Nhóm Sở Hạo nghỉ ngơi dưỡng sức trọn hai ngày, tới ngày thứ ba mới họp nhau lại tiến hành liên hoan.
“Câu chuyện Coming Soon lần này, kỳ thật chúng ta đã chiến đấu trong một bộ phim. À thì trước đây chúng ta cũng tiến vào phim kinh dị các loại, nhưng thực ra nó là một thế giới hoàn chỉnh. Thế giới phim kinh dị và phim kinh dị là hai phạm trù hoàn toàn khác nhau.”
Sở Hạo nhấp một ngụm cà phê nói tiếp: “Từ sự kiện lần này mà xét, tôi có một suy đoán. Có một vài bộ phim, chẳng hạn như Coming Soon, không biết vì nguyên nhân nào đó mà lây nhiễm phải Memes khiến các nhân vật bên trong có được năng lực tư duy ngoài kịch bản, có quỷ quái... Nhất là phim ảnh lại tác động ngược lại thế giới thật khiến hai bên đổi chỗ cho nhau. Hơi khó hiểu, nhưng sự thật chính là như thế.”
“Cho nên, nơi chúng ta tiến vào lúc đầu chính là ‘phim’. Ở đó, Lệ Quỷ có khả năng ‘tua ngược’ không hạn chế. Còn trong mắt chúng ta thì nó chẳng khác gì nghịch chuyển thời gian, là thần thông vô thượng của bậc đại năng. Song đối với Lệ Quỷ, việc đó đơn giản chẳng khác gì động động mấy ngón tay. Đó cũng là nguyên nhân vì sao Lệ Quỷ muốn giết ai thì nó phải đưa được kẻ ấy vào ‘linh hồn tà ác’. Lấy thí dụ như chúng ta muốn tạm dừng hay tua lại một đoạn video, việc ấy quá dễ nhưng chẳng lẽ lại có thể trực tiếp động thủ tiêu diệt người trong đó hay sao? Không hề, trừ phi lôi được đối phương tới thế giới thực, đến lúc đó thì muốn làm gì tính sau. Bởi thế, nhiệm vụ Coming Soon lần này của chúng ta được thực hiện trong một bộ phim bị nhiễm Memes chứ không phải những thế giới như trước kia...”
Những người còn lại đều đang nhấm nháp cà phê hoặc trà của mình, tai nghe Sở Hạo giảng giải những gì xảy ra trong Coming Soon. Tất nhiên những nguyên liệu trên bàn tiệc đều là do bọn họ dùng điểm thưởng đổi lấy. Về phần đầu bếp, họ đã có John Loupe, bếp trưởng của một khách sạn năm sao tinh thông đủ loại món ăn Pháp, Đức, Nga... Một niềm vui bất ngờ khiến ai nấy đều hết sức chờ mong vào bữa đại tiệc lần này!
Auchi bỗng nhiên tò mò hỏi: “Sở Hạo, tôi vẫn không rõ tại sao khi ấy anh vừa tự móc mắt mình liền khiến chúng ta xuất hiện ở ‘linh hồn tà ác’? Không hợp lý, không khoa học chút nào.”
“Bản thân sự tồn tại của Memes đã là không khoa học.”
Sở Hạo lắc đầu khẽ nhấp một ngụm cà phê: “Nguyên nhân sinh ra Memes, cơ chế hình thành, năng lực... trước mắt thì những điều ấy vẫn là bí ẩn. Không thể dùng khoa học để giải thích, chúng ta chỉ cố gắng tìm kiếm quy luật của nó. Mà phim Coming Soon thì tất nhiên chúng ta đều đã xem rồi, từ những chi tiết trong đó sẽ đưa ra được rất nhiều phỏng đoán cũng như thiết lập kế hoạch hành động. Chẳng hạn như khi thấy mỗi khi nghịch chuyển thời gian, chỉ có nam chính là giữ được trí nhớ, trong khi kẻ khác thì không, đây là vì sao? Là vì nam chính đã nhìn thấy ‘linh hồn tà ác’, thấy được sự tồn tại của Lệ Quỷ. Đơn giản thế này, khi chúng ta xem phim mà nhân vật phim lại cũng thấy chúng ta, vậy người đó không thể coi là nhân vật phim thuần túy nữa, mà là sinh mệnh nằm giữa thế giới thật và thế giới điện ảnh. Nam chính kia bởi vậy mới giữ được trí nhớ của mình.”
“Về phần tại sao lại phải móc mắt mình mới có thể tiến vào ‘linh hồn tà ác’? Vậy thì không biết mọi người còn nhớ không, khi quỷ quái kéo nạn nhân vào phim thì đều móc mắt kẻ đó. Kéo thì cứ kéo thôi, móc mắt làm gì? Có lẽ các vị sẽ cho rằng nó thích hoặc là thói quen, nhưng dù thích hay thói quen thì ẩn dấu đằng sau mỗi hành động đó đều phải có ý nghĩa đặc thù. Ví dụ như một người thích ngồi rung đùi, lại có kẻ cứ khi khẩn trương là gãi mũi... Về phần Lệ Quỷ thì là móc mắt nạn nhân. Trong phim giải thích rằng nó oán hận mọi người trơ mắt nhìn nó chết. Còn tôi thì nghĩ, chi tiết này ám chỉ phải không nhìn thấy thì mới vào được ‘linh hồn tà ác’, chuyển đổi giữa sinh vật phim và sinh vật thuộc thế giới thực.”
Mọi người cẩn thận lắng nghe, có điều hiểu, có điều vẫn mơ hồ, nhưng dù thế nào thì bọn họ cũng đã vượt qua bộ phim Coming Soon đầy nguy hiểm lần này, rất đáng ăn mừng. Bởi thế mà tâm tình mọi người hiện giờ rất tốt. Cho dù là Auchi lúc trước phẫn nộ trước hành vi bỏ rơi người mới của Sở Hạo, nhưng sau thấy nghĩa cử hi sinh của hắn nên quan hệ giữa hai bên hòa hoãn hẳn. Hiện tại, cả đám vui vẻ ngồi uống trà với cà phê đợi John Loupe thi triển tay nghề bày biện một bàn tiệc đúng chuẩn Châu Âu.
Bỗng Trương Hằng lên tiếng hỏi: “Sở Hạo, lần này ngươi sử dụng chế độ ‘Thượng Đế’ có quên đi điều gì quan trọng không?”
Nét mặt Sở Hạo lộ vẻ kỳ quái, lắc lắc đầu: “Rất lạ, hai ngày này ta vẫn luôn lật xem các ghi chép lúc trước nhưng những người, những việc quan trọng với ta, ta đều nhớ hết. Tựa hồ không quên gì cả, lạ thật!”
Mọi người nghe vậy không khỏi nghi hoặc. Ngay cả Auchi trước đó đã được Trương Hằng và Tom giới thiệu nên cũng biết sơ qua về trạng thái khi Sở Hạo đeo kính, mạnh thì mạnh thật nhưng di chứng là mất một đoạn trí nhớ. Bây giờ lại nghe hắn nói không sao cả khiến cả đám ngạc nhiên khó hiểu. Chẳng qua chỉ chốc lát, Tom nở nụ cười: “Vậy không phải rất tốt sao? Đội trưởng, có lẽ vì anh sở hữu Thần Tính nên đã triệt tiêu tác dụng phụ này rồi. Anh từng bảo nó có tác dụng tính toán siêu cấp mà, không chừng chính vì như vậy đấy.”
Sở Hạo cười cười gật đầu: “Tôi cũng nghĩ theo hướng này. Cái gọi là trạng thái Thượng Đế thực ra chẳng khác gì việc tăng tốc độ xử lý của bộ não, nhưng chính vì nhanh nên mới quá tải dẫn đến mất đi trí nhớ. Song giờ đã có Thần Tính giúp tôi tính toán, có lẽ việc mất trí nhớ kia sẽ không xảy ra nữa. Khả năng này là cao nhất. Nếu thật sự như vậy thì quá tốt rồi, tiếp tới tôi sẽ thực hiện một vài thí nghiệm theo hướng ấy.”
Bầu không khí vô cùng hòa hợp. John Luope cũng bắt đầu mang các loại thức ăn lên, nào là ốc sên rồng hầm (Ốc sên đổi chỗ Chủ Thần, mỗi con 10kg, đầu rồng), tiểu phi long nướng, súp Chu Quả, salad Nhân Sâm... Mỗi món đều khiến người ta thèm chảy nước miếng. Chờ lúc John Loupe tuyên bố tất cả đã xong, cả đám vội vội vàng lao đầu vào ăn. Nhất là Niệm Tịch Không, tốc độ ‘ăn hàng’ của nàng xứng đáng đạt quán quân, mà sức ăn cũng khủng đến độ ai thấy cũng phải trợn mắt há mồm hít thở không thông...
Sở Hạo cầm một chiếc cánh của Tiểu phi long, vừa gặm vừa quan sát mọi người, thấy họ tươi cười vui vẻ thì trong lòng cũng đột nhiện cảm thấy hạnh phúc.
“Uhm, mà kết thúc nhiệm vụ lần này, hai người mới đều kiếm được 6000 điểm cùng một chi tiết B đúng không?” Sở Hạo chợt hỏi.
Vốn Chủ Thần chỉ giao nhiệm vụ sống sót 3 ngày ở Coming Soon nhưng bọn họ trực tiếp tiêu diệt Lệ Quỷ nên mỗi người kiếm được 6000 và một chi tiết B. Mà Sở Hạo lại là người tự tay thực hiện chuyện đó nên cộng thêm cho hắn hẳn 5000 cùng một chi tiết B.
Auchi, John Loupe liếc nhìn nhau rồi đồng thời gật đầu xác nhận. Sở hạo tiếp tục hỏi: “Vậy các anh có tính toán sẽ cường hóa gì không? Hoặc là vốn đã để ý kỹ năng nào đó? Tôi vẫn luôn cho rằng lựa chọn kỹ năng mình thích mới là tốt nhất.”
Auchi chưa lên tiếng nhưng John Loupe đã nói trước: “Tôi đã để ý một loại cường hóa rồi song điểm thưởng chưa đủ.... Tên nó là huyết thống ‘Ăn đồ ngon hóa tế bào’, chỉ cần dựa vào việc ăn những món đặc biệt là có thể chắt lọc gien tinh hoa bên trong, cường hóa bản thân. Càng là đồ ăn ngon thì khả năng tăng lên càng lớn. Mọi người cũng biết tôi là đầu bếp, hơn nữa Chủ Thần còn cho đổi rất nhiều nguyên liệu cao cấp nên không cần lo lắng nguồn cung... Cho nên nếu có thể, tôi định tích trữ điểm số rồi mua nó.”
Lúc nghe đến đây, hai mắt Niệm Tịch Không đột nhiên sáng ngời, cô nàng thiếu nữ xinh đẹp này vừa ăn vừa cúi đầu trầm tư. Auchi bấy giờ cũng lên tiếng: “Tôi tạm thời con chưa có tính toán gì, nhưng khi kiểm tra tố chất thân thể thì điểm Tinh thần đạt giá trị cao nhất, 180 điểm, hơn người thường những 80 điểm. Xem ra tôi có thiên phú ở mặt tinh thần nên định đổi một số kỹ năng liên quan đến nó.”
Vừa dứt lời, ánh mắt mọi người liền tỏa sáng. Sở Hạo càng gấp gáp hơn: “Vậy anh có đổi và sử dụng Tinh thần tảo miêu không? Cơ mà người khống chế tinh thần trước giờ đều là nữ mà. Đi, mau đi thử một chút!” Dứt lời, Sở Hạo liền giải thích sơ qua cho Auchi về sự tồn tại của người khống chế tinh thần cùng những kỹ năng chuyên dụng tinh thần tảo miêu, tâm linh tỏa liên... tuy rằng tuyệt đại đa số người khống chế tinh thần đều là nữ.
Mọi người nghe xong liền lập tức dừng việc ăn uống, đồng thời kéo ngay Auchi tới trước quảng trường Chủ Thần. Bởi vì ai trong đội cũng biết, xuất hiện một người khống chế tinh thần như thế sẽ đem đến lợi ích khổng lồ, có thể nói là gần với trí giả, xứng đáng vị trí linh hồn hạch tâm. Ngay cả Niệm Tịch Không đang ‘thưởng thức’ một con ốc sên rồng cực lớn cũng lập tức đứng lên theo sau mọi người. Còn con ốc sên kia, tất nhiên là cầm theo ăn tiếp rồi!!!
Chả tốn nhiều thời gian, mọi người đã tới trước quảng trường Chủ Thần. Hai mắt Auchi nhắm nghiền trao đổi với Chủ Thần. Được một lát, nét mặt hắn lộ vẻ cổ quái nói với chúng nhân: “... Đúng vậy, tôi có thể đổi và sử dụng Tinh thần tảo miêu, tâm linh tỏa liên... Nhưng mà, tôi thật sự là đàn ông! Tôi dùng thân thể mình để làm chứng!”
Cơ mà chẳng ai còn hứng nghe hắn giải thích nữa, cả đám hưng phấn xông tới. Người khống chế tinh thần! Bắc Băng châu đội cuối cùng cũng thật sự...
Hoàn chỉnh!
“Câu chuyện Coming Soon lần này, kỳ thật chúng ta đã chiến đấu trong một bộ phim. À thì trước đây chúng ta cũng tiến vào phim kinh dị các loại, nhưng thực ra nó là một thế giới hoàn chỉnh. Thế giới phim kinh dị và phim kinh dị là hai phạm trù hoàn toàn khác nhau.”
Sở Hạo nhấp một ngụm cà phê nói tiếp: “Từ sự kiện lần này mà xét, tôi có một suy đoán. Có một vài bộ phim, chẳng hạn như Coming Soon, không biết vì nguyên nhân nào đó mà lây nhiễm phải Memes khiến các nhân vật bên trong có được năng lực tư duy ngoài kịch bản, có quỷ quái... Nhất là phim ảnh lại tác động ngược lại thế giới thật khiến hai bên đổi chỗ cho nhau. Hơi khó hiểu, nhưng sự thật chính là như thế.”
“Cho nên, nơi chúng ta tiến vào lúc đầu chính là ‘phim’. Ở đó, Lệ Quỷ có khả năng ‘tua ngược’ không hạn chế. Còn trong mắt chúng ta thì nó chẳng khác gì nghịch chuyển thời gian, là thần thông vô thượng của bậc đại năng. Song đối với Lệ Quỷ, việc đó đơn giản chẳng khác gì động động mấy ngón tay. Đó cũng là nguyên nhân vì sao Lệ Quỷ muốn giết ai thì nó phải đưa được kẻ ấy vào ‘linh hồn tà ác’. Lấy thí dụ như chúng ta muốn tạm dừng hay tua lại một đoạn video, việc ấy quá dễ nhưng chẳng lẽ lại có thể trực tiếp động thủ tiêu diệt người trong đó hay sao? Không hề, trừ phi lôi được đối phương tới thế giới thực, đến lúc đó thì muốn làm gì tính sau. Bởi thế, nhiệm vụ Coming Soon lần này của chúng ta được thực hiện trong một bộ phim bị nhiễm Memes chứ không phải những thế giới như trước kia...”
Những người còn lại đều đang nhấm nháp cà phê hoặc trà của mình, tai nghe Sở Hạo giảng giải những gì xảy ra trong Coming Soon. Tất nhiên những nguyên liệu trên bàn tiệc đều là do bọn họ dùng điểm thưởng đổi lấy. Về phần đầu bếp, họ đã có John Loupe, bếp trưởng của một khách sạn năm sao tinh thông đủ loại món ăn Pháp, Đức, Nga... Một niềm vui bất ngờ khiến ai nấy đều hết sức chờ mong vào bữa đại tiệc lần này!
Auchi bỗng nhiên tò mò hỏi: “Sở Hạo, tôi vẫn không rõ tại sao khi ấy anh vừa tự móc mắt mình liền khiến chúng ta xuất hiện ở ‘linh hồn tà ác’? Không hợp lý, không khoa học chút nào.”
“Bản thân sự tồn tại của Memes đã là không khoa học.”
Sở Hạo lắc đầu khẽ nhấp một ngụm cà phê: “Nguyên nhân sinh ra Memes, cơ chế hình thành, năng lực... trước mắt thì những điều ấy vẫn là bí ẩn. Không thể dùng khoa học để giải thích, chúng ta chỉ cố gắng tìm kiếm quy luật của nó. Mà phim Coming Soon thì tất nhiên chúng ta đều đã xem rồi, từ những chi tiết trong đó sẽ đưa ra được rất nhiều phỏng đoán cũng như thiết lập kế hoạch hành động. Chẳng hạn như khi thấy mỗi khi nghịch chuyển thời gian, chỉ có nam chính là giữ được trí nhớ, trong khi kẻ khác thì không, đây là vì sao? Là vì nam chính đã nhìn thấy ‘linh hồn tà ác’, thấy được sự tồn tại của Lệ Quỷ. Đơn giản thế này, khi chúng ta xem phim mà nhân vật phim lại cũng thấy chúng ta, vậy người đó không thể coi là nhân vật phim thuần túy nữa, mà là sinh mệnh nằm giữa thế giới thật và thế giới điện ảnh. Nam chính kia bởi vậy mới giữ được trí nhớ của mình.”
“Về phần tại sao lại phải móc mắt mình mới có thể tiến vào ‘linh hồn tà ác’? Vậy thì không biết mọi người còn nhớ không, khi quỷ quái kéo nạn nhân vào phim thì đều móc mắt kẻ đó. Kéo thì cứ kéo thôi, móc mắt làm gì? Có lẽ các vị sẽ cho rằng nó thích hoặc là thói quen, nhưng dù thích hay thói quen thì ẩn dấu đằng sau mỗi hành động đó đều phải có ý nghĩa đặc thù. Ví dụ như một người thích ngồi rung đùi, lại có kẻ cứ khi khẩn trương là gãi mũi... Về phần Lệ Quỷ thì là móc mắt nạn nhân. Trong phim giải thích rằng nó oán hận mọi người trơ mắt nhìn nó chết. Còn tôi thì nghĩ, chi tiết này ám chỉ phải không nhìn thấy thì mới vào được ‘linh hồn tà ác’, chuyển đổi giữa sinh vật phim và sinh vật thuộc thế giới thực.”
Mọi người cẩn thận lắng nghe, có điều hiểu, có điều vẫn mơ hồ, nhưng dù thế nào thì bọn họ cũng đã vượt qua bộ phim Coming Soon đầy nguy hiểm lần này, rất đáng ăn mừng. Bởi thế mà tâm tình mọi người hiện giờ rất tốt. Cho dù là Auchi lúc trước phẫn nộ trước hành vi bỏ rơi người mới của Sở Hạo, nhưng sau thấy nghĩa cử hi sinh của hắn nên quan hệ giữa hai bên hòa hoãn hẳn. Hiện tại, cả đám vui vẻ ngồi uống trà với cà phê đợi John Loupe thi triển tay nghề bày biện một bàn tiệc đúng chuẩn Châu Âu.
Bỗng Trương Hằng lên tiếng hỏi: “Sở Hạo, lần này ngươi sử dụng chế độ ‘Thượng Đế’ có quên đi điều gì quan trọng không?”
Nét mặt Sở Hạo lộ vẻ kỳ quái, lắc lắc đầu: “Rất lạ, hai ngày này ta vẫn luôn lật xem các ghi chép lúc trước nhưng những người, những việc quan trọng với ta, ta đều nhớ hết. Tựa hồ không quên gì cả, lạ thật!”
Mọi người nghe vậy không khỏi nghi hoặc. Ngay cả Auchi trước đó đã được Trương Hằng và Tom giới thiệu nên cũng biết sơ qua về trạng thái khi Sở Hạo đeo kính, mạnh thì mạnh thật nhưng di chứng là mất một đoạn trí nhớ. Bây giờ lại nghe hắn nói không sao cả khiến cả đám ngạc nhiên khó hiểu. Chẳng qua chỉ chốc lát, Tom nở nụ cười: “Vậy không phải rất tốt sao? Đội trưởng, có lẽ vì anh sở hữu Thần Tính nên đã triệt tiêu tác dụng phụ này rồi. Anh từng bảo nó có tác dụng tính toán siêu cấp mà, không chừng chính vì như vậy đấy.”
Sở Hạo cười cười gật đầu: “Tôi cũng nghĩ theo hướng này. Cái gọi là trạng thái Thượng Đế thực ra chẳng khác gì việc tăng tốc độ xử lý của bộ não, nhưng chính vì nhanh nên mới quá tải dẫn đến mất đi trí nhớ. Song giờ đã có Thần Tính giúp tôi tính toán, có lẽ việc mất trí nhớ kia sẽ không xảy ra nữa. Khả năng này là cao nhất. Nếu thật sự như vậy thì quá tốt rồi, tiếp tới tôi sẽ thực hiện một vài thí nghiệm theo hướng ấy.”
Bầu không khí vô cùng hòa hợp. John Luope cũng bắt đầu mang các loại thức ăn lên, nào là ốc sên rồng hầm (Ốc sên đổi chỗ Chủ Thần, mỗi con 10kg, đầu rồng), tiểu phi long nướng, súp Chu Quả, salad Nhân Sâm... Mỗi món đều khiến người ta thèm chảy nước miếng. Chờ lúc John Loupe tuyên bố tất cả đã xong, cả đám vội vội vàng lao đầu vào ăn. Nhất là Niệm Tịch Không, tốc độ ‘ăn hàng’ của nàng xứng đáng đạt quán quân, mà sức ăn cũng khủng đến độ ai thấy cũng phải trợn mắt há mồm hít thở không thông...
Sở Hạo cầm một chiếc cánh của Tiểu phi long, vừa gặm vừa quan sát mọi người, thấy họ tươi cười vui vẻ thì trong lòng cũng đột nhiện cảm thấy hạnh phúc.
“Uhm, mà kết thúc nhiệm vụ lần này, hai người mới đều kiếm được 6000 điểm cùng một chi tiết B đúng không?” Sở Hạo chợt hỏi.
Vốn Chủ Thần chỉ giao nhiệm vụ sống sót 3 ngày ở Coming Soon nhưng bọn họ trực tiếp tiêu diệt Lệ Quỷ nên mỗi người kiếm được 6000 và một chi tiết B. Mà Sở Hạo lại là người tự tay thực hiện chuyện đó nên cộng thêm cho hắn hẳn 5000 cùng một chi tiết B.
Auchi, John Loupe liếc nhìn nhau rồi đồng thời gật đầu xác nhận. Sở hạo tiếp tục hỏi: “Vậy các anh có tính toán sẽ cường hóa gì không? Hoặc là vốn đã để ý kỹ năng nào đó? Tôi vẫn luôn cho rằng lựa chọn kỹ năng mình thích mới là tốt nhất.”
Auchi chưa lên tiếng nhưng John Loupe đã nói trước: “Tôi đã để ý một loại cường hóa rồi song điểm thưởng chưa đủ.... Tên nó là huyết thống ‘Ăn đồ ngon hóa tế bào’, chỉ cần dựa vào việc ăn những món đặc biệt là có thể chắt lọc gien tinh hoa bên trong, cường hóa bản thân. Càng là đồ ăn ngon thì khả năng tăng lên càng lớn. Mọi người cũng biết tôi là đầu bếp, hơn nữa Chủ Thần còn cho đổi rất nhiều nguyên liệu cao cấp nên không cần lo lắng nguồn cung... Cho nên nếu có thể, tôi định tích trữ điểm số rồi mua nó.”
Lúc nghe đến đây, hai mắt Niệm Tịch Không đột nhiên sáng ngời, cô nàng thiếu nữ xinh đẹp này vừa ăn vừa cúi đầu trầm tư. Auchi bấy giờ cũng lên tiếng: “Tôi tạm thời con chưa có tính toán gì, nhưng khi kiểm tra tố chất thân thể thì điểm Tinh thần đạt giá trị cao nhất, 180 điểm, hơn người thường những 80 điểm. Xem ra tôi có thiên phú ở mặt tinh thần nên định đổi một số kỹ năng liên quan đến nó.”
Vừa dứt lời, ánh mắt mọi người liền tỏa sáng. Sở Hạo càng gấp gáp hơn: “Vậy anh có đổi và sử dụng Tinh thần tảo miêu không? Cơ mà người khống chế tinh thần trước giờ đều là nữ mà. Đi, mau đi thử một chút!” Dứt lời, Sở Hạo liền giải thích sơ qua cho Auchi về sự tồn tại của người khống chế tinh thần cùng những kỹ năng chuyên dụng tinh thần tảo miêu, tâm linh tỏa liên... tuy rằng tuyệt đại đa số người khống chế tinh thần đều là nữ.
Mọi người nghe xong liền lập tức dừng việc ăn uống, đồng thời kéo ngay Auchi tới trước quảng trường Chủ Thần. Bởi vì ai trong đội cũng biết, xuất hiện một người khống chế tinh thần như thế sẽ đem đến lợi ích khổng lồ, có thể nói là gần với trí giả, xứng đáng vị trí linh hồn hạch tâm. Ngay cả Niệm Tịch Không đang ‘thưởng thức’ một con ốc sên rồng cực lớn cũng lập tức đứng lên theo sau mọi người. Còn con ốc sên kia, tất nhiên là cầm theo ăn tiếp rồi!!!
Chả tốn nhiều thời gian, mọi người đã tới trước quảng trường Chủ Thần. Hai mắt Auchi nhắm nghiền trao đổi với Chủ Thần. Được một lát, nét mặt hắn lộ vẻ cổ quái nói với chúng nhân: “... Đúng vậy, tôi có thể đổi và sử dụng Tinh thần tảo miêu, tâm linh tỏa liên... Nhưng mà, tôi thật sự là đàn ông! Tôi dùng thân thể mình để làm chứng!”
Cơ mà chẳng ai còn hứng nghe hắn giải thích nữa, cả đám hưng phấn xông tới. Người khống chế tinh thần! Bắc Băng châu đội cuối cùng cũng thật sự...
Hoàn chỉnh!
/722
|