""Bách Kha, tôi có việc cho ông làm đây"" Hạ Ninh Dung gửi tin nhắn cho Bách Kha
""Bà lại có phiền phức gì muốn reo lên đầu tôi nữa vậy?"" Bách Kha nhắn lại
""Anh ta đã cho người điều tra tôi rồi.""
""Rồi sao?""
""Còn giả ngu nữa. Lập tức xóa sạch cho tôi!""
""Có thưởng không?""
""Muốn ăn đập hay bạt tai?""
""Thôi khỏi""
""Cám ơn trước nha!""
~ Một tuần trôi qua ~
Hạ Ninh Dung trở lại tập đoàn Lăng Thị làm việc. Cô đang sắp xếp lại lịch trình công việc của Lăng Hàn Nhượng thì có một cô gái khoảng hơn 20 tuổi đi đến.
"Cô là Hạ Ninh Dung?" cô gái đó cất giọng hỏi
Hạ Ninh Dung đứng lên cúi đầu chào, đáp lại.
"Tôi có chuyện muốn nói với cô. Chúng ta xuống dưới uống cà phê. " cô gái đó với dáng vẻ kênh kiệu lên giọng ra lệnh cho Ninh Dung
Hạ Ninh Dung biết Lăng Hàn Nhượng không có trong văn phòng nên cũng không báo cho anh ta mà trực tiếp đi theo cô gái đó xuống dưới sảnh.
Suốt dọc đường đi, Hạ Ninh Dung có cảm giác ánh mắt của mọi người trong công ty hôm nay nhìn cô có gì đó không bình thường...
"Xin hỏi, cô là ai ạ?" Hạ Ninh Dung lên tiếng chào hỏi
"Chuyện đó cô không cần biết. " cô gái đó tỏ vẻ bực tức
"Vậy cô đến tìm tôi có chuyện gì không?"
"Tôi nghe người ta nói cô là thư ký mà anh Hàn Nhượng mới tuyển?" cô gái đó nói với vẻ khó chịu
*Anh Hàn Nhượng?
Hạ Ninh Dung mỉm cười gật đầu đồng ý.
"Cô đi làm chưa được mấy ngày mà đã xin nghỉ phép lại còn đòi ứng trước một năm sao?" cô gái đó thăm dò, Hạ Ninh Dung vẫn gật đầu
"Tôi đang không biết là cô tiếp cận anh Hàn Nhượng rốt cuộc có phải là vì công việc?"
"Vậy cô nghĩ sao?" Hạ Ninh Dung lúc này mới lên tiếng
"Tôi đến là để nghe câu trả lời "
"Có phải là vì công việc hay không thì tự Lăng tổng sẽ biết. Tôi tin là anh ấy biết phân biệt phải trái. " Hạ Ninh Dung dõng dạc
"Ngày nào tôi cũng gặp mấy cô gái như cô đến hỏi vấn đề này, thật sự có chút mệt mỏi. Nếu cô không phiền thì có thể nói với họ đừng đến tìm tôi nữa được không? Dù sao quyết định cũng là ở Lăng tổng, tôi đâu có quyền." Hạ Ninh Dung nói xong liền đứng dậy chào tạm biệt cô gái đó rồi đi làm việc tiếp
_________
Hạ Ninh Dung đang báo cáo công việc cho Lăng Hàn Nhượng qua điện thoại...
"Còn gì nữa không?" Lăng Hàn Nhượng đang xem xét tài liệu hỏi
"Không, hết rồi. " Hạ Ninh Dung đáp
Lăng Hàn Nhượng đang định cúp máy thì Hạ Ninh Dung lên tiếng: "Hôm nay em gái của Lăng tổng đích thân đến gặp tôi đấy."
Lăng Hàn Nhượng dừng lại, chợt cửa phòng anh mở ra. Một cô gái bước vào, Lăng Hàn Nhượng mở loa ngoài...
"Sao cô biết là em gái tôi? " Lăng Hàn Nhượng chất vấn Hạ Ninh Dung
Cô gái vừa bước vào phòng rón rén đi đến ngồi xuống bên cạnh Lăng Hàn Nhượng, giương mắt lên nhìn vào màn hình điện thoại trên tay anh.
"Trình độ diễn xuất của em gái Lăng tổng cũng không tệ, hóa trang cũng khá ổn nhưng cái gì thuộc về bản chất thì chắc chắn không thể thay đổi được." Hạ Ninh Dung tự tin nói
"Nói nghe xem nào." Lăng Hàn Nhượng tò mò
"Thứ nhất, cách xưng hô quá thân mật đủ để biết mối quan hệ của hai người ở mức độ nào." Hạ Ninh Dung phân tích
"Xưng hô như thế nào?" Lăng Hàn Nhượng hỏi
"Anh Hàn Nhượng!" Hạ Ninh Dung nói với giọng ngọt ngào
Lăng Hàn Nhượng nghe thấy thì đứng hình, chất giọng ngọt ngào của Hạ Ninh Dung truyền vào tai anh khiến tim anh như đập sai một nhịp.
"Haha. Tôi đùa đấy, cũng không đến nỗi như thế đâu." Hạ Ninh Dung bật cười khoái chí
Lăng Hàn Nhượng khẽ hừ nhẹ "Sao cô không nghĩ đó là cách xưng hô từ một phía?"
"Không thể nào, em gái anh gọi rất quen miệng. Chắc chắn là đã gọi như thế rất thường xuyên." Hạ Ninh Dung phủ nhận
"Vậy cô không nghĩ đến khả năng đó là bạn gái tôi sao?" Lăng Hàn Nhượng thắc mắc
"Bởi vậy mới cần dữ liệu thứ hai"
"..."
"Tôi đã cố tình nhắc đến việc mấy ngày gần đây có mấy cô gái cứ đến tìm tôi hỏi về Lăng tổng. Anh đoán xem sau khi nghe tôi nói em gái anh có biểu cảm gì?" Hạ Ninh Dung thích thú
"Biểu cảm gì?" Lăng Hàn Nhượng chau mày nhìn sang cô gái đang ngồi cạnh mình nãy giờ
" Có chút tức giận nhưng không quá gay gắt như mấy cô nàng theo đuổi Lăng tổng đây. Nói cách khác thì đó là sự tức giận của một đứa em gái khi thấy anh trai mình quá đào hoa thôi." Hạ Ninh Dung giải thích
Cô gái ngồi bên cạnh Lăng Hàn Nhượng thích thú giơ ngón tay cái lên.
Lăng Hàn Nhượng liếc nhìn cô gái đó với vẻ mặt tức giận rồi quay qua nói vào điện thoại "Cô là đang chửi đểu tôi khiến cô phải đi giải quyết mấy vụ tình ái của tôi sao?"
"Hì hì. Lăng tổng nghĩ sao thì nó là vậy, tôi không liên quan. Cúp máy trước nha. Bye anh!" Hạ Ninh Dung lập tức cúp máy để tránh cơn thịnh nộ của Lăng Hàn Nhượng
Lăng Hàn Nhượng bị Hạ Ninh Dung cúp máy trước liền như nổi cơn điên, anh hung hăng ném điện thoại xuống bàn làm việc.
"Anh hai, em bắt đầu thích người chị dâu tương lai này rồi đấy." Em gái Lăng Hàn Nhượng giơ hai ngón tay cái lên trước mặt anh
"Lăng Ánh Nguyệt! Ai bảo em đi gặp thư ký của anh hả?" Lăng Hàn Nhượng tức giận quát lớn
"Ấy, anh bình tĩnh đã. Là do ở công ty mọi người đồn ầm lên là anh với cô thư ký mới có quan hệ bất chính, cả nhà lo lắng anh sẽ bị cô ấy lợi dụng nên nhờ em đi khảo sát thôi. Ai ngờ lại bị lộ sớm như vậy, thật sự có chút thất vọng a!" Lăng Ánh Nguyệt chán nản
Lăng Hàn Nhượng nhìn em gái mình với ánh mắt chán ghét: "Bộ mấy người trong nhà mình không còn ai để nhờ nữa hay sao mà đi nhờ nó nhỉ? Thật là"
""Bà lại có phiền phức gì muốn reo lên đầu tôi nữa vậy?"" Bách Kha nhắn lại
""Anh ta đã cho người điều tra tôi rồi.""
""Rồi sao?""
""Còn giả ngu nữa. Lập tức xóa sạch cho tôi!""
""Có thưởng không?""
""Muốn ăn đập hay bạt tai?""
""Thôi khỏi""
""Cám ơn trước nha!""
~ Một tuần trôi qua ~
Hạ Ninh Dung trở lại tập đoàn Lăng Thị làm việc. Cô đang sắp xếp lại lịch trình công việc của Lăng Hàn Nhượng thì có một cô gái khoảng hơn 20 tuổi đi đến.
"Cô là Hạ Ninh Dung?" cô gái đó cất giọng hỏi
Hạ Ninh Dung đứng lên cúi đầu chào, đáp lại.
"Tôi có chuyện muốn nói với cô. Chúng ta xuống dưới uống cà phê. " cô gái đó với dáng vẻ kênh kiệu lên giọng ra lệnh cho Ninh Dung
Hạ Ninh Dung biết Lăng Hàn Nhượng không có trong văn phòng nên cũng không báo cho anh ta mà trực tiếp đi theo cô gái đó xuống dưới sảnh.
Suốt dọc đường đi, Hạ Ninh Dung có cảm giác ánh mắt của mọi người trong công ty hôm nay nhìn cô có gì đó không bình thường...
"Xin hỏi, cô là ai ạ?" Hạ Ninh Dung lên tiếng chào hỏi
"Chuyện đó cô không cần biết. " cô gái đó tỏ vẻ bực tức
"Vậy cô đến tìm tôi có chuyện gì không?"
"Tôi nghe người ta nói cô là thư ký mà anh Hàn Nhượng mới tuyển?" cô gái đó nói với vẻ khó chịu
*Anh Hàn Nhượng?
Hạ Ninh Dung mỉm cười gật đầu đồng ý.
"Cô đi làm chưa được mấy ngày mà đã xin nghỉ phép lại còn đòi ứng trước một năm sao?" cô gái đó thăm dò, Hạ Ninh Dung vẫn gật đầu
"Tôi đang không biết là cô tiếp cận anh Hàn Nhượng rốt cuộc có phải là vì công việc?"
"Vậy cô nghĩ sao?" Hạ Ninh Dung lúc này mới lên tiếng
"Tôi đến là để nghe câu trả lời "
"Có phải là vì công việc hay không thì tự Lăng tổng sẽ biết. Tôi tin là anh ấy biết phân biệt phải trái. " Hạ Ninh Dung dõng dạc
"Ngày nào tôi cũng gặp mấy cô gái như cô đến hỏi vấn đề này, thật sự có chút mệt mỏi. Nếu cô không phiền thì có thể nói với họ đừng đến tìm tôi nữa được không? Dù sao quyết định cũng là ở Lăng tổng, tôi đâu có quyền." Hạ Ninh Dung nói xong liền đứng dậy chào tạm biệt cô gái đó rồi đi làm việc tiếp
_________
Hạ Ninh Dung đang báo cáo công việc cho Lăng Hàn Nhượng qua điện thoại...
"Còn gì nữa không?" Lăng Hàn Nhượng đang xem xét tài liệu hỏi
"Không, hết rồi. " Hạ Ninh Dung đáp
Lăng Hàn Nhượng đang định cúp máy thì Hạ Ninh Dung lên tiếng: "Hôm nay em gái của Lăng tổng đích thân đến gặp tôi đấy."
Lăng Hàn Nhượng dừng lại, chợt cửa phòng anh mở ra. Một cô gái bước vào, Lăng Hàn Nhượng mở loa ngoài...
"Sao cô biết là em gái tôi? " Lăng Hàn Nhượng chất vấn Hạ Ninh Dung
Cô gái vừa bước vào phòng rón rén đi đến ngồi xuống bên cạnh Lăng Hàn Nhượng, giương mắt lên nhìn vào màn hình điện thoại trên tay anh.
"Trình độ diễn xuất của em gái Lăng tổng cũng không tệ, hóa trang cũng khá ổn nhưng cái gì thuộc về bản chất thì chắc chắn không thể thay đổi được." Hạ Ninh Dung tự tin nói
"Nói nghe xem nào." Lăng Hàn Nhượng tò mò
"Thứ nhất, cách xưng hô quá thân mật đủ để biết mối quan hệ của hai người ở mức độ nào." Hạ Ninh Dung phân tích
"Xưng hô như thế nào?" Lăng Hàn Nhượng hỏi
"Anh Hàn Nhượng!" Hạ Ninh Dung nói với giọng ngọt ngào
Lăng Hàn Nhượng nghe thấy thì đứng hình, chất giọng ngọt ngào của Hạ Ninh Dung truyền vào tai anh khiến tim anh như đập sai một nhịp.
"Haha. Tôi đùa đấy, cũng không đến nỗi như thế đâu." Hạ Ninh Dung bật cười khoái chí
Lăng Hàn Nhượng khẽ hừ nhẹ "Sao cô không nghĩ đó là cách xưng hô từ một phía?"
"Không thể nào, em gái anh gọi rất quen miệng. Chắc chắn là đã gọi như thế rất thường xuyên." Hạ Ninh Dung phủ nhận
"Vậy cô không nghĩ đến khả năng đó là bạn gái tôi sao?" Lăng Hàn Nhượng thắc mắc
"Bởi vậy mới cần dữ liệu thứ hai"
"..."
"Tôi đã cố tình nhắc đến việc mấy ngày gần đây có mấy cô gái cứ đến tìm tôi hỏi về Lăng tổng. Anh đoán xem sau khi nghe tôi nói em gái anh có biểu cảm gì?" Hạ Ninh Dung thích thú
"Biểu cảm gì?" Lăng Hàn Nhượng chau mày nhìn sang cô gái đang ngồi cạnh mình nãy giờ
" Có chút tức giận nhưng không quá gay gắt như mấy cô nàng theo đuổi Lăng tổng đây. Nói cách khác thì đó là sự tức giận của một đứa em gái khi thấy anh trai mình quá đào hoa thôi." Hạ Ninh Dung giải thích
Cô gái ngồi bên cạnh Lăng Hàn Nhượng thích thú giơ ngón tay cái lên.
Lăng Hàn Nhượng liếc nhìn cô gái đó với vẻ mặt tức giận rồi quay qua nói vào điện thoại "Cô là đang chửi đểu tôi khiến cô phải đi giải quyết mấy vụ tình ái của tôi sao?"
"Hì hì. Lăng tổng nghĩ sao thì nó là vậy, tôi không liên quan. Cúp máy trước nha. Bye anh!" Hạ Ninh Dung lập tức cúp máy để tránh cơn thịnh nộ của Lăng Hàn Nhượng
Lăng Hàn Nhượng bị Hạ Ninh Dung cúp máy trước liền như nổi cơn điên, anh hung hăng ném điện thoại xuống bàn làm việc.
"Anh hai, em bắt đầu thích người chị dâu tương lai này rồi đấy." Em gái Lăng Hàn Nhượng giơ hai ngón tay cái lên trước mặt anh
"Lăng Ánh Nguyệt! Ai bảo em đi gặp thư ký của anh hả?" Lăng Hàn Nhượng tức giận quát lớn
"Ấy, anh bình tĩnh đã. Là do ở công ty mọi người đồn ầm lên là anh với cô thư ký mới có quan hệ bất chính, cả nhà lo lắng anh sẽ bị cô ấy lợi dụng nên nhờ em đi khảo sát thôi. Ai ngờ lại bị lộ sớm như vậy, thật sự có chút thất vọng a!" Lăng Ánh Nguyệt chán nản
Lăng Hàn Nhượng nhìn em gái mình với ánh mắt chán ghét: "Bộ mấy người trong nhà mình không còn ai để nhờ nữa hay sao mà đi nhờ nó nhỉ? Thật là"
/97
|