“Ha ha, Tịch Thiên Dạt Lúc này để ta xem ngươi có chết hay không. Ngươi có mạnh hơn nữa thì thế nào? Không thành thánh nhân cũng khó mà thoát khỏi cái chết.”
Tịch Trạch Khôn cưỡng tiếu, nguyên bản hẳn đã tuyệt vọng, cho rằng đời này không thể báo thù. Nhưng hắn cũng không có nghĩ đến, Tịch Thiên Dạ lại vô tri cuồng vọng như thế, vậy mà ở trong thành chờ Hoàng tộc cùng người của Đế Sư Gia tộc đến đây trả thù.
Chuẩn Thánh là tồn tại gần với Thánh Nhân nhất, bất kỳ một Chuẩn Thánh nào cũng có thể tủy tiện giết chết Tịch Thiên Dạ. Trong mắt Chuẩn Thánh, đừng nói hắn chí là một Tôn giả bình thường, cho dù là Đại Tôn cũng chỉ có con đường chết. Huống chỉ, lần nay không chí có một vị Chuẩn Thánh đến.
“Có chút kỳ quái, Hoàng Thất cùng Đế Sư Gia Tộc đã đến Lô Hề Quận Thành vài ngày nhưng không có lập tức đến phú đệ của Tịch Thiên Dạ báo thù mà chỉ phái ra mấy thuộc hạ, ngẫu nhiên chạy đến trước phủ đệ của hắn dạo quanh một vòng, nhưng cũng không có làm cái gì mà rút đi.”
Vài ngày sau, không ít người trong thành đều nghi vấn.
Hoàng Thất cùng Đế Sư Gia Tộc bọn hẳn trùng trùng điệp điệp đi vào Lô Hề Quận Thành, từng tên uy nghi như trời, tư thái ngạo nghễ không thể xâm phạm, ngỡ tưởng việc đầu tiên sẽ là đến tìm Tịch Thiên Dạ để báo thù
Nhưng mà qua vài ngày vẫn không có chút động tĩnh nào.
Dù cho có phái mấy thuộc hạ đến khiêu khích trước phủ đệ của Tịch Thiên Dạ nhưng chỉ là sấm to mưa nhỏ (ngụ ý chỉ được cái vẻ ngoài) mà không dám bước vào phủ đệ của Tịch Thiên Dạ nửa bước.
Rất nhiều người đều nghĩ hoặc không hiếu, không biết Hoàng Tộc cùng Đế Sư Gia Tộc bọn hẳn đang chờ cái gì. Bọn họ có lực lượng phá hủy Tịch Thiên Dạ rong khoảng khắc nhưng tại sao vẫn chậm chạm không động thủ.
Thẳng đến ngày thứ bảy.
Đội ngũ Trường Thương Học Viện đi vào Lô Hề Quận Thành, lúc này tất cả mọi người mới bừng tỉnh đại ngộ.
Nguyên lai, đội ngũ của Trường Thương Học Viện cũng đến Lô Hề Quận Thành.
Hoàng Thất cùng những thế lực Chuẩn Thánh khác chậm chạm không chịu động thủ tất nhiên là nhận được tin tức nên có chút cố kỵ.
Đội ngũ của Trường Thương Học Viện mặc dù không uy nghiêm, vẻn vẹn chỉ có một ít nguyên lão đến đây, người cũng thưa thớt, hoàn toàn không uy nghi. Nhưng đội ngũ Trường Thương Học Viện vừa tới đã như một viên đá dấy lên ngàn cơn sóng, còn chấn động hơn cả Hoàng Thất. Bởi vì toàn bộ thiên hạ đều biết, Trường Thương Học Viện có một vị nữ Thiên Tôn có thể so với Thánh Nhân, đứng thứ hai ở Đại Lục Tôn Bảng, đã từng giao chiến với Ma Tâm Thánh Quân mà không rơi vào thế hạ phong.
Phong hoa tuyệt đại như thế không khác Thánh Nhân là bao.
Tất cả mọi người đang suy đoán, vị nữ Thiên Tôn trong truyền thuyết kia có đến Lô Hề Quận Thành hay không
Trên Nam Minh Sơn, tông chủ Nam Vũ Tông Vệ Trường Phong đang khoang tay, đứng trên vách đá dựng đứng, nhìn Lô Hề Quận Thành đang ngày càng hỗn tạp dưới chân núi kia, ánh mắt vô cùng phức tạp.
“Tông chủ, Hoàng Tộc cùng Đế Sư Gia Tộc vì sao vẫn chưa động thủ, xem ra cũng không phải bọn hắn không cố kỵ Tịch Thiên Dạ” Hảo Bạch Song Lão đứng ở bên cạnh, nghĩ ngờ hỏi.
Thanh âm Vệ Trường Phong trầm lặng nói:“ Hoàng thất cùng Đế Sư Gia Tộc không có tiến đến phủ đệ của Tịch Thiên Dạ luôn mà chỉ phái người đến xung quanh đó lắc lư, nhìn như quấy rối nhưng thực chất là một loại thăm dò”
“Bọn hắn không có cố kỵ Tịch Thiên Dạ mà cố kỵ Trường Thương Học Viện. Đồng thời cũng thử thái độ của bọ. Bọn hẳn dùng loại thất thố này để xem thái độ của Trường Thương Học Viện. Nếu Trường Thương Học Viện từ đầu đến cuối không đứng ra, một mực không quan tâm, như vậy..
Mí mắt Vệ Trường Phong hơi giật, nếu thái độ của Trường Thương Học Viện không quan tâm như vậy Hoàng tộc cùng Đế Sư gia tộc sẽ không có chút cố kỵ. nào.
Rất nhanh, một tin tức liên quan đến Tịch Thiên Dạ đã nhanh chóng lan truyền ra khắp Lô Hề Quận Thành.
Trong thời gian thật ngắn đã làm mọi người sôi sục. Tin là Tịch Thiên Dạ không phải người của Trường Thương Học Viện, hẳn chưa từng gia nhập vào Trường Thương Học Viện mà hiện tại đã tốt nghiệp nội viện rồi, hẳn không còn là học sinh của Trường Thương Học Viện.
Nghe nói, phó viện trưởng Ngu Kim Đấu đã nhiều lần lôi kéo, hi vọng hẳn gia nhập Trường Thương Học Viện nhưng đều bị hắn cự tuyệt, bởi vì lần náo loạn đó mà hẳn tách hẳn ra khỏi Trường Thương Học Viện.
Khi Trường Thương Thành xảy ra Hắc Ám Náo Loạn, Tịch Thiên Dạ cũng không ở Trường Thương Thánh Sơn, không biết trốn ở nơi nào.
Bởi vậy có thể thấy được, Trường Thương Học. Viện căn bản không quan tâm sinh tử của Tịch Thiên Dạ.
Tin tức này vừa ra đã gây chấn động toàn thành!
Tất cả mọi người cũng không ngờ rằng chỗ dựa lớn nhất của Tịch Thiên Dạ căn bản không tồn tại.
Hắn căn bản không có gia nhập Trường Thương Học Viện, mà cũng đã tốt nghiệp rồi.
Rất nhiều người không tin, Tịch Thiên Dạ là Tiên Thiên Thánh Mầm, là thiên kiêu được chú định thành thánh, Trường Thương Học Viện có thể bỏ qua việc mời chào hắn sao.
“Lời đồn! Nhất định là lời đồn. Chúc Tam Nương nói. Nàng cảm thấy có người ở Lô Hề Quận Thành cố ý tung tin đồn, mục đích chính là dẫn dụ người khác đi đối phó Tịch Thiên Dạ.
Không chỉ có Chúc Tam Nương mà tuyệt đại bộ. phận bên trong Lô Hề Quận Thành đều không tin, bởi vì khuynh hướng của lời đồn rất mãnh liệt, nói không chừng chính là người của Hoàng Tộc cùng những thế lực Chuẩn Thánh kia cố ý thả ra để mê hoặc lòng người.
Cũng may đội ngũ của Trường Thương Học Viện ngay bên trong Lô Hề Quận Thành, rất nhiều người đều chờ, chờ Trường Thương Học Viện đứng ra để bác bỏ. tin đồn.
Nhưng một ngày, hai ngày, ba ngày....
Trường Thương Học Viện không có một chút động tĩnh, căn bản không có người đứng ra bảo hộ Tịch Thiên Dạ.
Thời gian trôi qua, vẻ mặt của mọi người càng cổ quái, càng ngày càng kinh hãi. Chẳng lẽ, lời đồn kia là có thật?
Khuôn mặt nhỏ nhẳn của Hướng Thiên Quân tái nhợt, đứng ngồi không yên trong phủ đệ, ánh mắt tràn đầy bối rối.
Người khác không rõ nhưng nàng lại biết rất rõ, phó viện trưởng Ngu Kim Đấu đã rất nhiều lần mời chào Tịch Thiên Dạ nhưng đều bị hẳn cự tuyệt. Thậm chí hắn còn không muốn tiến vào Trường Thương Học Viện, mà lúc đó nàng cũng ở đó.
Nghĩ tới đây, nàng nhịn không được mà chạy ra phủ đệ để đi tìm Tịch Thiên Dạ.
Quận Vương Hướng Văn Ích nhìn qua bóng lưng của nữ nhị, than nhẹ một tiếng, con gái lớn không giữ. được.
“Tịch Thiên Dạ, người rõ ràng không phải người ngu xuẩn nhưng vẫn lưu lại trong thành không đi là có ý gì?”
Hướng Văn Ích khoanh tay, ánh mắt nhìn qua hư không tràn đầy khó hiểu.
“Tiểu thư, Tịch Thiên Dạ kia thật biết gây chuyện a.”
Bên trong một tòa cổ viện vắng vẻ nhưng rất tỉnh xảo, Chanh Quang đứng sau lưng Cố Vân, nhìn sang tiểu thư đang đứng ở cửa sổ, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo đang im lặng kia.
Đi đến đâu cũng nghe được tin tức của Tịch Thiên Dạ, đi đâu cũng vậy, thật là ngôi sao tai họa.
“Cây có mọc thành rừng vẫn bị gió thổi bật rễ. Cho dù hắn không gây chuyện với người khác, người khác cũng đi hại hắn”
Cố Vân tựa bên cửa sổ, thanh âm rất lười biếng nói.
“Làm sao bây giờ, có ít nhất năm sáu vị Chuẩn Thánh vào Lô Hề Quận Thành, Tịch Thiên Dạ căn bản ngăn không được”
Chanh Quang rất khổ não nói. Nàng biết trong lòng tiểu thư nhà mình coi Tịch Thiên Dạ là bằng hữu rất trọng yếu, chuyện của hẳn tiểu thư không có khả năng mặc kệ.
“Tiểu thư, nếu ngươi giải khai phong ấn lần nữa sẽ rất khó phong ấn lại, đến lúc đó chỉ sợ phải thành thánh.
Ánh mắt Chanh Quang lo lắng nhìn sang tiểu thư, sợ tiểu thư nhất thời xúc động mà mở phong ấn ra giúp Tịch Thiên Dạ.
Hắc Ám Náo Loạn lần trước tiểu thư phải trả giá rất lớn mới có thể phong ấn tu vi trở lại
Tịch Trạch Khôn cưỡng tiếu, nguyên bản hẳn đã tuyệt vọng, cho rằng đời này không thể báo thù. Nhưng hắn cũng không có nghĩ đến, Tịch Thiên Dạ lại vô tri cuồng vọng như thế, vậy mà ở trong thành chờ Hoàng tộc cùng người của Đế Sư Gia tộc đến đây trả thù.
Chuẩn Thánh là tồn tại gần với Thánh Nhân nhất, bất kỳ một Chuẩn Thánh nào cũng có thể tủy tiện giết chết Tịch Thiên Dạ. Trong mắt Chuẩn Thánh, đừng nói hắn chí là một Tôn giả bình thường, cho dù là Đại Tôn cũng chỉ có con đường chết. Huống chỉ, lần nay không chí có một vị Chuẩn Thánh đến.
“Có chút kỳ quái, Hoàng Thất cùng Đế Sư Gia Tộc đã đến Lô Hề Quận Thành vài ngày nhưng không có lập tức đến phú đệ của Tịch Thiên Dạ báo thù mà chỉ phái ra mấy thuộc hạ, ngẫu nhiên chạy đến trước phủ đệ của hắn dạo quanh một vòng, nhưng cũng không có làm cái gì mà rút đi.”
Vài ngày sau, không ít người trong thành đều nghi vấn.
Hoàng Thất cùng Đế Sư Gia Tộc bọn hẳn trùng trùng điệp điệp đi vào Lô Hề Quận Thành, từng tên uy nghi như trời, tư thái ngạo nghễ không thể xâm phạm, ngỡ tưởng việc đầu tiên sẽ là đến tìm Tịch Thiên Dạ để báo thù
Nhưng mà qua vài ngày vẫn không có chút động tĩnh nào.
Dù cho có phái mấy thuộc hạ đến khiêu khích trước phủ đệ của Tịch Thiên Dạ nhưng chỉ là sấm to mưa nhỏ (ngụ ý chỉ được cái vẻ ngoài) mà không dám bước vào phủ đệ của Tịch Thiên Dạ nửa bước.
Rất nhiều người đều nghĩ hoặc không hiếu, không biết Hoàng Tộc cùng Đế Sư Gia Tộc bọn hẳn đang chờ cái gì. Bọn họ có lực lượng phá hủy Tịch Thiên Dạ rong khoảng khắc nhưng tại sao vẫn chậm chạm không động thủ.
Thẳng đến ngày thứ bảy.
Đội ngũ Trường Thương Học Viện đi vào Lô Hề Quận Thành, lúc này tất cả mọi người mới bừng tỉnh đại ngộ.
Nguyên lai, đội ngũ của Trường Thương Học Viện cũng đến Lô Hề Quận Thành.
Hoàng Thất cùng những thế lực Chuẩn Thánh khác chậm chạm không chịu động thủ tất nhiên là nhận được tin tức nên có chút cố kỵ.
Đội ngũ của Trường Thương Học Viện mặc dù không uy nghiêm, vẻn vẹn chỉ có một ít nguyên lão đến đây, người cũng thưa thớt, hoàn toàn không uy nghi. Nhưng đội ngũ Trường Thương Học Viện vừa tới đã như một viên đá dấy lên ngàn cơn sóng, còn chấn động hơn cả Hoàng Thất. Bởi vì toàn bộ thiên hạ đều biết, Trường Thương Học Viện có một vị nữ Thiên Tôn có thể so với Thánh Nhân, đứng thứ hai ở Đại Lục Tôn Bảng, đã từng giao chiến với Ma Tâm Thánh Quân mà không rơi vào thế hạ phong.
Phong hoa tuyệt đại như thế không khác Thánh Nhân là bao.
Tất cả mọi người đang suy đoán, vị nữ Thiên Tôn trong truyền thuyết kia có đến Lô Hề Quận Thành hay không
Trên Nam Minh Sơn, tông chủ Nam Vũ Tông Vệ Trường Phong đang khoang tay, đứng trên vách đá dựng đứng, nhìn Lô Hề Quận Thành đang ngày càng hỗn tạp dưới chân núi kia, ánh mắt vô cùng phức tạp.
“Tông chủ, Hoàng Tộc cùng Đế Sư Gia Tộc vì sao vẫn chưa động thủ, xem ra cũng không phải bọn hắn không cố kỵ Tịch Thiên Dạ” Hảo Bạch Song Lão đứng ở bên cạnh, nghĩ ngờ hỏi.
Thanh âm Vệ Trường Phong trầm lặng nói:“ Hoàng thất cùng Đế Sư Gia Tộc không có tiến đến phủ đệ của Tịch Thiên Dạ luôn mà chỉ phái người đến xung quanh đó lắc lư, nhìn như quấy rối nhưng thực chất là một loại thăm dò”
“Bọn hắn không có cố kỵ Tịch Thiên Dạ mà cố kỵ Trường Thương Học Viện. Đồng thời cũng thử thái độ của bọ. Bọn hẳn dùng loại thất thố này để xem thái độ của Trường Thương Học Viện. Nếu Trường Thương Học Viện từ đầu đến cuối không đứng ra, một mực không quan tâm, như vậy..
Mí mắt Vệ Trường Phong hơi giật, nếu thái độ của Trường Thương Học Viện không quan tâm như vậy Hoàng tộc cùng Đế Sư gia tộc sẽ không có chút cố kỵ. nào.
Rất nhanh, một tin tức liên quan đến Tịch Thiên Dạ đã nhanh chóng lan truyền ra khắp Lô Hề Quận Thành.
Trong thời gian thật ngắn đã làm mọi người sôi sục. Tin là Tịch Thiên Dạ không phải người của Trường Thương Học Viện, hẳn chưa từng gia nhập vào Trường Thương Học Viện mà hiện tại đã tốt nghiệp nội viện rồi, hẳn không còn là học sinh của Trường Thương Học Viện.
Nghe nói, phó viện trưởng Ngu Kim Đấu đã nhiều lần lôi kéo, hi vọng hẳn gia nhập Trường Thương Học Viện nhưng đều bị hắn cự tuyệt, bởi vì lần náo loạn đó mà hẳn tách hẳn ra khỏi Trường Thương Học Viện.
Khi Trường Thương Thành xảy ra Hắc Ám Náo Loạn, Tịch Thiên Dạ cũng không ở Trường Thương Thánh Sơn, không biết trốn ở nơi nào.
Bởi vậy có thể thấy được, Trường Thương Học. Viện căn bản không quan tâm sinh tử của Tịch Thiên Dạ.
Tin tức này vừa ra đã gây chấn động toàn thành!
Tất cả mọi người cũng không ngờ rằng chỗ dựa lớn nhất của Tịch Thiên Dạ căn bản không tồn tại.
Hắn căn bản không có gia nhập Trường Thương Học Viện, mà cũng đã tốt nghiệp rồi.
Rất nhiều người không tin, Tịch Thiên Dạ là Tiên Thiên Thánh Mầm, là thiên kiêu được chú định thành thánh, Trường Thương Học Viện có thể bỏ qua việc mời chào hắn sao.
“Lời đồn! Nhất định là lời đồn. Chúc Tam Nương nói. Nàng cảm thấy có người ở Lô Hề Quận Thành cố ý tung tin đồn, mục đích chính là dẫn dụ người khác đi đối phó Tịch Thiên Dạ.
Không chỉ có Chúc Tam Nương mà tuyệt đại bộ. phận bên trong Lô Hề Quận Thành đều không tin, bởi vì khuynh hướng của lời đồn rất mãnh liệt, nói không chừng chính là người của Hoàng Tộc cùng những thế lực Chuẩn Thánh kia cố ý thả ra để mê hoặc lòng người.
Cũng may đội ngũ của Trường Thương Học Viện ngay bên trong Lô Hề Quận Thành, rất nhiều người đều chờ, chờ Trường Thương Học Viện đứng ra để bác bỏ. tin đồn.
Nhưng một ngày, hai ngày, ba ngày....
Trường Thương Học Viện không có một chút động tĩnh, căn bản không có người đứng ra bảo hộ Tịch Thiên Dạ.
Thời gian trôi qua, vẻ mặt của mọi người càng cổ quái, càng ngày càng kinh hãi. Chẳng lẽ, lời đồn kia là có thật?
Khuôn mặt nhỏ nhẳn của Hướng Thiên Quân tái nhợt, đứng ngồi không yên trong phủ đệ, ánh mắt tràn đầy bối rối.
Người khác không rõ nhưng nàng lại biết rất rõ, phó viện trưởng Ngu Kim Đấu đã rất nhiều lần mời chào Tịch Thiên Dạ nhưng đều bị hẳn cự tuyệt. Thậm chí hắn còn không muốn tiến vào Trường Thương Học Viện, mà lúc đó nàng cũng ở đó.
Nghĩ tới đây, nàng nhịn không được mà chạy ra phủ đệ để đi tìm Tịch Thiên Dạ.
Quận Vương Hướng Văn Ích nhìn qua bóng lưng của nữ nhị, than nhẹ một tiếng, con gái lớn không giữ. được.
“Tịch Thiên Dạ, người rõ ràng không phải người ngu xuẩn nhưng vẫn lưu lại trong thành không đi là có ý gì?”
Hướng Văn Ích khoanh tay, ánh mắt nhìn qua hư không tràn đầy khó hiểu.
“Tiểu thư, Tịch Thiên Dạ kia thật biết gây chuyện a.”
Bên trong một tòa cổ viện vắng vẻ nhưng rất tỉnh xảo, Chanh Quang đứng sau lưng Cố Vân, nhìn sang tiểu thư đang đứng ở cửa sổ, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo đang im lặng kia.
Đi đến đâu cũng nghe được tin tức của Tịch Thiên Dạ, đi đâu cũng vậy, thật là ngôi sao tai họa.
“Cây có mọc thành rừng vẫn bị gió thổi bật rễ. Cho dù hắn không gây chuyện với người khác, người khác cũng đi hại hắn”
Cố Vân tựa bên cửa sổ, thanh âm rất lười biếng nói.
“Làm sao bây giờ, có ít nhất năm sáu vị Chuẩn Thánh vào Lô Hề Quận Thành, Tịch Thiên Dạ căn bản ngăn không được”
Chanh Quang rất khổ não nói. Nàng biết trong lòng tiểu thư nhà mình coi Tịch Thiên Dạ là bằng hữu rất trọng yếu, chuyện của hẳn tiểu thư không có khả năng mặc kệ.
“Tiểu thư, nếu ngươi giải khai phong ấn lần nữa sẽ rất khó phong ấn lại, đến lúc đó chỉ sợ phải thành thánh.
Ánh mắt Chanh Quang lo lắng nhìn sang tiểu thư, sợ tiểu thư nhất thời xúc động mà mở phong ấn ra giúp Tịch Thiên Dạ.
Hắc Ám Náo Loạn lần trước tiểu thư phải trả giá rất lớn mới có thể phong ấn tu vi trở lại
/316
|