Thấy Chú nhìn mình bằng ánh mắt kì quái, Thiên Vy lại một lần có tâm hỏi :
Chú ơi, chú là ai vậy?Có phải tuổi cao quá nên không nghe được cháu nói gì?Không sao, cháu đây rất là rộng lượng vì thế cháu sẽ nói lại cho chú nghe nha~~.CHÚ ! CHÚ LÀ AI VẬY? Câu cuối như muốn hét vào Lăng Tuấn Hiên.
Một số người xung quanh không nhịn được mà cười ra tiếng.Trong giới thượng lưu ai cũng biết Lăng Tuấn Hiên ăn chơi, nhưng khi theo đuổi Thiên Nhu thì không còn.Và hắn còn nổi tiếng hơn bởi sắc đẹp nằm trong ngũ Đại Mỹ Nam của giới thượng lưu nha.Trước giờ có ai gọi hắn bằng chú bao giờ?Với nhìn cái mặt yêu nghiệt ấy ai lại gọi chú cơ chứ?Đây rõ ràng là cố tình chọc tức hắn mà?Với từ trước đến nay hắn ghét nhất bị người ta gọi là chú .Vì sao á?Vì hắn lớn tuổi nhất trong Nhóm Mỹ Nam nha.Nhưng vì sợ đắc tội với hắn nên có ai dám chọc bao giờ?Thế mà lúc này lại có một cô gái trẻ can đảm gọi hắn là chú , thậm chí là cố tình gọi thật to nữa cơ.
Dù rất nghi ngờ Thiên Vy bị đánh tráo,nhưng khi nhìn kĩ khuôn mặt và nghe Thiên Vy nói xong, hắn vừa đen mặt vừa chắc chắn rằng đó chính xác là cô ta. Trên trán lại nổi thêm không ít gân xanh khi tiếng cười xung quanh phát ra.Lăng Tuấn Hiên cau mày đảo ánh mắt hình viên đạn lạnh ngắt qua những người đang cười, dần dần hội trường lại trở nên im ắng.Dù đang rất tức giận, nhưng hình tượng đào hoa và sự giáo dục bao năm không cho hắn lớn tiếng.Hít sâu, bình tĩnh!
Thấy khuôn mặt đen như than của hắn, Thiên Vy thật hài lòng.Cô vốn chả có ác ý gì cả.Nhưng phản ứng của cơ thể này khi gặp hắn cho cô biết, nguyên chủ từng rất thích hắn ta, ba lần bảy lượt giúp hắn lại bị hắn không thương tiếc vứt bỏ tình cảm mà theo sau gót nữ chính.Trong nguyên tác, từ đầu đến cuối, hắn là người nguyên chủ yêu thích thật lòng, cô luôn tìm cách để hắn chú ý cô, để hắn biết cô yêu hắn, làm bao nhiêu chuyện vì hắn.Có lần còn xém mất mạng chỉ vì giúp hắn thoát tội.Thế đấy, mà hắn vẫn phũ phàng rũ bỏ cơ mà?Hắn cho rằng công lao ấy là của nữ chính,nữ thần của lòng hắn.
À mà nói đến kết cuộc bi thảm của cô , không thể không kể công Lăng Tuấn Hiên.Nếu không nhờ hắn, thì làm sao mà cô bị phế đôi chân đây?Nếu không nhờ hắn giả nhân giả nghĩa bọn họ bắt cóc được cô sao?Bọn họ sẽ dễ dàng đem cô cho sói ăn và làm thí nghiệm khoa học à?Nghĩ nghĩ, cô lại càng thấy ghét nam chủ này,và cô cho rằng sự khiêu khích lúc nãy là quá ít.
Thiên Vy tiểu thư, tôi nghĩ ngài hiểu lầm rồi, phải xưng là anh mới đúng, thêm nữa tôi mới chỉ hai mươi tám thôi nhé! Câu cuối cùng hắn cố ý nhấn mạnh để thể hiện sự quan trọng.
Chậc, chú à, cháu đâu có hỏi tuổi chú, cháu hỏi chú là ai cơ, chú lớn hơn cháu tận mười tuổi đấy!Không kêu bằng chú chẳng lẽ kêu Anh giống ai đó sao? Nói xong còn cười khinh bỉ liếc cô gái đứng phía sau hắn.
Thiên Nhu bị chỉ liếc, nhíu mày, tại sao cô lại không biết nó ăn nói sắc bén thế nhỉ?Lúc trước rõ là ngu đần, chỉ cần chọc tí là nó hùng hổ chửi mình một trận.Càng nghĩ càng kì lạ...Nhưng mà, nó đang bêu xấu mình để những mỹ nam kia sao?Ánh mắt đảo qua Sở Thiên, Tuấn Hiên.Rồi lại liếc Thiên Vy, hừ, nếu đã vậy tôi và cô cùng so , xem ai là người cuối cùng chiến thắng.Lần trước là tôi quá lương thiện, chưa làm cô mất mạng,lần này....Nở nụ cười nguy hiểm, ánh mắt loé tia tàn nhẫn.
Sở Thiên nãy giờ đang quan sát ba người kia, thì thấy ngay vẻ mặt của Thiên Nhu khi nhìn Thiên Vy.Hắn cau mày, cô ta tính làm gì nữa đây?Xem ra hắn phải túc trực bên vật nhỏ mới được!
Hừ, chị bực rồi đấy!!Đi ăn mà cũng ám cho bằng được....Chỉ đi ăn thôi, là đi ăn đó hiểu không? Vậy mà các anh , các chú, các cô cư làm phiền tôi thế là thế quái nào?Tôi nhớ trước khi ra khỏi cửa có cúng nải chuối cho Thổ Địa nha T-T! Chậc, không linh nghiệm gì cả, về nhà lấy lại nải chuối mới được.Trước hết, chị đây phải xả hết nôi uất ức đã !!!
Thấy Thiên Vy liếc Thiên Nhu hắn biết nếu nói nữa càng không ích lợi gì mà là có hại.Hắn nắm tay Thiên Nhu, nói nhỏ:
Bây giờ chúng ta đi trước, ở đây rất rắc rối.
Dạ. Thiên Nhu biết rõ hắn muốn làm gì, trả lời ngọt ngào.
Vội vàng chào Thiên Vy rồi biến mất khỏi bữa tiệc.Trong lòng Thiên Nhu lên kế hoạch lấy cổ phần trên tay Thiên Vy.Nhưng trên mặt vẫn là bộ dáng tiểu bạch thỏ, hoàn toàn vô hại.
Đợi hai người biến khỏi tầm mắt mình, Thiên Vy nhún vai.Mới nói một tí đã chạy mất bóng, chán ngắt!!Cô cầm ly nước màu đỏ trên bàn, uống một ngụm, lại uống hết ba ly.Ừm, nước trái cây này ngon thật, chết...Sao cô nóng vậy?Đã vậy hơi nhức đầu nữa.Xoa thái dương, lại tự tát vào mặt mấy cái nhẹ cho tỉnh, nhưng kết quả vẫn nhu vậy.
Sở Thiên chú ý hành động của cô từ trước, lúc thấy cô định uống ly rượu mạnh thì định ngăn lại, nào ngờ cô lại uống nhanh như thế, đến mức mặt đỏ bừng.Nhìn thật dễ thương a~!Say rượu?Lâm Hạo Thiên không ở đây?A, lát nữa hắn sẽ được đưa Thiên Vy về?Hắn thật vui vẻ nha.
=========
1069 từ, xong lúc 22:33, 14/9/2016
-Nhiều nhất 2 chương / tháng nhé, có thời gian Lam sẽ viết thêm, những tháng bận Lam chỉ viết 1 chương, thông cảm nha.
-Có thể tháng trước 3 chương tháng sau không có chương mới.Thông cảm~~.
========
-Nhân tiện hỏi luôn, các bạn có muốn chương H không?Chương H đây là về chị Thiên Vy với Sở Thiên.
-Với Băng Di bị ra rìa hai chương rồi, nên chương sau đất diễn của chị ấy hơi nhiều.
-Sẵn đây giải thích luôn, Lam là đảng 1vs1 nên mới có Băng Di với Dật Thần là đôi phụ, còn Thiên Vy mới là nữ chính a.Đừng nhầm lẫn.(Thật ra lúc đầu Lam định cho cả hai làm nữ chính luôn sau đó chuyển sang trồng bách hợp a~ =))
----Chương mục PR---(Ai không muốn đọc thì lướt qua)
Tên : Nữ phụ là vợ nam chính
Loại : Nữ phụ văn, hiện đại, H+,..
(Đơn giản là Lam pr cho truyện mình thấy hay thôi, không có bất cứ ý đồ gì khác đâu a~)
=========Thanks for reading===========
Chú ơi, chú là ai vậy?Có phải tuổi cao quá nên không nghe được cháu nói gì?Không sao, cháu đây rất là rộng lượng vì thế cháu sẽ nói lại cho chú nghe nha~~.CHÚ ! CHÚ LÀ AI VẬY? Câu cuối như muốn hét vào Lăng Tuấn Hiên.
Một số người xung quanh không nhịn được mà cười ra tiếng.Trong giới thượng lưu ai cũng biết Lăng Tuấn Hiên ăn chơi, nhưng khi theo đuổi Thiên Nhu thì không còn.Và hắn còn nổi tiếng hơn bởi sắc đẹp nằm trong ngũ Đại Mỹ Nam của giới thượng lưu nha.Trước giờ có ai gọi hắn bằng chú bao giờ?Với nhìn cái mặt yêu nghiệt ấy ai lại gọi chú cơ chứ?Đây rõ ràng là cố tình chọc tức hắn mà?Với từ trước đến nay hắn ghét nhất bị người ta gọi là chú .Vì sao á?Vì hắn lớn tuổi nhất trong Nhóm Mỹ Nam nha.Nhưng vì sợ đắc tội với hắn nên có ai dám chọc bao giờ?Thế mà lúc này lại có một cô gái trẻ can đảm gọi hắn là chú , thậm chí là cố tình gọi thật to nữa cơ.
Dù rất nghi ngờ Thiên Vy bị đánh tráo,nhưng khi nhìn kĩ khuôn mặt và nghe Thiên Vy nói xong, hắn vừa đen mặt vừa chắc chắn rằng đó chính xác là cô ta. Trên trán lại nổi thêm không ít gân xanh khi tiếng cười xung quanh phát ra.Lăng Tuấn Hiên cau mày đảo ánh mắt hình viên đạn lạnh ngắt qua những người đang cười, dần dần hội trường lại trở nên im ắng.Dù đang rất tức giận, nhưng hình tượng đào hoa và sự giáo dục bao năm không cho hắn lớn tiếng.Hít sâu, bình tĩnh!
Thấy khuôn mặt đen như than của hắn, Thiên Vy thật hài lòng.Cô vốn chả có ác ý gì cả.Nhưng phản ứng của cơ thể này khi gặp hắn cho cô biết, nguyên chủ từng rất thích hắn ta, ba lần bảy lượt giúp hắn lại bị hắn không thương tiếc vứt bỏ tình cảm mà theo sau gót nữ chính.Trong nguyên tác, từ đầu đến cuối, hắn là người nguyên chủ yêu thích thật lòng, cô luôn tìm cách để hắn chú ý cô, để hắn biết cô yêu hắn, làm bao nhiêu chuyện vì hắn.Có lần còn xém mất mạng chỉ vì giúp hắn thoát tội.Thế đấy, mà hắn vẫn phũ phàng rũ bỏ cơ mà?Hắn cho rằng công lao ấy là của nữ chính,nữ thần của lòng hắn.
À mà nói đến kết cuộc bi thảm của cô , không thể không kể công Lăng Tuấn Hiên.Nếu không nhờ hắn, thì làm sao mà cô bị phế đôi chân đây?Nếu không nhờ hắn giả nhân giả nghĩa bọn họ bắt cóc được cô sao?Bọn họ sẽ dễ dàng đem cô cho sói ăn và làm thí nghiệm khoa học à?Nghĩ nghĩ, cô lại càng thấy ghét nam chủ này,và cô cho rằng sự khiêu khích lúc nãy là quá ít.
Thiên Vy tiểu thư, tôi nghĩ ngài hiểu lầm rồi, phải xưng là anh mới đúng, thêm nữa tôi mới chỉ hai mươi tám thôi nhé! Câu cuối cùng hắn cố ý nhấn mạnh để thể hiện sự quan trọng.
Chậc, chú à, cháu đâu có hỏi tuổi chú, cháu hỏi chú là ai cơ, chú lớn hơn cháu tận mười tuổi đấy!Không kêu bằng chú chẳng lẽ kêu Anh giống ai đó sao? Nói xong còn cười khinh bỉ liếc cô gái đứng phía sau hắn.
Thiên Nhu bị chỉ liếc, nhíu mày, tại sao cô lại không biết nó ăn nói sắc bén thế nhỉ?Lúc trước rõ là ngu đần, chỉ cần chọc tí là nó hùng hổ chửi mình một trận.Càng nghĩ càng kì lạ...Nhưng mà, nó đang bêu xấu mình để những mỹ nam kia sao?Ánh mắt đảo qua Sở Thiên, Tuấn Hiên.Rồi lại liếc Thiên Vy, hừ, nếu đã vậy tôi và cô cùng so , xem ai là người cuối cùng chiến thắng.Lần trước là tôi quá lương thiện, chưa làm cô mất mạng,lần này....Nở nụ cười nguy hiểm, ánh mắt loé tia tàn nhẫn.
Sở Thiên nãy giờ đang quan sát ba người kia, thì thấy ngay vẻ mặt của Thiên Nhu khi nhìn Thiên Vy.Hắn cau mày, cô ta tính làm gì nữa đây?Xem ra hắn phải túc trực bên vật nhỏ mới được!
Hừ, chị bực rồi đấy!!Đi ăn mà cũng ám cho bằng được....Chỉ đi ăn thôi, là đi ăn đó hiểu không? Vậy mà các anh , các chú, các cô cư làm phiền tôi thế là thế quái nào?Tôi nhớ trước khi ra khỏi cửa có cúng nải chuối cho Thổ Địa nha T-T! Chậc, không linh nghiệm gì cả, về nhà lấy lại nải chuối mới được.Trước hết, chị đây phải xả hết nôi uất ức đã !!!
Thấy Thiên Vy liếc Thiên Nhu hắn biết nếu nói nữa càng không ích lợi gì mà là có hại.Hắn nắm tay Thiên Nhu, nói nhỏ:
Bây giờ chúng ta đi trước, ở đây rất rắc rối.
Dạ. Thiên Nhu biết rõ hắn muốn làm gì, trả lời ngọt ngào.
Vội vàng chào Thiên Vy rồi biến mất khỏi bữa tiệc.Trong lòng Thiên Nhu lên kế hoạch lấy cổ phần trên tay Thiên Vy.Nhưng trên mặt vẫn là bộ dáng tiểu bạch thỏ, hoàn toàn vô hại.
Đợi hai người biến khỏi tầm mắt mình, Thiên Vy nhún vai.Mới nói một tí đã chạy mất bóng, chán ngắt!!Cô cầm ly nước màu đỏ trên bàn, uống một ngụm, lại uống hết ba ly.Ừm, nước trái cây này ngon thật, chết...Sao cô nóng vậy?Đã vậy hơi nhức đầu nữa.Xoa thái dương, lại tự tát vào mặt mấy cái nhẹ cho tỉnh, nhưng kết quả vẫn nhu vậy.
Sở Thiên chú ý hành động của cô từ trước, lúc thấy cô định uống ly rượu mạnh thì định ngăn lại, nào ngờ cô lại uống nhanh như thế, đến mức mặt đỏ bừng.Nhìn thật dễ thương a~!Say rượu?Lâm Hạo Thiên không ở đây?A, lát nữa hắn sẽ được đưa Thiên Vy về?Hắn thật vui vẻ nha.
=========
1069 từ, xong lúc 22:33, 14/9/2016
-Nhiều nhất 2 chương / tháng nhé, có thời gian Lam sẽ viết thêm, những tháng bận Lam chỉ viết 1 chương, thông cảm nha.
-Có thể tháng trước 3 chương tháng sau không có chương mới.Thông cảm~~.
========
-Nhân tiện hỏi luôn, các bạn có muốn chương H không?Chương H đây là về chị Thiên Vy với Sở Thiên.
-Với Băng Di bị ra rìa hai chương rồi, nên chương sau đất diễn của chị ấy hơi nhiều.
-Sẵn đây giải thích luôn, Lam là đảng 1vs1 nên mới có Băng Di với Dật Thần là đôi phụ, còn Thiên Vy mới là nữ chính a.Đừng nhầm lẫn.(Thật ra lúc đầu Lam định cho cả hai làm nữ chính luôn sau đó chuyển sang trồng bách hợp a~ =))
----Chương mục PR---(Ai không muốn đọc thì lướt qua)
Tên : Nữ phụ là vợ nam chính
Loại : Nữ phụ văn, hiện đại, H+,..
(Đơn giản là Lam pr cho truyện mình thấy hay thôi, không có bất cứ ý đồ gì khác đâu a~)
=========Thanks for reading===========
/16
|