Lâm Tiêu lắc đầu, không nói gì thêm. Đám võ giả này chạy đến lối vào trước khi nổ tan xác thì còn khả năng sống, nếu không vào đường hầm kịp lúc sẽ chết chắc.
Đám người Lâm Tiêu nhìn một phần ba võ giả, yêu thú chết ở giữa đường, nổ nát thành mưa máu đầy trời. Còn lại mấy trăm võ giả, yêu thú may mắn sống sót.
Trên bầu trời, cự long màu đỏ hét to:
- Grao grao! Cường giả yêu tộc đi theo ta!
Cự long màu đỏ lao tới trước, Viên Hầu Vàng, yêu lang màu đen theo sau nó. Phân thân Toản Địa Giáp thì không đi cùng.
Xích Loan Hỏa Phượng hỏi:
- Kim Giáp huynh, chúng ta không theo sau sao?
Phân thân Toản Địa Giáp cười khẩy nói:
- Đi theo nó thì báu vật làm sao có phần chúng ta?
Xích Loan Hỏa Phượng gật đầu, nói:
- Kim Giáp huynh nói đúng.
Yêu thú tuy cùng một tộc nhưng chia trận doanh khác nhau, chiếm được báu vật không thể gom chung một chỗ.
Bên nhân tộc, Lăng Thiên Hậu cười to bảo:
- Ha ha ha! Nơi này là tầng thứ bốn Sinh Tử Quỳnh Lâu sao? Quả nhiên khác với bình thường. Các vị, ta đi trước một bước!
Lăng Thiên Hậu bay vọt đi, biến mất phía chân trời.
Độc Cô Phá Thiên, Tiêu Thu Tuyết nhìn Lâm Tiêu, Tiêu Càn, Lâm Hiên, hai người tách đội. Tiêu Càn do dự một lúc, từ biệt Lâm Tiêu. Dù sao trong tầng thứ bốn có nhiều báu vật, nếu mọi người đi chung thì dễ xảy ra xung đột, chẳng bằng tự hành động.
Lâm Hiên đương nhiên đi với Lâm Tiêu.
Thái cổ thương long nói:
- Tiểu tử, tranh thủ thời gian đi. Báu vật trong tầng thứ bốn nhiều không đếm xuể, chúng ta phải cướp sạch báu vật trước khi cường giả vương giai đi vào.
Lâm Tiêu ngây ra. Trước khi cường giả vương giai đi vào?
- Đúng vậy! Hiện tại đường vào tầng thứ bốn Thập Nhị Bảo Lâu đã mở, theo ta được biết đường đi khúc giữa Thập Nhị Bảo Lâu mở thì cấm chế toàn Thập Nhị Bảo Lâu cũng mở, tất cả cường giả bên ngoài bảo lâu có thể đi vào trong.
Cái gì?
Lâm Tiêu giật nảy mình. Bên ngoài Sinh Tử Quỳnh Lâu có nhiều Vương giả Sinh Tử cảnh dẫn bọn họ đến, vậy là Sinh Tử Quỳnh Lâu sẽ rơi vào vòng xoáy gió tanh mưa máu. Hơn nữa yêu tộc cũng có đường vào Sinh Tử Quỳnh Lâu, rất có thể một đám Yêu Vương sẽ ùa vào.
Lòng Lâm Tiêu chìm xuống, nhưng ngay sau đó vẻ mặt hắn vặn vẹo:
- Lo nhiều làm gì, ít ra chúng ta vào tầng thứ bốn Sinh Tử Quỳnh Lâu đầu tiên. Long gia, trong tầng thứ bốn chỗ nào có thứ tốt cướp trước tính sau!
Lâm Tiêu rất tiêu sái, sống trên đời nghĩ nhiều làm chi? Nếu cứ do dự ngần ngừ thì hắn đã không đi vào Sinh Tử Quỳnh Lâu rèn luyện làm gì.
Thái cổ thương long sửng sốt, sau đó cười to bảo:
- Đúng rồi, nghĩ nhiều làm gì? Cướp báu vật trước rồi tính. Có Long gia ta đây bảo đảm ngươi ở trong tầng thứ bốn Thập Nhị Bảo Lâu như cá gặp nước. Đi, tiến tới bên trái phía trước.
Thái cổ thương long chỉ đường, Lâm Tiêu kêu đại ca Lâm Hiên cùng hóa thành luồng sáng biến mất phía chân trời.
Trên hòn đảo bên ngoài Sinh Tử Quỳnh Lâu, Vương giả Sinh Tử cảnh của các thế lực đang ở trong phủ đệ riêng yên lặng chờ tin.
Mỗi quý Sinh Tử Quỳnh Lâu mở ra không hoàn thành chỉ trong một, hai ngày. Lúc dài nhất có khi tận hai, ba tháng. Bây giờ chưa đến một tháng, đám Vương giả rất có kiên nhẫn.
Đột nhiên . . .
Ầm ầm ầm!
Lối vào Sinh Tử Quỳnh Lâu trên bầu trời hòn đảo đột nhiên phát ra tiếng động điếc tai. Chấn động mãnh liệt hâp dẫn cường giả trên đảo chú ý.
Vù vù vù!
Các bóng người cường đại bay ra từ hư không, là cường giả vương giai dẫn đầu các thế lực. Ngoài ra một đám võ giả trên hòn đảo khu vực này cũng bị hấp dẫn đến. Khu vực nước này nằm ở biên giới đế quốc Thần Võ và đế quốc Minh Nguyệt, không thuộc quyền quản lý của thế lực nào. Nhưng vì Sinh Tử Quỳnh Lâu nên bốn đế quốc phái nhiều cường giả tới đây đóng giữ, phòng ngừa rơi vào tay yêu tộc. Trong vùng sông nước này có sản vật phong phú, xung quanh có nhiều bí cảnh vốn hấp dẫn cường giả kéo tới. Trong khoảnh khắc vô số người từ bốn phương tám hướng bay đến bên ngoài hòn đảo chính giữa.
Sinh Tử Quỳnh Lâu mở ra, các võ giả Quy Nguyên cảnh không có tư cách bước vào khu vực đảo chính giữa.
Trên bầu trời đảo chính giữa đứng đầy Vương giả giật mình nhìn lên. Cánh cửa ánh sáng đại biểu lối vào Sinh Tử Quỳnh Lâu lại mở ra, tỏa ánh sáng mông lung.
- Có chuyện gì? Sao cánh cửa Sinh Tử Quỳnh Lâu mở rộng? Chẳng lẽ đã kết thúc rèn luyện?
Các Vương giả biểu tình trầm trọng nhìn ảo ảnh Sinh Tử Quỳnh Lâu phía trước, nhíu chặt mày. Trong lịch sử chi khi Sinh Tử Quỳnh Lâu mở ra và đóng lại mới lộ ra lối vào. Bình thường ít khi nào cuộc rèn luyện chấm dứt trong một, hai tháng. Hiện tại mới hơn nửa tháng con đường lại mở ra, các Vương giả thầm khó hiểu, điều khác lạ này chưa từng xảy ra.
Chờ đợi giây lát không thấy có động tĩnh gì, một Vương giả bước tới trước cửa ánh sáng.
- Thật quái dị, cửa ánh sáng mở nhưng không có ai đi ra, hay cuộc rèn luyện chưa kết thúc?
Vương giả Sinh Tử cảnh kia định thăm dò tình huống trong cửa ánh sáng, nhưng gã vừa định tiếp xúc thì vèo một tiếng đã bị hút vào trong cửa ánh sáng, biến mất.
Mọi người ngây ra:
- Thiên Kính Vương đi vào rồi kìa!
Trong lịch sử từ khi phát hiện Sinh Tử Quỳnh Lâu chưa từng có Vương giả Sinh Tử cảnh vào được, nhưng hiện tại đã xảy ra, phá vỡ quy định của quá khứ.
Các Vương giả nhìn nhau, đôi mắt tràn đầy kích động. Nghĩ đến một khả năng, cảm xúc dâng trào trong lòng các Vương giả.
Thạch Vương Thạch Chi Hiên của Đế quốc Thần Võ chỉ vào mấy cường giả Quy Nguyên cảnh ngoài đảo, ra lệnh:
- Mấy người kia, đi vào trong xem tình hình, nếu không có gì ngoài ý muốn thì ra ngay!
Đám người kia ngây ngẩn, sau đó mặt trắng bệch. Đối với cường giả Quy Nguyên cảnh thì vào Sinh Tử Quỳnh Lâu là cầu còn không được, nhưng xem tình huống trước mắt làm bọn họ phập phồng lo sợ. Mấy người bất đắc dĩ không có cơ hội lựa chọn nào khác, đành cắn răng cẩn thận bước vào cửa ánh sáng trước bao gặp mắt nhìn chằm chằm.
Vù vù vù!
Mấy cường giả Quy Nguyên cảnh biến mất, một lúc sau không có động tĩnh gì. Đám cường giả vương giai nhìn chăm chú cánh cửa ánh sáng, không chớp mắt cái nào, tràn ngập mong chờ.
Thiên Kính Vương biến mất trong cánh cửa ánh sáng có hai khả năng, một là cánh cửa ánh sáng gặp bất trắc gì, hai là cánh cửa ánh sáng đi vào Sinh Tử Quỳnh Lâu. Nếu khả năng thứ hai có thật sẽ là trùng kích rất lớn cho mọi người ở đây.
Trước mắt bao người cánh cửa ánh sáng trên bầu trời chợt lóe, mấy cường giả Quy Nguyên cảnh lúc trước đi vào cánh cửa ánh sáng lại xuất hiện, bọn họ đáng sợ kích động.
Thạch Vương Thạch Chi Hiên kinh ngạc kêu lên:
- Nói đi, mới rồi xảy ra chuyện gì?
Đám cường giả Quy Nguyên cảnh trả lời:
- Hồi bẩm các vị đại nhân, chúng ta vừa vào một không gian thần kỳ, bên trong tràn ngập lực lượng sinh mệnh, linh dược trải rộng.
Bọn họ miêu tả cảnh tượng đã thấy bên trong cánh cửa ánh sáng.
- Chắc chắn là Sinh Tử Quỳnh Lâu!
Các cường giả vương giai nhìn nhau, đôi mắt nóng cháy. Trong đó mấy Vương giả tinh ranh thì lao ngay vào cánh cửa ánh sáng.
Đám người Lâm Tiêu nhìn một phần ba võ giả, yêu thú chết ở giữa đường, nổ nát thành mưa máu đầy trời. Còn lại mấy trăm võ giả, yêu thú may mắn sống sót.
Trên bầu trời, cự long màu đỏ hét to:
- Grao grao! Cường giả yêu tộc đi theo ta!
Cự long màu đỏ lao tới trước, Viên Hầu Vàng, yêu lang màu đen theo sau nó. Phân thân Toản Địa Giáp thì không đi cùng.
Xích Loan Hỏa Phượng hỏi:
- Kim Giáp huynh, chúng ta không theo sau sao?
Phân thân Toản Địa Giáp cười khẩy nói:
- Đi theo nó thì báu vật làm sao có phần chúng ta?
Xích Loan Hỏa Phượng gật đầu, nói:
- Kim Giáp huynh nói đúng.
Yêu thú tuy cùng một tộc nhưng chia trận doanh khác nhau, chiếm được báu vật không thể gom chung một chỗ.
Bên nhân tộc, Lăng Thiên Hậu cười to bảo:
- Ha ha ha! Nơi này là tầng thứ bốn Sinh Tử Quỳnh Lâu sao? Quả nhiên khác với bình thường. Các vị, ta đi trước một bước!
Lăng Thiên Hậu bay vọt đi, biến mất phía chân trời.
Độc Cô Phá Thiên, Tiêu Thu Tuyết nhìn Lâm Tiêu, Tiêu Càn, Lâm Hiên, hai người tách đội. Tiêu Càn do dự một lúc, từ biệt Lâm Tiêu. Dù sao trong tầng thứ bốn có nhiều báu vật, nếu mọi người đi chung thì dễ xảy ra xung đột, chẳng bằng tự hành động.
Lâm Hiên đương nhiên đi với Lâm Tiêu.
Thái cổ thương long nói:
- Tiểu tử, tranh thủ thời gian đi. Báu vật trong tầng thứ bốn nhiều không đếm xuể, chúng ta phải cướp sạch báu vật trước khi cường giả vương giai đi vào.
Lâm Tiêu ngây ra. Trước khi cường giả vương giai đi vào?
- Đúng vậy! Hiện tại đường vào tầng thứ bốn Thập Nhị Bảo Lâu đã mở, theo ta được biết đường đi khúc giữa Thập Nhị Bảo Lâu mở thì cấm chế toàn Thập Nhị Bảo Lâu cũng mở, tất cả cường giả bên ngoài bảo lâu có thể đi vào trong.
Cái gì?
Lâm Tiêu giật nảy mình. Bên ngoài Sinh Tử Quỳnh Lâu có nhiều Vương giả Sinh Tử cảnh dẫn bọn họ đến, vậy là Sinh Tử Quỳnh Lâu sẽ rơi vào vòng xoáy gió tanh mưa máu. Hơn nữa yêu tộc cũng có đường vào Sinh Tử Quỳnh Lâu, rất có thể một đám Yêu Vương sẽ ùa vào.
Lòng Lâm Tiêu chìm xuống, nhưng ngay sau đó vẻ mặt hắn vặn vẹo:
- Lo nhiều làm gì, ít ra chúng ta vào tầng thứ bốn Sinh Tử Quỳnh Lâu đầu tiên. Long gia, trong tầng thứ bốn chỗ nào có thứ tốt cướp trước tính sau!
Lâm Tiêu rất tiêu sái, sống trên đời nghĩ nhiều làm chi? Nếu cứ do dự ngần ngừ thì hắn đã không đi vào Sinh Tử Quỳnh Lâu rèn luyện làm gì.
Thái cổ thương long sửng sốt, sau đó cười to bảo:
- Đúng rồi, nghĩ nhiều làm gì? Cướp báu vật trước rồi tính. Có Long gia ta đây bảo đảm ngươi ở trong tầng thứ bốn Thập Nhị Bảo Lâu như cá gặp nước. Đi, tiến tới bên trái phía trước.
Thái cổ thương long chỉ đường, Lâm Tiêu kêu đại ca Lâm Hiên cùng hóa thành luồng sáng biến mất phía chân trời.
Trên hòn đảo bên ngoài Sinh Tử Quỳnh Lâu, Vương giả Sinh Tử cảnh của các thế lực đang ở trong phủ đệ riêng yên lặng chờ tin.
Mỗi quý Sinh Tử Quỳnh Lâu mở ra không hoàn thành chỉ trong một, hai ngày. Lúc dài nhất có khi tận hai, ba tháng. Bây giờ chưa đến một tháng, đám Vương giả rất có kiên nhẫn.
Đột nhiên . . .
Ầm ầm ầm!
Lối vào Sinh Tử Quỳnh Lâu trên bầu trời hòn đảo đột nhiên phát ra tiếng động điếc tai. Chấn động mãnh liệt hâp dẫn cường giả trên đảo chú ý.
Vù vù vù!
Các bóng người cường đại bay ra từ hư không, là cường giả vương giai dẫn đầu các thế lực. Ngoài ra một đám võ giả trên hòn đảo khu vực này cũng bị hấp dẫn đến. Khu vực nước này nằm ở biên giới đế quốc Thần Võ và đế quốc Minh Nguyệt, không thuộc quyền quản lý của thế lực nào. Nhưng vì Sinh Tử Quỳnh Lâu nên bốn đế quốc phái nhiều cường giả tới đây đóng giữ, phòng ngừa rơi vào tay yêu tộc. Trong vùng sông nước này có sản vật phong phú, xung quanh có nhiều bí cảnh vốn hấp dẫn cường giả kéo tới. Trong khoảnh khắc vô số người từ bốn phương tám hướng bay đến bên ngoài hòn đảo chính giữa.
Sinh Tử Quỳnh Lâu mở ra, các võ giả Quy Nguyên cảnh không có tư cách bước vào khu vực đảo chính giữa.
Trên bầu trời đảo chính giữa đứng đầy Vương giả giật mình nhìn lên. Cánh cửa ánh sáng đại biểu lối vào Sinh Tử Quỳnh Lâu lại mở ra, tỏa ánh sáng mông lung.
- Có chuyện gì? Sao cánh cửa Sinh Tử Quỳnh Lâu mở rộng? Chẳng lẽ đã kết thúc rèn luyện?
Các Vương giả biểu tình trầm trọng nhìn ảo ảnh Sinh Tử Quỳnh Lâu phía trước, nhíu chặt mày. Trong lịch sử chi khi Sinh Tử Quỳnh Lâu mở ra và đóng lại mới lộ ra lối vào. Bình thường ít khi nào cuộc rèn luyện chấm dứt trong một, hai tháng. Hiện tại mới hơn nửa tháng con đường lại mở ra, các Vương giả thầm khó hiểu, điều khác lạ này chưa từng xảy ra.
Chờ đợi giây lát không thấy có động tĩnh gì, một Vương giả bước tới trước cửa ánh sáng.
- Thật quái dị, cửa ánh sáng mở nhưng không có ai đi ra, hay cuộc rèn luyện chưa kết thúc?
Vương giả Sinh Tử cảnh kia định thăm dò tình huống trong cửa ánh sáng, nhưng gã vừa định tiếp xúc thì vèo một tiếng đã bị hút vào trong cửa ánh sáng, biến mất.
Mọi người ngây ra:
- Thiên Kính Vương đi vào rồi kìa!
Trong lịch sử từ khi phát hiện Sinh Tử Quỳnh Lâu chưa từng có Vương giả Sinh Tử cảnh vào được, nhưng hiện tại đã xảy ra, phá vỡ quy định của quá khứ.
Các Vương giả nhìn nhau, đôi mắt tràn đầy kích động. Nghĩ đến một khả năng, cảm xúc dâng trào trong lòng các Vương giả.
Thạch Vương Thạch Chi Hiên của Đế quốc Thần Võ chỉ vào mấy cường giả Quy Nguyên cảnh ngoài đảo, ra lệnh:
- Mấy người kia, đi vào trong xem tình hình, nếu không có gì ngoài ý muốn thì ra ngay!
Đám người kia ngây ngẩn, sau đó mặt trắng bệch. Đối với cường giả Quy Nguyên cảnh thì vào Sinh Tử Quỳnh Lâu là cầu còn không được, nhưng xem tình huống trước mắt làm bọn họ phập phồng lo sợ. Mấy người bất đắc dĩ không có cơ hội lựa chọn nào khác, đành cắn răng cẩn thận bước vào cửa ánh sáng trước bao gặp mắt nhìn chằm chằm.
Vù vù vù!
Mấy cường giả Quy Nguyên cảnh biến mất, một lúc sau không có động tĩnh gì. Đám cường giả vương giai nhìn chăm chú cánh cửa ánh sáng, không chớp mắt cái nào, tràn ngập mong chờ.
Thiên Kính Vương biến mất trong cánh cửa ánh sáng có hai khả năng, một là cánh cửa ánh sáng gặp bất trắc gì, hai là cánh cửa ánh sáng đi vào Sinh Tử Quỳnh Lâu. Nếu khả năng thứ hai có thật sẽ là trùng kích rất lớn cho mọi người ở đây.
Trước mắt bao người cánh cửa ánh sáng trên bầu trời chợt lóe, mấy cường giả Quy Nguyên cảnh lúc trước đi vào cánh cửa ánh sáng lại xuất hiện, bọn họ đáng sợ kích động.
Thạch Vương Thạch Chi Hiên kinh ngạc kêu lên:
- Nói đi, mới rồi xảy ra chuyện gì?
Đám cường giả Quy Nguyên cảnh trả lời:
- Hồi bẩm các vị đại nhân, chúng ta vừa vào một không gian thần kỳ, bên trong tràn ngập lực lượng sinh mệnh, linh dược trải rộng.
Bọn họ miêu tả cảnh tượng đã thấy bên trong cánh cửa ánh sáng.
- Chắc chắn là Sinh Tử Quỳnh Lâu!
Các cường giả vương giai nhìn nhau, đôi mắt nóng cháy. Trong đó mấy Vương giả tinh ranh thì lao ngay vào cánh cửa ánh sáng.
/1338
|