Hỏa Chi Phần Viêm thổi tới, trên người Nham Thạch Cự Nhân nổi lên vô số chỗ mấp mô lồi lõm, nhưng mà khí tức trên người không những không bị yếu bớt, ngược lại càng mạnh mẽ hơn .
- Bà nó ơi, ta thật đúng là ngu ngốc. Rõ ràng là Nham Thạch Cự Nhân do Hỏa Diễm Sơn sinh ra, ta lại còn dùng Hỏa Chi Áo Nghĩa để tiến công.
Lâm Tiêu mặc Man Vương chiến giáp tất nhiên lông tóc không bị tổn thương. Hắn lắc đầu tự giễu, trong quá trình đó động tác cũng không ngừng. Long Văn Đao trong khoảnh khắc biến mất không thấy tăm tích đâu nữa, trong tay đã thay bằng Huyền Băng đao của Băng Đao Vương. Băng Chi Áo Nghĩa kết hợp lực lượng đao hồn, một đao lặng yên bổ đi ra ngoài.
- Băng Chi Toàn Vũ .
Trong hư không, lập tức xuất hiện ánh đao bão tuyết đầy trời. Ánh đao xoay tròn, hóa thành vòi rồng băng tuyết cuốn toàn thân Nham Thạch Cự Nhân vào bên trong.
Ca ca ca
Trên người Nham Thạch Cự Nhân lập tức được phủ lên trên một tầng băng cứng, khí tức vốn mênh mông trên người trong nháy mắt yếu đi đến mức nhỏ nhất.
- Băng Chi Áo Nghĩa quả nhiên hữu hiệu, đáng tiếc, vẫn còn kém một chút.
Khí tức của Nham Thạch Cự Nhân yếu đi vô hạn, nhưng thần hồn cường đại của Lâm Tiêu vẫn cảm giác được, đối phương chỉ là giấu đi khí tức của chính mình , chứ cũng không đích thực ngã xuống.
- Răng rắc.
Nham Thạch Cự Nhân hóa thành khối băng. Thân hình rung động, trên tầng băng thật lớn lập tức lan tràn vô số vết nứt, bất kì lúc nào cũng có thể sụp đổ.
- Lôi Chi Trừng Phạt .
Vào thời khắc mấu chốt, công kích của Lâm Tiêu theo sát mà đến. Ầm ầm một tiếng, những tia chớp cường đại hơn từ trên trời giáng xuống, bổ thẳng vào trên người Nham Thạch Cự Nhân đang bị đóng băng. Tầng băng trong phút chốc chia năm xẻ bảy, tia chớp khủng bố trong nháy mắt nuốt sống Nham Thạch Cự Nhân, tiêu diệt sức sống trong cơ thể nó .
Hống! Hống! Hống!
Nham Thạch Cự Nhân điên cuồng giãy dụa, cố gắng tránh thoát sự trói buộc của tia chớp .
Lâm Tiêu vẻ mặt không thay đổi, từ từ tăng cường Lôi Chi Áo Nghĩa. Rốt cục, chỉ hơn mười hô hấp sau, tiếng gầm rú của Nham Thạch Cự Nhân đã đình chỉ, thân hình nham thạch chia năm xẻ bảy, rồi sau đó biến thành một đám bột đá, rơi xuống lả tả.
- Cuối cùng cũng đã chết.
Mới rồi Nham Thạch Cự Nhân này có sức chiến đấu kỳ thật cũng không tính là mạnh, nhiều nhất vẻn vẹn là mức độ tương đương hai mươi lăm đạo không gian Đạo Văn. Nhưng mà nó không dễ ứng phó cũng là bởi vì thân thể nó kia không có nhược điểm, cùng với lực phòng ngự cường đại. Nếu đổi làm vương giả và Yêu Vương đồng cấp khác đến đây, đều rất khó giết chết nổi nó.
Trải qua một lần giao chiến, rốt cục bản thân Lâm Tiêu hiểu rõ một chút đặc tính của Nham Thạch Cự Nhân .
Thân hình không hề dừng lại, Lâm Tiêu tiếp tục lao như tia chớp về hướng phía trước.
Kế tiếp vận số Lâm Tiêu vẫn còn thật không tệ, trên đường chỉ gặp phải ba lần phục kích. Hai lần trước là Nham Thạch Cự Nhân tầm thường, lần thứ ba là một tên Nham Thạch Cự Nhân to lớn, thực lực tương đương với trình độ hai mươi tám đạo không gian Đạo Văn . Nhưng dưới công kích cường đại của Lâm Tiêu, nó vẫn dễ dàng bị chém giết.
Về phần phân thân Toản Địa Giáp, bởi nó một mực theo sát Lâm Tiêu, ngược lại là cũng không gặp phải một lần phục kích nào.
Chả mấy chốc, Lâm Tiêu đi tới trung tâm quả núi nham thạch .
- Thật nhiều người.
Từ lúc tiến vào Hỏa Diễm Sơn tới nay, Lâm Tiêu có lẽ lần đầu tiên nhìn thấy nhiều người như vậy. Chỉ nhìn lướt qua, ít nhất có hơn ba chục người, trong đó vương giả Nhân Tộc và Yêu Vương mỗi bên chiếm một nửa, ước chừng có mười mấy người. Trái lại không thấy vương giả Man tộc có mặt .
Những vương giả Nhân Tộc và Yêu Vương này, thực lực có mạnh có yếu. Mạnh thì đạt Nhị Trọng đỉnh phong, yếu cũng là cấp Nhị Trọng. Còn về phần Nhất Trọng chỉ có một hai người, cực kì ít ỏi, hơn nữa xem ra, đều là đi theo các cường giả cùng vào.
Mà mỗi bên Nhân tộc và Yêu Tộc, người mạnh nhất đều là có áng chừng hai mươi sáu hai mươi bảy đạo không gian Đạo Văn, số này ước chừng có hai ba người, tựa hồ là người cầm đầu trong đó .
Thế nhưng mà, Hỏa Diễm Sơn đã nằm vào vùng đất trung tâm chiến trường Cổ Tộc, không có thực lực Nhị Trọng mà dám xông tới, tuyệt đối cửu tử nhất sanh.
Lâm Tiêu đến, đã thu hút sự chú ý của không ít người.
- Là hắn.
- Lâm Tiêu.
Trong số vương giả Nhân Tộc, không ít người sắc mặt khẽ biến. Có một số người trong bọn họ, trước đây chính là tận mắt được thấy sự cường đại của Lâm Tiêu .
Coi như là lúc trước không có vương giả Nhân Tộc vây xem Lâm Tiêu giết chết Cổ Luân Vương, thì cũng có không ít người đã từng nghe nói quá sự tích của hắn tại Thành Nhân Minh. Nên sắc mặt ai nấy đều ngầm biến đổi, mà bên phía cường giả Yêu Vương, không ít Yêu Vương cũng lộ ra ý tứ coi thường, chỉ là liếc liếc mắt, liền quay đi chỗ khác .
Lâm Tiêu cũng chẳng chú ý gì bọn họ, ánh mắt của hắn quét nhanh một lượt qua đám người, cuối cùng nhìn đến một hang động thật lớn ở trước mặt mọi người, tại phía trước hai tộc.
Hang động này cực kì rộng rãi, đường kính chỗ dài đạt đến vạn thước, ngắn nhất đường kính cũng áng chừng bảy ngàn thước, là một hình tròn không đồng đều, ở trong hang động hoàn toàn tối om. Có tăng thị lực tới trình độ cao nhất, đều không thể nhìn rõ ràng được.
Lâm Tiêu cau mày, một hang động hiển nhiên vẫn còn không cách nào làm cho mọi người dừng lại. Dù sao người nào có thể tới nơi này cũng đều không phải là cấp bậc đơn giản. Hoặc phải là vương giả Nhị Trọng đỉnh phong, hoặc phải là Nhị Trọng vương giả bình thường có năng lực sinh tồn cực mạnh. Vậy mà sao lại sợ hãi một cái hang động không biết nông sâu.
Có thể làm cho cường giả hai tộc dừng lại không tiến, nhất định có nguyên nhân gì đó.
Lâm Tiêu đi tới chỗ cường giả Nhân tộc .
Vút vút vút.
Rất nhiều vương giả Nhân Tộc ở đây đều bắt đầu xôn xao nhìn chăm chú Lâm Tiêu, ánh mắt có hơi sợ hãi. Một số vương giả trước đây đã từng chứng kiến thức thực lực đáng sợ của Lâm Tiêu, càng là không tự chủ được rút lui phía sau một chút, dẫn đến đám Yêu Vương khác ở một bên liên tiếp quay sang nhìn, trong mắt lộ nghi hoặc.
- Huyệt động này là xảy ra chuyện gì ?
Lâm Tiêu dò hỏi các vương giả Nhân tộc.
- Lâm Tiêu, là như thế này. Hang động này là thông đạo duy nhất đi đến chỗ sâu trong Hỏa Diễm Sơn. Nhưng mà trong hang động này nguy hiểm chập trùng, rải rác có Hỏa Diễm Liệp Sát Giả. Trước đây đã có không ít vương giả bị chết ở bên trong, chúng ta chuẩn bị chờ sau khi tụ tập nhiều cường giả hơn một chút, sẽ lại cùng nhau tiến vào hang động.
Trong Nhân Tộc một người cường giả dẫn đầu có thực lực hai mươi bảy đạo không gian Đạo Văn lên tiếng giải thích.
Hỏa Diễm Liệp Sát Giả?
Lâm Tiêu gật đầu, Hỏa Diễm Liệp Sát Giả là một loại uy hiếp lớn lao khác trong Hỏa Diễm Sơn. Cũng như Nham Thạch Cự Nhân, Hỏa Diễm Liệp Sát Giả kỳ thật cũng không phải sinh mệnh thật sự, mà là sinh mệnh đặc thù toàn thân tạo thành từ Hỏa Diễm.
- Bà nó ơi, ta thật đúng là ngu ngốc. Rõ ràng là Nham Thạch Cự Nhân do Hỏa Diễm Sơn sinh ra, ta lại còn dùng Hỏa Chi Áo Nghĩa để tiến công.
Lâm Tiêu mặc Man Vương chiến giáp tất nhiên lông tóc không bị tổn thương. Hắn lắc đầu tự giễu, trong quá trình đó động tác cũng không ngừng. Long Văn Đao trong khoảnh khắc biến mất không thấy tăm tích đâu nữa, trong tay đã thay bằng Huyền Băng đao của Băng Đao Vương. Băng Chi Áo Nghĩa kết hợp lực lượng đao hồn, một đao lặng yên bổ đi ra ngoài.
- Băng Chi Toàn Vũ .
Trong hư không, lập tức xuất hiện ánh đao bão tuyết đầy trời. Ánh đao xoay tròn, hóa thành vòi rồng băng tuyết cuốn toàn thân Nham Thạch Cự Nhân vào bên trong.
Ca ca ca
Trên người Nham Thạch Cự Nhân lập tức được phủ lên trên một tầng băng cứng, khí tức vốn mênh mông trên người trong nháy mắt yếu đi đến mức nhỏ nhất.
- Băng Chi Áo Nghĩa quả nhiên hữu hiệu, đáng tiếc, vẫn còn kém một chút.
Khí tức của Nham Thạch Cự Nhân yếu đi vô hạn, nhưng thần hồn cường đại của Lâm Tiêu vẫn cảm giác được, đối phương chỉ là giấu đi khí tức của chính mình , chứ cũng không đích thực ngã xuống.
- Răng rắc.
Nham Thạch Cự Nhân hóa thành khối băng. Thân hình rung động, trên tầng băng thật lớn lập tức lan tràn vô số vết nứt, bất kì lúc nào cũng có thể sụp đổ.
- Lôi Chi Trừng Phạt .
Vào thời khắc mấu chốt, công kích của Lâm Tiêu theo sát mà đến. Ầm ầm một tiếng, những tia chớp cường đại hơn từ trên trời giáng xuống, bổ thẳng vào trên người Nham Thạch Cự Nhân đang bị đóng băng. Tầng băng trong phút chốc chia năm xẻ bảy, tia chớp khủng bố trong nháy mắt nuốt sống Nham Thạch Cự Nhân, tiêu diệt sức sống trong cơ thể nó .
Hống! Hống! Hống!
Nham Thạch Cự Nhân điên cuồng giãy dụa, cố gắng tránh thoát sự trói buộc của tia chớp .
Lâm Tiêu vẻ mặt không thay đổi, từ từ tăng cường Lôi Chi Áo Nghĩa. Rốt cục, chỉ hơn mười hô hấp sau, tiếng gầm rú của Nham Thạch Cự Nhân đã đình chỉ, thân hình nham thạch chia năm xẻ bảy, rồi sau đó biến thành một đám bột đá, rơi xuống lả tả.
- Cuối cùng cũng đã chết.
Mới rồi Nham Thạch Cự Nhân này có sức chiến đấu kỳ thật cũng không tính là mạnh, nhiều nhất vẻn vẹn là mức độ tương đương hai mươi lăm đạo không gian Đạo Văn. Nhưng mà nó không dễ ứng phó cũng là bởi vì thân thể nó kia không có nhược điểm, cùng với lực phòng ngự cường đại. Nếu đổi làm vương giả và Yêu Vương đồng cấp khác đến đây, đều rất khó giết chết nổi nó.
Trải qua một lần giao chiến, rốt cục bản thân Lâm Tiêu hiểu rõ một chút đặc tính của Nham Thạch Cự Nhân .
Thân hình không hề dừng lại, Lâm Tiêu tiếp tục lao như tia chớp về hướng phía trước.
Kế tiếp vận số Lâm Tiêu vẫn còn thật không tệ, trên đường chỉ gặp phải ba lần phục kích. Hai lần trước là Nham Thạch Cự Nhân tầm thường, lần thứ ba là một tên Nham Thạch Cự Nhân to lớn, thực lực tương đương với trình độ hai mươi tám đạo không gian Đạo Văn . Nhưng dưới công kích cường đại của Lâm Tiêu, nó vẫn dễ dàng bị chém giết.
Về phần phân thân Toản Địa Giáp, bởi nó một mực theo sát Lâm Tiêu, ngược lại là cũng không gặp phải một lần phục kích nào.
Chả mấy chốc, Lâm Tiêu đi tới trung tâm quả núi nham thạch .
- Thật nhiều người.
Từ lúc tiến vào Hỏa Diễm Sơn tới nay, Lâm Tiêu có lẽ lần đầu tiên nhìn thấy nhiều người như vậy. Chỉ nhìn lướt qua, ít nhất có hơn ba chục người, trong đó vương giả Nhân Tộc và Yêu Vương mỗi bên chiếm một nửa, ước chừng có mười mấy người. Trái lại không thấy vương giả Man tộc có mặt .
Những vương giả Nhân Tộc và Yêu Vương này, thực lực có mạnh có yếu. Mạnh thì đạt Nhị Trọng đỉnh phong, yếu cũng là cấp Nhị Trọng. Còn về phần Nhất Trọng chỉ có một hai người, cực kì ít ỏi, hơn nữa xem ra, đều là đi theo các cường giả cùng vào.
Mà mỗi bên Nhân tộc và Yêu Tộc, người mạnh nhất đều là có áng chừng hai mươi sáu hai mươi bảy đạo không gian Đạo Văn, số này ước chừng có hai ba người, tựa hồ là người cầm đầu trong đó .
Thế nhưng mà, Hỏa Diễm Sơn đã nằm vào vùng đất trung tâm chiến trường Cổ Tộc, không có thực lực Nhị Trọng mà dám xông tới, tuyệt đối cửu tử nhất sanh.
Lâm Tiêu đến, đã thu hút sự chú ý của không ít người.
- Là hắn.
- Lâm Tiêu.
Trong số vương giả Nhân Tộc, không ít người sắc mặt khẽ biến. Có một số người trong bọn họ, trước đây chính là tận mắt được thấy sự cường đại của Lâm Tiêu .
Coi như là lúc trước không có vương giả Nhân Tộc vây xem Lâm Tiêu giết chết Cổ Luân Vương, thì cũng có không ít người đã từng nghe nói quá sự tích của hắn tại Thành Nhân Minh. Nên sắc mặt ai nấy đều ngầm biến đổi, mà bên phía cường giả Yêu Vương, không ít Yêu Vương cũng lộ ra ý tứ coi thường, chỉ là liếc liếc mắt, liền quay đi chỗ khác .
Lâm Tiêu cũng chẳng chú ý gì bọn họ, ánh mắt của hắn quét nhanh một lượt qua đám người, cuối cùng nhìn đến một hang động thật lớn ở trước mặt mọi người, tại phía trước hai tộc.
Hang động này cực kì rộng rãi, đường kính chỗ dài đạt đến vạn thước, ngắn nhất đường kính cũng áng chừng bảy ngàn thước, là một hình tròn không đồng đều, ở trong hang động hoàn toàn tối om. Có tăng thị lực tới trình độ cao nhất, đều không thể nhìn rõ ràng được.
Lâm Tiêu cau mày, một hang động hiển nhiên vẫn còn không cách nào làm cho mọi người dừng lại. Dù sao người nào có thể tới nơi này cũng đều không phải là cấp bậc đơn giản. Hoặc phải là vương giả Nhị Trọng đỉnh phong, hoặc phải là Nhị Trọng vương giả bình thường có năng lực sinh tồn cực mạnh. Vậy mà sao lại sợ hãi một cái hang động không biết nông sâu.
Có thể làm cho cường giả hai tộc dừng lại không tiến, nhất định có nguyên nhân gì đó.
Lâm Tiêu đi tới chỗ cường giả Nhân tộc .
Vút vút vút.
Rất nhiều vương giả Nhân Tộc ở đây đều bắt đầu xôn xao nhìn chăm chú Lâm Tiêu, ánh mắt có hơi sợ hãi. Một số vương giả trước đây đã từng chứng kiến thức thực lực đáng sợ của Lâm Tiêu, càng là không tự chủ được rút lui phía sau một chút, dẫn đến đám Yêu Vương khác ở một bên liên tiếp quay sang nhìn, trong mắt lộ nghi hoặc.
- Huyệt động này là xảy ra chuyện gì ?
Lâm Tiêu dò hỏi các vương giả Nhân tộc.
- Lâm Tiêu, là như thế này. Hang động này là thông đạo duy nhất đi đến chỗ sâu trong Hỏa Diễm Sơn. Nhưng mà trong hang động này nguy hiểm chập trùng, rải rác có Hỏa Diễm Liệp Sát Giả. Trước đây đã có không ít vương giả bị chết ở bên trong, chúng ta chuẩn bị chờ sau khi tụ tập nhiều cường giả hơn một chút, sẽ lại cùng nhau tiến vào hang động.
Trong Nhân Tộc một người cường giả dẫn đầu có thực lực hai mươi bảy đạo không gian Đạo Văn lên tiếng giải thích.
Hỏa Diễm Liệp Sát Giả?
Lâm Tiêu gật đầu, Hỏa Diễm Liệp Sát Giả là một loại uy hiếp lớn lao khác trong Hỏa Diễm Sơn. Cũng như Nham Thạch Cự Nhân, Hỏa Diễm Liệp Sát Giả kỳ thật cũng không phải sinh mệnh thật sự, mà là sinh mệnh đặc thù toàn thân tạo thành từ Hỏa Diễm.
/1338
|