*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
ngờ lại để người ngoài nhìn thấy cảnh này
Dù sao cậu là đàn ông, ở với phụ nữ cũng chẳng có gì
Coi như trong lòng thấy lo lắng nhưng Quý Quân Tuyết lại giả vờ thản nhiên, dáng vẻ rất ung dung, rồi thờ ơ hỏi cô hầu gái đen đúa đang ngồi trên đùi mình: “Em tên là gì?” Cô hầu gái với làn da đen nhánh, đôi môi dày, chiếc mũi tròn tròn, tuy cô không xinh đẹp nhưng có một đôi mắt vô cùng sáng
Cô căng thẳng nói: “Tôi..
tôi tên là Philly.” “Em bao nhiêu tuổi rồi?”
“17 a.”
“Em còn nhỏ như vậy mà đã đi làm thuê sao?” “Nhà nghèo, có thể đến chỗ ti úy Lãnh làm việc đã là vinh hạnh rồi ạ.”
“...” Nghe vậy, trong lòng Quý Quân Tuyết3có hơi lo lắng
Nếu cậu làm người ta bị mất việc thì phải làm sao?
Trong lúc nói chuyện, một người đàn ông lạ mặt đi tới trước mặt bọn họ, khi tới trước mặt Quý Quân Tuyết thì cảnh cáo: “Quý Quân Tuyết, cậu có biết cậu đang làm gì không?” Quý Quân Tuyết thờ ơ quay đầu nhìn người đàn ông lạ mặt kia
Có thể gọi tên cậu, nói vậy người này biết Phong Thiên Lãnh
Cô hầu gái hoảng sợ, đứng dậy khỏi người Quý Quân Tuyết rồi cúi người với Phong Thích Minh
“Ti úy Minh!” “...” Quý Quân Tuyết sầm mặt xuống, anh ta là ti úy Minh! Cậu thản nhiên trả lời: “Tán gái, không thấy sao?”
“Cậu...” Phong Thích Minh suýt nữa bị nước bọt của mình sặc chết: “Cậu không phải là0gay?” “Ai nói với anh tôi là gay? Đừng tưởng cứ là đàn ông bị Phong Thiên Lãnh mang về thì đều là gay.”
Nghe vậy, Phong Thích Minh cứ như nghe được câu chuyện cười mà cười lên.
“Tôi mặc kệ cậu như thế nào, hiện giờ đi theo tôi.” Nói rồi Phong Thích Minh tiến lên, bắt ngay lấy cổ tay của Quý Quân Tuyết.
“Anh muốn dẫn tôi ra ngoài?” Quý Quân Tuyết không thể tin nổi mà nhìn Phong Thích Minh
Khóe miệng Phong Thích Minh cong lên, ý nói đứng có nằm mơ giữa ban ngày nữa
“Về phòng của cậu, có thứ hay muốn cho cậu xem.” “...”Quý Quân Tuyết nhìn anh ta từ trên xuống dưới, rồi hất tay anh ta ra, ngồi vào chỗ cũ.
Đối với đồ của người lạ cậu hoàn toàn5không có hứng thú
Phong Thích Minh thấy cậu thờ ơ không chút động lòng liên tức giận
Nếu là người khác thì anh ta đã cứ thể cưỡng ép, nhưng cậu con trai này chính là người mà Phong Thiên Lãnh để trong lòng
Nếu không cẩn thận làm cậu ta bị tổn thương hay bị đau thì cái tên tượng bằng Phong Thiên Lãnh kia không trở mặt với mình mới là lạ
Bất đắc dĩ Phong Thích Minh bèn lấy một quyển sổ bìa da từ trong người ra
Mở trang thứ nhất ra, đưa tới trước mặt Quý Quân Tuyết.
Trên mặt giấy trắng là hai chữ viết đẹp đẽ như rồng bay phượng múa.
“Cảnh Triệt.”
“Cái này thì cậu sẽ có hứng thú chứ...”
Phong Thích Minh còn chưa nói dứt lời thì Quý Quân Tuyết đã đoạt lấy4quyển sổ trong tay anh ta
Cậu lật tờ tiếp theo thì mới biết, đây là nhật ký của Cảnh Triệt
Khuôn mặt tuấn tú của cậu trầm xuống, cậu tức giận gập quyển sổ lại
“Sao anh lại có vật này? Anh không biết hành vi xem trộm nhật ký của người khác là hành vi không có đạo đức hay sao?” Phong Thích Minh không nói gì mà chỉ cười khẩy
“Đồ vật tôi đưa cho cậu, còn có xem hay không thì tùy cậu.” “Anh vẫn chưa nói cho tôi biết sao anh có nó như thế nào? Anh gặp Cảnh Triệt rồi sao?” “Không thể trả lời!” Phong Thích Minh để lại một câu rồi xoay người rời đi.
ngờ lại để người ngoài nhìn thấy cảnh này
Dù sao cậu là đàn ông, ở với phụ nữ cũng chẳng có gì
Coi như trong lòng thấy lo lắng nhưng Quý Quân Tuyết lại giả vờ thản nhiên, dáng vẻ rất ung dung, rồi thờ ơ hỏi cô hầu gái đen đúa đang ngồi trên đùi mình: “Em tên là gì?” Cô hầu gái với làn da đen nhánh, đôi môi dày, chiếc mũi tròn tròn, tuy cô không xinh đẹp nhưng có một đôi mắt vô cùng sáng
Cô căng thẳng nói: “Tôi..
tôi tên là Philly.” “Em bao nhiêu tuổi rồi?”
“17 a.”
“Em còn nhỏ như vậy mà đã đi làm thuê sao?” “Nhà nghèo, có thể đến chỗ ti úy Lãnh làm việc đã là vinh hạnh rồi ạ.”
“...” Nghe vậy, trong lòng Quý Quân Tuyết3có hơi lo lắng
Nếu cậu làm người ta bị mất việc thì phải làm sao?
Trong lúc nói chuyện, một người đàn ông lạ mặt đi tới trước mặt bọn họ, khi tới trước mặt Quý Quân Tuyết thì cảnh cáo: “Quý Quân Tuyết, cậu có biết cậu đang làm gì không?” Quý Quân Tuyết thờ ơ quay đầu nhìn người đàn ông lạ mặt kia
Có thể gọi tên cậu, nói vậy người này biết Phong Thiên Lãnh
Cô hầu gái hoảng sợ, đứng dậy khỏi người Quý Quân Tuyết rồi cúi người với Phong Thích Minh
“Ti úy Minh!” “...” Quý Quân Tuyết sầm mặt xuống, anh ta là ti úy Minh! Cậu thản nhiên trả lời: “Tán gái, không thấy sao?”
“Cậu...” Phong Thích Minh suýt nữa bị nước bọt của mình sặc chết: “Cậu không phải là0gay?” “Ai nói với anh tôi là gay? Đừng tưởng cứ là đàn ông bị Phong Thiên Lãnh mang về thì đều là gay.”
Nghe vậy, Phong Thích Minh cứ như nghe được câu chuyện cười mà cười lên.
“Tôi mặc kệ cậu như thế nào, hiện giờ đi theo tôi.” Nói rồi Phong Thích Minh tiến lên, bắt ngay lấy cổ tay của Quý Quân Tuyết.
“Anh muốn dẫn tôi ra ngoài?” Quý Quân Tuyết không thể tin nổi mà nhìn Phong Thích Minh
Khóe miệng Phong Thích Minh cong lên, ý nói đứng có nằm mơ giữa ban ngày nữa
“Về phòng của cậu, có thứ hay muốn cho cậu xem.” “...”Quý Quân Tuyết nhìn anh ta từ trên xuống dưới, rồi hất tay anh ta ra, ngồi vào chỗ cũ.
Đối với đồ của người lạ cậu hoàn toàn5không có hứng thú
Phong Thích Minh thấy cậu thờ ơ không chút động lòng liên tức giận
Nếu là người khác thì anh ta đã cứ thể cưỡng ép, nhưng cậu con trai này chính là người mà Phong Thiên Lãnh để trong lòng
Nếu không cẩn thận làm cậu ta bị tổn thương hay bị đau thì cái tên tượng bằng Phong Thiên Lãnh kia không trở mặt với mình mới là lạ
Bất đắc dĩ Phong Thích Minh bèn lấy một quyển sổ bìa da từ trong người ra
Mở trang thứ nhất ra, đưa tới trước mặt Quý Quân Tuyết.
Trên mặt giấy trắng là hai chữ viết đẹp đẽ như rồng bay phượng múa.
“Cảnh Triệt.”
“Cái này thì cậu sẽ có hứng thú chứ...”
Phong Thích Minh còn chưa nói dứt lời thì Quý Quân Tuyết đã đoạt lấy4quyển sổ trong tay anh ta
Cậu lật tờ tiếp theo thì mới biết, đây là nhật ký của Cảnh Triệt
Khuôn mặt tuấn tú của cậu trầm xuống, cậu tức giận gập quyển sổ lại
“Sao anh lại có vật này? Anh không biết hành vi xem trộm nhật ký của người khác là hành vi không có đạo đức hay sao?” Phong Thích Minh không nói gì mà chỉ cười khẩy
“Đồ vật tôi đưa cho cậu, còn có xem hay không thì tùy cậu.” “Anh vẫn chưa nói cho tôi biết sao anh có nó như thế nào? Anh gặp Cảnh Triệt rồi sao?” “Không thể trả lời!” Phong Thích Minh để lại một câu rồi xoay người rời đi.
/1497
|