Vĩnh An

Chương 77: Một ngày trưa vui vẻ

/81


Bến phà Nguyệt Lạc.

Ta ôm đàn, ngồi trước mặt Lý Thành Khí, tay chân có chút luống cuống.

Chàng mặc trường sam màu xanh thắt lưng đeo đai ngọc, đôi mắt sáng tựa như phản chiếu ánh trăng, ngửa đầu uống hết chén rượu: "Không phải nói vừa học khúc đàn mới sao? Bổn vương chờ nàng đã nửa canh giờ." Trong lời nói rõ ràng là muốn chê cười ta, ta thấy tỳ nữ và thị vệ đều ở xa mấy chục bước, cũng bất chấp dáng vẻ gì, liền lườm chàng huơ huơ nắm tay: "Phải nói trước, không cho phép chàng cười."

Chàng nhận ra ta không được tự tin lắm, trịnh trọng gật đầu hứa: "Bổn vương không cười."

Rõ ràng chàng nói rất nghiêm túc, nhưng ý trêu đùa trong mắt lại càng tăng lên, ta đành giải thích: "Uyển Nhi nói khúc đàn này là năm đó Tiểu Kiều vì Chu Công Cẩn* sáng tác ra". Ta thấy chàng muốn nói lại thôi, vội giành lời: "Tất nhiên ta biết là Uyển Nhi bịa đặt, có điều khúc đàn này quả thật nghe rất mới mẻ, liền học xong đánh cho chàng nghe." Lý Thành Khí mỉm cười: "Công Cẩn phong lưu, cùng Tiểu Kiều tình thâm bên nhau hơn mười năm, đúng là rất đáng giá để nghe."

Ta hít sâu một hơi, tay xoa xoa dây đàn, bắt đầu gảy âm.

Ý ta muốn nói là Công Cẩn xuất chinh, Tiểu Kiều lo lắng đánh đàn. Lý Thành Khí lại cố ý hiểu sai, chỉ nói đến sự tích anh hùng mỹ nhân kiều diễm. Lý Thành Khí à Lý Thành Khí, chàng có phải là nhìn ra do dự của ta, cho nên muốn bảo ta đừng ngăn trở chàng ?

Đầu ngón tay đánh ra từng làn điệu cao vút, trong lòng cũng đã rối loạn phức tạp.

Đột Quyết nhiều năm qua không dám quấy rầy biên cảnh, lại nhờ trận chiến năm xưa của Lý Thành Khí nên càng không dám có động tác rục rịch nào khác. Ngay vào lúc ta dần quen thuộc có chàng bầu bạn bên cạnh, Tây Bắc đã âm thầm báo nguy.

Từ sau trận cung biến của Lý Trọng Tuấn, Vi hậu hạ lệnh bỏ cũ thay mới rất nhiều lão tướng, hiện nay phần lớn đều là kẻ xuất thân thế gia, chưa từng trải qua một trận đại chiến nào. Một tướng quân còn chưa thấy qua khói lửa chiến tranh, mưa đao bão kiếm, thì làm sao có thể đánh lui bọn người Đột Quyết khát máu ? Mặc dù có người dám lãnh binh, nhưng chưa chắc sẽ khiến bọn chúng kinh sợ như đội quân Tây Bắc vào sinh ra tử của Lý Thành Khí.

Thành Khí, giờ phút này chàng đã nắm quyền, còn nhất thiết phải lấy thân mạo hiểm ?

Thầm nghĩ đến tận đây, ta trở nên bối rối, đầu ngón tay gảy nhầm vào khoảng không.

Thình lình vang lên tiếng hợp âm, ta kinh ngạc quay đầu, Lý Thành Khí đã mỉm cười, đặt sáo đến bên môi. Tiếng sáo uyển chuyển như dòng nước, nhẹ nhàng làm tan biến nốt nhạc đánh sai vừa rồi. Rõ ràng chỉ nghe qua một lần, chàng đã thuộc lòng hết. Đàn sáo cùng hoà vang khúc nhạc, không cần lời lẽ hoa mỹ dài dòng, chàng nói cho ta biết đáp án.

Thiên hạ Lý Đường, không chỉ có vạn dặm non sông, còn có trăm ngàn con dân.

Chàng không thể, cũng không muốn, để cho vó ngựa Đột Quyết xâm phạm lên lãnh thổ Đại Đường.

——————————————————

Lý Thành Khí đi được sáu ngày, bệ hạ từ Tam Dương cung khởi giá hồi cung.

Thái Bình công chúa vẫn còn hào hứng vô cùng, lưu mọi người ở lại Tam Dương cung với nàng. Dựa theo quan hệ giữa Lý Thành Khí và Thái Bình, ta không muốn đắc tội nàng, đành phải mang theo Tự Cung cùng Niệm An tiếp tục ở lại Tam Dương cung, nhưng không có tham gia yến tiệc ca múa của Thái Bình.

Ngày hôm nay Hạ Chí vừa bưng tới ít trà bánh, thấp giọng khuyên ta ăn nhiều chút, thì một thân ảnh đột nhiên xuất hiện ở ngoài cửa, cười nói: "Thảo dân vốn ở quan ngoại ngày ngày tiêu dao, không ngờ lại bị một kẻ quyền quý ỷ thế hiếp người ra lệnh phải tới đây chẩn bệnh cho một nữ tử". Ta ngạc nhiên quay đầu, Thẩm Thu đang mỉm cười nhìn ta: "Ngàn dặm tới nơi thật sự vất vả, chẳng biết có được xin chén trà uống đỡ khát hay không ?"

Ta nhịn không được phì cười: "Mấy năm không gặp, ngươi vẫn là bộ dáng như thế, nhìn thế nào cũng không già ?"

Từ khi bệ hạ đăng cơ tới nay, Thẩm Thu đã rời khỏi Trường An, vài năm nay thỉnh thoảng sẽ có thư gửi đến, kể nhiều về phong tục dân tình các nơi. Ta ngẫu nhiên cũng sẽ hỏi Lý Thành Khí, hắn đã thành gia lập nghiệp chưa ? Lý Thành Khí chỉ lắc đầu cười.

Hôm nay nhìn hắn, vẫn như năm đó lúc mới gặp, khuôn mặt không đổi, dáng vẻ như xưa, ngay cả ngữ khí nói chuyện cũng không có phần biến đổi.

Thẩm Thu xắn ống tay áo, thản nhiên đi vào, nói: "Không thể so với quận vương. Mấy ngày trước đây ta ở y huyện khám bệnh cho nạn dân, thì gặp đại quân của Lý Thành Khí. Phu quân nhà ngươi vừa mới xuống ngựa, bọn tiểu thị tỳ của ta ai nấy liền mặt đỏ đến mang tai". Hắn thở dài: "Vẫn là Vĩnh Bình quận vương danh chấn thiên hạ, nửa phần cũng không giảm sút."

Ta nghe hắn nhắc tới Lý Thành Khí, không khỏi khẩn trương: "Thành Khí khoẻ không ?" Thẩm Thu không biết nên khóc hay cười nhìn ta: "Ngoại trừ liều mạng chạy đi, không có gì không tốt." Ta bị hắn cười đến không được tự nhiên, cũng biết bản thân lo lắng quá mức, chàng còn ở trong lãnh thổ Đại Đường, sẽ xảy ra biến cố gì chứ ?

Thế nhưng mấy ngày nay trong lòng cứ thấp thỏm lo âu, cảm giác như sẽ có chuyện lớn phát sinh.

Rốt cuộc là chuyện gì?

Ta đang lúc ngẩn người, chợt thấy cổ tay ấm áp, Thẩm Thu đã thản nhiên cầm cổ tay ta, cẩn thận bắt mạch. Qua một lát, hắn mới buông tay ra, tiếp nhận trà Hạ Chí dâng lên, nói: "Xem ra vài năm nay Lý Thành Khí đối đãi ngươi không tệ, cơ thể tốt hơn không ít, chỉ là phải tránh uống rượu." Ta gật đầu, hắn hơi do dự, nói tiếp: "Cơ thể ngươi không bằng lúc còn nhỏ nữa, đừng tưởng rằng uống vài ly rượu thì chỉ bị nổi chút dị ứng..."

Hắn mới vừa nói hai câu, Đông Dương liền vội vàng chạy vào: "Vương phi, sủng thiếp của Lâm Tri quận vương bỗng nhiên sinh non, đã sinh được một đứa con trai". Câu này thoáng như sấm sét làm ta chấn động nói không ra lời, chỉ mới có bảy tháng, tại sao bỗng dưng sinh non... Đông Dương lại nói: "Lâm Tri quận vương rất vui mừng, nghĩ đến ngày thường Vương phi có giao tình tốt với Triệu Cơ, đặc biệt sai người đến mời Vương phi đi thăm tiểu công tử."

Ta sửng sốt, theo bản năng nhìn Thẩm Thu.

Nay Tam Dương cung ở xa kinh thành, Lý Thành Khí lại vừa mới dẫn binh xuất chinh, nếu ta một mình đi gặp Lý Long Cơ chung quy có điều không ổn. Nhưng nhiều ngày qua lại cùng Triệu Cơ, dù sao cũng có chút tình nghĩa. Lý Long Cơ lại là em ruột Lý Thành Khí, nếu hắn không mời thì tự nhiên có thể miễn bỏ, nhưng hôm nay đã cố ý sai người đến mời, nếu không đi thăm, về tình về lý đều không thể từ chối.

Thẩm Thu nhận ra nghi ngờ của ta, lắc đầu cười nói: "Tới sớm không bằng tới khéo, tiểu nhân đi theo Vương phi một chuyến." Nói xong, trước tiên là chậm rãi uống hết chén trà, mới ung dung thong thả đứng dậy.

Nhiều người dù sao vẫn tốt hơn.

Không phải là sợ Lý Long Cơ sẽ ngang nhiên làm ra cái gì, mà là không biết sẽ phát sinh chuyện gì, trong lòng cứ luôn thấp thỏm bất an.

Lý Long Cơ chỉ phái đến một nội thị, một người khác cầm đèn lồng là tỳ nữ hầu hạ nhiều năm của Thái Bình. Lão tỳ nữ kia thấy ta và Thẩm Thu đi ra, bước lên phía trước hành lễ: "Vương phi", đợi đứng dậy mới dùng mấy tiếng không thể nghe thấy nói: "Công chúa đã rời khỏi Tam Dương cung, lúc này lệnh nô tỳ theo hầu hạ Vương phi." Ta kinh ngạc nhìn bà ta một cái, cười nói: "Đứng lên đi."

Thái Bình đi rồi ? Đi khi nào ?

Nghe bà ta nói, nỗi bất an mới đè xuống vừa rồi lại càng tăng lên.

Lý Long Cơ ở tại hướng nam Ngự Uyển, lân cận là núi rừng. Ta và Thẩm Thu ngồi xe mà đi, đợi khi xuống xe, thì thấy trong ngoài cửa cung đều có hai hàng binh lính canh gác nghiêm ngặt, xung quanh có hơi quá mức im lặng, không hề có một chút không khí vui mừng.

Ta ổn định tinh thần, bước nhanh đi vào, thẳng tới lúc vào phòng mới nhìn thấy vài tỳ nữ. Bọn họ khom mình hành lễ, Lý Long Cơ hình như nghe thấy tiếng động, chậm rãi bước ra, thần sắc mệt mỏi: "Vĩnh An." Ta hỏi: "Mẫu tử bình an chứ ?" Lý Long Cơ gật đầu, nói: "Mẫu tử bình an, chỉ là sinh không đủ tháng, tổn hại thân mình, vài vị ngự y đang ở đây giúp nàng ấy bắt mạch."

Ta im lặng nhìn hắn, nhìn không ra chỗ không ổn, dần nghi ngờ chẳng lẽ là ta đa tâm ? Thẩm Thu đúng lúc đi ra từ phía sau, khom người nói: "Quận vương nếu không chê, tiểu nhân nguyện vì phu nhân bắt mạch, viết vài phương thuốc điều dưỡng thân mình." Lý Long Cơ nhìn thấy Thẩm Thu thì có hơi ngạc nhiên, giây lát lại cười hiểu rõ, gật đầu nói: "Làm phiền."

Thẩm Thu thế này mới đứng thẳng dậy, thản nhiên đi vào.

Lý Long Cơ vẫy tay cho các tỳ nữ lui xuống, bỗng nhiên hỏi: "Vĩnh An, có phải trên đường đến đây nàng vẫn còn hoài nghi ta hay không?" Ta không ngờ hắn lại có thể hỏi trực tiếp như thế, hơi trầm ngâm rồi đáp: "Đúng, ta sợ ngươi lấy Triệu Cơ làm cái cớ, làm việc gì đó. Ta đã suy xét thật lâu, cũng không rõ ngươi bảo ta tới có mục đích gì."

Lý Long Cơ không hề chớp mắt nhìn ta, dường như có rất nhiều lời muốn nói, ta tránh đi tầm mắt của hắn, nói tiếp: "Ngươi sai người đến mời ta, lấy lý do mừng con trai ngươi mới sinh, về tình về lý ta không thể cự tuyệt. Nhưng hiện giờ đến đây lại không vội vã để ta đi vào thăm nàng...". Hắn bỗng nhiên bật cười, nói giọng khàn khàn: "Ta chỉ là muốn gặp nàng, một mình nói chuyện với nàng mà thôi."

Ta ngạc nhiên nhìn hắn: "Cho nên…,ngươi quả nhiên là gạt ta?" Nhưng vì sao lại cho Thẩm Thu đi vào chẩn bệnh ?

Lý Long Cơ lắc đầu: "Ta không lừa nàng, Triệu Cơ đúng là sinh non." Ta càng không hiểu ý tứ của hắn, Lý Long Cơ lại tiến lên hai bước, ánh mắt dần nhu hoà: "Từ sau việc Lý Trọng Tuấn cung biến, bệ hạ đã sớm kiêng kị các huynh đệ chúng ta. Ba năm đã qua, lòng nghi ngờ ít nhiều cũng phai nhạt. Thử nghĩ xem, hôm nay bổn vương mừng Lân nhi được sinh ra, bệ hạ đâu có lý do ngăn cản không cho ta tạm thời quay về Trường An, để phụ vương ta được nhìn thấy đứa cháu trai đại nạn không chết này?"

Một câu này như sét đánh ngang tai, ta chăm chú quan sát hắn, không dám tin hỏi: "Cho nên ngươi vì trở về Trường An, cố ý thúc đẻ ?" Hắn trầm mặc không trả lời, nhưng lại không phủ nhận.

Ta nhìn khuôn mặt hắn dưới ánh đèn, vẫn tuấn tú như trước, cặp mắt phượng hơi cong cong lên kia phảng phất giống như Hoàng cô tổ mẫu năm xưa, vì hoàng quyền có thể mỉm cười chém giết con cháu. Lý do của hắn ta hiểu, muốn dùng con làm cớ, một lần nữa đặt chân về đất Trường An, nhưng vì sao không thể đợi thêm ba tháng nữa?

Thầm nghĩ tới đây, đầu ta như bắt được gì đó, nhưng chỉ chợt lóe lên rồi biến mất.

Trong lòng không muốn tin, lại thêm đau lòng vì hắn lại tàn nhẫn như thế, trấn tĩnh thật lâu mới lên tiếng chất vấn hắn: "Lý Long Cơ, nữ nhân bên cạnh ngươi đều toàn tâm toàn ý với ngươi, nhưng các nàng đối với ngươi mà nói, đến tột cùng là cái gì ?" Vương Hoàn năm đó đẻ non, hắn vô tình lạnh nhạt. Mà nay vì muốn nắm giữ binh quyền, hắn lại lần nữa sử dụng kế sách này.

"Thân là thê thiếp của ta, tất nhiên phải vinh cùng vinh, nhục cùng nhục với ta". Ánh đèn chiếu rọi lên người Lý Long Cơ, đôi mắt thâm trầm dọa người: "Đây cũng là chủ ý của Triệu Cơ, ta đã đáp ứng nàng ấy, nếu lấy được thiên hạ, đứa con sinh non này của Triệu Cơ chính là Đông cung Thái tử." Ta sững sờ nhìn hắn, nhiều năm qua thứ duy nhất ta không thể tiếp thu được, chính là những lý lẽ đúng sai từ miệng hắn.

Mới vừa rồi còn thương tiếc vì Triệu Cơ, lúc này chỉ cảm thấy buồn cười.

Có lẽ đối với một nữ nhân xuất thân vũ kỹ, có thể giành cơ hội để cốt nhục của mình làm chủ Đông cung, đó là cơ duyên tu mười kiếp mới có. Nhưng đối với những người như ta từ nhỏ lớn lên ở Đại Minh cung, mắt thấy từng vụ án oan, từng khối thi thể ngang dọc nằm phía trước đế vị, nào có thể xem đó là phúc khí ?

Ta cảm thấy mệt mỏi, quay mặt tránh tầm mắt hắn, nói: "Có thể đợi thêm ba tháng, ngươi không cần chỉ vì cái trước mắt như thế."

"Ba tháng ? Sợ là ba ngày cũng không thể đợi", Lý Long Cơ mỉm cười: "Uyển Nhi đã gửi mật tín đến đây, trong cung ít ngày nữa sẽ có biến cố rất lớn. Hoàng tộc Lý gia chúng ta làm sao có thể ngồi yên mặc kệ? Nếu bỏ lỡ trò hay, tâm huyết nhiều năm như vậy chẳng phải uổng phí?"

Uyển Nhi ? Tim ta đập càng ngày càng nhanh, bỗng nhiên thấy khó thở.

Vì sao lại là Uyển Nhi nói cho hắn? Trong cung sẽ có biến cố gì ? Nhìn dáng vẻ của hắn hình như đã sớm có an bài, nhưng Thành Khí vì sao lại không biết ? Hay là chàng căn bản là biết, nhưng vì trận đại chiến với Đột Quyết, nên cố ý bỏ qua ?

Suy nghĩ hỗn loạn như nước lũ dâng lên, ta nhất thời không biết làm sao.

Lý Long Cơ nắm lấy tay ta: "Vĩnh An, theo ta về Trường An."

/81

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status