hình sẽ như vậy, nhưng căn bản là hắn không có biện pháp đi khuyên giải an ủi hoặc là khích lệ tinh thần. Bởi vì tình huống hiện tại, bọn họ chỉ có thể chờ đợi, lúc này mà đi khích lệ tinh thần là không thực tế. Ai cũng biết là không còn đường lui nữa rồi, ai cũng biết cuộc chiến này đầy áp lực, nhưng biết như vậy còn có thể làm gì được? Không phải là chỉ có thể chiến đấu thôi sao? Cái gọi là khích lệ tinh thần, chẳng qua chỉ là một lời nói dối mà thôi.
Lúc này, Auchi bỏ đi tâm linh tỏa liên của những người khác, chỉ để lại với Sở Hạo mà nói: Ta nói. . . Đội trưởng, lần này, trong chúng ta có người sẽ chết sao?
Không biết. . . Sở Hạo trầm giọng trả lời.
Thật là. . . Rất thành thật đấy, nói lời dễ nghe hơn có được hay không. Auchi có chút ảm đạm nói.
Cố gắng, sống sót.
Ngươi cũng vậy, đội trưởng.
Những người khác đều không biết cuộc nói chuyện của hai người họ, nhưng bản năng sinh tồn thì ai cũng có, tâm trạng của mỗi người càng căng thẳng. Giống như trước khi động đất sẽ có chuột chạy tán loạn khắp nơi, mỗi một người đều cảm giác được nguy hiểm đang tới gần.
Giờ phút này, ở bên trong, Robert Neville đang dùng hết toàn lực cố gắng gấp rút hoàn thành nghiên cứu cuối cùng. Ngay cả hắn cũng cảm thấy có một loại nguy hiểm đang tới gần. Hắn đã thức hơn ba mươi giờ, nhưng tinh thần lại phấn chấn đến kỳ lạ, cả người đã hoàn toàn đi vào trạng thái chuẩn bị bùng nổ. Thậm chí ngay cả con chó của hắn cũng đang đi tới đi lui với bộ dạng bất an.
Đến rồi. . .
Trên màn hình theo dõi, người biến dị đợt thứ nhất đã xuất hiện, bọn chúng bắt đầu tiến hành phá hủy các khu nhà lầu. Tiếp theo là đợt thứ hai, thứ ba, dần dần người biến dị đã có số lượng hơn mười ngàn, hơn nữa còn đang không ngừng tập trung. Có thể thấy rõ ràng, hôm nay, số lượng người biến dị xuất hiện còn nhiều hơn một chút so với hôm qua, rất hiển nhiên, đây là người biến dị từ các khu đông đúc tụ tập mà đến.
Nhìn thấy có một đám người biến dị đến gần bãi mìn thứ nhất bên ngoài sở nghiên cứu, Sở Hạo không thể không khởi động phát nổ, nhất thời liền thu hút phần lớn đám biến dị tới bên đó. Không biết là do người biến dị thông minh hay là vì số lượng quá nhiều nên còn một bộ phận cực ít người biến dị không có chạy tới điểm phát nổ, mà lại tiếp tục công việc phá hủy.
Sở Hạo! ? Đây là tình huống gì? Trương Hằng đã không nhịn được hỏi.
Không quan trọng, cái này cũng nằm trong dự liệu, dù gì cũng là sinh vật, cho dù bọn chúng có chỉ số thông minh không bằng khỉ, nhưng sẽ có được một chút kinh nghiệm. . . Mặc kệ bọn chúng, yên lặng chờ đợi. Sở Hạo bình tĩnh nói.
Cứ như vậy, thời gian trôi qua, mười phút sau khi bãi mìn thứ ba phát nổ, một nhóm nhỏ ước chừng có hai mươi tên người biến dị đã tới bãi mìn ở vòng ngoài, lúc này đã không thể nghĩ ngợi, tất cả mọi người chỉ có thể lẳng lặng chờ đợi, tập trung hình ảnh tinh thần lực, từng bước từng bước, càng đến gần. . .
Tiếng ầm ầm vang lên, lúc đám người biến dị này đang phá hoại, Sở Hạo tiến hành kích hoạt mìn bộc phá, lập tức có hai tên người biến dị bị nổ tan xác, mà những tên người biến dị còn lại bị tiếng nổ làm cho chấn động thần kinh, bắt đầu điên cuồng phá hoại khắp nơi, muốn tìm ra kẻ địch tấn công bọn chúng. Mà trong lúc đang tìm kiếm, lại thêm một chuỗi liên hoàn các loại mìn bộc phá được kích hoạt, rất nhanh một nhóm nhỏ người biến dị đã chết sạch sẽ.
Nhưng mà, cái này đã kinh động đến đại quân người biến dị đang phá hoại ở trên đường và người biến dị đang tiến đến điểm phát nổ. Toàn bộ bọn chúng đều ngừng lại, sau đó điên cuồng hướng tới khu vực trận mìn bộc phá.
Bất đắc dĩ, Sở Hạo không thể không liên tục kích hoạt hai bãi mìn bộc phá cuối cùng, hai bãi ở hai nơi khác nhau đồng thời phát nổ. Việc này làm hơn phân nửa người biến dị chạy tới hai nơi đó, nhóm còn lại ước chừng mấy ngàn người biến dị, từ bốn phương tám hướng bắt đầu đến gần nơi lúc trước kích hoạt trận mìn.
Lập tức, tiếng ầm vang lên liên tục, mà âm thanh của điểm phát nổ còn đang kéo dài, làm cho khu vực này khắp nơi đều là tiếng nổ. Điều này làm cho đại quân người biến dị sinh ra hỗn loạn, thậm chí có rất nhiều người biến dị không biết nên chạy về hướng nào, cứ chạy đi rồi chạy lại, khắp khu vực sinh ra một tràng hỗn loạn.
Sở Hạo nhìn vào đồng hồ đeo tay, bây giờ là khoảng hai giờ sáng, thời gian này so với dự liệu của hắn là chậm hơn một chút. Vốn dĩ hắn cho rằng có thể kéo dài đến ba giờ hay ba rưỡi, nhưng vì những người biến dị đã bắt đầu trở nên hơi thông minh, điểm phát nổ không thu hút toàn bộ người biến dị, làm cho dự liệu của hắn sai mất khoảng một giờ, rất là phiền toái. . .
Chẳng qua vẫn còn khá tốt, loại hỗn loạn này chính là mục đích mà hắn muốn. Nếu không có hỗn loạn, một lần có tới chục ngàn người biến dị lao tới, như vậy thật sự là bọn họ không thể ngăn cản nổi. Vừa mới hỗn loạn, nhưng so với kết quả dự liệu thì tốt hơn nhiều.
(nhiều thời gian hơn nữa, nhiều hơn một chút, giải dược hẳn cũng sắp hoàn thành rồi. . . )
Thời gian trôi qua từng chút một, mỗi lúc qua đi, mọi người đều cảm giác giống như qua một ngày thậm chí như mấy ngày vậy, mỗi người cũng thỉnh thoảng lại nhìn vào đồng hồ đeo tay, trên thực tế, có lúc cứ mấy chục giây đã nhìn đồng hồ một lần. Mà lúc này Trương Hằng đã leo lên trực thăng Apache, mà Niệm Tịch Không cũng đã cầm cây kiếm nhỏ màu đen trên tay, những người còn lại đều không hẹn mà cùng đứng ở trên trận địa của mình, tay cầm những vũ khí hạng nặng. Mọi người đều biết, bất cứ lúc nào chiến đấu đều có thể bắt đầu xảy ra.
Ở bãi mìn thứ nhất, đã có mấy trăm người biến dị trực tiếp bị nổ chết, người biến dị bị thương cũng có rất nhiều. Nhưng số lượng người biến dị quá nhiều, hơn nữa bởi vì trí khôn thấp kém, cho nên không sợ chết, máu thịt trên đường cũng không làm chúng sợ, những người biến dị này vẫn đang không ngừng phá hoại. Hơn nữa nơi phát ra tiếng nổ lại càng có nhiều người biến dị tụ tập phá hoại, trong đó còn có mấy tên siêu cấp người biến dị thân cao hai mét, bọn chúng có sức mạnh cực lớn. Một tòa nhà lầu bên đường, vách tường làm bằng xi măng cốt thép, lại bị bọn chúng xé nát giống như xé giấy, sức mạnh thật sự lớn đến dọa người.
Cứ như vậy, người biến dị càng lúc càng đến gần cơ sở nghiên cứ, mà Sở Hạo đã không có dư thừa điểm phát nổ thu hút bọn chúng, chỉ có thể trơ mắt nhìn những người biến dị này san bằng bãi mìn sau đó hướng tới cơ sở nghiên cứu. Rốt cuộc. . . Nhóm đầu tiên có khoảng một trăm tên người biến dị đã xuất hiện ở đầu đường.
Đám người biến dị này vốn dĩ đang phá hoại ở bên đường, nhưng thị lực của bọn chúng đúng là rất tốt, từ xa đã nhìn thấy ở bên này có các loại vũ khí trên sân thượng và mấy chiếc xe tăng, mặc dù trong lúc nhất thời còn chưa phát hiện mọi người đang ẩn núp trong bóng tối. Chỉ là trong đó có một nhóm nhỏ người biến dị nhanh chóng nhào tới phía bên này, khả năng ý định của bọn chúng là định phá hủy bên này trước.
Dĩ nhiên là mọi người sẽ không chờ bọn chúng tới gần, mà người mới -Beatrice là khẩn trương nhất, nàng là lần đầu tiên trải qua tình hình như vậy, hơn nữa cũng là lần đầu tiên sử dụng vũ khí hạng nặng, khi nhìn những người biến dị cùng hung cực ác này nhào tới, vũ khí trong tay nàng đã không nhịn được bóp cò, điên cuồng bắn tới.
Chẳng qua cũng may, dù sao nàng cũng đã trải qua The Hobbit, không giống những cô gái bình thường lớn tiếng hét lên, chỉ là bất động cắn chặt răng đè cò súng mà bóp. Mà nàng đang sử dụng một chiếc súng máy hạng nặng, đạn như mưa bắn ra, mấy tên người biến dị xông vào trước đã bị đạn bắn bay ra ngoài, thân thể cũng bị chia năm xẻ bảy.
Bởi vì đang khẩn trương nên độ chính xác của Beatrice là không đủ, chỉ bắn trúng mấy tên người biến dị ở phía trước, chẳng qua ngay sau đó, vũ khí trong tay mọi người cũng bắt đầu gầm thét. Vào lúc này đáng tin cậy nhất chính là TIER, hắn không có mệt mỏi, không có sợ hãi, thậm chí không có tâm tình, hơn nữa hắn có sức mạnh vô cùng, cứ như vậy trực tiếp đứng vững, mỗi tay đều xách một khẩu Gatling điên cuồng gầm gừ, hơn nữa TIER có chip máy tính điều khiển, độ chính xác là cực cao. Trước sau chỉ có mấy giây, toàn bộ đám người biến dị chạy gần nhau bị bắn thành miếng thịt, thậm chí ngay cả đám xa xa đang chạy tới cũng bị bắn chết toàn bộ, mà sau khi tiêu diệt xong, TIER giống như trong phim Terminator, buông hai khẩu Gatling xuống, mặt đầy lãnh khốc nhìn ra xa, một lúc sau mới lên tiếng: Nhiệm vụ hoàn thành, không có người sống sót.
Ngầu. . . Quá ngầu!
Ngồi ở bên trong trực thăng, Trương Hằng không nhịn được kêu lên: Ta chửi, đây quả thực là quá ngầu! Sở Hạo, nhớ nhắc nhở ta, trở về chủ thần không gian đi mua ngay hai khẩu vũ khí hạng nặng công nghệ cao cỡ lớn, sau này mẹ nó, ai dám chọc giận lão tử, lão tử liền trực tiếp đem bọn chúng bắn chết, sau đó nói nhiệm vụ hoàn thành, ta chửi, quá khốc!
Miễn đi. . .
Sở Hạo tức giận nói: Ngươi đổi được thánh y của ngươi rồi hãy nói, ta nhớ là ngươi vừa muốn học phi kiếm, lại muốn đổi lấy hoàng kim thánh y.
Lời nói đó không sai nha, chẳng qua. . .
Không có chẳng qua. . . Chuẩn bị bay lên không. Sở Hạo cắt đứt lời hắn nói, mà sau khi dứt lời, trước mắt mọi người, ở xa xa trên đường. . .
Dầy đặc người biến dị, như nước thủy triều, điên cuồng liều mạng nhào tới mọi người!
/722
|