Chương 34: Cái gì có của tổ tiên được lưu lại.
Editor: Búnn.
"Tôi có." Chàng trai vừa chuẩn bị ra tay cứu giúp lập tức nói, lấy một chai nước từ trong túi xách ra. Có nước mớm thuốc sẽ dễ dàng hơn. Trang Nhã Khinh giữ cho ông cụ một mạng, không cho ông cụ cứ chết đi như vậy. Sau đó mới điểm mấy huyệt đạo trên người ông cụ, máu chảy cũng dần ít đi, máu nhanh chóng dừng lại. Mọi người đứng xem thốt lên một tràng.
Vốn cho rằng cô bé này sẽ gặp phải phiền toái, không ngờ cô bé còn trẻ này còn là một cao nhân. Người có mắt bỗng nhận ra Trang Nhã Khinh. "Cô bé này không phải là Trang Nhã Khinh đánh bài hòa với ông chủ Tiêu của 'Thiên đường của nhân gian' sao?"
"Hình như là đúng rồi."
Trải qua một lần nhắc nhở như vậy, những người đã từng xem tin tức đều nhận ra Trang Nhã Khinh. Lần này Trang Nhã Khinh hoàn toàn nổi tiếng rồi.
Bây giờ Trang Nhã Khinh không dám tùy tiện di chuyển cơ thể của ông cụ, chỉ là cố gắng để ông kéo dài hơi thở, chống đỡ cho đến khi xe cấp cứu tới.
Cuối cùng trong lúc mọi người chờ đợi xe cấp cứu cũng đến. Sau khi nâng ông cụ lên xe cấp cứu, Trang Nhã Khinh đang muốn rời đi, nhưng cậu bé kia từ đầu tới giờ vẫn nắm chặt góc váy của Trang Nhã Khinh, không cho Trang Nhã Khinh rời đi. Trang Nhã Khinh không còn cách nào khác, đành phải cùng Phá Trần bước lên xe cấp cứu.
"Chị, chị thật sự là người tốt." Cậu bé ôm lấy cánh tay Trang Nhã Khinh, nước mắt vẫn lắc lư trong hốc mắt, nhìn rất điềm đạm đáng yêu.
"Haha, em biết như thế nào là người xấu, như thế nào là người tốt sao?" Tình mẹ trong Trang Nhã Khinh được phát huy hoàn toàn rồi. Nhẹ nhàng xoa đầu cậu bé.
"Người như chị chính là người tốt, còn có như cha mẹ nữa. Những người xấu chính là những người đâm vào ông nội rồi bỏ chạy." Cậu bé ngây thơ nói.
"Haha, thật thông minh. Có điều trên thế giới này người tốt người xấu không dễ phân biệt như thế. Đôi khi người em nhìn giống người tốt, nhưng trong lúc người khác không biết lại làm chuyện xấu. Có những người nhìn thì rất xấu, nhưng có lẽ trong lòng anh ta có nỗi khổ gì thì sao? Cậu bé, em còn quá nhỏ." Trang Nhã Khinh giải thích.
Phá Trần ngừng lại nghe câu nói của Trang Nhã Khinh, cười nói.
/132
|