Nghe nói Đao lân thủy hổ ngư là nhị phẩm linh thú, Tôn Lập sáng mắt, cả hai đáp xuống, gã nhìn ra Huyền võ cự hạm trang bị không ít pháp khí.
Đi quanh sàn thuyền, có hai mươi cái nỏ rèn bằng nguyên liệu tu chân nhưng không phải pháp khí, Đại Tùy chưa biết cách luyện chế đại hình chiến tranh pháp khí nói gì đến Ô Hoàn.
Bất quá uy lực của loại nỏ này so với loại quân đội thường dùng thì gấp mấy lần, mỗi nỏ có muwoif mũi tên khắc linh văn, là tu chân giới phù tiễn.
Bọn Sùng Bá đã ra, cả kinh nhìn Đao lân thủy hổ ngư thập thò dưới nước.
Tu sĩ trên sáu Huyền võ cự hạm trung thi triển thủ đoạn, linh quang như mưa rào trút vào Đao lân thủy hổ ngư nhưng nó coi thường, lớp vảy vốn rất chắc chắn, mà Tôn Lập nhìn ra mỗi lần nó uốn mình là vảy uốn theo, pháp thuật pháp khí giáng trúng lại giảm lực đi.
Đao lân thủy hổ ngư bơi thoải mái dưới nước, không cần quay lại cũng bỏ rơi toàn bộ đòn tấn công.
"Oành!" Nó lại va vào thân thuyền, chọn đúng cái của Khâu Thần Lộc!
Khâu Thần Lộc nổi giận lao lên quát: "Nghiệt súc muốn chết!"
Y là Hiền nhân cảnh đệ ngũ trọng siêu cấp cao thủ, giơ tay là tiếp lôi quang nổ vang trên mặt biển.
Đao lân thủy hổ ngư cực kỳ giảo hoạt, vẫy đuôi tránh khỏi, lặn ngay xuống.
Thống lĩnh thủ hạ của Khâu Thần Lộc đều là Hiền nhân cảnh cường giả, vây lại: "Tướng quân!"
Khâu Thần Lộc mắt rực linh quang, sử dụng bí thuật nhìn xuống biển, Tôn Lập biết y nhìn xuyên được nước biển, tìm ra Đao lân thủy hổ ngư.
Quả nhiên chỉ một tuần trà, Khâu Thần Lộc co tay, các thống lĩnh dốc pháp khí và pháp thuật giáng xuống.
"Oành!"
Cột nước vút lên, sóng bắn tứ tán, mặt biển như bị bàn tay khổng lồ ép xuống, tọa thành hố sâu.
Đao lân thủy hổ ngư từ đó thò lên, bị hất văng lên rơi cách mấy trăm trượng, lại dậy sóng.
"Được!"
Sáu Huyền võ cự hạm vang tiếng hoan hô, Tôn Lập thầm lắc đầu: Khâu Thần Lộc đích xác mạnh mẽ nhưng không hiểu gì về linh thú.
Đao lân thủy hổ ngư không có bản mệnh pháp thuật, thể hình không lớn lắm trong số linh thú ở biển nhưng được xếp vào nhị phẩm vì khả năng phòng ngự biến thái!
Khâu Thần Lộc ngạnh tiếp, Đao lân thủy hổ ngư không hề để ý.
Quả nhiên Đao lân thủy hổ ngư từ hướng khác hcui lên, va vào Huyền võ cự hạm.
Tôn Lập chợt thấy không ổn, bọn Sùng Dần nhìn gã mong chờ. Gã cười thần bí: "Chuẩn bị bắt cá!"
"Được!"
Tôn Lập rút mười mũi phù tiễn, ném đi bốn, thay đổi linh văn số còn lại.
Gã vốn là linh phù đại sư, có trận pháp đao bút, tốc độ thay đổi không chậm tí nào.
Đao lân thủy hổ ngư đại phát thần uy, va cho sáu Huyền võ cự hạm khó cấu thành trận hình, Khâu Thần Lộc xuất thủ, cự thú bị y đánh trúng mấy lần nhưng không sao khiến y gầm lên liên tục.
Tôn Lập đổi xong linh văn trên phù tiễn, nhìn chúng nhân rồi nói: "Được rồi, để người Thiên Sư các nghỉ đi, chúng ta điều khiển thuyền giúp!"
Sùng Dần dẫn Chung Lâm, Giang Sĩ Ngọc dẫn theo hai người vợ đoạt quyền điều khiển con thuyền, và đại trận phòng ngự.
Huyền võ cự hạm đó quay đầu, rời khỏi hàng ngũ, va vào Đao lân thủy hổ ngư!
Thiên Sư các chúng nhân cả kinh, Sùng Dần và Tô Tiểu Mai đã lao lên quát to: "Yên lặng!"
Tô Phượng Trai cũng quát: "Tất cả có lão hủ phụ trách!"
Binh đinh yên lặng nhưng mắt không giấu được hoài nghi.
Khâu Thần Lộc nổi giận: "Sao hả? Muốn chết sao!"
"Tướng quân, hình như người của Tô Phượng Trai khống chế Huyền võ cự hạm!" Thủ hạ thống lĩnh bẩm cáo.
Khâu Thần Lộc giận run lên: "Tu sĩ không có quân kỷ kia không được tích sự gì, mau đoạt lại quyền chỉ huy!"
"Thuộc hạ tuân mệnh!"
Thống lĩnh đó định tới, Đao lân thủy hổ ngư lại từ dưới mặt nước chui lên, cái miệng như chậu máu há ra, hai cái răng nanh dài ba trượng cắt y làm đôi.
Khâu Thần Lộc giơ tay, mắt trái có kim quang bay ra, quay tít hóa thành tứ phương kim ấn có khắc ly hổ, sau lưng là bốn thần văn cổ kính.
Kim ấn giáng mạnh, hất Đao lân thủy hổ ngư xuống.
Mặt biển dậy sóng, tới gần trăm trượng.
Đao lân thủy hổ ngư liên tục lậy người mấy lần, nhắm vào con thuyền của bọn Tôn Lập!
Các thống lĩnh chìm cả cõi lòng, kim ấn là bản mệnh pháp khí "Hổ phù binh ấn"của Khâu Thần Lộc, đường đường nhị phẩm pháp khí mà không làm gì được Đao lân thủy hổ ngư, phòng ngự của súc sinh này lực quá kinh nhân.
May mà lực tấn công của Đao lân thủy hổ ngư không cao, không thì chiến cục tuyệt đối không thế này.
"Mau lên!" Khâu Thần Lộc gầm lên, thống lĩnh đó nhắm hướng thuyền của bọn Tôn Lập lao tới, nhưng Đao lân thủy hổ ngư đã xong tới Huyền võ cự hạm đó, đập mạnh đuôi xuống biển, sóng dậy lên, nó lao vào con thuyền.
Tôn Lập đứng trên khoang, tay cầm sáu phù tiễn, lạnh lùng nhìn Đao lân thủy hổ ngư.
"Giang Sĩ Ngọc, triệt trận pháp phòng ngự."
Giang Sĩ Ngọc không hề do dự làm theo.
Không còn trận pháp, Đao lân thủy hổ ngư có thể xông lên khoang, binh đinh hồn phi phách tán, lao lên tránh.
Cả khoang thuyền chỉ còn lại mình Tôn Lập.
Đao lân thủy hổ ngư cả kinh, trước đó nếm mùi với trận pháp phòng ngự rồi, không ngờ cự hạm chủ động triệt trận pháp đi thì nó càng hoan hỉ xông tới.
"Khốn kiếp!" Khâu Thần Lộc giận đến mắng thành tiếng.
Đao lân thủy hổ ngư lắc lắc lớp vảy, xuống sàn thuyền là lăn ngay, vảy nó sắc như đao, đấy là chiêu sát thủ riêng của nó!
Tôn Lập chợt biến mất, đến phía dưới Đao lân thủy hổ ngư giơ tay, sáu phù tiễn bắn vào kẽ vảy Tòng Đao lân thủy hổ ngư.
"Cuồng vọng, đáng kiếp!" Khâu Thần Lộc giậm chân, y thấy Tôn Lập bắn sáu phù tiễn vào Đao lân thủy hổ ngư nhưng thế thì có tác dụng gì? Phù tiễn uy lực quá tệ, không đủ uy hiếp Đao lân thủy hổ ngư! Kế sách của Tôn Lập thành công, triệt phòng ngự trận pháp dụ Đao lân thủy hổ ngư lên thuyền, lên là nó sẽ xòe vảy sát thương người trên thuyền. Nhưng thế thì sao? Tiểu tử này lớn mật, lại hại chết cả bộ hạ của y!
Khâu Thần Lộc hối hận vô cùng, không nên tìm Tô Phượng Trai mới phải, toán tu sĩ này quả nhiên không được việc gì!
"Phập - - "
Đao lân thủy hổ ngư va lên khoang thuyền, trượt đi xa, tới tận thuyền lâu mới dừng lại.
Nhưng tình cảnh Đao lân thủy hổ ngư cuồng bạo quay vòng, dùng vảy phá hoại Huyền võ cự hạm không xuất hiện. Nó rơi xuống là bất động. Mang nó vẫn động, chứng tỏ còn sống!
Vì sao cự thú yêu hung tàn đó đột nhiên bất động?
Khâu Thần Lộc cũng bất ngờ, không dám tin vào mắt mình, sáu phù tiễn là chế phục được cự thú? Không thể nào, Cự hạm của y có trang bị phù tiễn thì lẽ nào y còn không biết, từ hất liệu thì phù tiễn dù thế nào cũng không thể có uy lực đó!
"Sao hả?"
"Sao nó lại bất động?"
"Có phải bí thuật gì không?"
"Vớ vẩn, đã bao giờ ngươi thấy bí thuật đáng sợ thế chưa?"
Hơn nghìn tu sĩ binh đinh của Thiên Sư các bàn luận, Khâu Thần Lộc và thủ hạ thống lĩnh ngây ra, một chốc sau vẫn thấy không tin được.
Viên thống lĩnh đó hỏi: "Tướng quân, có cần đoạt quyền chỉ huy không?"
Khâu Thần Lộc sầm mặt phất tay: "Lui sang bên!"
"Vâng."
Khâu Thần Lộc chắp tay sau lưng lao về phía bọn Tôn Lập, Tôn Lập dĩ kin phất tay, phong thú hoàn thu Đao lân thủy hổ ngư lại.
Đao lân thủy hổ ngư lao lên làm vỡ một số thứ, kể cả nỏ cũng mất bốn cái, trên khoang khá bừa bộn.
Đao lân thủy hổ ngư là hậu duệ thượng cổ Binh trụ hung ngư, Tôn Lập đoán là kinh mạch giống nhau tám phần, La Hoàn đã truyền thù về kinh mạch đồ của Binh trụ hung ngư cho Tôn Lập.
Tôn Lập tuy dựa vào tình huống thực tế - - đương nhiên gã chỉ suy đoán những thứ này.
Đi quanh sàn thuyền, có hai mươi cái nỏ rèn bằng nguyên liệu tu chân nhưng không phải pháp khí, Đại Tùy chưa biết cách luyện chế đại hình chiến tranh pháp khí nói gì đến Ô Hoàn.
Bất quá uy lực của loại nỏ này so với loại quân đội thường dùng thì gấp mấy lần, mỗi nỏ có muwoif mũi tên khắc linh văn, là tu chân giới phù tiễn.
Bọn Sùng Bá đã ra, cả kinh nhìn Đao lân thủy hổ ngư thập thò dưới nước.
Tu sĩ trên sáu Huyền võ cự hạm trung thi triển thủ đoạn, linh quang như mưa rào trút vào Đao lân thủy hổ ngư nhưng nó coi thường, lớp vảy vốn rất chắc chắn, mà Tôn Lập nhìn ra mỗi lần nó uốn mình là vảy uốn theo, pháp thuật pháp khí giáng trúng lại giảm lực đi.
Đao lân thủy hổ ngư bơi thoải mái dưới nước, không cần quay lại cũng bỏ rơi toàn bộ đòn tấn công.
"Oành!" Nó lại va vào thân thuyền, chọn đúng cái của Khâu Thần Lộc!
Khâu Thần Lộc nổi giận lao lên quát: "Nghiệt súc muốn chết!"
Y là Hiền nhân cảnh đệ ngũ trọng siêu cấp cao thủ, giơ tay là tiếp lôi quang nổ vang trên mặt biển.
Đao lân thủy hổ ngư cực kỳ giảo hoạt, vẫy đuôi tránh khỏi, lặn ngay xuống.
Thống lĩnh thủ hạ của Khâu Thần Lộc đều là Hiền nhân cảnh cường giả, vây lại: "Tướng quân!"
Khâu Thần Lộc mắt rực linh quang, sử dụng bí thuật nhìn xuống biển, Tôn Lập biết y nhìn xuyên được nước biển, tìm ra Đao lân thủy hổ ngư.
Quả nhiên chỉ một tuần trà, Khâu Thần Lộc co tay, các thống lĩnh dốc pháp khí và pháp thuật giáng xuống.
"Oành!"
Cột nước vút lên, sóng bắn tứ tán, mặt biển như bị bàn tay khổng lồ ép xuống, tọa thành hố sâu.
Đao lân thủy hổ ngư từ đó thò lên, bị hất văng lên rơi cách mấy trăm trượng, lại dậy sóng.
"Được!"
Sáu Huyền võ cự hạm vang tiếng hoan hô, Tôn Lập thầm lắc đầu: Khâu Thần Lộc đích xác mạnh mẽ nhưng không hiểu gì về linh thú.
Đao lân thủy hổ ngư không có bản mệnh pháp thuật, thể hình không lớn lắm trong số linh thú ở biển nhưng được xếp vào nhị phẩm vì khả năng phòng ngự biến thái!
Khâu Thần Lộc ngạnh tiếp, Đao lân thủy hổ ngư không hề để ý.
Quả nhiên Đao lân thủy hổ ngư từ hướng khác hcui lên, va vào Huyền võ cự hạm.
Tôn Lập chợt thấy không ổn, bọn Sùng Dần nhìn gã mong chờ. Gã cười thần bí: "Chuẩn bị bắt cá!"
"Được!"
Tôn Lập rút mười mũi phù tiễn, ném đi bốn, thay đổi linh văn số còn lại.
Gã vốn là linh phù đại sư, có trận pháp đao bút, tốc độ thay đổi không chậm tí nào.
Đao lân thủy hổ ngư đại phát thần uy, va cho sáu Huyền võ cự hạm khó cấu thành trận hình, Khâu Thần Lộc xuất thủ, cự thú bị y đánh trúng mấy lần nhưng không sao khiến y gầm lên liên tục.
Tôn Lập đổi xong linh văn trên phù tiễn, nhìn chúng nhân rồi nói: "Được rồi, để người Thiên Sư các nghỉ đi, chúng ta điều khiển thuyền giúp!"
Sùng Dần dẫn Chung Lâm, Giang Sĩ Ngọc dẫn theo hai người vợ đoạt quyền điều khiển con thuyền, và đại trận phòng ngự.
Huyền võ cự hạm đó quay đầu, rời khỏi hàng ngũ, va vào Đao lân thủy hổ ngư!
Thiên Sư các chúng nhân cả kinh, Sùng Dần và Tô Tiểu Mai đã lao lên quát to: "Yên lặng!"
Tô Phượng Trai cũng quát: "Tất cả có lão hủ phụ trách!"
Binh đinh yên lặng nhưng mắt không giấu được hoài nghi.
Khâu Thần Lộc nổi giận: "Sao hả? Muốn chết sao!"
"Tướng quân, hình như người của Tô Phượng Trai khống chế Huyền võ cự hạm!" Thủ hạ thống lĩnh bẩm cáo.
Khâu Thần Lộc giận run lên: "Tu sĩ không có quân kỷ kia không được tích sự gì, mau đoạt lại quyền chỉ huy!"
"Thuộc hạ tuân mệnh!"
Thống lĩnh đó định tới, Đao lân thủy hổ ngư lại từ dưới mặt nước chui lên, cái miệng như chậu máu há ra, hai cái răng nanh dài ba trượng cắt y làm đôi.
Khâu Thần Lộc giơ tay, mắt trái có kim quang bay ra, quay tít hóa thành tứ phương kim ấn có khắc ly hổ, sau lưng là bốn thần văn cổ kính.
Kim ấn giáng mạnh, hất Đao lân thủy hổ ngư xuống.
Mặt biển dậy sóng, tới gần trăm trượng.
Đao lân thủy hổ ngư liên tục lậy người mấy lần, nhắm vào con thuyền của bọn Tôn Lập!
Các thống lĩnh chìm cả cõi lòng, kim ấn là bản mệnh pháp khí "Hổ phù binh ấn"của Khâu Thần Lộc, đường đường nhị phẩm pháp khí mà không làm gì được Đao lân thủy hổ ngư, phòng ngự của súc sinh này lực quá kinh nhân.
May mà lực tấn công của Đao lân thủy hổ ngư không cao, không thì chiến cục tuyệt đối không thế này.
"Mau lên!" Khâu Thần Lộc gầm lên, thống lĩnh đó nhắm hướng thuyền của bọn Tôn Lập lao tới, nhưng Đao lân thủy hổ ngư đã xong tới Huyền võ cự hạm đó, đập mạnh đuôi xuống biển, sóng dậy lên, nó lao vào con thuyền.
Tôn Lập đứng trên khoang, tay cầm sáu phù tiễn, lạnh lùng nhìn Đao lân thủy hổ ngư.
"Giang Sĩ Ngọc, triệt trận pháp phòng ngự."
Giang Sĩ Ngọc không hề do dự làm theo.
Không còn trận pháp, Đao lân thủy hổ ngư có thể xông lên khoang, binh đinh hồn phi phách tán, lao lên tránh.
Cả khoang thuyền chỉ còn lại mình Tôn Lập.
Đao lân thủy hổ ngư cả kinh, trước đó nếm mùi với trận pháp phòng ngự rồi, không ngờ cự hạm chủ động triệt trận pháp đi thì nó càng hoan hỉ xông tới.
"Khốn kiếp!" Khâu Thần Lộc giận đến mắng thành tiếng.
Đao lân thủy hổ ngư lắc lắc lớp vảy, xuống sàn thuyền là lăn ngay, vảy nó sắc như đao, đấy là chiêu sát thủ riêng của nó!
Tôn Lập chợt biến mất, đến phía dưới Đao lân thủy hổ ngư giơ tay, sáu phù tiễn bắn vào kẽ vảy Tòng Đao lân thủy hổ ngư.
"Cuồng vọng, đáng kiếp!" Khâu Thần Lộc giậm chân, y thấy Tôn Lập bắn sáu phù tiễn vào Đao lân thủy hổ ngư nhưng thế thì có tác dụng gì? Phù tiễn uy lực quá tệ, không đủ uy hiếp Đao lân thủy hổ ngư! Kế sách của Tôn Lập thành công, triệt phòng ngự trận pháp dụ Đao lân thủy hổ ngư lên thuyền, lên là nó sẽ xòe vảy sát thương người trên thuyền. Nhưng thế thì sao? Tiểu tử này lớn mật, lại hại chết cả bộ hạ của y!
Khâu Thần Lộc hối hận vô cùng, không nên tìm Tô Phượng Trai mới phải, toán tu sĩ này quả nhiên không được việc gì!
"Phập - - "
Đao lân thủy hổ ngư va lên khoang thuyền, trượt đi xa, tới tận thuyền lâu mới dừng lại.
Nhưng tình cảnh Đao lân thủy hổ ngư cuồng bạo quay vòng, dùng vảy phá hoại Huyền võ cự hạm không xuất hiện. Nó rơi xuống là bất động. Mang nó vẫn động, chứng tỏ còn sống!
Vì sao cự thú yêu hung tàn đó đột nhiên bất động?
Khâu Thần Lộc cũng bất ngờ, không dám tin vào mắt mình, sáu phù tiễn là chế phục được cự thú? Không thể nào, Cự hạm của y có trang bị phù tiễn thì lẽ nào y còn không biết, từ hất liệu thì phù tiễn dù thế nào cũng không thể có uy lực đó!
"Sao hả?"
"Sao nó lại bất động?"
"Có phải bí thuật gì không?"
"Vớ vẩn, đã bao giờ ngươi thấy bí thuật đáng sợ thế chưa?"
Hơn nghìn tu sĩ binh đinh của Thiên Sư các bàn luận, Khâu Thần Lộc và thủ hạ thống lĩnh ngây ra, một chốc sau vẫn thấy không tin được.
Viên thống lĩnh đó hỏi: "Tướng quân, có cần đoạt quyền chỉ huy không?"
Khâu Thần Lộc sầm mặt phất tay: "Lui sang bên!"
"Vâng."
Khâu Thần Lộc chắp tay sau lưng lao về phía bọn Tôn Lập, Tôn Lập dĩ kin phất tay, phong thú hoàn thu Đao lân thủy hổ ngư lại.
Đao lân thủy hổ ngư lao lên làm vỡ một số thứ, kể cả nỏ cũng mất bốn cái, trên khoang khá bừa bộn.
Đao lân thủy hổ ngư là hậu duệ thượng cổ Binh trụ hung ngư, Tôn Lập đoán là kinh mạch giống nhau tám phần, La Hoàn đã truyền thù về kinh mạch đồ của Binh trụ hung ngư cho Tôn Lập.
Tôn Lập tuy dựa vào tình huống thực tế - - đương nhiên gã chỉ suy đoán những thứ này.
/419
|