Hơi nước nóng bốc lên khiến cả phòng tắm được bao phủ bởi một làn sương mù, tầm mắt của cả hai cũng đã bị che kín không thể nhìn thấy được cảnh vật chung quanh. Nếu Như không phải trên người mình còn có sức nặng trên ngực còn có cảm giác bị đè ép, Ngôn Thanh Hạm còn nghĩ ở chỗ này ngoài mình ra sẽ không còn ai khác nữa.
"Thanh Hạm nhìn bề ngoài đứng đắn như vậy, bên trong lại rất khó đoán nha. Cám ơn cô lần trước cho tôi mượn nội y, rất là vừa." tiếng nói Lam Khiên Mạch vang bên tai, nhiệt phảng phất bên tai mình rất gần. Âm thanh chậm rãi êm ái như đang nói chuyện thường ngày, bên trong còn mang theo vẻ trầm khàn. Không hề khó nghe, ngược lại càng trở nên hiểu biết cùng mị hoặc.
"Vừa thì tốt rồi." Ngôn Thanh Hạm cũng không muốn trong tình hình như vậy nói đến chuyện nội y, cô chỉ muốn Lam Khiên Mạch đứng lên khỏi người của mình, còn không mình sẽ nhích ra. "Thanh Hạm, ôm tôi chung một chỗ như vậy, cô sẽ có cảm giác sao? Có thấy đặc biệt muốn không? Hay là cảm thấy thân thể rất là nóng?"
"Lam Khiên Mạch, đừng càn quấy." nghe vấn đề Lam Khiên Mạch nói, khuôn mặt Ngôn Thanh Hạm vốn đã ửng hồng lại càng đỏ hơn. Phản ứng của cô giống như đứa bé bị nhìn trúng suy nghĩ, vừa non nớt lại hốt hoảng. "Ha ha, Thanh Hạm phản ứng cũng thật khả ái nha. Cô biết không? nữ nhân đối với tìиɦ ɖu͙ƈ luôn có khát vọng, bắt đầu cũng là từ người bạn đời của cô ấy. Tôi chỉ mới ôm cô, cảm giác được ngực tôi đang nằm trên ngực cô, bên dưới của tôi cũng đã ướt một mảng."
"Lam Khiên Mạch, cô thật sự là nữ nhân sao?" Ngôn Thanh Hạm mở to hai mắt nhìn người trước mặt mình, không dám tin những lời nói phóng đãng như vậy lại xuất phát từ miệng của một nữ nhân có thân thể giống như mình. "Ha ha, tôi có phải nữ nhân hay không, Thanh Hạm biết rõ nhất. Cô có thì tôi cũng có, thậm chí so với cô còn nhiều hơn. Nếu cô muốn kiểm tra thân thể này, cắm vào trong cũng không phải là không được."
"Đừng nói nữa." cho dù đối với việc quan hệ trong lòng không nóng vội, nhưng Ngôn Thanh Hạm cũng không phải là không hiểu được phương diện thông thường kia. Mạc gia nghiêm khắc gia giáo khiến cô được dạy dỗ tu dưỡng khí chất vô cùng tốt, trong xương nội liễm cũng rất bảo thủ. Hôm nay nghe Lam Khiên Mạch nói chuyện ấy lộ liễu như vậy, Ngôn Thanh Hạm chỉ cảm thấy xấu hổ không chịu nổi, hận không thể tìm được hai miếng bông gòn che tai mình đi.
"Thanh Hạm đúng là đứa nhỏ ngoan, chỉ nghe mấy lời như vậy thôi mà đã xấu hổ rồi, nếu như tôi làm chuyện quá đáng hơn, cô sẽ như thế nào chứ?" Lam Khiên Mạch nói xong, thì thân thể của mình liền sát hợp lại với Ngôn Thanh Hạm. Cảm thấy nàng đang dùng địa phương giữa hai chân để ma sát trên bụng mình, cái xúc cảm trơn nhẵn kia không phải là nước, cũng không phải là xà phòng tắm, mà là… nghĩ vậy, Ngôn Thanh Hạm ngốc người tại chỗ, không biết nên làm gì cho phải.
"Dáng vẻ Thanh Hạm ngẩn người thật là đáng yêu, cô biết cô bây giờ khiến tôi có cảm giác tốt thế nào không? Tôi muốn đem cô đè xuống giường, tiến vào cái nơi mà chưa bị bất kỳ ai chiếm lấy. Nơi đó nhất định rất là chật, càng nóng, sẽ càng vui vẻ hớn hở đón chào tôi. Tôi muốn một lần rồi lại một lần nữa muốn cô, cho đến khi cô cầu xin tôi tha cho, đến khi cô bị tôi làm cho đầu óc mơ hồ. Dĩ nhiên, tôi cũng muốn cô muốn tôi, muốn cô hầu hạ tôi giống như tôi đã liếm cho cô. Tôi rất muốn biết, nữ nhân như cô đây, nếu làm chuyện ấy bộ dạng sẽ như thế nào?"
"Lam Khiên Mạch, mong cô không nên dùng tôi nói đến những chuyện vọng tưởng kia, phiền cô xuống khỏi người tôi." lời nói của Lam Khiên Mạch như là trái bom đánh vào ngọn sóng lớn mãnh liệt trong lòng Ngôn Thanh Hạm, khiến sóng gió càng mạnh hơn. Cô có thể nhìn thấy ánh mắt đối phương nghiêm túc mang theo du͙ƈ vọиɠ bên trong, Ngôn Thanh Hạm biết Lam Khiên Mạch muốn làm theo những lời nàng vừa nói, chứ không phải tùy tiện nói cho vui.
Nghĩ đến cảnh tượng ấy, thân thể Ngôn Thanh Hạm so với trước còn nóng lên vài phần. Cái nóng đó không giới hạn với làn da bên ngoài, mà còn tiến sâu vào cảnh giới từng tầng bên trong. Tựa như mình là một hố dầu hỏa, mà Lam Khiên Mạch chính là ngọn lửa. Nàng cố ý đến gần mình, châm lửa đốt từ da cho đến xương máu, mọi thứ đều thiêu đốt toàn bộ.
"Ngôn Thanh Hạm, cô biết không? cấu tạo thân thể nữ nhân và đàn ông khác nhau rất nhiều không chỉ có bộ phận bên dưới, mà còn có nửa người bên trên. Tượng trưng cho nữ nhân chính là ngực, cũng chính là vị trí khiến cho các nàng vui sướng. Đàn ông đa số đều thích nữ nhân có ngực to, về điểm này, thì cô rất khá. Nhưng tiếc là, những tên đó căn bản không có cách nào hưởng dụng được khối điểm tâm mê người này của cô."
"Đến, để tôi giúp cô tẩy rửa." Lam Khiên Mạch đột nhiên đổi đề tài, nàng lấy sữa tắm để cạnh bồn nhỏ lên người mình. Sữa tắm màu trắng tinh khôi phối cùng làn da trắng nõn, chất lỏng kéo dài thành một sợi chỉ bạc, dưới ánh đèn còn lấp lánh vài ánh tinh quang, rực rỡ như ngân hà, rất là đẹp.
"Cô muốn làm gì?" Ngôn Thanh Hạm ngẩn người chú ý đến hành động của Lam Khiên Mạch, không hiểu vì sao nàng lại nói giúp mình tắm. Những nghĩ khác đi thì, tắm so với làm chuyện ấy vẫn tốt hơn nhiều. "Ha ha, Thanh Hạm uống rượu vô thì có chút ngốc rồi sao? Không phải tôi nói giúp cô tắm rồi sao? Bất quá là dùng cách khác mà thôi."
Lam Khiên Mạch nói xong, đổ sữa tắm lên người Thanh Hạm, tiếp đó đưa tay ôm lấy cô. Hai cô thân thể thoa đầy sữa tắm hợp lại, Lam Khiên Mạch tựa cằm lên vai Ngôn Thanh Hạm, nhích eo đưa bộ ngực đầy đặn hai hạt đậu đã dựng đứng lên chạm vào ngực người kia căng tròn không thua gì nàng.
Khi bốn khối tinh cầu chạm nhau, uy lực khiến cả vũ trụ như chấn động mạnh. Ngay cả như vậy bọn họ cũng không dừng lại cơ hội muốn gần sát nhau, tự do phóng khoáng chèn ép nhau đến biến dạng, bành trướng. Bọt sữa tắm màu trắng theo hai đường rãnh sâu chảy xuống nước, hương thơm say mê liền tàn mắt cả phòng tắm khiến không khí thêm mát mẻ hơn.
"Thanh Hạm, tôi thích dùng sữa tắm có mùi nhạt, tôi biết, cô cũng sẽ thích." Lam Khiên Mạch vừa nói vừa cố gắng nhích eo mình. Hô hấp của nàng càng dồn dập, nhiệt khí càng nhiều đánh vào bên tai Ngôn Thanh Hạm, khiến thân thể cô không nhịn được bị khơi dậy, hy vọng có thể chống lại cảm giác tê dại đang tích tụ trong thân thể.
Nhụy hoa tròn trĩnh được hai người chăm chỉ tưới rót đã sớm nở rộ, tất cả căng tròn béo mập, trên thân còn đọng lại bọt sữa tắm cùng hạt nước lớn. Bị dùng sức đè ép, bọn họ bị đè dẹp, nhưng rất nhanh lại ngẩng đầu lên. Với tính cách cao ngạo khiến bọn họ không thể chịu thua, thậm chí so với trước đó còn cứng hơn, lớn hơn.
"Thanh Hạm có thích tôi hầu hạ không?" lúc này, Lam Khiên Mạch đột nhiên dừng lại, nàng đưa tay chạm vào khuôn mặt đỏ bừng của Ngôn Thanh Hạm hỏi nhỏ.
"Lam Khiên Mạch, đừng làm loạn, tôi không muốn làm chuyện đó với cô."
"Thanh Hạm, thân thể cô đã sớm có phản ứng rồi. Tôi có thể có cảm giác được, nàng muốn tôi yêu nàng."
"Lam Khiên mạch, nếu như cô dừng tay lúc này, tôi sẽ không truy cứu chuyện lúc trước nữa. Nếu không tôi sẽ khiến cô không cách nào đặt chân vào thành phố X này lần nữa."
"Ha ha, Thanh Hạm đang uy hiếp tôi sao? Nhưng tôi cũng nói cho cô biết, cuộc đời tôi sợ rất nhiều thứ. Sợ gián, sợ cọp. Sợ bị điên, cũng sợ người điên. Sợ không có rượu uống, sợ không có hút thuốc, nhưng tôi lại không sợ uy hiếp."
"Có lẽ chính cô cũng là người điên."
"Không sai a, tôi là người điên, cái này không phải đã sớm nói với cô rồi sao? Hơn nữa tôi còn điều trị ở bệnh viện tâm thần một lần, cuối cùng hết bệnh từ bệnh viện tâm thần chạy ra ngoài, Thanh Hạm biết sợ tôi sao?"
"Nếu thật là như vậy, tôi sẽ cân nhắc tìm cho cô một bác sĩ giỏi."
"Ha ha, không cần, tôi không cần bác sĩ. Chỉ có cô, Ngôn Thanh Hạm, mới là thuốc của tôi."
Cuộc nói chuyện ngắn ngủi kết thúc, Lam Khiên Mạch lại hoạt động tiếp. Thấy thân thể nàng đang đè người mình từ từ trườn xuống, nằm lên, để đầu tựa lên bụng mình. Cô không hiểu Lam Khiên Mạch làm như vậy để làm gì, nhưng rất nhanh cô liền hiểu được cái gọi là chân lý tắm.
Cảm xúc nhột nhột tê dại trên đùi khiến thân thể Ngôn Thanh Hạm vừa nguội xuống liền nóng rực lại, cô ngưng mắt nhìn Lam Khiên Mạch ma sát qua lại trên người mình, thậm chí cô còn cảm giác được định ngực cứng rắn của nàng đang di chuyển qua lại trên đùi non của mình. Cảm xúc thần kỳ như vậy đánh vào thị giác khiến Ngôn Thanh Hạm không kiềm hãm được mà hừ nhẹ một tiếng, tiếng thở dốc cũng dồn dập. Cô đưa tay ra giữ hai bên thành bồn tắm, phòng ngừa chính mình lọt vào đáy bồn tắm.
"Thanh Hạm có cảm giác." Lam Khiên Mạch vừa dứt lời khiến Ngôn Thanh Ham cúi đầu nhìn về phía nàng, lập tức đập vào mắt là dung nhan tinh xảo. Làn da Lam Khiên Mạch rất tốt, dù không trang điểm thì cũng không thể thấy được nếp nhăn hay đốm nào trên da. Tướng mạo của nàng trời sinh đã yêu nghiệt, mày liễu mắt dài, mũi nhọn môi mỏng. Ngay cả màu sắc con người cũng hiếm thấy là màu đỏ nhạt, khuôn mặt trái xoan nhỏ dài kết hợp cùng ngũ quan xinh xắn, dù cho là đôi mắt nhìn qua một chút cũng sẽ câu đi hồn phách vô số người.
Lúc này nàng đang ngẩng đầu nhìn mình, đồng thời thân thể hoàn mỹ đang ma sát qua lại trên người mình. Vòng eo thon kia mỗi lần di chuyển cũng lộ ra đường cong vô cùng hoàn mỹ, đôi chân nhỏ thon dài như đuôi rắn. Ngôn Thanh Hạm cảm thấy Lam Khiên Mạch lúc này chính là một mỹ nữ xa, không chỗ nào của nàng là không câu dẫn được mình, ý đồ muốn đem mình một ngụm nuốt trọn, trở thành thức ăn trong bụng nàng.
"Thoải mái không?" chỉ là ba chữ đơn giản nhưng lại khiến Ngôn Thanh Hạm xấu hổ nói không ra lời, cô tựa đầu nghiêng sang một bên không nhìn Lam Khiên Mạch nữa, nhưng thật ra sợ cái hình dáng quẫn bách của mình bị đối phương nhìn thấy. Bỗng nhiên trên đùi truyền đến cảm xúc ngứa ngáy, cái này khiến Ngôn Thanh Hạm nhịn không được mà bắp đùi giật giật, khiến cho tay người nào đó thuận tiện trượt vào bên trong, ngang nhiên vuốt ve nơi tư mật nhất của chính mình.
"Lam Khiên Mạch, bỏ tay cô ra." địa phương tư mật bị chạm vào, Ngôn Thanh Hạm cũng không ổn định như trước được.
"Tôi chỉ muốn giúp Thanh Hạm tẩy rửa thôi mà, không lẽ lúc cô đi tắm thì sẽ không tẩy rửa chỗ này sao?"
Trong lúc Ngôn Thanh Hạm còn đang do dự thì Lam Khiên Mạch liền hụp đầu vào trong nước. Nàng tách hai chân mình ra, lách vào trong đó. Vùng tam giác bị đôi môi mềm mại hôn lên, Ngôn Thanh Hạm bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ bất thình lình mà cả người run lên. Nàng tựa đầu vào bồn tắm, hai tay níu chặt thành bồn khí lực cũng không còn.
"Lam Khiên Mạch, tôi nói không được rồi, cô…" lời nói ra, Ngôn Thanh Hạm cũng không còn cách nào nói tiếp, vì cô sợ chỉ cần mình nói tiếp sẽ có âm thanh kỳ quái phát ra. Tầm mắt bị che đi, xúc cảm phá lệ trở nên nhạy bén, cô có thể cảm giác được Lam Khiên Mạch đang nghiêm túc dùng sức liếm địa phương nằm giữa hai chân mình.
Cái lưỡi linh động nghịch ngợm lách qua cái khe nhỏ, nhẹ nhàng khơi mào hạt đậu bên trong đã sớm sưng lên không chịu nổi. Cảm giác quen thuộc như vậy khiến Ngôn Thanh Hạm sợ, vì cô biết rõ, bản thân mình từng trải qua hai lần lên đỉnh trước kia và lần sau này thì không giống như nhau hoàn toàn.
Lần đầu tiên cùng Lam Khiên Mạch làm chuyện như vậy, Ngôn Thanh Hạm chỉ cảm thấy thân thể rất nóng, cảm giác khó chịu xa lạ khiến cô muốn trốn đi. Cô muốn tìm một thứ gì đó lấp đầy mình, nhưng du͙ƈ vọиɠ đó cũng không quá cường liệt, thậm chí tùy lúc thì có thể biến mất. Mà lần thứ hai lại là trong tình huống giả vờ từ chối cho qua việc, phản ứng mãnh liệt lần đó so với lần đầu cũng tăng lên nhiều hơn. Đúng như lời Ngôn Thanh Hạm đã nói với bản thân, nếu như cô không muốn, thì không ai có thể ép cô làm bất cứ chuyện gì được. Là du͙ƈ vọиɠ thúc đẩy khiến cô không cách nào cự tuyệt Lam Khiên Mạch được, cũng vì vậy khiến hai lại quan hệ thân mật lần thứ hai.
Mà lần này, Ngôn Thanh Hạm rốt cuộc cũng cảm nhận được thói quen đáng sợ đó. Dường như cô với sự đụng chạm của Lam Khiên Mạch đã không còn sức đề kháng nữa, thậm chí khi bắt đầu còn hoàn toàn bài xích, về trở thành muốn cự mà còn nghênh, đến bây giờ thì không còn cách nào khắc chế nữa. Ngôn Thanh Hạm biết, thân thể cô vì bị Lam Khiên Mạch trêu đùa mà nổi lên cảm giác. Du͙ƈ vọиɠ lần này so với hai lần trước còn mãnh liệt hơn nhiều, cũng đến mạnh mẽ hơn.
"Thanh Hạm, chúng ta lên giường được không?" qua hồi lâu, Lam Khiên Mạch rời khỏi mặt nước, vì thiếu dưỡng khí lâu, sắc mặt nàng bị ửng đỏ. Thấy ánh mắt du͙ƈ vọиɠ nàng đang thiêu đốt, Ngôn Thanh Hạm cũng không trả lời, mà chậm rãi nhắm mắt lại, cho đến khi hai người cùng nằm lên giường cũng không hề mở mắt ra.
Ngôn Thanh Hạm để Lam Khiên Mạch tùy ý tách hai chân mình ra, một khắc sau cô cảm giác nơi tư mật dường như bị thứ gì đó kỳ quái bám vào. Cảm giác ấy rất vi diệu mà cũng rất thoải mái.
Tác giả có lời muốn nói
Ngày thứ hai đăng chương! Không biết mọi người có bị cái cảnh tui giúp cô tắm mà yd (YD = yin dao , dâʍ đãиɠ) không? Thật ra thì tui có xem qua một bộ phim có cảnh dùng ngực để thoa kem chống nắng lên ngực, thật ra tui tính viết thêm chút nữa, Lam Lam dùng ngực kẹp chân Ngôn Ngôn, nhưng nghĩ đến mọi người cảm thấy yd quá! Nếu như bị khóa chỗ này phải sao? cho nên mọi người cứ yên tâm, H trong bộ điều giáo này sẽ theo cùng hai nhân vật chính tình cảm phát triển thì khẩu vị cũng sẽ càng nặng lên, tui vì để viết được bộ này, mà trước đây mua vô số keo cường lực, vì để viết được bô này mà phải đem mấy cái quan trọng dính lại! Gần đây lại có thêm mấy cái quan trọng, tâm tình cũng rất là vui vẻ meo!
Vậy thì nhấn vào V chương ngày thứ hai, không bằng đến xem chút truyện ngắn thả lỏng chút đi!
Chuyện kể về ngày nọ, Hiểu Bạo trộm cái bao tay của Lam Lam, muốn đổ tội cho S tỷ tỷ. Vì vậy sáng vừa dậy, chạy đến giường Lam Lam tối qua bị Ngôn Ngôn áp tới không dậy nổi, đem bao tay nàng cướp đi, sau đó giấu vào trong tủ quần áo của S tỷ tỷ. Lam Lam thức dậy điên cuồng tìm bao tay, suy nghĩ đầu tiên đó chính là tui cầm!
Lam Lam: mẹ ruột, việc đã đến nước này, ta cũng không muốn nói thêm nữa. Hôm qua ta bị Thanh Hạm ép buộc đủ kiểu, hông đến giờ vẫn còn đau, hy vọng người có thể trả lại bao tay cho ta.
Hiểu Bạo: Ai yo~ Lam Lam a, thật là ta không có cầm, sao ngươi lại không tin chứ? nếu như người hoài nghi mẹ ruột này, vậy đi hỏi thêm mẹ ruột khác đi xem sao? Nếu như có chứng cứ chứng minh là ta làm, thì ta sẽ chổng mông cho các ngươi mỗi người đá một cái.
S tỷ tỷ: (yên lặng lấy di động ra, chiếu lại toàn bộ quá trình người nào đó hồi sáng đi trộm bao tay, cuối cùng còn lưu lại nụ cười dâʍ đãиɠ.)
Hiểu Bạo: Muội ngươi a! Ngươi dám quay lén ta!
S tỷ tỷ: không thích thì xóa video, dọn sạch luôn thẻ nhớ.
Hiểu Bạo: này…
"Thanh Hạm nhìn bề ngoài đứng đắn như vậy, bên trong lại rất khó đoán nha. Cám ơn cô lần trước cho tôi mượn nội y, rất là vừa." tiếng nói Lam Khiên Mạch vang bên tai, nhiệt phảng phất bên tai mình rất gần. Âm thanh chậm rãi êm ái như đang nói chuyện thường ngày, bên trong còn mang theo vẻ trầm khàn. Không hề khó nghe, ngược lại càng trở nên hiểu biết cùng mị hoặc.
"Vừa thì tốt rồi." Ngôn Thanh Hạm cũng không muốn trong tình hình như vậy nói đến chuyện nội y, cô chỉ muốn Lam Khiên Mạch đứng lên khỏi người của mình, còn không mình sẽ nhích ra. "Thanh Hạm, ôm tôi chung một chỗ như vậy, cô sẽ có cảm giác sao? Có thấy đặc biệt muốn không? Hay là cảm thấy thân thể rất là nóng?"
"Lam Khiên Mạch, đừng càn quấy." nghe vấn đề Lam Khiên Mạch nói, khuôn mặt Ngôn Thanh Hạm vốn đã ửng hồng lại càng đỏ hơn. Phản ứng của cô giống như đứa bé bị nhìn trúng suy nghĩ, vừa non nớt lại hốt hoảng. "Ha ha, Thanh Hạm phản ứng cũng thật khả ái nha. Cô biết không? nữ nhân đối với tìиɦ ɖu͙ƈ luôn có khát vọng, bắt đầu cũng là từ người bạn đời của cô ấy. Tôi chỉ mới ôm cô, cảm giác được ngực tôi đang nằm trên ngực cô, bên dưới của tôi cũng đã ướt một mảng."
"Lam Khiên Mạch, cô thật sự là nữ nhân sao?" Ngôn Thanh Hạm mở to hai mắt nhìn người trước mặt mình, không dám tin những lời nói phóng đãng như vậy lại xuất phát từ miệng của một nữ nhân có thân thể giống như mình. "Ha ha, tôi có phải nữ nhân hay không, Thanh Hạm biết rõ nhất. Cô có thì tôi cũng có, thậm chí so với cô còn nhiều hơn. Nếu cô muốn kiểm tra thân thể này, cắm vào trong cũng không phải là không được."
"Đừng nói nữa." cho dù đối với việc quan hệ trong lòng không nóng vội, nhưng Ngôn Thanh Hạm cũng không phải là không hiểu được phương diện thông thường kia. Mạc gia nghiêm khắc gia giáo khiến cô được dạy dỗ tu dưỡng khí chất vô cùng tốt, trong xương nội liễm cũng rất bảo thủ. Hôm nay nghe Lam Khiên Mạch nói chuyện ấy lộ liễu như vậy, Ngôn Thanh Hạm chỉ cảm thấy xấu hổ không chịu nổi, hận không thể tìm được hai miếng bông gòn che tai mình đi.
"Thanh Hạm đúng là đứa nhỏ ngoan, chỉ nghe mấy lời như vậy thôi mà đã xấu hổ rồi, nếu như tôi làm chuyện quá đáng hơn, cô sẽ như thế nào chứ?" Lam Khiên Mạch nói xong, thì thân thể của mình liền sát hợp lại với Ngôn Thanh Hạm. Cảm thấy nàng đang dùng địa phương giữa hai chân để ma sát trên bụng mình, cái xúc cảm trơn nhẵn kia không phải là nước, cũng không phải là xà phòng tắm, mà là… nghĩ vậy, Ngôn Thanh Hạm ngốc người tại chỗ, không biết nên làm gì cho phải.
"Dáng vẻ Thanh Hạm ngẩn người thật là đáng yêu, cô biết cô bây giờ khiến tôi có cảm giác tốt thế nào không? Tôi muốn đem cô đè xuống giường, tiến vào cái nơi mà chưa bị bất kỳ ai chiếm lấy. Nơi đó nhất định rất là chật, càng nóng, sẽ càng vui vẻ hớn hở đón chào tôi. Tôi muốn một lần rồi lại một lần nữa muốn cô, cho đến khi cô cầu xin tôi tha cho, đến khi cô bị tôi làm cho đầu óc mơ hồ. Dĩ nhiên, tôi cũng muốn cô muốn tôi, muốn cô hầu hạ tôi giống như tôi đã liếm cho cô. Tôi rất muốn biết, nữ nhân như cô đây, nếu làm chuyện ấy bộ dạng sẽ như thế nào?"
"Lam Khiên Mạch, mong cô không nên dùng tôi nói đến những chuyện vọng tưởng kia, phiền cô xuống khỏi người tôi." lời nói của Lam Khiên Mạch như là trái bom đánh vào ngọn sóng lớn mãnh liệt trong lòng Ngôn Thanh Hạm, khiến sóng gió càng mạnh hơn. Cô có thể nhìn thấy ánh mắt đối phương nghiêm túc mang theo du͙ƈ vọиɠ bên trong, Ngôn Thanh Hạm biết Lam Khiên Mạch muốn làm theo những lời nàng vừa nói, chứ không phải tùy tiện nói cho vui.
Nghĩ đến cảnh tượng ấy, thân thể Ngôn Thanh Hạm so với trước còn nóng lên vài phần. Cái nóng đó không giới hạn với làn da bên ngoài, mà còn tiến sâu vào cảnh giới từng tầng bên trong. Tựa như mình là một hố dầu hỏa, mà Lam Khiên Mạch chính là ngọn lửa. Nàng cố ý đến gần mình, châm lửa đốt từ da cho đến xương máu, mọi thứ đều thiêu đốt toàn bộ.
"Ngôn Thanh Hạm, cô biết không? cấu tạo thân thể nữ nhân và đàn ông khác nhau rất nhiều không chỉ có bộ phận bên dưới, mà còn có nửa người bên trên. Tượng trưng cho nữ nhân chính là ngực, cũng chính là vị trí khiến cho các nàng vui sướng. Đàn ông đa số đều thích nữ nhân có ngực to, về điểm này, thì cô rất khá. Nhưng tiếc là, những tên đó căn bản không có cách nào hưởng dụng được khối điểm tâm mê người này của cô."
"Đến, để tôi giúp cô tẩy rửa." Lam Khiên Mạch đột nhiên đổi đề tài, nàng lấy sữa tắm để cạnh bồn nhỏ lên người mình. Sữa tắm màu trắng tinh khôi phối cùng làn da trắng nõn, chất lỏng kéo dài thành một sợi chỉ bạc, dưới ánh đèn còn lấp lánh vài ánh tinh quang, rực rỡ như ngân hà, rất là đẹp.
"Cô muốn làm gì?" Ngôn Thanh Hạm ngẩn người chú ý đến hành động của Lam Khiên Mạch, không hiểu vì sao nàng lại nói giúp mình tắm. Những nghĩ khác đi thì, tắm so với làm chuyện ấy vẫn tốt hơn nhiều. "Ha ha, Thanh Hạm uống rượu vô thì có chút ngốc rồi sao? Không phải tôi nói giúp cô tắm rồi sao? Bất quá là dùng cách khác mà thôi."
Lam Khiên Mạch nói xong, đổ sữa tắm lên người Thanh Hạm, tiếp đó đưa tay ôm lấy cô. Hai cô thân thể thoa đầy sữa tắm hợp lại, Lam Khiên Mạch tựa cằm lên vai Ngôn Thanh Hạm, nhích eo đưa bộ ngực đầy đặn hai hạt đậu đã dựng đứng lên chạm vào ngực người kia căng tròn không thua gì nàng.
Khi bốn khối tinh cầu chạm nhau, uy lực khiến cả vũ trụ như chấn động mạnh. Ngay cả như vậy bọn họ cũng không dừng lại cơ hội muốn gần sát nhau, tự do phóng khoáng chèn ép nhau đến biến dạng, bành trướng. Bọt sữa tắm màu trắng theo hai đường rãnh sâu chảy xuống nước, hương thơm say mê liền tàn mắt cả phòng tắm khiến không khí thêm mát mẻ hơn.
"Thanh Hạm, tôi thích dùng sữa tắm có mùi nhạt, tôi biết, cô cũng sẽ thích." Lam Khiên Mạch vừa nói vừa cố gắng nhích eo mình. Hô hấp của nàng càng dồn dập, nhiệt khí càng nhiều đánh vào bên tai Ngôn Thanh Hạm, khiến thân thể cô không nhịn được bị khơi dậy, hy vọng có thể chống lại cảm giác tê dại đang tích tụ trong thân thể.
Nhụy hoa tròn trĩnh được hai người chăm chỉ tưới rót đã sớm nở rộ, tất cả căng tròn béo mập, trên thân còn đọng lại bọt sữa tắm cùng hạt nước lớn. Bị dùng sức đè ép, bọn họ bị đè dẹp, nhưng rất nhanh lại ngẩng đầu lên. Với tính cách cao ngạo khiến bọn họ không thể chịu thua, thậm chí so với trước đó còn cứng hơn, lớn hơn.
"Thanh Hạm có thích tôi hầu hạ không?" lúc này, Lam Khiên Mạch đột nhiên dừng lại, nàng đưa tay chạm vào khuôn mặt đỏ bừng của Ngôn Thanh Hạm hỏi nhỏ.
"Lam Khiên Mạch, đừng làm loạn, tôi không muốn làm chuyện đó với cô."
"Thanh Hạm, thân thể cô đã sớm có phản ứng rồi. Tôi có thể có cảm giác được, nàng muốn tôi yêu nàng."
"Lam Khiên mạch, nếu như cô dừng tay lúc này, tôi sẽ không truy cứu chuyện lúc trước nữa. Nếu không tôi sẽ khiến cô không cách nào đặt chân vào thành phố X này lần nữa."
"Ha ha, Thanh Hạm đang uy hiếp tôi sao? Nhưng tôi cũng nói cho cô biết, cuộc đời tôi sợ rất nhiều thứ. Sợ gián, sợ cọp. Sợ bị điên, cũng sợ người điên. Sợ không có rượu uống, sợ không có hút thuốc, nhưng tôi lại không sợ uy hiếp."
"Có lẽ chính cô cũng là người điên."
"Không sai a, tôi là người điên, cái này không phải đã sớm nói với cô rồi sao? Hơn nữa tôi còn điều trị ở bệnh viện tâm thần một lần, cuối cùng hết bệnh từ bệnh viện tâm thần chạy ra ngoài, Thanh Hạm biết sợ tôi sao?"
"Nếu thật là như vậy, tôi sẽ cân nhắc tìm cho cô một bác sĩ giỏi."
"Ha ha, không cần, tôi không cần bác sĩ. Chỉ có cô, Ngôn Thanh Hạm, mới là thuốc của tôi."
Cuộc nói chuyện ngắn ngủi kết thúc, Lam Khiên Mạch lại hoạt động tiếp. Thấy thân thể nàng đang đè người mình từ từ trườn xuống, nằm lên, để đầu tựa lên bụng mình. Cô không hiểu Lam Khiên Mạch làm như vậy để làm gì, nhưng rất nhanh cô liền hiểu được cái gọi là chân lý tắm.
Cảm xúc nhột nhột tê dại trên đùi khiến thân thể Ngôn Thanh Hạm vừa nguội xuống liền nóng rực lại, cô ngưng mắt nhìn Lam Khiên Mạch ma sát qua lại trên người mình, thậm chí cô còn cảm giác được định ngực cứng rắn của nàng đang di chuyển qua lại trên đùi non của mình. Cảm xúc thần kỳ như vậy đánh vào thị giác khiến Ngôn Thanh Hạm không kiềm hãm được mà hừ nhẹ một tiếng, tiếng thở dốc cũng dồn dập. Cô đưa tay ra giữ hai bên thành bồn tắm, phòng ngừa chính mình lọt vào đáy bồn tắm.
"Thanh Hạm có cảm giác." Lam Khiên Mạch vừa dứt lời khiến Ngôn Thanh Ham cúi đầu nhìn về phía nàng, lập tức đập vào mắt là dung nhan tinh xảo. Làn da Lam Khiên Mạch rất tốt, dù không trang điểm thì cũng không thể thấy được nếp nhăn hay đốm nào trên da. Tướng mạo của nàng trời sinh đã yêu nghiệt, mày liễu mắt dài, mũi nhọn môi mỏng. Ngay cả màu sắc con người cũng hiếm thấy là màu đỏ nhạt, khuôn mặt trái xoan nhỏ dài kết hợp cùng ngũ quan xinh xắn, dù cho là đôi mắt nhìn qua một chút cũng sẽ câu đi hồn phách vô số người.
Lúc này nàng đang ngẩng đầu nhìn mình, đồng thời thân thể hoàn mỹ đang ma sát qua lại trên người mình. Vòng eo thon kia mỗi lần di chuyển cũng lộ ra đường cong vô cùng hoàn mỹ, đôi chân nhỏ thon dài như đuôi rắn. Ngôn Thanh Hạm cảm thấy Lam Khiên Mạch lúc này chính là một mỹ nữ xa, không chỗ nào của nàng là không câu dẫn được mình, ý đồ muốn đem mình một ngụm nuốt trọn, trở thành thức ăn trong bụng nàng.
"Thoải mái không?" chỉ là ba chữ đơn giản nhưng lại khiến Ngôn Thanh Hạm xấu hổ nói không ra lời, cô tựa đầu nghiêng sang một bên không nhìn Lam Khiên Mạch nữa, nhưng thật ra sợ cái hình dáng quẫn bách của mình bị đối phương nhìn thấy. Bỗng nhiên trên đùi truyền đến cảm xúc ngứa ngáy, cái này khiến Ngôn Thanh Hạm nhịn không được mà bắp đùi giật giật, khiến cho tay người nào đó thuận tiện trượt vào bên trong, ngang nhiên vuốt ve nơi tư mật nhất của chính mình.
"Lam Khiên Mạch, bỏ tay cô ra." địa phương tư mật bị chạm vào, Ngôn Thanh Hạm cũng không ổn định như trước được.
"Tôi chỉ muốn giúp Thanh Hạm tẩy rửa thôi mà, không lẽ lúc cô đi tắm thì sẽ không tẩy rửa chỗ này sao?"
Trong lúc Ngôn Thanh Hạm còn đang do dự thì Lam Khiên Mạch liền hụp đầu vào trong nước. Nàng tách hai chân mình ra, lách vào trong đó. Vùng tam giác bị đôi môi mềm mại hôn lên, Ngôn Thanh Hạm bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ bất thình lình mà cả người run lên. Nàng tựa đầu vào bồn tắm, hai tay níu chặt thành bồn khí lực cũng không còn.
"Lam Khiên Mạch, tôi nói không được rồi, cô…" lời nói ra, Ngôn Thanh Hạm cũng không còn cách nào nói tiếp, vì cô sợ chỉ cần mình nói tiếp sẽ có âm thanh kỳ quái phát ra. Tầm mắt bị che đi, xúc cảm phá lệ trở nên nhạy bén, cô có thể cảm giác được Lam Khiên Mạch đang nghiêm túc dùng sức liếm địa phương nằm giữa hai chân mình.
Cái lưỡi linh động nghịch ngợm lách qua cái khe nhỏ, nhẹ nhàng khơi mào hạt đậu bên trong đã sớm sưng lên không chịu nổi. Cảm giác quen thuộc như vậy khiến Ngôn Thanh Hạm sợ, vì cô biết rõ, bản thân mình từng trải qua hai lần lên đỉnh trước kia và lần sau này thì không giống như nhau hoàn toàn.
Lần đầu tiên cùng Lam Khiên Mạch làm chuyện như vậy, Ngôn Thanh Hạm chỉ cảm thấy thân thể rất nóng, cảm giác khó chịu xa lạ khiến cô muốn trốn đi. Cô muốn tìm một thứ gì đó lấp đầy mình, nhưng du͙ƈ vọиɠ đó cũng không quá cường liệt, thậm chí tùy lúc thì có thể biến mất. Mà lần thứ hai lại là trong tình huống giả vờ từ chối cho qua việc, phản ứng mãnh liệt lần đó so với lần đầu cũng tăng lên nhiều hơn. Đúng như lời Ngôn Thanh Hạm đã nói với bản thân, nếu như cô không muốn, thì không ai có thể ép cô làm bất cứ chuyện gì được. Là du͙ƈ vọиɠ thúc đẩy khiến cô không cách nào cự tuyệt Lam Khiên Mạch được, cũng vì vậy khiến hai lại quan hệ thân mật lần thứ hai.
Mà lần này, Ngôn Thanh Hạm rốt cuộc cũng cảm nhận được thói quen đáng sợ đó. Dường như cô với sự đụng chạm của Lam Khiên Mạch đã không còn sức đề kháng nữa, thậm chí khi bắt đầu còn hoàn toàn bài xích, về trở thành muốn cự mà còn nghênh, đến bây giờ thì không còn cách nào khắc chế nữa. Ngôn Thanh Hạm biết, thân thể cô vì bị Lam Khiên Mạch trêu đùa mà nổi lên cảm giác. Du͙ƈ vọиɠ lần này so với hai lần trước còn mãnh liệt hơn nhiều, cũng đến mạnh mẽ hơn.
"Thanh Hạm, chúng ta lên giường được không?" qua hồi lâu, Lam Khiên Mạch rời khỏi mặt nước, vì thiếu dưỡng khí lâu, sắc mặt nàng bị ửng đỏ. Thấy ánh mắt du͙ƈ vọиɠ nàng đang thiêu đốt, Ngôn Thanh Hạm cũng không trả lời, mà chậm rãi nhắm mắt lại, cho đến khi hai người cùng nằm lên giường cũng không hề mở mắt ra.
Ngôn Thanh Hạm để Lam Khiên Mạch tùy ý tách hai chân mình ra, một khắc sau cô cảm giác nơi tư mật dường như bị thứ gì đó kỳ quái bám vào. Cảm giác ấy rất vi diệu mà cũng rất thoải mái.
Tác giả có lời muốn nói
Ngày thứ hai đăng chương! Không biết mọi người có bị cái cảnh tui giúp cô tắm mà yd (YD = yin dao , dâʍ đãиɠ) không? Thật ra thì tui có xem qua một bộ phim có cảnh dùng ngực để thoa kem chống nắng lên ngực, thật ra tui tính viết thêm chút nữa, Lam Lam dùng ngực kẹp chân Ngôn Ngôn, nhưng nghĩ đến mọi người cảm thấy yd quá! Nếu như bị khóa chỗ này phải sao? cho nên mọi người cứ yên tâm, H trong bộ điều giáo này sẽ theo cùng hai nhân vật chính tình cảm phát triển thì khẩu vị cũng sẽ càng nặng lên, tui vì để viết được bộ này, mà trước đây mua vô số keo cường lực, vì để viết được bô này mà phải đem mấy cái quan trọng dính lại! Gần đây lại có thêm mấy cái quan trọng, tâm tình cũng rất là vui vẻ meo!
Vậy thì nhấn vào V chương ngày thứ hai, không bằng đến xem chút truyện ngắn thả lỏng chút đi!
Chuyện kể về ngày nọ, Hiểu Bạo trộm cái bao tay của Lam Lam, muốn đổ tội cho S tỷ tỷ. Vì vậy sáng vừa dậy, chạy đến giường Lam Lam tối qua bị Ngôn Ngôn áp tới không dậy nổi, đem bao tay nàng cướp đi, sau đó giấu vào trong tủ quần áo của S tỷ tỷ. Lam Lam thức dậy điên cuồng tìm bao tay, suy nghĩ đầu tiên đó chính là tui cầm!
Lam Lam: mẹ ruột, việc đã đến nước này, ta cũng không muốn nói thêm nữa. Hôm qua ta bị Thanh Hạm ép buộc đủ kiểu, hông đến giờ vẫn còn đau, hy vọng người có thể trả lại bao tay cho ta.
Hiểu Bạo: Ai yo~ Lam Lam a, thật là ta không có cầm, sao ngươi lại không tin chứ? nếu như người hoài nghi mẹ ruột này, vậy đi hỏi thêm mẹ ruột khác đi xem sao? Nếu như có chứng cứ chứng minh là ta làm, thì ta sẽ chổng mông cho các ngươi mỗi người đá một cái.
S tỷ tỷ: (yên lặng lấy di động ra, chiếu lại toàn bộ quá trình người nào đó hồi sáng đi trộm bao tay, cuối cùng còn lưu lại nụ cười dâʍ đãиɠ.)
Hiểu Bạo: Muội ngươi a! Ngươi dám quay lén ta!
S tỷ tỷ: không thích thì xóa video, dọn sạch luôn thẻ nhớ.
Hiểu Bạo: này…
/174
|