Thanh âm sắc bén truyền ra giữa hư không:
- Lần này để xem ngươi trốn đi đâu!
Triệu Thiên Thần hoàn toàn bộc phát kiếm quang kinh thiên động địa.
- Công kích như vậy vốn không cần tránh.
Ầm ầm ầm!
Trong kiếm quang, Lâm Tiêu không thấp thoáng ẩn hình nữa, dần hiện ra. Biểu tình Lâm Tiêu lạnh băng, không né tránh công kích của Triệu Thiên Thần, dùng thân thể cứng rắn ngăn chặn. Kiếm quang đầy trời giao thoa nhau, võ phục ngoài người Lâm Tiêu rách toạc lộ ra Thiên Nguyên Long Lân giáp bên trong. Từng đợt kiếm quang chém xuống phát ra tiếng kim loại va nhau đinh tai.
Lâm Tiêu chậm rãi bước tới, chỉ một cái:
- Vạn Trượng Lăng Không chỉ!
Một ngón tay thô hơn mấy chục trượng xuất hiện trên bầu trời, như cây cột chống trời ầm ầm tiến tới trước. Tiếng kiếm quang vỡ vụn liên tục vang lên, như thủy tinh yếu ớt. Nơi ngón tay đi qua kiếm quang tan nát, chỉ có ngón tay chân nguyên là vĩnh hằng. Ngón tay ấn vào bảo kiếm trong tay Triệu Thiên Thần.
Triệu Thiên Thần không chịu nổi xung lực đáng sợ, cơ thể gã bay ngược ra, mặt trắng bệch, hộ giáp thượng phẩm trước ngực kêu răng rắc, tùy thời vỡ nát.
Triệu Thiên Thần hét to một tiếng:
- Kiếm Phá Càn Khôn!
Trong người Triệu Thiên Thần dâng lên sức mạnh khó tin, chân nguyên dâng trào, kiếm chém xéo ra.
Ầm ầm ầm!
Kiếm chém ngón tay chân nguyên, mặt Triệu Thiên Thần hung tợn. Bảo kiếm lóe ánh sáng thông thiên, khí thế sét đánh không kịp bưng tai chém tới trước mặt Lâm Tiêu.
- Ngươi không thắng được ta đâu, thua đi!
Không ai hiểu sự đáng sợ của Kiếm Phá Càn Khôn hơn Triệu Thiên Thần, dựa vào nhát kiếm này gã từng đánh bại biết bao nhiêu thiên tài trẻ tuổi cùng đẳng cấp, thành tựu danh hiệu Thiên Kiếm.
Một kiếm chém ra, Càn Khôn chấn động, bất cứ người nào đối mặt nhát kiếm này sẽ cảm giác như rơi vào hư không vô cùng tận, không thể ngăn cảnh ay thụt lùi, chỉ có cứng rắn đỡ. Nhưng kết cuộc là đầu mình hai nơi, thân chết đạo tiêu.
- Phá Thiên chỉ!
Lâm Tiêu thi triển thức thứ ba của Vô Không Thần chỉ, Phá Thiên chỉ ngay. Lâm Tiêu giơ tay trái, ngón trỏ điểm nhẹ.
Ngón trỏ trong suốt tỏa sáng rực rỡ, phù văn huyền diệu chuyển động. Một chỉ điểm vào kiếm quang rực rỡ, kiếm quang với lực tấn công vô cùng đáng sợ giờ như đồ thủy tinh yếu ớt vỡ tan. Người Triệu Thiên Thần rung mạnh, gã như diều đứt dây bay ra, hộc búng máu.
Triệu Thiên Thần cố gắng ổn định thân hình, thở hổn hển, trong mắt tràn đầy kinh khủng và hoảng sợ:
- Sao có thể như vậy ?
Phái đối diện, Lâm Tiêu đứng ngạo nghễ chân trời, tóc dài màu đen bay theo gió, anh tư hiên ngang, vĩ ngạn thần võ.
Lâm Tiêu lạnh nhạt nói:
- Thực lực của ngươi không tệ, tiếc rằng ở trong mắt ta không khác gì mấy người kia, không mạnh bao nhiêu.
Thanh âm bình tĩnh như đang trần thuật sự thực. Đây là lần thứ hai Lâm Tiêu nói câu này, không ai còn thấy buồn cười nữa.
- Quá mạnh, Thiên Thần sư huynh hoàn toàn bị áp chế, sao có thể như vậy ?
- Thật khó tin, nơi như Đế quốc Võ Linh sao có thể ra biến thái như thế ?
- Quá khó tin!
Đám người Hỏa Ma Liệt Hùng giật mình, lòng dậy sóng không thể bình tĩnh. Bọn họ đến Thành Tinh Tú vì muốn xem thử thiên tài của Đế quốc Võ Linh như thế nào. So với Đế quốc Thần Võ thì không khí Đế quốc Võ Linh ấm áp nhiều, còn ở nơi heo hút hẻo lánh. Trong lòng đám người Cuồng Đao Hậu Chính có cảm giác sự ưu việt, cho rằng một người đứng ra đủ càn quét tất cả thiên tài Đế quốc Võ Linh. Nhưng bọn họ đoán được bắt đầu lại không ngờ trước kết cuộc. Đế quốc Võ Linh mới đưa ra Lâm Tiêu đã đánh gục hết cả đám, giờ Thiên Thần sư huynh cũng không đánh lại. Nhóm Thiết Thủ Phán Quan Tạ Tranh giật mình, thấy rất nhục.
Võ giả Đế quốc Võ Linh thì vẻ mặt kích động, người run rẩy, hưng phấn mặt đỏ rực.
- Ta nói rồi, đám nhãi Đế quốc Thần Võ dám đến Đế quốc Võ Linh chúng ta vênh váo, cho rằng Đế quốc Võ Linh không có ai sao ?
- Ha ha ha ha! Triệu Thiên Thần không biết Lâm Tiêu đáng sợ cỡ nào trong Đế quốc Võ Linh chúng ta. Đánh bại La Thiên Đô, chém Thiên Ma lão nhân, diệt Quận vương Tương Thiên Thần, phá Hạo Thiên Tuyệt Mệnh trận, bất cứ việc nào thì người bình thường không thể làm được. Chuyện khó như lên trời với người khác nhưng áp dụng lên người Lâm Tiêu thì trở nên vô cùng bình thường.
- Đây chính là Thiên Kiếm Triệu Thiên Thần sao ? Thiên tài Đế quốc Thần Võ thì sao ? Vẫn không phải đối thủ của Lâm Tiêu Đế quốc Võ Linh chúng ta!
Các võ giả Đế quốc Võ Linh ngơ ngẩn, bàn tán xôn xao, hưng phấn không kềm chế được. Bọn họ vui sướng như thể đứng thay vị trí Lâm Tiêu, đại phát thần uy, đánh thắng kẻ địch từ ngoài đến. Cảm xúc dương oai nước ta đốt cháy trong lòng bọn họ, máu nóng sôi sục.
Vẻ mặt Mặc Thanh Hiên khó tin lẩm bẩm:
- Không ngờ Lâm Tiêu vượt trên ta nhiều như thế. Chẳng lẽ giữa người với người chênh lệch lớn đến vậy sao ?
Năm năm qua Mặc Thanh Hiên chưa từng dừng bước chân, tự cho là có thể đuổi kịp Lâm Tiêu, thậm chí vượt qua hắn. Không ngờ kết quả vượt dự đoán, chênh lệch giữa Mặc Thanh Hiên và Lâm Tiêu không ngăn lại mà càng lúc càng xa xôi, gã sắp không còn thấy bóng lưng đối phương.
Đám người Uất Trì Quật từng thấy sự đáng sợ của Lâm Tiêu trong Quận Võ Uy thì bình tĩnh hơn, lắc đầu nói:
- Lâm Tiêu là chân long, thiên phú vốn trên chúng ta. Quan trọng nhất là năm năm qua Lâm Tiêu trải nghiệm nhiều sinh tử, có thể nói là đi ra từ máu và lửa, bồi hồi trong sinh tử. Ta hơi hiểu tại sao Lâm Tiêu có thành tựu như vậy, chúng ta thiếu sự rèn luyện sinh tử.
Mọi người im lặng. Đúng vậy, sau đại tái Phong Vân bảng, theo tin tức bọn họ dò hỏi thì năm năm qua Lâm Tiêu trải nghiệm sinh tử bao lần. Đếm kỹ thì có Quận vương Tương Thiên Thần Quận Võ Uy truy sát, La Thiên Đô khiêu chiến, tông chủ La Sơn tông La Bá Thiên tập sát. Rồi Thiên Ma lão nhân đuổi giết, tôi luyện sinh tử trong chiến trường ma uyên hơn hai năm. Cuộc chiến ở Quận Võ Uy, mới vượt ải Hạo Thiên Tuyệt Mệnh trận. Bọn họ chỉ biết có bấy nhiêu, chưa kể còn những sự kiện người ngoài không rõ. Mỗi lần đều nguy hiểm cực hạn, sơ sẩy một cái là chết ngay. Rèn luyện như thế, Lâm Tiêu có được thành tựu như bây giờ thật là danh xứng với thực, không hề giả tạo.
Mặc Thanh Hiên rung động:
- Thì ra là vậy.
Mặc Thanh Hiên trầm ngâm, năm năm qua gã cần cù tu luyện trong Thông Thiên kiếm phái, tuy rằng tiến bộ rất nhanh nhưng có tu luyện cách mấy làm sao mạnh bằng Lâm Tiêu trải qua nhiều sinh tử ? Nghĩ vậy Mặc Thanh Hiên thầm quyết định.
Triệu Thiên Thần không chịu nổi chênh lệch tâm lý quá lớn, tức giận quát:
- A! Ta chưa thua!
Chân nguyên bùng cháy, không ngừng tăng lên giai đoạn mới. Uy nhiếp khủng bố khiến hư không run rẩy phát tán từ người Triệu Thiên Thần.
Lâm Tiêu tu luyện Phần Viêm Quyết kinh ngạc nói:
- Thiêu đốt chân nguyên giai đoạn hai ?
Lâm Tiêu liếc sơ liền nhìn thấu trạng thái hiện tại của Triệu Thiên Thần. Loại trạng thái này cực kỳ nguy hiểm, sơ sẩy một cái là võ giả nổ banh xác, đổi lại bộc phát uy lực rất kinh người.
- Lần này để xem ngươi trốn đi đâu!
Triệu Thiên Thần hoàn toàn bộc phát kiếm quang kinh thiên động địa.
- Công kích như vậy vốn không cần tránh.
Ầm ầm ầm!
Trong kiếm quang, Lâm Tiêu không thấp thoáng ẩn hình nữa, dần hiện ra. Biểu tình Lâm Tiêu lạnh băng, không né tránh công kích của Triệu Thiên Thần, dùng thân thể cứng rắn ngăn chặn. Kiếm quang đầy trời giao thoa nhau, võ phục ngoài người Lâm Tiêu rách toạc lộ ra Thiên Nguyên Long Lân giáp bên trong. Từng đợt kiếm quang chém xuống phát ra tiếng kim loại va nhau đinh tai.
Lâm Tiêu chậm rãi bước tới, chỉ một cái:
- Vạn Trượng Lăng Không chỉ!
Một ngón tay thô hơn mấy chục trượng xuất hiện trên bầu trời, như cây cột chống trời ầm ầm tiến tới trước. Tiếng kiếm quang vỡ vụn liên tục vang lên, như thủy tinh yếu ớt. Nơi ngón tay đi qua kiếm quang tan nát, chỉ có ngón tay chân nguyên là vĩnh hằng. Ngón tay ấn vào bảo kiếm trong tay Triệu Thiên Thần.
Triệu Thiên Thần không chịu nổi xung lực đáng sợ, cơ thể gã bay ngược ra, mặt trắng bệch, hộ giáp thượng phẩm trước ngực kêu răng rắc, tùy thời vỡ nát.
Triệu Thiên Thần hét to một tiếng:
- Kiếm Phá Càn Khôn!
Trong người Triệu Thiên Thần dâng lên sức mạnh khó tin, chân nguyên dâng trào, kiếm chém xéo ra.
Ầm ầm ầm!
Kiếm chém ngón tay chân nguyên, mặt Triệu Thiên Thần hung tợn. Bảo kiếm lóe ánh sáng thông thiên, khí thế sét đánh không kịp bưng tai chém tới trước mặt Lâm Tiêu.
- Ngươi không thắng được ta đâu, thua đi!
Không ai hiểu sự đáng sợ của Kiếm Phá Càn Khôn hơn Triệu Thiên Thần, dựa vào nhát kiếm này gã từng đánh bại biết bao nhiêu thiên tài trẻ tuổi cùng đẳng cấp, thành tựu danh hiệu Thiên Kiếm.
Một kiếm chém ra, Càn Khôn chấn động, bất cứ người nào đối mặt nhát kiếm này sẽ cảm giác như rơi vào hư không vô cùng tận, không thể ngăn cảnh ay thụt lùi, chỉ có cứng rắn đỡ. Nhưng kết cuộc là đầu mình hai nơi, thân chết đạo tiêu.
- Phá Thiên chỉ!
Lâm Tiêu thi triển thức thứ ba của Vô Không Thần chỉ, Phá Thiên chỉ ngay. Lâm Tiêu giơ tay trái, ngón trỏ điểm nhẹ.
Ngón trỏ trong suốt tỏa sáng rực rỡ, phù văn huyền diệu chuyển động. Một chỉ điểm vào kiếm quang rực rỡ, kiếm quang với lực tấn công vô cùng đáng sợ giờ như đồ thủy tinh yếu ớt vỡ tan. Người Triệu Thiên Thần rung mạnh, gã như diều đứt dây bay ra, hộc búng máu.
Triệu Thiên Thần cố gắng ổn định thân hình, thở hổn hển, trong mắt tràn đầy kinh khủng và hoảng sợ:
- Sao có thể như vậy ?
Phái đối diện, Lâm Tiêu đứng ngạo nghễ chân trời, tóc dài màu đen bay theo gió, anh tư hiên ngang, vĩ ngạn thần võ.
Lâm Tiêu lạnh nhạt nói:
- Thực lực của ngươi không tệ, tiếc rằng ở trong mắt ta không khác gì mấy người kia, không mạnh bao nhiêu.
Thanh âm bình tĩnh như đang trần thuật sự thực. Đây là lần thứ hai Lâm Tiêu nói câu này, không ai còn thấy buồn cười nữa.
- Quá mạnh, Thiên Thần sư huynh hoàn toàn bị áp chế, sao có thể như vậy ?
- Thật khó tin, nơi như Đế quốc Võ Linh sao có thể ra biến thái như thế ?
- Quá khó tin!
Đám người Hỏa Ma Liệt Hùng giật mình, lòng dậy sóng không thể bình tĩnh. Bọn họ đến Thành Tinh Tú vì muốn xem thử thiên tài của Đế quốc Võ Linh như thế nào. So với Đế quốc Thần Võ thì không khí Đế quốc Võ Linh ấm áp nhiều, còn ở nơi heo hút hẻo lánh. Trong lòng đám người Cuồng Đao Hậu Chính có cảm giác sự ưu việt, cho rằng một người đứng ra đủ càn quét tất cả thiên tài Đế quốc Võ Linh. Nhưng bọn họ đoán được bắt đầu lại không ngờ trước kết cuộc. Đế quốc Võ Linh mới đưa ra Lâm Tiêu đã đánh gục hết cả đám, giờ Thiên Thần sư huynh cũng không đánh lại. Nhóm Thiết Thủ Phán Quan Tạ Tranh giật mình, thấy rất nhục.
Võ giả Đế quốc Võ Linh thì vẻ mặt kích động, người run rẩy, hưng phấn mặt đỏ rực.
- Ta nói rồi, đám nhãi Đế quốc Thần Võ dám đến Đế quốc Võ Linh chúng ta vênh váo, cho rằng Đế quốc Võ Linh không có ai sao ?
- Ha ha ha ha! Triệu Thiên Thần không biết Lâm Tiêu đáng sợ cỡ nào trong Đế quốc Võ Linh chúng ta. Đánh bại La Thiên Đô, chém Thiên Ma lão nhân, diệt Quận vương Tương Thiên Thần, phá Hạo Thiên Tuyệt Mệnh trận, bất cứ việc nào thì người bình thường không thể làm được. Chuyện khó như lên trời với người khác nhưng áp dụng lên người Lâm Tiêu thì trở nên vô cùng bình thường.
- Đây chính là Thiên Kiếm Triệu Thiên Thần sao ? Thiên tài Đế quốc Thần Võ thì sao ? Vẫn không phải đối thủ của Lâm Tiêu Đế quốc Võ Linh chúng ta!
Các võ giả Đế quốc Võ Linh ngơ ngẩn, bàn tán xôn xao, hưng phấn không kềm chế được. Bọn họ vui sướng như thể đứng thay vị trí Lâm Tiêu, đại phát thần uy, đánh thắng kẻ địch từ ngoài đến. Cảm xúc dương oai nước ta đốt cháy trong lòng bọn họ, máu nóng sôi sục.
Vẻ mặt Mặc Thanh Hiên khó tin lẩm bẩm:
- Không ngờ Lâm Tiêu vượt trên ta nhiều như thế. Chẳng lẽ giữa người với người chênh lệch lớn đến vậy sao ?
Năm năm qua Mặc Thanh Hiên chưa từng dừng bước chân, tự cho là có thể đuổi kịp Lâm Tiêu, thậm chí vượt qua hắn. Không ngờ kết quả vượt dự đoán, chênh lệch giữa Mặc Thanh Hiên và Lâm Tiêu không ngăn lại mà càng lúc càng xa xôi, gã sắp không còn thấy bóng lưng đối phương.
Đám người Uất Trì Quật từng thấy sự đáng sợ của Lâm Tiêu trong Quận Võ Uy thì bình tĩnh hơn, lắc đầu nói:
- Lâm Tiêu là chân long, thiên phú vốn trên chúng ta. Quan trọng nhất là năm năm qua Lâm Tiêu trải nghiệm nhiều sinh tử, có thể nói là đi ra từ máu và lửa, bồi hồi trong sinh tử. Ta hơi hiểu tại sao Lâm Tiêu có thành tựu như vậy, chúng ta thiếu sự rèn luyện sinh tử.
Mọi người im lặng. Đúng vậy, sau đại tái Phong Vân bảng, theo tin tức bọn họ dò hỏi thì năm năm qua Lâm Tiêu trải nghiệm sinh tử bao lần. Đếm kỹ thì có Quận vương Tương Thiên Thần Quận Võ Uy truy sát, La Thiên Đô khiêu chiến, tông chủ La Sơn tông La Bá Thiên tập sát. Rồi Thiên Ma lão nhân đuổi giết, tôi luyện sinh tử trong chiến trường ma uyên hơn hai năm. Cuộc chiến ở Quận Võ Uy, mới vượt ải Hạo Thiên Tuyệt Mệnh trận. Bọn họ chỉ biết có bấy nhiêu, chưa kể còn những sự kiện người ngoài không rõ. Mỗi lần đều nguy hiểm cực hạn, sơ sẩy một cái là chết ngay. Rèn luyện như thế, Lâm Tiêu có được thành tựu như bây giờ thật là danh xứng với thực, không hề giả tạo.
Mặc Thanh Hiên rung động:
- Thì ra là vậy.
Mặc Thanh Hiên trầm ngâm, năm năm qua gã cần cù tu luyện trong Thông Thiên kiếm phái, tuy rằng tiến bộ rất nhanh nhưng có tu luyện cách mấy làm sao mạnh bằng Lâm Tiêu trải qua nhiều sinh tử ? Nghĩ vậy Mặc Thanh Hiên thầm quyết định.
Triệu Thiên Thần không chịu nổi chênh lệch tâm lý quá lớn, tức giận quát:
- A! Ta chưa thua!
Chân nguyên bùng cháy, không ngừng tăng lên giai đoạn mới. Uy nhiếp khủng bố khiến hư không run rẩy phát tán từ người Triệu Thiên Thần.
Lâm Tiêu tu luyện Phần Viêm Quyết kinh ngạc nói:
- Thiêu đốt chân nguyên giai đoạn hai ?
Lâm Tiêu liếc sơ liền nhìn thấu trạng thái hiện tại của Triệu Thiên Thần. Loại trạng thái này cực kỳ nguy hiểm, sơ sẩy một cái là võ giả nổ banh xác, đổi lại bộc phát uy lực rất kinh người.
/1338
|