Dưới Thánh sơn có một cái hồ gọi là U Tâm, nghe. nói đó chính là cái tên được người sáng lập cũng là Thủy tổ của Trường Thương học viện đặt tên, từ đó về sau U 'Tâm hồ chính là một nơi trọng địa của Trường Thương học viện.
U Tâm hồ rộng hơn nghìn dặm, bên trên có nhiều đảo nổi chỉ chít khắp nơi. Những nơi cơ mật của học viện như Trưởng lão viện, nơi trú ẩn của học viên Nội môn, cùng với nơi sinh hoạt, tu luyện của của các lão sư đều đặt tại trên những hòn đảo của U Tâm hồ.
Lúc này, có hai bóng người đang đạp nước mà đi bên trên mặt U Tâm hồ, một tên thiếu niên áo trắng, đứng trước gió lớn lại tĩnh lặng mà đứng. Một người khác chính là lão già tóc trắng, tóc dài xõa vai, trông rất là tùy ý, buông thả như không bị trói buộc bởi bất cứ vật gì mặc cho gió thổi tóc bay.
"Tịch Thiên Dạ, U Tâm hồ nằm dưới chân Thánh sơn đây chính là nơi mà linh khí của toàn bộ Trường Thương học viện tụ vê một chỗ, qua trăm ngàn năm lắng đọng mà hình thành, nước bên trong U Tâm hồ đều ẩn chứa mấy phân linh tính, nếu người bình thường có thể uống nước tại U Tâm hồ này trong thời gian dài, thì vấn đê kéo. dài tuổi thọ cũng không khó, lại còn khiến cho cơ thể mạnh mẽ hơn người thường, loại trừ bách bệnh."
Phó viện trưởng Ngu Kim Đấu rất là tự đắc nói, đối với Trường Thương học viện hắn cực kỳ coi trọng. Đây là một học viện có lịch sử lâu đời, từng xuất hiện một vị bán Đế tiếp cận cực gần với Đế cảnh rồi. Xét về nội tình, cho dù hoàng thất của Lan Lăng quốc cũng không thể so sánh cùng Trường Thương học viện.
"Ngươi biết, huyết mạch ngầm nằm ở đâu sao?" Ngu Kim Đấu quay đầu nhìn về Tịch Thiên Dạ.
"Nó nằm dưới đáy của U Tâm hồ ư." Tịch Thiên Dạ nhìn phía U Tâm, đánh mắt về phía Ngu Kim Đấu trả lời.
"A, không ngờ ngươi thế mà cũng có chút kiến thức, có phải ngươi đã được những học viên nội môn từng tiến vào huyết mạch ngầm nói qua cho ngươi biết không?" Ngu Kim Đấu kinh ngạc nói.
Tịch Thiên Dạ cười cười, không nói gì.
Tự nhiên không có học viên nội môn nào nói cho hắn, mà là hắn thông qua việc xem trời xét đất mà nhìn ra được, nhìn thấy hướng núi non, dòng sông cùng với sự phân bố linh mạch trong lòng đất mà tự mình có phán đoán. Nếu nơi nào có thể xuất hiện Huyết mạch ngầm, thì chỉ có hai nơi có khả năng xuất hiện nhất, một nơi chính là chính giữa ngọn Thánh sơn cái còn lại chính là đáy của U Tâm hồ.
Ngu Kim Đấu lại đưa hắn hướng mặt hồ mà bước đi trên nó, đáp án tự nhiên không cần nói cũng biết.
Huống hồ gì, hiện hai người đã đi tới vị trí trung tâm tại giữa hồ. Ngu Kim Đấu tiến lên một bước, dùng lực một cước đạp xuống, ngay sau đó một lực lượng cực kỳ mạnh mẽ đến thay trời, đổi đất tuôn ra, vọt tới mặt hồ, trong nháy mắt phân nước hồ thành hai phần, hình thành một con đường nối thẳng từ vị trí của Tịch Thiên Dạ đến đáy hồ.
"Định!"
Ngu Kim Đấu phất ống tay áo một cái, một lệnh bài màu đỏ từ trong tay của hắn bay ra, trong nháy mắt chui vào đáy hồ.
Vốn nước hồ sau bị Ngu Kim Đấu một đá bổ ra đang chuẩn bị khép lại, nhưng lệnh bài lại là tản ra một luồng ánh sáng âm u, mờ mịt. Ngay sau đó vô số phù văn đột nhiên theo đáy hồ tuôn ra mãi không dứt, từng cái thần văn tràn ngập tại hết thảy trong hồ nước, một khi có lệnh bài kích phát tất cả liền hiện ra khung cảnh thật tráng lệ.
Hơn vạn tấn nước đang bị định trụ ngay trong không gian, không thể tiếp tục khép lại nữa, trong nước xuất hiện một đầu cầu thang đặt ngay dưới chân Tịch Thiên Dạ, nối thẳng xuống mấy trăm mét tới đáy hồ.
"Đi thôi."
Ngu Kim Đấu vung tay lên, mang theo Tịch Thiên Dạ hướng đáy hồ đi đến.
Trên mặt đất nơi có Huyết mạch ngầm ẩn ở dưới, tất nhiên có trận pháp bảo hộ xung quanh. Nói cách khác, toàn bộ khu vực U Tâm hồ đều được bao phủ bởi tầng †ầng trận pháp, bình thường nếu như Tôn giả dám xông tới không nghỉ ngờ gì nữa chắc chắn phải chết.
Rất nhanh, hai người liền tới đến đáy hồ, xoay mình một cái Tịch Thiên Dạ liên xuất hiện trước một chất lỏng màu đỏ như máu, những chất lỏng kia giống như nham thạch nóng chảy, đậm đặc tản ra từng đợt nóng bức.
"Huyết mạch ngầm."
Tịch Thiên Dạ liếc mắt liền nhận ra, cái này chính là Huyết mạch ngâm.
Huyết mạch ngầm, tên như ý nghĩa, nhìn giống máu, nhưng thật ra nó lại là một loại đại địa chỉ khí, được tạo. thành nhờ hàng loạt linh mạch hội tụ vào một chỗ, lại trải qua hơn trăm ngàn năm lắng đọng lại cuối cùng mới hình thành một loại đại địa khí như hiện nay.
Loại đại địa chỉ khí này, chính là năng lượng tinh thuần nhất giữa thiên địa, so với linh khí của thiên địa càng thêm thích hợp để cho người ta hấp thu tu luyện, lại còn không có tác dụng phụ.
Mặc dù vậy, nhưng Huyết mạch ngầm ngay trước. mắt này lại chỉ là loại có phẩm giai thấp nhất mà thôi, thậm chí chỉ có thể nói là huyết mạch ngầm giả, không phải chân chính huyết mạch ngầm, đối với Thiên cảnh tu sĩ trở xuống còn có chút tác dụng nếu với cảnh giới cao hơn thì chỉ là gân gà mà thôi.
Nếu không, vì sao một nơi có được Huyết mạch ngầm thật sự - có đại địa chỉ khí chứa bên trong, mà Trường Thương học viện lại qua trăm năm đều không có Thánh Giả sinh ra.
"Ngu viện trưởng, ta đi vào trước."
Tịch Thiên Dạ bước ra một bước, thân ảnh lóe lên liền chui vào bên trong huyết mạch ngầm, thoáng cái biến mất không thấy gì nữa.
Huyết mạch ngầm nhìn từ bên ngoài thì chỉ như một một cái ao nhỏ, thật ra lại giống một cái giếng sâu, độ sâu vào bên trong có hơn trăm mét.
Ngu Kim Đấu vốn còn muốn kể một ít chú ý khi vào bên trong, kết quả chưa kịp mở miệng thì tên nhóc con này đã chui vào trong ao máu rồi, không khỏi mắt trợn trắng lên, đành tự mình tìm một nơi khô thoáng quanh đó khoanh chân ngồi xuống.
Thời gian chậm rãi trôi qua, một ngày, hai ngày...
Thời gian năm ngày thoáng một cái đã qua, Tịch Thiên Dạ cũng chưa có đi ra khỏi ao máu.
Ngu Kim Đấu cũng có chút đều ngồi không yên, đôi mắt mở to, nhíu mày suy nghĩ.
Bên trong Huyết mạch ngầm ẩn chứa đại địa chỉ khí vô cùng tinh thuần, nếu tu sĩ phổ thông tiến vào căn bản là không kiên trì được bao lâu, là sẽ bị đại địa chỉ khí điên cuồng rót đầy vào cơ thể, nếu như không ra ngay, rất có thể vì ăn no đại địa chỉ khí mà bị nổ chết.
Đối với Linh cảnh tu sĩ, khi tiến vào có thể kiên trì qua một ngày đều đã là nhân vật không đơn giản rồi.
Từ trước tới giờ học viên có tu vi Tông cảnh, thường thường đều chỉ có thể kiên trì một hai ngày, đến ngày thứ ba đã không còn mấy, những học viên này được cho. là rất chói mắt rồi.
Trong lịch sử, tại bên trong ao máu kiên trì lâu nhất Trường Thương học viện chính là một vị Thánh Giả, có thế kiên trì đến chừng bảy ngày tron ao máu.
Đó đã là Thánh Giả tiêu chuẩn.
'Thế nhưng hiện tại Tịch Thiên Dạ tuy chính là người có cơ hội thành thánh nhất, thiên phú vô song, nhưng giờ hắn cũng chỉ có tu vi ở Linh cảnh a.
Một cái tu sĩ Linh cảnh có thể kiên trì bên trong năm ngày, đây là điều mà không ai có thể tưởng tượng nổi.
Ngu Kim Đấu cũng có chút nhịn không được, muốn đi vào bên trong ao máu, nếu không phải từ đầu tới giờ vẫn cảm ứng được sinh cơ tràn đây của Tịch Thiên Dạ, hắn chỉ sợ đã không nhịn không được mà chui vào trong ao máu lôi đầu Tịch Thiên Dạ ra.
Nhưng mà, đến ngày thứ năm Tịch Thiên Dạ vẫn không có đi ra.
Rồi ngày thứ sáu, ngày thứ bảy trôi qua ngày thứ tám đến...
Đợi đến ngày thứ tám, Ngu Kim Đấu rốt cục không nhịn được nữa, chuẩn bị xông vào bên trong huyết mạch ngầm đem Tịch Thiên Dạ mang ra ngoài.
Thời gian đã trôi qua được tám ngày, hoàn thành việc phá vỡ ghi chép của học viện trong lịch sử lập nên một kỷ lục mới.
Mà lúc này Tịch Thiên Dạ vẻn vẹn chỉ là Linh cảnh tu sĩ, thế mà so những thiên tài Tông cảnh đó đều có thể kiên trì lâu hơn. Thật sự là nghịch thiên mà, người với người, thiên tài với thiên tài tại sao có thể chênh lệch đến mức này???
Nhưng mà, đúng lúc Ngu Kim Đấu chuẩn bị xông vào suối máu, một màn quỷ dị phát sinh.
Chỉ thấy Huyết mạch ngầm lúc nào cũng sôi trào, hiện tại đột nhiên bình tĩnh lại, giống như một ấm nước. đang sôi sục, trong nháy mắt nước lại bình tĩnh lại.
Mà màu đỏ tươi của Huyết mạch ngầm đang dùng một tốc độ kinh người nhanh chóng phai màu.
Ban đầu Huyết mạch ngầm có màu đỏ tươi như máu, vậy mà theo thời gian trôi qua, càng lúc càng mờ nhạt, đến màu vỏ quýt, rồi màu hồng phấn...
Cuối cùng, phần trên cùng của huyết mạch ngần, hiện đã trực tiếp biến thành nước sạch.
Hiện tại chỉ có nước nằm sâu bên trong Huyết mạch tuyền, vẫn còn hiện ra màu hồng đậm.
"Tình huống này là như thế nào???"
Ngu Kim Đấu trong mắt đầy vẻ khiếp sợ, sắc mặt trắng bệch, giống như gặp phải quỷ/thần. Huyết mạch ngầm làm sao có thể phai màu!
Nhâm phó viện trưởng, hắn đã ở Trường Thương học viện gánh vác mấy chục năm, chưa từng có lần nào chứng kiến cảnh
Huyết mạch ngầm phai màu qua.
Tình cảnh quái dị như vậy, khiến cho hắn có chút trở tay không kịp.
Mà lại, nghiêm trọng nhất là hắn có thể cảm giác được rõ ràng bên trong Huyết mạch ngầm đại địa chỉ khí đang giảm bớt, nồng độ đang điên cuồng giảm xuống, thậm chí phía trên gần mặt nước nhất đã không thể tìm tới đại địa chỉ khí.
Bên trong chỗ sâu của Huyết mạch ngầm, Tịch Thiên Dạ đang nhắm mắt ngồi xếp bằng, xung quanh giống như hình thành một cái hố đen lấy hắn làm trung †âm, điên cuồng va chạm, hấp thu lấy năng lượng bên trong của Huyết mạch ngầm không ngừng mở rộng bản thân nó.
Theo thời gian trôi qua, tốc độ hấp thu càng lúc càng nhanh, càng ngày càng kinh người.
Mà khí tức trên người Tịch Thiên Dạ càng ngày càng mạnh mẽ, thân thển lại càng ngày càng óng ánh.
U Tâm hồ rộng hơn nghìn dặm, bên trên có nhiều đảo nổi chỉ chít khắp nơi. Những nơi cơ mật của học viện như Trưởng lão viện, nơi trú ẩn của học viên Nội môn, cùng với nơi sinh hoạt, tu luyện của của các lão sư đều đặt tại trên những hòn đảo của U Tâm hồ.
Lúc này, có hai bóng người đang đạp nước mà đi bên trên mặt U Tâm hồ, một tên thiếu niên áo trắng, đứng trước gió lớn lại tĩnh lặng mà đứng. Một người khác chính là lão già tóc trắng, tóc dài xõa vai, trông rất là tùy ý, buông thả như không bị trói buộc bởi bất cứ vật gì mặc cho gió thổi tóc bay.
"Tịch Thiên Dạ, U Tâm hồ nằm dưới chân Thánh sơn đây chính là nơi mà linh khí của toàn bộ Trường Thương học viện tụ vê một chỗ, qua trăm ngàn năm lắng đọng mà hình thành, nước bên trong U Tâm hồ đều ẩn chứa mấy phân linh tính, nếu người bình thường có thể uống nước tại U Tâm hồ này trong thời gian dài, thì vấn đê kéo. dài tuổi thọ cũng không khó, lại còn khiến cho cơ thể mạnh mẽ hơn người thường, loại trừ bách bệnh."
Phó viện trưởng Ngu Kim Đấu rất là tự đắc nói, đối với Trường Thương học viện hắn cực kỳ coi trọng. Đây là một học viện có lịch sử lâu đời, từng xuất hiện một vị bán Đế tiếp cận cực gần với Đế cảnh rồi. Xét về nội tình, cho dù hoàng thất của Lan Lăng quốc cũng không thể so sánh cùng Trường Thương học viện.
"Ngươi biết, huyết mạch ngầm nằm ở đâu sao?" Ngu Kim Đấu quay đầu nhìn về Tịch Thiên Dạ.
"Nó nằm dưới đáy của U Tâm hồ ư." Tịch Thiên Dạ nhìn phía U Tâm, đánh mắt về phía Ngu Kim Đấu trả lời.
"A, không ngờ ngươi thế mà cũng có chút kiến thức, có phải ngươi đã được những học viên nội môn từng tiến vào huyết mạch ngầm nói qua cho ngươi biết không?" Ngu Kim Đấu kinh ngạc nói.
Tịch Thiên Dạ cười cười, không nói gì.
Tự nhiên không có học viên nội môn nào nói cho hắn, mà là hắn thông qua việc xem trời xét đất mà nhìn ra được, nhìn thấy hướng núi non, dòng sông cùng với sự phân bố linh mạch trong lòng đất mà tự mình có phán đoán. Nếu nơi nào có thể xuất hiện Huyết mạch ngầm, thì chỉ có hai nơi có khả năng xuất hiện nhất, một nơi chính là chính giữa ngọn Thánh sơn cái còn lại chính là đáy của U Tâm hồ.
Ngu Kim Đấu lại đưa hắn hướng mặt hồ mà bước đi trên nó, đáp án tự nhiên không cần nói cũng biết.
Huống hồ gì, hiện hai người đã đi tới vị trí trung tâm tại giữa hồ. Ngu Kim Đấu tiến lên một bước, dùng lực một cước đạp xuống, ngay sau đó một lực lượng cực kỳ mạnh mẽ đến thay trời, đổi đất tuôn ra, vọt tới mặt hồ, trong nháy mắt phân nước hồ thành hai phần, hình thành một con đường nối thẳng từ vị trí của Tịch Thiên Dạ đến đáy hồ.
"Định!"
Ngu Kim Đấu phất ống tay áo một cái, một lệnh bài màu đỏ từ trong tay của hắn bay ra, trong nháy mắt chui vào đáy hồ.
Vốn nước hồ sau bị Ngu Kim Đấu một đá bổ ra đang chuẩn bị khép lại, nhưng lệnh bài lại là tản ra một luồng ánh sáng âm u, mờ mịt. Ngay sau đó vô số phù văn đột nhiên theo đáy hồ tuôn ra mãi không dứt, từng cái thần văn tràn ngập tại hết thảy trong hồ nước, một khi có lệnh bài kích phát tất cả liền hiện ra khung cảnh thật tráng lệ.
Hơn vạn tấn nước đang bị định trụ ngay trong không gian, không thể tiếp tục khép lại nữa, trong nước xuất hiện một đầu cầu thang đặt ngay dưới chân Tịch Thiên Dạ, nối thẳng xuống mấy trăm mét tới đáy hồ.
"Đi thôi."
Ngu Kim Đấu vung tay lên, mang theo Tịch Thiên Dạ hướng đáy hồ đi đến.
Trên mặt đất nơi có Huyết mạch ngầm ẩn ở dưới, tất nhiên có trận pháp bảo hộ xung quanh. Nói cách khác, toàn bộ khu vực U Tâm hồ đều được bao phủ bởi tầng †ầng trận pháp, bình thường nếu như Tôn giả dám xông tới không nghỉ ngờ gì nữa chắc chắn phải chết.
Rất nhanh, hai người liền tới đến đáy hồ, xoay mình một cái Tịch Thiên Dạ liên xuất hiện trước một chất lỏng màu đỏ như máu, những chất lỏng kia giống như nham thạch nóng chảy, đậm đặc tản ra từng đợt nóng bức.
"Huyết mạch ngầm."
Tịch Thiên Dạ liếc mắt liền nhận ra, cái này chính là Huyết mạch ngâm.
Huyết mạch ngầm, tên như ý nghĩa, nhìn giống máu, nhưng thật ra nó lại là một loại đại địa chỉ khí, được tạo. thành nhờ hàng loạt linh mạch hội tụ vào một chỗ, lại trải qua hơn trăm ngàn năm lắng đọng lại cuối cùng mới hình thành một loại đại địa khí như hiện nay.
Loại đại địa chỉ khí này, chính là năng lượng tinh thuần nhất giữa thiên địa, so với linh khí của thiên địa càng thêm thích hợp để cho người ta hấp thu tu luyện, lại còn không có tác dụng phụ.
Mặc dù vậy, nhưng Huyết mạch ngầm ngay trước. mắt này lại chỉ là loại có phẩm giai thấp nhất mà thôi, thậm chí chỉ có thể nói là huyết mạch ngầm giả, không phải chân chính huyết mạch ngầm, đối với Thiên cảnh tu sĩ trở xuống còn có chút tác dụng nếu với cảnh giới cao hơn thì chỉ là gân gà mà thôi.
Nếu không, vì sao một nơi có được Huyết mạch ngầm thật sự - có đại địa chỉ khí chứa bên trong, mà Trường Thương học viện lại qua trăm năm đều không có Thánh Giả sinh ra.
"Ngu viện trưởng, ta đi vào trước."
Tịch Thiên Dạ bước ra một bước, thân ảnh lóe lên liền chui vào bên trong huyết mạch ngầm, thoáng cái biến mất không thấy gì nữa.
Huyết mạch ngầm nhìn từ bên ngoài thì chỉ như một một cái ao nhỏ, thật ra lại giống một cái giếng sâu, độ sâu vào bên trong có hơn trăm mét.
Ngu Kim Đấu vốn còn muốn kể một ít chú ý khi vào bên trong, kết quả chưa kịp mở miệng thì tên nhóc con này đã chui vào trong ao máu rồi, không khỏi mắt trợn trắng lên, đành tự mình tìm một nơi khô thoáng quanh đó khoanh chân ngồi xuống.
Thời gian chậm rãi trôi qua, một ngày, hai ngày...
Thời gian năm ngày thoáng một cái đã qua, Tịch Thiên Dạ cũng chưa có đi ra khỏi ao máu.
Ngu Kim Đấu cũng có chút đều ngồi không yên, đôi mắt mở to, nhíu mày suy nghĩ.
Bên trong Huyết mạch ngầm ẩn chứa đại địa chỉ khí vô cùng tinh thuần, nếu tu sĩ phổ thông tiến vào căn bản là không kiên trì được bao lâu, là sẽ bị đại địa chỉ khí điên cuồng rót đầy vào cơ thể, nếu như không ra ngay, rất có thể vì ăn no đại địa chỉ khí mà bị nổ chết.
Đối với Linh cảnh tu sĩ, khi tiến vào có thể kiên trì qua một ngày đều đã là nhân vật không đơn giản rồi.
Từ trước tới giờ học viên có tu vi Tông cảnh, thường thường đều chỉ có thể kiên trì một hai ngày, đến ngày thứ ba đã không còn mấy, những học viên này được cho. là rất chói mắt rồi.
Trong lịch sử, tại bên trong ao máu kiên trì lâu nhất Trường Thương học viện chính là một vị Thánh Giả, có thế kiên trì đến chừng bảy ngày tron ao máu.
Đó đã là Thánh Giả tiêu chuẩn.
'Thế nhưng hiện tại Tịch Thiên Dạ tuy chính là người có cơ hội thành thánh nhất, thiên phú vô song, nhưng giờ hắn cũng chỉ có tu vi ở Linh cảnh a.
Một cái tu sĩ Linh cảnh có thể kiên trì bên trong năm ngày, đây là điều mà không ai có thể tưởng tượng nổi.
Ngu Kim Đấu cũng có chút nhịn không được, muốn đi vào bên trong ao máu, nếu không phải từ đầu tới giờ vẫn cảm ứng được sinh cơ tràn đây của Tịch Thiên Dạ, hắn chỉ sợ đã không nhịn không được mà chui vào trong ao máu lôi đầu Tịch Thiên Dạ ra.
Nhưng mà, đến ngày thứ năm Tịch Thiên Dạ vẫn không có đi ra.
Rồi ngày thứ sáu, ngày thứ bảy trôi qua ngày thứ tám đến...
Đợi đến ngày thứ tám, Ngu Kim Đấu rốt cục không nhịn được nữa, chuẩn bị xông vào bên trong huyết mạch ngầm đem Tịch Thiên Dạ mang ra ngoài.
Thời gian đã trôi qua được tám ngày, hoàn thành việc phá vỡ ghi chép của học viện trong lịch sử lập nên một kỷ lục mới.
Mà lúc này Tịch Thiên Dạ vẻn vẹn chỉ là Linh cảnh tu sĩ, thế mà so những thiên tài Tông cảnh đó đều có thể kiên trì lâu hơn. Thật sự là nghịch thiên mà, người với người, thiên tài với thiên tài tại sao có thể chênh lệch đến mức này???
Nhưng mà, đúng lúc Ngu Kim Đấu chuẩn bị xông vào suối máu, một màn quỷ dị phát sinh.
Chỉ thấy Huyết mạch ngầm lúc nào cũng sôi trào, hiện tại đột nhiên bình tĩnh lại, giống như một ấm nước. đang sôi sục, trong nháy mắt nước lại bình tĩnh lại.
Mà màu đỏ tươi của Huyết mạch ngầm đang dùng một tốc độ kinh người nhanh chóng phai màu.
Ban đầu Huyết mạch ngầm có màu đỏ tươi như máu, vậy mà theo thời gian trôi qua, càng lúc càng mờ nhạt, đến màu vỏ quýt, rồi màu hồng phấn...
Cuối cùng, phần trên cùng của huyết mạch ngần, hiện đã trực tiếp biến thành nước sạch.
Hiện tại chỉ có nước nằm sâu bên trong Huyết mạch tuyền, vẫn còn hiện ra màu hồng đậm.
"Tình huống này là như thế nào???"
Ngu Kim Đấu trong mắt đầy vẻ khiếp sợ, sắc mặt trắng bệch, giống như gặp phải quỷ/thần. Huyết mạch ngầm làm sao có thể phai màu!
Nhâm phó viện trưởng, hắn đã ở Trường Thương học viện gánh vác mấy chục năm, chưa từng có lần nào chứng kiến cảnh
Huyết mạch ngầm phai màu qua.
Tình cảnh quái dị như vậy, khiến cho hắn có chút trở tay không kịp.
Mà lại, nghiêm trọng nhất là hắn có thể cảm giác được rõ ràng bên trong Huyết mạch ngầm đại địa chỉ khí đang giảm bớt, nồng độ đang điên cuồng giảm xuống, thậm chí phía trên gần mặt nước nhất đã không thể tìm tới đại địa chỉ khí.
Bên trong chỗ sâu của Huyết mạch ngầm, Tịch Thiên Dạ đang nhắm mắt ngồi xếp bằng, xung quanh giống như hình thành một cái hố đen lấy hắn làm trung †âm, điên cuồng va chạm, hấp thu lấy năng lượng bên trong của Huyết mạch ngầm không ngừng mở rộng bản thân nó.
Theo thời gian trôi qua, tốc độ hấp thu càng lúc càng nhanh, càng ngày càng kinh người.
Mà khí tức trên người Tịch Thiên Dạ càng ngày càng mạnh mẽ, thân thển lại càng ngày càng óng ánh.
/316
|