Dịch: truongtieutuyet
- Blue Mountains là nhà của chúng ta, vì nó, thậm chí chúng ta có thể từ bỏ cả tính mạng! Xông lên a, các đồng chí!
Các ủy viên chính trị Sở Hạo lựa chọn, đều là những người có cảm xúc mạnh mẽ nhất, tư tưởng kiên định nhất, có thể coi bọn họ là những người lùn có lý tưởng lớn lao cao đẹp nhất, cho dù chỉ trải qua tẩy não ngắn hạn, không, là trải qua huấn luyện ngắn hạn, nhưng mà tất cả bọn họ đều một lòng chiến đấu vì mộng tưởng của mình.
Khi liên quân quý tộc phá vỡ cổng thành, đánh vào trung tâm Blue Mountains, đồ sát và cướp đoạt không chút thương cảm, những người lùn của Blue Mountains đều sợ hãi tới cực điểm, cho nên mới có tình cảnh như lúc trước. Một lượng lớn người lùn bình dân mất đi lý trí, bắt đầu bỏ chạy về hướng quảng trường trung tâm, nhưng mà kết quả lại là, toàn bộ bị xử tử, bởi vì bọn họ đã quên điểm trọng yếu nhất... Hiện tại Blue Mountains đang trong chiến tranh, cái gọi là pháp bất trách chúng, đó chỉ là đối với đa số mà thôi, mà trong thời khắc này, bọn họ... lại chính là thiểu số.
Kế tiếp, Sở Hạo thiết lập nên các đội người lùn theo tỷ lệ năm một, cứ năm người lùn bình dân sẽ chung nhóm với một binh sỹ của lực lượng phòng thủ, mà mỗi năm mươi binh sỹ sẽ có thêm một ủy viên chính trị, sau đó sẽ do những ủy viên chính trị này dẫn đầu bọn họ đi đến tiền tuyến. Trong lúc chuẩn bị cho chiến tranh, Sở Hạo đã chia trung tâm Blue Mountains thành mười mấy khu vực, những ủy viên chính trị kia đều đã sớm nắm rõ địa hình trong khu vực mình được giao, thuộc lòng từng vị trí có cạm bẫy và tất cả các lối tắt, cứ như thế, phản kích trên đường phố, bắt đầu được triển khai...
Do ủy viên chính trị dẫn đầu, quân bảo vệ thành làm nòng cốt, những người lùn bình dân cầm vũ khí dần làm quen với tình cảnh giao chiến. Đương nhiên, bởi vì phần lớn mọi người đều chỉ là bình dân, sau khi nghe một số lời kích động, bọn họ có thể tưởng tượng chiến tranh giống như chuyện gì đó lý thú. Nhưng mà đến khi thật sự ở trên chiến trường, máu thịt tung tóe, tử vong cận kề, không khí khủng bố đó đủ để phá hủy ý chí của bất kỳ ai, vì thế khi mới bắt đầu giao chiến, một lượng lớn dân chúng đúng là quay người bỏ chạy.
Nhưng mà bọn họ cũng đã nhận được một bài học xương máu, không chỉ có những người bỏ chạy phải chết, ngay cả thân nhân của bọn họ cũng phải chịu chung số phận, bị trục xuất ra khỏi Blue Mountains. Phải biết rằng hiện tại đang là thời điểm chiến tranh, cái gọi là trục xuất, chính là trực tiếp đuổi bọn họ về phía liên quân quý tộc, kết quả của những người này tất nhiên là bị các quý tộc đồ sát. Lúc trước, có thể có một số người không đành lòng khi thấy những người bỏ chạy bị xử tử, nhưng mà rất nhanh sau đó, trong đầu bọn họ chỉ còn một ý nghĩ duy nhất là làm thế nào để bản thân và người nhà của mình không rơi vào cảnh ngộ giống vậy. Cho nên, hiện tượng chạy trốn càng lúc càng ít, đến cuối cùng tư tưởng của những người lùn bình dân đã chuyển thành thà rằng chết trận, cũng tuyệt đối không chạy trốn.
Ngược lại, liên quân quý tộc đã vơ vét một lượng lớn của cải, vàng bạc, đá quý, mà đây mới chỉ là những gì lấy được ở ngoài rìa, do vậy bọn họ càng thêm điên cuồng xâm nhập vào trung tâm Blue Mountains. Chỉ là dần dần bọn họ cũng phát hiện ra một chuyện, lúc mới đầu còn rất thoải mái, đến bây giờ chém giết đã khó khăn hơn nhiều, thậm chí sau khi lực lượng của bọn họ phân tán vào các lối tắt, số lượng thương vong cũng bắt đầu tăng nhanh.
Kẻ địch của bọn họ, những người lùn bình dân của Blue Mountains, lúc đầu đúng là chỉ cần bị bọn họ khua chân múa tay đe dọa một chút liền bỏ chạy tán loạn, theo thời gian dần trôi, cho dù liên quân quý tộc công kích và tiêu diệt những người lùn này kiểu gì đi nữa, cũng không cách nào đuổi bọn họ đi chỗ khác. Đến hiện tại những người lùn này đã như phát điên, hoàn toàn liều mạng lao đến, nhất quyết phải sống mái một phen, số lượng thương vong của liên quân quý tộc cũng dần đạt đến mức kinh khủng, đương nhiên, số người chết và bị thương của Blue Mountains còn nhiều gấp mấy lần.
Chiến tranh thời đại phong kiến, số lượng người chết trên chiến trường nhiều khi ngay cả một phần mười quân số cũng chưa đạt tới, tuyệt đại đa số tình huống đều là một phe đánh tan hàng ngũ của phe còn lại, một khi cơ cấu tổ chức bị phá hủy, như vậy quân đội cũng tương đương với đã bị tiêu diệt. Nhưng đến thời kỳ cận đại, quân đội trở thành tiêu hao phẩm, mỗi binh sĩ như một con số, tuyệt đối chấp hành mệnh lệnh được giao, vì vậy khi đối mặt với nhau, cho dù sử dụng cùng loại vũ khí, quân đội cận đại vẫn có thể tiêu diệt quân đội phong kiến dễ như trở bàn tay.
Người lùn của Blue Mountains xác thực cũng không phải là quân đội cận đại, nhưng mà sau khi trải qua một loạt chính sách, huấn luyện khẩn cấp, tẩy não ngắn hạn, cùng với tận mắt chứng kiến tiết mục xử tử hơn mười nghìn người bị gọi là phản bội cách mạng, trạng thái tinh thần của bọn họ đã ngang ngửa với quân đội cận đại. Căn bản không có cái gọi là sĩ khí và chạy trốn, ngoại trừ tiến về phía trước, bọn họ đã không còn con đường nào khác, bởi vì một khi lui về phía sau, không riêng gì bọn họ, ngay cả thân nhân của bọn họ cũng sẽ chết. Hơn nữa lúc trước bọn họ đều đã được hưởng rất nhiều phúc lợi từ chính phủ lâm thời, trong thời đại này tuyệt đối không còn nơi nào khác có chế độ đãi ngộ như vậy, vì thế dưới sự kết hợp của vô số nguyên nhân, kết quả đã biến thành như trước mắt...
Trong các lối tắt, các ủy viên chính trị dẫn đầu binh sĩ và những người lùn bình dân xông về phía liên quân quý tộc, bọn họ gào thét điên cuồng, cầm vũ khí chém lung tung, không hề có kết cấu hay đội hình gì đáng nói. Nhưng mà liên quân quý tộc với số lượng gấp mấy lần cũng không còn vẻ thoải mái và vui sướng như lúc đầu nữa rồi, bởi vì trước khi chiến đấu với đội người lùn này, bọn họ đã dùng hết sức lực trong quá trình giao chiến với một đội người lùn khác. Tuy số lượng chỉ bằng một phần năm, nhưng mà tất cả những người lùn bình dân kia đều không hề có ý định đầu hàng hoặc là chạy trốn, thậm chí ngay cả trước khi chết vẫn muốn chém bọn họ một đao, đâm bọn họ một kiếm, cắn bọn họ một cái...
Từ lúc công phá cổng thành đến giờ, liên quân quý tộc đã chiến đấu ba bốn tiếng đồng hồ, bọn họ đã sớm rơi vào tình trạng kiệt sức, lúc trước điên cuồng đồ sát như vậy, chẳng qua là do kích thích từ việc cướp bóc của cải mà thôi. Chỉ là theo thời gian dần trôi, khối thịt mỡ thơm ngon này đã biến thành thịt nạc, lại từ thịt nạc biến thành xương cốt, cuối cùng từ xương cốt biến thành gai nhọn. Binh sỹ của liên quân, kể cả các quý tộc cũng vậy, tất cả đều không biết phải làm thế nào, nếu như có thể, nhất định bọn họ sẽ ngửa mặt lên trời hét lớn, vì sao thành lũy đã bị phá hủy, những người lùn kia còn có thể điên cuồng phản công? Đây quả là chuyện không khoa học!
Nhưng mà người lùn của Blue Mountains, bọn họ đã sớm rơi vào trạng thái điên cuồng, không chỉ điên cuồng vì địch nhân trước mắt, mà còn điên cuồng vì chỉ cần lui về phía sau một bước, sẽ có thể bị chụp lên chiếc mũ mang dòng chữ phản bội cách mạng, tiếp đó bị người một nhà xử tử. Tất cả bọn họ đều gầm lên, cầm vũ khí xông về phía trước, điên cuồng công kích liên quân quý tộc từ trong các lối tắt, chết hết một đội, lại có một đội khác bị đẩy vào chiến trường, sau đó tiếp tục điên cuồng...
Trong lòng các binh sỹ của liên quân quý tộc đều đã sinh ra dao động và sợ hãi, bọn họ bắt đầu lui về phía sau, bởi vì mặc kệ bọn họ tiêu diệt bao nhiêu đội người lùn, lực lượng của Blue Mountains vẫn như thủy triều, ập tới hết đợt này đến đợt khác. Có lẽ lúc đầu bọn họ chỉ là hy vọng bản thân lùi về sau nửa bước, tỷ lệ sống sót sẽ lớn hơn một chút so với người bên cạnh, nhưng mà trên thế giới này không chỉ có mình ngươi thông minh a, người khác cũng sẽ nghĩ như thế, vì vậy... Không biết bắt đầu từ đâu, càng lúc liên quân quý tộc càng lui về phía sau, hơn nữa tốc độ lui lại cũng càng lúc càng nhanh, khi các binh sỹ của liên quân quý tộc phát hiện người bên cạnh mình đang lùi lại nhanh hơn, bọn họ chỉ có thể nghĩ đến một chuyện, đó chính là vứt bỏ gánh nặng trên người, thậm chí là vứt bỏ tất cả vũ khí, hy vọng có thể chạy nhanh hơn một bước, tránh được một kiếp, thoát được một mạng...
Cứ như vậy, tình thế đã dần nghịch chuyển, cái gọi là binh bại như sơn đảo cũng phát sinh, không còn ai quan tâm đến phía sau, cũng không có ai để ý đến xung quanh, cho dù đuổi theo chỉ là một đội mười mấy người lùn thương tích từ đầu đến chân, bọn họ vẫn sẽ dùng toàn lực chạy trốn. Thậm chí nếu như có người dám đứng ra ngăn trở, bọn họ cũng chỉ biết chém giết tất cả những gì cản đường, tình cảnh tương tự như khi những người lùn bình dân ra tay với các ủy viên chính trị lại một lần nữa xảy ra...
- Không cần tù binh! Giết sạch những kẻ xâm lược! Giết chết tất cả quý tộc! Lặp lại một lần nữa, chúng ta không cần tù binh!
Càng lúc càng có nhiều người lùn bình dân của Blue Mountains điên cuồng la lên, bọn họ cầm vũ khí truy sát với hai mắt đỏ ngầu, giết chết bất kỳ thành phần nào của liên quân quý tộc, cho dù là nhân loại, người lùn, quân tay sai, hay là các tướng lãnh mặc trang phục hoa lệ, tất cả đều bị đuổi tận giết tuyệt...
Mà bọn họ vẫn chưa phát hiện ra, sau lưng bọn họ, thi thể của mấy chục nghìn người lùn bình dân, đã sớm rải khắp trung tâm Blue Mountains...
* Pháp bất trách chúng: pháp luật không đụng đến số đông, nếu một hành động có số lượng người làm theo nhiều, ngay cả khi hành động đó chứa một số yếu tố bất hợp pháp, vẫn rất khó để trừng phạt.
Binh bại như sơn đảo: ý nói quân đội một khi đã bại thì như núi sập, khí thế sụt giảm rất nhanh, không thể nào cứu vãn.
- Blue Mountains là nhà của chúng ta, vì nó, thậm chí chúng ta có thể từ bỏ cả tính mạng! Xông lên a, các đồng chí!
Các ủy viên chính trị Sở Hạo lựa chọn, đều là những người có cảm xúc mạnh mẽ nhất, tư tưởng kiên định nhất, có thể coi bọn họ là những người lùn có lý tưởng lớn lao cao đẹp nhất, cho dù chỉ trải qua tẩy não ngắn hạn, không, là trải qua huấn luyện ngắn hạn, nhưng mà tất cả bọn họ đều một lòng chiến đấu vì mộng tưởng của mình.
Khi liên quân quý tộc phá vỡ cổng thành, đánh vào trung tâm Blue Mountains, đồ sát và cướp đoạt không chút thương cảm, những người lùn của Blue Mountains đều sợ hãi tới cực điểm, cho nên mới có tình cảnh như lúc trước. Một lượng lớn người lùn bình dân mất đi lý trí, bắt đầu bỏ chạy về hướng quảng trường trung tâm, nhưng mà kết quả lại là, toàn bộ bị xử tử, bởi vì bọn họ đã quên điểm trọng yếu nhất... Hiện tại Blue Mountains đang trong chiến tranh, cái gọi là pháp bất trách chúng, đó chỉ là đối với đa số mà thôi, mà trong thời khắc này, bọn họ... lại chính là thiểu số.
Kế tiếp, Sở Hạo thiết lập nên các đội người lùn theo tỷ lệ năm một, cứ năm người lùn bình dân sẽ chung nhóm với một binh sỹ của lực lượng phòng thủ, mà mỗi năm mươi binh sỹ sẽ có thêm một ủy viên chính trị, sau đó sẽ do những ủy viên chính trị này dẫn đầu bọn họ đi đến tiền tuyến. Trong lúc chuẩn bị cho chiến tranh, Sở Hạo đã chia trung tâm Blue Mountains thành mười mấy khu vực, những ủy viên chính trị kia đều đã sớm nắm rõ địa hình trong khu vực mình được giao, thuộc lòng từng vị trí có cạm bẫy và tất cả các lối tắt, cứ như thế, phản kích trên đường phố, bắt đầu được triển khai...
Do ủy viên chính trị dẫn đầu, quân bảo vệ thành làm nòng cốt, những người lùn bình dân cầm vũ khí dần làm quen với tình cảnh giao chiến. Đương nhiên, bởi vì phần lớn mọi người đều chỉ là bình dân, sau khi nghe một số lời kích động, bọn họ có thể tưởng tượng chiến tranh giống như chuyện gì đó lý thú. Nhưng mà đến khi thật sự ở trên chiến trường, máu thịt tung tóe, tử vong cận kề, không khí khủng bố đó đủ để phá hủy ý chí của bất kỳ ai, vì thế khi mới bắt đầu giao chiến, một lượng lớn dân chúng đúng là quay người bỏ chạy.
Nhưng mà bọn họ cũng đã nhận được một bài học xương máu, không chỉ có những người bỏ chạy phải chết, ngay cả thân nhân của bọn họ cũng phải chịu chung số phận, bị trục xuất ra khỏi Blue Mountains. Phải biết rằng hiện tại đang là thời điểm chiến tranh, cái gọi là trục xuất, chính là trực tiếp đuổi bọn họ về phía liên quân quý tộc, kết quả của những người này tất nhiên là bị các quý tộc đồ sát. Lúc trước, có thể có một số người không đành lòng khi thấy những người bỏ chạy bị xử tử, nhưng mà rất nhanh sau đó, trong đầu bọn họ chỉ còn một ý nghĩ duy nhất là làm thế nào để bản thân và người nhà của mình không rơi vào cảnh ngộ giống vậy. Cho nên, hiện tượng chạy trốn càng lúc càng ít, đến cuối cùng tư tưởng của những người lùn bình dân đã chuyển thành thà rằng chết trận, cũng tuyệt đối không chạy trốn.
Ngược lại, liên quân quý tộc đã vơ vét một lượng lớn của cải, vàng bạc, đá quý, mà đây mới chỉ là những gì lấy được ở ngoài rìa, do vậy bọn họ càng thêm điên cuồng xâm nhập vào trung tâm Blue Mountains. Chỉ là dần dần bọn họ cũng phát hiện ra một chuyện, lúc mới đầu còn rất thoải mái, đến bây giờ chém giết đã khó khăn hơn nhiều, thậm chí sau khi lực lượng của bọn họ phân tán vào các lối tắt, số lượng thương vong cũng bắt đầu tăng nhanh.
Kẻ địch của bọn họ, những người lùn bình dân của Blue Mountains, lúc đầu đúng là chỉ cần bị bọn họ khua chân múa tay đe dọa một chút liền bỏ chạy tán loạn, theo thời gian dần trôi, cho dù liên quân quý tộc công kích và tiêu diệt những người lùn này kiểu gì đi nữa, cũng không cách nào đuổi bọn họ đi chỗ khác. Đến hiện tại những người lùn này đã như phát điên, hoàn toàn liều mạng lao đến, nhất quyết phải sống mái một phen, số lượng thương vong của liên quân quý tộc cũng dần đạt đến mức kinh khủng, đương nhiên, số người chết và bị thương của Blue Mountains còn nhiều gấp mấy lần.
Chiến tranh thời đại phong kiến, số lượng người chết trên chiến trường nhiều khi ngay cả một phần mười quân số cũng chưa đạt tới, tuyệt đại đa số tình huống đều là một phe đánh tan hàng ngũ của phe còn lại, một khi cơ cấu tổ chức bị phá hủy, như vậy quân đội cũng tương đương với đã bị tiêu diệt. Nhưng đến thời kỳ cận đại, quân đội trở thành tiêu hao phẩm, mỗi binh sĩ như một con số, tuyệt đối chấp hành mệnh lệnh được giao, vì vậy khi đối mặt với nhau, cho dù sử dụng cùng loại vũ khí, quân đội cận đại vẫn có thể tiêu diệt quân đội phong kiến dễ như trở bàn tay.
Người lùn của Blue Mountains xác thực cũng không phải là quân đội cận đại, nhưng mà sau khi trải qua một loạt chính sách, huấn luyện khẩn cấp, tẩy não ngắn hạn, cùng với tận mắt chứng kiến tiết mục xử tử hơn mười nghìn người bị gọi là phản bội cách mạng, trạng thái tinh thần của bọn họ đã ngang ngửa với quân đội cận đại. Căn bản không có cái gọi là sĩ khí và chạy trốn, ngoại trừ tiến về phía trước, bọn họ đã không còn con đường nào khác, bởi vì một khi lui về phía sau, không riêng gì bọn họ, ngay cả thân nhân của bọn họ cũng sẽ chết. Hơn nữa lúc trước bọn họ đều đã được hưởng rất nhiều phúc lợi từ chính phủ lâm thời, trong thời đại này tuyệt đối không còn nơi nào khác có chế độ đãi ngộ như vậy, vì thế dưới sự kết hợp của vô số nguyên nhân, kết quả đã biến thành như trước mắt...
Trong các lối tắt, các ủy viên chính trị dẫn đầu binh sĩ và những người lùn bình dân xông về phía liên quân quý tộc, bọn họ gào thét điên cuồng, cầm vũ khí chém lung tung, không hề có kết cấu hay đội hình gì đáng nói. Nhưng mà liên quân quý tộc với số lượng gấp mấy lần cũng không còn vẻ thoải mái và vui sướng như lúc đầu nữa rồi, bởi vì trước khi chiến đấu với đội người lùn này, bọn họ đã dùng hết sức lực trong quá trình giao chiến với một đội người lùn khác. Tuy số lượng chỉ bằng một phần năm, nhưng mà tất cả những người lùn bình dân kia đều không hề có ý định đầu hàng hoặc là chạy trốn, thậm chí ngay cả trước khi chết vẫn muốn chém bọn họ một đao, đâm bọn họ một kiếm, cắn bọn họ một cái...
Từ lúc công phá cổng thành đến giờ, liên quân quý tộc đã chiến đấu ba bốn tiếng đồng hồ, bọn họ đã sớm rơi vào tình trạng kiệt sức, lúc trước điên cuồng đồ sát như vậy, chẳng qua là do kích thích từ việc cướp bóc của cải mà thôi. Chỉ là theo thời gian dần trôi, khối thịt mỡ thơm ngon này đã biến thành thịt nạc, lại từ thịt nạc biến thành xương cốt, cuối cùng từ xương cốt biến thành gai nhọn. Binh sỹ của liên quân, kể cả các quý tộc cũng vậy, tất cả đều không biết phải làm thế nào, nếu như có thể, nhất định bọn họ sẽ ngửa mặt lên trời hét lớn, vì sao thành lũy đã bị phá hủy, những người lùn kia còn có thể điên cuồng phản công? Đây quả là chuyện không khoa học!
Nhưng mà người lùn của Blue Mountains, bọn họ đã sớm rơi vào trạng thái điên cuồng, không chỉ điên cuồng vì địch nhân trước mắt, mà còn điên cuồng vì chỉ cần lui về phía sau một bước, sẽ có thể bị chụp lên chiếc mũ mang dòng chữ phản bội cách mạng, tiếp đó bị người một nhà xử tử. Tất cả bọn họ đều gầm lên, cầm vũ khí xông về phía trước, điên cuồng công kích liên quân quý tộc từ trong các lối tắt, chết hết một đội, lại có một đội khác bị đẩy vào chiến trường, sau đó tiếp tục điên cuồng...
Trong lòng các binh sỹ của liên quân quý tộc đều đã sinh ra dao động và sợ hãi, bọn họ bắt đầu lui về phía sau, bởi vì mặc kệ bọn họ tiêu diệt bao nhiêu đội người lùn, lực lượng của Blue Mountains vẫn như thủy triều, ập tới hết đợt này đến đợt khác. Có lẽ lúc đầu bọn họ chỉ là hy vọng bản thân lùi về sau nửa bước, tỷ lệ sống sót sẽ lớn hơn một chút so với người bên cạnh, nhưng mà trên thế giới này không chỉ có mình ngươi thông minh a, người khác cũng sẽ nghĩ như thế, vì vậy... Không biết bắt đầu từ đâu, càng lúc liên quân quý tộc càng lui về phía sau, hơn nữa tốc độ lui lại cũng càng lúc càng nhanh, khi các binh sỹ của liên quân quý tộc phát hiện người bên cạnh mình đang lùi lại nhanh hơn, bọn họ chỉ có thể nghĩ đến một chuyện, đó chính là vứt bỏ gánh nặng trên người, thậm chí là vứt bỏ tất cả vũ khí, hy vọng có thể chạy nhanh hơn một bước, tránh được một kiếp, thoát được một mạng...
Cứ như vậy, tình thế đã dần nghịch chuyển, cái gọi là binh bại như sơn đảo cũng phát sinh, không còn ai quan tâm đến phía sau, cũng không có ai để ý đến xung quanh, cho dù đuổi theo chỉ là một đội mười mấy người lùn thương tích từ đầu đến chân, bọn họ vẫn sẽ dùng toàn lực chạy trốn. Thậm chí nếu như có người dám đứng ra ngăn trở, bọn họ cũng chỉ biết chém giết tất cả những gì cản đường, tình cảnh tương tự như khi những người lùn bình dân ra tay với các ủy viên chính trị lại một lần nữa xảy ra...
- Không cần tù binh! Giết sạch những kẻ xâm lược! Giết chết tất cả quý tộc! Lặp lại một lần nữa, chúng ta không cần tù binh!
Càng lúc càng có nhiều người lùn bình dân của Blue Mountains điên cuồng la lên, bọn họ cầm vũ khí truy sát với hai mắt đỏ ngầu, giết chết bất kỳ thành phần nào của liên quân quý tộc, cho dù là nhân loại, người lùn, quân tay sai, hay là các tướng lãnh mặc trang phục hoa lệ, tất cả đều bị đuổi tận giết tuyệt...
Mà bọn họ vẫn chưa phát hiện ra, sau lưng bọn họ, thi thể của mấy chục nghìn người lùn bình dân, đã sớm rải khắp trung tâm Blue Mountains...
* Pháp bất trách chúng: pháp luật không đụng đến số đông, nếu một hành động có số lượng người làm theo nhiều, ngay cả khi hành động đó chứa một số yếu tố bất hợp pháp, vẫn rất khó để trừng phạt.
Binh bại như sơn đảo: ý nói quân đội một khi đã bại thì như núi sập, khí thế sụt giảm rất nhanh, không thể nào cứu vãn.
/722
|