Hắn hắn hắn, hắn ta không phải là tên khất cái ở ngoài đường ngày hôm đó sao?Ngày đó cũng bởi vì hắn không có đi tới xin cháo mà nàng cho hắn một thỏi bạc, nhưng mà ngày hôm nay hắn.. trang phục này. . . . . .
Người trước mắt dường như không nghe thấy lời của Lạc Diễn, tuấn mâu khẽ chau lên, cầm lấy tay phải của Lạc Diễn, ngón trỏ chắc là bị cắn chảy máu.
“Đều là việc tốt ngươi làm.”
Lời này, là nói với Tiểu Linh hồ trên vai hắn, Tiểu Linh hồ kia giống như có thể nghe hiểu lời hắn nói, nghẹn ngào một tiếng cúi thấp đầu.
Khuyết nhi ngây ngốc ở một bên , hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì.
Lạc Diễn lấy lại tinh thần, rút tay của mình về.
“Không có việc gì, ta sẽ trở về băng bó một chút.”
Người đàn ông cũng đứng dậy, kéo cánh tay của nàng đi về phía trước.
“Tốt hơn vẫn là đưa nàng đi tiêu một chút độc.”
Khuyết nhi vội vàng đứng dậy đi theo, Lạc Diễn có chút nghi ngờ nhìn cánh tay của mình bị người kia kéo đi, rốt cuộc hắn là người nào? Tại sao lại xuất hiện ở tướng phủ?
**
Lạc Diễn có chút không thể nhịn được nữa, không biết rốt cuộc là hắn muốn dẫn nàng đi đâu, phải biết rằng hắn đã kéo nàng vòng quanh hơn phân nửa tướng phủ rồi, nhưng vẫn không có dấu hiệu muốn dừng lại.
“Này, ta, rốt cuộc ngươi muốn đưa ta đi đâu ha?”
Cuối cùng người nọ cũng ngừng lại, sau khi nhìn chung quanh một lượt, xoay người nhìn về phía sau Lạc Diễn, lúc này sắc mặt của ahắn cũng không tốt lắm.
Lúc này, cách đó không xa trên cầu cửa khúc bên cạnh núi giả, một đoàn người đang đi tới từ phía đối diện, sóng đôi đi phía trước chính là hai tiểu thiếp của Quân Trình Văn, phía sau là một nhóm nha hoàn đi theo.
“Yo, Khinh Cầm tỷ tỷ, tỷ mau nhìn a, chậc chậc, thật đúng là dính sát người bên cạnh a!”
Bị gọi tên, Khinh Cầm cũng nhìn về phía bọn người Lạc Diễn, sau khi tới gần mới lên tiếng
“Phi Trân, người ta đây mới được gọi là mệnh tốt.”
Lạc Diễn tuy rằng cảm thấy kỳ quái đối với lời nói của hai người họ, nhưng vẫn giữ sắc mặt hòa nhã, Trần Phi Trân này cùng Cố Khinh Cầm, lúc trước đã không đối tốt gì với nàng.
“Em dâu quả là có phúc, Nhị thiếu vừa trở về liền cùng em tản bộ, chị dâu bọn ta thật hâm mộ muốn chết.”
“Cô nói gì?”
Lạc Diễn hơi sững sờ, rồi sau đó kịp phản ứng, kinh ngạc nhìn người đàn ông bên cạnh , chẳng lẽ, hắn chính là Quân Thành Duệ? Phu quân của nàng, đúng là hắn?
Quân Thành Duệ nhìn Trần Phi Trân cùng Cố Khinh Cầm, gương mặt tuấn tú tự tiếu phi tiếu.
“Các chị dâu mới là có phúc, đi tới đâu cũng đều đụng phải tỷ muội, tiểu đệ tất nhiên là thua kém a!”
Cố Khinh Cầm sắc mặt có chút khó coi, đương nhiên biết hắn đang nói Quân Trình Văn cưới không ít thê thiếp, tướng phủ này, đi tới chỗ nào cũng có thể gặp, cả đám đều là tỷ muội tương xứng .
“Khinh Cầm tỷ tỷ, hắn ta có ý gì a?”
Trần Phi Trân vẫn còn nghi hoặc hỏi một câu như vậy, hơn nữa một tiếng ‘ Khinh Cầm tỷ tỷ ’ này , Lạc Diễn nghe thấy nhịn không được suýt cười ra tiếng, mà sắc mặt của Cố Khinh Cầm quả nhiên là khó coi hơn.
“Phi Trân muội muội, chúng ta đừng quấy rầy bọn họ.”
Tuy là cười nói, nhưng cười so với khóc còn khó nhìn hơn, nói xong liền rời đi, Trần Phi Trân hiển nhiên cũng đi theo nàng ta, sau khi bọn họ rời đi, Lạc Diễn ngẩng đầu nhìn Quân Thành Duệ, người này mồm miệng thật lợi hại nha, lần này cũng có thể tính là giúp nàng trả thù.
“Được rồi, tại sao vừa rồi ngươi dẫn ta đi vòng quanh hả?”
Quân Thành Duệ không ngờ rằng nàng sẽ hỏi trực tiếp như vậy, khóe miệng khẽ co quắp một chút, sau đó giả vờ khụ khụ hai tiếng nhìn nhìn bốn phía, cuối cùng mới nghiêng mặt qua hỏi nàng.
“Khụ hừm, ngươi biết đường đến Lâm Quân Uyển không?”
Lạc Diễn nghẹn họng, có chút hoài nghi lỗ tai của mình, nếu nàng nghe không có lầm, hắn ta vừa mới nói Lâm Quân Uyển, mà tướng phủ chỉ có một Lâm Quân Uyển, chính là chỗ ở tạm thời bây giờ của nàng, cũng là viện của Nhị thiếu gia Quân Thành Duệ.
Những người đó vừa rồi rõ ràng gọi hắn là Nhị thiếu không phải sao? Hắn không phải là Quân Thành Duệ sao? Nhưng theo lời của hắn nếu là Quân Thành Duệ, tại sao mà ngay cả chỗ ở của mình cũng không biết đi như thế nào? !
Xem sắc mặt hắn có chút mất tự nhiên, trong đầu bỗng nhiên nhớ lại những lời nói kia của nha hoàn: Nhị thiếu gia a, trí nhớ của ngài ấy không tốt tý nào!
Người trước mắt dường như không nghe thấy lời của Lạc Diễn, tuấn mâu khẽ chau lên, cầm lấy tay phải của Lạc Diễn, ngón trỏ chắc là bị cắn chảy máu.
“Đều là việc tốt ngươi làm.”
Lời này, là nói với Tiểu Linh hồ trên vai hắn, Tiểu Linh hồ kia giống như có thể nghe hiểu lời hắn nói, nghẹn ngào một tiếng cúi thấp đầu.
Khuyết nhi ngây ngốc ở một bên , hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì.
Lạc Diễn lấy lại tinh thần, rút tay của mình về.
“Không có việc gì, ta sẽ trở về băng bó một chút.”
Người đàn ông cũng đứng dậy, kéo cánh tay của nàng đi về phía trước.
“Tốt hơn vẫn là đưa nàng đi tiêu một chút độc.”
Khuyết nhi vội vàng đứng dậy đi theo, Lạc Diễn có chút nghi ngờ nhìn cánh tay của mình bị người kia kéo đi, rốt cuộc hắn là người nào? Tại sao lại xuất hiện ở tướng phủ?
**
Lạc Diễn có chút không thể nhịn được nữa, không biết rốt cuộc là hắn muốn dẫn nàng đi đâu, phải biết rằng hắn đã kéo nàng vòng quanh hơn phân nửa tướng phủ rồi, nhưng vẫn không có dấu hiệu muốn dừng lại.
“Này, ta, rốt cuộc ngươi muốn đưa ta đi đâu ha?”
Cuối cùng người nọ cũng ngừng lại, sau khi nhìn chung quanh một lượt, xoay người nhìn về phía sau Lạc Diễn, lúc này sắc mặt của ahắn cũng không tốt lắm.
Lúc này, cách đó không xa trên cầu cửa khúc bên cạnh núi giả, một đoàn người đang đi tới từ phía đối diện, sóng đôi đi phía trước chính là hai tiểu thiếp của Quân Trình Văn, phía sau là một nhóm nha hoàn đi theo.
“Yo, Khinh Cầm tỷ tỷ, tỷ mau nhìn a, chậc chậc, thật đúng là dính sát người bên cạnh a!”
Bị gọi tên, Khinh Cầm cũng nhìn về phía bọn người Lạc Diễn, sau khi tới gần mới lên tiếng
“Phi Trân, người ta đây mới được gọi là mệnh tốt.”
Lạc Diễn tuy rằng cảm thấy kỳ quái đối với lời nói của hai người họ, nhưng vẫn giữ sắc mặt hòa nhã, Trần Phi Trân này cùng Cố Khinh Cầm, lúc trước đã không đối tốt gì với nàng.
“Em dâu quả là có phúc, Nhị thiếu vừa trở về liền cùng em tản bộ, chị dâu bọn ta thật hâm mộ muốn chết.”
“Cô nói gì?”
Lạc Diễn hơi sững sờ, rồi sau đó kịp phản ứng, kinh ngạc nhìn người đàn ông bên cạnh , chẳng lẽ, hắn chính là Quân Thành Duệ? Phu quân của nàng, đúng là hắn?
Quân Thành Duệ nhìn Trần Phi Trân cùng Cố Khinh Cầm, gương mặt tuấn tú tự tiếu phi tiếu.
“Các chị dâu mới là có phúc, đi tới đâu cũng đều đụng phải tỷ muội, tiểu đệ tất nhiên là thua kém a!”
Cố Khinh Cầm sắc mặt có chút khó coi, đương nhiên biết hắn đang nói Quân Trình Văn cưới không ít thê thiếp, tướng phủ này, đi tới chỗ nào cũng có thể gặp, cả đám đều là tỷ muội tương xứng .
“Khinh Cầm tỷ tỷ, hắn ta có ý gì a?”
Trần Phi Trân vẫn còn nghi hoặc hỏi một câu như vậy, hơn nữa một tiếng ‘ Khinh Cầm tỷ tỷ ’ này , Lạc Diễn nghe thấy nhịn không được suýt cười ra tiếng, mà sắc mặt của Cố Khinh Cầm quả nhiên là khó coi hơn.
“Phi Trân muội muội, chúng ta đừng quấy rầy bọn họ.”
Tuy là cười nói, nhưng cười so với khóc còn khó nhìn hơn, nói xong liền rời đi, Trần Phi Trân hiển nhiên cũng đi theo nàng ta, sau khi bọn họ rời đi, Lạc Diễn ngẩng đầu nhìn Quân Thành Duệ, người này mồm miệng thật lợi hại nha, lần này cũng có thể tính là giúp nàng trả thù.
“Được rồi, tại sao vừa rồi ngươi dẫn ta đi vòng quanh hả?”
Quân Thành Duệ không ngờ rằng nàng sẽ hỏi trực tiếp như vậy, khóe miệng khẽ co quắp một chút, sau đó giả vờ khụ khụ hai tiếng nhìn nhìn bốn phía, cuối cùng mới nghiêng mặt qua hỏi nàng.
“Khụ hừm, ngươi biết đường đến Lâm Quân Uyển không?”
Lạc Diễn nghẹn họng, có chút hoài nghi lỗ tai của mình, nếu nàng nghe không có lầm, hắn ta vừa mới nói Lâm Quân Uyển, mà tướng phủ chỉ có một Lâm Quân Uyển, chính là chỗ ở tạm thời bây giờ của nàng, cũng là viện của Nhị thiếu gia Quân Thành Duệ.
Những người đó vừa rồi rõ ràng gọi hắn là Nhị thiếu không phải sao? Hắn không phải là Quân Thành Duệ sao? Nhưng theo lời của hắn nếu là Quân Thành Duệ, tại sao mà ngay cả chỗ ở của mình cũng không biết đi như thế nào? !
Xem sắc mặt hắn có chút mất tự nhiên, trong đầu bỗng nhiên nhớ lại những lời nói kia của nha hoàn: Nhị thiếu gia a, trí nhớ của ngài ấy không tốt tý nào!
/25
|