Không chỉ có Diệp Thiên Vân, lúc này tất cả mọi người đều nhìn về phía trước, bởi vì nơi phát ra thanh âm ở phía đó. Ai cũng không nghĩ tới, hôn lễ còn chưa bắt đầu đã có người phá rối.
Chỉ thấy THiếu Lâm - Độ Nan đại sư chậm rãi đứng dậy, thi lễ với mọi người rồi cao giọng nói: "Xin thứ cho lão nạp mạo muội, ta quả thực có một việc muốn tuyên bố!"
Diệp Thiên Vân thoáng chút ngạc nhiên. Hắn thật sự không ngờ kẻ đầu tiên phá ngang lại là người của Thiếu Lâm.
"Tiền bối, nếu chuyện của ngài không cần cấp bách thì xin hay nói sau! Bây giờ là hôn lễ của Diệp Thiên Vân, mọi người đều đã đợi khá lâu rồi, ngài thấy sao?" Tiêu Sắt vừa thấy tình hình không ổn liền lập tức nói.
Cuồng Cảnh cũng có chuẩn bị sẵn, đứng dậy quay về phía mọi người nói: "Sư thúc ta thật có chuyện quan trọng phải tuyên bố. Xin mọi người hãy chờ một lát!"
Rấ nhiều võ giả cũng không nhận ra Nan Độ là người phương nào, nhưng danh tiếng Thiếu Lâm cuồng tăng lại như sấm bên tai! Vừa nghe được là sư thúc Cuồng Cảnh, người bên dưới bắt đầu bàn tán, không rõ rốt cuộc có chuyện gì!
Cho dù là có khúc mắc với Hình Ý môn thì cũng phải đợi người ta cử hành xong hôn lễ rồi nói. Nếu nnhư ngay cả điểm đạo lý đối nhân xử thế này cũng không rõ thì còn làm người xuất gia cái gì. Cho nên ánh mắt mọi người đều nhìn Độ Nan có chút khác thường.
Độ Nan khẽ tụng một câu phật hiệu rồi xoay người về phía Diệp Thiên Vân, mặc kệ những lời rì rầm bên ngoài, cao giọng nói: "Diệp thí chủ, ngay tại đây lão nạp muốn hỏi ngươi mấy vấn đề, không biết ngươi có thể đứng trước mặt tất cả nhân sĩ võ lâm mà trả lời không?"
Nghiêm Hành nhìn Độ Nan không chút lưu tình nào, đứng dậy nheo mắt nói: "Độ Nan đại sư, ta kính ngài là tiền bối Thiếu Lâm, nhưng nếu như chỉ vì có khúc mắc mà ngài tìm Hình Ý môn chúng ta gây chuyện thì chúng ta tuyệt không sợ! Cho dù Thiếu Lâm là đệ nhất thiên hạ cũng không thể!" Lời của hắn trong mềm có rắn, làm cho người ta phải sinh một loại cảm giác tin phục.
Độ Nan trước tiên khoát tay sau đó mới bình tĩnh nói: "Ta cũng không phải muốn quấy nhiễu hôn sự của tiểu thí chủ. Chỉ là sự tình trọng đại, chuyện này nhất định phải nói trước hôn lễ, nếu không chỉ sợ để lỡ chuyện của vị nữ thí chủ này." Nói xong hắn liền chỉ một ngón tay về phía cô dâu.
Nghiêm Hành nghe hắm nói như vậy, sắc mặt thoáng trầm xuống. Trước mặt nhiều người như vậy, hắn cũng muốn nghe xem Độ Nan rốt cuộc muốn nói cái gì!
Độ Nan quay người, đứng đối mặt với Diệp Thiên Vân, mặt mũi hiền hòa nói: "Tiểu thí chủ, ta có thể hỏi không?"
Diệp Thiên Vân gật đầu. Từ hôm qua gặp được Độ Nan, hắn đột nhiên có cảm giác rất quen thuộc, nhưng đó cũng chỉ là một loại cảm giác.
"Được. Vấn đề thứ nhất. Tiểu thí chủ, Kim Chung Tráo trên người ngươi là từ đâu mà có?" Độ Nan biết thời gian cấp bách, cho nên mở miệng là vào thẳng chủ đề chính.
Diệp Thiên Vân biết hắn sẽ tìm hiểu nhưng không nghĩ tới hắn lại làm trò, hỏi thẳng trước mặt mọi người. hắn tu luyện ngạng công cũng chẳng phải bí mật gì. Chậm rãi nói: "Tự học mà thành!"
Độ Nan gật đầu, lập tức nói thêm: "Kim Chung Tráo nhìn như bình thường nhưng kì thực chính là một tuyệt học của Thiếu Lâm! Vấn đề thứ hai, Phật gia Thiên Nhãn Thông Chứng vì sao lại xuất hiện trên người ngươi?" Đám võ giả phía dưới đều bị tin tức này dọa ngây ngẩn cả người. Thiên Nhãn Thông Chứng trong lời của Độ Nan nghe có chút cổ quái, trong lúc nhất thời lại sinh ra chút tò mò.
"Thiên Nhãn Thông Chứng?" Diệp Thiên Vân chưa từng nghe qua vật này, cho nên nhíu nhíu mày nói."Ta cũng không biết cái gì là Thiên Nhãn Thông Chứng!"
"Chắc chắn không sai!" Độ Nan mang vẻ phức tạp, hắn đề cao giọng nói: " Có thể chính bản thân tiểu thí chủ không biết nhưng ta có thể nhận ra trên người tiểu thí chủ có Thiên Nhãn THông Chứng!"
Diệp Thiên Vân càng nghe càng mù mịt, lập tức hỏi: "Thiên Nhãn Thông là cái gì?"
"Thiên Nhãn Thông Chứng có tác dụng, nội thị (nhìn bên trong), vi thị (nhìn những cái nhỏ bé, như kính lúp ý), thấu thị (nhìn xuyên thấu), dao thị (nhìn xa). Phật gia gọi là Thiên Nhãn Thông, cũng xưng là Thiên Nhãn Chứng Trí Thông, hết thảy hiện tượng đều có thể nhìn rõ. Tiểu thí chủ hôn qua âm thâm sử dụng Thiên Nhãn Thông, chỉ là ngươi không biết tên thôi!"
Diệp Thiên Vân nghe hắn nói liền có chút giật mình. Từ sau khi luyện tập Kim Chung Tráo hắn liền có cảm giác rất giống với lời của Độ Nan. Cảm giác có thể nhìn bên trong cơ thể, ngay cả máu lưu thông cũng có thể nhìn rõ một cách chi tiết. Hơn nữa còn có thể quan sát hoàn cảnh xung quanh.
Không nghĩ tới cái đó lại được Phật gia gọi là Thiên Nhãn Thông Chứng. Diệp Thiên Vân lúc trước cũng cảm thấy kỳ quái, cảm giác của mình vì sao đột nhiên lại trở nên mạnh mẽ dị thường.
"Tin rằng trong lòng thí chủ đã nhận ra!" Độ Nan nhìn biểu tình của Diệp Thiên Vân nói: "Ngày hôm qua ta đã xin ý kiến của mấy vị sư huynh, chuyện này vốn ta cũng muốn nói riêng với tiểu thí chủ! Đang tiếc không thể đợi được nữa, hôm nay là đại hôn của tiểu thí chủ, cho nên mới phải gián đoạn hôn lễ. Mong tiểu thí chủ thứ lỗi!"
"Đại sư, ngươi nói như vậy là sao?" Nghiêm Hành nghe giải thích như vậy, cũng có chút cảm giác hồ đồ, cùng cảm giác bị trêu chọc, ẩn ước trách tội nói: "Diệp Thiên Vân kết hôn và Thiên Nhãn Thông thì có quan hệ gì chứ?"
Độ Nan khẽ niệm phật hiệu, bình tĩnh giảng đạo: "Kẻ có Thiên Nhãn có hai lý do, một là có người vì mình mà tu luyện, hai là vì hồi báo của kiếp trước! Nhưng vô luận là loại nào thì tiểu thí chủ cũng không nên lạm dụng trong chốn võ lâm. Nếu không nhân quả tuần hoàn, cuối cùng cũng có một ngày nhận quả đắng!"
Diệp Thiên Vân cũng chẳng có tín ngưỡng. Nếu như nói có thì đó chính là chăm chỉ, cùng niềm đam mêm theo đuổi võ đạo. Độ Nan chỉ nói mấy câu đã đem công phu của mình quy về Phật môn nhất mạch! Kim Chung Tráo của Thiếu Lâm là công phu không tệ nhưng ngay cả chính hắn cũng không biết như thế nào mà có được! Chỉ mơ hồ nhớ rằng khi phong trào võ quán mới có, buổi tối luyện công thật giống như thông suốt. Từ đó về sau, lúc giao thủ với người khác lại phát huy tác dụng lớn!
Nghiêm Hành tiếp tục truy hỏi không tha: "Cái đó và Diệp Thiên Vân kết hôn thì có quan hệ gì?"
Độ Nan đối mặt với anh mắt Diệp Thiên Vân, nghiêm túc nói: "Tiểu thí chủ một thân giết chóc. THiên Nhãn Thông Chứng không có lợi với ngươi! Bần tăng hi vọng ngươi có thể buông bỏ đồ đao, từ nay về sau quy y phật môn!" "Ồ..." một tiếng, phía dưới liền trở nên náo loạn. AI cũng không ngờ tời Độ Nan lại nói thần nói quỷ một lúc, cuối cùng lại bảo Diệp Thiên Vân xuất gia làm hòa thượng. Đám võ giả phía dưới xem náo nhiệt không chỉ giật mình mà còn tò mò!
Không ít người đã bắt đầu tin vào lời của Độ Nan. Diệp Thiên Vân mới có hai mươi tuổi đầu, nhưng lại tu luyện đến cảnh giới tông sư. Một người cho dù có chăm chỉ khắc khổ đến đâu cũng tuyệt đối không thể từng này tuổi mà vươn tới cảnh giới tông sư! Cho nên theo lời Độ Nan thì có thể giải thích sự tiến bộ thần tốc của Diệp Thiên Vân!
Trần Mễ Lạp trong lòng có vài phần hận ý với Thiếu Lâm, Võ Đang, hơn nữa Độ Nan lại nói vậy, không khỏi ở phía dưới lớn tiếng: "Đạo sĩ hòa thượng đều không thể tin được. Ai biết lời hắn có phải thật hay không!"
Câu nói này chẳng khác nào đổ nước vào chảo dầu, mắng thẳng vào mặt cả Võ Đang và Thiếu Lâm. Hai phái hơn mười người lập tức đứng lên, Ngọc chân nhân sớm đã kiềm chế cơn giận từ trước nhưng lúc này không nhịn được nữa, nắm lấy cái cớ này mà khó dễ: "Trần Mễ Lạp, ngươi thật to gan, dám vũ nhục Võ Đang! Hôm nay bằng hữu võ lâm đều ở đây, tin rằng sẽ cho Võ Đang chúng ta một cái công đạo."
Trần Mễ Lạp luôn một mực bàng quang, đã sớm nhìn ra hôn lễ này đã không tiến hành nổi nửa. Ý tứ Độ Nan đã rất rõ ràng, muốn đem Diệp Thiên Vân về Thiếu Lâm, cho nên hắn cũng chẳng sợ ầm ĩ lớn, thản nhiên cười nói: "Sớm đã biết các ngươi không phải thứ tốt đẹp gì, ra vẻ đạo mạo. Hôm nay ta phải để mọi người thấy bộ mặt thật của các ngươi!"
Thanh âm Trần Mễ Lạp chính là ám hiệu. hắn vừa mở miệng Thường Ba, Vô Vi đạo nhân, còn có Huyền Danh, Huyền Y đều đứng dậy. Hiển nhiên họ khi tham gia hôn lễ của Diệp Thiên Vân đã chuẩn bị động thủ.
Ngọc chân nhân nhìn mấy người Trần Mễ Lạp đứng ra, cười lạnh: "Được! Vậy chẳng phải nhiều lời nữa! Ân oán của ngươi với Võ Đang hôm nay thanh toán toàn bộ!"
"Càng lúc càng náo nhiệt. Chúng ta làm sao có thể không góp vui chứ!" Ngô Lập Sâm vẫn một mựcngồi bên dưới đứng dậy, cố ý thở dài nói với Trần Mễ Lạp: "Trần huynh à, Trần huynh! Ngươi sao lại chọn đúng lúc nay, đây không phải là khiến Diệp lão đệ khó chịu sao?"
Ngô Lập Sâm là chưởng môn Thái Cực Môn. Hắn vừa mở miệng, chỉ riêng tông sư đã có tám vị tông sư đứng lên. Vì hôn lễ của Diệp Thiên Vân, hắn đã đặc biệt mời mấy vị bằng hữu, cho nên không chút do dự hiện thân!
Trần Mễ Lạp thấy ở thời khắc mấu chốt, Ngô Lập Sâm thật đúng là ra mặt cho nên nhìn nhau, ôm quyền, cười nói: "Cám ơn Ngô huynh, huynh đệ ta có thương trong người, thật đúng là không thể động thủ, ngươi đúng là đã giúp ta rất nhiều!"
Toàn bộ tông sư của Hình Ý môn đều đứng lên,Nghiêm Hành cao giọng nói: " Những bằng hữu không liên quan xin đứng qua một bên. Ân oán hôm nay, mọi người cố gắng không nên hòa mình vào vũng nước đục!"
Hôn lễ trong nháy mắt đã biến thành đấu trường sinh tử. Các môn phái phần lớn đều phái vài đại diện như thường lệ. Mặc dù có chút chuẩn bị từ trước nhưng tuyệt không nghĩ tới thế trận hôm nay lại hoành tráng như vậy. Thiếu Lâm Độ Nan, Võ Đang Ngọc chân nhân, thế hệ tiền bối lánh đời đều đã xuất hiện!
Mà bên phía Hình Ý môn tuy không có loại tiền bối như Ngọc chân nhân nhưng cũng có tới hai mươi mấy vị tông sư! Thực lực như vậy có khi còn mạnh hơn cả lúc trước. Trong lòng mọi người bất chợt liền đặt vị trí Hình Ý môn lên một vị trí mới! Diệp Thiên Vân lạnh lùng nhìn xuống phía dưới, không để sót bất cứ động tác nào của mọi người!
"Cẩn thận, Thiên Vân!" Lý Thiên Kiêu tuy không nhìn được nhưng lại nghe rất rõ ràng, thân thể thoáng chút run rẩy. Tuy nàng thường xuyên mơ thấy cảnh tượng kết hôn nhưng không ngờ rằng, thật có một ngày, cả bầu trời tựa hồ cũng phải đổi thành màu đỏ!
Cuồng Cảnh hướng mấy người nháy mắt một cái, Cuồng Võ, Cuồng Vô, Cuồng Chỉ liền bước lên đài. Cuồng Cảnh nhìn Diệp Thiên Vân trước mắt, ngoài cười nhưng trong không cười: "Sư thúc có lệnh! Diệp Thiên Vân nhất định phải đi Thiếu Lâm!"
Nghiêm Hành đứng lên, trong mắt thoáng hiện lửa giận, vung tay lên, Vô Vi đạo nhân cùng năm vị tông sư liên tiếp lên đài, lạnh lùng cười nói: "Thật đáng cười! Thiếu Lâm quá nhiều chuyện rồi. Đến Hình Ý môn chúng ta bắt người, ngươi đã hỏi qua ta chưa?"
Nhất đại Hình Ý động tác nhanh chóng, nhưng Độ Nan cơ hồ cùng bọn họ lên đài, chẳnh phân biệt trước sau, giơ tay cản lại nói: "Mấy vị chậm đã! Thiếu Lâm chỉ muốn bớt đi một phần sát nghiệp. Nếu các vị muốn giúp Diệp Thiên Vân, trước hết phải vượt qua bần tăng đã!"
Mọi người ở đây đều phải hít một hơi lạnh. Độ Nan lại muốn lấy sức một người chiến năm vị Hình ý tông sư! Khẩu khí lớn như vậy tất nhiên là phải có được thực lực tuyệt đối!
Chỉ thấy THiếu Lâm - Độ Nan đại sư chậm rãi đứng dậy, thi lễ với mọi người rồi cao giọng nói: "Xin thứ cho lão nạp mạo muội, ta quả thực có một việc muốn tuyên bố!"
Diệp Thiên Vân thoáng chút ngạc nhiên. Hắn thật sự không ngờ kẻ đầu tiên phá ngang lại là người của Thiếu Lâm.
"Tiền bối, nếu chuyện của ngài không cần cấp bách thì xin hay nói sau! Bây giờ là hôn lễ của Diệp Thiên Vân, mọi người đều đã đợi khá lâu rồi, ngài thấy sao?" Tiêu Sắt vừa thấy tình hình không ổn liền lập tức nói.
Cuồng Cảnh cũng có chuẩn bị sẵn, đứng dậy quay về phía mọi người nói: "Sư thúc ta thật có chuyện quan trọng phải tuyên bố. Xin mọi người hãy chờ một lát!"
Rấ nhiều võ giả cũng không nhận ra Nan Độ là người phương nào, nhưng danh tiếng Thiếu Lâm cuồng tăng lại như sấm bên tai! Vừa nghe được là sư thúc Cuồng Cảnh, người bên dưới bắt đầu bàn tán, không rõ rốt cuộc có chuyện gì!
Cho dù là có khúc mắc với Hình Ý môn thì cũng phải đợi người ta cử hành xong hôn lễ rồi nói. Nếu nnhư ngay cả điểm đạo lý đối nhân xử thế này cũng không rõ thì còn làm người xuất gia cái gì. Cho nên ánh mắt mọi người đều nhìn Độ Nan có chút khác thường.
Độ Nan khẽ tụng một câu phật hiệu rồi xoay người về phía Diệp Thiên Vân, mặc kệ những lời rì rầm bên ngoài, cao giọng nói: "Diệp thí chủ, ngay tại đây lão nạp muốn hỏi ngươi mấy vấn đề, không biết ngươi có thể đứng trước mặt tất cả nhân sĩ võ lâm mà trả lời không?"
Nghiêm Hành nhìn Độ Nan không chút lưu tình nào, đứng dậy nheo mắt nói: "Độ Nan đại sư, ta kính ngài là tiền bối Thiếu Lâm, nhưng nếu như chỉ vì có khúc mắc mà ngài tìm Hình Ý môn chúng ta gây chuyện thì chúng ta tuyệt không sợ! Cho dù Thiếu Lâm là đệ nhất thiên hạ cũng không thể!" Lời của hắn trong mềm có rắn, làm cho người ta phải sinh một loại cảm giác tin phục.
Độ Nan trước tiên khoát tay sau đó mới bình tĩnh nói: "Ta cũng không phải muốn quấy nhiễu hôn sự của tiểu thí chủ. Chỉ là sự tình trọng đại, chuyện này nhất định phải nói trước hôn lễ, nếu không chỉ sợ để lỡ chuyện của vị nữ thí chủ này." Nói xong hắn liền chỉ một ngón tay về phía cô dâu.
Nghiêm Hành nghe hắm nói như vậy, sắc mặt thoáng trầm xuống. Trước mặt nhiều người như vậy, hắn cũng muốn nghe xem Độ Nan rốt cuộc muốn nói cái gì!
Độ Nan quay người, đứng đối mặt với Diệp Thiên Vân, mặt mũi hiền hòa nói: "Tiểu thí chủ, ta có thể hỏi không?"
Diệp Thiên Vân gật đầu. Từ hôm qua gặp được Độ Nan, hắn đột nhiên có cảm giác rất quen thuộc, nhưng đó cũng chỉ là một loại cảm giác.
"Được. Vấn đề thứ nhất. Tiểu thí chủ, Kim Chung Tráo trên người ngươi là từ đâu mà có?" Độ Nan biết thời gian cấp bách, cho nên mở miệng là vào thẳng chủ đề chính.
Diệp Thiên Vân biết hắn sẽ tìm hiểu nhưng không nghĩ tới hắn lại làm trò, hỏi thẳng trước mặt mọi người. hắn tu luyện ngạng công cũng chẳng phải bí mật gì. Chậm rãi nói: "Tự học mà thành!"
Độ Nan gật đầu, lập tức nói thêm: "Kim Chung Tráo nhìn như bình thường nhưng kì thực chính là một tuyệt học của Thiếu Lâm! Vấn đề thứ hai, Phật gia Thiên Nhãn Thông Chứng vì sao lại xuất hiện trên người ngươi?" Đám võ giả phía dưới đều bị tin tức này dọa ngây ngẩn cả người. Thiên Nhãn Thông Chứng trong lời của Độ Nan nghe có chút cổ quái, trong lúc nhất thời lại sinh ra chút tò mò.
"Thiên Nhãn Thông Chứng?" Diệp Thiên Vân chưa từng nghe qua vật này, cho nên nhíu nhíu mày nói."Ta cũng không biết cái gì là Thiên Nhãn Thông Chứng!"
"Chắc chắn không sai!" Độ Nan mang vẻ phức tạp, hắn đề cao giọng nói: " Có thể chính bản thân tiểu thí chủ không biết nhưng ta có thể nhận ra trên người tiểu thí chủ có Thiên Nhãn THông Chứng!"
Diệp Thiên Vân càng nghe càng mù mịt, lập tức hỏi: "Thiên Nhãn Thông là cái gì?"
"Thiên Nhãn Thông Chứng có tác dụng, nội thị (nhìn bên trong), vi thị (nhìn những cái nhỏ bé, như kính lúp ý), thấu thị (nhìn xuyên thấu), dao thị (nhìn xa). Phật gia gọi là Thiên Nhãn Thông, cũng xưng là Thiên Nhãn Chứng Trí Thông, hết thảy hiện tượng đều có thể nhìn rõ. Tiểu thí chủ hôn qua âm thâm sử dụng Thiên Nhãn Thông, chỉ là ngươi không biết tên thôi!"
Diệp Thiên Vân nghe hắn nói liền có chút giật mình. Từ sau khi luyện tập Kim Chung Tráo hắn liền có cảm giác rất giống với lời của Độ Nan. Cảm giác có thể nhìn bên trong cơ thể, ngay cả máu lưu thông cũng có thể nhìn rõ một cách chi tiết. Hơn nữa còn có thể quan sát hoàn cảnh xung quanh.
Không nghĩ tới cái đó lại được Phật gia gọi là Thiên Nhãn Thông Chứng. Diệp Thiên Vân lúc trước cũng cảm thấy kỳ quái, cảm giác của mình vì sao đột nhiên lại trở nên mạnh mẽ dị thường.
"Tin rằng trong lòng thí chủ đã nhận ra!" Độ Nan nhìn biểu tình của Diệp Thiên Vân nói: "Ngày hôm qua ta đã xin ý kiến của mấy vị sư huynh, chuyện này vốn ta cũng muốn nói riêng với tiểu thí chủ! Đang tiếc không thể đợi được nữa, hôm nay là đại hôn của tiểu thí chủ, cho nên mới phải gián đoạn hôn lễ. Mong tiểu thí chủ thứ lỗi!"
"Đại sư, ngươi nói như vậy là sao?" Nghiêm Hành nghe giải thích như vậy, cũng có chút cảm giác hồ đồ, cùng cảm giác bị trêu chọc, ẩn ước trách tội nói: "Diệp Thiên Vân kết hôn và Thiên Nhãn Thông thì có quan hệ gì chứ?"
Độ Nan khẽ niệm phật hiệu, bình tĩnh giảng đạo: "Kẻ có Thiên Nhãn có hai lý do, một là có người vì mình mà tu luyện, hai là vì hồi báo của kiếp trước! Nhưng vô luận là loại nào thì tiểu thí chủ cũng không nên lạm dụng trong chốn võ lâm. Nếu không nhân quả tuần hoàn, cuối cùng cũng có một ngày nhận quả đắng!"
Diệp Thiên Vân cũng chẳng có tín ngưỡng. Nếu như nói có thì đó chính là chăm chỉ, cùng niềm đam mêm theo đuổi võ đạo. Độ Nan chỉ nói mấy câu đã đem công phu của mình quy về Phật môn nhất mạch! Kim Chung Tráo của Thiếu Lâm là công phu không tệ nhưng ngay cả chính hắn cũng không biết như thế nào mà có được! Chỉ mơ hồ nhớ rằng khi phong trào võ quán mới có, buổi tối luyện công thật giống như thông suốt. Từ đó về sau, lúc giao thủ với người khác lại phát huy tác dụng lớn!
Nghiêm Hành tiếp tục truy hỏi không tha: "Cái đó và Diệp Thiên Vân kết hôn thì có quan hệ gì?"
Độ Nan đối mặt với anh mắt Diệp Thiên Vân, nghiêm túc nói: "Tiểu thí chủ một thân giết chóc. THiên Nhãn Thông Chứng không có lợi với ngươi! Bần tăng hi vọng ngươi có thể buông bỏ đồ đao, từ nay về sau quy y phật môn!" "Ồ..." một tiếng, phía dưới liền trở nên náo loạn. AI cũng không ngờ tời Độ Nan lại nói thần nói quỷ một lúc, cuối cùng lại bảo Diệp Thiên Vân xuất gia làm hòa thượng. Đám võ giả phía dưới xem náo nhiệt không chỉ giật mình mà còn tò mò!
Không ít người đã bắt đầu tin vào lời của Độ Nan. Diệp Thiên Vân mới có hai mươi tuổi đầu, nhưng lại tu luyện đến cảnh giới tông sư. Một người cho dù có chăm chỉ khắc khổ đến đâu cũng tuyệt đối không thể từng này tuổi mà vươn tới cảnh giới tông sư! Cho nên theo lời Độ Nan thì có thể giải thích sự tiến bộ thần tốc của Diệp Thiên Vân!
Trần Mễ Lạp trong lòng có vài phần hận ý với Thiếu Lâm, Võ Đang, hơn nữa Độ Nan lại nói vậy, không khỏi ở phía dưới lớn tiếng: "Đạo sĩ hòa thượng đều không thể tin được. Ai biết lời hắn có phải thật hay không!"
Câu nói này chẳng khác nào đổ nước vào chảo dầu, mắng thẳng vào mặt cả Võ Đang và Thiếu Lâm. Hai phái hơn mười người lập tức đứng lên, Ngọc chân nhân sớm đã kiềm chế cơn giận từ trước nhưng lúc này không nhịn được nữa, nắm lấy cái cớ này mà khó dễ: "Trần Mễ Lạp, ngươi thật to gan, dám vũ nhục Võ Đang! Hôm nay bằng hữu võ lâm đều ở đây, tin rằng sẽ cho Võ Đang chúng ta một cái công đạo."
Trần Mễ Lạp luôn một mực bàng quang, đã sớm nhìn ra hôn lễ này đã không tiến hành nổi nửa. Ý tứ Độ Nan đã rất rõ ràng, muốn đem Diệp Thiên Vân về Thiếu Lâm, cho nên hắn cũng chẳng sợ ầm ĩ lớn, thản nhiên cười nói: "Sớm đã biết các ngươi không phải thứ tốt đẹp gì, ra vẻ đạo mạo. Hôm nay ta phải để mọi người thấy bộ mặt thật của các ngươi!"
Thanh âm Trần Mễ Lạp chính là ám hiệu. hắn vừa mở miệng Thường Ba, Vô Vi đạo nhân, còn có Huyền Danh, Huyền Y đều đứng dậy. Hiển nhiên họ khi tham gia hôn lễ của Diệp Thiên Vân đã chuẩn bị động thủ.
Ngọc chân nhân nhìn mấy người Trần Mễ Lạp đứng ra, cười lạnh: "Được! Vậy chẳng phải nhiều lời nữa! Ân oán của ngươi với Võ Đang hôm nay thanh toán toàn bộ!"
"Càng lúc càng náo nhiệt. Chúng ta làm sao có thể không góp vui chứ!" Ngô Lập Sâm vẫn một mựcngồi bên dưới đứng dậy, cố ý thở dài nói với Trần Mễ Lạp: "Trần huynh à, Trần huynh! Ngươi sao lại chọn đúng lúc nay, đây không phải là khiến Diệp lão đệ khó chịu sao?"
Ngô Lập Sâm là chưởng môn Thái Cực Môn. Hắn vừa mở miệng, chỉ riêng tông sư đã có tám vị tông sư đứng lên. Vì hôn lễ của Diệp Thiên Vân, hắn đã đặc biệt mời mấy vị bằng hữu, cho nên không chút do dự hiện thân!
Trần Mễ Lạp thấy ở thời khắc mấu chốt, Ngô Lập Sâm thật đúng là ra mặt cho nên nhìn nhau, ôm quyền, cười nói: "Cám ơn Ngô huynh, huynh đệ ta có thương trong người, thật đúng là không thể động thủ, ngươi đúng là đã giúp ta rất nhiều!"
Toàn bộ tông sư của Hình Ý môn đều đứng lên,Nghiêm Hành cao giọng nói: " Những bằng hữu không liên quan xin đứng qua một bên. Ân oán hôm nay, mọi người cố gắng không nên hòa mình vào vũng nước đục!"
Hôn lễ trong nháy mắt đã biến thành đấu trường sinh tử. Các môn phái phần lớn đều phái vài đại diện như thường lệ. Mặc dù có chút chuẩn bị từ trước nhưng tuyệt không nghĩ tới thế trận hôm nay lại hoành tráng như vậy. Thiếu Lâm Độ Nan, Võ Đang Ngọc chân nhân, thế hệ tiền bối lánh đời đều đã xuất hiện!
Mà bên phía Hình Ý môn tuy không có loại tiền bối như Ngọc chân nhân nhưng cũng có tới hai mươi mấy vị tông sư! Thực lực như vậy có khi còn mạnh hơn cả lúc trước. Trong lòng mọi người bất chợt liền đặt vị trí Hình Ý môn lên một vị trí mới! Diệp Thiên Vân lạnh lùng nhìn xuống phía dưới, không để sót bất cứ động tác nào của mọi người!
"Cẩn thận, Thiên Vân!" Lý Thiên Kiêu tuy không nhìn được nhưng lại nghe rất rõ ràng, thân thể thoáng chút run rẩy. Tuy nàng thường xuyên mơ thấy cảnh tượng kết hôn nhưng không ngờ rằng, thật có một ngày, cả bầu trời tựa hồ cũng phải đổi thành màu đỏ!
Cuồng Cảnh hướng mấy người nháy mắt một cái, Cuồng Võ, Cuồng Vô, Cuồng Chỉ liền bước lên đài. Cuồng Cảnh nhìn Diệp Thiên Vân trước mắt, ngoài cười nhưng trong không cười: "Sư thúc có lệnh! Diệp Thiên Vân nhất định phải đi Thiếu Lâm!"
Nghiêm Hành đứng lên, trong mắt thoáng hiện lửa giận, vung tay lên, Vô Vi đạo nhân cùng năm vị tông sư liên tiếp lên đài, lạnh lùng cười nói: "Thật đáng cười! Thiếu Lâm quá nhiều chuyện rồi. Đến Hình Ý môn chúng ta bắt người, ngươi đã hỏi qua ta chưa?"
Nhất đại Hình Ý động tác nhanh chóng, nhưng Độ Nan cơ hồ cùng bọn họ lên đài, chẳnh phân biệt trước sau, giơ tay cản lại nói: "Mấy vị chậm đã! Thiếu Lâm chỉ muốn bớt đi một phần sát nghiệp. Nếu các vị muốn giúp Diệp Thiên Vân, trước hết phải vượt qua bần tăng đã!"
Mọi người ở đây đều phải hít một hơi lạnh. Độ Nan lại muốn lấy sức một người chiến năm vị Hình ý tông sư! Khẩu khí lớn như vậy tất nhiên là phải có được thực lực tuyệt đối!
/662
|