Chương 41: Đúng, anh không biết xấu hổ.
Editor: Búnn.
"Cái gì giả?"
"Trong tiểu thuyết đàn ông đều mang theo khăn tay, chẳng lẽ anh không biết như vậy sẽ dễ dàng đoạt được trái tim của các cô gái sao?"
"Không biết, tôi không xem loại tiểu thuyết đó. Tôi tên Cố Triệt, cô tên gì?" Cố Triệt cảm thấy đây có thể là duyên phận. Lầm đầu tiên anh cảm thấy hứng thú, nhưng lại không tiến gần, nói chuyện ở lần gặp thứ hai, hỏi tên cũng là chuyện bình thường.
"Trang Nhã Khinh."
"Những điều cô vừa nói đều là sự thật sao?" Cố Triệt nói ra nghi ngờ của bản thân. Có trời mới biết lúc anh vừa mới nghe thấy chuyện này đã muốn hỏi ngay lập tức rồi. Cái gì mà đã chết, sau đó lại sống lại ở một nơi khác, chính là dáng vẻ hiện tại? Nếu là thật thì chuyện này không phải là mượn xác hoàn hồn sao?
"Nói thừa, tôi còn có thể nói dối với người cha đã mất của mình sao?" Trang Nhã Khinh lườm Cố Triệt một cái, có điều cũng đúng, chuyện như vậy kỳ người nào nghe được cũng không dễ dàng tin tưởng rằng đây là sự thật."Tại sao anh lại núp ở phía sau nghe trộm tôi nói chuyện?"
"Không có, tôi tới đây thắp hương cho dì của tôi, trong lúc không để ý thì nghe thấy thôi." Trên thế giới thật sự có chuyện mượn xác hoàn hồn sao? Nhưng thế giới này có rất nhiều chuyện kỳ lạ, thể loại nào cũng có, hơn nữa còn không thể dùng khoa học để giải thích, chuyện mượn xác hoàn hồn này cũng hoàn toàn có khả năng. Cố Triệt không dễ tin tưởng một người, hơn nữa còn là chuyện bất thường như thế này, nhưng anh tin lời Trang Nhã Khinh.
Lại nghe được có tiếng bước chân, vừa rồi vì quá đau lòng, đắm chìm
/132
|