Rồi ngay lập tức, ‘Paines’ đứng dậy nói:
“Lần này mi không trốn được nữa đâu nhóc..>”
“Takagi, lùi lại cánh cửa, tên này rất nguy hiểm..” Thấy vậy, Ambrose hét lên, rồi giơ đũa phép thi chú:
“Reducto.” (ND - Bùa hủy diệt)
Một tiếng nổ lớn vang lên, khói bụi mù mịt bao phủ khắp căn phòng, Takagi nói nhỏ:
“Hắn chết chưa?”
“Chưa...” Ambrose đáp lại, tên này bây giờ cho cậu cảm giác rất nguy hiểm, nguy hiểm hơn nhiều bóng đen tập kích cậu ở Hồ nước Đen.
Khói bụi tan đi, một bóng người lành lặn xuất hiện ở trước mặt cậu, cánh tay vốn bị chặt đứt bị thay thế bởi một cánh tay bằng lửa, nó tạo thành một bàn tay có ba cái móng vuốt.
“Nhóc con, mày đang gãi ngứa cho tao hả…”
Dứt lời, một cái roi bằng lửa xuất hiện trong tay ‘Paines’, rồi hắn vung tay quất sợi roi về phía Ambrose.
Tốc độ quá nhanh, Ambrose nhảy sang bên phải để lé, hơi nóng từ cái roi khiến vạt áo đồng phục của cậu bị cháy xém…
‘Paines’ tiếp tục quất, Ambrose tiếp tục nhảy nhót lé tránh, thỉnh thoảng cậu cũng bắn ra mấy câu thần chú phản kích nhưng chúng không hiệu quả, tên này có vẻ kháng toàn bộ ma pháp vậy.
“Ngu ngốc, ngươi nghĩ mấy chiêu ma pháp vớ vẩn này có thể tổn thương được ta à… nó chỉ để dọa bọn phàm nhân thôi… Ta cho ngươi xem ma pháp thực sự đây…”
Nói rồi, tên ‘giáo sư’ ngẩng cao đầu, hai tay giang xang hai bên, miệng ngâm nga:
“Domine da nobis placere spirituum vires flammae…. FIRE WHIRL…” (ND - Vòng xoáy lửa)
Một trận cuồng phong nổi lên, nhiệt độ không khí tăng vọt, rồi sau lưng tên giáo sư, một vòng xoáy lửa dần hình thành. Cái vòng này phải có đường kính hơn mười mét…
Thật là một phép thuật vô cùng mạnh mẽ…
Hai mắt ‘Paines’ trắng dã, da mặt hắn đỏ rực lên như bị thiêu cháy bên trong hăn nói:
“Yên tâm chết đi….”
Rồi, cơn bão lửa trấn động giữ dội, và nó như một cơn sóng thần, nó đổ ập xuống người Ambrose.
“Nguy rồi… Takagi lại đây…” Cậu kéo cô bé vào lòng, rồi vận dụng tất cả ma lực còn lại trong cơ thể để thi triển thần chú:
“Salvio Hexia…” (ND - Bùa che chắn level 4)
Một màng chắn trong suốt bằng ma lực bao trùm khắp cơ thể của hai người, rồi cơn bão lửa ập tới… bọn chúng như đang chìm dưới lòng biển lửa, xung quanh nhiệt độ cao kinh khủng, mồ hôi vừa chảy ra liền bốc hơi ngay lập tức. Tóc tai của Ambrose có dấu hiệu bị cháy xém… Bên ngoài, nhiều viên đá nhỏ đã bị nóng chảy tới phát sáng.
Sau ba mươi giây, cơn bão lửa biến mất, bên trong, Ambrose thở hổn hển, cậu đã kiệt sức. Phải nói là tên này quá mạnh, mấy bài tẩy của cậu nếu so sánh với chiêu vừa rồi chỉ là trò vặt mà thôi.
“Ồ, vẫn còn sống… ở tuổi này thế là quá giỏi rồi… khà khà… đáng tiếc…” Giáo sư ‘Paines’ ngả ngớn nói, ngay từ đầu hắn không coi Ambrose là đối thủ, đơn giản vì nhóc này quá yếu, lấy trình của hắn cũng có thể nhìn ra tình trạng cơ thể của Ambrose.
“Kết thúc đi…” ‘Paines’ thở dài nói.
“Dừng lại…” Ambrose la lên nói.
“Có chuyện gì, nhóc còn lời trăn trối gì sao? Hay là muốn tỏ tình với bạn gái…”
Ambrose không để ý ‘Paines’, cậu hét lên trong không khí:
“Fayola, bạn mà không ra tay mình thật chết ở đây đấy…”
Takagi tưởng mình phải chết rồi, nhưng khi nghe thấy Ambrose nói thì lóe lên hy vọng, cậu bé thường nói với cô là Fayola rất mạnh, có khi mạnh hơn cả giáo sư Albus Dumbledore.
“Cái gì, còn có đứa khác ở đây, sao ta không cảm thấy.” ‘Paines’ hai mắt nhìn xung quanh nói…
Đúng lúc này, không khí vốn nóng bỏng sôi sục thì đột ngột lạnh cóng lại, một cơn gió thoảng qua khiến hai đứa trẻ run lên cầm cập.
“Ngươi đang tìm ta hả?” Giọng nói lạnh lùng vang lên, còn lạnh hơn cả bầu không khí xung quanh.
Fayola xuất hiện một cách cực ‘ngầu’…
“Fayola đây rồi, bạn nhanh chóng xử lý tên này, còn trở lại trường, trời sắp sáng rồi…” Ambrose thở phào nói…
“Ambrose, bạn bị đánh tới ngốc hả…” Takagi ở bên cạnh lôi kéo tay của cậu bé nói.
“Yên tâm, Fayola sẽ hạ tên này nhanh thôi, dù sao đây không phải bản thể của hắn…” Ambrose cũng đã chú ý tên này từ nãy tới giờ rồi, thân thể của giáo sư ‘Paines’ đang dần bị khô lại. Sắp tới giới hạn rồi.
Phía trước, Fayola nghe Ambrose nói cũng không tức giận mà châm chọc nói:
“Ambrose, bạn vẫn thật quá yếu…”
Phía sau, cậu bé nghe vậy mặt đen như tro… cậu nói nhỏ: “Là do tên này quá mạnh chứ?”
“Còn ngươi, tự phế đi, không nên để ta ra tay…?” Fayola hai mắt híp lại, nguy hiểm nhìn ‘Paines’ nói.
Bên này, khi thấy mấy đứa nhóc không để mình vào trong mắt, ‘Paines’ vốn điên tiết lắm rồi, nghe lời Fayola khiêu khích, hắn tức giận gào lên:
“Con ranh náo toét, ta xem mi làm được gì…”
Không chờ ông giáo sư nói xong, Fayola đã thuấn phát một ma pháp:
“Shine Ice.” (ND - Sóng băng)
Một luồng khí lạnh tỏa ra từ bàn tay cô bé, nó tỏa sáng rực rỡ, một thư ánh xanh thăm thẳm, lạnh giá… Sóng ánh sáng này lao thẳng về phía Paines, đi tới đâu, không khí đông lại tới đó…
“Khá lắm… con nhóc xem đây… Sit in flamma ignis (ND - Ngọn lửa của ta, hãy cháy lên)…Fire Shell.”
Dứt lời, xung quanh ông ta xuất hiện một màn chắn bằng lửa, phép thuật hai bên đụng độ, gây lên những tiếng nổ ùng ùng rất to.
Từng làn sóng nhiệt nóng và lạnh bắn ra xung quanh…
“Đến lượt ta, nhóc con..” Paines hai mắt phát sáng, gầm lên.
“Sit muri conteret adversarios scutum….” (ND - Khiên của ta, hãy đè bẹp kẻ thù)
Sau một giây cái khiên lửa bùng lên mạnh mẽ, rồi nó biến thành một bàn tay khổng lồ, nó bay thẳng tới vị trí của Fayola, nó định nghiền ép cô bé như một cái tát đánh bẹp con ruồi…
Thấy cảnh này, Ambrose lẩm bẩm nói: “Nên kết thúc rồi…”
“Ngu ngốc…” Fayola nhếch miệng nói, rồi cô bé lấy trong túi ra cây ma pháp trượng của phù thủy trắng… Đây là bảo vật của Bán thần cấp ma pháp sư đấy, Fayola mấy năm qua cũng học được một vài kỹ năng của cây pháp trượng.
Trong đó, có một kĩ năng rất lợi hại, cây pháp trượng có thể hấp thu pháp thuật của kẻ thù (chỉ hai loại lửa và băng thôi) rồi trả lại hắn gấp nhiều lần tùy thuộc vào ma lực người cầm ma pháp trượng.
Fayola tay phải đặt ngang cây pháp trượng lên trên đầu, đón đỡ bàn tay lửa… ngay sau đó, toàn bộ bàn tay lửa khổng lồ bị hút vào trong cây pháp trượng.
“Cái gì…” ‘Paines’ kinh ngạc kêu ré lên.
“Trả cho ngươi này…” Nói xong, Fayola kéo cây pháp trượng xuống trước ngực, từng song ma lực tập chung xung quanh cây pháp trượng tạo thanh một vầng sáng chói mắt, xong rồi, cô bé đẩy thằng pháp trượng và vàng sáng ma lực về phía ‘Paines’.
“Uỳnh…”
Tên giáo sư trúng đòn… thân thể của hắn bị cháy đen… một vài bộ phận bị tan vỡ hoàn toàn.
“Khá lắm, con nhóc, nhưng lần sau ta sẽ cho mi biết thế nào mới là sức mạnh thật sự….” Nói xong, “Paines’ gục xuống. Xem ra tên chủ nhân đã rời khỏi thân thể tàn tạ này rồi.
Ngọn lửa xanh bên cạnh cũng biến mất.
“Hồ….” Fayola thở phào, thu hồi ma lực của chính mình nói:
“Tên này rất mạnh - hắn khả năng đạt tới ma pháp sư cấp năm…”
“Làm sao có thể? Dues không phải nói mạnh nhất trong thế giới này là Dumbledore mới có ma pháp sư cấp 4 thôi…” Ambrose giật mình nói, xong cậu lại liếc Fayola bổ sung: “ Không tính đến bạn…”
“Chúng ta phải hỏi lại Deus thôi?” Fayola từ chối cho ý kiến, cô bé chỉ ngay ra kẻ cung cấp tình báo sai lầm.
May cho hai đứa lần này chỉ là một thế thân xuất hiện, không nắm được bao nhiêu phần sức mạnh của bản thể, nếu thật là tên “Chủ nhân” của giáo sư Paines tới đây, thì cả ba đứa chắc chắn phải chết.
“Đúng vậy…” Ambrose đồng ý, rồi cậu hét lên trong không khí: “Deus, bạn ra đây… nhanh…”
Một ánh vầng sáng trắng quen thuộc lóe lên, rồi một cuốn sách xuất hiện, một giọng nhái ngủ từ trong cuốn sách vọng ra:
“Không để cho người khác ngủ hả? Bạn viết bây giờ là mấy giờ rồi không?”
Nhưng có vẻ Deus nhìn thấy tình cảnh xung quanh, rồi thấy Ambrose chật vật, quần áo không nguyên vẹn, rồi còn có cả Fayola nữa, nó đang định bắt bẻ Ambrose làm phiền nó lúc hai giờ sáng, nhưng xem ra đã có một trận chiến vừa xảy ra…
Nhìn khuôn mặt hai đứa trẻ nhìn chằm chằm mình như thể cậu lừa chúng một vố đau lắm, Dues đổi giọng nói:
“He… he… Fayola bạn chúng ở đâu hả, trốn ngủ tập thể hả…?”
“Lần này mi không trốn được nữa đâu nhóc..>”
“Takagi, lùi lại cánh cửa, tên này rất nguy hiểm..” Thấy vậy, Ambrose hét lên, rồi giơ đũa phép thi chú:
“Reducto.” (ND - Bùa hủy diệt)
Một tiếng nổ lớn vang lên, khói bụi mù mịt bao phủ khắp căn phòng, Takagi nói nhỏ:
“Hắn chết chưa?”
“Chưa...” Ambrose đáp lại, tên này bây giờ cho cậu cảm giác rất nguy hiểm, nguy hiểm hơn nhiều bóng đen tập kích cậu ở Hồ nước Đen.
Khói bụi tan đi, một bóng người lành lặn xuất hiện ở trước mặt cậu, cánh tay vốn bị chặt đứt bị thay thế bởi một cánh tay bằng lửa, nó tạo thành một bàn tay có ba cái móng vuốt.
“Nhóc con, mày đang gãi ngứa cho tao hả…”
Dứt lời, một cái roi bằng lửa xuất hiện trong tay ‘Paines’, rồi hắn vung tay quất sợi roi về phía Ambrose.
Tốc độ quá nhanh, Ambrose nhảy sang bên phải để lé, hơi nóng từ cái roi khiến vạt áo đồng phục của cậu bị cháy xém…
‘Paines’ tiếp tục quất, Ambrose tiếp tục nhảy nhót lé tránh, thỉnh thoảng cậu cũng bắn ra mấy câu thần chú phản kích nhưng chúng không hiệu quả, tên này có vẻ kháng toàn bộ ma pháp vậy.
“Ngu ngốc, ngươi nghĩ mấy chiêu ma pháp vớ vẩn này có thể tổn thương được ta à… nó chỉ để dọa bọn phàm nhân thôi… Ta cho ngươi xem ma pháp thực sự đây…”
Nói rồi, tên ‘giáo sư’ ngẩng cao đầu, hai tay giang xang hai bên, miệng ngâm nga:
“Domine da nobis placere spirituum vires flammae…. FIRE WHIRL…” (ND - Vòng xoáy lửa)
Một trận cuồng phong nổi lên, nhiệt độ không khí tăng vọt, rồi sau lưng tên giáo sư, một vòng xoáy lửa dần hình thành. Cái vòng này phải có đường kính hơn mười mét…
Thật là một phép thuật vô cùng mạnh mẽ…
Hai mắt ‘Paines’ trắng dã, da mặt hắn đỏ rực lên như bị thiêu cháy bên trong hăn nói:
“Yên tâm chết đi….”
Rồi, cơn bão lửa trấn động giữ dội, và nó như một cơn sóng thần, nó đổ ập xuống người Ambrose.
“Nguy rồi… Takagi lại đây…” Cậu kéo cô bé vào lòng, rồi vận dụng tất cả ma lực còn lại trong cơ thể để thi triển thần chú:
“Salvio Hexia…” (ND - Bùa che chắn level 4)
Một màng chắn trong suốt bằng ma lực bao trùm khắp cơ thể của hai người, rồi cơn bão lửa ập tới… bọn chúng như đang chìm dưới lòng biển lửa, xung quanh nhiệt độ cao kinh khủng, mồ hôi vừa chảy ra liền bốc hơi ngay lập tức. Tóc tai của Ambrose có dấu hiệu bị cháy xém… Bên ngoài, nhiều viên đá nhỏ đã bị nóng chảy tới phát sáng.
Sau ba mươi giây, cơn bão lửa biến mất, bên trong, Ambrose thở hổn hển, cậu đã kiệt sức. Phải nói là tên này quá mạnh, mấy bài tẩy của cậu nếu so sánh với chiêu vừa rồi chỉ là trò vặt mà thôi.
“Ồ, vẫn còn sống… ở tuổi này thế là quá giỏi rồi… khà khà… đáng tiếc…” Giáo sư ‘Paines’ ngả ngớn nói, ngay từ đầu hắn không coi Ambrose là đối thủ, đơn giản vì nhóc này quá yếu, lấy trình của hắn cũng có thể nhìn ra tình trạng cơ thể của Ambrose.
“Kết thúc đi…” ‘Paines’ thở dài nói.
“Dừng lại…” Ambrose la lên nói.
“Có chuyện gì, nhóc còn lời trăn trối gì sao? Hay là muốn tỏ tình với bạn gái…”
Ambrose không để ý ‘Paines’, cậu hét lên trong không khí:
“Fayola, bạn mà không ra tay mình thật chết ở đây đấy…”
Takagi tưởng mình phải chết rồi, nhưng khi nghe thấy Ambrose nói thì lóe lên hy vọng, cậu bé thường nói với cô là Fayola rất mạnh, có khi mạnh hơn cả giáo sư Albus Dumbledore.
“Cái gì, còn có đứa khác ở đây, sao ta không cảm thấy.” ‘Paines’ hai mắt nhìn xung quanh nói…
Đúng lúc này, không khí vốn nóng bỏng sôi sục thì đột ngột lạnh cóng lại, một cơn gió thoảng qua khiến hai đứa trẻ run lên cầm cập.
“Ngươi đang tìm ta hả?” Giọng nói lạnh lùng vang lên, còn lạnh hơn cả bầu không khí xung quanh.
Fayola xuất hiện một cách cực ‘ngầu’…
“Fayola đây rồi, bạn nhanh chóng xử lý tên này, còn trở lại trường, trời sắp sáng rồi…” Ambrose thở phào nói…
“Ambrose, bạn bị đánh tới ngốc hả…” Takagi ở bên cạnh lôi kéo tay của cậu bé nói.
“Yên tâm, Fayola sẽ hạ tên này nhanh thôi, dù sao đây không phải bản thể của hắn…” Ambrose cũng đã chú ý tên này từ nãy tới giờ rồi, thân thể của giáo sư ‘Paines’ đang dần bị khô lại. Sắp tới giới hạn rồi.
Phía trước, Fayola nghe Ambrose nói cũng không tức giận mà châm chọc nói:
“Ambrose, bạn vẫn thật quá yếu…”
Phía sau, cậu bé nghe vậy mặt đen như tro… cậu nói nhỏ: “Là do tên này quá mạnh chứ?”
“Còn ngươi, tự phế đi, không nên để ta ra tay…?” Fayola hai mắt híp lại, nguy hiểm nhìn ‘Paines’ nói.
Bên này, khi thấy mấy đứa nhóc không để mình vào trong mắt, ‘Paines’ vốn điên tiết lắm rồi, nghe lời Fayola khiêu khích, hắn tức giận gào lên:
“Con ranh náo toét, ta xem mi làm được gì…”
Không chờ ông giáo sư nói xong, Fayola đã thuấn phát một ma pháp:
“Shine Ice.” (ND - Sóng băng)
Một luồng khí lạnh tỏa ra từ bàn tay cô bé, nó tỏa sáng rực rỡ, một thư ánh xanh thăm thẳm, lạnh giá… Sóng ánh sáng này lao thẳng về phía Paines, đi tới đâu, không khí đông lại tới đó…
“Khá lắm… con nhóc xem đây… Sit in flamma ignis (ND - Ngọn lửa của ta, hãy cháy lên)…Fire Shell.”
Dứt lời, xung quanh ông ta xuất hiện một màn chắn bằng lửa, phép thuật hai bên đụng độ, gây lên những tiếng nổ ùng ùng rất to.
Từng làn sóng nhiệt nóng và lạnh bắn ra xung quanh…
“Đến lượt ta, nhóc con..” Paines hai mắt phát sáng, gầm lên.
“Sit muri conteret adversarios scutum….” (ND - Khiên của ta, hãy đè bẹp kẻ thù)
Sau một giây cái khiên lửa bùng lên mạnh mẽ, rồi nó biến thành một bàn tay khổng lồ, nó bay thẳng tới vị trí của Fayola, nó định nghiền ép cô bé như một cái tát đánh bẹp con ruồi…
Thấy cảnh này, Ambrose lẩm bẩm nói: “Nên kết thúc rồi…”
“Ngu ngốc…” Fayola nhếch miệng nói, rồi cô bé lấy trong túi ra cây ma pháp trượng của phù thủy trắng… Đây là bảo vật của Bán thần cấp ma pháp sư đấy, Fayola mấy năm qua cũng học được một vài kỹ năng của cây pháp trượng.
Trong đó, có một kĩ năng rất lợi hại, cây pháp trượng có thể hấp thu pháp thuật của kẻ thù (chỉ hai loại lửa và băng thôi) rồi trả lại hắn gấp nhiều lần tùy thuộc vào ma lực người cầm ma pháp trượng.
Fayola tay phải đặt ngang cây pháp trượng lên trên đầu, đón đỡ bàn tay lửa… ngay sau đó, toàn bộ bàn tay lửa khổng lồ bị hút vào trong cây pháp trượng.
“Cái gì…” ‘Paines’ kinh ngạc kêu ré lên.
“Trả cho ngươi này…” Nói xong, Fayola kéo cây pháp trượng xuống trước ngực, từng song ma lực tập chung xung quanh cây pháp trượng tạo thanh một vầng sáng chói mắt, xong rồi, cô bé đẩy thằng pháp trượng và vàng sáng ma lực về phía ‘Paines’.
“Uỳnh…”
Tên giáo sư trúng đòn… thân thể của hắn bị cháy đen… một vài bộ phận bị tan vỡ hoàn toàn.
“Khá lắm, con nhóc, nhưng lần sau ta sẽ cho mi biết thế nào mới là sức mạnh thật sự….” Nói xong, “Paines’ gục xuống. Xem ra tên chủ nhân đã rời khỏi thân thể tàn tạ này rồi.
Ngọn lửa xanh bên cạnh cũng biến mất.
“Hồ….” Fayola thở phào, thu hồi ma lực của chính mình nói:
“Tên này rất mạnh - hắn khả năng đạt tới ma pháp sư cấp năm…”
“Làm sao có thể? Dues không phải nói mạnh nhất trong thế giới này là Dumbledore mới có ma pháp sư cấp 4 thôi…” Ambrose giật mình nói, xong cậu lại liếc Fayola bổ sung: “ Không tính đến bạn…”
“Chúng ta phải hỏi lại Deus thôi?” Fayola từ chối cho ý kiến, cô bé chỉ ngay ra kẻ cung cấp tình báo sai lầm.
May cho hai đứa lần này chỉ là một thế thân xuất hiện, không nắm được bao nhiêu phần sức mạnh của bản thể, nếu thật là tên “Chủ nhân” của giáo sư Paines tới đây, thì cả ba đứa chắc chắn phải chết.
“Đúng vậy…” Ambrose đồng ý, rồi cậu hét lên trong không khí: “Deus, bạn ra đây… nhanh…”
Một ánh vầng sáng trắng quen thuộc lóe lên, rồi một cuốn sách xuất hiện, một giọng nhái ngủ từ trong cuốn sách vọng ra:
“Không để cho người khác ngủ hả? Bạn viết bây giờ là mấy giờ rồi không?”
Nhưng có vẻ Deus nhìn thấy tình cảnh xung quanh, rồi thấy Ambrose chật vật, quần áo không nguyên vẹn, rồi còn có cả Fayola nữa, nó đang định bắt bẻ Ambrose làm phiền nó lúc hai giờ sáng, nhưng xem ra đã có một trận chiến vừa xảy ra…
Nhìn khuôn mặt hai đứa trẻ nhìn chằm chằm mình như thể cậu lừa chúng một vố đau lắm, Dues đổi giọng nói:
“He… he… Fayola bạn chúng ở đâu hả, trốn ngủ tập thể hả…?”
/565
|