Chương 7 (7.2) -Nè! Cô bị làm sao vậy? - Kevil mặt vẫn nhăn nhó, tỏ ra khó chịu trước thái độ lạnh lẽo của Asa. Im lặng. -Làm sao vậy? - Vẫn cố gắng hét lên, mặt Kevil đỏ bừng. Bốp! Khuôn mặt lạnh nhìn Kevil, ném về phía cậu một chiếc bánh ngọt tròn tròn nhưng khổ nỗi Asa nhắm đâu không nhắm lại nhắm ngay giữa miệng cậu mà ném vào. -Câm mồm vào! - Giọng cô vẫn lạnh như ngày nào, trừng mắt nhìn Kevil. Á khẩu. Kevil thực sự ngậm miệng lại vì không nghĩ rằng cái cách mà cô im lặng đã đổi lại một hành động khá "nữ tính", đến nỗi mà làm miệng cậu như muốn rách ra ngay lập tức vậy. Kevil nhìn nó một cách tình tứ nhất có thể. -Hey! - Kevil kéo tay áo nó, gọi. -Gì? - Nó nhìn cậu. Không nói gì, Kevil chỉ nhẹ nhàng mà vòng tay qua eo nó rồi mỉm cười nhẹ, nhanh chóng siết chặt vòng tay mà trong lòn cảm thấy ấm áp lạ thường. -A... Ke... Kevil cậu... làm... cái gì... vậy? - Mặt nó bỗng nhiên đỏ bừng bừng như trái gấc chín. -Nhìn mặt cậu trông đáng yêu lắm đó! - Nhìn khuôn mặt đỏ lựng của nó mà Kevil không khỏi bật cười. -À... ừ thì... - Nó cúi đầu, tim như chỉ chờ nhảy ra khỏi lồng ngực. Kevil bỗng cười lớn trước thái độ của nó. Nhưng không để ý rằng có một người vẫn đang theo dõi họ, thâm tâm cảm thấy bực bộ vô cùng. Trả Lời Với Trích Dẫn
/83
|