Có mấy chục con Yêu thú Tam cấp gia nhập làm cục diện chiến trường đột nhiên biến đổi, số người thương vong tăng vọt.
Lúc này, Cầu Cứu Phù không còn nhiều tác dụng.
Trưởng Lão Ngoại Tông cùng Chấp Sự Nội Tông có tu vi Địa Sát cảnh trên cơ bản đều tiến lên nghênh đón Yêu thú Tam cấp, chỉ còn lại le que mấy tên Trưởng Lão Ngoại Tông.
Nếu như quá nhiều người bóp nát Cầu Cứu Phù, Trưởng Lão Ngoại Tông cũng không giúp được.
- Đó là cái gì?
Triệu Minh Nguyệt chỉ đám Yêu thú xa xa, một đám lục sắc hay nói khác hơn là một sinh vật hình người màu lục (xanh).
- Yêu Ma.
Trần Phương Hoa biến sắc.
Bất kể là Yêu Ma Nhất cấp, hay Yêu Ma Nhị cấp, cũng vô cùng kinh khủng.
Yêu thú, dù sao cũng là thú, trí khôn không cao.
Mà Yêu Ma, trí khôn không kém nhân loại.
Nếu chỉ như vậy thì thôi.
Đằng này, thực lực của Yêu Ma thực gấp mười lần Yêu thú.
Yêu Ma Nhất cấp đủ càn quét bất kỳ Yêu thú Nhất cấp nào, thực lực có thể so với Yêu thú Nhị cấp Sơ giai.
Mà Yêu Ma Nhị cấp còn kinh khủng hơn, đây là tồn tại có thể so với Yêu thú Tam cấp Sơ giai.
Trí không cùng lực lượng phối hợp nhau, khiến cho Yêu Ma trở thành cấm kỵ, cấm kỵ khiến Võ giả phải biến sắc khi nói đến.
- Đây chính là Yêu Ma sao? Lại có thể thôn phệ huyết nhục khôi phục thương thế.
Lý Phù Trần thấy một con Yêu Ma Nhất cấp bị đánh thương, sau đó nắm lấy thi thể Võ giả dưới đất căn xé, chỉ trong chốc lát, thương thế trên người đã lành lại.
- Hơn nữa còn có thể sử dụng vũ khí.
Triệu Minh Nguyệt rung động.
Những vũ khí của Yêu Ma đều là binh khí nặng, không phải chùy, búa thì là lang nha bổng, mặc dù hết sức đơn sơ, không sắc bén, tinh xảo như binh khí của Võ giả, nhưng hơn ở chỗ lực lớn, trầm trọng.
- Yêu Ma tới, cẩn thận.
Đối với Yêu Ma, Trần Phương Hoa cũng không dám khinh thường, cho dù là Yêu Ma Nhất cấp.
Kiệt kiệt kiệt kiệt kiệt.
Một đám Yêu Ma phát ra tiếng cười tàn nhẫn, vọt tới ba người Lý Phù Trần.
- Vạn Mai Kiếm Pháp!
Trần Phương Hoa hít sâu một hơi, thi triển Vạn Mai Kiếm Pháp, vô số kiếm quang màu đỏ nhạt tấn công Yêu Ma.
Phốc phốc phốc phốc. . .
Ít nhất có một nữa Yêu Ma Nhất cấp chết dưới một kiếm này của Trần Phương Hoa, còn dư lại mười mấy Yêu Ma, tay cầm khiên, chặn lại công kích này.
- May mắn là số lượng Yêu Ma không nhiều, bằng không trận chiến này nguy hiểm a!
Khóe miệng của Lý Phù Trần co rúc.
Binh khí giao nhau.
Mười mấy Yêu Ma xen lẫn với nhiều Yêu thú, vây công ba người Lý Phù Trần.
Đương!
Trong quá trình giao chiến kịch liệt, một con Yêu Ma thoát ra đám Yêu thú chém một búa về phía Lý Phù Trần.
Mặt búa này to cỡ cái mâm, sức nặng không dưới một ngàn cân, một búa chém xuống, lực đạo vô cùng khổng lồ, Lý Phù Trần lại không thể dùng một kiếm đánh bay búa của đối phương, để thân hình của đối phương ngã về sau, lẫn vào trong đám Yêu thú.
Lý Phù Trần một trận không nói, một đối một, hắn hoàn toàn có thể giết chết Yêu Ma Nhất cấp trong nháy mắt, công kích của đối phương căn bản không có bất kỳ quy tắc nào.
Nhưng trong hỗn chiến, Yêu Ma quá giảo hoạt, đều chờ đợi cơ hội tấn công, chưa bao giờ đơn đả độc đấu.
Hiển nhiên, Trần Phương Hoa cùng Triệu Minh Nguyệt cũng phát hiện điểm này.
- Vạn Mai Kiếm Pháp.
Trần Phương Hoa thường xuyên thi triển Vạn Mai Kiếm Pháp, đánh chết một mảng Yêu thú, mấy đầu Yêu Ma Nhất cấp không kịp chống lên tấm khiên, thì đã bị một kiếm của Trần Phương Hoa đánh chết.
Chỉ là làm như vậy khiến cho Chân khí tiêu hao gấp bội.
Lấy tu vi của Trần Phương Hoa, lúc này cũng phải dùng một viên Hoàng cấp Cao giai Hồi Khí Đan.
Triệu Minh Nguyệt thì không chịu nổi, nếu không có Trần Phương Hoa cùng Lý Phù Trần chống đỡ, nàng đã sớm chết mấy lần rồi.
- Tích Thủy Xuyên Thạch.
Kiếm quang xuất ra, Lý Phù Trần đâm xuyên qua yết hầu của một con Yêu Ma Nhất cấp, cùng lúc đó, hắn giơ ra tay trái, chưởng lực nóng cháy đánh chết một con Yêu thú Nhị cấp Trung giai.
Ba người Lý Phù Trần còn có thể chống đỡi, bên kia, chín người Liêu Hải Long thì vô cùng nguy hiểm
Bùng!
Hai tên đệ tử Nội Tông chịu không nổi nữa, bóp nát Cầu Cứu Phù.
Rất nhanh, một tên Trưởng Lão Ngoại Tông một tay một người cứu đi.
Bùng!
Lại hai tên đệ tử Nội Tông bóp nát Cầu Cứu Phù.
Cứ như vậy, chín người bên Liêu Hải Long chỉ còn lại năm người.
- Đáng chết, những Yêu Ma này quá giảo hoạt.
Sắc mặt của Liêu Hải Long đen lại, hắn đường đường là thiên kiêu Quy Nguyên cảnh lục trọng lại bị một đám Yêu Ma Nhất cấp làm cho sứt đầu mẻ trán.
Nếu đổi thành một đám Yêu thú Nhị cấp Sơ giai, hắn nào có chật vật như vậy.
- Liêu sư huynh, Ô sư muội, bên Lý Phù Trần, còn có Trần Phương Hoa sư tỷ cùng Triệu Minh Nguyệt sư muội ở đấy, không bằng chúng ta tụ hợp lại đi.
Cao Trường Thiên đề nghị.
- Được, Liêu sư huynh, ngươi thấy thế nào.
Ô Thanh Mai nhìn về phía Liêu Hải Long.
- Bọn họ đơn bạc, chúng ta qua giúp bọn họ cũng được.
Liêu Hải Long đương nhiên không thừa nhận hắn cần người khác cứu, gật đầu nói.
Hai đội ngũ cách nhau không xa, chỉ trong chốc lát, đã hội họp với nhau.
- Ta nói một mình ngươi làm sao tới Thú Huyết Trấn, nguyên lai có Trần sư tỷ bảo bọc.
Liêu Hải Long châm chọc Lý Phù Trần.
Lý Phù Trần cười nhạt:
- Trần sư tỷ bảo bọc thì thế nào, ít nhất không giống như ngươi, ngay cả thành viên của mình cũng không che chở được.
- Ngươi.
Liêu Hải Long giận dữ, hai mắt bốc lửa.
- Được rồi, bây giờ cần phải chống đở thú triều, các ngươi cũng không muốn bóp nát Cầu Cứu Phù đi!
Trần Phương Hoa trừng mắt Liêu Hải Long một cái.
Mặc dù Cầu Cứu Phù có thể cứu bản thân một mạng, nhưng sau khi được cứu trở về thì thu hoạch trên chiến trường cũng rời xa bọn họ, chỉ có người kiên trì nổi mới được thu hoạch chiến lợi phẩm.
Phải biết rằng Yêu thú trên chiến trường đâu chỉ có mười vạn, dù trong một trăm Yêu thú, có một con có Yêu hạch, thì cũng đủ mọi người phát tài.
Dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là phải chiến thắng.
- Hừ!
Ánh mắt của hắn lạnh lùng nhìn Lý Phù Trần, Liêu Hải Long không nói thêm gì nữa.
Tám người tụ hợp cùng một chỗ, sức chiến đấu tăng vọt, dù bị nhiều Yêu thú, Yêu Ma hơn vây công, tám người cũng cảm thấy nhẹ nhàng không ít.
Theo cuộc chiến ngày càng khốc liệt, mỗi người đều lấy ra sở trường của mình.
Nhất là Lý Phù Trần, vận chuyển Xích Hỏa Huyền Công tầng thứ mười ba, Ô Thanh Mai cùng Cao Trường Thiên cách một khoảng cũng cảm thấy nóng cháy, không khỏi giật mình trong lòng.
Xem ra thực lực của Lý Phù Trần sau khi tiến vào Quy Nguyên cảnh, tiến bộ còn nhanh hơn.
Ô Thanh Mai đảo mắt một vòng.
Mặc dù Ô Thanh Mai nàng thích kết giao với cường giả thiên kiêu, nhưng cũng không phải một người tùy tiện, bất kể là Thượng Quan Hồng hay Vũ Văn Thiên, hoặc là Liêu Hải Long, nàng chỉ cùng bọn họ quan hệ mập mờ mà thôi, cũng không có tiến triển thực chất.
Dù sao nàng cũng có căn cốt tứ tinh, còn không đến mức cam chịu đọa lạc.
Mơ hồ, nàng nhận ra được Lý Phù Trần không phải đơn giản là căn cốt phổ thông như vậy, đáng giá nàng kết giao.
- Lý Phù Trần, chúng ta đổi chỗ, nơi này có một Yêu Ma Nhất cấp quá giảo hoạt.
Ô Thanh Mai đột nhiên nói.
- Có thể.
Lý Phù Trần không nghi ngờ gì, cùng đối phương đổi chỗ.
Phốc!
Thi triển Tích Thủy Kiếm Quyết, Lý Phù Trần một kiếm đã tiêu diệt một đầu Yêu Ma Nhất cấp.
- Lý Phù Trần, ngươi ẩn giấu đủ sâu, theo ta nhìn, Vũ Văn Thiên cũng chỉ như vậy.
Trên khuôn mặt thanh thuần quyến rũ của Ô Thanh Mai hiện lên ý cười.
Cao Trường Thiên một bên, vẻ mặt ảm đạm, bất kể là Vũ Văn Thiên hay là Lý Phù Trần, hắn đều tự nhận không bằng.
- Chỉ là Võ giả Quy Nguyên cảnh tứ trọng, có thể lợi hại đến đâu.
Liêu Hải Long thấy Ô Thanh Mai hơi có vẻ thân thiết cùng Lý Phù Trần, vẻ mặt âm trầm vô cùng, vận chuyển Bích Ảnh Huyền Công, cố ý đụng Lý Phù Trần một cái, suýt nữa đẩy Lý Phù Trần vào trong đám Yêu thú.
Tới mà không đi là vô lễ, Lý Phù Trần mượn cơ hội đụng Liêu Hải Long một cái.
- Liêu sư huynh mạnh như vậy thì có thể chiến đấu một mình a.
- Lý Phù Trần, ngươi muốn chết.
Liêu Hải Long ngạnh kháng một con Yêu Ma đánh lén, nổi giận, muốn giết tới Lý Phù Trần.
- Liêu Hải Long, ngươi nói nhảm một câu nữa, thì cút ra ngoài cho ta.
Trần Phương Hoa lạnh nhạt nói.
- Được, rất tốt, Lý Phù Trần, ngươi có Trần sư tỷ bao che, dám bất kính với ta, chờ sau thú triều, ta sẽ thật tốt tính sổ với ngươi.
Liêu Hải Long đè nén tức giận, một kiếm đánh chết một con Yêu Ma Nhất cấp.
Lúc này, Cầu Cứu Phù không còn nhiều tác dụng.
Trưởng Lão Ngoại Tông cùng Chấp Sự Nội Tông có tu vi Địa Sát cảnh trên cơ bản đều tiến lên nghênh đón Yêu thú Tam cấp, chỉ còn lại le que mấy tên Trưởng Lão Ngoại Tông.
Nếu như quá nhiều người bóp nát Cầu Cứu Phù, Trưởng Lão Ngoại Tông cũng không giúp được.
- Đó là cái gì?
Triệu Minh Nguyệt chỉ đám Yêu thú xa xa, một đám lục sắc hay nói khác hơn là một sinh vật hình người màu lục (xanh).
- Yêu Ma.
Trần Phương Hoa biến sắc.
Bất kể là Yêu Ma Nhất cấp, hay Yêu Ma Nhị cấp, cũng vô cùng kinh khủng.
Yêu thú, dù sao cũng là thú, trí khôn không cao.
Mà Yêu Ma, trí khôn không kém nhân loại.
Nếu chỉ như vậy thì thôi.
Đằng này, thực lực của Yêu Ma thực gấp mười lần Yêu thú.
Yêu Ma Nhất cấp đủ càn quét bất kỳ Yêu thú Nhất cấp nào, thực lực có thể so với Yêu thú Nhị cấp Sơ giai.
Mà Yêu Ma Nhị cấp còn kinh khủng hơn, đây là tồn tại có thể so với Yêu thú Tam cấp Sơ giai.
Trí không cùng lực lượng phối hợp nhau, khiến cho Yêu Ma trở thành cấm kỵ, cấm kỵ khiến Võ giả phải biến sắc khi nói đến.
- Đây chính là Yêu Ma sao? Lại có thể thôn phệ huyết nhục khôi phục thương thế.
Lý Phù Trần thấy một con Yêu Ma Nhất cấp bị đánh thương, sau đó nắm lấy thi thể Võ giả dưới đất căn xé, chỉ trong chốc lát, thương thế trên người đã lành lại.
- Hơn nữa còn có thể sử dụng vũ khí.
Triệu Minh Nguyệt rung động.
Những vũ khí của Yêu Ma đều là binh khí nặng, không phải chùy, búa thì là lang nha bổng, mặc dù hết sức đơn sơ, không sắc bén, tinh xảo như binh khí của Võ giả, nhưng hơn ở chỗ lực lớn, trầm trọng.
- Yêu Ma tới, cẩn thận.
Đối với Yêu Ma, Trần Phương Hoa cũng không dám khinh thường, cho dù là Yêu Ma Nhất cấp.
Kiệt kiệt kiệt kiệt kiệt.
Một đám Yêu Ma phát ra tiếng cười tàn nhẫn, vọt tới ba người Lý Phù Trần.
- Vạn Mai Kiếm Pháp!
Trần Phương Hoa hít sâu một hơi, thi triển Vạn Mai Kiếm Pháp, vô số kiếm quang màu đỏ nhạt tấn công Yêu Ma.
Phốc phốc phốc phốc. . .
Ít nhất có một nữa Yêu Ma Nhất cấp chết dưới một kiếm này của Trần Phương Hoa, còn dư lại mười mấy Yêu Ma, tay cầm khiên, chặn lại công kích này.
- May mắn là số lượng Yêu Ma không nhiều, bằng không trận chiến này nguy hiểm a!
Khóe miệng của Lý Phù Trần co rúc.
Binh khí giao nhau.
Mười mấy Yêu Ma xen lẫn với nhiều Yêu thú, vây công ba người Lý Phù Trần.
Đương!
Trong quá trình giao chiến kịch liệt, một con Yêu Ma thoát ra đám Yêu thú chém một búa về phía Lý Phù Trần.
Mặt búa này to cỡ cái mâm, sức nặng không dưới một ngàn cân, một búa chém xuống, lực đạo vô cùng khổng lồ, Lý Phù Trần lại không thể dùng một kiếm đánh bay búa của đối phương, để thân hình của đối phương ngã về sau, lẫn vào trong đám Yêu thú.
Lý Phù Trần một trận không nói, một đối một, hắn hoàn toàn có thể giết chết Yêu Ma Nhất cấp trong nháy mắt, công kích của đối phương căn bản không có bất kỳ quy tắc nào.
Nhưng trong hỗn chiến, Yêu Ma quá giảo hoạt, đều chờ đợi cơ hội tấn công, chưa bao giờ đơn đả độc đấu.
Hiển nhiên, Trần Phương Hoa cùng Triệu Minh Nguyệt cũng phát hiện điểm này.
- Vạn Mai Kiếm Pháp.
Trần Phương Hoa thường xuyên thi triển Vạn Mai Kiếm Pháp, đánh chết một mảng Yêu thú, mấy đầu Yêu Ma Nhất cấp không kịp chống lên tấm khiên, thì đã bị một kiếm của Trần Phương Hoa đánh chết.
Chỉ là làm như vậy khiến cho Chân khí tiêu hao gấp bội.
Lấy tu vi của Trần Phương Hoa, lúc này cũng phải dùng một viên Hoàng cấp Cao giai Hồi Khí Đan.
Triệu Minh Nguyệt thì không chịu nổi, nếu không có Trần Phương Hoa cùng Lý Phù Trần chống đỡ, nàng đã sớm chết mấy lần rồi.
- Tích Thủy Xuyên Thạch.
Kiếm quang xuất ra, Lý Phù Trần đâm xuyên qua yết hầu của một con Yêu Ma Nhất cấp, cùng lúc đó, hắn giơ ra tay trái, chưởng lực nóng cháy đánh chết một con Yêu thú Nhị cấp Trung giai.
Ba người Lý Phù Trần còn có thể chống đỡi, bên kia, chín người Liêu Hải Long thì vô cùng nguy hiểm
Bùng!
Hai tên đệ tử Nội Tông chịu không nổi nữa, bóp nát Cầu Cứu Phù.
Rất nhanh, một tên Trưởng Lão Ngoại Tông một tay một người cứu đi.
Bùng!
Lại hai tên đệ tử Nội Tông bóp nát Cầu Cứu Phù.
Cứ như vậy, chín người bên Liêu Hải Long chỉ còn lại năm người.
- Đáng chết, những Yêu Ma này quá giảo hoạt.
Sắc mặt của Liêu Hải Long đen lại, hắn đường đường là thiên kiêu Quy Nguyên cảnh lục trọng lại bị một đám Yêu Ma Nhất cấp làm cho sứt đầu mẻ trán.
Nếu đổi thành một đám Yêu thú Nhị cấp Sơ giai, hắn nào có chật vật như vậy.
- Liêu sư huynh, Ô sư muội, bên Lý Phù Trần, còn có Trần Phương Hoa sư tỷ cùng Triệu Minh Nguyệt sư muội ở đấy, không bằng chúng ta tụ hợp lại đi.
Cao Trường Thiên đề nghị.
- Được, Liêu sư huynh, ngươi thấy thế nào.
Ô Thanh Mai nhìn về phía Liêu Hải Long.
- Bọn họ đơn bạc, chúng ta qua giúp bọn họ cũng được.
Liêu Hải Long đương nhiên không thừa nhận hắn cần người khác cứu, gật đầu nói.
Hai đội ngũ cách nhau không xa, chỉ trong chốc lát, đã hội họp với nhau.
- Ta nói một mình ngươi làm sao tới Thú Huyết Trấn, nguyên lai có Trần sư tỷ bảo bọc.
Liêu Hải Long châm chọc Lý Phù Trần.
Lý Phù Trần cười nhạt:
- Trần sư tỷ bảo bọc thì thế nào, ít nhất không giống như ngươi, ngay cả thành viên của mình cũng không che chở được.
- Ngươi.
Liêu Hải Long giận dữ, hai mắt bốc lửa.
- Được rồi, bây giờ cần phải chống đở thú triều, các ngươi cũng không muốn bóp nát Cầu Cứu Phù đi!
Trần Phương Hoa trừng mắt Liêu Hải Long một cái.
Mặc dù Cầu Cứu Phù có thể cứu bản thân một mạng, nhưng sau khi được cứu trở về thì thu hoạch trên chiến trường cũng rời xa bọn họ, chỉ có người kiên trì nổi mới được thu hoạch chiến lợi phẩm.
Phải biết rằng Yêu thú trên chiến trường đâu chỉ có mười vạn, dù trong một trăm Yêu thú, có một con có Yêu hạch, thì cũng đủ mọi người phát tài.
Dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là phải chiến thắng.
- Hừ!
Ánh mắt của hắn lạnh lùng nhìn Lý Phù Trần, Liêu Hải Long không nói thêm gì nữa.
Tám người tụ hợp cùng một chỗ, sức chiến đấu tăng vọt, dù bị nhiều Yêu thú, Yêu Ma hơn vây công, tám người cũng cảm thấy nhẹ nhàng không ít.
Theo cuộc chiến ngày càng khốc liệt, mỗi người đều lấy ra sở trường của mình.
Nhất là Lý Phù Trần, vận chuyển Xích Hỏa Huyền Công tầng thứ mười ba, Ô Thanh Mai cùng Cao Trường Thiên cách một khoảng cũng cảm thấy nóng cháy, không khỏi giật mình trong lòng.
Xem ra thực lực của Lý Phù Trần sau khi tiến vào Quy Nguyên cảnh, tiến bộ còn nhanh hơn.
Ô Thanh Mai đảo mắt một vòng.
Mặc dù Ô Thanh Mai nàng thích kết giao với cường giả thiên kiêu, nhưng cũng không phải một người tùy tiện, bất kể là Thượng Quan Hồng hay Vũ Văn Thiên, hoặc là Liêu Hải Long, nàng chỉ cùng bọn họ quan hệ mập mờ mà thôi, cũng không có tiến triển thực chất.
Dù sao nàng cũng có căn cốt tứ tinh, còn không đến mức cam chịu đọa lạc.
Mơ hồ, nàng nhận ra được Lý Phù Trần không phải đơn giản là căn cốt phổ thông như vậy, đáng giá nàng kết giao.
- Lý Phù Trần, chúng ta đổi chỗ, nơi này có một Yêu Ma Nhất cấp quá giảo hoạt.
Ô Thanh Mai đột nhiên nói.
- Có thể.
Lý Phù Trần không nghi ngờ gì, cùng đối phương đổi chỗ.
Phốc!
Thi triển Tích Thủy Kiếm Quyết, Lý Phù Trần một kiếm đã tiêu diệt một đầu Yêu Ma Nhất cấp.
- Lý Phù Trần, ngươi ẩn giấu đủ sâu, theo ta nhìn, Vũ Văn Thiên cũng chỉ như vậy.
Trên khuôn mặt thanh thuần quyến rũ của Ô Thanh Mai hiện lên ý cười.
Cao Trường Thiên một bên, vẻ mặt ảm đạm, bất kể là Vũ Văn Thiên hay là Lý Phù Trần, hắn đều tự nhận không bằng.
- Chỉ là Võ giả Quy Nguyên cảnh tứ trọng, có thể lợi hại đến đâu.
Liêu Hải Long thấy Ô Thanh Mai hơi có vẻ thân thiết cùng Lý Phù Trần, vẻ mặt âm trầm vô cùng, vận chuyển Bích Ảnh Huyền Công, cố ý đụng Lý Phù Trần một cái, suýt nữa đẩy Lý Phù Trần vào trong đám Yêu thú.
Tới mà không đi là vô lễ, Lý Phù Trần mượn cơ hội đụng Liêu Hải Long một cái.
- Liêu sư huynh mạnh như vậy thì có thể chiến đấu một mình a.
- Lý Phù Trần, ngươi muốn chết.
Liêu Hải Long ngạnh kháng một con Yêu Ma đánh lén, nổi giận, muốn giết tới Lý Phù Trần.
- Liêu Hải Long, ngươi nói nhảm một câu nữa, thì cút ra ngoài cho ta.
Trần Phương Hoa lạnh nhạt nói.
- Được, rất tốt, Lý Phù Trần, ngươi có Trần sư tỷ bao che, dám bất kính với ta, chờ sau thú triều, ta sẽ thật tốt tính sổ với ngươi.
Liêu Hải Long đè nén tức giận, một kiếm đánh chết một con Yêu Ma Nhất cấp.
/225
|