Nghĩ đến đây nam nhân khô gầy hét to một tiếng:
- Tiểu tử thối, ngươi đã chọc giận ta, ta muốn bầm thây ngươi ra!
Thân người nam nhân khô gầy chợt bốc lên ngọn lửa. Chân nguyên mênh mông như biển cả thiêu đốt lan tỏa khắp bầu trời. Chỉ chớp mắt khí thế của nam nhân khô gầy đã tăng vọt với tốc độ kinh người, đến trạng thái làm người ta sợ hãi.
Mắt Lâm Tiêu lạnh lùng nói:
- Thiêu đốt chân nguyên.
Võ giả Quy Nguyên cảnh có một năng lực vô cùng đáng sợ đó là thiêu đốt chân nguyên, một khi chân nguyên thiêu đốt thì sức chiến đấu của võ giả sẽ tăng lên gấp đôi. Đương nhiên hành động này đem đến tác dụng phụ rất lớn, chân nguyên thiêu đốt xong thực lực sẽ giảm sút, chỉ còn mười phần trăm bình thường, cần điều dưỡng một đoạn thời gian.
Thiêu đốt chân nguyên tạo gánh nặng rất lớn cho kinh mạch và thân thể, nếu kinh mạch, cơ thể võ giả Quy Nguyên cảnh không đủ mạnh còn liên tục thiếu đốt chân nguyên sẽ gây tổn thương đến gốc rễ, tiềm lực phát triển của bản thân. Thực lực giảm xuống sẽ không phục hồi lại được, sau này không thể đột phá tiếp.
Nam nhân khô gầy thiêu đốt chân nguyên, mặt vặn vẹo:
- Ngươi chết đi!
Nam nhân khô gầy vỗ chưởng, ánh lửa đầy trời phô thiên cái địa như mưa ập xuống Lâm Tiêu.
Trong mưa lửa toát ra khí thế cực kỳ đáng sợ, một giọt mưa bằng một chưởng nam nhân khô gầy đánh hết sức, nhiều mưa lửa ngưng tụ lại, uy lực mạnh mẽ khiến hư không dao động.
- Hư Tung La Ảnh!
Lâm Tiêu không cứng rắn đỡ, ánh mắt hắn bình tĩnh vận dụng Hư Tung La Ảnh thân pháp thiên giai. Lâm Tiêu biến mất trong không trung.
- Cái gì? Người đâu rồi?
Vẻ mặt nam nhân khô gầy ngạc nhiên, trong cảm giác của gã đã hoàn toàn mất bóng dáng Lâm Tiêu. Mưa lửa rơi xuống nhưng không thấy bóng người.
Nam nhân trung niên trợn to mắt cao giọng quát:
- Ba La, tiểu tử kia ở sau lưng ngươi!
Nam nhân trung niên vừa dứt lời Lâm Tiêu đã chém một nhát đao.
Phập phụt!
Đao quang rực rỡ chứa năng lượng khủng bố xẹt qua, xé rách chân nguyên đốt cháy ngoài người nam nhân khô gầy, để lại vết thương dài gần thước trên người gã.
Nam nhân khô gầy đau đớn hét to:
- A ...
Máu tuôn ra từ miệng vết thương.
- Đấu với ta mà dám phân tâm? Hoành Tảo Thiên Quân!
Đông Phương Nguyệt Linh cũng chú ý đến tình huống bên Lâm Tiêu, lòng thầm cảm thán. Tuy Đông Phương Nguyệt Linh xếp hạng ba đại tái Phong Vân bảng quý trước nhưng về thiên phú thì không thể sánh bằng Lâm Tiêu. Nhớ lúc trước Đông Phương Nguyệt Linh cô đọng Nửa Bước Quy Nguyên tuy có thể giao phong với cường giả Quy Nguyên cảnh sơ kỳ nhưng chỉ vẻn vẹn đối kháng. Lâm Tiêu chẳng những nhẹ nhàng chiến đấu cùng Quy Nguyên cảnh sơ kỳ, còn đánh cho nam nhân khô gầy vô cùng chật vật, thiêu đốt chân nguyên vẫn không giành lại ưu thế. Đông Phương Nguyệt Linh ngày xưa không sánh bằng Lâm Tiêu được.
Nếu tin Lâm Tiêu với trạng thái Nửa Bước Quy Nguyên áp đảo cường giả Quy Nguyên cảnh sơ kỳ thiêu đốt chân nguyên truyền ra ngoài thì nguyên Đế quốc Võ Linh sẽ nổi bão.
Đông Phương Nguyệt Linh không giật mình lâu, nàng bắt chặt cơ hội, thừa dịp nam nhân trung niên mất tập trung mãi lo tìm kiếm Lâm Tiêu thì vỗ mấy chưởng. Chưởng ảnh mênh mông chứa chân nguyên to lớn như cột trời bắn hướng nam nhân trung niên.
Ầm ầm ầm!
Chân nguyên hộ thể ngoài người dao động, nam nhân trung niên sơ sẩy bị Đông Phương Nguyệt Linh đánh trúng ngực, bay ngược ra, hộc máu. Cơ thể nam nhân trung niên bị thương khá nặng.
Mặt nam nhân trung niên vặn vẹo:
- Chết tiệt!
Nam nhân trung niên nổi máu độc ác, rùng mình, chân nguyên đen bốc cháy lên. Nguyên lực đậm đặc như ngọn lửa cửu u rực cháy toát ra hơi thở đáng sợ.
Đông Phương Nguyệt Linh lạnh lùng cười:
- Ngươi nghĩ chỉ có ngươi biết thiêu đốt chân nguyên sao? Ta cũng biết.
Mái tóc bay lên, người Đông Phương Nguyệt Linh phát ra uy nhiếp khiến người sợ hãi. Về khí thế hay dao động chân nguyên của Đông Phương Nguyệt Linh đều tăng mạnh gấp đôi, nàng đứng ngạo nghễ giữa hư không như thiên nữ hạ phàm, uy nghiêm túc mục.
Ầm ầm ầm!
Hai cường giả tự thiêu đốt chân nguyên, lần thứ hai điên cuồng chiến đấu. Bọn họ đánh nhau tạo ra kình phong kinh thiên dễ dàng xé rách tầng mây bão bên trên, đánh tan vòi rồng đen to lớn, vòi rồng lúc này yếu ớt như tranh giấy vậy.
Bên kia, Lâm Tiêu thi triển Hư Tung La Ảnh quay quanh võ giả Quy Nguyên cảnh sơ kỳ, chiến đao liên tục chém ra. Đao quang rực rỡ chém vào người nam nhân khô gầy.
Lần này nam nhân khô gầy học ngoan, gã từ bỏ tấn công chuyển sang bị động phòng thủ. Nam nhân khô gầy thiêu đốt chân nguyên, Lâm Tiêu muốn phá chân nguyên hộ thể mà gã dốc sức phòng thủ thì rất khó khăn. Lâm Tiêu tấn công mãi mà không tổn thương được nam nhân khô gầy, gã thừa dịp hắn công kích cũng đánh trả lại, muốn gây thương tích cho hắn.
Trong phút chốc hai phe rơi vào giằng co.
Trong không trung, Lâm Tiêu không vội vã:
- Hừ! Để xem ngươi kiên trì được bao lâu!
Nam nhân khô gầy thiêu đốt chân nguyên không được lâu, tuy chân nguyên của Lâm Tiêu cũng có hạn nhưng hắn có được thất phẩm ngưng chân đan trong cổ địa Thái Thần, chân nguyên tiêu hao có thể nhanh chóng phục hồi lại, dư sức chơi trò câu giờ.
Ngoài mặt nam nhân khô gầy đánh trả bình tĩnh nhưng trong bụng thì nóng ruột nóng gan.
- Làm sao đây? Ta thiêu đốt chân nguyên tối đa chỉ kéo dài thêm nửa canh giờ, nếu kéo dài quá lâu thì sẽ tạo thành vết thương không thể cứu vãn cho kinh mạch và thân thể. Làm sao đây? Phải làm sao?
Giờ phút này, không ai phát hiện sâu trong tầng mây bão trên đầu hai bên đánh nhau, một lão nhân che mặt lưng còng nhìn chằm chằm Lâm Tiêu bên dưới, đôi mắt đục lóe lên những tia sáng.
Lão nhân che mặt tinh thần dao động vô cùng kỳ dị, mắt lóe tia hưng phấn nói:
- Khục khục, không ngờ Quận Võ Uy, Quận vương Tương Thiên Thần kiêu ngạo như vậy, ban ngày ban mặt ngang nhiên tấn công Quận Hiên Dật. Trước kia nghe nói Quận Võ Uy, Quận Hiên Dật là tử địch, hai bên hận đối phương không chết hết đi, giờ xem ra đúng thật.
- Cũng tốt, Tứ hoàng tử kêu ta giết Lâm Tiêu, ta còn đang lo không có cơ hội, sẽ phải theo đến Quận Hiên Dật chờ tiểu tử kia đi lẻ mới ra tay được. Bây giờ không cần chờ lâu như vậy.
Lão nhân cười nham hiểm, lắc người biến thành cái bóng quỷ mị hướng về phía hai bên đánh nhau, lặng lẽ không tiếng động.
Ầm ầm ầm!
Chỗ chiến đấu bên dưới, nam nhân khô gầy rất sốt ruột. Gã mới chỉ là Quy Nguyên cảnh sơ kỳ, không thể kiên trì trong trạng thái thiêu đốt chân nguyên bao lâu, thân thể hắn chịu tải nghiêm trọng vượt qua sức chịu đựng có khả năng tan vỡ bất cứ lúc nào.
- Cút!
Nam nhân khô gầy sốt ruột bắt trúng cơ hội cứng rắn chịu một đòn của Lâm Tiêu, gã vỗ chưởng vào hắn.
Tiếng chưởng đao va chạm vang lên, lực trùng kích mạnh mẽ thổi quét bốn phía, hư không gợn sóng.
Lâm Tiêu kéo ngược Thái Huyền đao bay về, người không sứt mẻ.
Nam nhân khô gầy thì thở hổn hển, vì đang thiêu đốt chân nguyên nên chân nguyên bên ngoài cơ thể lúc sáng lúc tối, miệng mũi chảy máu, trạng thái rất tệ. Mặt nam nhân khô gầy dữ tợn, khó tin nhìn chuyện xảy ra.
- Tiểu tử thối, ngươi đã chọc giận ta, ta muốn bầm thây ngươi ra!
Thân người nam nhân khô gầy chợt bốc lên ngọn lửa. Chân nguyên mênh mông như biển cả thiêu đốt lan tỏa khắp bầu trời. Chỉ chớp mắt khí thế của nam nhân khô gầy đã tăng vọt với tốc độ kinh người, đến trạng thái làm người ta sợ hãi.
Mắt Lâm Tiêu lạnh lùng nói:
- Thiêu đốt chân nguyên.
Võ giả Quy Nguyên cảnh có một năng lực vô cùng đáng sợ đó là thiêu đốt chân nguyên, một khi chân nguyên thiêu đốt thì sức chiến đấu của võ giả sẽ tăng lên gấp đôi. Đương nhiên hành động này đem đến tác dụng phụ rất lớn, chân nguyên thiêu đốt xong thực lực sẽ giảm sút, chỉ còn mười phần trăm bình thường, cần điều dưỡng một đoạn thời gian.
Thiêu đốt chân nguyên tạo gánh nặng rất lớn cho kinh mạch và thân thể, nếu kinh mạch, cơ thể võ giả Quy Nguyên cảnh không đủ mạnh còn liên tục thiếu đốt chân nguyên sẽ gây tổn thương đến gốc rễ, tiềm lực phát triển của bản thân. Thực lực giảm xuống sẽ không phục hồi lại được, sau này không thể đột phá tiếp.
Nam nhân khô gầy thiêu đốt chân nguyên, mặt vặn vẹo:
- Ngươi chết đi!
Nam nhân khô gầy vỗ chưởng, ánh lửa đầy trời phô thiên cái địa như mưa ập xuống Lâm Tiêu.
Trong mưa lửa toát ra khí thế cực kỳ đáng sợ, một giọt mưa bằng một chưởng nam nhân khô gầy đánh hết sức, nhiều mưa lửa ngưng tụ lại, uy lực mạnh mẽ khiến hư không dao động.
- Hư Tung La Ảnh!
Lâm Tiêu không cứng rắn đỡ, ánh mắt hắn bình tĩnh vận dụng Hư Tung La Ảnh thân pháp thiên giai. Lâm Tiêu biến mất trong không trung.
- Cái gì? Người đâu rồi?
Vẻ mặt nam nhân khô gầy ngạc nhiên, trong cảm giác của gã đã hoàn toàn mất bóng dáng Lâm Tiêu. Mưa lửa rơi xuống nhưng không thấy bóng người.
Nam nhân trung niên trợn to mắt cao giọng quát:
- Ba La, tiểu tử kia ở sau lưng ngươi!
Nam nhân trung niên vừa dứt lời Lâm Tiêu đã chém một nhát đao.
Phập phụt!
Đao quang rực rỡ chứa năng lượng khủng bố xẹt qua, xé rách chân nguyên đốt cháy ngoài người nam nhân khô gầy, để lại vết thương dài gần thước trên người gã.
Nam nhân khô gầy đau đớn hét to:
- A ...
Máu tuôn ra từ miệng vết thương.
- Đấu với ta mà dám phân tâm? Hoành Tảo Thiên Quân!
Đông Phương Nguyệt Linh cũng chú ý đến tình huống bên Lâm Tiêu, lòng thầm cảm thán. Tuy Đông Phương Nguyệt Linh xếp hạng ba đại tái Phong Vân bảng quý trước nhưng về thiên phú thì không thể sánh bằng Lâm Tiêu. Nhớ lúc trước Đông Phương Nguyệt Linh cô đọng Nửa Bước Quy Nguyên tuy có thể giao phong với cường giả Quy Nguyên cảnh sơ kỳ nhưng chỉ vẻn vẹn đối kháng. Lâm Tiêu chẳng những nhẹ nhàng chiến đấu cùng Quy Nguyên cảnh sơ kỳ, còn đánh cho nam nhân khô gầy vô cùng chật vật, thiêu đốt chân nguyên vẫn không giành lại ưu thế. Đông Phương Nguyệt Linh ngày xưa không sánh bằng Lâm Tiêu được.
Nếu tin Lâm Tiêu với trạng thái Nửa Bước Quy Nguyên áp đảo cường giả Quy Nguyên cảnh sơ kỳ thiêu đốt chân nguyên truyền ra ngoài thì nguyên Đế quốc Võ Linh sẽ nổi bão.
Đông Phương Nguyệt Linh không giật mình lâu, nàng bắt chặt cơ hội, thừa dịp nam nhân trung niên mất tập trung mãi lo tìm kiếm Lâm Tiêu thì vỗ mấy chưởng. Chưởng ảnh mênh mông chứa chân nguyên to lớn như cột trời bắn hướng nam nhân trung niên.
Ầm ầm ầm!
Chân nguyên hộ thể ngoài người dao động, nam nhân trung niên sơ sẩy bị Đông Phương Nguyệt Linh đánh trúng ngực, bay ngược ra, hộc máu. Cơ thể nam nhân trung niên bị thương khá nặng.
Mặt nam nhân trung niên vặn vẹo:
- Chết tiệt!
Nam nhân trung niên nổi máu độc ác, rùng mình, chân nguyên đen bốc cháy lên. Nguyên lực đậm đặc như ngọn lửa cửu u rực cháy toát ra hơi thở đáng sợ.
Đông Phương Nguyệt Linh lạnh lùng cười:
- Ngươi nghĩ chỉ có ngươi biết thiêu đốt chân nguyên sao? Ta cũng biết.
Mái tóc bay lên, người Đông Phương Nguyệt Linh phát ra uy nhiếp khiến người sợ hãi. Về khí thế hay dao động chân nguyên của Đông Phương Nguyệt Linh đều tăng mạnh gấp đôi, nàng đứng ngạo nghễ giữa hư không như thiên nữ hạ phàm, uy nghiêm túc mục.
Ầm ầm ầm!
Hai cường giả tự thiêu đốt chân nguyên, lần thứ hai điên cuồng chiến đấu. Bọn họ đánh nhau tạo ra kình phong kinh thiên dễ dàng xé rách tầng mây bão bên trên, đánh tan vòi rồng đen to lớn, vòi rồng lúc này yếu ớt như tranh giấy vậy.
Bên kia, Lâm Tiêu thi triển Hư Tung La Ảnh quay quanh võ giả Quy Nguyên cảnh sơ kỳ, chiến đao liên tục chém ra. Đao quang rực rỡ chém vào người nam nhân khô gầy.
Lần này nam nhân khô gầy học ngoan, gã từ bỏ tấn công chuyển sang bị động phòng thủ. Nam nhân khô gầy thiêu đốt chân nguyên, Lâm Tiêu muốn phá chân nguyên hộ thể mà gã dốc sức phòng thủ thì rất khó khăn. Lâm Tiêu tấn công mãi mà không tổn thương được nam nhân khô gầy, gã thừa dịp hắn công kích cũng đánh trả lại, muốn gây thương tích cho hắn.
Trong phút chốc hai phe rơi vào giằng co.
Trong không trung, Lâm Tiêu không vội vã:
- Hừ! Để xem ngươi kiên trì được bao lâu!
Nam nhân khô gầy thiêu đốt chân nguyên không được lâu, tuy chân nguyên của Lâm Tiêu cũng có hạn nhưng hắn có được thất phẩm ngưng chân đan trong cổ địa Thái Thần, chân nguyên tiêu hao có thể nhanh chóng phục hồi lại, dư sức chơi trò câu giờ.
Ngoài mặt nam nhân khô gầy đánh trả bình tĩnh nhưng trong bụng thì nóng ruột nóng gan.
- Làm sao đây? Ta thiêu đốt chân nguyên tối đa chỉ kéo dài thêm nửa canh giờ, nếu kéo dài quá lâu thì sẽ tạo thành vết thương không thể cứu vãn cho kinh mạch và thân thể. Làm sao đây? Phải làm sao?
Giờ phút này, không ai phát hiện sâu trong tầng mây bão trên đầu hai bên đánh nhau, một lão nhân che mặt lưng còng nhìn chằm chằm Lâm Tiêu bên dưới, đôi mắt đục lóe lên những tia sáng.
Lão nhân che mặt tinh thần dao động vô cùng kỳ dị, mắt lóe tia hưng phấn nói:
- Khục khục, không ngờ Quận Võ Uy, Quận vương Tương Thiên Thần kiêu ngạo như vậy, ban ngày ban mặt ngang nhiên tấn công Quận Hiên Dật. Trước kia nghe nói Quận Võ Uy, Quận Hiên Dật là tử địch, hai bên hận đối phương không chết hết đi, giờ xem ra đúng thật.
- Cũng tốt, Tứ hoàng tử kêu ta giết Lâm Tiêu, ta còn đang lo không có cơ hội, sẽ phải theo đến Quận Hiên Dật chờ tiểu tử kia đi lẻ mới ra tay được. Bây giờ không cần chờ lâu như vậy.
Lão nhân cười nham hiểm, lắc người biến thành cái bóng quỷ mị hướng về phía hai bên đánh nhau, lặng lẽ không tiếng động.
Ầm ầm ầm!
Chỗ chiến đấu bên dưới, nam nhân khô gầy rất sốt ruột. Gã mới chỉ là Quy Nguyên cảnh sơ kỳ, không thể kiên trì trong trạng thái thiêu đốt chân nguyên bao lâu, thân thể hắn chịu tải nghiêm trọng vượt qua sức chịu đựng có khả năng tan vỡ bất cứ lúc nào.
- Cút!
Nam nhân khô gầy sốt ruột bắt trúng cơ hội cứng rắn chịu một đòn của Lâm Tiêu, gã vỗ chưởng vào hắn.
Tiếng chưởng đao va chạm vang lên, lực trùng kích mạnh mẽ thổi quét bốn phía, hư không gợn sóng.
Lâm Tiêu kéo ngược Thái Huyền đao bay về, người không sứt mẻ.
Nam nhân khô gầy thì thở hổn hển, vì đang thiêu đốt chân nguyên nên chân nguyên bên ngoài cơ thể lúc sáng lúc tối, miệng mũi chảy máu, trạng thái rất tệ. Mặt nam nhân khô gầy dữ tợn, khó tin nhìn chuyện xảy ra.
/1338
|