VẬN MỆNH KHÔNG THỂ TRÁNH

Chương 1a

/4


 


Chương 1a:

Sân bay quốc tế  

Một chiếc Porsche 911 màu trắng theo phong cách cổ điển của Đức vừa đậu ngay sát bên lề đường. Chủ nhân của nó là một cô gái có vẻ ngoài xinh đẹp đến rung động lòng người. Mặc trên người bộ váy trắng ngang gối,  mặc dù vô cùng đơn giản nhưng lại không kém phần thanh lịch, càng làm tôn lên vẻ đẹp dịu dàng, thanh tú của cô.

An Hiểu Tuyết xuống xe, bước nhanh vào đại sảnh của sân bay, cố gắng tìm kiếm bóng dáng của Lâm Y Nguyệt trong dòng người tấp nập.

Đột nhiên, một hình dáng đập vào mắt cô. Đó là một cô gái có vẻ ngoài hết sức nổi bật, dù đang đứng nơi đâu cũng dễ dàng khiến người khác chú ý tới. Sở hữu vẻ đẹp thuần khiết vô cùng tự nhiên, ngọt ngào và trong trẻo, cùng những đường nét thanh thoát, tinh tế trên gương mặt, từ làn da trắng sáng mịn màn, chiếc mũi cân đối, cho đến đôi môi anh đào nhỏ nhắn. Đặc biệt hơn hết chính là đôi mắt nai to tròn không hề nhiễm một chút tạp chất nào của cô. Hôm nay cô vẫn diện cho mình một phong cách đơn giản khi mix sơ mi trắng cách điệu cùng quần skinny rách tone màu bạc hà. Kết hợp cùng mái tóc màu hạt dẻ được uốn cúp phần đuôi cùng mái ngố thưa càng làm cho cô thêm xinh đẹp và trẻ trung một cách....đáng sợ.

Lâm Y Nguyệt đang vô cùng buồn chán,  vừa ngồi nghịch điện thoại, vừa đợi người nào đó tới đón. Dường như cảm giác được một ánh mắt đang nhìn mình hết sức chăm chú, cô khẽ ngước lên thì thấy ngay An Hiểu Tuyết đang bước tới đây, vẻ mặt hết sức bất mãn, đương nhiên Lâm Y Nguyệt biết rõ sự bất mãn của cô là từ đâu. Vờ như không thấy, cô tặng cho An Hiểu Tuyết một nụ cười thật tươi, mở miệng thân thiết:

- Hi!!!!!!

- Chào cái gì mà chào! Cậu thật là, về sao không thông báo?

Lâm Y Nguyệt nhìn cô, vẻ mặt vô tội, nhưng giọng điệu vô cùng thản nhiên:

- Chẳng phải tớ đã thông báo cho cậu sao!

An Hiểu Tuyết bất đắc dĩ vỗ vào trán, thật sự không biết nên nói gì với cậu ta. Đúng là có thông báo, nhưng mà thời gian lại là 30' trước, hơn nữa cậu ta chỉ nhắn một dòng chữ "Về rồi mau ra đón" rồi tắt luôn. Thật đúng là muốn làm cô tức chết mà.

- Lần này rốt cuộc có chuyện gì mà lại có thể khiến cậu từ Alaska chạy về đây vậy?

- Nhớ cậu về thăm không được sao?

- Điêu vừa thôi! Tớ mà tin cậu thì là đồ ngốc đấy!

Lâm Y Nguyệt chợt thở dài, sau đó mới mở miệng lên tiếng, giọng đầy chán nản:

- Thật ra là... tớ bị nữ vương ở nhà triệu hồi về...... để đi xem mắt.

- Ồ, thì ra là vậy! An Hiểu Tuyết mở giọng tràn đầy trêu tức

- Sao tớ thấy cậu có vẻ hả hê nhỉ?

Lâm Y Nguyệt khẽ liếc xéo cô, cười như không cười. Dù bị nói trúng tim đen, nhưng An Hiểu Tuyết cũng chẳng cảm thấy chột dạ, vẫn mạnh miệng:

- Làm gì có! Chỉ là cảm giác của cậu thôi!

- Là vậy sao?

Nói rồi cũng tiếp tục nhìn cô như cũ, lần này An Hiểu Tuyết thật sự không được tự nhiên cho lắm. Khẽ ho một tiếng, cô giành lấy valy rồi kéo ra ngoài xe.

Lâm Y Nguyệt đương nhiên biết cô đang đánh trống lãng, cũng chẳng muốn đôi co nữa, bước nhanh theo ra ngoài. Vấn đề cấp thiết nhất của cô bây giờ là phải đối phó với mấy cuộc xem mắt mà "nữ vương" sắp xếp mới được. Haizz, thật đúng là phiền phức mà.


/4

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status