Mọi thứ vẫn giống y hệt với ấn tượng ngày trước của cô, thao tác của Lưu Niên nói một cách dễ hiểu thì thật giống một thanh đao sắc bén ẩn dưới lớp bùn đen, tuy không đẹp mắt nhưng tuyệt đối dư sức lấy mạng người. Diệp Từ đã dần có cảm giác đánh hết sức mình nhưng trông Lưu Niên vẫn ung dung thoải mái như lúc mới bắt đầu.
Không bao lâu sau hệ thống thông báo hết giờ và phán quyết hai người hòa nhau.
Cả hai lập tức từ trạng thái chiến đấu trở về bình thường, tuy cột máu của hai người không chênh lệch nhiều lắm nhưng bản thân Diệp Từ biết rõ kỹ thuật của cô kém Lưu Niên không chỉ một chút. Trên người cô có không ít trang bị đi kèm kỹ năng ẩn, cộng thêm những kỹ năng cô học được từ trước đến giờ, hầu như tất cả đều được cô sử dụng hết, ấy vậy mà Lưu Niên lại có thể dùng những kỹ năng đặc biệt của mình dễ dàng khắc khế cô, không để cô chiếm được một chút ưu thế nào. Nếu thời gian mặc định của quyết đấu là 8 phút chứ không phải 6 phút thì kết quả hiện giờ chắc chắn không thể là hòa nhau thế này.
Và người thua, nhất định là cô.
"Cám ơn đã chỉ giáo." Lúc này Lưu Niên đã đeo cung lên vai, hắn bước đến trước mặt Diệp Từ chủ động đưa tay ra chào.
Diệp Từ nhếch môi, lạnh lùng đưa tay bắt lấy tay hắn, bình thản nói: "Tôi nhất định sẽ vượt qua anh."
"Vấn đề này xem chừng không có khả năng lắm." Lưu Niên khẽ đáp, đôi mày hơi cong lên, bàn tay đang nắm tay Diệp Từ hơi siết chặt một chút, sau đó buông ra xoay người rời khỏi.
Diệp Từ hít một hơi thật sâu rồi cũng xoay người bước đi. Hai người đều đi về phía đội ngũ của mình cứ như đây chỉ là một trận quyết đấu bình thường, mà thực tế thì, nó thật sự đúng là một trận quyết đấu bình thường thôi.
"Lưu Niên, thực lực của cô ta thế nào?" Áp Sa Long thấy Lưu Niên vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, cười khà khà hỏi: "Nghe đồn cô nàng là thợ săn đứng đầu đại lục phía Đông đấy."
"Thực lực không tệ." Lưu Niên đánh giá vô cùng khách quan: "Nhưng vẫn còn non tay, có điều..." nói đến đây bỗng nhiên lại dừng một chút.
"Có điều cái gì?"
Trong đầu Lưu Niên chợt hiện lên hình ảnh quyết đấu với Diệp Từ ban nãy, suy nghĩ một lúc lắc đầu nói: "Không có gì." Khi nói câu này, hắn lại quay đầu nhìn về phía đội ngũ Thiên Thiên Hướng Thượng thì thấy Diệp Từ đã về đến đội ngũ của mình.
Nếu hắn không nhìn lầm thì cô gái kia tuyệt đối có đủ tiềm chất trở thành một thợ săn đỉnh cấp, xem ra đối thủ của hắn vẫn còn không ít.
"Wow hội trưởng, trận đấu tuyệt cú mèo, đảm bảo sẽ được mấy thợ săn đem đi nghiên cứu cho xem."
Các hội viên Thiên Thiên Hướng Thượng ầm ĩ nhốn nháo chen nhau mà nói, tuy lần này cô với Lưu Niên đấu ngang tay nhưng không ai cảm thấy buồn rầu vì kết quả này cả. Giải nhất event Vũ Long lần này đã đưa hồn của các hội viên Thiên Thiên Hướng Thượng lên tận mây xanh chưa thấy quay trở về nữa.
Diệp Từ thấy mọi người đang vui vẻ không nỡ làm họ mất hứng, phẩy tay nói: "Chỉ là quyết đấu bình thường thôi mà, có gì đâu mà nghiên cứu."
Bạch Mạch thấy vẻ mặt Diệp Từ không được tự nhiên bèn bước đến hỏi nhỏ: "Sao vậy? Kết quả hòa làm em không vui à?"
Diệp Từ mím môi không biết nên nói thế nào với Bạch Mạch chuyện khoảng cách giữa trình độ của Lưu Niên và cô nếu tính thì chắc phải tính bằng kilomet quá. Từ ngày trùng sinh đến nay lúc nào cô cũng liều mạng cố gắng, vậy mà đổi lấy kết quả vẫn là thua kém không bằng người, chuyện này thực lòng khó tránh khỏi khiến cô cảm thấy có chút chán nản. Bạch Mạch thấy cô em gái của mình không muốn trả lời, vỗ vai an ủi: "Chỉ là một trận quyết đấu, em đừng suy nghĩ nhiều nữa, bọn họ ở đại lục phía Tây, sau này chúng ta sẽ còn nhiều cơ hội từ từ tìm hiểu."
Phải rồi, bọn họ là túc địch, là đối thủ trời sinh, chắc chắn vẫn còn nhiều dịp tái chiến.
Nghĩ thế, Diệp Từ nhanh chóng xốc lại tinh thần, lúc này mọi chuyện vẫn còn quá sớm để xác định, cơ hội làm sao lại không còn được.
Diệp Từ một lần nữa hạ quyết tâm lần sau gặp lại người kia tuyệt đối sẽ không lập lại trận thua như thế này.
Thật không biết cố tình hay trùng hợp mà nghi thức mở màn lễ trao giải vốn phải bắt đầu từ nãy giờ rồi mà lại kéo dài đến tận khi trận quyết đấu giữa Diệp Từ và Lưu Niên kết thúc mới được cử hành. Giữa lúc tâm trạng Diệp Từ đang càng lúc càng khó chịu, giọng của Vọng Giang Nam bất ngờ vang lên: "Quả thật là một màn quyết đấu hấp dẫn và gay cấn, cộng với lần event này của chúng ta lại càng giống như thêu hoa trên gấm, tuyệt càng thêm tuyệt, bây giờ, xin mời ba đội trưởng của ba đội giành được ba thứ hạng đầu của nhóm hạng nhẹ lên đài nhận thưởng."
Tuy rằng trận quyết đâu ban nãy đã đẩy bầu không khí trên khán đài nóng đến cực điểm, thậm chí một người vốn áo gấm đi đêm, không thích phô trương như Lưu Niên cũng vì thế mà để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng vô số người, nhưng dù sao hiện giờ vẫn còn đang trong khuôn khổ event Vũ Long Đại Tái, là hoạt động chào mừng năm mới của game Vận Mệnh, quyết đấu hấp dẫn thật nhưng chuyện đâu vẫn còn đó, cái mọi người quan tâm nhất vẫn là phần thưởng.
Event đến thời điểm này về cơ bản đã có thể nói là kết thúc, phần còn lại chỉ là nhạc đệm nho nhỏ kết lại lần hoạt động hoành tráng này mà thôi.
Các đội trưởng lần lượt nhận giải thưởng, sau khi nhận xong đều được MC hỏi xem có muốn phát biểu cảm nghĩ gì không? Mọi người đa số đều đáp cho có lệ kiểu như cám ơn anh A chị B chú C cô F, mãi mới đến lượt của Bạch Mạch, anh chàng hắng giọng, tươi cười nhìn nữ MC xinh đẹp, thầm thì: "Nói gì cũng được sao?"
Nữ MC gật đầu đáp: "Đương nhiên rồi, đây là phát biểu cảm nghĩ nên nói gì cũng được.", nữ MC xinh đẹp thấy vẻ mặt căng thẳng của Bạch Mạch bèn liếc nhìn Vọng Giang Nam như muốn hỏi ý kiến, kế đó nói tiếp: "Nếu anh muốn tỏ tình hoặc đại loại thế thì đây tuyệt đối là một cơ hội tốt..."
Cô nàng còn chưa nói xong thì micro trên tay đã bị Bạch Mạch nắm lấy, anh chàng hắng giọng nói to: "Công hội Thiên Thiên Hướng Thượng của đại lục phía Đông tuyển hội viên số lượng lớn, không có yêu cầu đặc biệt, chỉ cần nhân phẩm tốt là được. Ai có hứng thú vui lòng liên hệ trực tiếp Mạch Thủy Thâm, Lạnh Buốt Đôi Tay Nhỏ, Mưa Đúng Lúc... Mục tiêu của chúng ta là..."
Nữ MC xinh đẹp ngẩn người, Vọng Giang Nam ngẩn người, hầu hết các khán giả bên dưới cũng đồng loạt ngẩn người.
Mà vẻ mặt của Bạch Mạch rõ ràng là mong chờ các hội viên của Thiên Thiên Hướng Thượng ở bên dưới hét to khẩu hiệu gì đấy, có điều do hội viên quá ít, tiếng hô lại nhỏ nên không có chút tác dụng phối hợp gì, nhưng không ngờ các người chơi đứng cạn nghe thấy lại cùng nhau hô hào theo: "Không nhận sâu mọt."
Lúc này không riêng nữ MC xinh đẹp bị dọa giật mình mà cả Vọng Giang Nam lẫn những người còn lại trên đài trao giải và đương sự Bạch Mạch cũng sững sờ đờ cả người.
Tiếng hô "không nhận sâu mọt" của những người bên dưới đồng thanh đến nỗi làm người mặt dày như tường thành đang cầm micro kia cũng phải xấu hổ gãi đầu. Trước khi trả micro về cho nữ MC, anh chàng vẫn nuối tiếc nói thêm một câu: "Tuyển tất cả các chức nghiệp, ai có hứng thú thì liên hệ chúng tôi." Sau đó mới hài lòng trả micro về tay nữ MC xinh đẹp, kế đó cực kỳ bình tĩnh bước xuống khán đài như không có chuyện gì xảy ra.
Diệp Từ ngồi trên khán đài che kín mặt suýt ngất. Cô không thể tin nổi một người có chỉ số IQ đến 140 như Bạch Mạch lại có thể làm một chuyện ngốc nghếc như thế...
Có điều tuy xấu hổ thì có xấu hổ nhưng phải công nhận là khi nhóm người bọn họ được đưa trở về thành Quan Quân, kênh tin nhắn của cả ba người Mạch Thủy Thâm, Lạnh Buốt Đôi Tay Nhỏ và Mưa Đúng Lúc được nêu tên ban nãy gần như đồng loạt bị dội bom, với tình hình này thì mấy ngày sắp tới bọn họ lại tiếp tục bận rộn sứt đầu mẻ trán rồi.
Đoàn người lũ lượt kéo nhau trở về thành Hồng Hồ, Bạch Mạch thì lại đến thẳng văn phòng quản lý công hội tìm NPC nâng cấp trụ sở công hội của mình lên cấp năm, quả nhiên ưu đãi giữa bậc một và bậc năm chênh lệch không chỉ là những con số.
Này nhé, về mặt diện tích hiển nhiên là rộng hơn rồi, ngoài ra còn có thêm rất nhiều khu vực riêng biệt, ví dụ như khu vực sinh hoạt dành cho những game thủ chuyên luyện kỹ năng sống, nếu ở trong này rèn luyện còn được tăng thêm 20% độ thuần thục và 10% xác suất tạo thành vật phẩm cao cấp nữa. Chẳng trách mấy công hội lớn ai cũng đồ xô vào tham gia event này, ưu đãi nhiều như thế lại còn miễn phí biết kiếm ở đâu ra? Chỉ riêng mỗi khu sinh hoạt đã dư sức thu hút không ít người chơi luyện kỹ năng sống, điều này có tầm ảnh hưởng không nhỏ trong chiến lược phát triển công hội.
Trừ phần phúc lợi vừa nói bên trên, các khu vực khác nơi nào cũng được tăng thêm ưu đãi. Ví dụ phòng ăn, lúc nào cũng có sẵn thức ăn tăng 2000 điểm máu và 2000 điểm ma pháp, thời gian chuẩn bị 3 tiếng. Kho hàng của công hội cũng được nâng cấp mạnh kèm cả vòng bảo hộ, đừng quên trong game vận mệnh sau này sẽ thường xuyên nảy sinh chuyện chiến đấu giữa các công hội, công hội nào chẳng may thua trận thì kho hàng là mục tiêu cướp bóc đầu tiên của kẻ địch, nếu không được củng cố thì thực dễ dàng bị người ta cướp sách, thế nên tác dụng của vòng bảo hộ kho hàng công hội cấp năm chính là giữ tỷ lệ bị cướp sạch ở con số 5%, so với các trụ sở khác thật giống như được trang bị thêm một lớp kính chống đạn vậy.
Điểm ưu đãi cuối cùng phải kể đến là buff tại phòng quản lý công hội, công hội có cấp bậc khác nhau thì mức độ buff cũng có sự chênh lệch nhất định, cụ thể thì buff của công hội cấp năm là tăng 20% điểm kinh nghiệm khi đánh quái và 5% điểm phong ngự. Thực sự mà nói thì chỉ riêng cái buff này thôi đã đủ khiến người chơi bên ngoài giành giật nhau mà chen chân vào Thiên Thiên Hướng Thượng.
Sau event Vũ Long Đại Tái, trừ cấp bậc công hội tăng lên, các hội viên tham gia event đều được tặng danh hiệu "Long Đằng Thịnh Thế", danh hiệu này không kèm theo bất cứ buff nào, chỉ có duy nhất một tác dụng đó là 'Hồi Sinh', mỗi ngày dùng được một lần, thời gian chờ 24 tiếng.
Danh hiệu này đối với những người chơi luyện kỹ năng sống thì chẳng có tích sự gì ngoài chuyện đeo thêm cho oai cho đẹp, nhưng với đông đảo game thủ hệ chiến đấu thì quả thật là có tác dụng cực kỳ lớn. Hiện giờ có rất ít mục sư học được kỹ năng Hồi Sinh, đừng nói chi là kỹ tăng tự hồi sinh thế này, tuyệt đối là vật nghịch thiên, đặc biệt nhất là sử dụng lúc khai hoang phó bản, cả đội ai cũng đeo huy hiệu này thì sức chiến đấu khủng bố đến mức nào chứ hả?
Thế nên các hội viên Thiên Thiên Hướng Thượng vừa nhận được huy hiệu lập tức nôn nóng muốn đi khai hoang Phế Tích Rét Lạnh dạng đoàn đội bậc cao, dù sau hiện giờ đã có rất nhiều công hội đánh qua được boss thứ nhất rồi. Diệp Từ và Bạch Mạch bàn tính một chút, cuối cùng quyết định sau khi giải quyết chuyện công hội, đợi ổn định một chút sẽ tiến quân xử lý phó bản khó nhằn kia.
Các hội viên nghe được tin này ai nấy cũng đều vui mừng phấn khởi.
Dù thế nào thì mọi chuyện đến đây đối với công hội Thiên Thiên Hướng Thượng mà nói có thể xem là kỳ event mừng năm mới đã khép lại một cách thành công rực rỡ, lúc này thông báo của hệ thống cũng vang lên bên tai mọi người, bảo mọi người nhanh chóng tìm nơi an toàn logout vì hệ thống sắp chuẩn bị có đợt bảo kỳ cập nhật mới trong mười hai tiếng, tất cả các hội viên lập tức cho nhân vật của mình trở về trụ sở của công hội, sau đó nhao nhao chúc mừng năm mới rồi cũng lần lượt logout.
Trò chơi nhanh chóng trở về trạng thái yên tĩnh.
Tối hôm giao thừa, Diệp Từ, Bạch Mạch, Diệp Nam Thiên, Tả Tiếu Lan, bốn người một nhà, mỗi người ngồi một góc ở bàn mạt chược bắt đầu công cuộc sát phạt lẫn nhau. Cả nhà trong quá trình chơi bài cũng không quên bàn đến chuyện game Vận Mệnh, đây cũng là lý do không lâu sau bàn mạt chược phải dời vào góc nhà và cuộc chơi bị tạm dừng vì hai đương sự Tả Tiểu Lan, Diệp Nam Thiên lại một lần nữa bắt đầu màn tranh cãi xem nên luyện kỹ năng sống gì.
Giao thừa đến, bầu trời sáng rực từng màn pháo bông chói lọi.
Diệp Từ đứng ở ban công ngẩng đầu nhìn khung cảnh tráng lệ bên trên, cô hít một hơi thật sâu, ngửi được mùi pháo thoang thoảng trong không khí, kế đó nghe thấy Bạch Mạch vừa cười vừa nói: "Hị hị, em gái thân yêu, năm mới vui vẻ."
Diệp Từ quay đầu nhìn Bạch Mạch, cô cũng mỉm cười đáp: "Anh họ, năm mới vui vẻ."
Không bao lâu sau hệ thống thông báo hết giờ và phán quyết hai người hòa nhau.
Cả hai lập tức từ trạng thái chiến đấu trở về bình thường, tuy cột máu của hai người không chênh lệch nhiều lắm nhưng bản thân Diệp Từ biết rõ kỹ thuật của cô kém Lưu Niên không chỉ một chút. Trên người cô có không ít trang bị đi kèm kỹ năng ẩn, cộng thêm những kỹ năng cô học được từ trước đến giờ, hầu như tất cả đều được cô sử dụng hết, ấy vậy mà Lưu Niên lại có thể dùng những kỹ năng đặc biệt của mình dễ dàng khắc khế cô, không để cô chiếm được một chút ưu thế nào. Nếu thời gian mặc định của quyết đấu là 8 phút chứ không phải 6 phút thì kết quả hiện giờ chắc chắn không thể là hòa nhau thế này.
Và người thua, nhất định là cô.
"Cám ơn đã chỉ giáo." Lúc này Lưu Niên đã đeo cung lên vai, hắn bước đến trước mặt Diệp Từ chủ động đưa tay ra chào.
Diệp Từ nhếch môi, lạnh lùng đưa tay bắt lấy tay hắn, bình thản nói: "Tôi nhất định sẽ vượt qua anh."
"Vấn đề này xem chừng không có khả năng lắm." Lưu Niên khẽ đáp, đôi mày hơi cong lên, bàn tay đang nắm tay Diệp Từ hơi siết chặt một chút, sau đó buông ra xoay người rời khỏi.
Diệp Từ hít một hơi thật sâu rồi cũng xoay người bước đi. Hai người đều đi về phía đội ngũ của mình cứ như đây chỉ là một trận quyết đấu bình thường, mà thực tế thì, nó thật sự đúng là một trận quyết đấu bình thường thôi.
"Lưu Niên, thực lực của cô ta thế nào?" Áp Sa Long thấy Lưu Niên vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, cười khà khà hỏi: "Nghe đồn cô nàng là thợ săn đứng đầu đại lục phía Đông đấy."
"Thực lực không tệ." Lưu Niên đánh giá vô cùng khách quan: "Nhưng vẫn còn non tay, có điều..." nói đến đây bỗng nhiên lại dừng một chút.
"Có điều cái gì?"
Trong đầu Lưu Niên chợt hiện lên hình ảnh quyết đấu với Diệp Từ ban nãy, suy nghĩ một lúc lắc đầu nói: "Không có gì." Khi nói câu này, hắn lại quay đầu nhìn về phía đội ngũ Thiên Thiên Hướng Thượng thì thấy Diệp Từ đã về đến đội ngũ của mình.
Nếu hắn không nhìn lầm thì cô gái kia tuyệt đối có đủ tiềm chất trở thành một thợ săn đỉnh cấp, xem ra đối thủ của hắn vẫn còn không ít.
"Wow hội trưởng, trận đấu tuyệt cú mèo, đảm bảo sẽ được mấy thợ săn đem đi nghiên cứu cho xem."
Các hội viên Thiên Thiên Hướng Thượng ầm ĩ nhốn nháo chen nhau mà nói, tuy lần này cô với Lưu Niên đấu ngang tay nhưng không ai cảm thấy buồn rầu vì kết quả này cả. Giải nhất event Vũ Long lần này đã đưa hồn của các hội viên Thiên Thiên Hướng Thượng lên tận mây xanh chưa thấy quay trở về nữa.
Diệp Từ thấy mọi người đang vui vẻ không nỡ làm họ mất hứng, phẩy tay nói: "Chỉ là quyết đấu bình thường thôi mà, có gì đâu mà nghiên cứu."
Bạch Mạch thấy vẻ mặt Diệp Từ không được tự nhiên bèn bước đến hỏi nhỏ: "Sao vậy? Kết quả hòa làm em không vui à?"
Diệp Từ mím môi không biết nên nói thế nào với Bạch Mạch chuyện khoảng cách giữa trình độ của Lưu Niên và cô nếu tính thì chắc phải tính bằng kilomet quá. Từ ngày trùng sinh đến nay lúc nào cô cũng liều mạng cố gắng, vậy mà đổi lấy kết quả vẫn là thua kém không bằng người, chuyện này thực lòng khó tránh khỏi khiến cô cảm thấy có chút chán nản. Bạch Mạch thấy cô em gái của mình không muốn trả lời, vỗ vai an ủi: "Chỉ là một trận quyết đấu, em đừng suy nghĩ nhiều nữa, bọn họ ở đại lục phía Tây, sau này chúng ta sẽ còn nhiều cơ hội từ từ tìm hiểu."
Phải rồi, bọn họ là túc địch, là đối thủ trời sinh, chắc chắn vẫn còn nhiều dịp tái chiến.
Nghĩ thế, Diệp Từ nhanh chóng xốc lại tinh thần, lúc này mọi chuyện vẫn còn quá sớm để xác định, cơ hội làm sao lại không còn được.
Diệp Từ một lần nữa hạ quyết tâm lần sau gặp lại người kia tuyệt đối sẽ không lập lại trận thua như thế này.
Thật không biết cố tình hay trùng hợp mà nghi thức mở màn lễ trao giải vốn phải bắt đầu từ nãy giờ rồi mà lại kéo dài đến tận khi trận quyết đấu giữa Diệp Từ và Lưu Niên kết thúc mới được cử hành. Giữa lúc tâm trạng Diệp Từ đang càng lúc càng khó chịu, giọng của Vọng Giang Nam bất ngờ vang lên: "Quả thật là một màn quyết đấu hấp dẫn và gay cấn, cộng với lần event này của chúng ta lại càng giống như thêu hoa trên gấm, tuyệt càng thêm tuyệt, bây giờ, xin mời ba đội trưởng của ba đội giành được ba thứ hạng đầu của nhóm hạng nhẹ lên đài nhận thưởng."
Tuy rằng trận quyết đâu ban nãy đã đẩy bầu không khí trên khán đài nóng đến cực điểm, thậm chí một người vốn áo gấm đi đêm, không thích phô trương như Lưu Niên cũng vì thế mà để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng vô số người, nhưng dù sao hiện giờ vẫn còn đang trong khuôn khổ event Vũ Long Đại Tái, là hoạt động chào mừng năm mới của game Vận Mệnh, quyết đấu hấp dẫn thật nhưng chuyện đâu vẫn còn đó, cái mọi người quan tâm nhất vẫn là phần thưởng.
Event đến thời điểm này về cơ bản đã có thể nói là kết thúc, phần còn lại chỉ là nhạc đệm nho nhỏ kết lại lần hoạt động hoành tráng này mà thôi.
Các đội trưởng lần lượt nhận giải thưởng, sau khi nhận xong đều được MC hỏi xem có muốn phát biểu cảm nghĩ gì không? Mọi người đa số đều đáp cho có lệ kiểu như cám ơn anh A chị B chú C cô F, mãi mới đến lượt của Bạch Mạch, anh chàng hắng giọng, tươi cười nhìn nữ MC xinh đẹp, thầm thì: "Nói gì cũng được sao?"
Nữ MC gật đầu đáp: "Đương nhiên rồi, đây là phát biểu cảm nghĩ nên nói gì cũng được.", nữ MC xinh đẹp thấy vẻ mặt căng thẳng của Bạch Mạch bèn liếc nhìn Vọng Giang Nam như muốn hỏi ý kiến, kế đó nói tiếp: "Nếu anh muốn tỏ tình hoặc đại loại thế thì đây tuyệt đối là một cơ hội tốt..."
Cô nàng còn chưa nói xong thì micro trên tay đã bị Bạch Mạch nắm lấy, anh chàng hắng giọng nói to: "Công hội Thiên Thiên Hướng Thượng của đại lục phía Đông tuyển hội viên số lượng lớn, không có yêu cầu đặc biệt, chỉ cần nhân phẩm tốt là được. Ai có hứng thú vui lòng liên hệ trực tiếp Mạch Thủy Thâm, Lạnh Buốt Đôi Tay Nhỏ, Mưa Đúng Lúc... Mục tiêu của chúng ta là..."
Nữ MC xinh đẹp ngẩn người, Vọng Giang Nam ngẩn người, hầu hết các khán giả bên dưới cũng đồng loạt ngẩn người.
Mà vẻ mặt của Bạch Mạch rõ ràng là mong chờ các hội viên của Thiên Thiên Hướng Thượng ở bên dưới hét to khẩu hiệu gì đấy, có điều do hội viên quá ít, tiếng hô lại nhỏ nên không có chút tác dụng phối hợp gì, nhưng không ngờ các người chơi đứng cạn nghe thấy lại cùng nhau hô hào theo: "Không nhận sâu mọt."
Lúc này không riêng nữ MC xinh đẹp bị dọa giật mình mà cả Vọng Giang Nam lẫn những người còn lại trên đài trao giải và đương sự Bạch Mạch cũng sững sờ đờ cả người.
Tiếng hô "không nhận sâu mọt" của những người bên dưới đồng thanh đến nỗi làm người mặt dày như tường thành đang cầm micro kia cũng phải xấu hổ gãi đầu. Trước khi trả micro về cho nữ MC, anh chàng vẫn nuối tiếc nói thêm một câu: "Tuyển tất cả các chức nghiệp, ai có hứng thú thì liên hệ chúng tôi." Sau đó mới hài lòng trả micro về tay nữ MC xinh đẹp, kế đó cực kỳ bình tĩnh bước xuống khán đài như không có chuyện gì xảy ra.
Diệp Từ ngồi trên khán đài che kín mặt suýt ngất. Cô không thể tin nổi một người có chỉ số IQ đến 140 như Bạch Mạch lại có thể làm một chuyện ngốc nghếc như thế...
Có điều tuy xấu hổ thì có xấu hổ nhưng phải công nhận là khi nhóm người bọn họ được đưa trở về thành Quan Quân, kênh tin nhắn của cả ba người Mạch Thủy Thâm, Lạnh Buốt Đôi Tay Nhỏ và Mưa Đúng Lúc được nêu tên ban nãy gần như đồng loạt bị dội bom, với tình hình này thì mấy ngày sắp tới bọn họ lại tiếp tục bận rộn sứt đầu mẻ trán rồi.
Đoàn người lũ lượt kéo nhau trở về thành Hồng Hồ, Bạch Mạch thì lại đến thẳng văn phòng quản lý công hội tìm NPC nâng cấp trụ sở công hội của mình lên cấp năm, quả nhiên ưu đãi giữa bậc một và bậc năm chênh lệch không chỉ là những con số.
Này nhé, về mặt diện tích hiển nhiên là rộng hơn rồi, ngoài ra còn có thêm rất nhiều khu vực riêng biệt, ví dụ như khu vực sinh hoạt dành cho những game thủ chuyên luyện kỹ năng sống, nếu ở trong này rèn luyện còn được tăng thêm 20% độ thuần thục và 10% xác suất tạo thành vật phẩm cao cấp nữa. Chẳng trách mấy công hội lớn ai cũng đồ xô vào tham gia event này, ưu đãi nhiều như thế lại còn miễn phí biết kiếm ở đâu ra? Chỉ riêng mỗi khu sinh hoạt đã dư sức thu hút không ít người chơi luyện kỹ năng sống, điều này có tầm ảnh hưởng không nhỏ trong chiến lược phát triển công hội.
Trừ phần phúc lợi vừa nói bên trên, các khu vực khác nơi nào cũng được tăng thêm ưu đãi. Ví dụ phòng ăn, lúc nào cũng có sẵn thức ăn tăng 2000 điểm máu và 2000 điểm ma pháp, thời gian chuẩn bị 3 tiếng. Kho hàng của công hội cũng được nâng cấp mạnh kèm cả vòng bảo hộ, đừng quên trong game vận mệnh sau này sẽ thường xuyên nảy sinh chuyện chiến đấu giữa các công hội, công hội nào chẳng may thua trận thì kho hàng là mục tiêu cướp bóc đầu tiên của kẻ địch, nếu không được củng cố thì thực dễ dàng bị người ta cướp sách, thế nên tác dụng của vòng bảo hộ kho hàng công hội cấp năm chính là giữ tỷ lệ bị cướp sạch ở con số 5%, so với các trụ sở khác thật giống như được trang bị thêm một lớp kính chống đạn vậy.
Điểm ưu đãi cuối cùng phải kể đến là buff tại phòng quản lý công hội, công hội có cấp bậc khác nhau thì mức độ buff cũng có sự chênh lệch nhất định, cụ thể thì buff của công hội cấp năm là tăng 20% điểm kinh nghiệm khi đánh quái và 5% điểm phong ngự. Thực sự mà nói thì chỉ riêng cái buff này thôi đã đủ khiến người chơi bên ngoài giành giật nhau mà chen chân vào Thiên Thiên Hướng Thượng.
Sau event Vũ Long Đại Tái, trừ cấp bậc công hội tăng lên, các hội viên tham gia event đều được tặng danh hiệu "Long Đằng Thịnh Thế", danh hiệu này không kèm theo bất cứ buff nào, chỉ có duy nhất một tác dụng đó là 'Hồi Sinh', mỗi ngày dùng được một lần, thời gian chờ 24 tiếng.
Danh hiệu này đối với những người chơi luyện kỹ năng sống thì chẳng có tích sự gì ngoài chuyện đeo thêm cho oai cho đẹp, nhưng với đông đảo game thủ hệ chiến đấu thì quả thật là có tác dụng cực kỳ lớn. Hiện giờ có rất ít mục sư học được kỹ năng Hồi Sinh, đừng nói chi là kỹ tăng tự hồi sinh thế này, tuyệt đối là vật nghịch thiên, đặc biệt nhất là sử dụng lúc khai hoang phó bản, cả đội ai cũng đeo huy hiệu này thì sức chiến đấu khủng bố đến mức nào chứ hả?
Thế nên các hội viên Thiên Thiên Hướng Thượng vừa nhận được huy hiệu lập tức nôn nóng muốn đi khai hoang Phế Tích Rét Lạnh dạng đoàn đội bậc cao, dù sau hiện giờ đã có rất nhiều công hội đánh qua được boss thứ nhất rồi. Diệp Từ và Bạch Mạch bàn tính một chút, cuối cùng quyết định sau khi giải quyết chuyện công hội, đợi ổn định một chút sẽ tiến quân xử lý phó bản khó nhằn kia.
Các hội viên nghe được tin này ai nấy cũng đều vui mừng phấn khởi.
Dù thế nào thì mọi chuyện đến đây đối với công hội Thiên Thiên Hướng Thượng mà nói có thể xem là kỳ event mừng năm mới đã khép lại một cách thành công rực rỡ, lúc này thông báo của hệ thống cũng vang lên bên tai mọi người, bảo mọi người nhanh chóng tìm nơi an toàn logout vì hệ thống sắp chuẩn bị có đợt bảo kỳ cập nhật mới trong mười hai tiếng, tất cả các hội viên lập tức cho nhân vật của mình trở về trụ sở của công hội, sau đó nhao nhao chúc mừng năm mới rồi cũng lần lượt logout.
Trò chơi nhanh chóng trở về trạng thái yên tĩnh.
Tối hôm giao thừa, Diệp Từ, Bạch Mạch, Diệp Nam Thiên, Tả Tiếu Lan, bốn người một nhà, mỗi người ngồi một góc ở bàn mạt chược bắt đầu công cuộc sát phạt lẫn nhau. Cả nhà trong quá trình chơi bài cũng không quên bàn đến chuyện game Vận Mệnh, đây cũng là lý do không lâu sau bàn mạt chược phải dời vào góc nhà và cuộc chơi bị tạm dừng vì hai đương sự Tả Tiểu Lan, Diệp Nam Thiên lại một lần nữa bắt đầu màn tranh cãi xem nên luyện kỹ năng sống gì.
Giao thừa đến, bầu trời sáng rực từng màn pháo bông chói lọi.
Diệp Từ đứng ở ban công ngẩng đầu nhìn khung cảnh tráng lệ bên trên, cô hít một hơi thật sâu, ngửi được mùi pháo thoang thoảng trong không khí, kế đó nghe thấy Bạch Mạch vừa cười vừa nói: "Hị hị, em gái thân yêu, năm mới vui vẻ."
Diệp Từ quay đầu nhìn Bạch Mạch, cô cũng mỉm cười đáp: "Anh họ, năm mới vui vẻ."
/113
|