Sáng hôm sau, Vương Tử Huyên vừa xuống lầu đã bị Âu Dương Tuyết Linh gọi lên phòng nói chuyện.
Trong phòng
- Chị có gì muốn nói với em?
- Đây.
Âu Dương Tuyết Linh ném túi đựng đồ lên giường, Vương Tử Huyên nhìn cô ta bằng ánh mắt khó hiểu
- Đây là...?
- Đó là đầm dạ hội, mĩ phẩm...chuẩn bị cho cô, tối cô đi dự tiệc với Nam Cung Thiếu.
Vương Tử Huyên trợn tròn mắt nhìn đồ trên giường rồi nhìn Âu Dương Tuyết Linh
- Sao tôi phải đi thay chị?
- Bởi vì tháng sau, người bước lên lễ đường cùng Nam Cung thiếu là cô, không phải tôi.
- Nhưng tôi chỉ đồng ý gả thay chị không có nghĩa là tôi đồng ý tất cả mọi chuyện chị yêu cầu.
- Tôi nói rồi, cô phải đi.
Nói xong, Âu Dương Tuyết Linh ra ngoài không cho cô có cơ hội phản bác.
Cô nhìn đống mĩ phẩm cùng đồ dạ hội mà ngán ngẩm. Vương Tử Huyên thở dài rồi cầm túi đồ quay trở về phòng, tâm trạng ăn uống cũng không còn nữa.
Sáu giờ tối, một chiếc xe BMW dừng trước biệt thự Âu Dương. Nam Cung Hạo Thiên bước xuống, anh một thân âu phục khuôn mặt vẫn vô cảm và lạnh lùng. Âu Dương Cẩm nhìn thấy anh có chút kinh ngạc
- Không biết Nam Cung Thiếu đến đây có việc gì?
- Tôi đến đón Tuyết Linh đi dự tiệc.
Như hiểu ra vấn đề, Âu Dương Cẩm bảo anh chờ một lát, vì Âu Dương Tuyết Linh đang chuẩn bị. Nam Cung Hạo Thiên ung dung ngồi xuống sofa như đang ở nhà.
Chưa đầy ba mươi phút sau, Âu Dương Tuyết Linh bước xuống. Mái tóc màu đỏ cam được cô ta búi thành hình hoa hồng, đằng trước thả vài sợi tóc. Mặt cô ta trang điểm vô cùng đậm, đặc biệt trên người Âu Dương Tuyết Linh nồng nặc mùi nước hoa làm cho người khác có cảm giác, khó chịu. Cô ta mặc chiếc đầm cúp ngực màu đỏ rượu, bộ đầm tôn lên đường cong trên người Âu Dương Tuyết Linh, chân cô ta mang giày cao gót mười phân...
Nam Cung Hạo Thiên nhìn Âu Dương Tuyết Linh bằng ánh mắt chán ghét. Khi nhìn qua cô ta, ánh mắt anh loé lên tia sáng khó mà nhận thấy được. Âu Dương Tuyết Linh bước lại chỗ anh nở nụ cười ngọt ngào
- Nam Cung thiếu, chúng ta có thể đi?
- Ừm.
Nam Cung Hạo Thiên đứng lên, lạnh lùng lướt qua người Âu Dương Tuyết Linh. Cô ta ảo não bước theo sau, trong góc khuất nụ cười đọc ác hiện rõ trên khuôn mặt cô gái.
Chiếc xe BMW lao nhanh trên đường, Hắc Phong lâu lâu nhìn vào gương chiếu hậu rồi bất giác nhíu mày. Hắc Phong không thể hiểu, tại sao chủ tử lại chọn Âu Dương Tuyết Linh làm vợ. Bất quá đây là chuyện của chủ tử anh không thể quản. Ngồi phía sau, Âu Dương Tuyết Linh cắn chặt môi, hai tay đan vào nhau cả người run lên từng hồi. Nam Cung Hạo Thiên ngồi bên cạnh không phải không nhận ra, nhưng anh không muốn quan tâm đến người phụ nữ bên cạnh. Muốn qua mắt anh? Họ tưởng Nam Cung Hạo Thiên này là ai? Không muốn đi dự tiệc cùng anh liền tìm người khác thay thế? Xem ra họ quá xem thường anh... Nhưng anh phải công nhận, kĩ thuật trang điểm của cô gái này rất tốt. Nếu là người thường họ chắc chắn không nhận ra, người này không phải Âu Dương Tuyết Linh. Nhưng anh chỉ cần liếc qua đã biết,...
Địa điểm tổ chức bữa tiệc là tại một bãi biển, người tham gia toàn những người có tai tiếng. Đặc biệt có sự hiện diện của ảnh hậu Nam Cung Nguyệt và ảnh đế Cố Dạ Bạch.
Nam Cung Nguyệt đang trò chuyện thì thấy anh. Cô nói gì đó với người đối diện, rồi cùng Cố Dạ Bạch chậm rãi bước đến chỗ Nam Cung Hạo Thiên
- Anh hai/ Chủ tử.
- Ừ.
Nam Cung Nguyệt liếc mắt qua nhìn Âu Dương Tuyết Linh nở nụ cười trào phúng
- Thì ra đây là chị dâu, nhìn chị thật xinh đẹp. Em thấy mà ghen tị...
- Cảm ơn lời khen của em.
Nam Cung Nguyệt đầu ba vạch đen, cô ta không nghe ra trong giọng nói của cô là đầy sự châm biến à? Đúng là người phụ nữ ngu ngốc.
Âu Dương Tuyết Linh không phải không nhận ra mà là cô ta không muốn so đo với Nam Cung Nguyệt, thật không ngờ cô lại ghét mình đến vậy. Cố Dạ Bạch từ khi nhìn thấy Âu Dương Tuyết Linh, hắn cứ nhìn chầm chầm cô ta. Nam Cung Nguyệt đen mặt, nhìn Cố Dạ Bạch
- Cô ta đẹp lắm hả?
- Không, bà xã đại nhân vẫn đẹp nhất.
- Ai là bà xã của anh?
Cô đỏ mặt, tên này mặt dày thật, có thể nói ra những câu này mà không biết ngượng. Cố Dạ Bạch nhìn Âu Dương Tuyết Linh
- Tôi thấy cô quen quen...
Âu Dương Tuyết Linh run lên từng hồi, cô ta cười gượng nhìn Cố Dạ Bạch
- Tôi chỉ nhìn thấy cậu trên tivi, lần đầu gặp mặt...cậu không nhận nhầm người chứ?
Trong giọng nói, cô ta không che giấu được sự run rẩy. Nam Cung Hạo Thiên nhếch mép cười lạnh, còn hắn có nghi ngờ đến mấy cũng không thể làm gì. Người ta đã phủ nhận không biết mình...
Lúc tiệc sắp tàn, Nam Cung Hạo Thiên đã thông báo một tin mà ai cũng phải chấn động
- Tháng sau là hôn lễ của tôi, mong mọi người đến dự.
Tháng sau??? Không phải chỉ hơn một tuần nữa là đến sao? Tin tức quá bất ngờ, khiến trái tim hàng triệu thiếu nữ tan vỡ. Điều họ khó tin là người phụ nữ nào đã làm cho trái tim băng giá của anh tan chảy? Nhưng họ không hề biết, cuộc hôn nhân này không hề có tình yêu, chỉ vì mục đích trả thù nên hôn lễ này mới diễn ra.
Trong phòng
- Chị có gì muốn nói với em?
- Đây.
Âu Dương Tuyết Linh ném túi đựng đồ lên giường, Vương Tử Huyên nhìn cô ta bằng ánh mắt khó hiểu
- Đây là...?
- Đó là đầm dạ hội, mĩ phẩm...chuẩn bị cho cô, tối cô đi dự tiệc với Nam Cung Thiếu.
Vương Tử Huyên trợn tròn mắt nhìn đồ trên giường rồi nhìn Âu Dương Tuyết Linh
- Sao tôi phải đi thay chị?
- Bởi vì tháng sau, người bước lên lễ đường cùng Nam Cung thiếu là cô, không phải tôi.
- Nhưng tôi chỉ đồng ý gả thay chị không có nghĩa là tôi đồng ý tất cả mọi chuyện chị yêu cầu.
- Tôi nói rồi, cô phải đi.
Nói xong, Âu Dương Tuyết Linh ra ngoài không cho cô có cơ hội phản bác.
Cô nhìn đống mĩ phẩm cùng đồ dạ hội mà ngán ngẩm. Vương Tử Huyên thở dài rồi cầm túi đồ quay trở về phòng, tâm trạng ăn uống cũng không còn nữa.
Sáu giờ tối, một chiếc xe BMW dừng trước biệt thự Âu Dương. Nam Cung Hạo Thiên bước xuống, anh một thân âu phục khuôn mặt vẫn vô cảm và lạnh lùng. Âu Dương Cẩm nhìn thấy anh có chút kinh ngạc
- Không biết Nam Cung Thiếu đến đây có việc gì?
- Tôi đến đón Tuyết Linh đi dự tiệc.
Như hiểu ra vấn đề, Âu Dương Cẩm bảo anh chờ một lát, vì Âu Dương Tuyết Linh đang chuẩn bị. Nam Cung Hạo Thiên ung dung ngồi xuống sofa như đang ở nhà.
Chưa đầy ba mươi phút sau, Âu Dương Tuyết Linh bước xuống. Mái tóc màu đỏ cam được cô ta búi thành hình hoa hồng, đằng trước thả vài sợi tóc. Mặt cô ta trang điểm vô cùng đậm, đặc biệt trên người Âu Dương Tuyết Linh nồng nặc mùi nước hoa làm cho người khác có cảm giác, khó chịu. Cô ta mặc chiếc đầm cúp ngực màu đỏ rượu, bộ đầm tôn lên đường cong trên người Âu Dương Tuyết Linh, chân cô ta mang giày cao gót mười phân...
Nam Cung Hạo Thiên nhìn Âu Dương Tuyết Linh bằng ánh mắt chán ghét. Khi nhìn qua cô ta, ánh mắt anh loé lên tia sáng khó mà nhận thấy được. Âu Dương Tuyết Linh bước lại chỗ anh nở nụ cười ngọt ngào
- Nam Cung thiếu, chúng ta có thể đi?
- Ừm.
Nam Cung Hạo Thiên đứng lên, lạnh lùng lướt qua người Âu Dương Tuyết Linh. Cô ta ảo não bước theo sau, trong góc khuất nụ cười đọc ác hiện rõ trên khuôn mặt cô gái.
Chiếc xe BMW lao nhanh trên đường, Hắc Phong lâu lâu nhìn vào gương chiếu hậu rồi bất giác nhíu mày. Hắc Phong không thể hiểu, tại sao chủ tử lại chọn Âu Dương Tuyết Linh làm vợ. Bất quá đây là chuyện của chủ tử anh không thể quản. Ngồi phía sau, Âu Dương Tuyết Linh cắn chặt môi, hai tay đan vào nhau cả người run lên từng hồi. Nam Cung Hạo Thiên ngồi bên cạnh không phải không nhận ra, nhưng anh không muốn quan tâm đến người phụ nữ bên cạnh. Muốn qua mắt anh? Họ tưởng Nam Cung Hạo Thiên này là ai? Không muốn đi dự tiệc cùng anh liền tìm người khác thay thế? Xem ra họ quá xem thường anh... Nhưng anh phải công nhận, kĩ thuật trang điểm của cô gái này rất tốt. Nếu là người thường họ chắc chắn không nhận ra, người này không phải Âu Dương Tuyết Linh. Nhưng anh chỉ cần liếc qua đã biết,...
Địa điểm tổ chức bữa tiệc là tại một bãi biển, người tham gia toàn những người có tai tiếng. Đặc biệt có sự hiện diện của ảnh hậu Nam Cung Nguyệt và ảnh đế Cố Dạ Bạch.
Nam Cung Nguyệt đang trò chuyện thì thấy anh. Cô nói gì đó với người đối diện, rồi cùng Cố Dạ Bạch chậm rãi bước đến chỗ Nam Cung Hạo Thiên
- Anh hai/ Chủ tử.
- Ừ.
Nam Cung Nguyệt liếc mắt qua nhìn Âu Dương Tuyết Linh nở nụ cười trào phúng
- Thì ra đây là chị dâu, nhìn chị thật xinh đẹp. Em thấy mà ghen tị...
- Cảm ơn lời khen của em.
Nam Cung Nguyệt đầu ba vạch đen, cô ta không nghe ra trong giọng nói của cô là đầy sự châm biến à? Đúng là người phụ nữ ngu ngốc.
Âu Dương Tuyết Linh không phải không nhận ra mà là cô ta không muốn so đo với Nam Cung Nguyệt, thật không ngờ cô lại ghét mình đến vậy. Cố Dạ Bạch từ khi nhìn thấy Âu Dương Tuyết Linh, hắn cứ nhìn chầm chầm cô ta. Nam Cung Nguyệt đen mặt, nhìn Cố Dạ Bạch
- Cô ta đẹp lắm hả?
- Không, bà xã đại nhân vẫn đẹp nhất.
- Ai là bà xã của anh?
Cô đỏ mặt, tên này mặt dày thật, có thể nói ra những câu này mà không biết ngượng. Cố Dạ Bạch nhìn Âu Dương Tuyết Linh
- Tôi thấy cô quen quen...
Âu Dương Tuyết Linh run lên từng hồi, cô ta cười gượng nhìn Cố Dạ Bạch
- Tôi chỉ nhìn thấy cậu trên tivi, lần đầu gặp mặt...cậu không nhận nhầm người chứ?
Trong giọng nói, cô ta không che giấu được sự run rẩy. Nam Cung Hạo Thiên nhếch mép cười lạnh, còn hắn có nghi ngờ đến mấy cũng không thể làm gì. Người ta đã phủ nhận không biết mình...
Lúc tiệc sắp tàn, Nam Cung Hạo Thiên đã thông báo một tin mà ai cũng phải chấn động
- Tháng sau là hôn lễ của tôi, mong mọi người đến dự.
Tháng sau??? Không phải chỉ hơn một tuần nữa là đến sao? Tin tức quá bất ngờ, khiến trái tim hàng triệu thiếu nữ tan vỡ. Điều họ khó tin là người phụ nữ nào đã làm cho trái tim băng giá của anh tan chảy? Nhưng họ không hề biết, cuộc hôn nhân này không hề có tình yêu, chỉ vì mục đích trả thù nên hôn lễ này mới diễn ra.
/98
|