Đám người phó doanh chủ Bạch Hồng Phi không biết rằng đại ca của Lâm Tiêu chết vì La Sơn tông ra lệnh, hắn sớm khó chịu với La Sơn tông. Nếu không phải vì thực lực còn yếu, Lâm Tiêu đã sớm một mình lao vào La Sơn tông hỏi rõ ràng. Hiện tại gặp đệ tử La Sơn tông, còn là thành viên đế quốc La Sơn, Lâm Tiêu thân thiện được mới lạ.
Trên lôi đài, La Thiên Đô lạnh lùng cười:
- Ha ha ha.
Nụ cười rất khủng bố, khí thế vô hình bộc phát từ người La Thiên Đô hóa thành sóng biển tràn ra. La Thiên Đô lạnh lùng nhìn Lâm Tiêu, khí thế ngạo nghễ thiên hạ khuếch tán, gã như biến thành vua của thiên địa này.
La Thiên Đô nheo mắt nói:
- Tốt, rất tốt.
Sát khí dâng lên, La Thiên Đô nói:
- Ngươi là người thứ nhất cuồng như thế trước mặt ta. Mấy trận so đấu trước làm ngươi quá tự tin, đến nỗi cho rằng có thể chống đối ta. Nhưng ta sẽ cho ngươi biết tự tin của ngươi buồn cười cỡ nào trước mặt ta.
La Thiên Đô cao cao tại thượng, ánh mắt đầy khinh miệt nhìn Lâm Tiêu. La Thiên Đô như vị đế vương nhìn xuống thần dân. Ở trong mắt La Thiên Đô thì Lâm Tiêu như con kiến, không có chút giá trị chú ý.
Lâm Tiêu đứng đó như chiến đao rút khỏi vỏ, thà gãy không cong, đao ý vô tận tôn lên biểu tình ngạo nghễ:
- Ngươi nói nhảm nhiều quá, có giỏi thì qua đây đi. Nhưng ta sợ kết quả cuối cùng làm ngươi thất vọng.
Các võ giả nghị luận sôi nổi, lắc đầu thở dài.
- Lâm Tiêu này cuồng quá, dám nói kiểu đó với La Thiên Đô.
- Lâm Tiêu bị điên rồi. Mặc Thanh Hiên còn không đỡ nổi ba quyền của La Thiên Đô, hắn có năng lực gì đối chọi với người ta?
- Võ giả cao ngạo bất khuất là chuyện tốt, nhưng phải biết nhận rõ thế cục. Tuy Lâm Tiêu là cao thủ số hai Phong Vân bảng nhưng xác suất thắng La Thiên Đô chưa đủ mười phần trăm.
Cũng có nhiều người rất hưng phấn, va chạm kịch liệt thế này sẽ làm so đấu sắp tới càng đặc sắc hơn, nếu hai bên hòa nhã với nhau thì còn gì hay mà xem?
Tứ hoàng tử Bách Lý Huyền mắt lộ sát khí, khóe miệng cong lên thầm nghĩ:
- Hừ! Lâm Tiêu quá cuồng vọng, chẳng lẽ hắn cho rằng có đủ năng lực so tài với La Thiên Đô sao?
Lâm Tiêu có thiên phú cao làm Bách Lý Huyền thấy nguy hiểm, sau đại tái Phong Vân bảng lần này chắc chắn gã sẽ tìm cách giết hắn, không thể để đối phương lớn lên.
La Thiên Đô phát ra khí thế kinh người:
- Rất tốt, nếu vậy thì . . . Như ngươi mong muốn.
Nguyên lực đáng sợ như sóng biển ập đến, trong nguyên lực chứa hơi thở kinh khủng đẩy khí thế của La Thiên Đô lên cao hơn.
Các thí sinh, khán giả trái tim treo cao, nín thở, nhìn chằm chằm vào hai người trên lôi đài, sợ bỏ qua quyết đấu đặc sắc nhất.
Khí hoàng giả kinh người phóng lên cao, khi nó ngưng tụ đến mức tận cùng thì La Thiên Đô tung cú đấm.
- Bá Thế Hoàng Quyền, Thương Long Hữu Bối!
Nguyên lôi đài rung mạnh. Cùng một chiêu quyền pháp nhưng La Thiên Đô ra đòn đáng sợ hơn khi đấu với Uất Trì Quật, Mặc Thanh Hiên. La Thiên Đô ngưng tụ khí thế đến mức tận cùng rồi tung cú đấm, khí cơ lôi đài bị phong tỏa. Trong quyền uy mênh mông có một hư ảnh thương long to hơn trước gấp ba gầm rống bay ra. Thương long cực kỳ cổ xưa, râu rồng uốn lượn, chứa hơi thở hoàng giả. Thương long bay lượn giương nanh múa vuốt, khí thế hùng hổ hoàn mỹ đánh ra quyền kình của La Thiên Đô.
Ầm ầm ầm!
Thương long gầm rống, hư không chấn động, quyền ảnh bay khắp lôi đài. Cảnh tượng hủy diệt như lũ tràn ra, các khán giả da đầu tê dại, run lẩy bẩy xem.
Keng!
Lâm Tiêu không ngừng ngưng tụ khí thế rốt cuộc hành động. Thái Huyền đao màu lam như tia chớp bay ra khỏi eo Lâm Tiêu, đao ý vô tận lục phẩm rốt cuộc có đối thủ chịu đựng được sức mạnh. Mũi nhọn đáng sợ tung hoành thiên địa, hóa thành biển lam vô cùng tận ập tới trước. Như thể có con sông, biển cả xuất hiện trên lôi đài.
- Vô Tận Lãng Đao!
Một dòng sông đao ảnh dài không có điểm cuối tuôn ra, dòng sông vắt ngang không gian xuyên qua lôi đài, đan xen với thương long khổng lồ. Hai bên va chạm mãnh liệt, sóng đao vô cùng tận va chạm với thương long khổng lồ, vụ nổ dữ dội làm lôi đài tinh thần to lớn rung lên bần bật.
Ầm ầm ầm!
Hư không gợn sóng, mỗi vòng gợn sóng chứa uy lực đáng sợ đủ hủy thiên diệt địa.
Mọi người trợn mắt há hốc mồm.
- Đáng sợ quá!
Hai bên mới va chạm đòn đầu tiên đã tạo thành hậu quả khủng bố thế này, nếu bọn họ ở trên lôi đài chắc đã bị kình khí khủng bố kia xé nát.
La Thiên Đô mặt không biểu tình, chậm rãi đi tới trước như vị vua, khí hoàng giả vô biên bộc lộ, cao lớn uy mãnh.
- Có bản lĩnh, đỡ được một quyền của ta. Nhưng một quyền kia mới làm nóng người thôi, giờ ta chính thức công kích.
Đám người đứng đầu thế hệ trẻ ở dưới đài nghe câu này thì bị đả kích nặng.
- Cái gì? Mới chỉ là nóng người?
- Đả kích người quá vậy?
Bọn họ không dám tin cùng là đứng đầu thế hệ trẻ mà chênh lệch lớn tới nhường này. Cái gọi là nóng người chỉ một một quyền đã làm bọn họ khó chống đỡ, nếu La Thiên Đô thật sự phát uy thì còn đáng sợ tới mức nào?
Lâm Tiêu nắm chặt chiến đao, khí thế không ngừng ngưng tụ. Tinh thần lực ngũ phẩm đại thành vận dụng đến cực hạn, Lâm Tiêu luôn quan sát mỗi thay đổi nhỏ của chiến trường, nguyên lực Cửu Chuyển Huyền Công tăng lên tới cực độ.
- Ta cũng chỉ giãn gân, nhưng một quyền làm nóng người của ngươi không được tốt lắm.
Mọi người há hốc mồm, trợn tròn mắt, nhìn Lâm Tiêu như ngó quỷ. La Thiên Đô nói làm nóng người thì bọn họ còn tin, Lâm Tiêu thì bảo hắn mới giãn gân, khoác lác hơi quá.
La Thiên Đô tức giận quát:
- Thú vị, ta chưa từng gặp ai ngông cuồng như ngươi. Biết không? Ngươi đã làm ta hơi tức giận, tiếp theo ta sẽ cho ngươi biết sự đáng sợ của La Thiên Đô ta!
Trong số các thí sinh đại tái Phong Vân bảng, ai gặp La Thiên Đô dù không cam lòng nhưng trong mắt luôn đọng lại sự kính sợ. Lâm Tiêu thì khác, từ lúc bắt đầu so đấu đến bây giờ La Thiên Đô không thấy chút kính sợ nào trong mắt hắn, gã cao cao tại thượng không chấp nhận được sự ngông cuồng đó.
La Thiên Đô tức giận không nghĩ rằng sự coi rẻ, cao ngạo khắc sâu trong xương gã cũng là nhục nhã lớn lao với mấy người đứng đầu thế hệ trẻ khác. Nhưng dù La Thiên Đô có nghĩ tới cũng sẽ cho rằng đó là đương nhiên. Trên thế giới này chỉ có La Thiên Đô coi thường người khác, không ai có tư cách xem thường gã.
Trên lôi đài, La Thiên Đô quát to, lại đánh ra một quyền.
- Bá Thế Hoàng Quyền, Hoàng Uy Hạo Đãng!
Chớp mắt Lâm Tiêu cô đọng đao thế đến cực hạn cũng chém ra chiến đao thứ hai.
- Luân Hồi Đao quyết, Lục Đạo Luân Hồi.
Đao quang sấm sét và quyền kình mênh mông va chạm vào nhau, khắp nơi là tiếng nổ đinh tai nhức óc, kình khí tứ tung. Nếu lôi đài tinh thần này không cấu thành từ tinh quang bí ẩn, mà chỉ là lôi đài bình thường thì đã sớm bị một kích kia đánh tan nát.
Trong tiếng nổ dữ dội, đao quang sắc bén và quyền kình mênh mông liên tục va chạm. Kình khí cuồng bạo hình thành lốc xoáy vòi rồng khuếch tán bốn phương tám hướng, nổ tung.
Trên lôi đài, La Thiên Đô lạnh lùng cười:
- Ha ha ha.
Nụ cười rất khủng bố, khí thế vô hình bộc phát từ người La Thiên Đô hóa thành sóng biển tràn ra. La Thiên Đô lạnh lùng nhìn Lâm Tiêu, khí thế ngạo nghễ thiên hạ khuếch tán, gã như biến thành vua của thiên địa này.
La Thiên Đô nheo mắt nói:
- Tốt, rất tốt.
Sát khí dâng lên, La Thiên Đô nói:
- Ngươi là người thứ nhất cuồng như thế trước mặt ta. Mấy trận so đấu trước làm ngươi quá tự tin, đến nỗi cho rằng có thể chống đối ta. Nhưng ta sẽ cho ngươi biết tự tin của ngươi buồn cười cỡ nào trước mặt ta.
La Thiên Đô cao cao tại thượng, ánh mắt đầy khinh miệt nhìn Lâm Tiêu. La Thiên Đô như vị đế vương nhìn xuống thần dân. Ở trong mắt La Thiên Đô thì Lâm Tiêu như con kiến, không có chút giá trị chú ý.
Lâm Tiêu đứng đó như chiến đao rút khỏi vỏ, thà gãy không cong, đao ý vô tận tôn lên biểu tình ngạo nghễ:
- Ngươi nói nhảm nhiều quá, có giỏi thì qua đây đi. Nhưng ta sợ kết quả cuối cùng làm ngươi thất vọng.
Các võ giả nghị luận sôi nổi, lắc đầu thở dài.
- Lâm Tiêu này cuồng quá, dám nói kiểu đó với La Thiên Đô.
- Lâm Tiêu bị điên rồi. Mặc Thanh Hiên còn không đỡ nổi ba quyền của La Thiên Đô, hắn có năng lực gì đối chọi với người ta?
- Võ giả cao ngạo bất khuất là chuyện tốt, nhưng phải biết nhận rõ thế cục. Tuy Lâm Tiêu là cao thủ số hai Phong Vân bảng nhưng xác suất thắng La Thiên Đô chưa đủ mười phần trăm.
Cũng có nhiều người rất hưng phấn, va chạm kịch liệt thế này sẽ làm so đấu sắp tới càng đặc sắc hơn, nếu hai bên hòa nhã với nhau thì còn gì hay mà xem?
Tứ hoàng tử Bách Lý Huyền mắt lộ sát khí, khóe miệng cong lên thầm nghĩ:
- Hừ! Lâm Tiêu quá cuồng vọng, chẳng lẽ hắn cho rằng có đủ năng lực so tài với La Thiên Đô sao?
Lâm Tiêu có thiên phú cao làm Bách Lý Huyền thấy nguy hiểm, sau đại tái Phong Vân bảng lần này chắc chắn gã sẽ tìm cách giết hắn, không thể để đối phương lớn lên.
La Thiên Đô phát ra khí thế kinh người:
- Rất tốt, nếu vậy thì . . . Như ngươi mong muốn.
Nguyên lực đáng sợ như sóng biển ập đến, trong nguyên lực chứa hơi thở kinh khủng đẩy khí thế của La Thiên Đô lên cao hơn.
Các thí sinh, khán giả trái tim treo cao, nín thở, nhìn chằm chằm vào hai người trên lôi đài, sợ bỏ qua quyết đấu đặc sắc nhất.
Khí hoàng giả kinh người phóng lên cao, khi nó ngưng tụ đến mức tận cùng thì La Thiên Đô tung cú đấm.
- Bá Thế Hoàng Quyền, Thương Long Hữu Bối!
Nguyên lôi đài rung mạnh. Cùng một chiêu quyền pháp nhưng La Thiên Đô ra đòn đáng sợ hơn khi đấu với Uất Trì Quật, Mặc Thanh Hiên. La Thiên Đô ngưng tụ khí thế đến mức tận cùng rồi tung cú đấm, khí cơ lôi đài bị phong tỏa. Trong quyền uy mênh mông có một hư ảnh thương long to hơn trước gấp ba gầm rống bay ra. Thương long cực kỳ cổ xưa, râu rồng uốn lượn, chứa hơi thở hoàng giả. Thương long bay lượn giương nanh múa vuốt, khí thế hùng hổ hoàn mỹ đánh ra quyền kình của La Thiên Đô.
Ầm ầm ầm!
Thương long gầm rống, hư không chấn động, quyền ảnh bay khắp lôi đài. Cảnh tượng hủy diệt như lũ tràn ra, các khán giả da đầu tê dại, run lẩy bẩy xem.
Keng!
Lâm Tiêu không ngừng ngưng tụ khí thế rốt cuộc hành động. Thái Huyền đao màu lam như tia chớp bay ra khỏi eo Lâm Tiêu, đao ý vô tận lục phẩm rốt cuộc có đối thủ chịu đựng được sức mạnh. Mũi nhọn đáng sợ tung hoành thiên địa, hóa thành biển lam vô cùng tận ập tới trước. Như thể có con sông, biển cả xuất hiện trên lôi đài.
- Vô Tận Lãng Đao!
Một dòng sông đao ảnh dài không có điểm cuối tuôn ra, dòng sông vắt ngang không gian xuyên qua lôi đài, đan xen với thương long khổng lồ. Hai bên va chạm mãnh liệt, sóng đao vô cùng tận va chạm với thương long khổng lồ, vụ nổ dữ dội làm lôi đài tinh thần to lớn rung lên bần bật.
Ầm ầm ầm!
Hư không gợn sóng, mỗi vòng gợn sóng chứa uy lực đáng sợ đủ hủy thiên diệt địa.
Mọi người trợn mắt há hốc mồm.
- Đáng sợ quá!
Hai bên mới va chạm đòn đầu tiên đã tạo thành hậu quả khủng bố thế này, nếu bọn họ ở trên lôi đài chắc đã bị kình khí khủng bố kia xé nát.
La Thiên Đô mặt không biểu tình, chậm rãi đi tới trước như vị vua, khí hoàng giả vô biên bộc lộ, cao lớn uy mãnh.
- Có bản lĩnh, đỡ được một quyền của ta. Nhưng một quyền kia mới làm nóng người thôi, giờ ta chính thức công kích.
Đám người đứng đầu thế hệ trẻ ở dưới đài nghe câu này thì bị đả kích nặng.
- Cái gì? Mới chỉ là nóng người?
- Đả kích người quá vậy?
Bọn họ không dám tin cùng là đứng đầu thế hệ trẻ mà chênh lệch lớn tới nhường này. Cái gọi là nóng người chỉ một một quyền đã làm bọn họ khó chống đỡ, nếu La Thiên Đô thật sự phát uy thì còn đáng sợ tới mức nào?
Lâm Tiêu nắm chặt chiến đao, khí thế không ngừng ngưng tụ. Tinh thần lực ngũ phẩm đại thành vận dụng đến cực hạn, Lâm Tiêu luôn quan sát mỗi thay đổi nhỏ của chiến trường, nguyên lực Cửu Chuyển Huyền Công tăng lên tới cực độ.
- Ta cũng chỉ giãn gân, nhưng một quyền làm nóng người của ngươi không được tốt lắm.
Mọi người há hốc mồm, trợn tròn mắt, nhìn Lâm Tiêu như ngó quỷ. La Thiên Đô nói làm nóng người thì bọn họ còn tin, Lâm Tiêu thì bảo hắn mới giãn gân, khoác lác hơi quá.
La Thiên Đô tức giận quát:
- Thú vị, ta chưa từng gặp ai ngông cuồng như ngươi. Biết không? Ngươi đã làm ta hơi tức giận, tiếp theo ta sẽ cho ngươi biết sự đáng sợ của La Thiên Đô ta!
Trong số các thí sinh đại tái Phong Vân bảng, ai gặp La Thiên Đô dù không cam lòng nhưng trong mắt luôn đọng lại sự kính sợ. Lâm Tiêu thì khác, từ lúc bắt đầu so đấu đến bây giờ La Thiên Đô không thấy chút kính sợ nào trong mắt hắn, gã cao cao tại thượng không chấp nhận được sự ngông cuồng đó.
La Thiên Đô tức giận không nghĩ rằng sự coi rẻ, cao ngạo khắc sâu trong xương gã cũng là nhục nhã lớn lao với mấy người đứng đầu thế hệ trẻ khác. Nhưng dù La Thiên Đô có nghĩ tới cũng sẽ cho rằng đó là đương nhiên. Trên thế giới này chỉ có La Thiên Đô coi thường người khác, không ai có tư cách xem thường gã.
Trên lôi đài, La Thiên Đô quát to, lại đánh ra một quyền.
- Bá Thế Hoàng Quyền, Hoàng Uy Hạo Đãng!
Chớp mắt Lâm Tiêu cô đọng đao thế đến cực hạn cũng chém ra chiến đao thứ hai.
- Luân Hồi Đao quyết, Lục Đạo Luân Hồi.
Đao quang sấm sét và quyền kình mênh mông va chạm vào nhau, khắp nơi là tiếng nổ đinh tai nhức óc, kình khí tứ tung. Nếu lôi đài tinh thần này không cấu thành từ tinh quang bí ẩn, mà chỉ là lôi đài bình thường thì đã sớm bị một kích kia đánh tan nát.
Trong tiếng nổ dữ dội, đao quang sắc bén và quyền kình mênh mông liên tục va chạm. Kình khí cuồng bạo hình thành lốc xoáy vòi rồng khuếch tán bốn phương tám hướng, nổ tung.
/1338
|