Giờ phút này, ở bên trong một thông đạo khác thân hình Triệu Vô Cực lặng yên xuất hiện.
- Tiểu tử chết tiệt, dám làm cho ta chật vật như thế, chờ khi nào ta gặp lại hắn, nhất định đem hắn bằm thây vạn đoạn, nghiền xương thành tro!
Triệu Vô Cực nổi trận lôi đình, vẻ mặt phẫn nộ, nhưng khi hắn chứng kiến hoàn cảnh chung quanh, sắc mặt không khỏi biến đổi.
- Sao lại thế này? Vì sao ta còn ở trong đây?
Triệu Vô Cực nhìn quanh bốn phía, vách tường tối đen, chung quanh vô cùng âm trầm, trong lòng không khỏi có chút phát lạnh, lúc trước khi cha hắn lưu lại một đạo ý chí vương giả vào người hắn, rõ ràng nói cho hắn biết một khi ý chí trong thân thể thức tỉnh, vô luận hắn đang ở địa phương nào, cấm địa hay bí cảnh, đều có thể mang theo hắn ra ngoài, thoát khốn chạy thoát, nhưng hết thảy cảnh tượng trước mắt cũng làm cho hắn thật kinh hãi.
Cha hắn tuyệt đối không khả năng lừa hắn, như vậy điều duy nhất có thể lý giải chính là huyệt động mà hắn đi vào khác với cấm địa hay bí cảnh bình thường, thậm chí ý chí của cha hắn cũng không thể đưa hắn rời khỏi nơi này.
Phát hiện này làm Triệu Vô Cực cảm thấy cực kỳ bất an.
Oanh!
Đúng lúc này trong thông đạo phía trước đột nhiên xuất hiện bốn hắc ảnh cao lớn.
- Là Nửa Bước Yêu Vương!
Vừa nhìn thấy ánh mắt những thân ảnh kia, trong lòng Triệu Vô Cực chấn kinh.
- Nhân loại!
- Giết!
Căn bản không hề dây dưa, bốn Nửa Bước Yêu Vương rít gào lao tới, một đám chém ra móng vuốt, phóng xuất ra yêu nguyên khủng bố.
Sưu!
Triệu Vô Cực lập tức vung kiếm chém tới, ngay sau đó điên cuồng bỏ chạy, với thực lực của hắn nếu bình thường gặp được vài đầu Nửa Bước Yêu Vương cũng chưa chắc sẽ phải trốn, nhưng trước đó hắn đã bị Lâm Tiêu dọa vỡ mật, hoàn toàn mất đi dũng khí đối chiến.
Oanh long long…
Sau lưng không ngừng có yêu nguyên khủng bố tập kích, Triệu Vô Cực vừa cố gắng bay thật nhanh vừa tận lực ngăn cản, đột nhiên ánh mắt của hắn sáng ngời, chỉ thấy trước mặt xuất hiện thông đạo tối đen, cũng không biết đi thông nơi nào.
- Đi!
Triệu Vô Cực không chút do dự, trực tiếp nhảy vào bên trong.
Sưu sưu…
Vài đầu Nửa Bước Yêu Vương cũng theo sát phía sau biến mất bên trong thông đạo.
Ở trong một thông đạo khác nơi bí cảnh này.
Hứa Mạn đứng lên, thở ra một hơi thật dài.
- Trải qua thời gian dài tu dưỡng, thương thế của ta đã khôi phục, nhưng huyệt động này thật sự là quỷ dị, Không Gian Chi Tinh mà cung chủ cấp cho ta lại không thể đem ta rời khỏi nơi này.
Hứa Mạn sầm mặt, lấy ra một ngọc phù:
- Đây là hộ thân phù mà cung chủ đưa cho ta, chỉ cần bóp nát nó, vô luận cung chủ ở nơi nào đều có thể cảm ứng được chỗ ở của ta.
Vừa lẩm bẩm, Hứa Mạn vừa bóp nát ngọc phù trong tay.
- Không biết tới khi nào cung chủ mới tìm được nơi này, chờ ta đi ra ngoài, cần phải cho tiểu tử đó hối hận hết thảy những gì hắn đã làm!
Hung hăng cắn răng, Hứa Mạn cẩn thận bay vút về phía trước.
Cùng lúc đó, bên trong một dãy núi gần đế đô Đế quốc Thần Võ.
Đây là một mảnh cự kiếm thạch lâm, từng cây thạch kiếm dài từ mười tới hơn trăm trượng dựng thẳng trong núi, xa xa nhìn lại giống như một mảnh kiếm trủng thật lớn, tản mát ra khí tức hùng hậu uy nghiêm.
Trên dãy núi nằm tại cự thạch kiếm lâm, một dãy kiến trúc phong cách cổ xưa sừng sững, chính là Danh Kiếm sơn trang tiếng tăm lừng lẫy trong Đế quốc Thần Võ.
Bên trong một căn phòng gỗ nằm sâu trong trang viên, một trung niên mũi ưng lưng đeo trường kiếm đứng bật dậy, vẻ mặt kinh hãi.
- Ý chí vương giả mà ta lưu vào thân thể Vô Cực đã bị kích hoạt, Vô Cực không phải là đã rời khỏi Sinh Tử Quỳnh Lâu rồi hay sao? Rốt cục là ai? Lại làm cho Vô Cực lâm vào nguy cảnh như vậy, không được, ta nhất định phải tìm được hắn!
Sát khí lan tràn, trung niên nhắm mắt lại, trong cơ thể đột nhiên tản mát ra từng đạo lực lượng quỷ dị, tựa hồ đang cố gắng liên kết với nơi nào đó trong hư không, một lát sau hắn chợt mở mắt.
- Cũng may, căn cứ ý chí tán loạn truyền tới, Vô Cực còn ở trong Đế quốc Thần Võ, khoảng cách không xa không gần, tựa hồ là phương hướng Sơn mạch Thiên Vẫn, nếu có Vương giả Sinh tử cảnh ra tay với Vô Cực, hiện tại ta đuổi qua đã không còn kịp rồi, không được, quyết không để Vô Cực có việc gì!
Trong ánh mắt hiện lên một tia kiên quyết, trên người trung niên đột nhiên bắn ra quang mang, nếu giờ phút này có sinh tử cảnh nhìn thấy nhất định sẽ chấn động, bởi vì đây là cảnh tượng chỉ có võ giả thiêu đốt bổn nguyên máu huyết mới có thể hình thành.
- Vô Cực, con phải chờ cha, nếu để cho cha biết là ai dám ra tay với con, Triệu Vô Tuyệt này nhất định phải diệt cửu tộc của hắn!
Xé rách hư không, trung niên bước vào bên trong, nháy mắt biến mất.
Lâm Tiêu chậm rãi đi xuống cầu thang, cả thông đạo tối đen, nhưng nhờ vào thần hồn Lâm Tiêu rõ ràng cảm nhận được hết thảy cảnh tượng chung quanh, hoàn toàn hiện rõ trong đầu của hắn.
Hai bên thông đạo có những hình ảnh điêu khắc quỷ dị, nhìn qua có chút thần bí, những điêu khắc tựa hồ giảng thuật một cuộc đại chiến thời viễn cổ, làm cho người ta có cảm giác vô cùng thảm thiết.
Oanh long!
Phía trước đột nhiên truyền tới kịch chấn mãnh liệt, khí tức làm người sợ hãi tỏa khắp.
- Sao lại thế này?
Lâm Tiêu nhanh chóng bay về phía trước, thần hồn thẩm thấu đi qua.
Chỉ thấy trong một tòa đại điện rộng rãi, ba đầu Nửa Bước Yêu Vương đang đại chiến cùng một pho tượng màu đen cổ quái, pho tượng đầu bò long thân, mỗi kích đều kinh thiên động địa, lực lượng khủng bố tới cực điểm, mà sau pho tượng là một bia đá phong cách cổ xưa, tản mát ra khí tức cường đại thần bí.
Mục đích của ba Nửa Bước Yêu Vương là bia đá cổ xưa kia, ánh mắt như lửa nóng, điên cuồng tiến công, nhưng thực lực pho tượng màu đen quá mạnh mẽ, giơ tay nhấc chân mang theo không gian lực lan tràn, mặc cho ba đầu Nửa Bước Yêu Vương tấn công thế nào cũng chỉ chiến được ngang tay, cho nên trong hợp nhất thời trở thành đôi bên giằng co.
- Thực pho tượng kia thật mạnh!
Thần hồn Lâm Tiêu quan sát chiến trường, trong lòng thầm giật mình, so sánh với pho tượng hắn gặp được trên thông đạo pho tượng đầu bò long thân này cường đại hơn rất nhiều, hơn nữa vô cùng cứng rắn, mà thực lực 3 con yêu thú này cực kỳ đáng sợ, so sánh với Huyết Sắc Cự Long mà hắn gặp được trong Sinh Tử Quỳnh Lâu không khác là bao nhiêu, một trảo đánh ra đủ hủy thiên diệt địa, nhưng không thể lưu chút dấu vết gì trên pho tượng kia, không biết pho tượng được làm từ chất liệu gì.
Mà tốc độ pho tượng cực nhanh, dù ba Nửa Bước Yêu Vương dùng nhiều biện pháp cố gắng đi vòng qua nó cũng vô ích, thân thể to lớn của nó canh giữ trước bia đá, dù sao hình thể ba Nửa Bước Yêu Vương vô cùng khổng lồ, mỗi đầu đều hơn trăm thước, với thể tích ngang nhau muốn đi vòng qua thật sự khó khăn.
Lực phá hoại mạnh nhất chính là công kích của pho tượng đều mang theo không gian lực, làm người rất khó tránh né, cũng may công kích của nó bình thường, hẳn ở cảnh giới Nửa Bước Vương Giả, mặc dù liên tục đánh trúng ba Nửa Bước Yêu Vương nhưng chỉ làm bị thương mà không thể gây trí mạng.
- Tiểu tử chết tiệt, dám làm cho ta chật vật như thế, chờ khi nào ta gặp lại hắn, nhất định đem hắn bằm thây vạn đoạn, nghiền xương thành tro!
Triệu Vô Cực nổi trận lôi đình, vẻ mặt phẫn nộ, nhưng khi hắn chứng kiến hoàn cảnh chung quanh, sắc mặt không khỏi biến đổi.
- Sao lại thế này? Vì sao ta còn ở trong đây?
Triệu Vô Cực nhìn quanh bốn phía, vách tường tối đen, chung quanh vô cùng âm trầm, trong lòng không khỏi có chút phát lạnh, lúc trước khi cha hắn lưu lại một đạo ý chí vương giả vào người hắn, rõ ràng nói cho hắn biết một khi ý chí trong thân thể thức tỉnh, vô luận hắn đang ở địa phương nào, cấm địa hay bí cảnh, đều có thể mang theo hắn ra ngoài, thoát khốn chạy thoát, nhưng hết thảy cảnh tượng trước mắt cũng làm cho hắn thật kinh hãi.
Cha hắn tuyệt đối không khả năng lừa hắn, như vậy điều duy nhất có thể lý giải chính là huyệt động mà hắn đi vào khác với cấm địa hay bí cảnh bình thường, thậm chí ý chí của cha hắn cũng không thể đưa hắn rời khỏi nơi này.
Phát hiện này làm Triệu Vô Cực cảm thấy cực kỳ bất an.
Oanh!
Đúng lúc này trong thông đạo phía trước đột nhiên xuất hiện bốn hắc ảnh cao lớn.
- Là Nửa Bước Yêu Vương!
Vừa nhìn thấy ánh mắt những thân ảnh kia, trong lòng Triệu Vô Cực chấn kinh.
- Nhân loại!
- Giết!
Căn bản không hề dây dưa, bốn Nửa Bước Yêu Vương rít gào lao tới, một đám chém ra móng vuốt, phóng xuất ra yêu nguyên khủng bố.
Sưu!
Triệu Vô Cực lập tức vung kiếm chém tới, ngay sau đó điên cuồng bỏ chạy, với thực lực của hắn nếu bình thường gặp được vài đầu Nửa Bước Yêu Vương cũng chưa chắc sẽ phải trốn, nhưng trước đó hắn đã bị Lâm Tiêu dọa vỡ mật, hoàn toàn mất đi dũng khí đối chiến.
Oanh long long…
Sau lưng không ngừng có yêu nguyên khủng bố tập kích, Triệu Vô Cực vừa cố gắng bay thật nhanh vừa tận lực ngăn cản, đột nhiên ánh mắt của hắn sáng ngời, chỉ thấy trước mặt xuất hiện thông đạo tối đen, cũng không biết đi thông nơi nào.
- Đi!
Triệu Vô Cực không chút do dự, trực tiếp nhảy vào bên trong.
Sưu sưu…
Vài đầu Nửa Bước Yêu Vương cũng theo sát phía sau biến mất bên trong thông đạo.
Ở trong một thông đạo khác nơi bí cảnh này.
Hứa Mạn đứng lên, thở ra một hơi thật dài.
- Trải qua thời gian dài tu dưỡng, thương thế của ta đã khôi phục, nhưng huyệt động này thật sự là quỷ dị, Không Gian Chi Tinh mà cung chủ cấp cho ta lại không thể đem ta rời khỏi nơi này.
Hứa Mạn sầm mặt, lấy ra một ngọc phù:
- Đây là hộ thân phù mà cung chủ đưa cho ta, chỉ cần bóp nát nó, vô luận cung chủ ở nơi nào đều có thể cảm ứng được chỗ ở của ta.
Vừa lẩm bẩm, Hứa Mạn vừa bóp nát ngọc phù trong tay.
- Không biết tới khi nào cung chủ mới tìm được nơi này, chờ ta đi ra ngoài, cần phải cho tiểu tử đó hối hận hết thảy những gì hắn đã làm!
Hung hăng cắn răng, Hứa Mạn cẩn thận bay vút về phía trước.
Cùng lúc đó, bên trong một dãy núi gần đế đô Đế quốc Thần Võ.
Đây là một mảnh cự kiếm thạch lâm, từng cây thạch kiếm dài từ mười tới hơn trăm trượng dựng thẳng trong núi, xa xa nhìn lại giống như một mảnh kiếm trủng thật lớn, tản mát ra khí tức hùng hậu uy nghiêm.
Trên dãy núi nằm tại cự thạch kiếm lâm, một dãy kiến trúc phong cách cổ xưa sừng sững, chính là Danh Kiếm sơn trang tiếng tăm lừng lẫy trong Đế quốc Thần Võ.
Bên trong một căn phòng gỗ nằm sâu trong trang viên, một trung niên mũi ưng lưng đeo trường kiếm đứng bật dậy, vẻ mặt kinh hãi.
- Ý chí vương giả mà ta lưu vào thân thể Vô Cực đã bị kích hoạt, Vô Cực không phải là đã rời khỏi Sinh Tử Quỳnh Lâu rồi hay sao? Rốt cục là ai? Lại làm cho Vô Cực lâm vào nguy cảnh như vậy, không được, ta nhất định phải tìm được hắn!
Sát khí lan tràn, trung niên nhắm mắt lại, trong cơ thể đột nhiên tản mát ra từng đạo lực lượng quỷ dị, tựa hồ đang cố gắng liên kết với nơi nào đó trong hư không, một lát sau hắn chợt mở mắt.
- Cũng may, căn cứ ý chí tán loạn truyền tới, Vô Cực còn ở trong Đế quốc Thần Võ, khoảng cách không xa không gần, tựa hồ là phương hướng Sơn mạch Thiên Vẫn, nếu có Vương giả Sinh tử cảnh ra tay với Vô Cực, hiện tại ta đuổi qua đã không còn kịp rồi, không được, quyết không để Vô Cực có việc gì!
Trong ánh mắt hiện lên một tia kiên quyết, trên người trung niên đột nhiên bắn ra quang mang, nếu giờ phút này có sinh tử cảnh nhìn thấy nhất định sẽ chấn động, bởi vì đây là cảnh tượng chỉ có võ giả thiêu đốt bổn nguyên máu huyết mới có thể hình thành.
- Vô Cực, con phải chờ cha, nếu để cho cha biết là ai dám ra tay với con, Triệu Vô Tuyệt này nhất định phải diệt cửu tộc của hắn!
Xé rách hư không, trung niên bước vào bên trong, nháy mắt biến mất.
Lâm Tiêu chậm rãi đi xuống cầu thang, cả thông đạo tối đen, nhưng nhờ vào thần hồn Lâm Tiêu rõ ràng cảm nhận được hết thảy cảnh tượng chung quanh, hoàn toàn hiện rõ trong đầu của hắn.
Hai bên thông đạo có những hình ảnh điêu khắc quỷ dị, nhìn qua có chút thần bí, những điêu khắc tựa hồ giảng thuật một cuộc đại chiến thời viễn cổ, làm cho người ta có cảm giác vô cùng thảm thiết.
Oanh long!
Phía trước đột nhiên truyền tới kịch chấn mãnh liệt, khí tức làm người sợ hãi tỏa khắp.
- Sao lại thế này?
Lâm Tiêu nhanh chóng bay về phía trước, thần hồn thẩm thấu đi qua.
Chỉ thấy trong một tòa đại điện rộng rãi, ba đầu Nửa Bước Yêu Vương đang đại chiến cùng một pho tượng màu đen cổ quái, pho tượng đầu bò long thân, mỗi kích đều kinh thiên động địa, lực lượng khủng bố tới cực điểm, mà sau pho tượng là một bia đá phong cách cổ xưa, tản mát ra khí tức cường đại thần bí.
Mục đích của ba Nửa Bước Yêu Vương là bia đá cổ xưa kia, ánh mắt như lửa nóng, điên cuồng tiến công, nhưng thực lực pho tượng màu đen quá mạnh mẽ, giơ tay nhấc chân mang theo không gian lực lan tràn, mặc cho ba đầu Nửa Bước Yêu Vương tấn công thế nào cũng chỉ chiến được ngang tay, cho nên trong hợp nhất thời trở thành đôi bên giằng co.
- Thực pho tượng kia thật mạnh!
Thần hồn Lâm Tiêu quan sát chiến trường, trong lòng thầm giật mình, so sánh với pho tượng hắn gặp được trên thông đạo pho tượng đầu bò long thân này cường đại hơn rất nhiều, hơn nữa vô cùng cứng rắn, mà thực lực 3 con yêu thú này cực kỳ đáng sợ, so sánh với Huyết Sắc Cự Long mà hắn gặp được trong Sinh Tử Quỳnh Lâu không khác là bao nhiêu, một trảo đánh ra đủ hủy thiên diệt địa, nhưng không thể lưu chút dấu vết gì trên pho tượng kia, không biết pho tượng được làm từ chất liệu gì.
Mà tốc độ pho tượng cực nhanh, dù ba Nửa Bước Yêu Vương dùng nhiều biện pháp cố gắng đi vòng qua nó cũng vô ích, thân thể to lớn của nó canh giữ trước bia đá, dù sao hình thể ba Nửa Bước Yêu Vương vô cùng khổng lồ, mỗi đầu đều hơn trăm thước, với thể tích ngang nhau muốn đi vòng qua thật sự khó khăn.
Lực phá hoại mạnh nhất chính là công kích của pho tượng đều mang theo không gian lực, làm người rất khó tránh né, cũng may công kích của nó bình thường, hẳn ở cảnh giới Nửa Bước Vương Giả, mặc dù liên tục đánh trúng ba Nửa Bước Yêu Vương nhưng chỉ làm bị thương mà không thể gây trí mạng.
/1338
|