“Ừ… hiểu rồi, có chuyện gì đợi trở về hẵng nói. À mà ta đưa cho các ngươi máy ảnh chụp từ xa rồi đấy, quan trọng nhất là nó, nhất định phải mang về…” Sở Hạo đặt điện thoại xuống, suy nghĩ một lát, hắn lại bấm một dòng số khác.
“Xin chào, có phải Thompson đấy không?”
Trong điện thoại truyền ra tiếng đáp của một thanh niên trẻ tuổi với ngữ điệu đậm chất Anh. Sở Hạo nói tiếp: “Xin chào, tôi là CH, lần trước đã gửi cho các anh ảnh chụp thứ đó. Chắc các anh đã xác định được thật giả rồi chứ hả, nó tuyệt đối không phải sản phẩm của Photoshop đâu. Đương nhiên kỹ thuật bây giờ biến chuyển từng ngày, hẳn các anh vẫn còn điều nghi ngờ. Thế này đi, chi bằng chúng ta gặp mặt một lần? Mà việc này chắc sẽ có nguy hiểm nếu những gì tôi gửi là thật, còn nguy hiểm đến từ đâu thì hẳn anh biết rõ chứ hả? Uhm, thời gian địa điểm tùy anh chọn… OK?”
Đầu dây bên kia trầm mặc hồi lâu, cuối cùng âm thanh cũng vang lên: “Tôi quả thực muốn gặp anh một lần, ảnh chụp lúc trước… Hiện tại không tiện bàn bạc, trưa mai gặp ở quảng trường New York nhé.”
Cúp máy, Sở Hạo nhìn mọi người trong phòng một vòng, ánh mắt tất cả đều đang sáng rực tập trung vào hắn. Sở Hạo hít sâu một hơi: “Ali và Niệm Tịch Không trên đường đi gặp ‘tuyến nhân’ bị quân đội chính phủ phục kích. Trong số binh sĩ tham gia, phát hiện sự có mặt của người máy.”
Cả phòng giật mình, Sarah vội hỏi: “Là T1000 sao? Hai người họ có sao không?”
“Không sao cả, bọn tôi là tiểu đội tinh nhuệ nhất thuộc lực lượng quân kháng chiến mà, đánh nhau với T1000 cũng không phải lần một lần hai. Nhưng chuyện bất ngờ ở đây là quân chính phủ không chỉ xuất hiện T1000 mà còn cả T800, chính là mẫu Terminator vẫn theo John đấy.”
Nghe vậy, mọi người trong phòng càng kinh hãi hơn. Bởi T1000 thì còn có thể giải thích được, dù sao ở bệnh viện tâm thần lúc trước đã gặp tận 7 cái rồi. Bọn chúng truy tìm mọi người mà xuất hiện ở chỗ Ali, Niệm Tịch Không cũng là bình thường. Nhưng bây giờ bọn họ gặp cả mẫu người máy khác nữa… sự tình có vẻ không hợp lý rồi. Bởi phim nguyên gốc chỉ cho thấy Skynet phái mỗi T1000 về quá khứ mà thôi!
Sarah nhìn lại Terminator, gã này mặt lạnh lùng đáp: “Không có, theo tin tức ghi lại thì Skynet không gửi về bất cứ mẫu Terminator nào ngoài T1000.”
Sở Hạo cũng lên tiếng: “Đúng vậy, lịch sử mà bọn tôi biết cũng ghi lại như vậy. Nhưng bây giờ lại xuất hiện T800, thế thì chỉ có hai khả năng. Lịch sử thay đổi, Skynet gửi tới đây rất nhiều T800, chẳng những muốn giết hai mẹ con Sarah mà còn cả bọn tôi- những chiến sĩ tương lai. Thế nhưng khả năng này rất thấp. Cho nên vấn đề tôi đưa ra hôm nọ rất có thể là thật. Từ nhiều năm trước, Skynet đã cho rất nhiều người máy quay về quá khứ, hơn nữa bọn chúng còn xâm nhập sâu vào cao tầng chính phủ các quốc gia…”
Sarah cảm thấy khó hiểu liền hỏi lại: “Sao anh dám chắc là thế? Theo tôi thấy thì khả năng đầu tiên kia dễ xảy ra hơn nhiều. Nếu đám người máy đó đã sớm xâm nhập vào chính phủ thì bọn chúng hẳn có cả ngàn cơ hội để giết tôi và John từ lâu rồi chứ?”
Những lời này kỳ thật cũng là nghi hoặc trong lòng mọi người. Nếu Skynet có nhiều cơ hội ra tay đến thế sao còn phải đặc phái Terminator đi chấp hành nhiệm vụ hủy diệt John? Cuối cùng lại để hắn sống đến tận tương lai, đảm đương vai trò thủ lĩnh loài người.
Lông mày Sở Hạo khẽ nhíu nhưng rất nhanh liền giãn ra: “Tôi lúc trước có đề cập tới lý thuyết hàm số thời gian… Mà có giải thích chắc mọi người cũng không hiểu. Thôi đơn giản thế này. Coi thời gian là một đồ thị hình sóng, những sự kiện lịch sử nổi tiếng sẽ ứng với những mốc riêng biệt. Cũng bởi nó nổi tiếng và bị quan sát gắt gao quá nên cái ‘hàm số’ thời gian này bị sụp đổ và hóa thành số liệu cụ thể, không thay đổi được. Việc John tương lai cử T800 trở về có chúng tôi ghi chép nên nó là hằng số. Nhưng bọn tôi về đây thì chưa có ai sống trong khoảng thời gian từ giờ đến lúc đó biết cả. Cho nên chúng tôi là biến số, là người sáng tạo lịch sử…”
“Lý thuyết này do tổ chức… Ack, quân kháng chiến nghiên cứu.”
Sở Hạo lỡ lời một câu, trong số thành viên Bắc Băng châu đội thì trừ Ares ra tất cả đều không hiểu. Sarah cũng chỉ cho rằng đây là thành quả của các nhà khoa học tương lai…
“Chính vì như thế nên khả năng đầu tiên mới rất nhỏ. Điều kiện quan trọng nhất của việc xuyên toa thời không là tại mỗi bước sóng chỉ có thể xuyên qua một lần. Ví dụ như thời điểm T800 đuổi giết cô trước đây, hay như hiện tại có T1000. Bởi mỗi một lần quay về quá khứ sẽ có người ‘quan sát’, dẫn đến hàm số thời gian sụp đổ trở thành hằng số và không gửi người đi được nữa.”
Cả phòng đều chăm chú lắng nghe Sở Hạo giải thích. Đám thành viên Bắc Băng châu đội biết lần này Sở Hạo không giở bài lừa mà là thật sự đưa ra một lý luận khoa học, cô nàng giáo viên Honey Louis liền xen vào hỏi: “Vậy những luận điểm thời gian khác như ‘tổ tiên’, ‘vỏ chuối’ thì sao?” {*}
“Mọi người đã hiểu thuyết pháp hàm số thời gian rồi chứ. Thời gian không phải một đường thẳng mà là tập hợp của vô số bước sóng ngắn liền kề nhau. Khi một bước sóng bị xác định, nó sẽ sinh ra vô số các bước sóng khác, hay nói đơn giản là những con đường chỉ thuộc về nó, mỗi con đường ấy là một tương lai khác nhau, là một thế giới song song khác nhau. Nếu can thiệp vào đoạn sóng ngắn xác định đó thì sẽ làm thay đổi vô số tương lai. Cứ hiểu thế này, khi chúng ta xuyên qua thời không về quá khứ thì đã tương đương với việc tiến vào một thế giới song song. Nếu không làm gì cả, vậy thế giới đó sẽ ăn khớp với lịch sử ban đầu. Còn như thay đổi, vậy lịch sử mới lập sẽ là của thế giới song song…”
Nói đến đây, Sở Hạo như chợt nghĩ ra gì đó, hắn quay về phía hai mẹ con John nói: “Hiểu rồi, tôi hiểu vì sao mặc dù người máy của Skynet đã thẩm thấu vào chính phủ nhưng lại vẫn không tìm cách giết hai người rồi.”
“Vì sao?”
Mọi người trăm miệng một lời đồng thanh hỏi. Sở Hạo khẽ day mi tâm, từ từ ngồi xuống: “Bởi vì một khi John chết, tương lai mà Skynet quen thuộc, không… không phải Skynet mà là những người chế tạo Skynet. Bọn họ đã biết rõ tương lai, bây giờ lại đi giết John thì sẽ làm thay đổi cái tương lai ấy. Biết đâu sau này lại xuất hiện cả ngàn cả triệu ‘John Connor’ thì sao. Nguy hiểm nhất là có thể vì vậy mà không chế tạo thành công Skynet… Cho nên, nhìn thì như có vẻ Skynet phái Terminator về giết John, nhưng thật ra…”
“Nó đang muốn thúc đẩy lịch sử theo đúng tiến trình vốn có. Người máy đuổi giết John tất nhiên sẽ bị tiêu diệt, nhưng bù lại hàm số thời gian sụp đổ, tiến trình lịch sử diễn ra theo đúng quỹ đạo vốn có.”
“Nói cách khác, nếu chúng ta muốn chấm dứt cái ngày tận thế kia, ngoài việc đối phó với bảy cỗ T1000, chúng ta còn phải chống lại chính phủ của các quốc gia trên thế giới này. Thậm chí…”
“Kẻ địch của chúng ta chính là dòng chảy lịch sử.”
“Chúng ta sẽ là… công địch của lịch sử!”
{*} đã giới thiệu ở chương trước, một người vượt thời gian về quá khứ giết chết tổ tiên của mình, chuyện gì sẽ xảy ra…
{**} Lý thuyết “trượt vỏ chuối”(*), một giả thuyết khá thú vị trong lý thuyết không-thời gian. Giả sử chúng ta có thể đi ngược thời gian, quay về quá khứ làm thay đổi tiến trình của thế giới, ví dụ như ám sát một danh nhân hoặc là giết chết chính mình. Tuy bản thân dòng thời gian có năng lực tự hồi phục về lâu dài nhưng trong một đoạn thời ngắn nó sẽ bộc lộ sức ảnh hưởng đối với sinh vật xâm nhập dưới dạng thời không đảo ngược. Kẻ đó sẽ vì rất nhiều chuyện ngoài ý muốn mà không thể đạt thành được mục đích, ví dụ như trượt ngã vì một vỏ chuối... - VHKB
“Xin chào, có phải Thompson đấy không?”
Trong điện thoại truyền ra tiếng đáp của một thanh niên trẻ tuổi với ngữ điệu đậm chất Anh. Sở Hạo nói tiếp: “Xin chào, tôi là CH, lần trước đã gửi cho các anh ảnh chụp thứ đó. Chắc các anh đã xác định được thật giả rồi chứ hả, nó tuyệt đối không phải sản phẩm của Photoshop đâu. Đương nhiên kỹ thuật bây giờ biến chuyển từng ngày, hẳn các anh vẫn còn điều nghi ngờ. Thế này đi, chi bằng chúng ta gặp mặt một lần? Mà việc này chắc sẽ có nguy hiểm nếu những gì tôi gửi là thật, còn nguy hiểm đến từ đâu thì hẳn anh biết rõ chứ hả? Uhm, thời gian địa điểm tùy anh chọn… OK?”
Đầu dây bên kia trầm mặc hồi lâu, cuối cùng âm thanh cũng vang lên: “Tôi quả thực muốn gặp anh một lần, ảnh chụp lúc trước… Hiện tại không tiện bàn bạc, trưa mai gặp ở quảng trường New York nhé.”
Cúp máy, Sở Hạo nhìn mọi người trong phòng một vòng, ánh mắt tất cả đều đang sáng rực tập trung vào hắn. Sở Hạo hít sâu một hơi: “Ali và Niệm Tịch Không trên đường đi gặp ‘tuyến nhân’ bị quân đội chính phủ phục kích. Trong số binh sĩ tham gia, phát hiện sự có mặt của người máy.”
Cả phòng giật mình, Sarah vội hỏi: “Là T1000 sao? Hai người họ có sao không?”
“Không sao cả, bọn tôi là tiểu đội tinh nhuệ nhất thuộc lực lượng quân kháng chiến mà, đánh nhau với T1000 cũng không phải lần một lần hai. Nhưng chuyện bất ngờ ở đây là quân chính phủ không chỉ xuất hiện T1000 mà còn cả T800, chính là mẫu Terminator vẫn theo John đấy.”
Nghe vậy, mọi người trong phòng càng kinh hãi hơn. Bởi T1000 thì còn có thể giải thích được, dù sao ở bệnh viện tâm thần lúc trước đã gặp tận 7 cái rồi. Bọn chúng truy tìm mọi người mà xuất hiện ở chỗ Ali, Niệm Tịch Không cũng là bình thường. Nhưng bây giờ bọn họ gặp cả mẫu người máy khác nữa… sự tình có vẻ không hợp lý rồi. Bởi phim nguyên gốc chỉ cho thấy Skynet phái mỗi T1000 về quá khứ mà thôi!
Sarah nhìn lại Terminator, gã này mặt lạnh lùng đáp: “Không có, theo tin tức ghi lại thì Skynet không gửi về bất cứ mẫu Terminator nào ngoài T1000.”
Sở Hạo cũng lên tiếng: “Đúng vậy, lịch sử mà bọn tôi biết cũng ghi lại như vậy. Nhưng bây giờ lại xuất hiện T800, thế thì chỉ có hai khả năng. Lịch sử thay đổi, Skynet gửi tới đây rất nhiều T800, chẳng những muốn giết hai mẹ con Sarah mà còn cả bọn tôi- những chiến sĩ tương lai. Thế nhưng khả năng này rất thấp. Cho nên vấn đề tôi đưa ra hôm nọ rất có thể là thật. Từ nhiều năm trước, Skynet đã cho rất nhiều người máy quay về quá khứ, hơn nữa bọn chúng còn xâm nhập sâu vào cao tầng chính phủ các quốc gia…”
Sarah cảm thấy khó hiểu liền hỏi lại: “Sao anh dám chắc là thế? Theo tôi thấy thì khả năng đầu tiên kia dễ xảy ra hơn nhiều. Nếu đám người máy đó đã sớm xâm nhập vào chính phủ thì bọn chúng hẳn có cả ngàn cơ hội để giết tôi và John từ lâu rồi chứ?”
Những lời này kỳ thật cũng là nghi hoặc trong lòng mọi người. Nếu Skynet có nhiều cơ hội ra tay đến thế sao còn phải đặc phái Terminator đi chấp hành nhiệm vụ hủy diệt John? Cuối cùng lại để hắn sống đến tận tương lai, đảm đương vai trò thủ lĩnh loài người.
Lông mày Sở Hạo khẽ nhíu nhưng rất nhanh liền giãn ra: “Tôi lúc trước có đề cập tới lý thuyết hàm số thời gian… Mà có giải thích chắc mọi người cũng không hiểu. Thôi đơn giản thế này. Coi thời gian là một đồ thị hình sóng, những sự kiện lịch sử nổi tiếng sẽ ứng với những mốc riêng biệt. Cũng bởi nó nổi tiếng và bị quan sát gắt gao quá nên cái ‘hàm số’ thời gian này bị sụp đổ và hóa thành số liệu cụ thể, không thay đổi được. Việc John tương lai cử T800 trở về có chúng tôi ghi chép nên nó là hằng số. Nhưng bọn tôi về đây thì chưa có ai sống trong khoảng thời gian từ giờ đến lúc đó biết cả. Cho nên chúng tôi là biến số, là người sáng tạo lịch sử…”
“Lý thuyết này do tổ chức… Ack, quân kháng chiến nghiên cứu.”
Sở Hạo lỡ lời một câu, trong số thành viên Bắc Băng châu đội thì trừ Ares ra tất cả đều không hiểu. Sarah cũng chỉ cho rằng đây là thành quả của các nhà khoa học tương lai…
“Chính vì như thế nên khả năng đầu tiên mới rất nhỏ. Điều kiện quan trọng nhất của việc xuyên toa thời không là tại mỗi bước sóng chỉ có thể xuyên qua một lần. Ví dụ như thời điểm T800 đuổi giết cô trước đây, hay như hiện tại có T1000. Bởi mỗi một lần quay về quá khứ sẽ có người ‘quan sát’, dẫn đến hàm số thời gian sụp đổ trở thành hằng số và không gửi người đi được nữa.”
Cả phòng đều chăm chú lắng nghe Sở Hạo giải thích. Đám thành viên Bắc Băng châu đội biết lần này Sở Hạo không giở bài lừa mà là thật sự đưa ra một lý luận khoa học, cô nàng giáo viên Honey Louis liền xen vào hỏi: “Vậy những luận điểm thời gian khác như ‘tổ tiên’, ‘vỏ chuối’ thì sao?” {*}
“Mọi người đã hiểu thuyết pháp hàm số thời gian rồi chứ. Thời gian không phải một đường thẳng mà là tập hợp của vô số bước sóng ngắn liền kề nhau. Khi một bước sóng bị xác định, nó sẽ sinh ra vô số các bước sóng khác, hay nói đơn giản là những con đường chỉ thuộc về nó, mỗi con đường ấy là một tương lai khác nhau, là một thế giới song song khác nhau. Nếu can thiệp vào đoạn sóng ngắn xác định đó thì sẽ làm thay đổi vô số tương lai. Cứ hiểu thế này, khi chúng ta xuyên qua thời không về quá khứ thì đã tương đương với việc tiến vào một thế giới song song. Nếu không làm gì cả, vậy thế giới đó sẽ ăn khớp với lịch sử ban đầu. Còn như thay đổi, vậy lịch sử mới lập sẽ là của thế giới song song…”
Nói đến đây, Sở Hạo như chợt nghĩ ra gì đó, hắn quay về phía hai mẹ con John nói: “Hiểu rồi, tôi hiểu vì sao mặc dù người máy của Skynet đã thẩm thấu vào chính phủ nhưng lại vẫn không tìm cách giết hai người rồi.”
“Vì sao?”
Mọi người trăm miệng một lời đồng thanh hỏi. Sở Hạo khẽ day mi tâm, từ từ ngồi xuống: “Bởi vì một khi John chết, tương lai mà Skynet quen thuộc, không… không phải Skynet mà là những người chế tạo Skynet. Bọn họ đã biết rõ tương lai, bây giờ lại đi giết John thì sẽ làm thay đổi cái tương lai ấy. Biết đâu sau này lại xuất hiện cả ngàn cả triệu ‘John Connor’ thì sao. Nguy hiểm nhất là có thể vì vậy mà không chế tạo thành công Skynet… Cho nên, nhìn thì như có vẻ Skynet phái Terminator về giết John, nhưng thật ra…”
“Nó đang muốn thúc đẩy lịch sử theo đúng tiến trình vốn có. Người máy đuổi giết John tất nhiên sẽ bị tiêu diệt, nhưng bù lại hàm số thời gian sụp đổ, tiến trình lịch sử diễn ra theo đúng quỹ đạo vốn có.”
“Nói cách khác, nếu chúng ta muốn chấm dứt cái ngày tận thế kia, ngoài việc đối phó với bảy cỗ T1000, chúng ta còn phải chống lại chính phủ của các quốc gia trên thế giới này. Thậm chí…”
“Kẻ địch của chúng ta chính là dòng chảy lịch sử.”
“Chúng ta sẽ là… công địch của lịch sử!”
{*} đã giới thiệu ở chương trước, một người vượt thời gian về quá khứ giết chết tổ tiên của mình, chuyện gì sẽ xảy ra…
{**} Lý thuyết “trượt vỏ chuối”(*), một giả thuyết khá thú vị trong lý thuyết không-thời gian. Giả sử chúng ta có thể đi ngược thời gian, quay về quá khứ làm thay đổi tiến trình của thế giới, ví dụ như ám sát một danh nhân hoặc là giết chết chính mình. Tuy bản thân dòng thời gian có năng lực tự hồi phục về lâu dài nhưng trong một đoạn thời ngắn nó sẽ bộc lộ sức ảnh hưởng đối với sinh vật xâm nhập dưới dạng thời không đảo ngược. Kẻ đó sẽ vì rất nhiều chuyện ngoài ý muốn mà không thể đạt thành được mục đích, ví dụ như trượt ngã vì một vỏ chuối... - VHKB
/722
|