Trúc cơ là cánh cửa đầu tiên trên con đường Tu Chân!
Niệm Tịch Không là một kiếm tu thuần túy. Nàng chỉ hiểu về kiếm. Còn như pháp thuật tu chân thì dưới cơ duyên xảo hợp nàng cũng hiểu được một ít. Song Niệm Tịch Không chắc chắn chẳng phải một Tu Chân giả chính thống – loại hình cực kỳ thưa thớt.
Ý nghĩa của Tu Chân là tìm ra sự thật, thăm dò cái gốc của vũ trụ, từ đó đạt được sức mạnh siêu thoát. Cho nên Tu Chân thật ra là một quá trình tìm tòi.
Nhưng không phải ai cũng thích hợp để đi ‘thăm dò’ vũ trụ. Hơn nữa Tu Chân chẳng phải một môn học được nghiên cứu trong nhà trường, bởi người Tu Chân cũng có kẻ địch. Họ có tư dục, muốn có quyền lực và sức mạnh, cho nên hệ thống Tu Chân dần xuất hiện vô số chi nhánh.
Luyện đan, chế khí, khống thú, dưỡng trùng, luyện thể, tu kiếm... Tu kiếm đạt được thông linh, hóa nhập thân thể.
Nhưng những ngành này đều không phải Tu Chân giả chính thống. Tu Chân giả chính thống đã sớm tuyệt tích từ lâu, ít nhất thì ở vị diện Thục Sơn không còn thấy bóng dáng họ nữa. Người cuối cùng thuộc dòng này là vị sư huynh đến từ thế giới Luân Hồi. Anh ta là một tu chân giả chính thống, hay ít ra là đang hướng tới mục tiêu này. Anh ấy tinh thông các loại phù văn, phân tích trận đồ Bát Quái, lấy đó làm cơ sở để nghiên cứu cấu tạo, quy luật của các loại pháp thuật, sau đó cải tiến, thậm chí sáng tạo cái mới. Đây mới là việc làm của một Tu Chân giả chính thống.
Đối với Tu chân giả chính thống, Trúc Cơ chẳng là gì so với tri thức về phù văn, khả năng tính toán cùng các loại hiểu biết... Theo quan niệm của bọn họ thì cảnh giới cao hay thấp, chân nguyên nhiều hay ít kỳ thật không đại diện cho thực lực. Cho nên, Trúc Cơ không hề được bọn họ quan tâm.
Song với Niệm Tịch Không, nó lại là cánh cửa quyết định thành tựu tương lai của nàng.
Bởi một người không phải Tu chân giả chính thống thì thực lực của hắn sẽ được thể hiện ở ba mặt. Thứ nhất, cảnh giới... Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh... Thứ hai, thuật pháp công kích. Chẳng hạn Kiếm tu luyện kiếm, Võ tu luyện quyền, Đao tu, ma tu... Mỗi nhà đều có một phương pháp riêng. Nhưng tóm lại, thuật pháp càng cường đại thì thực lực kẻ đó càng mạnh. Cứ lấy súng lục với súng laser ra làm ví dụ là hiểu ngay. Nếu ngươi cầm pháp bảo đẳng cấp cao hơn thì khi đối chiến với kẻ địch cùng giai hoặc hơi chênh lệch một chút thì chắc chắn sẽ chiếm lợi.
Cuối cùng là công pháp Tu Chân. Tùy theo mỗi môn phái mà công pháp mạnh yếu khác nhau. Hơn nữa còn phải dựa vào tư chất, kỳ ngộ, tính phù hợp với công pháp của đệ tử.
Kiếp này, Niệm Tịch Không quả thực rất may mắn nên mới đến được thế giới Luân Hồi trong truyền thuyết. Ở đây, nàng có thể đổi lấy bất cứ thiên tài địa bảo gì từ chỗ Chủ Thần. Hơn nữa công pháp truyền thừa của nàng vốn đã bất phàm, trải qua nhiều kiếp tích lũy khiến sự thông hiểu với công pháp càng tiến thêm một bước dài. Thứ nàng cần nhất bây giờ là chuyên tâm đề thăng cảnh giới.
Mà bước đầu tiên chính là đạt Trúc Cơ.
Ở bước này, người tu luyện phải áp súc năng lượng, sau đó kết hợp với công pháp để cải tạo kinh mạch, thần kinh, cường độ thân thể... Cho nên, Trúc Cơ thành công hay thất bại cũng là do mấy yếu tố ấy: Công pháp, tố chất, mức năng lượng, ảnh hưởng của ngoại giới....
Thất bại tất nhiên chẳng còn gì để nói, nặng thì chết, nhẹ tàn phế. Trên cơ bản, việc Trúc Cơ cần một thời gian rất dài, không những thế còn cần sự may mắn nghịch thiên. Ngoài ra, không phải cứ Trúc Cơ thành công là ai cũng như ai. Có người căn cơ nông cạn thì việc tiếp tục tiến giai là vô cùng khó. Cùng với đó là lượng chân nguyên kém cỏi hơn tu sĩ cùng giai. Ngược lại, người trước đó đã tạo trụ cột vững chắc thì khi tiến giai sẽ dễ dàng hơn, thực lực, tố chất... mọi mặt đều tốt. Có thể nói là hạt giống cho cường giả tương lai.
Đây là tầm quan trọng của việc Trúc Cơ. Mà hiện tại, Niệm Tịch Không ở trong Chủ Thân không gian, chẳng khác nào nằm ngay trên kho tài nguyên tu luyện khổng lồ, tất nhiên là muốn tạo dựng trụ cột vững chắc nhất. Đầu tiên là đả thông tất cả kỳ kinh bát mạch, tạo đường cho Chân Nguyên lưu chuyển ở mức tối đa - 9 đường.
Tất nhiên là việc này rất khó. Cho nên mới cần ăn nhiều...
Niệm Tịch Không ngồi lỳ trong bí thất, trước mặt là cả đống đồ ăn chất cao như núi. Vẻ mặt nàng ngốc trệ song cánh tay vẫn không ngừng đút các loại thiên tài địa bảo vào miệng. Nào là Tiên Mỹ Kim Liên, nào là Vạn Niên Chu Quả.... Tất cả đều bị xử lý nhanh chóng. Nếu tính đúng ra thì lượng thức ăn như vậy còn lớn hơn người nàng, song cái dạ dày kia như chiếc động không đáy, bao nhiêu vào cũng không khiến nó phồng lên. Càng ngày số năng lượng được chuyển hóa càng nhiều, lại trải qua công pháp dẫn dắt khiến nó trải rộng khắp thân thể từ từ cải tạo từng tế bào...
Nàng còn bảy ngày để Trúc Cơ. Đồ ăn... vẫn đủ.
Hơn nữa hương vị rất ngon, so với nướng hay ăn sống đều tốt hơn nhiều...
Bên phía Trương Hằng. Vẻ mặt hắn đang vô cùng hưng phấn nhìn vào chiếc hòm bạch ngân trước mặt. Đây là thứ hắn phải tốn cả đống điểm thưởng mới đổi được. Có điều nó vẫn chưa phải mục tiêu cuối cùng, cái hắn thích là chiếc hòm ‘hoàng kim’ cơ. Thế nhưng thứ ấy đắt quá, hắn không kham nổi nên trước tiên lấy cái này ‘chơi’ trước, hơn nữa con tăng thêm chút thực lực.
“Hắc hắc, hặc hặc, xuất hiện đi! Bạch ngân Thánh y của ta! Thiên tiễn tọa Bạch ngân thánh đấu y!”
Trương Hằng vừa tạo dáng vừa nhào lộn quanh chiếc hòm chứa Thánh Y. rốt cuộc nhịn không được, hắn quyết định mặc thử xem có đẹp trai hay không. Màn niệm chú bắt đầu...
“... Thánh Y lại đây! Không phải... Thánh Y xuất hiện! Không phải... Thánh Y hàng lâm! Cũng không phải... Vừng ơi mở ra!!!”
Trương Hằng gào thét nửa giờ, dùng đủ loại ‘chú ngữ’ mà không thể nào mở được chiếc hòm, một cọng lông Thánh Y cũng không thấy. Trương Hằng rống khản cả cổ, thẹn quá hóa giận nện liên tiếp vào nó. Song chả biết chiếc hòm này làm từ chất liệu gì mà cứng rắn vô cùng, mặc cho Trương Hằng ‘dày vò; cả tiếng mà chả xi nhê. Cuối cùng, Trương Hằng chỉ đánh cúi người thở dốc, mặt mếu máo, lệ rơi từng giọt, trong lòng không ngừng nguyền rủa Chủ Thần. Không ngờ hắn lại đổi phải một thứ phế vật chẳng thể sử dụng. Ôi điểm thưởng, ôi chi tiết phụ tuyến!!!
Song hắn không chú ý tới một việc. Khắc bên cạnh chiếc hòm là một số văn tự Hy Lạp. Nó ghi lại một số điều liên quan đến bộ Thánh Y này, chẳng hạn như phương pháp mở hòm, phương pháp luyện hóa Thánh Y...
Vậy mà Trương Hằng không hề thấy...
Sát thủ khôi hài của chúng ta cường hóa hoàn toàn thất bại...
Niệm Tịch Không là một kiếm tu thuần túy. Nàng chỉ hiểu về kiếm. Còn như pháp thuật tu chân thì dưới cơ duyên xảo hợp nàng cũng hiểu được một ít. Song Niệm Tịch Không chắc chắn chẳng phải một Tu Chân giả chính thống – loại hình cực kỳ thưa thớt.
Ý nghĩa của Tu Chân là tìm ra sự thật, thăm dò cái gốc của vũ trụ, từ đó đạt được sức mạnh siêu thoát. Cho nên Tu Chân thật ra là một quá trình tìm tòi.
Nhưng không phải ai cũng thích hợp để đi ‘thăm dò’ vũ trụ. Hơn nữa Tu Chân chẳng phải một môn học được nghiên cứu trong nhà trường, bởi người Tu Chân cũng có kẻ địch. Họ có tư dục, muốn có quyền lực và sức mạnh, cho nên hệ thống Tu Chân dần xuất hiện vô số chi nhánh.
Luyện đan, chế khí, khống thú, dưỡng trùng, luyện thể, tu kiếm... Tu kiếm đạt được thông linh, hóa nhập thân thể.
Nhưng những ngành này đều không phải Tu Chân giả chính thống. Tu Chân giả chính thống đã sớm tuyệt tích từ lâu, ít nhất thì ở vị diện Thục Sơn không còn thấy bóng dáng họ nữa. Người cuối cùng thuộc dòng này là vị sư huynh đến từ thế giới Luân Hồi. Anh ta là một tu chân giả chính thống, hay ít ra là đang hướng tới mục tiêu này. Anh ấy tinh thông các loại phù văn, phân tích trận đồ Bát Quái, lấy đó làm cơ sở để nghiên cứu cấu tạo, quy luật của các loại pháp thuật, sau đó cải tiến, thậm chí sáng tạo cái mới. Đây mới là việc làm của một Tu Chân giả chính thống.
Đối với Tu chân giả chính thống, Trúc Cơ chẳng là gì so với tri thức về phù văn, khả năng tính toán cùng các loại hiểu biết... Theo quan niệm của bọn họ thì cảnh giới cao hay thấp, chân nguyên nhiều hay ít kỳ thật không đại diện cho thực lực. Cho nên, Trúc Cơ không hề được bọn họ quan tâm.
Song với Niệm Tịch Không, nó lại là cánh cửa quyết định thành tựu tương lai của nàng.
Bởi một người không phải Tu chân giả chính thống thì thực lực của hắn sẽ được thể hiện ở ba mặt. Thứ nhất, cảnh giới... Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh... Thứ hai, thuật pháp công kích. Chẳng hạn Kiếm tu luyện kiếm, Võ tu luyện quyền, Đao tu, ma tu... Mỗi nhà đều có một phương pháp riêng. Nhưng tóm lại, thuật pháp càng cường đại thì thực lực kẻ đó càng mạnh. Cứ lấy súng lục với súng laser ra làm ví dụ là hiểu ngay. Nếu ngươi cầm pháp bảo đẳng cấp cao hơn thì khi đối chiến với kẻ địch cùng giai hoặc hơi chênh lệch một chút thì chắc chắn sẽ chiếm lợi.
Cuối cùng là công pháp Tu Chân. Tùy theo mỗi môn phái mà công pháp mạnh yếu khác nhau. Hơn nữa còn phải dựa vào tư chất, kỳ ngộ, tính phù hợp với công pháp của đệ tử.
Kiếp này, Niệm Tịch Không quả thực rất may mắn nên mới đến được thế giới Luân Hồi trong truyền thuyết. Ở đây, nàng có thể đổi lấy bất cứ thiên tài địa bảo gì từ chỗ Chủ Thần. Hơn nữa công pháp truyền thừa của nàng vốn đã bất phàm, trải qua nhiều kiếp tích lũy khiến sự thông hiểu với công pháp càng tiến thêm một bước dài. Thứ nàng cần nhất bây giờ là chuyên tâm đề thăng cảnh giới.
Mà bước đầu tiên chính là đạt Trúc Cơ.
Ở bước này, người tu luyện phải áp súc năng lượng, sau đó kết hợp với công pháp để cải tạo kinh mạch, thần kinh, cường độ thân thể... Cho nên, Trúc Cơ thành công hay thất bại cũng là do mấy yếu tố ấy: Công pháp, tố chất, mức năng lượng, ảnh hưởng của ngoại giới....
Thất bại tất nhiên chẳng còn gì để nói, nặng thì chết, nhẹ tàn phế. Trên cơ bản, việc Trúc Cơ cần một thời gian rất dài, không những thế còn cần sự may mắn nghịch thiên. Ngoài ra, không phải cứ Trúc Cơ thành công là ai cũng như ai. Có người căn cơ nông cạn thì việc tiếp tục tiến giai là vô cùng khó. Cùng với đó là lượng chân nguyên kém cỏi hơn tu sĩ cùng giai. Ngược lại, người trước đó đã tạo trụ cột vững chắc thì khi tiến giai sẽ dễ dàng hơn, thực lực, tố chất... mọi mặt đều tốt. Có thể nói là hạt giống cho cường giả tương lai.
Đây là tầm quan trọng của việc Trúc Cơ. Mà hiện tại, Niệm Tịch Không ở trong Chủ Thân không gian, chẳng khác nào nằm ngay trên kho tài nguyên tu luyện khổng lồ, tất nhiên là muốn tạo dựng trụ cột vững chắc nhất. Đầu tiên là đả thông tất cả kỳ kinh bát mạch, tạo đường cho Chân Nguyên lưu chuyển ở mức tối đa - 9 đường.
Tất nhiên là việc này rất khó. Cho nên mới cần ăn nhiều...
Niệm Tịch Không ngồi lỳ trong bí thất, trước mặt là cả đống đồ ăn chất cao như núi. Vẻ mặt nàng ngốc trệ song cánh tay vẫn không ngừng đút các loại thiên tài địa bảo vào miệng. Nào là Tiên Mỹ Kim Liên, nào là Vạn Niên Chu Quả.... Tất cả đều bị xử lý nhanh chóng. Nếu tính đúng ra thì lượng thức ăn như vậy còn lớn hơn người nàng, song cái dạ dày kia như chiếc động không đáy, bao nhiêu vào cũng không khiến nó phồng lên. Càng ngày số năng lượng được chuyển hóa càng nhiều, lại trải qua công pháp dẫn dắt khiến nó trải rộng khắp thân thể từ từ cải tạo từng tế bào...
Nàng còn bảy ngày để Trúc Cơ. Đồ ăn... vẫn đủ.
Hơn nữa hương vị rất ngon, so với nướng hay ăn sống đều tốt hơn nhiều...
Bên phía Trương Hằng. Vẻ mặt hắn đang vô cùng hưng phấn nhìn vào chiếc hòm bạch ngân trước mặt. Đây là thứ hắn phải tốn cả đống điểm thưởng mới đổi được. Có điều nó vẫn chưa phải mục tiêu cuối cùng, cái hắn thích là chiếc hòm ‘hoàng kim’ cơ. Thế nhưng thứ ấy đắt quá, hắn không kham nổi nên trước tiên lấy cái này ‘chơi’ trước, hơn nữa con tăng thêm chút thực lực.
“Hắc hắc, hặc hặc, xuất hiện đi! Bạch ngân Thánh y của ta! Thiên tiễn tọa Bạch ngân thánh đấu y!”
Trương Hằng vừa tạo dáng vừa nhào lộn quanh chiếc hòm chứa Thánh Y. rốt cuộc nhịn không được, hắn quyết định mặc thử xem có đẹp trai hay không. Màn niệm chú bắt đầu...
“... Thánh Y lại đây! Không phải... Thánh Y xuất hiện! Không phải... Thánh Y hàng lâm! Cũng không phải... Vừng ơi mở ra!!!”
Trương Hằng gào thét nửa giờ, dùng đủ loại ‘chú ngữ’ mà không thể nào mở được chiếc hòm, một cọng lông Thánh Y cũng không thấy. Trương Hằng rống khản cả cổ, thẹn quá hóa giận nện liên tiếp vào nó. Song chả biết chiếc hòm này làm từ chất liệu gì mà cứng rắn vô cùng, mặc cho Trương Hằng ‘dày vò; cả tiếng mà chả xi nhê. Cuối cùng, Trương Hằng chỉ đánh cúi người thở dốc, mặt mếu máo, lệ rơi từng giọt, trong lòng không ngừng nguyền rủa Chủ Thần. Không ngờ hắn lại đổi phải một thứ phế vật chẳng thể sử dụng. Ôi điểm thưởng, ôi chi tiết phụ tuyến!!!
Song hắn không chú ý tới một việc. Khắc bên cạnh chiếc hòm là một số văn tự Hy Lạp. Nó ghi lại một số điều liên quan đến bộ Thánh Y này, chẳng hạn như phương pháp mở hòm, phương pháp luyện hóa Thánh Y...
Vậy mà Trương Hằng không hề thấy...
Sát thủ khôi hài của chúng ta cường hóa hoàn toàn thất bại...
/722
|